Nhật ký

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
......... em muốn hỏi rõ anh chuyện này ...... nhưng chắc anh sẽ lại invi thôi ...........:)| ......... và có lẽ sẽ chẳng bao h anh có thể biết được anh đối với em như thế nào .......... anh đang làm em thấy thất vọng lắm ......:((
 
@ HA: :(( :(( ôi tức quá...........hoài anh..... X( từ h đến tối mà ko tìm thấy cái quỳnh,mẹ sẽ bẻ cổ con X( tối nay ko có nó thì mẹ ko đi nữa X(
phí cả hôm nay thay quần áo+chờ 15' sau đấy thì nhận được 1 cú điện thoại bảo là ko đi nữa,lại còn khoe là đang chat chit voi bạn vui lắm X( :(( :((
bố mẹ mẹ đi chơi hết rồi..tối nay nếu ko đi made in 12 thì sẽ phải ở nhà 1 mình :((
tối nay mà mẹ ko đi được thì tuần sau mẹ sẽ vặt cổ con X( :((
cứ thi HK đi :argue:
 
ngày hôm nay,,, khóc đã đời và cười cũng đã đời,
lần đầu tiên trong đời mình ra sân bay để tiễn một người, và người này là người bạn mình coi lầ thân nhất từ năm gặp được nó (chính xác là khi cả 2 đứa mới 6 tuổi chập chững bước vào lớp 1)
đã khóc một trận khi nghe tin nó đi rồi, nhưng hôm nay khi gặp nó mình chẳng khoc nổi thêm nữa, chắc mẩm là vì mình đã chững chạc và đã khóc quá đủ rồi, nên khi nhìn nó thực sự ra đến "ranh giới" , thì mình chỉ buồn thôi, cố tạo ko khí vui vẻ cho bạn bè của nó xung quanh... mỉm cười... nhưng rồi làm sao giấu nổi lòng mình nữa, khi tiếng nhắc loa vang lên, là lúc nó đột ngột quay lại ôm chầm lấy bố mẹ nó, khóc , và bố mẹ cùng con em trước đây toàn chí choé cãi nhau với nó òa lên khóc... Mình nhìn đứa em , nó còn bé, nó ko giấu được bình tĩnh, nó òa lên.... mà trước nay mình biết nó vốn là đứa cứng rắn, ... bố mẹ nó chỉ trào nước mắt chứ ko khóc tức tưởi như nó.... mình ko chịu nổi nữa, giữa lũ bạn bè nó đang đứng lặng im, mình bật lên, òa lên, đúng lúc nó thực sự quay đi mà ko nhìn lại nữa....
cho đến bây h vẫn còn cảm giác tức tưởi ấy, nức nở, chính mình lại để lũ bạn an ủi.. mình ko chịu nổi
trên suốt chặng đường về trên ô tô, nghe ri rỉ tiếng đứa em khóc, mình lại tiếp tục khóc theo, ... bố mẹ nó thì phải cố mà kiềm buồn lại để nói chuyện cho mình vui lên, mình thật chẳng ra làm sao......
mẹ à, con yêu mẹ lắm... :(:)((
........người ra đi mãi mãi
bỏ lại tôi với trời ...........
 
hôm nay tập bóng rổ suốt từ 3h đến tận 7h, đang phởn !
tự đưng đọc mấy cái topic dở hơi nóng hết cả người !!! cáu quá!!!!1 bức xúc ko thể tả được !!!
 
Hôm nay thật vui dù chả chơi được cái gì........
Hiểu ra được thật nhiều điều........Cuộc sống luôn công bằng :)
Cảm ơn tất cả mọi người nhé.........I love you all :X
SI Forever.
Fortune Fame
Mirror Vain
Gone Insane
But Our SI Group Remains !!!
 
Còn hai con mắt khóc người một con.
Còn hai con mắt một con khóc người.
Con mắt còn lại nhìn cuộc đời tôi.
Nhìn tôi lên cao nhìn tôi xuống thấp.
Con mắt còn lại nhìn cuộc tình phai.
Tình trong hai tay một hôm biến mất.
Con mắt còn lại là con mắt ai.
Con mắt còn lại nhìn tôi thở dài.

Còn hai con mắt khóc người một con
Còn hai con mắt một con khóc người.
Con mắt còn lại nhìn một thành hai
Nhìn em yêu thương nhìn em thú dữ.
Con mắt còn lại ngờ vực tình tôi.
Cuồng điên yêu thương cuồng điên nỗi nhớ
Con mắt còn lại nhìn mây trắng bay
Con mắt còn lại nhìn tôi bùi ngùi.

