Kỉ niệm đáng nhớ

Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

... đã bao lần cảm thấy sống chán nản như thế này ...
... xung quanh chỉ là những chữ "KHÔNG" ... không gia đình không bạn bè không tình yêu ...

... con ng` ta khi mà quá cô độc thì thường nghĩ rất nhiều thứ ... rất nhiều lần cố gắng để gồng lên cái bản lĩnh của 1 đứa con gái 18 ... nhưng lấp liếm đi những lỗ hổng trong cuộc sống chỉ là hình thức tạm thời mà rồi đến 1 lúc nào đó ng` ta sẽ tự rơi xuống ... ko còn che đậy ko còn tự giả tạo cho mình những nụ cười đc nữa ...

... ng` ta sống đôi khi ích kỷ và ganh đua ghen tị quá ... đôi khi nhìn thấy những ngày tháng đi qua của ng` cùng tuổi ... họ vui chơi họ có nơi để đi để về ... họ có những giây phút ngày ngày bên bạn bè yêu thương ... xung quanh họ ... có người ....
... còn bản thân 18 tuổi được những j? ... ngoài 1 cuộc sống phải cố gắng tự cười 1 mình ... nhìn thấy đc bạn bè bên cạnh chỉ là vài lần 1 năm ... con đường bước đi hàng ngày ... vắng lặng lạnh lùng chỉ còn lại chiếc bóng dưới chân ... đôi khi táp vào mặt cái cát bụi khô khan của xe và khói ... vô tình và vùn vụt lướt qua .... lạc lõng ...

... uh thì lại đang sống tiêu cực rồi ... trên đời này có ai muốn dúi mình vào những góc khuất mệt mỏi của thời gian đâu chứ .... nhưng phải sống tiếp ra sao khi bên cạnh chỉ toàn những con số 0 như thế ... ng` ta sống mang theo chẳng 1 thứ j ... ng ta phải bươn trải phải đối diện như thế nào mới có thể tìm thấy niềm vui trong cuộc sống ... ?

... 1 mình lạc lõng với những thứ tình cảm yêu thương quá xa mà khoảng cách dường như ngày 1 cướp đi từng chút ....

... sống đc có ng` quan tâm ... đc có ng yêu thương nhưng mà đâu có chạm đc tới ... bới vì họ ở quá xa ... bởi vì cuộc sống của họ đang diễn ra ở 1 nơi khác ... với những ng` khác ...
...
... khoảng cách quá lớn ... yêu thương thật quá mong manh .... làm cho ng` ta quá mệt mỏi để cảm nhận nó ... cố giơ tay ra với lấy những ng` mình yêu thương ... nhưng có lẽ sức quá nhỏ mà khát khao thì cháy quá nhiều ... khiến ng ta hụt hẫng quá nhanh ...

... đôi khi muốn bật thành tiếng những cung bậc tình cảm của bản thân ... nhưng rồi cuối cùng cũng chăng có ai ở bên để nghe ... chẳng có ...

... cũng chẳng hiểu hết đc lý do tại sao trong mắt cuộc sống lại quá nhiều lúc tối tăm đến thế .. ngày quá ngắn còn đêm thì quá dài ... khiến ng ta run lên mà sợ ....

... ngày bé tưởng sống là sẽ được yêu thương dù ở xa hay gần ... h mới biết sống có quá nhiều khoảng cách mà ng ta không biết làm thế nào để vượt qua đc ... cuối cùng chỉ là phó mặc cho thời gian định đoạt ... yêu thương cũng phai nhạt dần ...

... h học mà sáng tạo chỉ là những điều cóp nhặt ghi chép ... sáng tạo không còn bởi vì nhiệt để sống đã chết mất rồi ...

... ngày bé tưởng đã yêu thương thân thiết nhau thì sẽ là mãi mãi ... lớn lên mới hiểu chẳng có j là mãi mãi ... những điều 'mãi mãi' đôi khi có thể kết thúc và biến mất chỉ trong vài giây ngắn ngủi của thời gian ...

...
... có những lúc đưa mình vào những bế tắc và quay cuồng mệt mỏi .... để biết phải có nghị lực nhiều hơn .... để biết bản lĩnh phải lớn hơn ...

... con đường thì quá dài để đi tiếp ... bóng ng` lại quá vắng để cảm thấy đc che chở yêu thương ... nước mắt còn quá nhiều để khóc ...

...đôi khi muốn tìm 1 đôi tai để lắng nghe ... 1 đôi mắt để cười ... 1 bờ vai để khóc ... 1 ai đó để lau nước mắt ...

... ước mơ thì bao h cũng đẹp .... hiện thực lại quá xa xôi ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Tớ là một người rất là ngay lo nghĩ :p thật là kì lạ, chỉ cần đi ra khỏi nhà thôi khi mà vẫn còn 1 đống việc là đã lo lắng, nghĩ ngợi rồi, buồn cười thật đấy :) Chỉ cần 1 chuyện gì thôi cũng đủ để tớ mệt đầu lắm rồi, thế mà tự nhiên bây h có bao nhiêu là thứ làm tớ căng thẳng. Rõ ràng là ko có cái gì rõ ràng cả. Nếu hỏi tớ lo lắng cái gì thì tớ cũng chịu ko thế trả lời được. Mọi thứ cứ lung tung lộn xộn lằng nhằng mà thực ra chả có cái gì cả đâu :p Tớ định tìm cái topic Nơi thời gian ngừng lại để viết, nhưng bây h nó đi đằng nào rồi, nên phải chạy vào đây lánh đời một tí :p

