Các cụ lớn đều có truyện rồi giờ em xin kể chuyện cụ bé 98-01 cho các cụ đỡ nhức nhối, chuyện em là chuyện khóc, ứ phải chuyện cười hay chuyện lãng mạn. Theo nghị quyết của cụ Giao, em là em ứ viết xxx gì hết nhưng chuyện vẫn R-rated như thường:
Kì 1) Bạo lực cách mạng
Từng cơn gió thổi nhẹ xua tan làn sương mờ ẩm thấp. Trên những nhị hoa, nước sương đêm đang đọng lại, ươn ướt, dinh dính,nhờn nhờn. Từ phía đằng đông, mặt trời đang ngoi dần cái đầu trọc lóc, đỏ lòm. Bá Toàn lệnh khệnh đi ra sau nhà, vừa đi vừa nhăn nhó. Một ngày như bao ngày lại bắt đầu.
Trong sân bá Toàn, tiếng la hét inh ỏi phá vỡ cái tĩnh lặng của buổi sáng làng HAO. Kể từ ngày được chính phủ nước Nam mời làm quan cao, bá Toàn thay đổi hẳn. Hắn biết rõ làm cách mạng là phải có bạo lực. Hắn đã đánh tiếng tới khắp đầu trường cuối chợ để chiêu mộ cho mình một đội quân có tên: Gà Hấp Rổ.
Gà Hấp Rổ là một toán quân ô hợp với những thanh niên mê vũ thuật. Vũ thuật của bọn chúng không phải ba lê nhưng cũng bay như chim, không phải múa hiện đại mà cũng bò như cua, không phải múa vũ trường mà cũng hở đùi hở nách. Vũ thuật của chúng quả là võ thuật. Ngày đêm, bọn chúng vào sân bá Toàn tập đánh cùi trỏ, cài đầu gối, đấm, đập, ném, chém... ôi thôi, cái gì cũng có.
Lại nói đến bá Toàn, hắn nổi tiếng trong làng HAO về cái đa tài. Tuy hắn vốn xuất thân từ nhà làm phân đạm, phân lân nhưng cái gì cũng trải qua một tí. Hắn điếc đặc, chả bao giờ nghe được tiếng gì vậy mà cũng lôi cái đàn nhị ra kéo. Kéo lên, kéo xuống thì cũng thấy vui, bèn mời mọi người đến nghe. Khổ nỗi, lão chơi đàn mà cứ chan chát, bôm bốp như tiều phu bổ củi. Mọi người nửa cười, nửa khóc mà khen hắn không ngơi miệng. Cười vì tiếng đàn của hắn như lợn chọc tiết mà khóc vì sợ đội quân Gà Hấp bạo lực của lão.