Hoá 2 - We luv our class most :x

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

nhìn ai cũng nhận đệ
đúng là tỉ tỉ có khác dại trai thế
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

đi tam đảo à ? đi cùng lớp tao ko , bọn nó đang đinh đi sapa --> xin thêm 1 ngày nhưng xa
lớp mày thì chắc tao ko đi cùng đâu....:)) thứ nhất là ko quen đứa nào....:D thứ hai là cứ thấy sợ sợ thế nào ý....:))

valentin đi ăn chè ko trang , rủ mấy đứa nữa
Valentine lớp tao sẽ tổ chức....:D sợ ko đi ăn chè với mày đc.... có gì vào dự với lớp tao cho vui....;;) tao đang định làm 1 món quà bất ngờ....:)) hi vọng các bạn đừng ai bỏ về nhá....:x

vụ đi tham quan thì thằng Linh nói với cô Bính đi.... cô Bính hình như hơi lãng quên....8-|

Đi Tam Đảo toàn muỗi, vắt, với phân bò tớ đi một lần rùi chẳng có gì hay cả, lại còn lạnh nữa đi mùa này lạnh lắm, đường đi thì lòng vòng đi chóng hết cả mặt (tớ bị say xe )... nói chung là kiếm chỗ khác đi...
đi Tam Đảo vui mà....[-x hồi xưa tớ đi rồi..... tình hình là tớ thix đi TĐ...:D với lại đi tham quan ở rừng rú vẫn vui hơn là ở nhà lầu xe hơi....:> sao mọi người cứ ngại những gì thiên nhiên thế nhờ....8-| tớ lại thix những chỗ như thế....:) nó lãng mạn...thảnh thơi....:))

ấy nhớ mang cho tớ Kép Tư Bền nhá....8-} toàn quên ko hỏi mượn.....:|

hình như có trò 1 nam 1 nữ buộc quả bóng ở phần thắt lưng sau đó hai người ép vào cho đến khi nổ thì thôi...
ngoài ra tui lên ý kiến là còn trò nữa là buộc chuối vào thắt lưng nam sau đó bắt nữ cạp cạp...
trò này hay...
1 trò thì thấy nhạt + lởm.... còn một trò thì ko hiểu.... pó tay....:))
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

@ Giang: Giang tỉ tỉ nhận em làm đệ với b-)

@Trang: uh` nhớ rùi...

@Hoàng: anh cho chú mượn ngay:)>-
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Bảo đao ah` ??? mày có anh Đạt chăm lo cho rôi` con` gi`??? còn loi nhoi...

Mà dạo này thằng Bảo spam ghê quá..đừng đi chơi nhiều ko anh Đạt mắng cho đấy..:))

Lần sau có muốn lên bảng văn thì cứ bảo tao 1 tiếng tao giúp cho nhé...:)).Hum qua là tao giúp 2 đứa rồi đấy...:))
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Trần Huyền Trang đã viết:
đi Tam Đảo vui mà....[-x hồi xưa tớ đi rồi..... tình hình là tớ thix đi TĐ...:D với lại đi tham quan ở rừng rú vẫn vui hơn là ở nhà lầu xe hơi....:> sao mọi người cứ ngại những gì thiên nhiên thế nhờ....8-| tớ lại thix những chỗ như thế....:) nó lãng mạn...thảnh thơi....:))
:)) thảo nào trông Trang giống người rừng...:))

Mà tao ghét đi rừng mà lại trời mưa lắm :)) bẩn thì phải bít...:))
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Giang fox, chú cho anh YM nhanh:| , anh vẫn tức hôm wa mày làm anh bị 2 vănX(

----------

Sao bài của mày ko bị gộp làm 1 mà tách làm 2 nhỉ:-/
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Thế mới giỏi chứ...đúng là Bảo đao...thế mà ko bít ah :))??

Chú cứ viết hơn 100 kí tự đi..:))

100 kí tự 100 kí tự 100 kí tự 100 kí tự 100 kí tự 100 kí tự 100 kí tự:D
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

100 kí tự... ko hiểu:-/ (Fox điên[-( )
đã bảo là cho tớ YM mà ko hiểu à[-x 8-}
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

ặc nói thế mà ko hiểu hả mày ???:-"

Nick YM của anh ah' ???

