Góc Nhạc Già

Đinh Tuấn Anh đã viết:
Ngày xưa Hoàng Thị

http://download.yousendit.com/C6CC3C5E2C12935F

Một sáng tác nổi bật của nhạc sĩ Phạm Duy phổ thơ từ Phạm Thiên Thư, cô Thái Thanh thể hiện tuyệt vời ca khúc này...

Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy mầu?
Chân tìm theo nhau
Còn là vang vọng
Đời như biển động
Xóa dấu ngày qua


Mấy câu này gợi nhớ hồi còn đi học quá thể :(

Anh gửi bản của Kim Anh, hát cũng hay phết!

http://download.yousendit.com/AC653F916E843D48

L.
 
Giết người trong mộng

Ca sĩ:Thái Thanh

Sáng tác: Phạm Duy


http://www.megaupload.com/?d=W06EKA5A

Làm sao giết được người trong mộng
Để trả thù duyên kiếp phụ phàng

Giết người đi, giết người đi
Giết người trong mộng đã bội thề
Giết người đi, giết người đi
Giết người quên tình nghĩa phu thê

Giết người đi, giết người trong mộng vẫn đi về
Giết người đi, giết người đi
Giết người như loài bướm đong đưa
Giết người đi, giết người đi
Giết người mơ, giết tình thơ,
Giết người trong mộng mơ

Làm sao giết được người trong mộng
Để trả thù duyên kiếp phụ phàng

Nhưng người ơi, nhưng người ơi
Sao người trong mộng vẫn hiện về
Nhưng người ơi, nhưng người ơi
Sao người trong mộng vẫn si mê

Hỡi người ơi, hỡi người ơi
Sao tình trong mộng vẫn ê chề
Hỡi người ơi, hỡi người hơi
Sao mình trong mộng vẫn ngu si
Thôi đành thôi, thôi đành thôi
Giết người trong mộng mơ

Làm sao giết được người trong mộng
Để được tình yêu dẫu bẽ bàng

Giết người trong mộng hay giữ người trong mộng
Giết người trong mộng hay giữ người trong mộng


Hì hì up bài này có ng ko hài lòng cho xem :p Nhưng muh bài này nghe giọng Thái Thanh rất đã :x Vút lên được đúng cái chất "gằn" của những ám ảnh nội tâm về nỗi khát khao giết người trong mộng đã phụ tình... ^^
 
Biển Mặn

Sáng tác n Trình bày: Trần Thiện Thanh

1 ca khúc vừa lãng mạn vừa giàu tình quê hương, nơi vùng xứ biển đã sinh ra ông.. thích nhất đoạn cao trào "người yêu tôi tôi mới quen mà thôi.."

http://rapidshare.de/files/26896426/Bien_man_-_Nhat_Truong.mp3.html

Cao ngất Trường Sơn, ôm ấp tình thương nước ra sông nguồn
Tìm về biển Đông, tình yêu thành sóng Thái Bình Dương
Rồi từng đêm sương, sóng vỗ về ru giấc quê hương
Nhưng quê hương chưa ngủ, khi bom đạn tơi bời còn nhục nhằn dưới ruộng trên nương.

Tôi thức từng đêm thơ ấu, mà nghe muối pha trong lòng
Mẹ là mẹ Trùng Dương, gào than từ bãi trước ghềnh sau
Tuổi trời qua mau, gió biển mặn nuôi lớn khôn tôi
Nên năm hăm mốt tuổi, tôi đi vào quân đội mà lòng thì chưa hề yêu ai.

ĐK:
Người yêu tôi, tôi mới quen mà thôi
Lúc dừng quân trên vùng vừa tiếp thu
Vùng hoang vu bóng dừa bờ cát dài
Gió lên từng chiều vàng nàng xõa tóc trên biển xanh
Người yêu tôi hay khóc trong chiều mưa
Lúc màu xanh biển mặn đục sắc mây
Bảo yêu anh em muốn chuyện đôi mình
Như màu xanh biển tình trong ngày trời xinh rất xinh.

Tôi đến lại đi, xa vắng đời tôi chiến chinh lâu dài
Miệt mài đời trai, vượt truông dài che khuất biển xanh
Đẹp tựa trong tranh, gót bùn lầy cho lúa thêm xanh
Trong bao lần quân hành, tôi qua vùng khô cặn
Mồ hôi thành biển mặn trên môi.
 
Bạc Tình


Sáng tác: Nhật Đăng Khoa
Trình bày: Tuấn Ngọc

Down ở đây

Vội vàng làm chi trách nhau bạc tình
Vội vàng làm chi xót xa không đành
Giờ còn mình ta lắng nghe duyên nồng
Ôi tái tê
Vội vàng làm chi trách nhau phủ phàng
Chỉ một lần yêu mắt môi hoen màu
Một lần rời xa nỗi đau như cào xé
Trong đêm hoang vắng ai gọi hồn ta
Tình duyên tưởng chừng như mãi mãi
Nay bỗng dưng bẽ bàng
Lời âm thầm nghẹn đắng lên môi
Thương yêu chi hỡi người tình lỡ
Ngọt say tưởng chừng không bến đỗ
Nay lối xưa ngỡ ngàng
Tìm đâu lời nguyện ước năm xưa
Sao vội vàng trách nhau phụ phàng
Người ơi tưởng chừng không nuối tiếc
Ai trách ai lỡ làng
Thôi cũng xin cuối đầu
Khóc cuộc tình chôn kín nỗi sầu thương

Một ca khúc chua xót, và da diết...và chất giọng Tuấn Ngọc thì chắc ko cần phải bàn tới nhiều nhỉ..
 
