Nhật ký Hao's members... hôm nay có chuyện gì nào ;)

Bởi vì đêm nay, ở một nơi rất xa...
Em thắp nến, uống rượu, để khóc...

Còn anh đã trở về rồi, về với Hà Nội của chúng ta... hoặc chỉ là của riêng anh, và của riêng em mà thôi...
 
Lâu lắm rồi mới lại vào HAO, một cảm giác là lạ nhưng quen thuộc quá

Tháng 5 về...tháng của những kỷ niệm...Nhớ Ams, nhớ thời học trò vô tư ....

Đơn giản chỉ là Nhớ mà thôi :)
 
Quá buồn. Quá buồn. Quá lâu. Quá lâu. (BLB)

Không thể tìm được đoạn chat cũ. Mảnh tình tôi gửi trong đó bốc hơi theo rồi.
 
Cứ mỗi lần quá mệt mỏi... mình chỉ muốn về Ams.
Chỉ muốn ở bên những con người ấy :-<
 
...
*Bên ngoài sự dằn vặt.*

Đôi khi sự hài lòng về cách mình đã sống của một thằng đàn ông được đo đếm không hẳn chỉ qua những việc "biết mà làm" mà còn bởi những thứ "biết mới không không nói, không làm" và cả những việc "làm trong câm lặng".

Mình luôn tuyệt đối tin là, một khi đã muốn làm một thằng đàn ông ra hồn và muốn có trách nhiệm với người khác thì có nghĩa vụ phải gánh lấy tất cả mọi điều không thể giãi bày cùng bất cứ ai, trong câm lặng.

Muốn trưởng thành phải sống có nguyên tắc và tuyệt đối với nguyên tắc đó.

...
Nghĩ cũng thật buồn cười, với đồng nghiệp hay xã giao tiếp xúc, mình có tiếng là máu lạnh. Với anh em chơi thân rồi thi thoảng thấy mình viết này nọ bảo mình sến.

Nếu mình thật sự sến vậy, mình có sống qua nổi tất cả những thứ đã qua không hay sẽ chết chìm trong nó?

Và nếu thật sự mình máu lạnh như vậy, mình có thể yêu âm nhạc nhiếp ảnh, luôn viết giúp thư giới thiệu cho mấy đứa mình vừa đuổi việc thế không?

...
Lại nói một thằng đàn ông, tỏ ra mình là thâm trầm thì dễ. Thâm sâu thì thật khó vô cùng.

Nói đến đây lại mắc cái tội nói triết lý. Không biết bao năm rồi, bị đời nó chứng minh mãi cho là "chẳng có gì là tuyệt đối" mà vẫn chưa bỏ xong.

Mình chưa có tuổi, cũng chưa tích luỹ đủ vốn sống trên đời, để sống như mình muốn, như một kẻ thâm sâu.

Vậy thì không nên tỏ ra này nọ làm gì. Một thằng đàn ông như thế chỉ là một sự bắt chước, mà chỉ che mắt được những người chưa trưởng thành.
Mình ghét nhất sự nửa vời. Không bao giờ nói ra nhưng mình chưa lúc nào hết coi khinh những thằng chưa đủ tầm mà thích tỏ ra như thế.

Cuộc sống, khi chưa đạt được thành tựu nào, còn nhiều động lực mà học lắm. Thế nên thay vì lên gân, đôi khi ta cứ dại ngây mà sống.

...
Là đàn ông, leo lên đỉnh, ở một mức nào đó nhất định, trong bất cứ chuyện gì.
Rồi hãy nói. Hãy tỏ vẻ.

Còn không.
Im đi.

Vì tất cả.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hè như cục shit

nhiều khi tự hỏi có nên về ko :-?

và câu trả lời là về hay ko thì mình k phải ng quyết định :v :3
 
Vừa nghe được 1 thông tin là Ams sắp có biến lớn, giật mình thon thót :)) ko biết là các khóa sau dưới sự cai trị của nhà cầm quyền mới (mà cũ) sẽ đi lên hay thụt lùi đi đây :-?

p/s: Phải thì thôi, ko phải thì các bác đừng chửi lại em nhé, cũng nghe hơi nồi chõ vỉa hè thôi :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chào nhật ký,

Tức là Hưng Trym vẫn đang thanh niên xa mẹ và vẫn củ bựa vl. Còn post của ông anh Toàn Hoá 1 thì làm mình mồm chữ O =)).

