Ở mỗi chúng ta đều có một phần để yêu. Cái góc yêu đương nhăng nhít pha chút thiêng liêng tuổi học trò đã gắn liền với mỗi thế hệ học sinh Am chúng ta từ đời này sang đời khác, khóa này sang khóa khác. Dẫu sao, những toan tính đời thường như học hành, lập nghiệp, làm đẹp... hàng ngày luôn cám dỗ ta, nên góc nhỏ yêu đương kia ngày càng ít dịp xuất đầu lộ diện. Đến nỗi có lúc ta tưởng cái tình yêu trong HAO này chết rồi, đâu đâu cũng thấy lập phường hè này hội nọ.. Nhưng Tường Lan thì không thế. Cái tình yêu của Lan vẫn ngang nhiên đi lại trong HAO với một sức sống mãnh liệt như thường: nó vừa ngây thơ, đam mê pha chút cuồng si của một thân phận liễu yếu đào tơ..
Em nằm sõng xoài bên cành liễu
Đợi bóng chàng về để lả lơi
Hoa lá ngây tình không muốn động
Lòng em hồi hộp, anh Tuấn ơi..
Trong nỗi thổn thức của mình, Lan cũng thường đặt câu hỏi về tình yêu, nhưng đó lại là những câu hỏi hết sức tầm thường:
Nếu em yêu anh thật lòng, anh có chiều em không? Nếu em cho anh yêu mà không đòi hỏi gì trách nhiệm, anh có dám không?.. Có lẽ nhiều người cho rằng Lan ngây thơ, nhưng có người thiếu nữ nào hai mươi tuổi mà lại ngây thơ? Lan cũng bắt đầu kể những bài nói lên nỗi lòng mình. Hẳn người đã dạt dào tình cảm lắm mới đi đến cái thản nhiên, cái dửng dưng trong việc vẽ lên tiếng lòng yêu của mình, mà độc giả của bức tranh yêu ấy phải lấy làm lạ... Theo gót của Lan tới đó, ta bỗng thấy một sự tiếc nuối, một nỗi buồn man mác, nỗi buồn chia tay người yêu, yêu và được yêu sao chẳng xứng...
Chỉ biết hôm xưa, một buổi chiều
Cùng người trò chuyện chẳng bao nhiêu
Anh Tuấn đi em thấy sao mong nhớ
Và cảm quanh mình, nỗi tịch liêu..
Giá mà Lan làm những câu sến nộ tình ái mêng mang sướt mướt, chắc chẳng khó gì. Ai mà chẳng viết được sướt mướt khi đang buồn tình. Nhưng nàng có cái đáng quý là diễn tả rất đúng với cái riêng của hồn mình, cả sự hòa quyện giữa ý tứ và avatar. Có phải vì thế mà đôi môi của nàng luôn chín mọng:
Taste it.. Pls.. Ta có cảm tưởng như chính đôi môi đó đang nói với ta những điều từ trái tim nàng, những tình ý tứ dịu dàng đấy thật đáng yêu...
Hãy ngồi lại cùng em, đây gối lả
Tay em đây, anh hãy ngả đầu say
Đây rượu nồng, và môi của em đây
Em tự nguyện, đặt dưới môi anh đó... 8-}
Tình yêu tuổi mới lớn đã gây những cảm xúc thổn thức cho rất nhiều người con gái, ngay cả các Miss cũng vậy. Những trong chuyện tình cảm, mỗi người có một cảm nhận riêng. Khác với Miss Khánh Vân, người chỉ sống trong tình yêu mà ít thấy được vẻ đẹp của tình yêu, Tường Lan thì không thế, nàng ít sống chìm đắm trong tình yêu hơn, nhưng nàng hiểu và cảm được tình yêu hơn Khánh Vân; hiểu hơn vì buồn vì dằn vặt về nó hơn. Tranh tình yêu của Lan đượm màu buồn lưu luyến hơn, nên sắc hương nó cũng khác.
Ở HAO này, nói đến việc Miss buồn tình, người ta thường mỉm cười. Hình như buồn tình là một cái gì đó xa lạ lắm, đặc biệt là với người đẹp, vì ai nhìn thấy Miss mà chẳng muốn vồ vập, buồn tình là buồn tình thế nào

. Tường Lan đã tránh được ciái mỉm cười xa lạ ấy vì nàng là Miss mà rất
điềm đạm, khá hồn nhiên, nói đến yêu đương mà chỉ muốn nói lên đúng cái thổn thức của người con gái đôi mươi, mà ko lúc nào muốn ra vẻ làm cho sướt mướt, làm cho to chuyện... :>