Trịnh Công Sơn

5. Ảo giác được và mất

Ngồi bên dòng sông nhớ đời mình
một trăm năm sau mãi ngủ yên...
Câu hát ấy ở trong bài “Sẽ Còn Ai?”. “Một trăm năm sau sẽ còn ai?” TCS, mãi đến khi về ngồi lại bên cầu, nhìn dòng sông đời mình chảy xiết, ông mới “tôi chợt nhìn ra tôi” để có những lời tự bạch: “Tôi phiêu lạc bao năm rồi trên một dòng đời không bờ bến. Có khi tưởng bờ là bến. Có khi tưởng bến là bờ. Cái bờ ru lời hiu quạnh lau lách. Cái bến ru chập chờn một đốm lửa chiều. Bến ở đâu? Và bờ ở đâu?...”(8)
Ai sẽ trả lời cho ông câu hỏi ấy, trả lời cho con người đã tiêu pha “hết một đời lênh đênh” để ngụp lặn tìm kiếm, để bơi mãi bơi hoài, cho đến cuối đời vẫn không nhìn thấy đâu là bến là bờ, vẫn còn mơ mơ màng màng về một thứ bờ bờ bến bến mịt mùng, đến chẳng còn nhận ra mình là ai, chẳng còn biết mình đang đứng nơi đâu, bên này hay phía bên kia bờ. Bên này trống không, bên kia có gì? Những bến bờ mênh mông, bát ngát, chập chùng... Những bến bờ nào ông đã đi qua mà không ghé lại, những giấc mơ nào ông đành “để gió cuốn đi”, sau những miệt mài đeo đuổi và kiếm tìm, sau những đắng cay thất vọng và tuyệt vọng.
Có một câu hát trong bài tình ca TCS ngày xưa, “em đi trong sương mù, gọi cây lá vào mùa...”, mỗi lần nghe lại, tôi cứ ngỡ ông viết cho chính ông chứ không phải cho ai khác. Chính là ông tự ru ông ngủ chứ đâu phải “Tôi Ru Em Ngủ” như tên bài hát ấy. Cũng đâu phải chỉ có một mình ông lững thững “đi trong sương mù” dày đặc, ông lại còn kéo theo bao nhiêu người khác cùng đi với ông vào sâu hun hút trong vùng sương mù ảo giác ấy. Ông cũng từng vẽ ra những mặt trời lớn, mặt trời nhỏ trong những lời nhạc của mình, và cũng đã sản sinh ra ở quanh ông–những người hát và nghe ông–không ít những “mặt trời ảo giác”.
Những năm về sau này, khi ngồi tính sổ cuộc đời, TCS đã có lúc tự gán cho mình cái danh hiệu “một công dân ngoại hạng” với một chút tự hào: “Đôi khi tôi tự hỏi, có phải tôi là kẻ hạnh phúc hơn nhiều người? Không phải bất kỳ ai cũng có thể sống trong một đời dưới nhiều hình thái xã hội khác nhau. Tôi là ai vậy? Tôi, hình như, đã có lúc mang thân phận chiến tranh, rồi hòa bình, rồi tư bản và rồi cộng sản. Cái lý lịch đa mang này cũng đủ để tôi tự thấy mình là một loại công dân ngoại hạng.”(8)
Dù thế nào ông cũng đã sống theo cách thế mà ông đã lựa chọn. “Có mấy ai sống được như tôi đâu”(8), câu ấy ta hiểu chỉ là cách nói vui để tự an ủi; tuy nhiên, hiểu theo nghĩa nào đó, quả có đúng chứ không sai. Dù thế nào ông cũng đã sống trọn, sống “tròn đầy sự có mặt”, nói như ông, trong “cõi nhân sinh bề bộn những khổ đau và hoan lạc này”. Ông đã từng được yêu được ghét, được ngợi ca được nguyền rủa. Ông đã có đủ mọi thứ trên đời này, những hạnh phúc và đắng cay, những nụ cười và nước mắt, những gặp gỡ và chia lìa, những hy vọng và tuyệt vọng... Ông đã có đủ tất cả, những “được” và “mất”.
“Chén rượu cay một đời tôi uống hoài...”(Phôi Pha), ông từng có lúc thở than như vậy và sau cùng đã phải cam chịu đầu hàng số phận, “một đời về không, hai tay quy hàng” (Vẫn Nhớ Cuộc Đời).
Nội dung bài này chỉ nhằm phác họa đôi nét về tính cách khá phức tạp, đầy rẫy những mâu thuẫn, bất ổn và bất định của con người thật và không thật TCS. Một con người nghệ sĩ vừa đáng yêu lại vừa đáng ghét, và cũng vì vừa đáng ghét vừa đáng yêu nên người ta luôn luôn muốn nói về ông. Vì yêu nên ghét, vì ghét nên yêu, người ta không dễ gì quên được ông.