Còn hai con mắt khóc người một con
Còn hai con mắt một con khóc người.
Con mắt còn lại nhìn đời là không
Nhìn em hư vô nhìn em bóng nắng
Con mắt còn lại nhẹ nhàng từ tâm.
Nhìn em ra đi lòng em xa vắng.
Con mắt còn lại là đêm tối tăm
Con mắt còn lại là đêm nồng nàn.
 
Bà ơi...bố ơi...hôm nay con lại cầu nguyện cho 2 người...nhưng ngoài việc nghĩ về 2 ngưòi và cầu nguyện con chẳng thể làm gì đuợc:| con thấy con bất lực với mọi chuyện...thậm chí ngay với nguời thân của mình..những nguời mà con thật sự iu thương...[-o< xin thượng đề đừng để những nguời con yêu thương rồi xa con...chưa bao h con nói câu này nhưng thực sự giờ phút này con chỉ xin 1 điều như thế thôi...1 điều cho tất cả những nguời thân iu thương con...bà của con..bố của con...bạn hiền của con và cả anh trai con nữa....và cả 1 ngưòi nữa mà con chẳng thể làm gì đuợc ngoại trừ việc đứng từ xa nhìn
--------------------------------------------------------------------------
Lại quay trở lại tập bóng rổ...:)cầm quả bóng là thấy vui rồi...cảm giác ấy ko phải là ai cũng hiểu....vì nó ko chỉ là niềm thích thú và còn là kỉ niệm và cũng rất quan trọng nữa....nhưng mà mệt wa...liệu có phải khi mệt thì nguời ta nghĩ linh tinh ko nhỉ :-?
----------------------------------------------------------------------
1 buổi tối đã được chờ đợi sẵn....1 buổi tối xác định là sẽ vui vẻ hết mình để ngày mai sống chết ra sao sẵn sàng đón nhận.....mình cũng ko hiểu mình đang nghĩ gì nữa....khi mình nhìn thấy 2 ngưòi đi với nhau...nắm tay nhau...nó ko phải là 1 cảm giác dễ chịu,nó ko phải là buồn,cũng ko phải là muốn khóc...thà rằng có thể khóc đuợc có lẽ sẽ khá hơn...nó là 1 cảm giác hình như có ai đó chặn tim mình lại...cảm giác nghẹt thở và muốn bỏ tất cả...mình biết mình thật phi lý và thật lố bịch khi có cái cảm giác đấy...thật là ngốc nghếchg khi mà đến h này vẫn còn tồn tại những cảm giác như thế ,...cứ mỗi lần gặp là lại ko thể làm chủ đuợc mình nữa...thế nhưng mà...sự thật thì hình như mình chỉ cất nó kỹ đi,thỉnh thoảng lại đem ra như mòn wa sinh nhật năm nào y.....mình hiểu hơn ai hết mình ko thể như thế...vậy mà...
Ra trường đồng nghĩa với việc sẽ ko còn đuợc gặp nữa...5 năm rồi vẫn quen với cái hình ảnh đó...vậy mà...These moments are unforgetable...always in my heart....giá mà chỉ cần 1 phút thôi...đuợc trở lại với mình cách đây 3năm...chỉ để tìm lại kỉ niệm ngày xưa mỗi khi đứng trên hành lang và......nếu được lựa chọn 1 lần nữa liệu mình có muốn đi trên cái con đường ngốc nghếch và làm mình suy nghĩ nhiều như bi h ko nhỉ?.....ko hối hận đâu..vì tin rằng cái thiếp ấy...món wa ấy...tất cả chỉ 1 nguời có...cho dù rất ít nhưng cũng đủ để ko bao h quên...IRMU!