Hình như bây h tớ là người ko có cảm xúc hay sao ý :) Người ta ghét tớ, tớ ko buồn, thậm chí tớ ko biết cách để cảm thấy khó chịu :p Tớ ko thik cái kiểu khi mà cảm xúc của tớ vỏn vẹn nhưng lại ko rõ ràng. Tớ chả hiểu đâu nhé, chỉ thấy là bây h tớ ko còn cái kiểu ghét ai thì ghét một cách kinh khủng. Thực ra thế cũng ko phải là ko tốt. Tớ yêu quý mọi người dễ dàng hơn, ngay cả khi họ làm tớ tổn thương, ngay cả khi hành động của họ khiến tớ cực kì bực tức. Nhưng tớ chỉ có thể ghét trong 3 giây được thôi, xong rồi tớ lại quên luôn. Như vậy đúng ra thì cũng rất là tốt đúng ko? Tớ học mãi cái cách sống thoải mái ấy từ bạn HH đấy chứ, giải quyết mọi việc bằng 1 nụ cười. ah, có thể đôi khi tớ ko cười nhưng trong lòng tớ thì hoàn toàn bình thường, có khi tớ chỉ cáu cho có hay sao ý, như kiểu giả vờ tức giận ý. Hình như vì thế tớ nhìn đời quá đẹp quá ngây thơ thì phải, mặc dù trước nay tớ chưa bao h là một người như thế. Tớ đơn giản hoá mọi chuyện, để đến mức bỏ qua mọi thứ, ko giải quyết nó đến tận cùng của vấn đề. Cái cách đấy đôi khi có thể làm cho người ta mệt mỏi nhưng hầu hết nó khiến mọi thứ sáng trong, như ánh sáng phát ra từ lăng kính tâm hồn. Tớ ko biết từ bao h tớ lại có cái thói quen chỉ nhìn thấy mặt tốt của 1 người, nên lúc đọc những gì ấy viết tớ rất băn khoăn. Liệu có phải tớ đã trở nên quá nhạt nhẽo, quá vô tâm? Cái gì cũng phải cân bằng, tớ tin là tớ sẽ ko thể sống tốt khi tớ chỉ biết yêu mà ko biết ghét. Nếu yêu mà ko có ghét thì cái tình yêu đấy nó sẽ ko sâu sắc được đâu, tớ nghĩ thế, nó sẽ cứ nhờ nhờ loang loãng nhàn nhạt như một bức tranh dễ thương đẹp đẽ, nhìn thì thik nhưng nhắm mắt 1 cái thì quên luôn, ko thể nhớ ra đc chi tiết của nó. Tớ ko muốn như thế đâu.

Nhưng mà...

Khi tớ mua 1 cái kẹo mút để đưa bạn Tnh vì hôm qua bạn ý khóc và chắc hôm nay bạn ý cũng chưa hết buồn, rồi quên trong túi đến lúc đi xe bus về nhà mới nhớ ra, khi tớ mân mê nó và nhớ về cái cách bạn Mgb xoè tay ra, thay vì quả cầu trong đấy là 2 cái kẹo mút, thì tớ thấy cuộc đời này ko thiếu gì cái đáng yêu cả.

Khi mà tớ nói chuyện với bạn Tth về mọi thứ, bàn bạc 1 đống thứ mà bọn tớ tin nó sẽ rất pro còn mọi người sẽ cho là vớ vẩn nhưng bọn tớ vẫn mặc kệ, khi mà tớ nghĩ rằng dù có thế nào bạn ấy sẽ vẫn luôn ở bên cạnh tớ thì tớ thấy cuộc đời vẫn còn nhiều thứ để tin tưởng.

Khi tớ nhìn thấy đôi mắt long lanh và vẻ mặt cực kì hay ho mà tớ ko biết miêu tả thế nào của bạn Vpm, cái cách của bạn ý, dù yêu bạn ý như có đá ở trong tim thì tớ vẫn thấy kể cả cuộc đời có đáng buồn thì người ta vẫn tìm được cách để đối xử với nhau như những người bạn thực sự.

Khi tớ nhìn thấy nụ cười rạng rỡ ngố ngố đáng yêu của bạn Dpt, cái kiểu trẻ con ko thể ngờ của bạn ấy, khi tớ mân mê cái dây cặp trong cái cảm giác rất bình yên ở bên cạnh nó tớ thấy cuộc đời tràn ngập sự trong sáng và dịu dàng.

Khi tớ đi bên cạnh bạn Anđ lếch thếch trong khi bạn ấy có xe đạp, khi tớ buôn ĐT với bạn ý và bạn ý hỏi tớ là "Cậu có làm như thế với tớ ko?" về 1 cái việc rất là ngu ngốc thì tớ thấy là cuộc đời dẫu có lo toan thì con người vẫn sẽ chân thành với nhau được nếu họ muốn.

Khi tớ ngồi ngắm Béo nghịch con hổ của tớ với 1 cái vẻ kute nhất mà tớ từng biết, ôm và dạy nó học bài, rồi kể về chuyện hồi bé nhí nhảnh của nó, tớ thấy là đôi khi cuộc đời có xấu xa thật nhưng kể cả khi ấy nó vẫn lung linh ánh sáng kì diệu của ngọn lửa yêu thương.

Khi tớ nghe kể chuyện tổn thương tổn thọ của bạn Hnh với bạn Plk, khi tớ đc share 1 đống nhạc hay từ bạn Hlt, khi tớ đc bạn Gnc mua cho thịt xiên nướng dù chắc bạn ấy quên lần đấy từ lâu rồi, khi tớ đc bạn Dlt đèo biết bao nhiều quãng đường xa, khi bạn Lnh có cái kiểu cứ ai hỏi đến SN tớ là có thể nói ngay ko cần suy nghĩ, khi bạn Thm nhìn tớ cái kiểu chấm phẩy 2 đóng ngoặc vì thầy giáo gọi tớ lên bảng, khi bạn Cpq luôn chờ tớ lên xe rồi mới về, và khi ấy thường xuyên quan tâm đến những gì tớ nghĩ, kể cả chỉ vì ấy là người hay quan tâm thôi, chừng đấy cũng đủ để làm tớ thấy cuộc đời còn quá nhiều thứ kì diệu.

