OoO...Hội Hà Nội hiền...OoO

Socks và Sooty sẽ đáng yêu thêm rất nhiều nếu như hai em í không mang theo những con bọ mèo vào phòng mình" 8-|
"Một khung cửa sổ to nhìn ra con phố yên bình xinh đẹp, ánh đèn phòng ấm áp, không gian mềm mềm thơm thơm dịu ngọt sẽ trở nên lãng mạn hơn rất nhiều nếu như không bị những tiếng gãi xì xoạch của mình bon chen hóng hớt :(("

Mũm ngồi cuộn tròn trên chiếc ghế đỏ, type một cách vô định những cảm xúc hỗn độn, nửa mùa không thành văn bản của mình.
Tác nhân thúc đẩy nó tạm ngừng công cuộc học hành cả đời lại trong một phần trăm bé nhỏ chính là cái cảm giác về mùa đang hây hẩy trong nó. ( Mà "hây hẩy" là gì cũng chả biết. Hình như xài nhầm ngữ cảnh rồi nhưng mà đấy là từ mang lại feeling khả dĩ nhất mà cái đầu mình có thể nghĩ ra :-B)
Bây giờ là tháng 10 nhỉ, cuối thu ở nhà rồi. Mấy hôm nay nghe toàn bài hát về thu Hà Nội, có một cái gì đấy nó cứ quấy động trong lòng Mũm. Da diết mà chả phải da diết, chẳng rạo rực mà cũng chẳng âm ỉ thổn thức. Rất là khó tả mà lại rất là dễ hiểu :-B Hà Nội yêu của mình có một cái gì đấy thật khó gọi tên mà thật dễ cảm nhận :*
"Bởi vì mùa thu, tôi ở lại..Hà Nội mùa thu, Hà Nội thu..Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ. Không bởi vì em hay vì em.
Hà Nội mùa thu, Hà Nội gió..
Xôn xao con đường, xôn xao lá
Nhoè phố long lanh nhoè phố mưa
Chợt nắng long lanh
Chợt nắng mưa
...

Vì một bàn tay không ngần ngại
Tặng hết cho tôi một phố chờ :sleeping: "

Nhớ những cơn gió chớm lạnh đầu mùa..Nhớ cái nắng vàng óng ả mà không bỏng cháy.
Nhớ những phút đạp xe như bay trên đường phố, ngửa cổ lên ngắm nghía những vòm lá xanh, một màu xanh đằm thắm, khiêm nhường, không khoe khoang, phô diễn như chiếc áo mùa hè...một màu xanh loang cả màu nắng...
Nhớ những phút đạp xe như bay trên đường phố, hếch mũi lên giời hít lấy hít để cái mùi thơm thơm đượm đượm của gió, có lá, có cốm, có nắng, có cúc vàng, có mùi áo đồng phục trắng ngát hương comfort :">
Chẹp.
Đã từ lâu mình kết luận thu Hà Nội chẳng đâu có được, chẳng giống mùa thu đỏ lá, thậm chí đôi khi không đỏ lá nên chả biết đường nào mà lần của cái nơi tí hon này. 8-|
Ngày nào cũng tip tap đi đi về về trên con đường thẳng tắp từ nhà đến trường nên Mũm cảm nhận rất rõ sự thay đổi về mùa nơi đây. Martin hay bảo ông í yêu UK vì ở UK có all sorts of weather. Ừ nhưng mà quả thật không dựa vào thời gian, nó cũng chả biết mùa này là cuối hè, giữa thu hay là đầu đông nữa. Somehow chỉ là cảm nhận sự thay đổi của gió, của mưa, của sắc nắng, của hoa, của cỏ. Gió mạnh hơn rồi, mưa nặng hạt và dồn dập, nắng nhạt màu như cô nàng không son phấn, hoa chẳng kiêu hãnh, cỏ không mơn mởn và cũng hết cả mùi ngát thơm.
Mũm vẫn diện váy xinh đi học được, vẫn mặc quần soóc khoác áo nỉ đen, xỏ giày Vans tung tảy đi shopping được. Thế thì là mùa thu chứ còn là cái giề :-B
Bỗng nhiên nhận ra, đã 2 mùa thu mình không ở Hà Nội, sắp 2 sinh nhật mình chẳng có gia đình, sắp 2 cái tết mình không được ngồi uống rượu vang, ăn xôi thịt gà, ngồi khóc lóc bịt tai khi có pháo hoa và hí hửng đút túi tiền lì xì. Chẹp 3:-o
Và sẽ còn như thế trong ít nhất 5 năm tới.
Ôi đúng rồi, Trung thu nữa :(( Mình suýt mất khái niệm Trung thu đấy :(( Còn nhớ hôm lượn lờ trên đường Hà Nội với Linh yêu của mình, hai chị em tự dưng thấy bánh nướng bánh dẻo la liệt mới sực nhớ là rục rịch đến Trung thu rồi.
Nhớ hồi bé thế. Thích nhất là cầm đủ các loại đèn chạy loạn trong sân nhà với Vũ, Đại. Đèn ông sao này, đèn lồng này, đền cù à :-/ hay đèn gì í, mà đẩy đẩy trên đất nó quay quay.., đèn kéo quân và đèn lồng :x Đi chơi chán chê về mẹ vẫn hay trải chiếu ngồi quanh sân, mấy chị em hí hửng bóc hoa quả, bánh trái ăn. Mình chả fancy bưởi với hồng, cũng chẳng mê ăn bánh dẻo bánh nướng đến chết đi sống lại nhưng mà mỗi lần Trung thu đến, ăn theo phong trào rất là vui :x mà ăn gì nó cũng đượm mùi rằm tháng tám 0:) Bà ngoại hay mua bánh dẻo không nhân hình con giống cho Mũm vì bà biết nó rất hứng thú với việc cắn một miếng vây cá, hay cắn cái đuôi con heo rồi giơ phần còn lại lên ngắm nghía một cách man rợ >:), con cá không vây hay con heo không đuôi >:) (đùa thôi, chả man rợ thế :">)