TCS, dẫu sao thì chung cuộc ông vẫn còn ít nhiều may mắn, vì nhân gian đâu có “bạc đãi” ông, cũng chẳng “phụ rẫy” ông như là ông tưởng. Cứ nhìn vào đám đông người và người lũ lượt kéo nhau theo sau ông trong ngày ông lặng lẽ rời bỏ “quán trọ trần gian” là đủ thấy. Chung cuộc, ông mang theo được gì? Ông “được”những gì, “mất” những gì? Những dòng nước mắt theo sau ông, là những “dòng nước mắt sẽ tiếc cho ngày vui”... Những đóa hoa hồng theo sau ông, là những “đóa hoa hồng tàn hôn lên môi”... Những ngọn nến theo sau ông, là những “đời đốt nến chia phôi, dù nhớ thương cũng hoài”... TCS, ông đã “nằm chết như mơ”.
Còn gì nữa? Tiếng kèn nghèn nghẹn nào của người nhạc sĩ saxophone cũng theo sau ông, cho ông nghe, nghe lại một lần cuối những bài TCS một thời ai cũng biết. Tiếng kèn saxo buồn bã, réo gọi... Khuôn mặt đẫm lệ nào của cô gái trẻ xinh đẹp cũng theo sau ông, cũng đòi để tang ông, cho ông thấy, “thấy em đi quanh từng giọt nước mắt...” Và cả những người từng đày đọa ông, từng làm tình làm tội ông, cũng lặng lẽ theo sau ông, cho ông thấy, thấy “biết bao người dắt dìu tới quanh đây...”Biết bao người muốn như ông mà không được. Ông còn mong gì hơn thế nữa.
Đám đông, hầu hết là những người trẻ, rất trẻ. Những người trẻ, có thể là họ cũng chưa hiểu ông nhiều lắm, và họ cũng chẳng nghĩ suy gì nhiều. Họ chỉ đơn giản biểu lộ lòng yêu mến ông. Thế thôi. Họ đi như đi trong một đám rước, như đi trong một cuộc xuống đường, chỉ không có hò hét, vung tay vung chân. Đám đông câm lặng. Họ lũ lượt kéo nhau đi như đi trong ngày “hội trần gian” (chữ của ông).
TCS, dù sống hay chết, vẫn cứ là như thế, vẫn cứ là đám đông theo sau ông, là đám đông vây kín ông. Vậy mà ông thật cô đơn giữa đám đông ấy, giữa đám đông “lô nhô loài người”. Nỗi cô đơn ấy lại làm tôi nhớ tới cái thú tiêu khiển có vẻ lạ lùng của ông. Cái thú mà ông chỉ có thể tận hưởng riêng mình chứ không thể nào san sẻ cùng ai được, đấy là cái thú được làm bạn với nỗi cô đơn, được ngồi lặng yên một mình một cõi trong phòng vắng để uống rượu và... nhìn nắng mỗi ngàytừ sáng đến chiều tối trong khoảng không gian tĩnh lặng. Không rõ đấy có phải là “mỗi ngày tôi chọn một niềm vui”(?). Ông đã cô đơn biết chừng nào.
TCS, tôi thấy ông như vẫn còn ngồi đó, trên chiếc ghế bành quen thuộc, điếu thuốc hút dở, chiếc gạt tàn, lọ hoa và cốc rượu trên mặt bàn. Tất cả đều im lìm, bất động, như bức vẽ của ông, bức tranh tĩnh vật. Ông vẫn còn ngồi đó, nhìn nắng lên mỗi ngày, nhìn nắng tắt mỗi ngày, nhìn “nắng vàng phai như một nỗi đời riêng”(Tôi Ơi, Đừng Tuyệt Vọng). Rồi nắng lại lên, rồi một ngày mới lại bắt đầu...
TCS, tôi thấy ông như vẫn còn ngồi đó, ngày này sang ngày khác, trong căn phòng đó, hay phía ngoài hành lang, nhìn xuống những mặt đường bình yên, thấy xe ngựa ngược xuôi, thấy dòng đời xuôi ngược, thấy cuộc sống vẫn lao nhanh về phía trước...
Đã có người hỏi ông, “Chết là sao, sao gọi là chết?” Ông trả lời: “Có người bỏ cuộc tình mà đi như một kẻ đãng trí, có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên...”(8) TCS, ông vừa như một kẻ đãng trí, lại vừa như người chìm đắm trong một giấc ngủ quên.
Lại có người hỏi, “Một cõi đi về là sao, sao gọi là một cõi đi về?” Ông trả lời: “Có một cõi đến và một cõi về. Cõi đến là đến từ hư vô và cõi về là về lại hư vô. Ai cũng có một cõi đi về, vì vậy xin có lời chúc bình an cho chuyến hành hương dành riêng cho mỗi người trong cuộc đời này...”(3) Những lời ấy tôi tin là lời thực, vì vậy tôi cũng muốn gửi đến ông “lời chúc bình an” ấy, như ông đã chúc lành cho mọi người còn ở thế gian này, và những gì ông mang theo được trong cuộc hành hương sau cùng ấy sẽ không phải là... ảo giác.