Tớ biết là đôi khi cuộc đời chẳng đẹp đẽ như thế :) Bản thân tớ hiểu điều ấy. Đôi khi người ta ko thể biết được nỗi đau mà người khác phải chịu đựng. Nhưng mà tớ tin là cuộc đời vẫn thế thôi, nhưng sống thế nào là phụ thuộc vào đôi kính mà chúng ta đeo :)
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Mấy hôm rồi nhỉ ?
Ko chat chit
Ko comment
Ko nhắn tin
Ko j cả

Mei cũg chẳng hiểu tại sao nữa
Tại sao lại thành ra xa lạ thế này

Có lẽ
Chỉ vì
Đã quá quen với việc nhận đc tin nhắn của xiog
Dù chỉ là nhữg tin nhắn bâng quơ " Xiog vừa kt xong .. " , " Tiết này học mệt quá. Hic .. " , " Vừa đc 9 điểm nè " ...
Nhưng những tin nhắn ấy
Làm mei cảm thấy rất vui
Vì có thể thành người để xiog chia sẻ tất cả
Vì có thể biết đc từng giờ từng phút xiog đang làm j
Đang vui hay đang buồn

Hay là
Đã quá quen với việc onl đến đêm để chờ xiog
Ah ko
Chỉ là để chờ 1 câu chúc ngủ ngon của xiog thôi
Ngu quá phải ko
Nhưng rồi xiog out
Ko nói 1 lời
Tức gần chết
But ngay sau đấy
Xiog nhắn vào di động
" Đi ngủ đi nhé . Sắp 12 h rồi kìa "
Bất giác , muội mỉm cười
Mùa đông trở nên ấm áp ...

Nhưng bây h sao mà lạnh quá

Nhìu người nói với mei
Rằng xiog ko tốt
Uh
Mei cũg tự nhủ với mìh
Ko nên như thế này
Ko nên quá dựa dẫm
Ko nên quá yêu thương

Nhưng mà lại ko kiềm đc mình
Cứ cố onl
Để có thể nhìn thấy nick xiog sáng
Cứ ra ra vào vào blog xiog
Để biết đc xiog đang ntn
Cứ cầm chắc cái điện thoại
Để chờ tin nhắn đến
Và để nhìn thấy chữ "Xiog" ở phần tên ng gửi
...


Ghét , ờ thì có ghét
Tức , ờ thì có tức
Nhưg mei ngu ngốc lắm
Ko kiềm chế nổi bản thân
Mei ko biết làm j khác cả

Vậy là xiog đã vô tình đánh thêm 1 đòn vào vết thg của mei rồi đấy
Đau nhiều lắm

Mối quan hệ này rồi sẽ đi đến đâu
Mei ko biết nữa
Nhưg dù thế nào
Mei rất iu quý xiog
Cám ơn vì tất cả nhữg j xiog đã làm
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Tết. Bạn bè có vẻ ko bận rộn gì cả, trong khi cứ gần đến Tết là mình lo cuống lo cuồng lên, lúc nào cũng tất ba tất bật, bao h cũng thấy 1 đống việc ở trước mặt. Tất nhiên là nói cho nó ghê thế thôi, chứ mình thì lo được cái gì, dọn được cái phòng, giặt giũ chăn chiếu quần áo cặp sách là hết nước, rồi mẹ nhờ gì thì làm. 14-2 Valentine mình cũng chả quan tâm :D quan trọng nó là 27 tết.

Chủ Nhật 24 Tết sau prom.
9h sáng dậy, cứ thế bê nguyên quần áo ngủ đi mua gạch, hôm nay ốp 1 mảng tường ngoài sân. Mình rất thik cái cảm giác bố mẹ tin tưởng, bằng được thế nào cũng phải cho mình chọn gạch tại mình khó tính, mua cái gì mình ko thik về là mặt nhăn mày nhó :"> Quần hồng, áo sọc, giày búp bê, xông thẳng vào mấy cửa hàng trên đường Trần Duy Hưng. Tại gần Tết nên mấy loại gạch xịn xịn mà mua ít như nhà mình thì người ta ko gọi được nên phải đi mấy hàng mới có. Mặt mình trông cũng nghiêm túc mà cái kiểu "Chị có gạch ốp Eurotile 20x25 ko ạ?" nên hầu hết các chủ cửa hàng đều nghĩ mình pro lắm trong khi làm gì có tiền trong túi :))
Ốp cho nhà mình là 2 anh đang xây hộc ốp tường gì đấy trên cơ quan mẹ. 2 anh đến người ko, bay ko có, xi măng ko, xô ko bị mẹ quát cho một trận. Đến cuối cùng đâu lại hoàn đấy mẹ lại niềm nở lại đưa thêm tiền, cho xôi mang về. Mẹ nóng tính nhưng mà tốt bụng kinh khủng. Xét ra mẹ rất có vẻ Tú Xương, trào phúng chỉ là mặt trái của trữ tình, chỉ là thương quá mà hoá giận thôi. Mắng thì mắng té tát ra mà thương thì thương ghê gớm. Mẹ có cái kiểu mua bán cái gì hoặc đi xe ôm bao h lúc đầu cũng kì kèo mặc cả rất lâu mấy nghìn lẻ xong khi trả tiền lại bảo thôi tôi cho đấy. Ăn cơm mẹ hay kể chuyện các "chiến hữu" ở chợ, lúc nào cũng chiến hữu gà rồi chiến hữu bún rồi chiến hữu cà chua... ai cũng qúy mẹ, từ cô đồng nát đi qua nhà đến bà quét rác, từ anh bán cây cảnh đến chú trông xe, nhà có cái gì cho được mẹ mang ra cho hết.

Thứ hai 25 Tết.
Mình phải đi học. Về nhà ngồi nghe mẹ kể chuyện 2 anh ốp nhà hôm qua, hôm nay quyết toán trên cơ quan. Tiền công thì mẹ trả thêm cho thoải mái, ngoài đấy mẹ tặng 2 hộp sữa với quyển lịch. Cũng chẳng có nhiều nhưng có bao nhiêu thì cho bấy nhiêu. 2 đồng chí cảm động quá xung phong ra cưa gỗ để mang về luộc bánh chưng :)) Mẹ còn kể chuyện ở chợ có chị bán hoa đang chửa, có chị bán rau cứ "Cô ơi cô 30 Tết cô mua cho cháu để cháu mau hết hàng cháu còn về nhé" Nghe kể rất là xót, thương tội nghiệp. Mẹ bảo cả nhà phải soạn hết quần áo cũ để mang ra cho mấy chị ngoài chợ.

