Tin buồn: chia buồn cung gia đình Trần Tuấn Anh

Không mở ra không được, mở ra đọc những dòng của anh em bè bạn, nhớ đến mày mà buồn quá Tuấn Anh ơi.

Anh em ở Việt nam bảo nhau tập trung đến đi cùng nó tới phút cuối cùng nhé, mong là Hà Nội hôm đó thôi mưa...

Mong sớm gặp mọi người,

DC
 
Thật đáng tiếc cho anh Tuấn Anh, em mới chỉ có cơ hội nói chuyện vui vui với anh Tuấn Anh trên board vuờn cuời hồi trước nhưng cũng cảm thấy anh Tuấn Anh là một người rất cởi mở dễ mến. Cũng đã lâu rồi ko vào board vuờn cười nữa nhưng khi biết tin này thấy thật khó tin quá. Chúc anh Tuấn Anh yên nghỉ mãi mãi thanh bình và gửi đến gia đình anh Tuấn Anh một lời chia buồn ... :)| :( :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Một thời gắn bó với HAO, một thời vui vẻ với những người anh, người chị, người bạn trong HAO này, giờ đây được biết tin anh đã ra đi qua TTVN, em thật sự bàng hoàng, em thật ko ngờ rằng.......... Vậy là lời hứa của anh và em không thể thực hiện rồi, vậy là anh em mình cũng chưa 1 lần gặp nhau rồi.......... Tại sao cuộc đời lại ngắn ngủi vậy anh? EM vẫn còn nhớ như in những đêm anh thức cùng em, cùng chị Thủy để giúp em làm bài. Anh và chị Thủy luôn là 2 người anh chị em kính trọng nhất HAO này, vậy mà giờ đây anh đã ra đi. Lời nói giờ đã đi về đâu, khi nào lên DC, ai sẽ dẫn em đi chơi....... Ai sẽ gửi cho em những hộp mứt, những hộp ômai trong ngày tết? Ông trời đang làm gì thế này?????
Bức mail đã nhiều lần em viết nhưng lại xóa, chỉ vì nghĩ thôi để gọi điện cho anh, số điện thoại của em, anh cũng hứa weekend gọi em, vậy mà anh đã đi xa mãi mãi....... EM chúc anh yên nghĩ nơi đó và trong tim em luôn có anh_ 1 người anh, 1 người bạn chưa 1 lần gặp mặt nhưng em rất yêu quý :cry: :cry: :cry: :cry:
Xin gửi những lời chia buồn chân thành nhất đến gia đình anh :cry:
 
Chỉnh sửa lần cuối:
MK, năm 2001 hẹn lão *ma(ng khi`* này đi về hà nội nhậu nhẹt mà cuối cùng không gặp được lão ý, không ngờ bây giờ đã ra đi rồi...

Rest peacefully, man
 
Cũng như một số bạn và anh chị, mặc dù chưa bao giờ được gặp, nói chuyện, nghe đến tên/nick hay được đọc bài của anh Tuấn Anh, nhưng thực sự, khi nghe được tin anh TA đã ra đi, sau khi đọc được những trang viết, bài viết mà mọi người đã dành trọn tình cảm và lòng thương yêu của mình cho anh, em cảm thấy có một điều gì đó rất khó diễn tả, gần như sững sờ đến phát khóc vậy. Tự nhiên em cảm thấy anh như một người mà tuy chưa biết đến nhưng em cũng có thể hình dung ra được con người anh, những điều tốt đẹp mà anh đã làm cho gia đình và bạn bè. Anh, tuy thuộc về thế hệ trước của Hanoi_Amsterdam, nhưng tất cả chúng ta đều thuộc về một gia đình lớn...Phải không anh? Anh ra đi, chẳng khác nào mất đi một thành viên trong gia đình vậy...:(

Em thầm mong có một phép lạ nào đó có thể giúp anh đọc được những dòng viết này của mọi người...Anh TA à....Chúng ta đều giống nhau ở cái tên Anh Trần, cái tên quen thuộc cho những ai họ Trần, tên Anh...Và em cảm thấy vui vì điều đó. Em mong anh có một cuộc sống tươi đẹp và hạnh phúc....nơi bên kia thế giới....Mọi người sẽ luôn nhớ đến anh....Mãi mãi là vậy...
 
Nghĩ gì khi một người thân đột ngột ra đi , ngày hôm trước ... bàng hoàng , rùng mình , thế hóa ra ta cũng biết , mãi mới nhớ ra là thế , cuộc sống ngắn ngủi và mong manh , ngày hôm sau tiếc nhớ , vẫn thấy một câu chẳng thể rơi nước mắt mà làm lòng người quặn đau
Mã:
Nhớ em nhiều mà không dám khóc, chỉ sợ em không thanh thản để ra đi....
, chẳng còn gì hụt hẫng hơn là không bao giờ còn thấy sự hiện diện của người , những hứa hẹn , những kế hoạch , những dự định đâu còn , thôi đành vĩnh viễn dang dở .Một phút dành cho một nụ cười không bao giờ nở được nữa ... không đủ ?!?
Đọc được những tin tức , những lời cảm động đã mấy hôm , không biết nói gì cả nhưng thực sự thấy bàng hoàng và ám ảnh . Lâu không lên , nhìn thấy 2 board đóng cửa , màu nền của diễn đàn chuyển thành màu đen , tưởng bị hỏng hay trục trặc gì , vào đến đây mới biết mọi người để vậy để tưởng niệm anh TA ( một người chỉ mới biết đến sau sự ra đi đột ngột và đau lòng của anh , cũng chợt nhớ ra ngày xưa ở #ams đã gặp cái nick monkee vui vẻ ) , mọi người luôn nghĩ đến anh với tất cả những gì đẹp đẽ nhất :(
Không biết nói gì hơn , chỉ mong cho Anh Trần monkee ra đi thanh thản :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cảm ơn mọi người

Sau khi TA mất mình mới được biết Forum này của trường. Khi đọc xong cái thread này mình thấy cảm động quá, như vậy là thằng bạn mình ra đi cũng ấm lòng rồi.
Trong lớp 12T3 thì có mình, Hùng và thằng Mập ú này là chơi thân nhất với nhau. Đến nay khi 3 thằng 3 phương trời vẫn thường xuyên liên lạc, đã hẹn nhau sau này 3 thằng về nước cùng nhau lập nghiệp. Vậy mà nó nỡ bỏ 2 thằng ở lại mà ra đi trước...:cry:
Một người tài mà sao số phận lại ngắn ngủi quá vậy?
 
Hom nay lan dau tien toi vao forum nay va dc biet tin,khong biet Tuan Anh la ai nhg xin vo cung chia buon voi gia dinh ban.
(dùng nhờ acc)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lâu lắm rồi em mới lên HAO, vì nghe tin rùng mình anh Tuấn báo, thật sự em thấy sốc quá, không thể tưởng điều đó là thật. Em đã cùng Anh Trần bao lần bị nhắc nhở trong vườn cười, bao lần đấu nhau, ganh nhau từng chút một. Lần Anh Trần về HN, đi chơi cùng HLH, em lại bận rộn không đi....Lâu quá ko viết cho Vườn cười, và từ giờ trở đi nếu có viết, sẽ chẳng bao giờ còn chuyện về Anh Trần- con của bố Tống mẹ Vân nữa rồi Anh Trần ơi!
 
Mình chưa đuợc tiếp xúc với Anh Trần nhưng rất khoái khi theo dõi những truyện cười của bạn và Tống Tuấn. Thế mà giờ này nhận được tin bạn đã đi xa. Đau xót quá! Tuổi trẻ, ước mơ, hoài bão...., biết bao điều ở phía trước... Bạn bè mãi mãi nhớ và thương mến bạn....
Chân thành chia buồn cùng gia quyến.
 
Em cũng chỉ biết AT qua lần đầu qua Vườn Cười và lần thứ 2 ở đây... sao hai cảm giác lại trái ngược như thế....
Yên nghỉ bình yên anh nhé....
 
Back
Bên trên