Nhật ký Hao's members... hôm nay có chuyện gì nào ;)

vừa có rất nhiều đứa bị đuổi khỏi ams :smoking:
vui lên nhé các bạn trỉe >:-D<
à
hôm nay có người trông rất tuyệt :x không tưởng tượng ra thế đâu :x
 
về nhà rồi này:)
nhớ cái cảm giác khoác vai nhau hát và hô vag T2:x
nhớ cái lúc đạp cửa chui vào lớp:x
tiếc là mình mới ôm đc có vài bạn:))
 
Nhớ cái lúc catwalk bạn partner ghé vào tai mình bảo " đcm mày xinh lắm đừng lo " :x
Nhớ cái lúc đèn sân khấu chiếu thằng vào mõm chằng nhìn thấy gì ở dưới nhưng nghe thấy tiếng lớp mình, Toán 2, phía bên ấy, to lắm, to nhất luôn :) . Lúc ấy trong đầu chỉ còn 1 điều duy nhất " Làm cho Toán 2 vui ". Vẫn như thế 3 năm nay :)
Nhớ cái lúc mọi người động viên " anh Diệu cố lên ", " Cho chúng nó biết thế nào là Toán 2 ", " cả lớp sẽ cổ vũ cho anh " cả anh Chồn nữa :x Sập sàn cũng kệ mẹ nó chứ =)) nhề anh nhề =)) Toán 2 mà :x
Nhớ cái lúc cùng Cường béo hát đầu tiên :) Anh em mình hát hay nhờ :->
Nhớ cái lúc cả lớp khoác vai nhau hát thành hàng dài :)
Nhớ cái lúc cả lũ mò mẫm trong đêm đi lên tầng 4 :) rồi cái lúc chui qua lỗ cửa để chui vào lớp =))
Nhớ ôm Dê, xoa lưng Hùng, ôm ngược Huyền, nghịch đồ của Pi, tự sướng với Huy, chụp ảnh với hội 6 gái :x, ôm eo Tùng =)), ngắm Hồng, trêu Vân, tâm sự với Minh, chim lợn với Vương, đố vui với Thư, khóc với Trang, với Trà béo, chửi bậy với Duy Linh, ôm Văn huy chụp ảnh ...........
Đó mới chỉ là đêm qua thôi :)
Còn những kỉ niệm ngày hôm kia, hôm trước nữa, tuần trước, tuần trước nữa, tháng trước, tháng trước nữa, năm trước, năm trước nữa.....
Viết hết ra ở đây dài quá có khi bị đả đảo mất :))=))
mãi mấi Toán 2
 
rượu là bạn tốt của nỗi buồn :)>-
còn nôn là cách tốt nhất để xả cả buồn lẫn rượu =))

một buổi sáng trong lành lanh tanh bành =))
 
hôm qua là 1 ngày dài... buồn vui lẫn lộn đủ cả :)

Đầu tiên là liên hoan Anh2. Càng ngày mình càng yêu A2 hơn. Thực ra thì hs lớp nào cũng dành t/c đặc biệt cho lớp mình :-j Nói thẳng ra là vậy, nhưng dù j thì j, với mình A2 vẫn là vô đối (= . Ko cần phải có nhiều đứa con trai galant (or not) như các khối khác, ko cần phải động lắc điên cuồng như 11A2, ko cần phải hoạt động 24/7/31 như 10A1, 10A2 08-11 shines in it's own special way... 54 students, 54 souls, 54 hearts, 54 different personalities, but only 1 class, 1 home: A2 0811 :)

Cảm ơn, toàn thể 54 học sinh 10A2 08-11, các bạn đã đi du học, các newcomers, cảm ơn các thầy cô giáo, tất cả là 1 phần không thể thiếu đối vs mình (=

Made in 12: 0609 ngày nhớ. Biết bắt đầu từ đâu nhỉ. Mình sẽ ko viết dài lan man kể hết tất cả các thứ ra (= . Cái đó để trên blog và FB :) Mình sẽ chỉ viết về positive side 1 cách ngắn gọn =? Chương trình hay, cảm động, từ tiết mục rock nảy lửa của 12A2, cho đến nhảy cũng hot ko kém của... 1 lớp nào đấy (quên rồi :p), rồi tiết mục nhảy cheer đc tạo dựng với tình yêu của 1 tập thể 12A1 dành cho nhau... chương trình có đủ cả, rock nảy lửa, trình diễn thời trang, các cảm xúc, tình bạn, sự chia tay và cả nước mắt. 1 lời em muốn nói với các anh chị 0609, những người đi trước của chúng em: 'Goodbye. Ams is and will always be our one big home (= Best of luck with your lives, whether it's college, a foreign university, or whatever lies in your futures. You guys taught me lots of things (= Thanks. Until we meet again :) .'