Thứ ba 26 Tết.
Hôm nay thì lại có chị bán dép đạp xe bạc cả mặt mà ko bán được đôi nào. Mẹ gọi vào mua 3 đôi rồi cho nốt mấy đôi dép cũ để chị ý bán thêm may ra được mấy nghìn. "Thế lúc đấy nhà mình ko có gì để cho chị ý hả mẹ?""Chả có cái gì để cho cả". Chị lau nhà thỉnh thoảng lại lèo nhèo sao em nghèo thế mà chị chả cho chị cứ đi cho ai ý. Mẹ bảo còn nhiều người nghèo hơn, thế là may mắn quá rồi. ah, hôm T2 là SN bố nên mẹ mua hoa của chị chửa. Lúc chị đang lục tiền giả lại mẹ bảo thôi ko cần nữa. Chỉ là mấy nghìn thôi nhưng mẹ rất hay kể những chuyện ấy cho các con bởi vì ko phải ai cũng được như mẹ, bởi mẹ có 1 tấm lòng mà con luôn luôn phải tự hào. Bởi tình yêu ko đơn giản là cho và nhận mà còn là chia sẻ và cảm thông.

Thứ tư 27 Tết
Hôm nay là ngày Valentine, ngày dành cho mọi người bày tỏ tình yêu của mình. Mẹ ko nhớ ra cho đến khi có thời sự mới để ý hnay là 14-2. Có thể mẹ không làm 1 cái gì đặc biệt trong ngày lễ tình yêu, đầu óc mẹ vẫn còn mê mải cái nồi bánh chưng thì con biết là mẹ luôn sống với trọn vẹn tình yêu thương của mẹ trong suốt 365 ngày, dành cho những người thân yêu nhất, cho những người xung quanh, và cả những người xa lạ. Mẹ yêu con đến mức dạy cho con cách yêu thương những người khác nữa. Dù sẽ là cực kì (mũ n) thừa nhưng con sẽ vẫn nói con yêu mẹ nhất trên đời.

"Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con."
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Suýt chút nữa thì thành 1 giao thừa đẹp nhứt rùi nếu mà a đi ..Nhưng ko sao , về nhà gọi cho a và chúc mừng nhau vui vẻ đến như thế là lần đầu tiên ấy..THế cũng đủ tuyệt vời roài :D
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

...
... năm mới ...

... định hướng đc công việc phải làm ... những bước chuẩn bị cần có ...
...
... lớn rồi có khác :)) ...
...
... mục đích có rồi ... hướng đi có rồi ... nhưng chẳng biết có thực hiện đc ko ...

... năm mới ...

... định hướng đc tình yêu ... những bước chuẩn bị cần có ...
...
... vững vàng rồi có khác :))
...
... quyết định có rồi ... cách nhìn có rồi ... nhưng chẳng biết có thực hiện đc ko ...

... năm mới - công việc :
... trước mắt phải học tốt ở Uni cái đã ... song song sẽ là nhận lời làm n` việc hơn chứ ko từ chối bay biến như trc đây nữa >.< ...
... sẽ cố gắng vừa học vừa kết hợp lấy kinh nghiệm thiết kế - cách làm việc ...
... tương lai xa 1 tí là đang định nhận lời làm cho 1 công ty nào đấy ... - vừa tìm đc 1 cái - ... để nghĩ thêm :) ...
... tương lai xa hơn n` tí ... là học xong sẽ ở đây xin việc xem thế nào ... nếu ko thì về nhà - hoặc là đi làm lấy thêm kinh nghiệm - hoặc là mở công ty tự làm ...

... phải tiết kiệm tiền làm vốn từ bây h hahaha :)) ...

... sắp tới vừa hứa sẽ lo đóng tiền học cho e zai để bố mẹ có tí niềm vui tự hào đầu năm ;;) hí hí ... mệt phết đấy >.< ... $3000 huhuh :(( ...

... anyway ... đã hứa thì sẽ làm ... con gái sẽ luôn để bố mẹ tự hào ...

... năm mới - tình yêu :

... đối với anh ... mọi hy vọng với e chỉ là vô nghĩa ... nhỉ ...
... chẳng biết nói j ... mà cũng chẳng nên nói j thêm nữa ... chúc anh hạnh phúc ... mãi mãi 1 tình yêu hehe :D ...

... với e anh có thể ko bao h là quá khứ ... nhưng e biết với anh 1 ngày nào đấy ... e sẽ bị bỏ lại trong quá khứ của anh ... đơn giản và nhanh lắm ... chỉ mong quá khứ ấy có tên để ko phải là sự lãng quên hờ hững ...

... năm nay Béo xem bói nghe bảo là ... yêu thì phải cẩn thận kẻo bị lừa hahahaha :)) ... sợ quá :)) ... tinh thần quán triệt là năm nay ... 2007 is not the year of LOVE =)) =)) =)) ... mẹ đi xem bói thế sợ chết ng` đi đc .. bố bảo con cũng ko dám yêu ai năm nay :D:D:D ... :p ...

... đi làm cái đã :x ...
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Tại vì HTV phát chương trình nói về ABBA đấy ạ!

Âm nhạc cuốn lấy trái tim con và khiến nó nhảy nhót theo những âm thanh tràn đầy yêu thương....