Giới thiệu giọng ca Hà Thanh

Một chất giọng tiền chiến ko thể ko kể đến trong thập niên 90s, ấm áp và mộc mạc, ko quá cao vút như Thái Thanh nhưng cũng ko kém phần trữ tình với phong cách Huế thật lãng mạn...

Ha_Thanh.jpg


Hà Thanh tên thật là Trần Thị Lục Hà, sinh ở Liễu Cốc Hạ, huyện Hương Trà, Huế. Bà là con thứ tư trong một gia đình gia giáo có mười anh chị em mà không một người nào đi theo con đường văn nghệ, ngoài một người anh tỏ ra khuyến khích chị khi nhận thấy cô em mình có biệt tài ca hát. Là một người theo đạo Phật, ngày nhỏ Lục Hà theo học Trường Nữ Trung học Đồng Khánh và đã hát trong chương trình "Tiếng Nói Học Sinh Quốc Học - Đồng Khánh" trên Đài phát thanh Huế.

Năm 1955, trong cuộc tuyển lựa ca sĩ do Đài phát thanh Huế tổ chức, Lục Hà khi đó mới 16 tuổi tham dự. Lục Hà đạt giải nhất với sáu nhạc phẩm rất khó, trong đó có bài Dòng sông xanh, và tên bài hát đó đã trở thành nghệ danh của cô: Hà Thanh. Hà Thanh tiếp tục học và có đi hát cho Đài phát thanh Huế.
Hà Thanh và Trịnh Công Sơn
Phóng lớn
Hà Thanh và Trịnh Công Sơn

Năm 1963, trong chuyến vào thăm Sài Gòn, Hà Thanh đã được các trung tâm đĩa nhạc Continental, Tân Thanh, Sóng Nhạc, Asia, Việt Nam mời thu thanh nhiều nhạc phẩm. Năm 1965, Hà Thanh chính thức gia nhập sinh hoạt ca nhạc ở Sài Gòn. Bà trở thành một trong những giọng ca hàng đầu của Sài Gòn khi đó. Vào giữa thập niên 1960, tiếng hát Hà Thanh thường xuyên hiện diện trên các Đài phát thanh Sài Gòn, Quân Đội, Tự Do, trong các chương trình Đại nhạc hội... Bà rất nổi tiếng với những nhạc phẩm của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông như Hàng hàng lớp lớp, Chiều mưa biên giới...

Trong giới văn nghệ Sài Gòn trước 1975, nhà văn Mai Thảo là một người rất si mê Hà Thanh, ông đã từng từ Sài Gòn ra Huế để xin cưới Hà Thanh. Năm 1970, Hà Thanh kết hôn với Trung tá Bùi Thế Dung của Binh chủng Thiết Giáp, Quân lực Việt Nam Cộng hòa. Năm 1972, hai người có một con gái là Kim Huyền.

Sau năm 1975, Bùi Thế Dung phải đi cải tạo. Năm 1984 Hà Thanh cùng con gái được gia đình bảo lãnh sang định cư tại miền Đông Hoa Kỳ. Năm 1980 vợ chồng Hà Thanh sum họp nhưng tan vỡ hai năm sau đó. Tại hải ngoại, Hà Thanh không trình diễn thường xuyên và có ghi âm một số CD.

(sưu tầm)

Sau đây xin giới thiệu album nổi tiếng nhất của cô, album Chiều mưa biên giới

Chiều mưa biên giới

Sáng tác: Ng Văn Đông
Trình bày Hà Thanh

DƠNN TẠI ĐÂY

Chiều mưa biên giới anh đi về đâu ?
Sao còn đứng ngóng nơi giang đầu
Kìa rừng chiều âm u rét mướt
Chờ người về vui trong giá buốt
người về bơ vơ

Tình anh theo đám mây trôi chiều hoang
Trăng còn khuyết mấy hoa không tàn
Cờ về chiều tung bay phất phới
Gợi lòng này thương thương nhớ nhớ
Bầu trời xanh lơ

Đêm đêm chiếc bóng bên trời
Vầng trăng xẻ đôi
Vẫn in hình bóng một người
Xa xôi cánh chim tung trời
Một vùng mây nước
Cho lòng ai thương nhớ ai

Về đâu anh hỡi mưa rơi chiều nay
Lưng trời nhớ sắc mây pha hồng
Đường rừng chiều cô đơn chiếc bóng
người tìm về trong hơi áo ấm
Gợi niềm xa xăm

Người đi khu chiến thương người hậu phương
Thương màu áo gởi ra sa trường
Lòng trần còn tơ vương khanh tướng
Thì đường trần mưa bay gió cuốn
Còn nhiều anh ơi

Lòng trần còn tơ vương khanh tướng
Thì đường trần mưa bay gió cuốn
Còn nhiều anh ơi
 
Khúc tình ca hàng hàng lớp lớp

Sáng tác: Ng Văn Đông
Trình bày: Hà Thanh

DOWN TẠI ĐÂY

Còn đây giây phút này
Còn nghe tiếng hát, nụ cười xinh tươi
Còn trong ánh mắt, còn cầm tay nhau
Ngày mai xa cách nhau
Một người gối chiếc cô phòng,
Còn người góc núi ven rừng, chân mây đầu gió ...