[email protected] <<<< funny... :))

----------

HUm nay 10 lý 2 thắng ko hả Bảo đao?
HUm nay 10 lý 2 thắng ko hả Bảo đao?
HUm nay 10 lý 2 thắng ko hả Bảo đao?
HUm nay 10 lý 2 thắng ko hả Bảo đao?
HUm nay 10 lý 2 thắng ko hả Bảo đao?
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Yahoo messenger not yahoo mail, đúng là Giang[-x [-(
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Hà Ngọc Bảo đã viết:
Yahoo messenger not yahoo mail, đúng là Giang[-x [-(
ặc...ặck...ôi zời...mọi người bảo có đúng là down ko cơ chứ...:)):))=))

YM thì chẳng là yahoo mail còn gì hả đao ???/:) ( có cần tao chỉ cách add ko ? người ta add phần đầu...:)) chứ ko add phần @yahoo.com đâu đấy nhá Bảo đao...:)) )
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Cảm động quá, huuh...:(:((

Mấy hôm nay buồn quá....Sắp tới Valentin Day gòi mà sao buồn thế...Phần thì chả có gì vui,phần thì tôi mất cô ấy rồi...Mấy ngày nay muốn tìm ai đó tâm sự mà ko có,đành lên đây trút bầu tâm sự với các bác dậy....
Câu chuyện của tôi là 1 chuyện tình đẹp nhưng rất là buồn...Mỗi khi nhớ lại lòng tôi cứ thắc lại,nhưng ko nói ra thì thật sự ko chịu nổi ...
...Tôi quen cô ấy từ khi học lớp 3,trong 1 lần cắm trại hồi cấp 1...Lúc đó tôi là thằng bé rất nghịch ngợm và rất thít chọc cho con gái khóc vì vậy mấy đứa con gái trong lớp rất ghét và cũng rất sợ tôi...Ngoài mấy thằng bạn trai ra thì ko đứa con gái nào dám quen với tôi...Nhưng cô ấy là người bạn gái đầu tiên của tôi...Lớp chúng tôi cắm trại gần 1 con sông nhỏ và nông...vào cái đêm đầu tiên của buổi cắm trại,tôi cùng mấy đứa con trai rủ nhau đi hù ma mấy đứa con gái trong lớp...Chúng tôi chuẩn bị rất nhìu thứ,đuốc để làm ma trơi,gòi áo trắng có cả đèn pin...Chúng tôi hù mấy đứa con gái chết khiếp,có đứa còn khóc ré lên...Thấy kết quả khả quan,tôi rủ mấy đứa nó đi hù lớp bên cạnh...Núp trong bụi chờ mấy đứa con gái đi qua,chờ 1 lát sau thì có 1 đám con gái lớp 5C (bên cạnh lớp tôi) đi qua...Tụi tôi nhảy ra hù thì tịu nó hoảng hồn vừa la vừa chạy ...chỉ còn 1 đứa con gái đứng lại...Con nhỉ này ko sợ mà còn lấy cây đánh cho tui mấy phát vào đầu rõ đau...Tôi phát điên chụp lấy cây gậy định cho nó vài phát.Mới định giơ lên nó đã cho tôi thêm 1 bạt tai vào mặt,đây là lần đầu tiên tôi bị 1 đứa con gái (ngoài mẹ tôi) đánh 1 cái như thế...Tức quá ko chịu nổi,tôi giơ cao gậy định đập xuống thì con nhỏ bật khóc ...Nó khóc ngon khóc lành,làm tôi nhạc nhiên...Thì ra cô nào ko phải ko sợ mà là sợ quá chạy ko nổi,trong lúc hoảng vơ đại cành cây panh túi bịu ai dè trúng tôi...Thấy nó khóc dữ quá,sợ mấy bà cô tới tôi dỗ nhỏ quá trời mà nó cũng chưa hết khóc,lát sau nhỏ bỏ chạy mất hút...Tối hôm đó tôi bị bà cô chủ nhiệm chửi cho 1 trận vì tội nghịch vì nhỏ đã báo với cô giáo tôi...từ lúc đó tôi ghét nhỏ vô cùng,lúc nào cũng kím chuyện với nhỏ...Và từ đó tôi quen với nhỏ,nhỏ tên Linh-1 cái tên rất đẹp:Nguyễn Hoàng Mỹ Linh...Nhưng ko hỉu sao,càng chọc nhỏ thì nhỏ càng lì và càng ko sợ tôi như mấy đứa con gái khác...