Là tối mùa hè khi con bé xíu, bố bồng con nhún nhẩy theo giai điệu tuyệt vời của Mùa hè Italia. Nồng nàn, cháy bỏng, những đêm hè quá đỗi dịu êm với gió đọng lại trong ký ức con cùng váy bồng trắng và nụ cười hoà quyện của hai bố con mình. Là một con với giấc mơ công chúa nhỏ được bay bổng trên đôi tay của bố. Cười và cười với những nụ trong veo

Là những ngày cấp 2, bàn học một mình và radio cũ mèm của bố. Có một con bần thần vì những giai điệu tình yêu khi trái tim còn quá chừng non nớt, là một con ngồi thẫn thờ vì một bản nhạc gửi người thân nơi thiên đường để mãi mãi bật khóc vì Tears in heaven.

Là im lặng trầm ngâm bên cạnh bố những buổi tối. Có trà nóng và những giai điệu dịu dàng. Là một con mê mẩn nhạc không lời khi lặng yên bên bố để rồi từ đó thấy yêu hơn những thanh âm đồng cảm kia mà không phải là những bản nhạc với ca từ ý nghĩa nào. Vì con gái nhận ra những bản hoà tấu ấy cũng giống như bố vậy. Là sự dịu dàng và trầm lặng đầy khó hiểu mà vẫn mênh mang những thương yêu không thể (và cũng chẳng cần) tỏ thành lời.

Là những sinh nhật tháng Mười se lạnh quyện mùi hạt dẻ nướng thơm lừng. Sinh nhật của con gái và bố chỉ cách nhau có 8 ngày và cùng tháng. Hai sinh nhật ấy đều có nến, bánh kem, có hoa hồng trắng và món quà bọc nơ luôn là một chiếc cd nhạc hoà tấu. Món quà của bố và món quà của con luôn giống nhau vì chúng được gửi đi từ cùng một bản nhạc của tình yêu thương, của sự chở che mãi mãi và tin tưởng suốt đời.

Là bản Happy New Year ngọt ngào hơn bất cứ giai điệu mừng xuân nào. Để những thời khắc giao thừa tựa cửa sổ ngắm pháo bông, lắng nghe sự cựa mình của chồi non để nhắc nhở tim mình về những khởi đầu mới mẻ và trông đợi kỳ vọng từ cội nguồn. Lại thấy mình lớn hơn, bao dung và dễ thứ tha hơn - cho chính mình trước tiên. Để rồi sẽ mỉm cười rộng mở hơn cho cả những bất ổn cùng phiền muộn xung quanh.

Là không rõ từ bao giờ mà bất cứ bản nhạc nào con lắng nghe, hoặc tự viết ra trên đường đời của mình đều trở nên quá đỗi dịu dàng như thể chúng đều được cất lên từ những lắng đọng thương yêu trong đôi mắt và nụ cười thân thuộc của bố vậy.

Con yêu âm nhạc. Như luôn yêu những hồi ức đẹp có hình ảnh của bố. Không hẳn vì nhờ có âm nhạc mà những nỗi muộn phiền trong con trở nên nhẹ bỗng và tan biến. Đơn giản và thật ngọt ngào vì từ ký ức váy bồng trắng những đêm hè dịu êm cho tới những khoảng lặng cùng nhạc Trịnh trong góc phòng có hoa loa kèn trắng những ngày tháng 4 tĩnh lặng mênh mang thứ hương thơm thật dịu dàng của yêu thương. Là yêu thương mãi mãi không đổi thay của con. Là bản nhạc không lời mà con sẽ nâng niu và trân giữ vĩnh viễn trong tim mình với những ký ức tuyệt vời về bố, về con và về những tháng ngày tuyệt diệu đã qua...
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Khoá blog lại và quyết định không đi họp lớp.

Nào hãy hình dung, họ, những người bạn cùng lớp yêu quý của tôi sẽ nghĩ gì? Họ sẽ sớm hay muộn biết lí do vắng mặt của tôi. À đi họp FC với Anh Khoa và 1 đống người mà theo họ là nhạt thếch và không thể nào so sánh với 4 năm gắn bó ở mái trường thân yêu kia đc. Có thể lắm! Họ sẽ nói, cái Linh vô trách nhiệm, là cái đứa chả coi bạn bè, thày cô ra gì và vô số những điều không tốt đẹp nữa, như thể người ta đang nói về 1 tên phản quốc :)|

Nhưng các bạn ơi sao các bạn cứ bắt tôi phải nghĩ cho các bạn, phải vô tư sống trong cái tổ ấm 9I1 thân thương mà các bạn tưởng tượng nên trong khi thực tế tôi thấy tôi giống một đứa con hoang ở trong ngôi nhà ấy.

Tôi vào lớp sau. Điều ấy cũng chả hề hấn gì vì các bạn còn yêu quý 1 đứa lớp khác, vào trường sau tôi tới 2 năm bằng một tình cảm chân thật và tha thiết quyến luyến hơn với tôi rất nhiều. 3 năm học ở lớp, tôi không nhắc lại những kỉ niệm không vui vì nó là quá nhỏ so với những gì tôi học được và nhận được ở lớp học ấy.

Nhưng khi mọi thứ đã qua đi, chúng ta ra trường, ko còn gắn bó ở bên nhau, những gì tình cảm thực sự được bộc lộ ra mà không cần ai đào chọc hết.

Nếu tôi không bắt chuyện với các bạn, liệu các bạn có nói chuyện với tôi? Nếu tôi không tham gia vào những cuộc chơi của lớp, liệu có ai thắc mắc hay chờ đợi? Nếu tôi không đến nhà các bạn, không tâm sự chuyện trò với các bạn, liệu các bạn còn nhớ mặt tôi ra sao???

Các bạn yêu quý nhau bằng một thứ tình cảm cao quý lắm. Và tôi thì luôn ao ước được là một phần trong cái gia đình thực sự tồn tại ấy. Nhưng không được. Không phải lỗi tại tôi, tôi chẳng làm gì sai hết.

Tôi không trốn tránh vai trò leader của lớp mà chỉ vì các bạn không bao giờ còn nghĩ tôi là leader, là một người lãnh đạo của lớp nữa. Tôi không sống khép mình hay tách biệt với mọi người mà chính là các bạn, các bạn không cho tôi cái cơ hội được san sẻ cùng các bạn.