Nhớ gì nữa nhở? 8-> Định kể chuyện ghét đi học mẫu giáo nhưng thôi, chả thích, đang thích mùa thu và ngày rằm tháng tám :-$
Thấy văn rởm rít rồi, nên dừng lại thôi. Mai lại test và Critical thinking homework nữa T__T

"Hà Nội mùa thu
..Hà Nội thu
..Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ
không bởi vì em hay vì em :rolleyes:"

Ngứa quá lũ bọ mèo thúi tha :nono:

3/10



Thương thế Hà Nôi ơi |-)
Trung thu trung thu, lalala
 
Em nhập hội đc ko ạ:D Nhà em ở phố cổ nên yêu Hà nội lắm lắm.Yêu cả Hà nội cổ lẫn hà nội hiện đại.Yêu thế:D Cho em vào nha^_^!!!!!!!!!!!!!!!
 
Tản mạn hoa sữa

Một SMS từ một cô bạn: “Này, ra đi, Hà Nội có hoa sữa rồi đấy”. Cái tin nhắn gợi nhớ về những cơn gió cuối thu vàng se, thơm ngầy ngậy, và kỷ niệm trong những bài hát cũ… Những người đi xa vốn nhiều hơn những đa cảm, đôi khi chỉ một thoáng đổi thay của tiết mùa Sài Gòn, hay một nhắc nhớ vu vơ nào đó cũng hoài nhớ về những ngày tháng xa xôi, hoang mang trong vùng kỷ niệm… Hà Nội có những con đường dành riêng cho hoa sữa, cả những bài hát và những cuộc tình văn chương dành riêng cho hoa sữa nữa. Và có cả những con đường hoa sữa không tên dành cho ký ức của những người đang xa…

Những người đồng nghiệp trong Nam thường hỏi nhiều về hoa sữa HN, rồi bắt miêu tả cụ thể loài hoa ấy như thế nào mà được nhắc đến rất nhiều trong văn thơ âm nhạc, đặc biệt là về tình yêu và mùa thu. Trong họ, hoa sữa thường gợi lên một hình ảnh rất nên thơ và lãng mạn. Chả thế mà có chuyện gần đây Đà Nẵng, Vũng Tàu và một số đô thị phía Nam phải cho nhổ những hàng cây hoa sữa đã được trồng rất đẹp trên những con đường mới. Lý do là người dân hai bên đường không chịu nổi những cái mùi hăng hắc thậm chí “khẳm khẳm” khó chịu của chúng. Họ bảo các ông nhà thơ nhạc sĩ Hà Nội đánh lừa họ. Họ cứ nghĩ hoa sữa phải là loài hoa tỏa hương thơm “ngọt ngào đầu phố đêm đêm” như trong bài hát của nhạc sĩ Hồng Đăng kia (một lần xem ti vi, thấy nhạc sĩ HĐ thú nhận là lúc viết bài hát này, ông thực tình cũng chưa biết mặt mũi cây hoa sữa nó thế nào, và bài “Hoa sữa” chỉ là bài hát được đạo diễn Đức Hoàn đặt hàng cho phim nhựa “Hà Nội mùa chim làm tổ”). Gắn bó với chỉ riêng người HN, nhưng hoa sữa và mùa thu HN đã xây dựng và củng cố được “thương hiệu” vững chắc trong ý thức của dân chúng cả nước như thế. Đến mức tất cả những ai chưa từng thấy hoa sữa bao giờ đều … đinh ninh rằng hoa sữa thơm ngọt nồng nàn lãng mạn lắm lắm… Hoa sữa có thực, mà như chỉ có trong ước lệ diệu kỳ…

Ở HN cũng khá nhiều năm, nhưng quả thật, trong tiềm thức, những hình ảnh về hoa sữa cũng khá mơ hồ. Ngày xưa chẳng để ý nhiều cây cỏ hoa lá, cũng chẳng bao giờ thấy thích hoa sữa hay mơ mộng tầm phào … Với mình, nó chỉ là loài cây cao lâu năm, phiến lá to thoải dài, dài hơn cả hình bầu dục, hoa nở li ti trong từng chùm trắng đục (hơi xanh) và mùi thơm ngửi gần rất hắc. Có vẻ hoa sữa gợi về ngày tháng, về tiết mùa, về hồi ức và không gian và những cảm giác tạo thành hơn là về chính nó. Bởi đã có khá nhiều những bài văn bài thơ bài báo bày tỏ tâm trạng “bâng khuâng ngậm ngùi” mỗi mùa hoa đến. Mình chỉ còn nhớ hồi nhỏ, khi mới về HN, những buổi tối cuối thu đầu đông, trong căn phòng tập thể khu cửa 8 SVĐ Hàng Đẫy, cũng đã hỏi bố về một mùi hương quanh quất rất lạ, hăng hắc thơm thơm rất khó định nghĩa. Bố hồi đó cũng mới về nước, nên cũng không biết cái hăng hắc đấy chính là mùi hoa sữa. Mang những thắc mắc đi vào trong giấc ngủ và mãi về sau mới tự tìm ra câu trả lời. Cả sau này, những đêm heo may lành lạnh thổi, cái mùi kỳ lạ ấy còn theo tận trong phòng, đóng cửa, có khi trùm chăn kín đầu “nó” vẫn còn luẩn quẩn, chạm mũi vào đâu cũng thấy…
Ấn tượng về hoa sữa lớn nhất hồi còn bé có lẽ là lần đứng trong Quân y viện 108. Có lẽ khoảng sân ở đây hay những con đường, khuôn viên quanh đó có trồng nhiều hoa sữa. Buổi tối, tôi đứng bên hành lang khu nhà điều trị của những người thương binh, hình như đã choáng ngợp trước mùi hoa thơm ngào ngạt. Chưa thấy ở đâu, hương hoa sữa nhiều như thế… Mặc dù biết rằng ở HN, nhắc về các con đường hoa sữa, người ta thường hay nói về Quán Thánh, Nguyễn Du, Bà Triệu… Những con đường ấy bây giờ vẫn là con đường được nhắc nhiều trong văn thơ, trong âm nhạc, báo chí … Nhưng thực lòng, mình chưa hề ngắm hoa sữa ở đó bao giờ, dù chỉ một lần. Mặc dù có rất nhiều lần đi qua…


Lần khác, hình như hồi học lớp 9, thằng Hưng bệu bạn mình leo lên cây vặt hoa sữa cho bọn con gái, chẳng biết khi tụt xuống thế nào bị ngã vào một cái gốc cây con đã bị gãy chết lâu ngày đâm một phát rách quần lòi mông, phải vào bệnh viện băng bó. Hưng bệu nổi lên như một người hùng của các bạn gái tuổi teen bấy giờ.


Hồi còn sinh viên đầu năm thứ nhất, một nhóm bạn cùng lớp mới quen kéo về nhà chơi. Buổi tối đầu đông, lũ bạn cứ ra hiên hít lấy hít để rồi lại vào phòng và bảo khu nhà mày có mùi rất lạ, chịu không đoán ra được. Nhóm bạn này người tỉnh, lại thuê nhà ở trong làng Cót, và tít dưới Xuân Đỉnh, hình như đấy là đầu tiên được (bị) cảm nhận thật sự về mùi hoa sữa. Những đứa SV năm 1 thường hiền lành, gần chục năm sau biến thành những cô nhân viên suốt ngày bàn chuyện chồng con, những anh công chức bụng bắt đầu phệ đang ngồi đâu đó trong đủ các loại văn phòng lớn nhỏ…Có đứa bây giờ đã mua được nhà, có thằng vẫn còn đang chạy đôn chạy đáo tìm chỗ làm mới… Họ đã kịp thành những cư dân mới của Hà Nội, hoa sữa bây giờ chắc cũng chẳng còn ý nghĩa gì…


Một lần ở Vũng Tàu, lúc 11h khuya đi chơi về, chạy xe qua cổng chợ khu Năm Tầng, bỗng thoáng qua cảm giác một mùi hương quen thuộc. Vòng xe quay lại. Đúng là có một cây hoa sữa đang lớn, nở đầy những chùm hoa, lặng lẽ tỏa hương. Người Vũng Tàu chắc hẳn cũng ít người biết đấy là hoa sữa. Về sau, còn khám phá thêm một cây hoa sữa to vật trước cổng một biệt thự cuối đường Lý Thường Kiệt, giao với con đường bên hông bệnh viện Lê Lợi, và rất nhiều hoa sữa mới trồng trên đường Phan Chu Trinh, gần ĐH Mỏ - địa chất… Thế nhưng kể từ khi về Sài Gòn, cũng lang thang chụp hình không ít nơi, vẫn chưa nhìn thấy một cây hoa sữa nào hiện hữu. Cứ như là chẳng bao giờ có Hà Nội trong lòng Sài Gòn rộng lớn này cả…

Hoa sữa Hà Nội bây giờ không ngào ngạt như trước. Hình như mùi hương kia chỉ còn hiện hữu khi đêm xuống. Ban ngày, phố phường chật ních mùi bụi và khói thải ô tô, xe máy, khói lò, khói quạt chả v..v… Sự gia tăng với tốc độ cực lớn của các loại xe máy, xe hơi, các công trình xây dựng làm cho mùa thu bớt trong trẻo và dường như ngày một ngột ngạt hơn… Một vài lần trở về, có việc đi qua, thấy bên những khu đô thị mới Định Công, Mỹ Đình, hoa sữa vẫn được trồng thêm. Những con đường mới và những hàng cây non thẳng tắp, như kéo dãn mùa thu đi khắp bốn phía …


Lần cuối cùng cảm giác về hoa sữa là đầu mùa đông năm ngoái. Từ sân bay trở về trong đêm, đi gần hết đường Hoàng Quốc Việt, mở cửa kính xe và bắt gặp lại mùi hương cũ, ấn tượng ngờm ngợp thênh thênh khó tả. Lúc ấy, chân chỉ muốn bước ngay xuống đường mà chạy bộ, như những ngày còn bé. Cũng hệt như ước muốn được chạy tung tăng khi đi qua cánh đồng tuổi thơ…


Ấy thế mà đôi lúc cũng nhớ, hệt một ký ức thực thụ. Cũng như nhiều lần chát, sms hỏi bạn bè về thời tiết ngoài đó, đại khái là đã xuân / hạ / thu / đông gì gì đó chưa. Dù gì thì hoa sữa với khứu giác của mình cũng mãi là một mùi hương khó quên… Cũng như rất nhiều người khi nhắc về HN, vẫn thường nhắc đến hoa sữa, như một trong những điều không thể thiếu của Hà Nội….


Thường thì muốn về HN vào khoảng đầu tháng 10 âm lịch, lúc cuối thu, gần sang đông. Tiết trời đang chuyển giao giữa hai mùa bao giờ cũng là đẹp nhất. Thêm nữa, thời điểm này thường gắn với nhiều kỷ niệm. Bởi tháng 11 cũng là tháng sinh nhật mình, và nhiều sinh nhật khác nữa, cũng là tháng đàn đúm bạn bè, tháng của hoài niệm về những bài thơ học trò xa lăng lắc, của những con đường thời sinh viên. Tháng mà mình đã đánh rơi đâu đó một tình khúc đầy nuối tiếc.


Thế nhưng chiều nay, bỗng nôn nao khi gặp một nhắc nhở … Hình như đã hai tháng rồi chưa về nhà. Lại muốn xếp vài bộ quần áo, máy ảnh, vài thứ vật dụng linh tinh và xách va li ra sân bay, trở về ngay trong đêm… Và tất nhiên, để hít…


Đừng hỏi tôi sẽ hít gì, trong những đêm hoa sữa… :)


(SG 20/09/2006)

Sư phụ Lâm Hân
 
Tet2006068.jpg
<< tặng mọi người, ảnh này chỉ có trong máy của em :))
 
thik nhìn màu của lá cây khi bi. nắng chiếu vào :x thik lắm í
DSC08630.jpg

DSC08627.jpg

DSC08628.jpg
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:D ^^ Không hiểu sao em viết đơn đăng kí lâu lắm rồi mà chả thấy hội trưởng duyệt ><
 
HN trời chuyển từ thu sang đông, buổi sáng 7h có một màu vàng đậm rất đẹp
 
Cái mùa đông ở đây cũng đang đến... Sao mà trống vắng. Thấy quạnh quẽ một cách lạ thường... Đôi ngày gió thổi buốt, đôi ngày nắng rát mặt... Nhưng tựu chung, mùa đông ở đây đi kèm với màu nắng. Mùa đông Hà Nội ko thế, gió mùa đông Bắc và bầu trời âm u... nhớ vô cùng ^^
 
Năm nay mùa đông đến muộn quá!
Năm ngoài[ừa mà năm ngoái] bây giờ đã mặc áo khoác rồi!
Nhớ quá!0:) ;;)
Yêu nhất mùa đông Hà Nội!

@ Chị BThư:Ava của chị đẹp lắm\:d/ [ hì hì]
 
Chỉnh sửa lần cuối:
nhiệt độ xuống ko thấp lắm nhưng độ ẩm lại cao nên cảm thấy buốt.
Thích số 1 là cái bầu trời HN xám xịt vào mùa đông, thỉnh thoảng có chen thêm một ít nắng
số 2 là con người HN rất thích bon chen và thể hiện mình một cách dễ thương
số 3 là những con phố hoen hút vắng người đi lại của Hà Nội
...
kém thích nhất là đường phố đi lại bụi bặm, nhiều xe may chen lấn nhau.
 
>:-D< những con đường nên thơ...và những dòng sông ước mơ...;;) (vào đây hát tặng hội trưởng 1 tý gọi là quà nhể ;;))

November comes to the end...a sweet and warm november is leaving...waiting for december and another winter...:">

Bạn hiền nhé, tự dưng dạo này tớ thấy tớ cứ tào lao 1 cách điên loạn thế nào ấy...

Lâu lắm rồi quên mất cái cảm giác nhớ da diết...chỉ còn cái cảm giác mang mác...tự dưng thấy mình bâng khuâng giữa những con đường Hà Nội mà thôi :">
Nhưng thôi...giọng văn đang đến tự dưng bị ăn chửi,...tớ té đấy :((
 
(...)​

Em sợ những ngày chiều Hà Nội vắng anh
Mưa bất chợt chỉ một mình em ướt
Ở nơi ấy trên dòng đời xuôi ngược
Anh có vô tình nhớ đến Hà Nội không?

Em sợ những chiều Hà Nội vào đông
Con đường vắng những bước chân thong thả
Người trên phố vẫn đi về vội vã
Em một mình trông ngóng đến nơi xa

Anh có nhớ Hà Nội những ngày qua
Chiều bất chợt, những cơn mưa bất chợt
Đông dai dẳng những nỗi buồn dai dẳng
Phố đông người vẫn thiếu bước chân ai

Em vẫn đi trên đoạn đường dài
Đến lối rẽ mới thấy mình ngơ ngác
Con đường cũ thân quen vẫn lá rơi xào xạc
Tất cả lại vô tình xa lạ với em

 
Chỉnh sửa lần cuối:
@bạn Kike: Nếu bạn không thôi dằn vặt tớ về chủ đề tháng thì bạn đột nhiên đáng yêu kinh điển. November đã đi đâu, nó sẽ còn dai dẳng mãi trong tâm hồn [đã dùng giọng nởm để nói chuyện với bạn thì tớ nởm 1 thể cho nó có vẻ võ nâm. =.=] Nhưng tớ đã bắt đầu nghe My december của Linkin Park từ cả tuần trước rồi. Phóng khoáng nhắm nhé bạn.:*

@mọi người: về hay ở lại nhở? ;;)
 
Back
Bên trên