Còn đây đêm cuối cùng
Nhìn em muốn nói chuyện người Kinh Kha
Ngại khơi nước mắt, nhạt nhòa môi em
Người đi giúp núi sông ...
Hàng hàng lớp lớp chưa về
Người người nối tiếp câu thề dành lấy quê hương

Hỡi người anh thương, chứa trọn thề ước
Nhưng tình đất nước đâu phải khi cho mình
Dệt mộng thắm kết uyên ương
Phương trời anh đi, xa xôi vạn lý
Đêm nằm gối súng, chung ánh trăng
Nhưng đôi đường ly cách trong tình thương

Và xin em hiểu rằng,
Dù nơi chiến tuyến mịt mờ mưa bay,
Lòng anh vẫn nhớ tình người hôm nay
Đời dâng cho núi sông
Lòng này thách với tang bồng
Đừng sầu má thắm phai hồng, buồn lắm em ơi ...

1.
Còn đây giây phút này
Còn nghe tiếng hát dập dìu bên hoa,
còn trông bóng dáng người mình thương yêu

Ngày mai xa cách nhau
Một người góc núi chân đèo,
còn người đối bóng cô phòng, đêm đông lạnh lẽo
Còn đây đêm cuối này
Đàn ai réo rắt nhạc lòng chia ly
Sợ khi nước mắt buồn người ra đi
Đường mây chân núi xa
Dù ngàn nắng lửa mưa dầu, lòng người vẫn quyết không đâu, dành lấy mai sau

Hỡi người anh thương, chứa trọn thề ước
nhưng tình đất nước ôi lớn lao không đành lòng
Dệt mối thắm duyên đầu riêng tư
Phương trời anh đi . . . xa xôi vạn lý
Đêm nằm gối súng, trông ánh trăng
Cho người này gợi nhớ thương người kia

Và xin em hiểu rằng, người đi giúp nước nào màng danh chi
Cầu cho đất nước vượt ngàn gian nguy
lòng anh vẫn nhớ tình người hôm nay
Đời dâng cho núi sông ...
Lòng này thách với tang bồng
Đừng làm má thắm phai hồng, buồn lắm em ơi ...
 
Tôi đi giữa hoàng hôn

Sáng tác: Văn Phụng
Trình bày: Hà Thanh

Download ở đây

Tôi đi giữa hoàng hôn,
Khi ánh chiều buông, khi nắng còn vương
Một mình tôi ngắm cánh chim lạc loài
Mà lòng mình thấy u hoài

Tôi thương nhớ ngày qua, trên bến Hoàng Hoa
Hay những đường xa
Thường thường hai đứa dắt nhau tươi cười
Mắt say sưa thắm mộng đời

Dù cho mưa gió, bên mái tranh nghèo
Dù cho nắng, dù cho sương khói mịt mù
Niềm thương yêu hằng xin mãi maĩ không hề phai
Nhớ, nhớ, nhớ đêm nào, trên bến tìm sao
Hai đứa nhìn nhau, không nói một câu
Như thầm mơ ước, ước mơ dạt dào
Như thầm hẹn nhau mùa sau

Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn
Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn
Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn
Lòng thương nhớ....
 
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui

Link Tải Về

Trịnh Công Sơn
Tiếng hát Hà Thanh

Một ca khúc nhẹ nhàng nhưng đầy tình cảm của cố nhạc sĩ TCS, lời ca nhẹ như hơi thở, tiếng hát cô Hà Thanh thánh thót tô điểm thêm từng nốt son như tiếng chim hót vang trong 1 ngày xanh...

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Chọn những bông hoa và những nụ cười
Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy
Ðể mắt em cười tựa lá bay

Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Ðã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi

Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi
Ðường đến anh em đường đến bạn bè
Tôi đợi em về bàn chân quen quá
Thảm lá me vàng lại bước qua

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Cùng với anh em tìm đến mọi người

Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát
Ðể thấy tiếng cười rộn rã bay

Mỗi ngày tôi chọn một lần thôi
Chọn tiếng ru con nhẹ bước vào đời
Tôi chọn nắng đây, chọn cơn mưa tới
Ðể lúa reo mừng tựa vẫy tay

Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên
Nhìn rõ quê hương, ngồi nghĩ lại mình
Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống
Vì đất nước cần một trái tim.....
 
Tiếng xưa

Down dzia hén

Sáng tác: Dương Thiệu Tước.
Tiếng hát Hà Thanh

Ca khúc tiền chiến quá quen thuộc với bất kì ai yêu dòng nhạc này, hãy thử thưởng thức thếm 1 lần nữa với chất giọng Hà Thanh hén :D

Hoàng hôn lá reo bên thềm
Hoàng hôn tơi bời lá thu
sương mờ ngậm ngùi xuân xanh
Bâng khuâng phím loan vương tình

Ðâu bóng trăng xưa
mơ khúc nghê thường
phải tàn một thời liệt oanh
xa đưa gió mây lạnh lùng

Chiều thu nhớ nhung vì đâu, thắm đôi giòng châu
tiếc thay tại sao đành lỡ làng
man mác khói hương bay dịu dàng
như tóc mây vương dáng liễu mơ màng
cung đàn nhỏ lệ Tầm Dương
ai đó tri âm biết cùng

Hoàng hôn gió sương lạnh lùng
Hoàng hôn bao niềm nhớ nhung
thiết tha đàn rung tiếng tơ
vấn vương trôi theo mây mờ
đâu khúc cô liêu duyên dáng tiêu điều
dư âm chìm theo giòng Châu tràn làn sóng vương mạch sầu