Vào HAO vui vcđ là thế nào nhỉ.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Còn post của ông anh Toàn Ozawa thì làm mình mồm chữ O =)).
Nói nhỏ nhé, hình như là sắp sang chế độ nữ quyền đấy ^:)^ Phải thì thôi, không phải không chửi lại nhé.

Thôi em té, giả lại chỗ cho mọi người viết japan ký không bậy bạ lại bị các anh chị lớn cho ăn chưởng thì dơ :-@

HAO 26/6/13 rất là xôm tụ, thấy mấy topic cũ lại có bài, cả hòm thư bạn đọc thấy cũng có :)) tự nhiên lại nứng lên muốn viết lách gì cho Ams quá :(




Không phải không chửi lại nhé !!!!!!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Những cánh đồng xanh, rất xanh. Bên ký ức tôi.
Tôi như đang mơ. Một giấc mơ...
Tôi bước đi từng bước quay về.
Chiều chiều đổ cơn mưa, cơn mưa xóa tan, bỏ lại nắng nơi đâu.

Sẽ mãi vẫn như từng ngày, từng đêm mong manh.
Mùa hè dường như bất tận.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
nhiều khi nghe Beautiful in White của Westlife cũng ko rõ bài hát này nói về thất tình hay là tình yêu nữa :-< hay là do cảm xúc khi nghe khác nhau nhỉ? :-<
 
Hì.
...
Hôm nay bác T Việt lại ngồi nói an ủi này nọ. Cám ơn anh, em không thích so sánh. Chứ về các yếu tố đấy em xoắn gì nó.

Nó đã đang và sẽ là một thằng loser, dùng những thứ bẩn thỉu để sống. Dù có ít người nhận ra điều đó thì rồi cái sự thật đấy nó sẽ lộ ra.
Em cũng biết nó đã từng hại em một lần, và em biết vì nhiều thứ nó còn thù nên đang và sẽ hại em nhiều lần nữa.

Nhưng anh biết anh hiểu hoàn cảnh của em nên mới an ủi thay vì "đưa giải pháp". Em sẽ không như nó. Em có lý do để chịu tất cả. Em sẽ nuốt trôi tất cả những thứ này mà sống.

Em sẽ không làm điều mà em biết anh muốn em làm. Không bao giờ.

Trên đời này có anh em như anh là em sướng rồi.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Kể ra thì cũng buồn lắm chứ.
Nhưng buồn một giây thôi.

Còn bao nhiêu việc cần mình làm.

Không có ai đỡ cho đâu, tự mình phải lo thôi.
 
Haha,

Giờ tao đang rất xấu tính.

Vì tao vô cùng hả hê mỗi lần được nghe ắp đết về mày. Nói chung là cứ ra vẻ chăm chỉ giỏi giang hiểu biết sâu sắc trong mắt gái đi :-j .

Cố lết ra khỏi trường đi nhé. Cỡ mày ra đời, dù khả năng la liếm, đu dây, xu nịnh, đâm thọt có expert thật đấy thì sớm muộn cũng trả giá thôi.

Cũng đã nói với mày từ hôm trước rồi đấy. Đừng động vào tao. Thằng này chưa bao giờ ngu đâu. Lần trước tao cho phép chứ lần này đừng nghĩ mày đâm được tao, okay?
 
Sau một thời gian dài cứ ngỡ là đã đổi thay.
Thế mà ấy, khi ở trong những trường hợp tương đối tương tự, những hành động tương đối tương tự thì nỗi niễm tương tự tưởng đã quên lại xách dép chạy về đá đá như kiểu mèo đá chó thế này. Thôi đã đành thì đành cho nốt đi vậy. Dù sao với bản tính tò mò vốn thuộc về bản chất thì cũng không thể tránh khỏi việc muốn xem cái kết nó có tương tự không và con người cũng có tương tự không? Hơi bị nhiều cái "tương tự" =) Đành vậy em ơi. Đành vậy thôi.
 
Back
Bên trên