Trai Than Thân
Thân tôi phận bạc, lại lông bông,
Hăm mấy xuân xanh, chẳng bóng hồng,
Cô bé cạnh nhà : " Con kính chú"
Nhỏ em hàng xóm : " Cháu chào ông" .
Tóc vẫn xanh tươi, chưa sợi trắng
Mắt còn đen láy, vẫn ngơì trong .
Thời gian, ví thử còn trôi mãi,
Gối chiếc, cô phòng có khổ không ?
Thân tôi bạc phước lại vô phần,
Côi cút xuân này mấy chục xuân,
Thao thức, canh thâu, buồn, gối lẻ,
Thẩn thờ, đêm vắng, lạnh cô thân,
Vaò, ra ngơ ngẩn, sâù trăng gió,
Ngôì, đứng âm thầm, vọng cố nhân .
Ví thử trăm năm tình chặng vẹn .
Thôi đành phó mặc kiếp phù vân .
Xuân đến, xuân đi, tóc bạc rôì,
Vẫn còn cô độc, đó ai ơi,
Vào ra thui thuỉ, tìm đơn lẻ,
Đi đứng một mình, kiếm cút côi .
Nưả mảnh tơ lòng đà khép kín,
Một vùng dư ảnh đã buông lơi .
Than thân trách phận, hờn trăng gió,
Nhưng biết cùng ai, để tỏ lời .