đã 8 năm chứng kiến bao đổi thay của nơi đây
cảm xúc cũng như tình cảm nơi đây là không đổi, không ồn ào, xô bồ như facebook. Đi vào đây cứ như đang tham gia giao thông Hà Nội những ngày đầu Tết.
Một mình ta với những tâm sự vui buồn, ngồi cùng nhìn lại những cảm xúc tự thấy mình như những lúc ngồi một mình quá cafe nhâm nhi cốc nâu đá ngắm đường và nghĩ sự đời buồn trôi
Càng lớn càng phức tạp, nếu, ừ thì nếu, có chữ nếu người ta có thể nhét cả paris vào lọ mà... ừ thì nếu có điều ước... mong sao quay trở lại những ngày tháng ấy, nơi mà cuộc sống vô lo vô nghĩ, chẳng vất vả ngược xuôi như bây giờ
Thôi thì cái sự đời buồn trôi... trôi trôi dạt dạt... bèo hoa bướm lượn...
À nói thế, dạo này lại mắc bệnh cuồng văn hóa phi vật thể. Tự dưng thắc mắc, "lên đồng" là "văn hóa truyền thống" hay "mê tín dị đoan" ? Thực sự người trong cuộc mới giải quyết được. À mà đi xem bói, tử vi, ai cũng bảo mình số chết yểu, ừ thì...
cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
ta có thêm ngày nữa để yêu thương vậy...
Haizzz... đường trần còn lắm gian nan, ngoái đi ngoái lại đã ngoài thanh niên... trải qua bao cuộc thăng trầm... giờ đây mới thấy sự đời buồn tênh...
Đọc báo, xem ti vi thấy một lô một lốch em này em nọ hở đùi khoe ngực, tự nhiên thấy giá trị xã hội đảo lộn, ai cũng mong đc nổi tiếng, à cả mấy thằng trẻ con vắt mũi chưa sạch lên làm vlog nói nhăng nói cuội làm hot boi nữa... Du học sinh mà ko học, rảnh mà làm gì. Các cụ vẫn nói cấm có sai. Thùng rỗng thì kêu to
Haizzz...
Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật
Thế cho nên tất bật đến bây giờ...
Triết lý sống là gì... haizzz... sống để lại cho đời cái gì đây... một tinh thần yêu nước
Tôi lo lắng cho tương lai đất mẹ
Khi cỏ xanh phủ kín xác thân mình
<3 yêu nước Việt mà thôi...