Chào hết!
 
* Đây là những tình khúc của Trịnh do nhiều ca sĩ thể hiện, đặc biệt có ca khúc "Như một lời chia tay" chính do Trịnh hát rất hay được thu mới đây chứ không phải thu tại Quán Văn thập niên 60.

* Chú Hà có vẻ yêu Trịnh thật rồi, khi nó thấm vào người thì em sẽ có thay đổi đó Hà, sợ không?
 
@Anh Nghĩa:THay đổi thế nào ạ???Có đáng sợ không ạ????

Mấy tuần trước,em có mua Albums mới Lô Thủy hát nhạc Trịnh,khá hay,nhạc kết hợp khá ổn,tuy rằng có chỗ còn thiếu sót:

Lời trích dẫn:Album nhạc Trịnh Vol.1 của ca sĩ Lô Thủy, cô tạo được nhiều chú ý với giọng hát khàn đặc biệt giống của Khánh Ly.

Tuy nhiên Lô Thủy cho biết cô chỉ hát theo bản năng, không cố tình giống ai. Bước vào làng nhạc Việt với album nhạc Trịnh, cô ca sĩ Hà Nội gây được sự chú ý của nhiều người với chất giọng mới, phù hợp với chất nhạc Trịnh.
Giọng hát Lô Thủy được biết đến đã từ 5 năm trước, nhưng đến 2006 album đầu tay Tôi Ơi Đừng Tuyệt Vọng của cô mới được thực hiện, với những ca khúc vốn rất quen thuộc, không còn xa lạ với khán giả, và Lô Thủy cũng không hát khác đi những giai điệu nhẹ nhàng trầm lắng vốn dĩ có trong nhạc Trịnh.

1)Đoàn khúc thu HN
Bởi vì mùa thu tôi ở lại
Hà Nội mùa thu Hà Nội thu
Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ
Không bởi vì em hay vì em
Hà Nội mùa thu Hà Nội gió
Xôn xao con đường xôn xao lá
Nhoà phố mong manh nhoè phố mưa
Chợt nắng long lanh chợt nắng thưa
Bởi vì mùa thu tôi ở lại
Hồng má môi em hồng sóng xa
Vì một bàn tay không ngần ngại
Tặng hết cho tôi một phố chờ
Sẽ thêm một đời nhớ trăng Hà Nội Thu ơi!


2)Trong nỗi đau tình cờ
Tôi đã yêu em bao ngày nắng
Tôi đã yêu em bao ngày mưa
Yêu em bên đời lặng lẽ
Tôi đã đưa em qua nhiều phố
Những sáng mênh mông tôi ngồi nhớ
Yêu em trái tim thật thà

Yêu đầy mùa nắng mùa mưa
Yêu trong nỗi vui đợi chờ
Đâu ngờ tình như lá úa
Khiến tôi chia lìa từng giấc mơ

Tôi đã yêu em trong mùa gió
Khi lá cây khô bay đầy ngõ
Yêu em không cần vội vã
Tôi đã yêu em như trẻ thơ
Đâu biết đôi khi có lìa xa
Yêu trong nỗi đau tình cờ

3)Tôi ơi!Đừng tuyệt vọng
Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông
Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
Em là tôi và tôi cũng là em.
Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo
Con diều rơi cho vực thẳm buồn thêm
Tôi là ai mà còn ghi dấu lệ
Tôi là ai mà còn trần gian thế
Tôi là ai, là ai, là ai?
Mà yêu quá đời này.

Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Nắng vàng phai như một nỗi đời riêng
Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh
Có đường xa và nắng chiều quạnh quẽ
Có hồn ai đang nhè nhẹ sầu đêm.

4)Để gió cuốn đi
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi , để gió cuốn đi
Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông
Ngày vừa lên hay đêm xuống mêng mông
Ôi trái tim đang bay theo thời gian
Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian

Những khi chiều tới cần có một tiếng cười
Để ngậm ngùi theo lá bay
Rồi nước cuốn trôi , rồi nước cuốn trôi

Hãy nghiêng đời xuống nhìn hết một mối tình
Chỉ lặng nhìn không nói năng
Để buốt trái tim để buốt trái tim
Trong trái tim con chim đau nằm yên
Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
Và sớm mai chim bay đi triền miên
Và tiếng hót vang trong trời gió lên

Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
Còn cuộc đời ta cứ vui
Dù vắng bóng ai , dù vắng bóng ai

5)Diễm xưa
Mưa vẫn bay bay trên tầng tháp cổ
Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao
Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ
Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu
Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ
Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
Trên bước chân em âm thầm lá đổ
Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa
Chiều nay còn mưa sao em không lại
Nhớ mãi trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau hằn lên nỗi đau
Bước chân em xin về mau
Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động
Làm sao em biết bia đá không đau
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau
Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động
Làm sao em nhớ những vết chim di
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Để người phiêu lãng quên mình lãng du

6)Nối vòng tay lớn
Rừng núi dang tay nối lại biển xa
Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà
Mặt đất bao la anh em ta về
Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng
Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam

Cờ nối gió đêm vui nối ngày
Giòng máu nối con tim đồng loại
Dựng tình người trong ngày mới
Thành phố nối thôn xa vời vợi
Người chết nối linh thiêng vào đời
Và nụ cười nối trên môi

Từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay
Ta đi từ đồng hoang vu vượt hết núi đồi
Vượt thác cheo leo, tay ta vượt đèo
Từ quê nghèo lên phố lớn nắm tay nối liền
Biển xanh sông gấm nối liền một vòng tử sinh

7)Con mắt còn lại
Còn hai con mắt khóc người một con.
Còn hai con mắt một con khóc người.
Con mắt còn lại nhìn cuộc đời tôi.
Nhìn tôi lên cao nhìn tôi xuống thấp.
Con mắt còn lại nhìn cuộc tình phai.
Tình trong hai tay một hôm biến mất.
Con mắt còn lại là con mắt ai.
Con mắt còn lại nhìn tôi thở dài.

Còn hai con mắt khóc người một con
Còn hai con mắt một con khóc người.
Con mắt còn lại nhìn một thành hai
Nhìn em yêu thương nhìn em thú dữ.
Con mắt còn lại ngờ vực tình tôi.
Cuồng điên yêu thương cuồng điên nỗi nhớ
Con mắt còn lại nhìn mây trắng bay
Con mắt còn lại nhìn tôi bùi ngùi.

Còn hai con mắt khóc người một con
Còn hai con mắt một con khóc người.
Con mắt còn lại nhìn đời là không
Nhìn em hư vô nhìn em bóng nắng
Con mắt còn lại nhẹ nhàng từ tâm.
Nhìn em ra đi lòng em xa vắng.
Con mắt còn lại là đêm tối tăm
Con mắt còn lại là đêm nồng nàn

8)Tuổi đá buồn
Trời còn làm mưa
Mưa rơi mênh mang
Từng ngón tay buồn
Em mang em mang
Đi về giáo đường ngày chủ nhật buồn
Còn ai còn ai
Đóa hoa hồng cài lên tóc mây
Ôi đường phố dài
Lời ru miệt mài
Ngàn năm ngàn năm
Ru em nồng nàn
Ru em nồng nàn