đàn ôi thiết tha vì đâu
tiếng xưa trầm ngâm lắng rung đường tơ bao mơ màng
Lưu luyến hương thu thêm dịu dàng
Ai có hay chăng say khúc ưu tư
gió sương chiều theo buồn mơ
ai đó tri âm hững hờ
 
Cô nữ sinh Đồng Khánh

Down tại đây

nhạc sĩ: Thu Hồ
Tiếng ca Hà Thanh


Cô gái nữ sinh Đồng Khánh kia ơi
Cô đi về đâu tan buổi học rồi
Cô xuôi Đập Đá hay về Nam Giao
Cô về Bến Ngự hay về Đông Ba
Cô về Vỹ Dạ hay ngược Kim Long
Khi gió mới lên làn tóc tung tăng
Xõa ngang bờ vai khi tuổi dạy thì
Đôi môi hồng thắm duyên là nên duyên
Mắt tròn như mộng say đời xinh xinh
Cô là tất cả trời đẹp xứ Kinh

Ai ra xứ Huế không ít nhiều mộng mơ
Khi nhìn thấy bên bờ Hương Giang nên thơ
Cô gái nữ sinh Đồng Khánh ra về
Mà lòng không thấy xuyến xao
Mà lòng chẳng thấy dạt dào
Một phút nhớ bâng khuâng
Với tình yêu Cố Đô

Cô gái nữ sinh Đồng Khánh kia ơi
Cô đi về đâu sau buổi học rồi
Tôi mơ một bóng khi về đơn côi
Áo dài dáng đẹp tóc còn buông lơi
Ghi một kỷ niệm cuộc đời trong tôi
 
Bây giờ tháng mấy

Từ Công Phụng
Tuấn Ngọc trình bày

Link để tha về hén

Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?
lênh đênh ngàn mây trôi êm đềm
Chiều nay nếu em đừng hờn dỗi,
trách nhau một lời thôi
Tâm hồn mình đâu lẻ đôi.

Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?
Anh đi tìm màu hoa em cài
Chiều nay nhớ em rồi và nhớ
áo em đẹp màu thơ,
môi tràn đầy ước mơ

Mai đây anh đưa em đi về,
mưa giăng chiều nắng tàn
cho buốt lạnh chúng mình.
Em ơi, thôi đừng hờn anh nữa,
nhìn nhau buồn vời vợi,
để mùa đông buốt giá bờ vai mềm.


Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?
Anh đi tìm mùa xuân trên đời
Mùa đông chết đi rồi mùa xuân
mắt em đẹp trời sao
cho mình thương nhớ nhau.
 
Ai đi ngoài sương gió

Link Down

nhạc sĩ: Nguyễn Văn Đông
Lê Uyên trình bày

Hôm nao nhìn lá úa rụng lác đác bên sông
Mây trôi về viễn xứ gợi tiếc nhớ bâng khuâng
Thương ai ngoài sương gió vì đất nước quê hương
Ra đi chốn sa trường vui kiếp phong sương
Thương ai vì non nước đời lính chiến gian lao
Đêm đêm nhìn tay súng lòng nghĩ đến mai sau
Thương ai vì sông núi mà khóac lấy chinh y
Thương ai mãi thương ai

Thương ai đã thuong ai rồi
Dù tháng năm dần trôi dù lá hoa tàn phai
Lòng vẫn nhớ thương ai
Thương ai ... Mãi mãi thương ai
Như gió vẫn thương trăng
Như bướm vẫn thương hoa
Thương ai vẫn thương ai hoà
Thương ai lòng mong ước ngày đất nước yên vui
Mênh mang tình trăng nước đường lối cũ trăng soi
Anh đi về nơi ấy tìm những phút vui xưa
Thương ai vẫ thương hoài
Muôn kiếp không phai
Anh đi về nơi ấy tìm những phút vui xưa
Trông nhau ma không noí lòng hết thấy bơ vơ
Anh đi về lối ấy tìm lấy bóng em thơ
Thương ai mãi thương ai
 
Duy Trác là một ca sĩ nổi tiếng, thành danh ở Sài Gòn từ những năm trước 1975. Tuy chỉ là một ca sĩ nghiệp dư, nhưng nhiều người xem Duy Trác như một trong những giọng ca nam lớn nhất của tân nhạc Việt Nam.

Duy_Trac.jpg


Duy Trác tên thật là Khuất Duy Trác, quê ở Sơn Tây, xuất thân trong một gia đình Nho giáo truyền thống. Nghề nghiệp chính của ông là luật sư, theo một vài tài liệu thì ông còn là thẩm phán. Ngoài ra ông còn tham gia viết báo và cũng là một dịch giả. Duy Trác bắt đầu đi hát từ những năm còn là sinh viên, khoảnh cuối thập niên 1950, đầu thập niên 1960. Tuy giọng ca của ông được rất nhiều người mến mộ, nhưng trước 1975 ở Sài Gòn, Duy Trác gần như không bao giờ trình diễn ở phòng trà hay các chương trình nhạc hội. Ông chỉ hát trên đài phát thanh và thu âm cho các hãng băng đĩa, vì vậy nhà văn Duyên Anh đã đặt cho ông biệt danh "chàng ca sĩ cấm cung". Duy Trác cũng có sáng tác một vài bài hát như Tiếng hát đêm Noel, Sài Gòn chỉ vui khi các anh về...