Các anh chị 0609 và MI12 đã cho mình rất nhiều điều. Thời gian luôn trôi đi, và mình phải biết quý trọng từng giây phút mình còn có được. 2 năm nữa thôi.

Kết thúc năm học đầu tiên của lớp 10 ở Ams. Một năm học khó quên.

"Chia tay nhé, rồi ngày vui ta gặp nhau.... :)"

.:[nick]:.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
cái quạt thứ 2 và cũng là cái quạt cuối cùng trong phòng mình đã ra đi .... sao giờ ?
 
Sáng tỉnh dậy không biết có chuyện gì... chỉ thấy rằng lòng mình chợt nặng nề đến lạ! Ngồi thẫn thờ một lúc, rồi ngày hôm qua như một cuốn băng quay chậm... cứ từ từ... từ từ...!

Mí mắt nặng như muốn sụp xuống... Cả trong mơ cũng thấy nước mắt! Chẳng thể tưởng tượng ra hàng trăm anh chị, bạn bè yêu thương đã rời xa mình NGÀY HÔM QUA... Và rồi chẳng mấy sẽ là mình...
Xa Ams...
Xa thầy cô...
Xa bạn bè...
Xa bao kỉ niệm...
Xa tuổi học trò...
Xa thời áo trắng...

Một năm... sẽ trôi nhanh lắm...!
 
Trời hôm nay rất là đẹp 8->

Nắng, gió, khung cảnh rất là tươi nhá 8->

Thế mà cả ngày cứ thẫn thờ, vẫn đờ đẫn, cảm giác rạo rực ko còn nhưng sự hụt hẫng xâm chiếm ....


Liệu có bao giờ còn là đứa học sinh cuối cùng bước chân ra khỏi trường trong 1 ngày đáng nhớ như hôm qua? Nhiều năm nữa, liệu còn được đứng trên cái góc mốc meo tầng 4 đấy mà ngắm những thời khắc đáng nhớ trong ngày, sáng, trưa, chiều, hôm qua là tối, đêm ...

5 years for a life :)

Mình đã rẽ sang con đường riêng, A1 ơi tiếp bước nhé :x

Head for the future, take the chance, be the leader, make new friends ...
Just always keep the past in mind, love it dearly as the most inspirational fire to move on, for good :)


Light up, light up,
As if you have a choice

And we'll go on ^^

I love AMS FOREVER >:-D< FOREVER and FOR ALWAYS
 
chẳng thể diễn tả nổi cảm xúc trong mình nữa, chẳng biết mình đang nghĩ gì, chỉ biết cho đến tận bây giờ tất cả những gì lquan đến Ams, đến 0609, đến BIO family đều làm những giọt nước mắt lăn xuống thật chậm
nhớ cái đêm hqua khi nhìn những dãy đèn cứ tắt dần, rồi khi bước chân ra khỏi cổng trường, ngước nhìn lên cổng, rồi nhìn biển tên trường rất lâu mà chẳng thể cất nổi câu "chào Ams"
chắc chắn sẽ chẳng thể nào quên hình ảnh trường cứ xa dần qua cửa kính xe - Ams đã cho mình quá nhiều ...
còn hnay, hnay mình tick bài tốt cho ko biết bao nhiêu bạn, vì bài nào cũng đầy cảm xúc và vì 0609 là một gia đình, Ams là nhà
mình đã làm 1 cái hộp thật to và đẹp, nhét vào đó thông điệp, YB, vé, poster ctr,... mình đã muốn cất dành cho 2 kì thi trước mắt... nhưng mình chẳng thể nào đóng nắp lại được vì lại nhìn, lại cầm lên và lại lặng đi
ngày hnay cố vui vì biết rằng đã là 1 ngày mới, p làm những việc p làm nhưng cxúc vẫn còn bừa bộn quá, nhìn vào đâu cũng thấy nhớ đến Ams