Trời còn làm mây
Mây trôi lang thang
Sợi tóc em bồng
Trôi nhanh trôi nhanh
Như giòng nước hiền
Ngày chủ nhật buồn
Còn ai còn ai
Đóa hoa hồng vùi quên trong tay
Ôi đường phố dài
Lời ru miệt mài
Ngàn năm ngàn năm
Ru em giận hờn
Ru em giận hờn

Trời còn làm mưa
Mưa rơi mưa rơi
Từng phiến băng dài
Trên hai tay xuôi
Tuổi buồn em mang
Đi trong hư vô
Ngày qua hững hờ
Trời còn làm mưa
Mưa rơi mưa rơi
Từng phiến mây hồng
Em mang trên vai
Tuổi buồn như lá
Gió mãi cuốn đi
Quay tận cuối trời

Trời còn làm mưa
Mưa rơi thênh thang
Từng gót chân trần
Em quên em quên
Ôi miền giáo đường
Ngày chủ nhật buồn
Còn ai còn ai
Đóa hoa hồng tàn hôn lên môi
Em gầy ngón dài
Lời ru miệt mài
Ngàn năm ngàn năm
Ru em muộn phiền
Ru em bạc lòng

9)Ru ta ngậm ngùi
Môi nào hãy còn thơm,cho ta phơi cuộc tình
Tóc nào hãy còn xanh,cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình
Xin người hãy gọi tên

Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn
Trên giọt mắt cuồng điên, con chim đứng lặng câm
Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng
Thôi chờ những rạng đông

Xin chờ những rạng đông. Đời sao im vắng.
Như đồng lúa gặt xong, như rừng núi bỏ hoang
Người về soi bóng mình giữa tường trắng lặng câm

Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày
Có sợi tóc nào bay trong trí nhớ nhỏ nhoi
Không còn không còn ai, ta trôi trong cuộc đời
Không chờ không chờ ai

Em về hãy về đi, ta phiêu du một đời
Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay
Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi
Xin ngủ dưới vòm cây

10)Như một lời chia tay
Những hẹn hò từ nay khép lại
Thân nhẹ nhàng như mây
Chút nắng vàng giờ đây cũng vội
Khép lại từng đêm vui

Đường quen lối từng sớm chiều mong
Bàn chân xưa qua đây ngại ngần
Làm sao biết từng nỗi đời riêng
Để yêu thêm yêu cho nồng nàn

Có nụ hồng ngày xưa rớt lại
Bên cạnh đời tôi đây
Có chút tình thoảng như gió vội
Tôi chợt nhìn ra tôi

Muốn một lần tạ ơn với đời
Chút mặn nồng cho tôi
Có những lần nằm nghe tiếng cười
Nhưng chỉ là mơ thôi

Tình như nắng vội tắt chiều hôm
Tình không xa nhưng không thật gần
Tình như đá hoài nỗi chờ mong
Tình vu vơ cho ta muộn phiền

Tiếng thì thầm từng đêm nhớ lại
Tưởng chỉ là cơn say
Đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời
Như một lời chia tay

11)Lời thiên thu gọi
Về trong phố xưa tôi nằm
Có lần nghe tiếng ru bên vườn
Chợt như xác thân không còn
Và cạnh tôi là đồng vắng

Về trên phố cao nguyên ngồi
Tiếng gà trưa gáy khan bên đồi
Chợt như phố kia không người
Còn lại tôi bước hoài

Lòng ta có khi tựa như vắng ai
Nhiều khi đã vui cười nhiều khi đứng riêng ngoài
Nhiều đêm muốn đi về con phố xa
Nhiều đêm muốn quay về ngồi yên dưới mái nhà

Giòng sông trước kia tôi về
Bỗng giờ đây đã khô không ngờ
Lòng tôi có khi mơ hồ
Tưởng mình đang là cơn gió

Về chân núi thăm nấm mồ
Giữa đường trưa có tôi bơ phờ
Chợt tôi thấy thiên thu
Là một đường không bến bờ
 
* Đức Hà! Anh cũng cảm nhận như vậy, ở Hà Nội rất nhiều người mua đĩa gốc Lô Thủy (chưa phát hành đĩa sao chép). Mà anh hỏi thử, chủ cửa hàng đĩa trả lời: khách mua nhạc Trịnh chỉ muốn sở hữu đĩa gốc, thật vui quá - một tín hiệu đáng mừng.