Sau 1975, Duy Trác có đi cải tạo nhiều năm tới 1988. Năm 1992 ông rời Việt Nam định cư tại Houston, Hoa Kỳ. Tại đây ông có tham gia trình diễn ở một vài chường trình ca nhạc và phát hành hai CD riêng Còn tiếng hát gửi người và Giã từ. Trong CD Giã từ ông đã nói lời từ biệt với âm nhạc. Từ đó Duy Trác không còn hát và hiện nay ông hợp tác với đài phát thanh VOVN - Tiếng nói Việt Nam tại Houston phụ trách một vài chương trình.

Lời bàn: Biết đến ông khá trễ, nhưng sau thời gian lần mò về các ca khúc mà ông ghi âm trước năm 75, phải thừa nhận Duy Trác có một chất giọng rất ư là tri thức, ông ko thể hiện những ca khúc với kỹ thuật cao như Tuấn Ngọc, hay ko có độ ấm trữ tình như Sĩ Phú, nhưng ông thể hiện các ca khúc với chất sang của ng nghệ sĩ tri thức, phong cách trình bày đơn giản nhưng gần gũi và sâu lắng... nổi bật nhất ở ông là ca khúc Đôi mắt ng Sơn Tây, Tơ sầu...

Tơ sầu

Sáng tác: Lâm Tuyền.
Down thử hén

Với ánh tơ sầu sắc thắm muôn màu
làm cho tim ta tê tái thương đau
Với ánh tơ sầu ném xuống nhân loại
làm cho bao giống người sầu đau

Ngàn muôn nhạc sỹ kia ơi
buồn thương tương tư chờ ai
đời người tươi thắm sáng như ngàn sao
Nguồn nhạc tinh túy xướng trong hồn người
không bao giờ phai là suối rừng mai
Tơ dáng như mây chiều
tơ úa như lá vàng
tơ giống như trăng ngà
nhiều khi tơ giống tóc người yêu.

Nhớ tới đêm nào gió thét mưa gào
hồn tim ta say đôi mắt nhung êm
Cố nắn tơ đồng khóc oán phong trần
hồn ta mưa gió lạnh lùng đau

Tơ dáng như mây chiều
Tơ úa như lá vàng
Tơ giống như trăng ngàn
Nhiều khi tơ giống tóc người yêu
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đừng lừa dối nhau

Link Download

nhạc sĩ: Y Vân
Duy Trác trình bày

Đừng lừa dối nhau, đừng nói yêu khi ta gần nhau
Đừng lừa dối nhau vì biết đâu tin nơi tình yêu
Hãy giữ lấy hồn ta đừng cho ước mơ gọi lòng say sưa
Thấy khi đôi vai kề, chăc đâu duyên thề mà mơ

Đừng lừa dối nhau, để xót xa trăng thanh ngày xưa
Đừng lừa dối nhau để tiếc thương mang trong lòng ta
Nếu đã biết tình yêu, một người bước đi, một người mang theo
Hối tiếc bao nhiêu lời, đã trao cho người mình yêu

Nhưng tình yêu ngờ đâu là mây theo gió đưa
Nên nhiều khi mộng mơ làm quên bao xót xa
Ngày đến bao mặn mà, ngày bước đi hững hờ,
Vì chót yêu nên đành : người quên vẫn quên, người thương vẫn thương

Đừng lừa dối nhau, đừng cố quên bao nhiêu ngày qua
Đừng lừa dối nhau, vùi lấp đi bao nhiêu vần thơ
Có mấy lúc được yêu, còn nhiều ước mơ lòng còn bơ vơ
Sẽ có trong tâm hồn, khát khao không nhiều : "tình yêu".
 
Trường Ca Con Đường Cái Quan

Một trong những bộ trường ca đặc sắc nhất trong lịch sử âm nhạc VN, nếu Lê Thương nổi tiếng với Hòn vọng phu, Phạm Đình Chương có trường ca Hội Trùng Dương, Văn Cao với trường ca Sông Lô, hay Trịnh Công Sơn với bản trường ca Dã Tràng mới vừa được phát hiện.... trường ca con đường Cái Quan của Phạm Duy như đoạn đường nối dài đất nước, xuyên suốt trong từng lời ca tiếng hát là hình ảnh quê hương trải dài từ Bắc vào Nam, những địa danh lịch sử nổi tiếng gắn liền với từng câu chuyện lịch sử hào hùng, những ng con đất Hà Thành đến những hình ảnh mộc mạc mảnh đất phía Nam...

Link Load

Nhạc Sĩ : Phạm Duy

Trình Bày : Ban Hoa Xuân

Phần Thứ Nhất - TỪ MIỀN BẮC


Thái Thanh
1. ANH ĐI TRÊN ĐƯỜNG CÁI QUAN

Cô Cắt Cỏ:

Hỡi anh đi đường cái quan
Dừng chân đứng lại
Dừng chân đứng lại
Cho em đây than đôi lời
Đi đâu vội mấy anh ơi...

Trần Ngọc, Thái Thanh và Hợp ca
2. TÔI ĐI TỪ ẢI NAM QUAN

Lữ Khách:

Tôi đi từ ải Nam Quan sau vài ngàn năm lẻ
Chia đôi một họ trăm con đã lên đường
Năm mươi người ngược núi rừng
Đã dựng vòng biên ải
Năm mươi người trẩy theo sông tới khơi chừng
Tôi theo người vượt quan san
Ơi người ơi Ơi người ơi
Vẽ lối mòn gìn giữ quê hương ngăn dường giặc Hán
Tôi chưa về Ải Chi Lăng
Ơi người ơi Ơi người ơi
Dưới chiến bào người thấy băn khoăn thương ai đầu nguồn...