---------------------------------------------------------------------
Sao ngày hôm nay nhiều cảm xúc vậy....các anh chị lớp 12 làm 1 chương trình khá là xúc động.....mình đã từng ước rằng sẽ có ngày mình đựợc làm 1 chuơng trình như vậy...sẽ được làm cùng với 2 đứa bạn thân nhất của mình....mình đã từng ước rằng mình sẽ được cùng với bọn nó trải wa năm lớp 12 đầy kỉ niệm....vậy mà...tự dưng thấy buồn buồn...1 cảm giác nhớ tới những gì mình từng ao ước ngày xưa...còn bây giờ thì lại hoàn toàn ngược lại...và tương lai cũng ko có gì......ngày này năm sau....sẽ chẳng thể đi với nó nữa...vậy mà lần cuối cùng cũng là duy nhất khi đi với nó đến1 chương trình chia tay thế này mà chẳng làm đuợc gì........cái cảm giác buồn này thật khó tả...1 sự trống rỗng...1cảm giác bất lực vì mình chẳng làm đuợc gì...thời gian vẫn trôi và mọi việc cứ xảy ra........1 đứa mà tao cho rằng hợp với tao nhất,giống tao nhất ra đi và h đây mọi thứ giữa 2 đứa chỉ còn là "tương đối"..............rồi lại 1 đứa ra đi,1 đứa mà có lẽ là nguời có ý nghĩa và quan trọng với tao hơn tất cả vì mọi chuyện giữa 2đứa từ trước đến nay.....và cái khoảng cách giữa "2đầu cái bể bơi" cho dù ko thay đổi được tình cảm dành cho nhau -tao luôn luôn tin vào điều này...nhưng lại gây rất nhiều khó khăn,...và luôn luôn ước mơ 1 điều giá mà cùng lúc 1 ngưòi có thể ở 2 nơi...hay là 7múi giờ chỉ cách nhau 1 bức tuờng thôi.....và rồi...bi h ....lại 1 nguời nữa...............1đứa gắn bó với mình từ giây phút đầu tiên khi bước vào ams.....1 đứa mà mình yêu nó nhiều như những gì mình khác nó và những lần 2 đứa chiến nhau.................luôn bên nhau...luôn chiến nhau....nhưng mà chính vì thế nên sẽ nhớ lắm....bởi vì những lúc cần ko phải lúa nào cũng xuất hiện........................có lẽ sẽ cho là tao nói nhiều,nghĩ nhiều.....nhưng mà thật sự tao đang có 1 cảm giác rất trống rỗng.....tao ko bao h nghi ngờ sẽ có 1 cái gì đó thay đổi.......nhưng mà tao lo sợ sẽ có 1 ngày cái sự trống rỗng này nó làm tao chẳng thể nói được nữa...............và tao chỉ cảm thấy nhớ thôi.....................6 năm rồi....và lớp 12 của tao sẽ ko có bọn mày bên cạnh............và tao sẽ phải 1 mình trên con đường mà tao đã chọn thôi..... bọn mày hiểu mà...bởi vì tao biết bọn mày cũng thế,cũng phải 1 mình.....và đối khi cũng nhớ những ngày xưa của bọn mình....như tao bi h đang nhớ đây.... IRLU & IRMU!!!
-------------------------------------------------------------
Ngày mai....lại trở về với tất cả hiện thực....lại fai đối mặt với sự thật và....cầu cho mình và anh trai đuợc sống sót [-o<
 
...... hihih ...... hôm nay anh hai gọi điện đến mắng té tát 1 trận ..... ai dè anh hai nhầm .......:D ...... làm cho anh hai cả đêm qua tức ......... :D ......khổ thân anh hai .......:D
 
tối qua đi qua chỗ bờ hồ...lại nhớ lại 2 năm trước..cũng khoảng lúc 10 rưỡi tối..sth to remember...bây h nhiều thứ đã đổi thay lắm rồi:)về nhà bà hỏi sao về muộn thế,bà cứ lo vì bây h có nhiều tai nạn...mãi ko ngủ đươc,cứ nghĩ mấy chuyện linh tinh...nghĩ đến chuyện hồi trước cãi nhau với bố mẹ+thằng em...thấy mình cũng thật ích kỉ...lúc tức lên là mình lại chửi bới om sòm chẳng ra làm sao cả...rồi lại thôi...ko biết sao này sông xa nhà sẽ thế nào nhỉ.....cảm thấy những tháng ngày ntn thật êm đềm...sợ 3 tháng hè sẽ trôi qua nhanh....đi rôi sẽ nhớ nhiều lắm:)dù sao thì cũng muốn những ngày tháng này trở nên meaningful...1 năm đã qua rồi...nhiều điều thay đổi lắm..nghĩ lại có rất nhiều điều cảm thấy hối tiếc...nhwung dù sao thì tất cả cũng đã qua,chẳng thê thay đổi được...rồi 2 năm nữa...5 năm nữa...ko biết sẽ thế nào nhỉ...có lẽ cái này qua,thì cái khác sẽ đến thôi mà...sth to remember:) someone to remember:)
 
Wise man said just walk this way
To the dawn of your life
Wind will blow into your face
As the year's passing by
Hear this voice from deep inside
It's the call of your heart
Close your eyes and you will find
"We'll be out of the dark"

Here I am, "Will you be my angels"
Here I am, in the land of the morning star!
 
chán, chán, cứ tưởng thi xong sẽ nhẹ nhàng , ai ngờ ở lớp ko có việc gì làm, hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng của mình /:) mỗi đứa 1 góc ,mình cũng ngồi một mình và ngắm bọn nó chơi ... chán

sao ko nghỉ hè luôn cho xong trời ạ....
đợi offline của 0205 mãi nhưng cũng chưa có....
chán!
 