...Và cứ thế hết năm lớp năm,và ko biết trời xui đất khiến thế nào lên cấp 2 tôi lại học cùng lớp với nhỏ...lần này nhỏ làm lớp trưởng của tôi,còn tôi làm phó học sinh...Nhỏ ghét tôi lắm,lúc nào cũng chằm chằm chờ dịp chơi xỏ tôi...Mà tôi đâu có vừa,có dịp là cho nhỏ 1 trận.Vì thế trong lớp đặt tên cho tôi với nhỏ là Chó với Mèo...Tôi làm chó, và nhỏ là mèo...Suốt năm cấp 2 ko ngày nào tôi ko kiếm chuyện gây với nhỏ,mà càng ngày nhỏ càng tỏ ra lì hơn,mạnh dạng hơn...Và lúc đó,tôi nghĩ rằng nhỏ chính là khắc tinh và là kẻ thù của đời mình...Cuối năm lớp 9,cả lớp lo ôn thi,tôi cũng vậy...Có thể nói,trong suốt 9 năm học chưa có lúc nào tôi chăm như thế,mặc dù tôi học rất khá( năm nào cũng suýt soát học sinh giỏi) nhưng tôi rất ham chơi...Lúc đó,tôi quyết tâm phải đậu điểm thật cao để dằn mặt nhỏ...Tôi thi được 57,5 điểm với 6 môn thi..Với số điểm cao ngất ấy,tôi cho rằng nhỏ sẽ thua tôi là chắc vì năm đó đề Văn ra rất khó,mà nhỏ lại rất dốt văn trong khi tôi học đều tất cả các môn...nhưng xui làm sao nhỏ lại cao hơn tôi 1 điểm 58,5...Điểm nhỏ cao nhất lớp và đứng thứ 4 toàn trường (còn tôi thứ 5)..ức ko chịu nổi,nhưng lỡ gòi,tôi nộp đơn vào trường cao điểm nhất thành phố và hi vọng ko phải gặp lại nhỏ...
...Nhưng lại 1 lần nữa nhỏ lại học cùng trường với tôi,mà điều tôi ko ngờ là nhỏ lại học ngay lớp bên cạnh,tôi học 10A3,còn nhỏ học 10A4...Và cứ thế,trong cả năm lớp 10 ngày nào cũng có cãi nhau,dù ko cùng lớp nhưng cứ giờ ra chơi,chuyển tiết thì lại có chiến tranh ...Hết năm lớp 10,tôi đạt học sinh tiên tiến còn nhỏ học sinh giỏi...Lúc nào nhỏ cũng cao hơn tôi 1 bậc,có thể vì nhỏ chăm hơn tôi ...
...Nhưng sang năm 11,nhỏ đã thay đổi...Nhỏ ko muốn cãi nhau với tôi như trước nữa,ko còn những cuộc cãi vả tay đôi lúc ra chơi,ko còn những trò châm chọc tôi như trước...Và lúc đó,tôi thấy nhớ nhỏ,nhớ những trò quậy lúc trước...Và trong tôi đã bắt đàu thay đổi,tôi cao rất nhanh và cao hơn nhỏ sau 3 năm từ năm lớp 8 tôi lúc nào cũng thấy hơn nhỏ nữa cái đầu...Nhỏ đã ít nói chuyện với tôi với vẻ hằn học như trước mà thay vào đó những cử chỉ ỉu điệu đúng cách của 1 đứa con gái mới lớn...Nhỏ đã thắc tóc biếm ko để tóc dài thẳng như trước và từ lúc đó tôi bắt đầu có thái độ khác với nhỏ...Nhưng trong năm 11 có 1 chuyện khiến tôi rất bất ngờ,đó là nhỏ mời tôi đi dự sinh nhật của nhỏ...Đấy là cái sinh nhật đầu tiên mà tôi dự và đối với tôi,sinh nhật dành cho người khác chứ ko phải cho mình...Tôi chưa hề tổ chức sinh nhật và cũng chưa từng nghĩ sẽ tổ chữ sinh nhật trước kia...Thế mà vào cái đêm sinh nhật ấy đã có 1 chuyện xảy ra mà có lẽ cả đời tôi sẽ ko quên được...Cái đêm đây,tôi đi dự sinh nhật nhưng chỉ mặc đồ hết sức bình thường như hàng ngày vẫn mặc,1 cái quần lững tới đầu gối,1 cái áo thun trắng và 1 món quà của mẹ tôi mua nhưng bà ép mãi tôi mới đem theo...Vì tôi chúa ghét mấy cái dụ quà cáp này,mà hơn nữa tôi nghĩ tôi và nhỏ đâu xa lạ gì,quà làm gì...nhưng tới nhà nhỏ tôi thật sự bất ngờ rằng nhỏ ko phải chỉ mời mình tôi...Nhỏ mời rất nhiều bạn có cả những đứa từng học chung cấp 1...Vào đêm đó,tôi mới được biết năm nào nhỏ cũng tổ chức sinh nhật...nhưng đây là lần đầu tiên nhỏ mời tôi...Vào cái đêm đó tôi lần đầu thấy ngại ngùng trước đám bạn bè,điều mà hơn 10 năm đí học tôi chưa 1 lần cảm thấy..phần vì cách ăn mặc của mình trong kì quặc,phần vì tôi ko thích đám đông...Và cũng trong