Kim Tước
3. ĐỒNG ĐĂNG CÓ PHỐ KỲ LỪA

Tô Thị:

Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị (ý y a) đứng (a) chờ... đợi (ỳ) ai
Và khuyên người chẳng tái hồi
Cho ngàn năm được (ý y a) sống đời... vọng (a à) phu...


Kim Tước, Duy Khánh và Hợp Ca
4. NGƯỜI VỀ MIỀN XUÔI

Dân thượng du:

Người về miền suôi đem theo tình người miền núi
Nhà sàn lả lơi đứng bên đường hoang vắng soi
Đưa chân anh qua đồi
Cơm lam đem theo người
Lên cao anh ôm trời
Để dòng suối lẻ loi...

Lữ Khách:

Đường về ruộng dưới ngát hương củi rừng gạo núi
Vượt tầm đèo khơi thấy con đường lúa tươi cười
Đường về miền suôi biết bao đò bao quán mới
Đường dài mà vui hỡi người bạn đường nặng vai
Rồi một ngày mai có qua nhịp cầu tả tơi
Nhìn bọt bèo trôi nhớ chăng mầu tóc xanh ngời...

Hát chung:

Đường ngược đường xuôi
Nhớ nhau vì chuyện đầu môi
Tạm biệt một nơi
Thấy nhau ở cuối chân trời...

Thái Thanh và Duy Khánh
5. NÀY NGƯỜI ƠI

Cô lái đò miền trung du:

Này người ơi ghé bến (y) sang sông
Lên đường đi tới bõ công em chèo thuyền
Mừng người đi tìm thấy tình duyên
Con đường đất nước nối liền lòng dân.

Lữ khách:

Sông Thương ơi nước chẩy đôi ba dòng
Anh về Hà Nội một lòng, lòng yêu em
Sông Thương ơi nước đục người đen
Anh về thành phố không quên cô mình.


Duy Khánh và Hợp Ca
6. TÔI ĐI TỪ LÚC TRĂNG TƠ

Lữ Khách:

Ra đi từ lúc trăng tơ, trăng một miền hoa cỏ
Trăng lên đầu của ô xa vẫn chưa mờ
Im nghe lời Thủ Đô chào, ôi lời mừng đông đảo
Đi trong lịch sử dân ta, luống nghẹn ngào.
Lữ khách và dân chúng thủ đô:
Hai bên nhà cửa thân yêu
Ơi người ơi Ơi người ơi
Đã mấy lần để đám rêu xanh thay mầu gạch ngói
Thăng Long buồn tủi chia phôi
Tháp, Tháp Rùa ơi Tháp, Tháp Rùa ơi
Gió tiễn người về đến quê hương câu ca giọng Hời.



Phần Thứ Hai - QUA MIỀN TRUNG
(di chuyển đến cuối trang để nghe nhạc)

Duy Khánh
7. AI ĐI TRÕNG GIÓ TRÕNG SƯƠNG

Lũ trẻ:

Ai đi trong gió trong sương ơ
Phải mau ơ phải mau để mà tới người ơi
Kẻo đường ơi, người ơi còn xa
Kẻo đường ơi, người ơi còn xa...

Kim Tước
8. AI VÔ XỨ HUẾ THÌ VÔ

Bà mẹ:

À á ơ a a à á ơi
Ai vô xứ Huế thì vô
Chớ sợ Truông nhà Hồ, chớ sợ Phá Tam Giang à ơi
À á ơ a a à á ơi
Ngó ra quê cha đường xa sông rộng
Ngó về quê mẹ núi lộng đèo cao
À á ơ a a à á ơi
Nhưng con ơi, con ngú ngủ sâu
Chứ nối lại nhịp cầu
Chứ đã có o ó ư... người đi
À á ơ a a à á ơi.

Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca
9. AI ĐI TRÊN DẶM ĐƯỜNG TRƯỜNG

Dân làng:

Hò hô hò hò ơi hò
Ai đi trên đường là dặm đường
Đi mô mà vội vã à, cùng là hò khoan
Hố hô hò khoan
Hò hô hò hò ơi hò
Khoan khoan tôi mời là mời bạn
Vui là họp đoàn đêm nay chừ là à nay
Hố hô hò khoan.

Lữ khách:

Năm tê trong lúc sang Xuân
Tôi theo Công Chúa Huyền Trân tôi lên đường
Đường máu xương đã lắm oán thương
Đổi sắc hương lấy cõi giang san
Tôi đi theo bước ái tình
Đi cho trăm họ được hòa bình ấm no
Đèo núi cao nghe gió vi vu
Thổi phấn son bay tới kinh đô.

Dân miền Trung:

Hò hô hò hò ơi hò
Anh đi trên đường là gập ghềnh
Mau mau đi kẻo lỡ a truyện tình nước non
Hố hô hò khoan.
Hò hô hò hò ơi hò
Mau mau đi kẻo là kẻo lỡ
Câu chuyện tình năm xưa là tình à xưa
Hố hô hò khoan.

Thái Thanh và Duy Khánh
10. NƯỚC NON NGÀN DẶM RA ĐI

Huyền Trân Công Chúa:

Nước non ngàn dặm (à a a) ra đi
Nước non ngàn dặm (à a a ra) đi
Dù đường thiên lý xa vời
Dù tình cố lý chơi vơi
Cũng không dài bằng lòng thương mến người
Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân
Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân
Bằng hồn trinh nữ mơ màng
Bằng tình say đắm ơi chàng
Ước nuôi dần hòa bình trong ái ân
Nhưng ánh Tháp vàng
Cây quế giữa rừng
Chỉ một mùa tang là hương là sắc (ứ) tan
Tàn cả tình yêu
Vì hận còn gieo
Đất nước cháy theo với ngọn lửa thiêu
Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ
Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ
Mộng ngoài biên giới mơ hồ
Chẳng ngăn được sóng vỡ bờ
Với đêm mờ hồn về trên Tháp ma.