Viết riêng cho YB:
mình đã giữ lại và cất đi đến từng tờ giấy nháp trong hành trình YB này
nhớ cái ngày đầu tiên các bạn bảo bạn này có nhiều ý tg cho YB, để bạn ý làm ban YB đi, rồi ML bảo Hà An làm trưởng ban YB nhé
3 tháng ngắn ngủi nhưng mang theo quá nhiều cảm xúc
có cảm giác như quyển YB này là đứa con của mình, chăm chút cho nó từng chút từng chút một để nó thành hình (như lời MTú ấy, là chẳng bõ công ngồi chỉnh từng cái cõ chữ số trang)
có những lúc tưởng như gục xuống được vì áp lực quá, chuyện giáy phép, chuyện tiền nong, nội dung và hình thức, "sơ hở" chỗ nào là các cô lại gạch, là YB lại chậm đến tay mọi ng, là chẳng kịp cho MI12
có những lúc tớ thật là mất bình tĩnh, gây ức chế cho mọi ng`trong ban YB, nhưng mọi ng vẫn làm việc nhiệt tình, hăng say, chu đáo, tớ chưa bao h làm việc với ai chu đáo như Minh Hoà, cái lúc mà tớ hỏi j ấy cũng bào làm rồi, xong xuôi rồi thật là nhẹ nhõm ấy ạ, tớ nhớ lúc MTú p về đi học nhưng học xong lại gọi đến Hà An ơi còn việc j nữa ko, MT đến nữa nhé (chắc là cả giờ MT vẫn nghĩ đến Yb như nhiều đêm tớ vẫn nằm nghĩ thêm cái này, bớt cái kia), ban YB gần gũi nhau nhiều hơn là 3 tháng ấy, khi Sin bảo bạn là bạn tớ, tớ đã chia se với bạn và LM một phần con ng bên trong tớ, tớ hiểu rõ hơn rằng làm YB ko p là 1 cviệc :)
khi hành trình YB sắp cập bến, nhiều lớp thắc mắc (và cả bức xúc) vì những sự cắt xén mà chẳng thể giải thích hết được, lúc đấy chỉ biết buồn và mong sao cho mọi ng hiểu rằng bọn tớ chẳng có thể làm j hơn đc, đến 4 trang ảnh mờ cuối cùng cho các bạn kí lên cũng p làm đi làm lại và thuyết phục các cô cho giữ lại
thế nhưng đến khi YB đến được tay các bạn, ở trên đầu giường, dưới gối và bên những giọt nước mắt, tớ lại thấy mọi khó khăn trở nên quá nhỏ bé :) YB ấy là 0609, là Ams, là 3 năm, là hơn 500 gương mặt trong một đại gia đình

Cám ơn ML và BTC đã để Hà An làm YB
Cám ơn những mỗi ng bạn - mỗi thành viên ban YB đã góp hết tâm sức vào đây
Cám ơn T2 nộp YB đầu tiên (và sửa cuối cùng :p), cám ơn L2 vì đã sửa giúp mình và hiểu cho mình (mình rất buồn là YB lớp các bạn bị cắt nhiều nhất:( ), cám ơn cả 16 phần YB lớp nhiều màu sắc nhưng lắng đọng cảm xúc
Cám ơn bạn nào đó T2 đã viết nên cái hồn cho lời mở đầu, dù h đây nó đã bị sửa quá nhiều so với bản gốc của bạn :(
Cám ơn Sin cho bài thơ đề từ bạn viết mà mình đã thấy trên chữ kí ai đó :x
Cám ơn những bạn đã viết cảm xúc 0609 với tình cảm thật và yêu thương thật :)
Chẳng lừoi cảm ơn nào là đủ cho mỗi người trong hơn 500 người chúng ta, chúng ta đã cùng nhau làm nên YB - từ những tấm ảnh đến những dòng cảm xúc dạt dào.

Mong rằng ý nghĩa của YB sẽ ko chỉ dừng lại ở ngày hqua, hnay, 1 năm, 2 năm nữa mà sẽ còn lại mãi sau này đến 10 năm, 20 năm. Biết đâu đấy sẽ có một ngày có ai đó đến bên bạn và hỏi "bạn có p 0609-er ko? mình thấy bạn trên YB đấy" :)
... Nếu có một ngày như thế, thì YB sẽ là hoàn hảo ;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thích bài viết của bạn Hà An kinh khủng.
Mình chả được đi MI12
Cũng chả được có những kỷ niệm như nhiều người.

Nhưng lúc nào mình cũng tự hào mình là Amser.

Đi xe bus ở nhà mình mặc đồng phục Ams.
Gặp ai ở bên này, mình cũng bảo mình học Ams.

:)
 
Sáng tỉnh dậy không biết có chuyện gì... chỉ thấy rằng lòng mình chợt nặng nề đến lạ! Ngồi thẫn thờ một lúc, rồi ngày hôm qua như một cuốn băng quay chậm... cứ từ từ... từ từ...!

Mí mắt nặng như muốn sụp xuống... Cả trong mơ cũng thấy nước mắt! Chẳng thể tưởng tượng ra hàng trăm anh chị, bạn bè yêu thương đã rời xa mình NGÀY HÔM QUA... Và rồi chẳng mấy sẽ là mình...
Xa Ams...
Xa thầy cô...
Xa bạn bè...
Xa bao kỉ niệm...
Xa tuổi học trò...
Xa thời áo trắng...

Một năm... sẽ trôi nhanh lắm...!
cám ơn người chụp bức ảnh cuối cùng cho IT đêm qua nhé
tạm biệt AMS :x
 
Back
Bên trên