Tôi không còn được cả tin, hồn nhiên đến ngu ngốc như 2 năm trước. Tôi nhận ra không phải nụ cười, lời chào nào cũng như nhau. Tôi nhận ra bạn bè không phải tất cả là một.

Các bạn biết ở FC Anh Khoa, cái tổ chức nghe có vẻ ngớ ngẩn kia người ta đối xử với tôi thế nào không??? Họ giúp đỡ tôi và cho tôi cơ hội được giúp đỡ họ. Đừng nghĩ cái sợi dây liên kết duy nhất giữa tôi và họ chỉ là Anh Khoa, có 1 tình bạn thực sự mà tôi thấy, tôi cảm nhận được. Nó không phải là quá mạnh mẽ, thắm thiết gì. Nhưng nó lớn hơn, thành thực hơn những gì tôi đang nhận từ phía các bạn.

Thế nên, cứ trách tôi nếu các bạn thích. Nhưng đó là quyết định của tôi - một đứa không ngờ nghệch và ngu xuẩn như ngày xưa.

 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

... hnay cô chủ nhỏ quyết định 1 việc cần đc quyết định mà mãi chưa quyết định nên hnay đưa ra quyết định =)) ...

... sẽ thay đổi ...

... sẽ thay thế ...

... e mở mắt ra ... mở lòng mình ...

... e để a đến ...

... nếu a có thể thay thế ... thì hãy thay đổi e đi ...

... e sẽ ko để a là 1 sự vá víu ...

... nếu a thật sự ... thì có thể tiến lại đây đỡ e đi ko? ...

... e sẽ bước vào cánh cửa mới ... e sẽ ko ở trong căn phòng cũ nữa ...

... ai cũng có giới hạn ... e cũng có giới hạn ... điều đặc biệt ạ ... nếu như đã mãi mãi ko thể .. thì chi bằng hãy để quá khứ ở lại nhẹ nhàng ... chẳng ai muốn đưa hạnh phúc của mình cho 1 ng` khác cả ... nhưng e đã đưa cái hạnh phúc của e đi mất rồi ... đẩy a về hướng hạnh phúc của riêng anh ... (ngu nhờ :)) ) ...

... bờ vai của e vẫn đây nếu a cần ... nhưng tình cảm e phải dừng lại .. vì e đuối vãi ! b-( ...

... vì anh cũng chẳng bao h cần em ...

... và vì có 1 ng` đang đi bên cạnh e ... có 1 ng` quan tâm cho e ... chứ ko bỏ e lại như anh ...

... e đôi khi ko muốn thử ... chưa muốn tìm đến 1 điều j mới ... nhưng e nhớ có lần e đã đọc đc 1 câu nói ... 1 câu mà e nhớ đến tận bây h ... "đôi khi ng` ta quá bi lụy vào qk mà quên đi mất rằng có 1 cánh cửa mới đang mở ra cho mình" ... e ko muốn mình sẽ giống như câu nói ấy .. vì e đã từng bỏ qua rất n` cánh cửa rồi ... e ko muốn yêu bi lụy ... e ko muốn yêu trong mộng mị mông mênh ... e ko muốn yêu 1 mình nữa ... e ko muốn tự làm mình khóc ... ko muốn cái vỏ bọc mỏng manh của 1 giấc mơ nữa ...

... giấc mơ lúc nào cũng đẹp ... nhưng giấc mơ mãi chỉ là giấc mơ ...

... có khi nào tiếc 1 chút ko anh? ...
... 1 khắc mong manh ...


... e tìm lại e ... con đường vắng anh ... (dạo này suốt ngày nghe Con đường vắng em của Biên em ... ! ... hay khủng khiếp ... tâm trạng kinh :x :*) ...

...

"... một xác lá ... aha' ... "

...

...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Buồn cười thật đấy, tại sao lại cứ sống bằng những cảm xúc của người khác thế nhỉ :-? Đừng để việc sống cho người khác ảnh hưởng. 2 cái hoàn toàn khác nhau, chả can hệ gì cả. Thế thì đừng làm như thế nữa, được không? Dùng lý trí để chi phối tình cảm nhiều quá, đôi khi cũng ko tốt đâu. Mặc dù như thế mới bình lặng được, mới chịu đựng đc những cái lên quá cao bay tít tận thiên đường, mới yên ổn được những cái đi xuống tận cùng địa ngục. Nhưng vẫn không được làm như thế đâu. Thích đơn giản mọi thứ à? Ta không cho phép mi làm như vậy. Không đừng tự giết cảm xúc của mình như thế. Vớ vẩn lắm :) nhạt nhẽo lắm :)
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

...

... hwa ... là .. lần cuối cùng a thấy e ... hiểu ko .... ? .. điều đặc biệt ..
... ko bao h a còn gặp lại e nữa ... e cũng thế ...
... YM, wc có lẽ cũng chăng còn nữa đâu ...
... có vui ko anh? ...
... rũ bỏ đc rồi ... là em ... là điều rắc rối ...
... nhỉ? ...

...
... viết cho anh ... 1 ngày mới ...

... tối qua đi làm về .. lên net ...
... dường như e ko có đủ tự tin để bước đến với anh ...
... ko đủ yêu thương để anh gần e hơn ...
... t/y ngày hwa còn đây ...
... đâu phải là gió ... cho e quên vội vàng ...

... anh lại quá nhẹ nhàng ...
... đôi khi làm e cảm thấy giữa chúng mình ko có thứ tình cảm đặc biệt ...
... và e cảm nhận 1 tương lai ... ko phải là anh ...
...

... cảm giác của e thì bao h cũng đúng ...
... e ko muốn tin ... nhưng có lẽ ...
... chúng mình ...
... ko phải gặp là để yêu nhau ...
...

... giá như a đã nói n` hơn ...
... thể hiện n` hơn cho e thấy ...
... bởi vì e rất dễ hụt hẫng ...
... nhớ đến những khoảng trống nhanh hơn cả những phút yêu thương ...
...

... bởi vì e cần quan tâm n` hơn nữa ...
... bởi vì e đòi hỏi quá n` ...

... a có thể mang cho e n` n` như thế ko ...

... giấc mơ là ai ... hiện thực là ai ...

... hwa a làm e buồn ... buồn linh tinh ...
... và thế là suy nghĩ linh tinh ...
... và thế là ...
... ghét a thật n` ...

... biết ko anh ... chat e sợ nhất phải trở thành kẻ cuối cùng ...
... ng` cuối cùng nói .. sẽ là ng` ở lại ...
... và với anh e ko bao h phải ở lại nt ...
... e luôn đc là kẻ ra đi ...
... a luôn là ng` cuối cùng của 1 câu chuyện về đêm ...
... e vui vì những điều đơn giản nhất ...
... và vì với anh ấy e luôn là ng` ở lại ... nên e yêu anh ấy e chỉ có buồn thôi pk? ...

... và nếu có 1 ngày ta yêu nhau ...
... e sẽ vui chứ ...
... a có buồn như e đã từng ko ... khi a nhận mình là ng` ở lại ...

... và nếu sẽ chẳng bao h ta yêu nhau ...
... e sẽ buồn đấy ...
... vì e muốn anh bên e ntn ...

... e ích kỷ lắm pk ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Cám ơn ai đó vì tất cả và cũng xin lỗi vì chẳng gì cả

Sẽ không bao giờ so sánh ấy với ai nữa , hứa đấy

Ước gì tớ hiểu tớ , tớ hiểu ấy , ấy hiểu tớ và cả ấy hiểu ấy nữa

Viển vông quá thì phải

Chỉ biết mình cần gì thôi thì cũng đã chẳng như thế này rồi

...

Mình đã luôn là người khó hiểu với mọi người và kể cả vói mình nữa

Nhưng có lẽ bây giờ mình sẽ khác , sống đơn giản 1 chút

Có lẽ mọi việc sẽ tốt đẹp hơn ?!
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

trời lạnh..đi ngoài đường gió cứ thẳng mặt mà tát ...
Lại nhớ...nhớ về một buổi tối đi học về......
....cũng đi qua công viên Lênin đó...lạnh + gió thổi ..đi xe đạp mà cứ bị lệch về 1 bên ...
3 kon với 3 chiếc xe..đi trên đường nhìn đôi mà thấy tủi......
Qua hàng khoai lang nướng trên chỗ trường tiểu học KL...Đói ..zậy là xuống liền......
....Ngồi quây quần bên nhau..khoai ra , chưa ăn đâu....3 đứa truyền tay nhau 1 củ khoai cho nó ấm người cái đã ( nghĩ lại thấy giống hồi chiến tranh quá nhỉ) ..Nhưng lúc đó , chỉ mong ấm thôi..hình ảnh banj bè có nhau như thế cứ in đậm trong trí nhớ...Gặp phải ai , có lẽ đưa khoai ăn luôn , chẳng có kiểu đùn đẩy nhau và quyết định là để sưởi ấm.....
......Một ngày lạnh nhớ về kỷ niệm giản dị...Ấm lòng trong những ngày gió rét ..:x
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

.. em có nên ko ...

.. có nên ko ...

.. nên ko ...

.. có ? ... ko ? ...

... e ko biết e ko biết e có nên ko nữa ...
... nếu e ko đi tiếp thì e vẫn mãi ko biết đc cái j chờ mình phía trc cơ mà ...
... e có nên đi tiếp ko? ... dù e biết lòng e đang rối bời ... dù e biết e chưa yêu anh ấy ... chưa yêu a ấy đủ n` để bắt đầu 1 điều mới ...

... có nên ko ...
... có? ... ko ? ...
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Ơ lâu lắm mới thấy HC post bài ngắn thế này :D
Anh random nhỉ :D:D:D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Tối nay lại đi ra...
Esplanade...
Nhớ quá...
Nhớ lắm có biết không...
Gần 2 tháng nay rồi ko được ra đấy...
Dài như...
Chẳng biết so sánh với gì nhỉ...
Không được...
First...
Hopefully...
Not the last...
And never...
Bao nhiêu chuyện xảy ra suốt thời gian vừa qua...
Mình ko thể nói là mình đứng vững...
Giờ mình vẫn lung lay nhiều lắm...
Nhưng tin em đi...
Thế này là đủ...
Gần 5 tháng rồi đấy...
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Tuyên ơi a đang ốm đấy ah` ..

.. lúc đầu định ko hỏi thăm nữa ... uh bởi vì a có nói cho e biết đâu .. nếu e ko đi đọc blog của những ng` khác thì e cũng x biết đc ... xin lôi Tuyên nhé lại dùng xxx rồi nhưng mà ghét anh x chịu đc ...

.. e ích kỷ lắm lại hay dỗi nữa ... lại chả quan tâm đến ai bao h ...

.. thôi Tuyên đừng chơi với e nữa Tuyên nhé ... nói thật đấy ...

.. trên đấy Tuyên có bạn bè yêu quý Tuyên ... có ng` chăm sóc cho Tuyên ... e thì x làm j .. 1 câu hỏi thăm e cũng x muốn nói bởi vì Tuyên x nói với e là Tuyên ốm ... e phải đi đọc của ng` khác để biết a ở trên đấy thế nào ... nhục thế ... nhục x hiểu tại sao ý !

-----------------------

... xóa ... xóa hết .. blog j mà blog .. Phương ơi mày nói đúng ... chuyện cuộc sống của mình ko nên để phơi bày ra cho thiên hạ đọc như thế ... mày nói đúng Phương ạ ...
... tao viết có ng` còn chửi tao giả dối hypocrite thì tao viết làm x j cho ng` ta chửi pk mày ... mama ... tao x muốn viết nữa ... về lại HAO thôi ... đi đâu thì đi cuối cùng vẫn lại quay về đây ...