đêm đó,lần đâu tiên tôi thấy nhỏ xinh ...Nhỏ thật sự rất xinh,nhỏ mặc 1 cái đầm trắng có kim tuyến và để tóc thẳng như trước...Lúc đó tôi thật sự bất ngờ vì sau chừng ấy năm gặp mặt,bây giờ tôi mới cảm thấy nhỏ thật sự xinh và đáng yêu...Cả tối hôm đó tôi chẳng nói được lời nào,thật sự khác hẳn với phong cách thường ngày của tôi...Tôi ngồi im 1 chỗ nhìn nhỏ,chú ý từng nụ cưới,từng ánh mắt của nhỏ và bất chợt trong tôi có cái cảm giác thích nhỏ...Tôi có sua cái cảm giác ấy bằng cách rút êm trong khi bữa tiệc đang diễn ra...Trở về nhà với gương mặt nóng như lửa tôi lao lên giường ngủ sớm với mục đích sau 1 đêm mình sẽ quên hết chuyển xẩy ra...Nhưng cả đêm đó tôi ko tào nào ngủ được,cứ trằn trọc mãi tới sáng...Sáng hôm sau,tôi đi học trễ do cả đêm ko ngủ nên sáng ngủ nướng...Nhưng vừa mới bước ra khỏi ngõ nhà tôi thì thấy nhỏ đứng đó và hình như đang chờ tôi...Thấy tôi,nhỏ mừng lắm chạy tới chỗ tôi,nhỏ hỏi tôi tối qua ngủ ngon ko...Tôi trả lời bằng giọng cọc lốc như mọi lúc với nhỏ:"Ngủ nghê gì,cả đêm ko ngủ,thích thức tới sáng chơi...Sao có chuyện gì ko???"...Rồi nhỏ khóc,nhỏ khóc thật...Và lần đó là lần đầu tiên tôi bối rối trước những giọy nước mắt của con gái dù tôi là chuyên gia chọc con gái khóc...Tôi thậy sự bối rối,tôi ngẫn người chả biết nói gì...Thấy tôi ko nói nhỏ vừa khóc vừa nói:"Chả lẽ Huy ghét mình đến thế à"...À,mà có lẽ là tành viên của GameVN lâu gòi mà tôi chưa giới thiệu tên...Tôi tên là Nguyễn Đức Anh Huy-1 cái tên rặc mùi đàn ông...
...Nói xong câu đó nhỏ bỏ chạy...Là tôi thật sự bất ngờ và bối rối trước câu hỏi đó...Tôi ko hiểu nổi nhỏ có í gì,và tại sao nhỏ khóc...Vì tôi à???Ko đâu,làm gì có chuyện đó,trong suốt hơn 10 năm quen biết nhỏ chỉ khóc trước mặt tôi có 1 lần duy nhất khi tôi dọa ma nhỏ vào năm lớp 5 thôi...Tôi nghĩ vậy...Tới lớp,tôi cũng ko thể tập trung học nổi,cả buổi cứ ngồi im tại chỗ và ko nói lời nào....Mấy thằng bạn thấy làm lạ hỏi tôi có bị bệnh ko...Tôi ko thèm trả lời...Ngồi trong lớp nhìn ra cửa,thì thấy nhỏ đi ngang qua...Nhỏ nhìn vào lớp như kiếm tôi,nhưng khi trông thấy tôi nhỏ vụt bỏ chạy...Lúc đó tôi nghĩ nhỏ bị điên .........
...Và từ đó,tôi ko còn muốn kiếm chuyện với nhỏ mà ngày càng tỏ ra thân thiết và quan tâm đến nhỏ...và cũng từ đó,tôi đã yêu nhỏ lúc nào ko hay...từ đó,tôi với nhỏ ngày nào cũng gặp mặt,trò chuyện,cười đùa với nhau...Nhỏ cười rất xinh,rất hồn nhiên và với tôi,bây giờ nụ cười ấy dường như còn rất mới...
...Lần đầu tiên,tôi nói tôi mến nhỏ là vào đầu năm 12...Nhỏ ko từ chối mà chỉ cuối đầu xuống và gục vào vai tôi...Tôi biết nhỏ đã đồng í...Sau đó,những ngày vui vẻ của tôi à nhỏ cứ thế mà trôi đi...Ko biết bao nhiu kỉ niệm,bao nhiêu niềm vui và nổi buồn 2 đứa tôi đã sang sẻ cho nhau...Với tôi,tình cảm của mình ngày càng mạnh mẽ hơn,càng ngày tôi càng yêu nhỏ và thương nhỏ hơn...Chỉ cần 1 ngày ko thấy nhỏ là tôi nhớ da diết như là xa 1 năm...Và có lẽ nhỏ cũng vậy,nhỏ luôn dành những thứ hay ho nhất,tốt nhất cho tôi