Sh**.........I can't get it !!!
Why ?? Need sometime alone huh ? Why alone ? Why can't u tell me ?
June ??
It's only may 10th now ?? U told me to wait but didnt give any xplanation ???
What kind of joke is that ?? It is not April Fools' day, honey ???
D*%#.........I dun like it.........I hate it........
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAGGGGGGGGHHHHHHHHH !!!!!!!!!!!!!!!!
 
rối tinh rối mù
bao nhiêu là việc
mệt!

cuộc sống thật là mệt mỏi....:)
 
[-o< con lại cầu nguyện cho 2 nguời...cả nhà hình như đều hiểu rồi..nhưng mà sao lại bận rộn như thế nhỉ ..mẹ con cũng vậy...con cũng dành 1 lời cầu nguyện cho mẹ con nữa..mẹ ơi cố gắng mẹ nhé :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
uh, lại một ngày nữa trôi qua, sao mà ngột ngạt và nõng bức đến thế nhỉ, làm mình chẳng còn ham hố làm một việc gì cả
thật bất công, điểm lí của ta cao nhất lớp cơ mà :(( tại sao... những đứa thi HSG từ 10 trở lên lại được ưu ái lên 10,0 như thế, bất công :(( bao nỗ lực cố gắng của ta, chắc vãn ko ngoi lên được vì trí thứ 2 :((
thù chính mình, Hóa thi đã ko ra gì, lại còn lí, HSG,,,, Nga ơi mày làm sao với tới :((
 
Thêm một ngày nữa, vẫn chả thấy gì cả ???
Chết mất thôi.......
Không thể chịu đựng được :(...............................I cant take it any longer, hun.........
Can u pls........? :((
 
Hôm nay... một ngày tồi tệ, nhạt nhẽo, và cực kỳ ,cực kỳ vô nghĩa... trừ buổi chiều hạnh phúc.... tiết 1 : đọc CHIE
tiết 2 : đọc CHIe ( chúng nó đánh bài ầm ĩ quá dáng )
Tiết 3 : đọc Chie ( vẫn tập 19) + đàm đạo với cô Lan Anh về môn tiếng Trung so với môn tiếng anh... sao nhỉ >>> khó như nhau :((
tiết 4 + tiết 5 nguy cơ trước mắt chắc chắn phải học VĂn----> 36 kế chuồn là thượng sách !!
Ra về , đến nhà bạn chơi vui vật! Túm lại , đến trường là điah ngục , đi chơi là thiên đường!
Cám ơn đã lắng nghe!!!!:x :x
 
Ngày hôm nay ư, mình ko thấy có gì nổi bật ngoài việc trời nóng như điên, hic, càng khốn khổ khốn nạn hơn với những đứa nhà xa như mình, đi được đến trường thì mồ hôi đầm đìa, về được đến nhà thì đầm đìa mồ hôi, hichic, khổ quá tía má ơi...
À, nhưng hôm nay mình đã rất vui vì một chuyện, mặc dù trước đó rất buồn vì một chuyện khác, cảm ơn, cảm ơn...
 
[-o< hôm nay thì thật sự bố yếu làm rồi...bà thì vẫn luôn như thế rồi...nhưng mà bà thương bố lắm...vì thế chỉ sợ rằng...[-o< bố cố lên nhé
1ngày xảy ra ko bit bao nhiêu chuyện.ko thể wen đuợc cái ngày hôm nay.Nhưng mà mình đã làm đuợc.Lần đầu tiên mình làm được..lần đầu tiên 1 mình vượt wa cái cảm giác đấy,ko có gal,ko có kni,ko có anh trai.......thấy khá hơn rồi nhưng mà...cái cảm giác 1mình thì ko dễ chịu gi...có lẽ vì thế mà có lúc mình đã nghĩ mẹ nói đúng,rồi mọi ngưòi sẽ bỏ mình đi.........nhưng mà ko hiểu sao...cuối cùng thì vẫn tin vào 1 trừơng hợp ngoại lệ...sợ lắm nhưng mà mọi thứ vẫn chưa xảy ra thì vần đề là cố hết sức để giữ gìn thôi.Con ko nghĩ mẹ sai,nhưng con tin là con đang đúng và có lẽ sẽ mãi mãi đúng...bởi vì con tin con đặt tình cảm của con đúng chỗ và,... :shy: mọi thứ đều có ngoại lệ.
Believe me,mom.I will never let you down.
 
Đi về đâu hỡi em khi trong lòng không chút nắng
Giấc mơ đời xa vắng bước chân không chờ ai đón
Một đời em mãi lang thang
Lòng lạnh băng giữa đau thương.....


:):)
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên