Piano !!

Ờ cửa hàng piano chắc có bán loại sưởi riêng cho piano đấy chứ, sao bạn Hoa không dùng? Nếu dùng máy sưởi hay quạt nóng thì không phù hợp lắm, đâu có để được vào trong đàn, với lại chết tiền điện :))
 
Lịch sử PIANO
Đàn piano có tên ban đầu là gravicembalo col piano e forte (đàn clavecin có âm thanh êm ái và mạnh mẽ). Ngày nay cây đàn piano không hổ danh khi được gọi là "ông hoàng của các loại nhạc cụ". ...Với âm vực rộng, âm sắc thánh thót, kiều diễm, khả năng biểu hiện phong phú, nhất là về mặt xử lý cường độ tinh tế - như chính tên gọi của nó. Song để có được như hôm nay, lịch sử cây đàn piano là cả một chặng đường dài với nhiều cải tiến thử nghiệm mà điều then chốt giúp nó trở thành "ông hoàng" lại là ý tưởng của một nhân viên bảo quản bảo tàng nhạc cụ.

Những thủy tổ của đàn piano
Từ đàn clavicorde...

Đàn clavicorde

Trước khi lên ngôi vị như hiện nay, piano đã phải sống với một địa vị “thấp kém”, chẳng ai ngó ngàng tới. Lúc đầu, hình dáng nó khác hẳn với cây piano ngày nay và điều đặc biệt là nó đã bắt đầu với chỉ có... một dây - đó là loại đàn độc huyền của người Hy Lạp. Thuở ban đầu, đàn này được dùng làm dụng cụ vật lý và trợ lực thị giác cho các triết gia thời cổ đại và các nhà tu hành thời Trung cổ để nghiên cứu những qui tắc ký âm pháp - một môn khoa học của thời đó.
Một ngày kia, các nhà tu hành mới vào dòng tu ở một tu viện nảy ra ý nghĩ tập hợp nhiều đàn độc huyền lại và cho nó vang lên cùng một lúc để giải trí. Dưới mỗi dây đàn, họ đặt một giá đỡ và đính nó lại với một phím đàn. Khi lấy tay ấn xuống phím, giá đỡ chạm vào dây đàn và phát ra âm thanh. Đó là sự xuất hiện cây đàn phím đầu tiên - đàn clavicorde. Song vào thời đó (khoảng thế kỷ thứ 10), những giáo sĩ Trung cổ xem các tập hợp âm là sự phạm thượng vì Thượng đế chỉ thích các con chiên đồng ca một bè. Trong lúc đó, các nhạc sĩ dân gian đã sử dụng lối hát nhiều bè từ lâu. Vì vậy đàn clavicorde đã nhanh chóng vượt khỏi ranh giới nhà thờ để hòa mình vào đời sống âm nhạc “trần tục”.

...đến đàn clavecin - thủy tổ của đàn piano hiện đại

Đàn clavecin

Hoà mình với cuộc sống những nghệ sĩ dân gian, đàn clavicorde chẳng hề cô độc vì chẳng bao lâu sau đó nó có một người bạn đang trưởng thành, đó là clavecin. So với clavicorde, đàn clavecin có những ưu điểm như: rất nhiều dây, mỗi phím ứng với một hoặc nhiều dây, trong lúc đàn clavicorde có khi có 4-5 giá đỡ và phím cho một dây (đến thế kỷ 18, clavicorde mới có số dây bằng số phím). Âm thanh của clavecin được tạo ra không phải là những giá đỡ chạm vào dây như của clavicorde mà là những lông quạ gảy vào dây, chính vì vậy mà âm thanh rõ ràng, trong sáng hơn. Âm thanh của nó đã mau chóng chinh phục mọi người, nó chỉ có một nhược điểm là dù tác động lên bàn phím mạnh hay nhẹ, âm thanh cũng phát ra với cường độ như nhau và đó cũng chính là điểm mấu chốt cần khắc phục để có thể nó lên ngôi.
Đàn clavecin đầu tiên có hình chữ nhật sau đó nó được cải tiến có hình cánh chim thanh thoát như cây grand-piano hiện nay. Thêm vào đó, các nhà chế tạo đàn còn bổ sung các họa tiết trang trí cầu kỳ, sơn và đánh bóng thật đẹp, nó trở thành vật trang trí và là nhạc cụ thời thượng không thể thiếu trong các phòng khách quí tộc. Ngoài ra, clavecin được cải tiến một số chi tiết đáng kể như: các lông quạ được thay bằng các đũa gảy bằng da hoặc kim loại, dây đàn bằng ruột súc vật thay bằng đồng thau. Nhạc cụ có âm thanh vang hơn và mang màu sắc mới. Song mặc dù được cải tiến nhiều, các nhạc sĩ rất ưa thích nó, nhưng họ cũng muốn clavecin có thể thay đổi cường độ để tạo những sắc thái tình cảm, muốn âm thanh ngân dài hơn, phong phú và truyền cảm hơn...
Dù đã được cải tiến rất nhiều nhưng clavecin chưa thật sự làm hài lòng các nhạc sĩ.

“Ông hoàng” ra đời và cha đẻ chết trong nghèo túng
Vào khoảng cuối thế kỷ 17 tại Bảo tàng nhạc cụ thành phố Florence nước Ý, có một nhân viên quản lý tên Bartolomeo Cristofori. Ông suốt đời sống giữa các cây đàn clavicorde, clavecin và tâm trí luôn nghĩ tới những dự kiến cải tiến đàn clavecin. Phát minh của ông rất đơn giản: thay các que gảy dây bằng các búa nhỏ đập vào dây, đập mạnh hay yếu ta sẽ có được âm thanh lớn hoặc nhỏ. Thật ra điều này không phải là mới, thời cổ xưa người ta đã chơi đàn tympanon bằng cách gõ vào dây. Vấn đề ở chỗ là làm cho búa gõ lên dây đàn liên hệ chặt chẽ với lực tác động lên bàn phím, để ấn mạnh lên phím đàn sẽ có âm thanh lớn, ấn nhẹ thì có âm thanh nhỏ hơn.
Người ta không biết Bartolomeo Cristofori mất bao nhiêu thời gian và thử nghiệm bao nhiêu giải pháp, nhưng năm 1709 những người đến bảo tàng Florence đã có thể chiêm ngưỡng bốn cây đàn clavecin cải tiến do ông chế tạo với cái tên gọi mới cũng do ông đặt là gravicembalo col piano e forte (mà sau này người ta gọi tắt là piano). Giải pháp ưu việt cuối cùng của ông là tạo ra một thiết bị tinh xảo gồm một đòn bẩy kép có gắn một búa nhỏ, nhẹ, bọc da, gắn với phím đàn và chịu tác động trực tiếp của lực tác động lên phím. Búa đập vào dây đàn để tạo âm thanh và có bộ phận tắt âm bằng dạ khi ngón tay không còn ấn xuống phím đàn nữa.
Những cây đàn này sau đó được trình cho người bảo trợ ông là công tước Ferdinand de Médicis và vào năm 1711, Scipione Maffei đã miêu tả nhạc cụ này trong tạp chí “Văn chương nước Ý”.
Tuy đàn piano có nhiều ưu điểm, nó vẫn chưa được các nhạc sĩ dùng ngay và Bartolomeo Cristofori đã chết trong nghèo túng vào năm 1731, không kịp chứng kiến phút đăng quang của đứa con do mình tạo ra và bản thân ông cũng không được nhiều người biết đến.
Đàn piano sau đó được các nhạc sĩ như J.S.Bach, W.A.Mozart, L.V.Beethoven tiếp nhận và thổi vào cho nó những giai điệu mê hoặc. Cùng với sự nhạy cảm về cường độ, âm thanh trong sáng, kiều diễm, nhiều sắc thái, các phòng hòa nhạc đã mở toang cửa đón nhận nó
Đàn piano hiện đại
Đàn piano với âm thanh và sắc thái phong phú, tinh tế, khi thì vang dội như sấm sét, khi thì nhỏ nhẹ, êm ái, đã chinh phục được giới nhạc sĩ cũng như người yêu âm nhạc. Thành công ban đầu của đàn piano đã thúc đẩy các nhà chế tạo nhạc cụ tiếp tục cải tiến để làm nó ngày càng hoàn hảo. Đàn piano ngày nay là sản phẩm cải tiến của rất nhiều thế hệ nghệ nhân chế tạo đàn. Hiện nay đàn piano đã đạt tới sự hoàn chỉnh về cơ học, một động tác nhấn nhẹ lên phím cũng truyền đến được dây đàn. Ngay cả những khi thực hiện kỹ thuật trémolo với tốc độ nhanh nhất và sắc thái nhẹ nhất, đàn vẫn không bị "nghẹt tiếng".
Cho đến ngày nay, những cải tiến đáng chú ý có thể kể như sau: việc phát minh ra hệ thống pédal (bàn đạp) để ngân dài âm thanh hoặc tắt âm thanh theo ý muốn. Dây đàn cũng được thay đổi, trước đây người ta dùng dây bằng đồng thau thay cho ruột súc vật, ngày nay dây đàn dùng một lõi thép đặc biệt bên ngoài quấn dây đồng cho chất lượng âm thanh tốt hơn. Việc bố trí dây đàn cũng có nhiều thay đổi, người ta có thể căng 2 hoặc 3 hàng dây chồng lên nhau, giảm bớt được diện tích mà tăng được số lượng âm thanh. Dây đàn cũng được kéo căng hơn để cho những âm thanh sáng, vang, trong hơn... Cũng chính vì thế mà khung mắc dây của đàn phải chịu một lực căng rất lớn (khoảng 20 tấn), nên khung mắc dây đã được thay bằng một khung bằng gang.
Tuy những cải tiến giúp chúng ta có được cây đàn piano hoàn hảo như ngày nay, nhưng tất cả đều dựa trên phát minh của Bartolomeo Cristofori. Để tưởng nhớ công lao của Bartolomeo Cristofori, 150 năm sau khi ông mất, người ta đã dựng một đài tưởng niệm tại thành phố Padoue - nơi chôn nhau cắt rốn của ông.

P/S:Chiện cái máy sấy,em sẽ hỏi lại,vì nhà em cũng gần Nhạc viên mà..hihi..Thnx!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Dương Quỳnh Hoa đã viết:
Chị Linh ơi!!!Lấy cái máy sưởi hay là cái quạt nóng có được không????
hoa nhièu khi thấy trục trặc toàn phải gọi thợ đến xem thôi!Chẳng bít xem gì mà mỗi lần đến là mát 1 khoản kha khá!
Ở các cửa hàng đàn chắc đều có bán ống sấy. Hồi mình mua đàn, Papa Tuấn khuyến mại thêm cho bao nhiêu thứ phụ trợ kèm theo ( VD như ống sấy, phủ đàn, nước, khăn lau đàn ... :> ) Thật ra hôm nào thời tiết ẩm quá, cắm ống sấy ko ăn thua, có máy hút ẩm cho chạy thì tốt :) ko biết máy sưởi hay quạt nóng nhà Hoa thế nào, nên mình ko chắc chắn :D
Như cái đàn nhà mình từ hồi mua đến giờ, ngoài căng dây ra, ko bao giờ phải gọi đến Papa Tuấn. Chịu khó lau chùi trau truốt , trời ẩm thì sấy, khô nắng ấm áp thì mở nắp đàn ra cho nó " thở " chút :)>- tiết kiệm được bao khoản kha khá b-)
Càng ngày càng thấy yêu cái đàn hơn, ko dứt ra nổi :x Các bạn nhà có đàn cố gắng giữ gìn cẩn thận nhá :-$ , đừng bao giờ để nó buồn [-x
 
hhiihi!!!Em cũng vậy nhưng giờ cũng bận,chỉ cuối tuần,khi cả đại gia đình quây quần mới thể hiện thôi!!!Cũng iu đàn lắm nhưng ko có time như của chị,nhờ osin chăm sóc...cũng tàm tạm...Chủ nhật nào mà em chẳng chăm sóc lại!!hix!!
 
Hôm nay tự nhiên làm sao, muốn tâm sự chút :embarasse
Đến giờ mình vẫn thấy việc được học và chơi Piano thực sự là một điều kì diệu !
Bố mình trong 1 chuyến đi Nhật công tác, tự dưng chuyển về cho mình 1 cây đàn EPiano. Bố nói đó là lời khuyên của ông giáo sư phụ trách bố, tập Piano là cách tốt nhất để rèn luyện 1 con người.
Và mình bắt đầu tập đàn trên cây EPiano đó. Hồi đầu học cô giáo trên cung thiếu nhi, từng bài trong quyển Methode Roses. Được 1 thời gian, cả mình và mẹ đều cảm thấy không mấy hiệu quả, mình chuyển sang học 1 cô giáo dạy trong trường cao đẳng nghệ thuật. Được 3 tháng, cô giáo khuyên nên thi vào trường, hệ sơ cấp. Hồi đó còn bé tí, đi thi mà trước khi vào biểu diễn vẫn còn chơi đuổi nhau ngoài hành lang. Vào thi xướng âm, đến các thầy cô còn bảo " Cháu cứ bình tĩnh, thở xong đi rồi bắt đầu đọc bài, cô không trừ điểm đâu nhé !!!" Và mình đã xếp thứ 3 trong kì thi :)
Bây giờ nghĩ lại, đúng là Piano đã thay đổi mình rất nhiều.
Thời gian tập đàn mỗi ngày cứ tăng dần lên theo từng năm. Lúc còn nhỏ, ham chơi, có khi mình đã rất ghét phải ngồi vào đàn. Nhưng có lẽ vì bài đàn còn dễ nên mình dù tập ít mà vẫn được đánh giá tốt. Càng học càng thấy ham, điểm thi cuối kì của mình tăng dần; 9,5 ; 9,8 ... Lần đầu tiên mình được 10 là năm chơi bản Polonaise của Orinski cùng Sonate Mozart. Cũng từ đó, mình hiểu mình đã thực sự gắn bó với Piano. Hãy thử tưởng tượng, có một việc mà ngày nào bạn cũng làm, với 1 niềm say mê ham thích, ít ra phải mất 3h đồng hồ, sẽ không bao giờ bạn quên được nó, dù có bận đến đâu !
Tập đàn, mình cảm giác như có thể cảm nhận được cuộc sống bằng những đầu ngón tay, lắng nghe cuộc sống reo vang, tìm ra những điểm mới trong chính con người mình cũng như hiểu hơn về bạn bè, người thân. Bỗng dưng đang chơi 1 bản nhạc lãng mạn, hình ảnh 1 người hiện lên trong tâm trí bạn, bạn hiểu rằng người đó thật đặc biệt và tình cảm bạn dành cho họ cũng sâu sắc như chính bản nhạc kia vậy ! Theo mình, cảm nhận 1 bản nhạc không phải cao xa lí luận, thử lắng nghe xem trái tim bạn đập như thế nào, bạn sẽ hiểu. Còn nhớ hồi thi bài "Hành khúc Thổ Nhĩ Kì", tiếng đàn vừa dứt, mình mới nhận ra mình thở không ra hơi, không thể kí nổi vào tờ danh sách ... Khi chơi, từng âm thanh như cuốn đi hơi thở, và khi dừng, mình chỉ có thể nói "thực sự xúc động" !
Giờ mình không dùng EPiano nữa, đàn cơ sẽ giúp mình tiến bộ nhanh hơn. Đã có nhiều người hỏi mua chiếc EPiano của mình, nhưng mình nhất định không bán. Làm sao có thể bán đi 1 kỉ niệm, 1 tình yêu, 1 người bạn ? Mình tin là cây đàn đã đem đến cho mình mọi thứ mình có ngày hôm nay !
Đến đây, mình hi vọng sẽ có nhiều bạn cùng quan tâm đến Piano hơn, cùng tập Piano. Hãy kiên nhẫn, Piano sẽ thay đổi cuộc sống của bạn như Piano đã làm với mình .
 
Đúng vậy!!!Tuy PIANO có 1 thân hình đồ sộ,khó mang đi mang lại và đặc biệt khó thích ứng với kiểu thời tiết nhiệt đới cũa VN...THế nhưng,Piano đã được gây được cảm hứng cho 1 số lượng không nhỏ các bạn trẻ bây giờ,trong đó có chúng ta....Nó lôi cuốn bởi cái âm thanh cổ điển...du dương....hay kỳ lạ!!!!Không chỉ có vậy,về mặt khoa học,nó giúp cho các hoạt đông của con người được linh hoạt hơn!!!Các đầu mút cảm giác được làm việc 1 cách chính xác nhiều hơn!!!
 
giờ chị Linh vẫn học bên cao đẳng ạ?

----------

anh chị nào học hòa tấu rồi cho em kinh nghiệm với!Năm nay em bắt đàu phải học môn này nên cũng chưa biết thế nào?
 
Lê Thu Hương đã viết:
giờ chị Linh vẫn học bên cao đẳng ạ?
Sao lại cao đẳng????Nếu tính ra thì học lớp 12 chứ nhỉ????
Hương học ở trong nhạc viện hả em???Khoa nào thế???
 
Ờ cái bạn Hoa này có học trong Nhạc Viện không thế, cao đằng của nhạc viện chứ có phải của lớp học văn hóa đâu
@Hương: mày vẫn là khoa piano đúng không :-/:D
@chị Linh: ngưỡng mộ ngưỡng mộ, thế giờ chắc chị cao đằng rồi nhỉ ?? Chưa thấy ai có niềm yêu đàn thế , em đánh đàn cũng chỉ để relax mỗi lúc bị stress thôi. Với thỉnh thoảng đánh tập mấy bài mình thik thik, nghe cũng sướng :D Thấy chị có vẻ như sắp đi theo nghiệp đàn ý nhểy ;;)
À mà papa Tuấn chị nói đến là bố chị thật hay là bác Tuấn trưởng khoa ngày xưa thế :(
 
sorry!!Em hiểu nhầm ý của Hương!!!hihi!!!
À,ai học ở nhạc viện có biết Cô Lan với thầy TUyên trong đó không à????em hỏi chút?Tại em đang định chuyển giáo viên!!!HỌc cô Hồng Hà chán quá à
 
Thật vui vì có người đã đọc hết bài post của mình :embarrass
Lê Thu Hương đã viết:
giờ chị Linh vẫn học bên cao đẳng ạ?

----------

anh chị nào học hòa tấu rồi cho em kinh nghiệm với!Năm nay em bắt đầu phải học môn này nên cũng chưa biết thế nào?
Mình còn 2 năm nữa là hết chương trình TCDH ( ghét kiểu này quá, cứ sơ cấp rồi lên trung cấp như hồi trước hay hơn 8-| )
Hòa tấu mình đã học được 1 năm rồi :(( hay, nhưng mà ít tập, suốt ngày nghỉ học ( bận quá mà :| ) Nếu học đàn tốt thì học hòa tấu dễ thôi, không phải lo lắng gì đâu ;)
Trần Bình Nguyên đã viết:
Thấy chị có vẻ như sắp đi theo nghiệp đàn ý nhẻy
Nửa còn lại trong cuộc sống của mình cũng thú vị lắm :)>- theo nghiệp đàn hơi khó :D
Trần Bình Nguyên đã viết:
À mà papa Tuấn chị nói đến là bố chị thật hay là bác Tuấn trưởng khoa ngày xưa thế
Papa Tuấn là bác bán đàn cho mình hồi trước 0:) Mình không thể quên đc câu nói của Papa Tuấn " Có thể ta không giàu có, trí thức như những người khác, nhưng dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ dành những điều kiện tốt nhất cho con theo học nhạc " :x
 
Dương Quỳnh Hoa đã viết:
sorry!!Em hiểu nhầm ý của Hương!!!hihi!!!
À,ai học ở nhạc viện có biết Cô Lan với thầy TUyên trong đó không à????em hỏi chút?Tại em đang định chuyển giáo viên!!!HỌc cô Hồng Hà chán quá à
THế thì đừng học cô Lan :> tại tớ học cô Lan chán quá mà :"> mà không biết bi h có mấy cô Lan. Cái cô tớ học già rồi, phại gọi là bác mới đúng :D nghe nói thầy Tuyên có vẻ hay
 
Trần Bình Nguyên đã viết:
THế thì đừng học cô Lan :> tại tớ học cô Lan chán quá mà :"> mà không biết bi h có mấy cô Lan. Cái cô tớ học già rồi, phại gọi là bác mới đúng :D nghe nói thầy Tuyên có vẻ hay
Vậy à???Thế thì hay quá,có gì Hoa chuyển sang...hông bít có bị cô Hồng Hà ghét nữa hông????hix....Chạy cô nè sang thầy Tuyên!!!nghe có vẻ ổn đấy...Nguyên nghe ở đâu thông tin là thầy Tuyên đỉnh vậy!
 
mình học 1 cô tên là Thúy ^^
 
THế thì đừng học cô Lan tại tớ học cô Lan chán quá mà :"> mà không biết bi h có mấy cô Lan. Cái cô tớ học già rồi, phại gọi là bác mới đúng nghe nói thầy Tuyên có vẻ hay.
Mày nói cô giáo mày thế đẩy hả?Cô ý hiền bỏ xừ
@Hoa:Vẫn ko nhận ra tớ à,Hương à đáy còn gì?
 
Dương Quang Long đã viết:
mình học 1 cô tên là Thúy ^^
???vậy à???hoa thấy ở Nhạc Viện chỉ có 4 thầy cô dạy Piano mà Hoa biết thôi!Trong đó không có cô nào tên Thuý cả???hihi!
@Hương:Sao hông nhận ra,,,hum nào gửi tớ YM của ấy nhé!
 
Lê Thu Hương đã viết:
THế thì đừng học cô Lan tại tớ học cô Lan chán quá mà :"> mà không biết bi h có mấy cô Lan. Cái cô tớ học già rồi, phại gọi là bác mới đúng nghe nói thầy Tuyên có vẻ hay.
Mày nói cô giáo mày thế đẩy hả?Cô ý hiền bỏ xừ
@Hoa:Vẫn ko nhận ra tớ à,Hương à đáy còn gì?
Hờ hờ, mày có học đâu mà mày biết ;;) Mày có biết là gv là 1 factor làm tao bỏ học không /:)
@Hoa: thì hồi ở trường, thấy mấy đứa học thầy TUyên bảo thía :D mà dù có không hay như lời nói của chúng nó thì tớ thấy vẫn nên học, học cô Lan tớ thề là chết luôn :))
 
Trần Bình Nguyên đã viết:
Hờ hờ, mày có học đâu mà mày biết ;;) Mày có biết là gv là 1 factor làm tao bỏ học không /:)
@Hoa: thì hồi ở trường, thấy mấy đứa học thầy TUyên bảo thía :D mà dù có không hay như lời nói của chúng nó thì tớ thấy vẫn nên học, học cô Lan tớ thề là chết luôn :))
Nói chuyện về các thầy cô dạy Piano mà thiếu tôn trọng quá [-x Thảo nào bỏ học sớm [-(
 
lê thùy linh đã viết:
Nói chuyện về các thầy cô dạy Piano mà thiếu tôn trọng quá [-x Thảo nào bỏ học sớm [-(
hix...That's rìght!!Chắc bùng đi đánh điện tử nhìu quá các thầy cô ý ghét....hih!!!Em hỏi thật đó,vì muốn học lại thực...anh cứ đùa à?
 
nào nào, anh iếc gì, bạn thôi. Thứ nhất là tớ không thik chơi đt:)>- :)>- . Thứ 2 là bỏ học không phải vì chơi đt, mà là chuẩn bị thi tốt nghiệp nên muốn tập trung học hơn :)>- :)>- Thứ 3 là từ hồi bé bị bắt học nên không thik lắm, lại thêm giáo viên khó tính nên là bị ấn tượng xấu, đến h vẫn không quên. Chứ nói ra thì gv đấy tốt, còn về nghiệp vụ thì có vẻ không bằng một số người khác trong khoa. Cái này là cảm nhận thôi, vì từ bé đến lớn chỉ học 1 gv.
 
Back
Bên trên