...Nhưng trên tất cả,cái ngày mà tôi nhớ nhất là sinh nhật của nhỏ vào năm 12-13/2/2004......Hôm đó,nhỏ mời tôi đến dự sinh nhật,nhưng chỉ mời có mỗi tôi...Tối đó,tôi đèo nhỏ trên con ngựa sắt của mình-con ngựa này đã gắn bó với tôi hơn chục năm,từ khi tôi mới tập đi xe đạp và sau nhìu lần tân trang,chiếc xe đạp đầm lúc trước giờ đây 1 là 1 chiếc xe đạp cuộc ko thua gì xe hiệu...Tôi với nhỏ đi ăn kem,và tôi ko quên tặng quà cho nhỏ...Quf của tôi chỉ có 1 tấm thiệp do tôi tự làm,và vì tối rất "khéo tay" nên cái thiệp xấu quơ xấu quắc ...Nhưng nhỏ ko chê,mà còn cảm ơn tôi rối rít...Trong tấm thiệp đó là những lời mà tôi đã dùng cả con tim mình viết ra,mà đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in...Trong đó viết:"Dù sau này cuộc đời của anh có thay đổi như thế nào,dù sau này anh nghèo hay giàu,anh sung sướng hay đau khổ thì người anh yêu quí nhất trên đời này,người anh luôn luôn để trong con tim chỉ có mình em thôi Linh ạ"...Tôi hồi hộp chờ nhỏ đọc mấy dòng chữ...Đọc xong,nhỏ đã khóc...Nhỏ khóc như đứa con nít lần đầu đi mẫu giáo...Mọi người xung quanh đều hướng mắt nhìn chúng tôi như người ngoài hành tinh...Tôi cuống cuồng phần vì tôi rất sợ nước mắt của nhỏ-chính những giọt nước mắt đó đã biến tôi từ thằng chuyên khiến chon gái khóc thành kẻ sợ nước mắt con gái...Nhỏ khóc dữ quá,tôi hoảng hồn tính tiền và dẫn nhỏ ra khỏi quán...Tôi cắm đầu cắm cổ đạp xe 1 mạch tới công viên...Dẫn nhỏ tới ngồi trên ghế đá gần cây cột điện trong công viên...Tôi lấy khăn lau nước mắt cho nhỏ,lúc đó nhỏ mới hết khóc...Sau 1 lát im lặng,tôi nói:"Linh ko sao chứ"...Nhỏ khẽ gậc đầu..Nhỏ nói:"Em yêu anh"...Tôi thật sự ko tin vào tai mình,cứ tưởng tôi nghe nhầm.Tôi hỏi nhỏ thêm lần nữa và nhỏ nói :"Em yêu anh,anh ko tin em à??"..Nói xong nhỏ gục đàu vào vai tôi...Thật sự lúc đó tôi nghĩ mình nằm mơ,tôi sướng điên người khi nghe câu đó ...Nó thật sự bất ngờ với tôi,dù có suy nghĩ như thế nào thì tôi cũng ko dám tin nhỏ lại nói như thế...Tôi ôm chầm lấy nhỏ...Cái cảm giác đó thật lạ,thật ấm và sung sướng làm sao???Say vào phút,tôi cầm lấy tay nhỏ...rồi tôi hôn lên trán nhỏ...Đây là lần đầu tiên tôi hôn người con gái khac mẹ mình...tôi hôn nhỏ 1 cách vô thức,làm như thể tôi ko kiểm xoát được mình vậy...Và lúc trấn tỉnh được tôi cuốn cuồng xin lỗi nhỏ...Nhưng nhỏ ko trách tôi,mà còn khẽ hôn môi tôi 1 cái... ...Lần đầu tiên trong đời mình,tôi hôn người khác vào môi,và ko chỉ vậy đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy nhỏ mạnh dạn như vậy sau nhìu năm quen biết...Tôi thật sự hạnh phúc,hạnh phúc như phát điên...Tôi muốn hét toán lên rằng:"Linh ơi,anh yêu em rất rất nhiều,yêu em nhất trần gian em biết ko"???
...Cả tối hôm đó,chúng tôi ngồi đó,nói thật nhìu,nói đủ chuyện...Cô ấy ngồi đây,đầu tựa vai tôi...Tôi và cô ấy đã hứa,sau khi học hết đại học tôi sẽ cưới cô ấy làm vợ và tôi thật sự muốn điều đó...
...Tất cả dường như rất tốt đẹp,rất êm ả cho đến khí cuối năm 12...Sau khi thi tốt nghiệp,tôi dùi đầu vào ôn thì để mong đậu 1 trường tốt và sớm đạt được lời hứa với cô ấy...Tôi học quên cả ăn,quên cả ngủ...Nhưng trơ trêu thay,vào cuối tháng 5...trong lúc miệt mài ôn thi tôi lại nghe được 1 tin sét đánh...Cô ấy phải xuất ngoại cùng gia đình....Tôi lặng người đí khi nghe cô ấy nói điều đó,và hình như cả thế giới hình như đang sụp đỗ trước mắt tôi.Tôi choáng ván,và để chắc mình ko nghe lầm,tôi hỏi lại cô ấy