* Chú Hà ơi! rảnh qua quán 34 Nam Cao của bạn Ngọc Khánh giới thiệu (rao vặt) cũng khá ấm cúng, có nhạc Trịnh (nếu yêu cầu) - chủ quán là các cô sinh viên nên cũng được.

* Như vậy là nhạc Trịnh đã ngấm vào máu chú Hà rồi phải không?

* Kiều Minh: Minh nói đúng giống như ly cà phê không đường và nguội. Nghe MT hát bài này giống như vá quần áo bị kim đâm vào tay vậy.

Chào Thân ái!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Dạ!Em chắc phải thi xong ĐH thì chắc chắn sẽ đi ạ!!!A.Nghĩa đi cùng nhé!!!
 
hix em đang muốn tìm down những bài hát của trịnh công sơn mà không biết down ở đâu cả :(
có ai chỉ cho em được không ạ?
em cảm ơn nhiều.
với cả cho em hỏi khánh ly với hồng nhung thì ai hát nhạc trịnh ạ -_-"
 
Đức Long: hix em đang muốn tìm down những bài hát của trịnh công sơn mà không biết down ở đâu cả. Có ai chỉ cho em được không ạ? em cảm ơn nhiều.

* Sẽ gửi cho em sau nhưng hơi nhiều đó.

- với cả cho em hỏi khánh ly với hồng nhung thì ai hát nhạc trịnh ạ

* Cả hai đều hát, mỗi người một vẻ.
 
Đức Hà: Dạ!Em chắc phải thi xong ĐH thì chắc chắn sẽ đi ạ!!!A.Nghĩa đi cùng nhé!!!

* Cố gắng tập trung thi cử cho tốt đi em, hạn chế mọi vui chơi, giải trí nhiều quá vào lúc này. Nên chon những hình thức giải trí nhẹ nhàng thôi. Ngày xưa anh giải trí bằng nhạc giao hưởng (nghe chả hiểu gì cả) nhưng cảm thấy hiệu quả, đầu óc thư thái. Trước khi thi 1 tuần anh chỉ nằm nghỉ, nghe nhạc, làm việc nhẹ nhàng để cho kiến thức được sắp xếp lại cho logíc. Không bàn tán bài vỡ với bạn bè bởi chỉ sợ những dạng bài mình chưa gặp sẽ đâm ra sợ hãi ... Đó là những ngày tháng vui nhất của đời học sinh.


Cố lên Hà nhé! Cánh cửa các trường Đại học luôn rộng mở để đón những học sinh thông minh & chăm chỉ!
 
Nguyễn Đức Long đã viết:
hix em đang muốn tìm down những bài hát của trịnh công sơn mà không biết down ở đâu cả :(
có ai chỉ cho em được không ạ?
em cảm ơn nhiều.
với cả cho em hỏi khánh ly với hồng nhung thì ai hát nhạc trịnh ạ -_-"
Cả 2 đều hát nhạc Trịnh em ạ!!!
Down thì vào nghenhac.info mà down....HOặc www.dangquang.com.vn
 
ai hat truoc a, -_-", hinh nhu hong nhung moi hat phai khong a? em nghe khanh linh quen quen, hinh nhu noi tieng phai khong ạ -_-"
voi ca, hix bây giờ em đang sắp thi đại học, nên chắc chưa có đủ thời gian để ngồi nghe và cảm nhận được. Mong mọi người có thể recommend cho em những bài nổi tiếng và mọi người thấy hay không ạ :D. Em cảm ơn (sau này em mới có đủ thời gian mà nghe hết được hix :().
 
Nguyễn Đức Long đã viết:
ai hat truoc a, -_-", hinh nhu hong nhung moi hat phai khong a? em nghe khanh linh quen quen, hinh nhu noi tieng phai khong ạ -_-"
voi ca, hix bây giờ em đang sắp thi đại học, nên chắc chưa có đủ thời gian để ngồi nghe và cảm nhận được. Mong mọi người có thể recommend cho em những bài nổi tiếng và mọi người thấy hay không ạ :D. Em cảm ơn (sau này em mới có đủ thời gian mà nghe hết được hix :().
Khánh Linh <> Khánh Ly nhé :p

Mà nghe nhạc chứ làm gì đâu mà phải vội, cứ thi xong đi. Nhạc Trịnh không phải nghe để cảm nhận ... mà nói cho "chính xác" là nghe lại bằng kinh nghiệm sống của chính mình. Điều này, đã một lần nói tại 1 topic cũng nhạc Trịnh tại HAO, và thật vui là được một người chia sẻ cùng suy nghĩ ấy. Không hiểu giờ ở đây mọi người thế nào :)
 
to nam anh :tôi muốn nghe những bài nhạc trịnh để tìm hiểu và biết thêm về 1 dòng nhạc, còn có đi thật sâu không thì chưa biết, tùy xem có thích không.
giống như đọc 1 quyển sách, chỉ đọc cover và back trước, và vài trang, rồi mới quyết định thích hay không để đọc. Chứ bây giờ chưa biết gì về quyển sách đó thì "yêu" thế nào?

Mong mọi người giúp đỡ. Xin cảm ơn rất nhiều.
 
* Đức Long em! rất vui và rất sẵn lòng trả lời hay cung cấp những gì liên quan đến Trịnh mà anh biết (có thể những thắc mắc của em cũng là những
thắc mắc của anh) những anh sẽ cố gắng trong khả năng có thể.

- Khánh Ly thì hát nhạc Trịnh từ những ngày đầu thập niên 60.
- Hồng Nhung, Khánh Linh thì mới hát nhưng chỉ có 1 số bài thôi còn lại anh vẫn chưa cảm được khi nghe.
- Giờ này quỹ thời gian không nhiều chú lo thu xếp thời gian học hành cho tốt, tương lai đất nước đang chờ với những con người có ý tưởng mới, táo bạo và phải khả thi. Tất cả những kết quả học tập có thể chưa nói lên đều gì những nó là chìa khóa để mở, cố lên em nhé. Chú không cần phải chuẩn bị đầy đủ những kiến thức, hiểu biết về Trịnh rồi mới nghe, mà chú cứ nghe đi rồi nó sẽ thấm dần hoặc bị chối từ!? Hãy yêu đi dù chỉ 1 chút thôi rồi sẽ yêu mãi mãi.

- Kết thúc bằng câu nói của Nam Anh:

Nhạc Trịnh không phải nghe để cảm nhận ... mà nói cho "chính xác" là nghe lại bằng kinh nghiệm sống của chính mình.

Chào Thân ái!
 
----> Có cách nào để em down không ạ? Em cũng vào nghe nhac.info mà nó không cho down :(.
 
Lâu lắm rồi em mới lại vào đây. Đợt này ko nghe nhiều nhạc Trịnh như trc nữa, nên thành ra cũg ko có cảm hứg rì nhiều. Tiếc thật
aLog muốn down nhạc Trịnh về nghe thì có thể vào các link trước mọi người đã gửi mà. :)
Nhữg bài Khánh Ly hát thì thườg là nhữg bài nhiều tư tưởg, suy nghẫm; trầm lắng và ngọt ngào
Nhữg bài Hồng Nhung hát hay thì thườg là nhữg bài có chút vui tươi hơn, jản dị hơn
Nhận định của em là thế ah. :)
 
Nguyễn Đức Long đã viết:
----> Có cách nào để em down không ạ? Em cũng vào nghe nhac.info mà nó không cho down :(.
Trang đó dạo nè hâm hâm lém....
THử vào yeuamnhac.com xem????
 
Hì, cứ nhìn cái avatar của em Thúy Hà là... ực ực...=P~

Cái nghenhac.info bây giờ nó như rùa bò ấy. Mà chất lượng kém đi rồi. Thỉnh thoảng thấy mấy cái "treo đầu dê bán thịt chó", nói là Khánh Ly hát mà... mở ra nghe thì... ặc, ai đấy, giọng eo éo... :))

Lập CLB Những người iu nhạc Trịnh đi mọi người ơi... ;;)
 
Đúg rồi, các trag nghe nhạc bh làm sao ý, đơ cả lượt. yeuamnhac.com cũg làm sao sao ý.
Ý kiến của chị Kiều minh cũg hay đấy :D Nhưg em thấy trên ttvnol cũg có mà :) Sao mình ko cùg tham ja? Hay là định lập CLB cho hội Ams ko thôi ah? :)
 
Back
Bên trên