Duy Khánh và Kim Tước
11. GIÓ ĐƯA CÀNH TRÚC LA ĐÀ

Cô gái Huế:

Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà điểm sương
Người về chưa ghé sông Hương
Đã nghe tiếng gọi đôi đường đắng cay
Anh đi mau ơ để nối lại duyên may
Tình xưa là nghĩa cũ anh đắp xây cho thiệt bền
Ớ ơi hò ! Ớ hò ơi

Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca
12. TÔI XA QUÊ NGHÈO RUỘNG NGHÈO

Lữ khách:

Hò hô hò hò ơi hò
Tôi xa quê nghèo là ruộng nghèo
Tôi leo qua cồn cát à, vượt đèo Hải Vân
Hố hô hò khoan.
Hò hô hò hò ơi hò
Tôi trông én liệng là từng đàn
Tôi gọi đàn chim ơi kià là à chim
Hố hô hò khoan.

Dân miền Trung:

Vua Lê dắt lính vô Trung
Anh theo Chúa Nguyễn vượt Cù Mông anh qua đèo
Để núi cao ngơ ngác trông theo
Để tháp son thương nhớ trong chiều
Anh đi chân cứng đá mòn
Đi chưa thấy mỏi mà lòng còn say sưa
Biển thắm ru tiếng hát thiên thu
Làn gió xanh theo gót phiêu du.

Lữ khách:

Hò hô hò hò ơi hò
Lênh đênh ven bờ là biển sâu
Hương thơm là thoang thoảng à đất mầu miền Nam
Hố hô hò khoan
Hò hô hò hò ơi hò
Lênh đênh ven bờ là biển giàu
Nghe nhịp cầu đã nối tình là à xưa
Hố hô hò khoan.


Phần Thứ Ba - VÀO MIỀN NAM
(di chuyển đến cuối trang để nghe nhạc)

Thái Thanh và Hợp Ca
13. ANH ĐI ĐƯỜNG VẮNG ĐƯỜNG XA

Cô gái miền Nam:

Hò ơ ơ ớ ơ... hò
Bớ anh đi đường vắng đường xa
Dừng chân đứng lại (i ì)
Hò ơ ơ ớ ơ... hò
Nghe em đây ca đôi lời
Chiều về trên cánh Đồng Nai
Chờ người xây đắp ngày mai...

Thái Thanh và Hợp Ca
14. NHỜ GIÓ ĐƯA VỀ

Lữ khách:

Nhờ gió đưa về, về miền gió chan hòa
Thơm lòng đất phù sa
Trời nắng huy hoàng, trời sưởi ấm con đường
Cho ta vô miền sông nước
Chiến đấu với sình lầy
Với thú dữ ư tràn đầy
Với lũ muỗi ư đặc dầy như đám mây
Chiến đấu với rừng tràm
Ta như ong từng đàn
Lập cuộc đời trên đất rừng hoang
Vào tới xóm dừa, vào vườn chuối la đà
Ôi là mát lòng ta
Bầu vú sữa tròn và mảnh trái thơm ròn
Hương sầu riêng ngọt ngon
Có mái tóc xuề xoà, có khoé mắt thiệt thà
Đôi môi xinh hàm răng xít xa
Có áo ngắn mặn mà, có tiếng nói đậm đà
Người yên lành như một giấc mơ...

Kim Tước và Duy Khánh
15. ĐI ĐÂU CHO THIẾP THEO CÙNG

Cô gái miền Nam:

Đi đâu cho thiếp theo cùng
Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam
Ví dầu tình có dở dang
Thì cho thiếp gọi đò ngang thiếp về...

Lữ khách:

Tới đây lạ xứ quen người
Trăm bề nhũn nhặn đừng cười tôi nghe
Ví dầu tình bén duyên thề
Thi xin kết bạn đền nghì trúc mai...

Hợp Ca
16. ĐÈN CAO CHÂU ĐỐC GIÓ ĐỘC GÒ CÔNG

Dân chúng miền Nam:

Hò lơ hó lơ
Lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ
Hò lơ hó lơ
Đèn nào cao cho bằng đèn Châu Đốc
Gió nào độc cho bằng gió Gò Công
Vợ chồng son đã nuôi lòng ước mong
Thuận vợ chồng sẽ cùng tát Biển Đông
Hò lơ hó lơ
Lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ
Hò lơ hó lơ.

Hợp Ca
17. CỬU LONG GIANG và VỀ MIỀN NAM

Đôi vợ chồng trẻ:

Cửu Long Giang gió về vui trên sóng sông
Uốn quanh như chín con rồng ôm chặt đứa con
Người từ Tiền Giang đi về xa xăm
Cuối con đường say đắm là miền rộng thênh thang
Cửu Long Giang trôi về ôm ấp đất hoang
Thiết tha như gái yêu chồng trong chiều mênh mông
Người về Hậu Giang xây tổ uyên ương
Có cánh đồng lúa chín uốn mình trên sóng sông...
Đôi vợ chồng trẻ và dân chúng:
Về miền Nam ôi quê hương mới ơi
Về Cần Thơ khơi kinh, khơi nước ngòi
Về Hà Tiên ta tiễn Chúa ra đảo khơi
Về Cà Mâu ta đốt biết bao lửa vui
Về miền Nam ta theo cơn gió đưa
Về miền sông ăn cá nướng thơm ngày mưa
Về đồng dưa ta tắm nắng vui đời ta
Về miền Nam... Về miền Nam
Người về đây trong gió bình an...