điều đó có thật ko???Cô ấy khẳng định là thật và cô ấy sẽ đi vào cuối tháng 8 năm này...Tôi ko tin vào tai mình,đầu óc trống rỗng và dường như muốn phát điên...Tôi chạy 1 mạch về nhà,bỏ cô ấy lại sau lưng và tôi biết cô ấy đang khóc.Cả ngày hôm ấy tôi nhôt mình trong phòng,ko ăn ko uống,đau khổ,buồn bực,thất vọng và có cả tuyệt vọng...Tất cả quấn lấy tôi và tôi tưởng chừng như ko thể chịu nổi...Và tôi đã khóc,lầu đầu tiên trong đời tôi khóc,khóc thật sự,kể cẩ những trận đòn đau nhất của ba tôi cũng ko thể khiến tôi khóc,nhưng lần này tôi đã khóc...Tôi khóc cho mình,cho Linh...
...Tôi ko gặp cô ấy hơn 1 tuần,1 tuần trôi qua chậm như rùa,tôi gầy hẳn đi...Mẹ tôi rất lo cho tôi và cố tìm cách trấn an tôi nhưng vô dụng...Tôi biết tôi sẽ mất cô ấy,mất tình yêu đầu tiên của mình...Tôi ko học hành gì,cả ngày ngồi thẩn thờ nhìn tấm ảnh 2 đứa chụp chung.Và năm đó tôi trược Đại Học...
...Cuối cùng thì cũng đến ngày cô ấy phải đi,hôm chia tay cô ấy lại khóc còn tôi thì cố nén lòng mình để ko bật khóc theo cô ấy vì ít nhất tôi là 1 thằng đàn ông...Cô ấy nắm tay tôi,vừa khóc vừa nói...:"Huy ơi,em đi nha...Em đi thiệt nha...Anh tha lỗi cho em,em xin lỗi anh trăm lân,ngàn lần...Em phải đi rồi anh à"...Nghe những lời nói đó tôi chỉ biết lặng người,cố nở 1 nụ cười tôi an ỉu cô ấy:"Đừng khóc nữa Linh à,anh biết,em yêu anh nhìu lắm nhưng chuyện đã thế thì đành chấp nhận vậy..Thôi,Linh đi đi,anh hiểu Linh mà,anh cũng yêu linh nhìu lắm và anh ko trách gì linh đâu..Linh yên tâm và cố gắng chăm sóc bản thân"...Rồi cô ấy đi...giai đình cô ấy được 1 người chú ruột bảo lãnh qua Canada sống tại 1 thành phố nào đó, mà chính cả cô ấy ko biết mình sẽ sống ở đâu...
...Sau đó chúng tôi biệt tăm biệt tích,đến giờ đã gần 1 năm...Gần 1 năm trong nỗi nhớ dai diết và nỗi buồn...Chưa bao giờ tôi buồn đến thế...Vào lúc cô ấy buốc lên chiếc xe chở cô ấy tới sân bay,chờ cô ấy đi 1 đoạn tôi hét lên:"Linh ơi,em đi nha,anh xin thề,anh chỉ yêu mình em thôi,ko ai ngoài em cả...Nếu em ko về,anh xin thề sẽ dành 10 năm trong cuộc đời này để chỉ nhớ về em,1 mình em thôi...Hãy về nha Linh,anh luôn chờ em,hãy về nhá"...Tôi hét như 1 thằng điên những câu đó mặc dù tôi biết cô ấy ko nghe thấy...Và sau đó,tôi đã thề với chính mình sẽ ko yêu ai,sẽ ko quen với bất cứ cô gái nào cho đến năm tôi 30 tuổi...8 năm quen biết,2 năm yêu nhau và 10 năm để nhớ mới tình đó...
...và bây giờ,khi ngày lễ Valentin đang tới gần,tôi lại nhớ cô ấy,nhớ hơn bao giờ hết...Những tâm sự đó biết nói với ai nên đành gởi vào vài dòng chữ để có thể vơi bớt phần nào nỗi đâu....Đôi lúc tôi tự hỏi,ai có thể thay thế cô ấy,ai có thể làm tôi yêu cô ấy như đã yêu Linh...và có thể tôi chỉ có thể tìm thấy câu trả lời sau khi tôi bước qua tuổi 30...Tôi ko nuối tiếc vì lời thề đó...Những kỉ niệm xưa vẫn còn đấy,trong tôi,ngày ngày nhắc tôi nhớ về Linh.Và tôi biết cô ấy cũng vậy,điều này suởi ấm lòng tôi khi tôi nhớ đến cô ấy...Và tôi biết chắc rằng,giờ này,tại nơi nào đó,Linh vẫn nhớ về tôi,vẫn ocnf yêu tôi...Thế là quá đủ với tôi rồi
Đó là những tâm sự,nhưng suy nghĩ của tôi nay trút hết vào những dòng chữ này đê mong tìm 1 sự đồng cảm của những người từng yêu và từng khổ vì yêu!!!


GaiMaxx
GameVN Member
5th Class Gamer
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Tao hỏi yahoo mail để viết thư cho mày chắc #-o , có ai thấy hỏi YM lại cho cả @yahoo.com vào ko, đíu hiểu phốc nghĩ gì:eek: =>S-H-O-C-K. Biết thế đíu được yahoo mail của mày trùng yahoo messenger/:) bây giờ có cho tao cũng ko thèm addX( phốc điên8-}

----------

Phốc X( sao tao viết cái gì mày cũng lôi ra chửi được thế hết việc rùi hả ku:-/
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

1139737637-GunBound0000024.bmp

hay chưa này
tao thắng rồng bạc
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Mà tao ghét đi rừng mà lại trời mưa lắm bẩn thì phải bít...
pó tay với con trai thời nay.....8-} đi Tam Đảo cũng ko hẳn đi rừng.... với lại đi tham quan mà mày lại đến mấy cái plaza thì đi làm gì....8-}

Truyện trên ko hay....:D thứ nhất là ở cách xưng hô...8-} bằng tuổi thì xưng hô bằng tên vẫn hay nhất....[-x như anh tao với người yêu, xưng hô là "zim" và "bé"....:)) nghe iu lắm....:x :D thứ hai là tao ko thix mấy đoạn hôn....:)) dù là yêu thì lãng mạn nhưng mới cấp 3 thì nghe chẳng hợp gì cả....:D ôm là đủ lắm rồi....:)) cái cuối cùng là truyện này gần giống truyện của em họ tao....:) và chuyện chờ đợi ấy thì chẳng có gì là to tát hết....:) thằng này ko phải là con trai nên mới buông xuôi việc học hành 1 cách dễ dàng đến vậy.... anh tao sang Sing trước chị MT.... chị MT là người yêu anh ấy và đỗ á khoa trường ngoại thương...8-} năm anh tao sang, chị ấy chưa kiếm đc học bổng....nhưng anh tao và chị ấy vẫn liên lạc với nhau suốt 1 năm ấy....:x cuối cùng chị ấy dành đc cái học bổng 100% của trường NUS...:> chị ấy là người rất tuyệt vời....chị ấy phải gánh vác cả cuộc sống của gia đình vì mẹ chị ấy bị sock sau khi li dị với bố chị ấy....:) h sang Sing, chị ấy vẫn phải lo cho đứa em trai lớp 5 đang học ở nhà....:> chị ấy và anh tao là thần tượng trong lòng tao....:))

Quay lại nói về em tao....cái em mà hôm mày+thằng Chick đến nhà tao gặp rùi ý....:> chuyện tình cảm của em ấy cảm động và hay hơn nhiều....:) tao đã là cố vấn cho cô bé suốt năm cô bé học cấp 3....:D đến h vẫn vậy....b-):D cô bé và cái thằng kia (thú thật là tao ko ưa thằng đấy vì nó công tử + đú + vớ vẩn....:D) thix nhau từ năm lớp 5.... lên đến lớp 8 vẫn thix nhau.... nhưng chú bé phải đi xa...(mới chỉ chuyển thành phố thui)....--> đến lúc ấy mới nói ra tình cảm của mình....--> em tao đã khóc.... mọi người rất phản đối chuyện tình cảm ấy bởi thằng kia kém + cũng đú..... tao thì hơi sai lầm vì lúc đầu vun xới....:) đến hết cấp 3... chú bé sang học ở Balan.... nhưng 5 năm trước đấy, chuyện tình cảm ko suôn sẻ chút nào... mọi người phản đối quá gay gắt... 1 năm lại chỉ gặp nhau 1 lần và chỉ đc tâm sự qua những lá thư.... đã có chính xác là 3 lần em tao viết thư chia tay....nhưng mối tình ấy vẫn đc duy trì đến năm lớp 12... khi chú bé rời VN, bản chất + sự ảnh hưởng từ cuộc sống đã khiến chú bé thay đôi cách ăn mặc + cư xử +....rất rất.....:| mà lúc nào cũng mang tính chất khoe khoang tiền của...../:) tất nhiên cái gì phải đến cũng đến.... chú bé lăng nhăng với rất nhiều đứa....8-} nhưng yêu thật thì chỉ có em tao....:) chú bé ko giấu bất kì điều gì với em tao....thậm chí còn hứa sẽ đưa bằng đc em tao sang đấy + sau này lấy em tao làm vợ...(đây là đầu óc của 1 đứa 18 tuổi đấy....:) ) và khi biết mọi chuyện....với khoảng thời gian chờ đợi là 5 năm....em tao ko thể tin tưởng đc chú bé thêm nữa.... lại một lần nữa chia tay....:) lần này là chia tay thật sự.... khi còn thix chú bé, cuộc đời của cô bé đầy một màu đen....:) màu đen ấy ám lên cả bản thân tao....8-} h thì cuộc sống mới....1 lớp học đại học năm thứ 1 với 1 người bạn có thể đáng tin hơn....và một người chị lúc nào cũng ở bên để chọc cô bé cười....:))....cô bé đã thay đổi để trở thành 1 con người của niềm vui... h chú bé vẫn cứ theo đuổi cô bé....:D nhưng chị cô bé ngăn cấm....:)) + cô bé cũng hiểu rằng niềm vui ko có khi cô bé ở bên chú bé.....--> chú bé rồi cũng sẽ phải bỏ cuộc....:D tao đoán thế....:p

truyện tao viết trong lúc ko có cảm xúc nên chẳng ra cái gì cả....:D hơn nữa vì cả 2 đứa mới là năm thứ 1....:D nên đến đây có thể coi là kết thúc mở....:)) người nào mà chứng kiến đc chuyện tình cảm ấy từ đầu đến cuối thì có thể khóc lên giữa mỗi kỉ niệm ấy chứ....:) còn ai biết hết đc cuộc đời cô bé thì sẽ càng cảm nhận đc sâu sắc hơn nữa...

đấy mới chỉ là 1 câu chuyện về nửa cuộc đời học sinh của 1 người.... tớ còn biết nhiều người với nhiều cuộc đời đặc biệt hơn....:) để 1 lúc nào đấy nếu ai muốn nghe, tớ sẽ kể....:D

----

ngoài lề: Y!M tao cũng nghĩ là Yahoo messenger thì hợp lí hơn....:)) nhưng chắc cả 2 đều okie....:D
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

chuyện mày kể tao chả thấy xúc cảm gì cả...:|

Mà đi rừng mà còn trời mưa thì mày ko thấy vừa bẩn còn vừa chán ah ?
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Bọn điên!!!!!!!
Ngồi đấy mà kể chuyện của các em....
Sao bọn mày ko kể chuyện của bọn mày đi..:">
Thật đáng xấu hổ!!!!:)):)):))
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

lâu lắm mới thấy pac' Trần Dũng lên Hao
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

Chuyện của Giang nghe vô lý bỏ xừ... :p... Nói là quen lần đầu tiên năm lớp 3 mà lại bảo là lớp 5C... 8-} 8-}... Diễn biến thì đao đao, chả thấy ai xử sự như thế cả... :))... Còn thằng ấy thì như điên, nói cứ như kiểu mình chung thủy lắm ấy... :p thực ra thì hèn + ngu. Người yêu đi thì ko liên lạc được nữa ah... :p... mà nghe tin thì cũng vẫn phải cố mà thi đỗ ĐH rồi tính tiếp chứ... [-x [-x Tháng 8 bạn mới đi cơ mà... Vẫn biết là đấy là tâm sự của 1 thằng, nhưng mà nghe cứ giả giả kiểu gì ấy... [-x

Chuyện của Trang thì tớ ko hiểu lắm... :p... nhưng mà thik nhau từ năm lớp 5 thì cũng ghê thật... 8-} ... nhưng tớ thấy em ấy khổ lắm... :( ... chả có tuổi thơ gì cả.... :(

Vụ đi tham quan thì phải bảo cô Bính thôi, chứ lớp khác nó đi ầm ầm rồi mà lớp mình vẫn... :p... Mà lớp mình chắc phải đi riêng thôi vì lớp khác nó có 35 ng, lớp mình có tận 53... :p Vả lại đi riêng hay hơn chứ... :D Các bạn biết nhau hết rồi... :x

Tớ thấy đi Tam Đảo cũng được... :)...Nó cũng ko rừng rú gì lắm đâu! :p ( chưa đi bao h )... Chưa thấy ai đi Tam Đảo mà kêu bẩn cả... ở đấy ko khí trong lành, mát mẻ... :)
 
Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2

bọn mày sợ bẩn thì ở nhà đi.... đi ở HN nếu mà mưa thì cũng bẩn vậy thui....8-} pó tay toàn tập rùi....

tớ cũng công nhận Tam Đảo đc....[-x

chuyện của tao đã bảo viết trong lúc ko có cảm xúc mà.....:D trích dẫn ngay phía dưới hẳn hoi....:))

chuyện của tớ thì đợi tớ nghĩ đã....:)) rồi hôm nào thix mới viết đc....:))
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên