Re: Nhật ký Hao's members ... hôm nay có chuyện gì nào
Trốn viện về nhà onl thik thật
b-) Anh em đâu xong lên rape chết quân địch nào
===
Chiều nay, tình cờ lang thang chút chút thì gặp thằng đấy, (Gọi là thằng đấy dù nó hơn mình 3 tuổi vì mình đã từng đấm vỡ mũi nó rồi
) khi nhận lời đi đón ông bạn giúp anh Cường ... Chẳng ngờ lại gặp thằng đấy...
Còn chẳng thằng cha đấy lại có thành tích khủng đến vậy
. Lần trước, gặp mà ko nói chuyện với nhau nhiều bằng miệng
. Giờ mới thấy, thì ra cũng có kẻ không phải tầm thường
. Ko, mình còn thua xa lắm
. Vậy mà, hắn có lúc như đã từng thế đấy. Mà Nghe hắn nói. Ra cũng chỉ vì Kẹo. Đúng là ... Candy
, cứ như một thiên thần ấy
. Cứu hết kẻ này đến kẻ khác
). Mà mình đã bảo rồi mà :-j, chẳng ai có đủ tư cách để bàn về nhân cách của người khác hết
...
Nhắc đến Keọ, lại nhớ đến 1 bài thơ cũng hay hay (Mấy hôm nay mình bị cuồng thơ trở lại
)
Thơ tình viết cho em
Lưu Quang Vũ
Lá cơm nguội rụng vàng mặt phố
Mùa đông sắp tới rồi
Mùa đông này ta sẽ phải chia tay
Một chuyện chia tay, có gì đâu em nhỉ
Một chuyện tình tan vỡ, có gì đâu
Kết thúc một năm bao giờ chả thế
Sau mọi điều, lại chỉ có mùa đông
Có gì đâu mà tiếc mà buồn
Em biết đấy, anh chẳng tin định mệnh
Nhưng trên đời này chỉ ước mơ là có thật
Hai ta hãy là giấc mộng của nhau thôi
Em là tia nắng soi anh đến trọn cuộc đời
Chẳng có ai yêu em như thế được
Em ở đâu, dù cùng trời cuối đất
Dù năm tháng dài lâu
Dù sướng vui hay cùng cực khổ đau
Anh vẫn ở bên em mãi mãi
Là bậc cửa dưới chân em qua lại
Là cốc nước trên môi em run rẩy
Chiếc lá trên tay em
Giọt mưa trên áo em
Như hạt bụi trên mặt bàn em quét
Có gì đâu mà khóc
Hạnh phúc chỉ là điều bịa đặt
Nên tình yêu là chuyện viển vông thôi
Sương mùa đông lặng lẽ đã dăng đầy
Bao kỷ niệm, quên đi đừng nhớ nữa
Lá sẽ rơi trên cỏ mòn lối cũ
Thân cây xưa sẽ gục đổ bên thềm
Lời anh nói vang lên
Như những lời vĩnh biệt
“Cuộc sống chia rẽ chúng ta
Chỉ cái chết là nối gần nhau lại”
Sau này chết đi, ở bên nhau mãi
Chấm dứt mọi đắng cay buồn tủi
Mọi nhọc nhằn ngang trái
E chúng mình không nhận được ra nhau
Cũng đã từng rất đồng cảm với bài này đó chứ ... Mình thật là... Luôn như thế này . Sắp xếp lại toàn bộ kí ức và quá khứ để chờ đón tương lai . Nhưng có lẽ, trong 1,2 ngày tới ko sắp hết ngay đc ...
Ức lắm, bực lắm, đến giờ vẫn ko hiểu rằng điều gì có thể xảy ra, cảm giác quá mong manh, luôn lo sợ Thế mới lạ chứ :-j.
Mà thôi, xua tay cái nữa :-j. Ko có gì thì cũng ko sao mà . Ít nhất là vì mình cũng quen rồi ). Chả sợ, Linh nhỉ ?