Duy Khánh, Kim Tước và Hợp Ca
18. GIÃ ƠN CÁI CỐI CÁI CHẦY và VỀ MIỀN NAM

Đôi vợ chồng trẻ:

Giã ơn cái cối cái chầy
Đêm khuya giã gạo, có mầy, có tao
Giã ơn cái nhịp cầu ao
Đêm khuya vo gạo, có tao có mầy.

Dân chúng:

Về miền Nam đem theo sương gió xưa
Về đồng khô đem cơn mưa rét về
Người về đây thương nhớ lắm con đường xa
Về miền Trung, ra xứ Bắc yêu mẹ cha
Đường từ xa đem ta đã tới đây
Chùa chiều nay rung chuông trên luống cầy
Người gửi ơn ra bốn phía chân trời mây
Ngẩng đầu lên dâng vút đóa linh hồn say
Đường về đây... Đường về đây
Trời về Tây nghe gió cuồng bay...

Hợp Ca
19. ĐƯỜNG ĐI ĐÃ TỚI

Toàn thể nhân dân:

Đường đi đã tới... Lòng dân đã nối...
Người tạm dừng bước chân vui người ơi
Người mơ ước tới... Đường tan ranh giới
Để người được mãi
Đi trong một duyên tình dài
Con đường thế giới xa xôi
Trong lòng dân chúng nơi nơi...

*Hợp ca: Thái Hằng, Nhật Trường và Trần Ngọc đảm trách. Đơn ca và Lĩnh xướng: Thái Thanh, Duy Khánh và Kim Tước đảm trách. Hòa âm và Giàn nhạc: Nghiêm Phú Phi, Y Vân, Đan Thọ. Chỉ đạo Nghệ thuật: Phạm Duy và Ban Hoa Xuân. Phòng thu: Đài Phát Thanh Sài Gòn 1965
 
Trước nhà em có cái băng Elvis Phương có bài Hãy ngước mặt nhìn đời, nhưng lâu rồi cát xét hỏng nên vẫn chưa convert sang mp3 được. Anh Tuấn Anh có bài đó ko share em với?
Thx anh :D
 
Thái Minh Hoàng Hà đã viết:
Trước nhà em có cái băng Elvis Phương có bài Hãy ngước mặt nhìn đời, nhưng lâu rồi cát xét hỏng nên vẫn chưa convert sang mp3 được. Anh Tuấn Anh có bài đó ko share em với?
Thx anh :D

Anh có bài này trong album của nhóm Phượng Hoàng hồi đó của Elvis Phương với Lê Hựu Hà, để kiếm coi bỏ nó ở đâu hè hè
 
Thái Minh Hoàng Hà đã viết:
Trước nhà em có cái băng Elvis Phương có bài Hãy ngước mặt nhìn đời, nhưng lâu rồi cát xét hỏng nên vẫn chưa convert sang mp3 được. Anh Tuấn Anh có bài đó ko share em với?
Thx anh :D

Hãy ngước mặt nhìn đời

Sáng tác: Lê Hựu Hà
Elvis Phương trình bày

Kiếm miết mới ra cái album Phượng Hoàng này hehe hồi đó cũng là 1 rock band có tiếng trong SG trước năm 75, nếu ko lầm có Ng Trung Cang (nổi tiếng với Bâng khuâng chiều nội trú), Lê Hựu Hà, Elvis Phương và 1 ông nữa ko nhớ tên..

Link Tha Về

p/s: 1' ngậm ngùi mặc niệm cho ng nhạc sĩ Lê Hựu Hà đã ra đi trong im lặng và quên lãng, ông đi đột ngột và chẳng có ai bên cạnh ngoài ca sĩ Nhã Phương.

1.

Cười lên đi em ơi
Dù nước mắt rớt trên vành môi
Hãy ngước mặt nhìn đời
Nhìn tha nhân ta buông tiếng cười
Ta không cần cuộc đời
Toàn những chê bai và ganh ghét
Ta không cần cuộc đời
Toàn những khoe khoang và thấp hèn

2.

Cười lên đi em ơi
Cười để giấu những dòng lệ rơi
Hãy ngước mặt nhìn đời
Nhìn đổi thay ta vang tiếng cười
Ta không thèm làm người
Thà làm chim trên rừng hoang vắng
Ta không thèm làm người
Thà làm mây bay khắp phương trời

Điệp khúc

Yêu thương gì loài người
Ngoài những câu trau chuốt với đời
Ngoài những toan tính trong tiếng cười
Và những âm mưu dọn thành lời
Ta chỉ cần một người
Cùng với ta đợi chết mỗi ngày
Rồi hóa thân trong loài hoa dại
Để muôn đời không biết đớn đau

3.

Cười lên đi em ơi
Cười để giấu những dòng lệ rơi
Hãy ngước mặt nhìn đời
Chờ ngày xuôi tay xong kiếp người
Yêu thương gì cuộc đời
Toàn những chê bai và ganh ghét
Yêu thương gì cuộc đời
Toàn những phô trương và thấp hèn
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ôi thx anh nhiều ạ :D Đúng bài này rồi :x em lâu lắm mới nghe lại :x hay quá :x
 
Back
Bên trên