... ôi blog tao close x nó rồi ... có thể vào 1 ngày đẹp trời nào đấy tao lại mở nó ra viết tiếp hahaha :)) ... nhưng mà h cứ để thế đã ... vì tao h muốn sống 1 cs mới ... 1 cs khác ... khác với những j ng ta biết và khác với những j ng ta hiểu ... tao sẽ ko bao h để ng khac hiểu quá n` về mình nữa ... tao cảm thấy sợ mỗi khi biết ng` ta hiểu mình thật n` ...

... h xóa hết rồi ... hahaha phủi là bay mà .... I wanna make my own life ... a new one mày ạ ...

...
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Hum nay đc nhận quà, nhận hoa...:p:p
hum nay đc nhận 1 niềm vui đặc biệt nữa...:D
nhận ra 1 điều lạ :))
 
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

Ốm 1 chút mà cũng kể thì còn gì là đàn ông nữa hả em :D don't take it too serious lil'sis :x mở blog đê mở blog đê:D
<-------- đang xếp hàng chờ mở blog :">
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Kỷ niệm đáng nhớ ... hồi ức của 1 ngày ...!

...

... hnay đi ra post office lấy quà chị yêu gửi ... cứ tưởng chị yêu gửi mứt kẹo hay cái j Vn chị yêu mang sang ... ai dè ... ui ui socola Ferrero Rocher !!!! ... trời ơi mắt long lanh tí thì đánh rơi cái hộp socola hehehe ...

.. bây h trong đầu thì kêu là .. e sẽ ko ăn đâu ... ko ăn đâu để giảm cân =)) .. tay thì đang cố gắng mở = đc hộp socola =)) ... có bó tay ko cơ chứ hehehe ... chị yêu yêu eBig quá thế hí hí ... làm eBIg cười tít cả mắt nhìn hộp socola ...

... chết rồi kiểu này ko bao h e giảm cân đc đâu huhuuh :(( ...

...

... hnay chỗ làm của mình sẽ có 1 nv mới ... nghe nói là 1 anh TQ ;;) .. hehehe hồi hộp thế ^^ muốn xem mặt a ý xem có đẹp zai như diễn viên ko =)) ... nếu mà ko thì vỡ tim mà ngất mất .... =(( ...

...

.. lâu lắm mới vào đây viết thấy cảm giác thoải mái thế ... ko phải để ý n` như lúc viết blog .. thích nghĩ j viết j thì viết hohoh :)) ...

... h bắt đầu 1 cs mới ... chẳng hiểu tại sao tự nhiên lại muốn thế nữa ... chắc hwa buồn ngủ đóng x mất blog nên hnay theo đà của hwa =)) ...
... ngày xưa ko có blog mình vẫn sống tốt ...

... h ko có blog mình sẽ vẫn sống tốt ...

... ngày xưa khi chưa quen anh mình vẫn sống vui sống khỏe ..

... h sắp ko bao h còn gặp a nữa .. mình sẽ vẫn sống vui sống khỏe ...

... từ bây h có lẽ ko bao h còn gặp lại nhau nữa .. dịch sang tiếng Anh thì nghe hơi bi thương ... j nhỉ ... from now on we r dead in each other life hahaha ... đau thật ^^ ... mà thôi ngày xưa vẫn thế ... bây h vẫn thế .. sau này cũng vẫn thế ...


... mình ghét anh đấy đấy ... ah ko phải ghét anh đấy mà ghét cái con ở bên cạnh anh đấy ... mình ghét nó đấy ... từ trc đến h mình chưa bao h thực sự ghét ai ... nhưng mà hnay ... vâng đúng rồi .. cs của mình đã có ng` để căm ghét :)) ... ghét con đấy ... ngày xưa nó chửi mình mình x thèm nói ... h nó chửi mình mình x thèm quan tâm ... nhưng cái j nó có thì mình sẽ x thèm có nữa ... kể cả anh đấy ... e xl ... với e a quan trọng lắm a là 1 ng` cực kỳ có ý nghĩa với e XYZ ạ ... nhưng mà h e xl e x muốn chơi với a nữa ... nên a cũng đừng chơi với e nữa ... đừng hỏi tại sao cũng đừng ngạc nhiên ... bởi vì e ích kỷ lắm nhỏ nhen lắm ... cực kỳ cực kỳ n` cái xấu ... 1 phần thói xấu của e thì đấy ... hay dỗi hay giận lúc nắng lúc mưa ích kỷ vô tâm ... còn j nữa ko nhỉ ... n` quá x nhớ hết ... để kể cho = hết đc những cái xấu của e thì chắc ko bao h :)) ... vì e rất xấu rất xấu ...

... và .. e ghét nó ... b***h ! ... cái j nhờ ... xl, e chỉ là con đĩ e ạ ...

... chả hiểu sao mình ghét nó thế hohooho ... ghét x đỡ đc >.< ... mình GHÉT nó ! ...

..........

... đáng nhẽ là x lên Leeds nữa... nhưng vì có dude 201 bay từ ĐỨc sang nên ^^ .. phải đi chứ ... ko vui cũng đi .. :x

........

... sắp đi chơi lang thang 3-4 ngày cùng mấy tình yêu lớn bé ở Man ;;) ... dạo này máu đi chơi quá... !! .. cố gắng đi 1 tí giải tỏa thôi ... ahhhhhhhhhhh ....

....

... e zai sắp sang ... cs thay đổi ...

.. cs này chị ứ cần n` thứ .. cần có gia đình :* và ... bọn mày :* là đủ rồi :x ...
... h lúc buồn lúc muốn khóc ko phải ở 1 mình nữa ... ko phải kìm nén nữa ... em zai đây và vai em chị ở đây cho chị rồi :* ... nhớ hồi hè đêm nằm khóc chùi nc mắt với nc mũi :)">) vào hết áo nó ... nó kêu toáng lên phải đi thay áo khác ... rồi lại leo lên giường nằm cạnh mình :* ... x có đứa con trai nào trên đời đối xử với chị = đc em của chị ... ! .. mặc dù đôi khi nó cãi mình như tôm tươi !!! ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên