Những lá thư...

Tình yêu như một chú chim nhỏ bất trị mà không ai có thể thuần hóa được.
Nếu như nó đã không thích thì cho dù có gọi bao nhiêu lần đi chăng nữa , nó cũng chẳng đến đâu.
Đe dọa hay dụ dỗ cũng chẳng ích gì.


Nếu anh không yêu em thì em sẽ yêu anh.
Nếu được em yêu , tốt nhất là anh hãy cẩn thận đấy.


Khi anh tưởng rằng mình đã nắm chặt được nó rồi , thì nó lại đang bay đi.
Khi anh tưởng rằng nó đã bay đi mất thì nó lại đang ở ngay trong tay anh.
___________Tất cả xung quanh anh , thật nhanh , thật nhanh...


Nếu được em yêu , tốt nhất là anh hãy cẩn thận đấy...


[Habanera-Carmen]
 
Tự dưng tớ thấy tiếc thời gian quá
Tớ ước một ngày có dài hơn 24h để tớ đc bên ấy nhiều hơn
Tớ ước một tiết học có dài hơn 45’ để tớ có thêm vài phút nhìn ấy, chỉ nhìn thôi nhớ :”>
Tớ ước được nắm tay ấy, chỉ là nắm tay thôi nhớ :”>
Tớ ước cả hai học tốt hơn, rõ ràng là phải thế vì năm sau là thi rồi nhờ :”>
Tớ ước cho mọi điều tốt đẹp, cho gia đình và cho chúng mình :”> Nhờ ấy, tớ hiểu nhiều lắm, hạnh phúc nhẹ nhàng :x
Tớ ước cuộc sống cứ bình yên khi có ấy thôi :x
Ấy biết ko, ấy đặc biệt với tớ lắm đấy
Suy nghĩ, tính cak, cá tính ấy đều làm tớ thấy đc bản thân mình...
Ước mỗi sớm thức dậy, được hát ấy nghe, được nghịch ấy ;;) :”>
Người sẽ làm tớ mỉm cười khi tớ đau, làm tớ khóc khi hạnh phúc, là động lực để tớ học tập nhé. Người ta có thể ko nhìn thấy vẻ đẹp của ấy nhưng tớ hiểu – chỉ cần thế thôi nhỉ...
Và tớ biết, điều ước cuối cùng của tớ - ấy đấy :x


[Em ngại ngùng, giấu NẮNG vào lòng... NẮNG ơi, ở đấy nhé :x]
I have a dream and I’ll protect it :x
 
Arsenal - mãi mãi 1 tình yêu

Gửi ARS:

mãi mãi tin và mãi mãi yêu : x

Phải rồi,một mùa giải đáng thất vọng,một mùa giải thất bại,một mùa giải tay trắng... : )) Có chắc là vậy k? Không,đấy chỉ là quan điểm của những kẻ nào đó,những kẻ nhìn thấy hiện tượng và không quan tâm j` hơn,quan điểm của dư luận,phải rồi,dư luận : ))
Chúng ta tay trắng về khoản danh hiệu,nhưng chúng ta có sự trưởng thành của Walcott,sự trở lại của Persie,sự chín chắn của Cesc,sự khéo léo tột bậc của Hleb. Chúng ta có một quãng thời gian chói sáng ở đầu mùa. Và nghe mà xem những j` ng` ta đã tung hô,đã ca ngợi : )) Thiên hạ ác lắm,khi anh thăng hoa,họ thăng hoa anh. Khi anh tụt dốc,họ nhấn chìm anh.
Danh hiệu ư? Danh hiệu là cái mẹ j`??? nếu thik danh hiệu thì tao đã đi bám váy Chel hay Inter rồi = ))



Lẽ dĩ nhiên là không thể đổ lỗi hoàn toàn cho sự thiếu may mắn. Cesc đã đuối sức,Ade đã có những pha vô duyên,Silva đã mềm chân... Lực lượng chúng ta mỏng,con người chúng ta non kinh nghiệm. Chúng ta đã đuối sức ở giai đoạn quan trọng nhất.

"Nhưng chúng ta còn trẻ,chúng ta không thể chết""No country for old men"
Sẽ không bao h là chấm hết nếu ta ko đầu hàng,phải k nhỉ?

Suy nghĩ lung tung quá!

Đã có những đau đớn,đã có những giọt nước mắt,đã có những thất vọng cho mùa giải này. Đau khi Dudu đau,khóc khi Gallas khóc... Và thất vọng khi chúng ta thua,chúng ta mất ...
Nhưng hơn ai hết,chúng ta hiểu chúng ta là người xứng đáng nhất cho vị trí số 1. Chúng ta chơi đẹp,luôn luôn là thứ bóng đá vị nghệ thuật. Chúng ta đoàn kết,ko scandal,ko ầm ĩ,ko ăn chơi sa đoạ.Chúng ta gặm nhấm cái đẹp do chính mình tao nên.Và Chúng ta yêu thương nhau : x

Chúng ta còn thời gian,chỉ cần chúng ta vẫn nguyên vẹn và vẫn cố gắng ; ) [ thế nên Hleb ơi,Flamini ơi đừng đi nhớ : (]
Haha,chẳng biết đang nói cái mie j` nữa. chẳng biết cái thể loại thư j` đây nữa.

Anyway,Ars,cảm ơn vì tất cả : x

Và cho những thằng nào đã nói vs tao những câu đại loại như " ARS của mày thế này,Ars của mày thế kia..." hay " Chuyển sang thik đội này đội kia đi thôi" hay "Ars của mày chỉ có thế thôi" : ))
Tao khinh! Tao khinh tất cả. Những thằng vỗ ngực nói rằng mình là fan của Mu,của Chel mà éo biết đội mình đấu vào ngày nào,đang đứng ở đâu,đc bao nhiêu điểm,éo biết đội mình chơi có đẹp thật ko,có hay ăn vạ ko,trận vừa rồi có ăn may quả nào ko : )) Bọn mày k có tư cách nói vs tao những điều ấy.[Ít nhất tao cũng có vẻ là 1 ARS fan thực thụ hơn : ))] Có thể Ars của tao k thành công ở thời điểm này,nhưng k có nghĩa là bọn tao k bao h thành công. Vì thế đừng có mơ sẽ lung lạc đc tao. Tao sẽ ko bao h thay đổi! Sẽ ko bao h thôi yêu ARS!
Nói nhỏ cho bọn mày biết nhá,có những cái ở ARS,ở fan ARS mà những thằg mắt bé sẽ ko bao h đc thấy đâu : ))


"đơn giản là được chiêm ngưỡng Arsenal chơi bóng, là được nhìn thấy sự trưởng thành trong lối chơi, được thấy các cầu thủ gắn bó bên nhau, được thấy họ chơi theo phong cách riêng biệt, đặc trưng đầy ngẫu hứng và đẹp mắt. Lối đá của Arsenal là lối đá nặng tính biểu diễn, họ phối hợp, di chuyển, chạy chỗ, phản công, hăm thành và sút... Đừng đặt nặng "tính hiệu quả", sự thực dụng không chiếm thế thượng phong trong lối chơi của Arsenal. Đá đẹp tự khắc bàn thắng sẽ đến. Arsenal dù không vô địch EPL trong những năm qua, nhưng chúng ta vẫn là một đội bóng lớn, vẫn vô cùng được coi trọng và ngưỡng mộ. Khi tiếp cận một trận đấu hay một giải đấu, Arsenal không tìm mọi thủ đoạn, cố sống cố chết để móc 3 điểm hay 1 điểm trong túi đối phương bỏ vào túi mình, hay đánh đổi tất cả để vô địch, mà điều đội bóng hướng đến đầu tiên đó là thái độ thi đấu, là khán giả, người hâm mộ túc cầu giáo. Chính vì vậy, tất nhiên những fan ruột của Arsenal là những người yêu cái đẹp, yêu sự chân chính, sự lăng mạn hào hoa. Chúng ta chẳng tự hào hay sao khi được là fan của Arsenal, đội bóng vị nghệ thuật? Nhờ : x"






To ARS: Proud of zu : x 4ever 'n' ever : x



Lá thư này sẽ đc đặt tên là "ARS - mãi mãi 1 tình yêu"
Anh Đan Trường muôn năm = ))= ))= ))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chủ Nhật, 16/12/2007 :)

"Chi à, bố nhận được thư con mừng lắm. Bố mừng là con vẫn khỏe, học tốt, yên tâm, cũng mừng vì cuối cùng con cũng không giận bố nữa. Bố cũng vậy, bố luôn yêu con, nhưng rất mong con nghe lời bố mẹ. Chuyện cũ qua rồi không nhắc lại nữa. Những mối quan hệ của ngày xưa con xét lại đi, cái gì cần giữ thì giữ, cái gì cần cho qua thì dứt khoát cho qua. Cần nhớ con còn cả cuộc đời ở phía trước, cần phải trân trọng, yêu quý lấy bản thân mình. Bố không nói nhiều đâu, con không còn nhỏ nữa, cần biết cái gì nên, cái gì không nên. Thế con nhé, bố đi ngủ đây, ở Việt Nam bây giờ là nửa đêm rồi.

Hôn con gái của bố. "
 
Gửi bác Triết , cháu trích 1 phần Entry mới nhất trong blog cháu cho bác biết cái đất nước này đang đc bác link đến đâu. Cháu ghét bác , cháu ghét thằng em đầu hói của bác , cháu ghét đứa cháu gái thỗn thện của bác ... Nhưng đó ko phải là lí do đường tắc, phải ko bác :))TẮC ĐƯỜNG !!!
Ko đỡ đc giao thôg HN ... thực sự là ko thể đỡ đc...

Hôm qua , dớp cơn bão số 1 gây ra 1 trận mưa dông khá lớn trên tòan Tp ...Và kết quả là .....Úng lụt tòan bộ ... Đến cao ráo văn minh như Ams mà hôm qua còn có 1 bãi biển vs độ sâu 50cm trước cổng ...... Chưa kết thúc sau khi 99% nam - nữ sinh của trường lội qua cái "biển" này ...(1% được cõng , bế ) ... các em tiếp tục đối mặt vs tắc đường nghiêm trọng ở tòan khu vực Gỉang Võ - La Thành - Láng Hạ ... Vô cùng khủng khiếp ... Và sau đây xin ngắn gọn trình bày hành trình "Vượt qua thử thách" của bạn Seixxx :

17H30: Tan học , lội qua cổng trường trong mò mẫm

17h40: Ngồi lên xe máy con bạn , định đi cùng nó cho khỏi ướt , chiếc xe bon bon đc ... 10m thì dừng ngay lại : Bờ Hồ GV tắc...

17h45' : Vô vọng , nhảy xuống đi bộ 1 cách vô cùng gian nan ...

17h55' : Có mẹt ở bến xe bus chỗ CAP Gỉang Võ ... Thấy 1 chú đứng cười phe phé : Hôm nay tắc to ghê (?!?) Thấy 1 cái xe 22 cách mình 15m ...

18h10' : 15' sau , thấy cái xe 22 kia di chuyển được cùng lắm là 1m ... Vô cùng ức chế ... Quyết định đi ăn bánh cắt ...

18h15' : Gọi 2 cái bánh cắt , bác bán hàng cho luônh ra đĩa :" Cháu ko về đc đâu mà "

18h30' : Ăn xong và trở lại bến xe buýt ( sau 20' ăn uống) ... Vẫn thấy cái xe 22 cách bến 5m ... Nhanh chóng nhận thức được tình hình, Seixxx quyết định đi bộ về nhà cho thêm phần vui thú

18h35' : Cố gắng len lỏi đc đến cổng chính của TT triển lãm GV Mệt bở hơi tai ... Nghe tiếng gọi xa xăm "CHIM ỜI..."( Nhân đây trình bày luôn , nickname trong trường của Seixxx là "Hạnh Chim" ạ) ... Ngơ ngác nhìn quanh...

18h40' : Phát hiện ra cái đứa dám cả gan gọi tên mỹ miều của mình là bạn Bik và bạn Đức L2 ( ổ ôi iu tiếng gọi của chúng mài lắm lắm í) ... Bạn Seixxx do đã quá mệt mỏi + chán nản + cô độc nên quyết định nhập hội cùng 2 bạn này ( 2 bạn í còn hứa sẽ đi vòng để đưa mình về nhà nữa)...

Thế là 2 bạn gái và 1 bạn dzai "chẻ chung" đứng chém gió + chửi bới ... ( nói chung là gây ồn ào ) trong suốt 1 tiếng rưỡi đồng hồ ... 3 đứa đứng nép vèo cổng triển lãm , dựng *** xe ở đấy, đứng cười sằng sặc mặc cho người đời dòm ngó Trong khỏang thời giàn vô cùng riêng tư ấy , 3 bạn đã đưa ra 1 lọat những ý kiến để đời như:

- Đề Văn năm nay sẽ là : Bàn về đức kiên nhẫn , sức mạnh bền bỉ và tiềm tàng của ngừoi Vn ( thể hiện trong vụ tắc đường )

- Mọi người nên vứt xe rồi đi bộ về nhà , mai đến lấy xe thì sẽ còn nguyên ( Nhiều xe quá nên ko thằng nào lấy đc )

- Sự tích trầu cau New version: ... Ngày xửa ngày xưa , sau 1 cơn mưa , có 3 nam - nữ sinh Ams đi học về và gặp tắc đường , họ chờ lâu quá đã hóa thành cây cau , cây trầu , cục đá vôi ... Bạn Seixxx vs trình độ Hs lớp Địa quyết định làm cục đá vôi , chờ mưa mài mòn làm địa hình các-xtơ cho nó cute ... 2 bạn còn lại sau 1 hồi đọ nhau về trình độ vật lí ( các bạn í học Lý2 Ams mà) thì đã đưa ra quyết định : Bạn Đức thành cây cau cho nó vững chãi và cao to , và bạn Bik mềm yếu thì thành cây trầu thôi . Hết chuyện

- Và cuối cùng , sau khi thể hiện 1 lọat hit " Má trồng tòan những cây dễ thương" ... " Một con vẹt" ... Bạn Seixxx quyết định nhảy vào sân triển lãm làm 1 li-vờ -sô ( live show) dành tặng cho những người đã phải chịu cánh tắc đường vô nghĩa ...

Mà ko hiểu sao , khi câu nói ấy vừa đứt thì có tiếng gào " Đi đc rồi " ... Dòng người như hổi sinh , tiếng nổ máy bình bịch , biết bao giọng nói hồ hởi vang lên ...

Và trận tắc đườg vĩ đại trong lịch sử giao thông HN đẫ kết thúc như thế đấy ... Bạn Đức và bạn Bik sau 1 hồi vòng vèo thì đèo bạn Seixxx đến trước Parkson ( Thế là tao yêu chúng mày lắm lắm lắm rồi đấy) ...Seixxx đi bộ về nhà là 8h30' và bố mẹ hòan tòan ko tin câu chuyện của Seixxx

Theo bạn Bik và bạn Đức thì trận tắc đừờg đc giải quyết là do giọng hát " pờ - rồ" như bạn Seixxx lại đòi làm live show ... Còn ai biết nguyên nhân gì khác ko ?

Cháu là 1 con ranh con 16t dùng tiếng hát của mình làm thông đường , còn bác ? 1 ông già 60 tuổi đã tiêu hết bao nhiêu tiền của nhà nước vào việc gì hả bác ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi những tháng ngày đã qua. Đêm nay lại dài, lại thấy vấn vương, lại mò lên HAO đọc lại từng trang kí ức. Nhớ chuyện xưa, những người xưa, mình khi xưa. Dư âm để lại. Đôi khi vẫn muốn lật ngược thời gian, bước về hành lang ấy, cầu thang ấy, lớp học ấy. Kí ức về cùng với những nỗi đau, khi ngày trước và ngày sau chạm mặt. Ngày xưa và bây giờ. Khác nhau nhiều quá rồi nhỉ các cậu? 48 ngày, liệu lúc đấy có lại thấy nhau tuổi 16 nữa không?
Quá khứ cứ níu kéo tuổi 17, níu kéo ước muốn mãi mãi không phải lớn lên. Không phải bước sang tuổi 18.

Ta và em, xa khoảng trời mười sáu
Bước vào tiếp những khoảng trời tương lai
Trong tim ta, dịu dàng em mười sáu
Nép nhẹ nhàng trong lóng lánh sương mai.

Mà thôi. Có khi cũng đến lúc lớn rồi em ạ. Trẻ con đủ rồi, giờ phải lớn lên đi học, xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc.

Chào em :x Ngân Hà 16 tuổi.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Cứ đến thời điểm này lại thấy nhớ nhớ 1 cái j đó mà vẫn chưa thể tìm được từ nào miêu tả chính xác cả .Có thể là do mình hoài niệm mà cũng có thể là tự dưng trong lòng nó vậy . nhưng rút cục đó vẫn là kỷ niệm .Đã là kỷ niệm thì ko thể thay đổi được

Cuối tháng 4 này , thời tiết lại lành lạnh - thấy ko khoái lắm . Thời tiết thế này + sáng nay lại lượn lờ qua ams , chuyện xưa ùa về . Ko hiểu sao , đôi khi qua Ams , người nhớ nhất là BẠN sau đó là đến 12V . Nói thế ko có nghĩa là 12V ko có ý nghĩa j trong tớ đâu nhé .Có đấy .Ảnh hưởng nhiều là đằng khác .

Trc tiên là BẠN , tớ với BẠN đã ko gặp nhau cũng gần 1 năm rồi , dù cho 2 người đều ở HN , đều có nick nhau nhưng đều để ở invi , đều có facebook nhưng chẳng ai chịu add ai hết .Tớ giống BẠN , đôi khi lượn lờ qua blog để xiem người kia sống chết ra sao . Vẫn biết là dù ở nơi xa nhưng bạn vẫn mong những điều tốt đẹp nhất đến với tớ .Tớ biết chứ .Thax .Hè này , tớ với bạn - mỗi người 1 nơi rồi - người US , người VN or EU ...nhưng chắc chắn có 1 điều sẽ ko thay đổi .Đó là luôn mong BẠN gặp may mắn .Hãy nhớ , nếu 1 ngày nào đó BẠN quay trở về , tớ vẫn sẽ luôn mở rộng cánh tay chào đón BẠN - như 1 người BẠN thật sự .
Thời tiết này làm tớ nhớ đến BẠN nhiều hơn , nhớ nhiều lắm dù tớ biết đó chỉ là mình đang hoài niệm thôi .Biết là ko tốt nhưng vẫn cứ làm . Bạn còn nhớ ko ? Lần thi HK2 xong môn VĂn , trời cũng nắng nhưng cũng đầy gió , cả 2 đứa đều rủ nhau lên Hồ Tây đạp Vịt .Ngẫm lại thấy vui vui và kỷ niệm ùa về BẠN à . DÙ tớ đã bảo là ko cho pép mình làm như thế ..vậy mà ....
@ 12V : dành cho lớp mình . 2 năm rồi đấy , nhiều điều thay đổi quá , Giờ đây nhiều người tớ muốn thân mà cũng ko thân đc nữa . Cảm thấy câu nói " Xa mặt cách lòng" đúng thật . Giờ đây , chỉ còn 1 số ít là tớ vẫn còn giữ liên lạc , hầu hết đều mất tích đi đâu ý . Đôi khi , cứ hy vọng , tụ tập lớp mình sẽ đi đông đủ nhưng đúng là khó thật ....

Sẽ có 1 điều mà ko đổi .Tớ iu 12V nhiều lắm .36 con người - 36 tính cách khác nhau - tạo nên 1 lớp Văn khác những khóa Văn # rất nhiều .36 con người đã giúp nhau rất nhiều, dù đôi khi ko ưa nhau . Các bạn đã cho tớ nhiều kỉ niệm đẹp ..........

@ Ams : cám ơn đã mang cho ta những người bạn tuyệt với nhất : BẠN này , 12 Văn này , rồi 1 cơ số bạn lớp khác nữa . Cám ơn Ams đã giúp ta từ 1 con người thụ động trở nên năng động hơn , từ 1 người chẳng bao h nghĩ mình sẽ đi du học , h đây sắp lại đi xa rồi ...Và cám ơn Ams , ngôi trường đã dạy ta rất nhiều điều - ko chỉ có học tập mà còn trong cuộc sống nữa :) AMS - MỘT THỜI ĐỂ NHỚ :D

Thax ALL . I Luv ALL :x :x :p
 
Cô ơi :((
Lúc nào cô cũng bảo sẽ để con ngã và cô sẽ ko nâng dậy , để con tự biết đứng lên . Thế nhưng lần nào con ngã cô cũng lại đến bên cạnh xoa cho con bớt đau , lúc nào cô cũng ở bên cạnh động viên con :((
Cô ơi , con quyết tâm rồi . Lần này chắc chắn con sẽ ko thất hứa với cô nữa đâu , con sẽ ko phu lòng cô nữa , con sẽ ko làm cho cô buồn nhiều nữa .Đại học , con sẽ vào ĐH cô nhé ...
 
...
From the moment I met you I just knew you 'd be mine.
You touched my hand
And I knew that this was gonna be our time.
I don't ever wanna lose this feeling.
I don't wanna spend a moment apart.

'Cos you bring out the best in me, like no-one else can do.
That's why I'm by your side, and that's why I love you.

Every day that I'm here with you,
I know that it feels right.
And I've just got to be near you every day and every night.
And you know that we belong together
It just had to be you and me.

'Cos you bring out the best in me, like no-one else can do.
That's why I'm by your side, and that's why I love you.

And you know that we belong together
It just had to be you and me.

'Cos you bring out the best in me, like no-one else can do.
That's why I'm by your side, and that's why I love you.
'Cos you bring out the best in me, like no-one else can do.
That's why I'm by your side, and that's why I love you.
'Cos you bring out the best in me, like no-one else can do.
That's why I'm by your side, and that's why I love you.


...

And that's why, I Love You :)



 
Lá thư này tôi chỉ viết cho bản thân mình và 1 người nữa. Nếu bạn muốn chia sẻ cùng tôi thì hãy đọc


Gửi: em

Lại 1 ngày buồn nữa. Mà thực ra bây giờ làm gì có ngay vui cơ chứ. Thế giới chỉ còn là màu xám. Có thể em không biết thế giới có màu xám với tớ từ khi nào nhưng tớ thì biết, biết rất rõ. Từ ngày 29-3-2008, cái ngày mà chúng ta chính thức không còn là của nhau. Có thể từ đó đến nay có nhiều điều đã thay đổi nhưng vẫn có 1 điều không thay đổi: tình yêu của anh dành cho em.

Giờ mọi chuyện đã an bài nên đáng ra sẽ không bao giờ có những dòng này. Nhưng ở đời thì ai lại không có tâm sự cơ chứ. Hoàn cảnh éo le đã khiến 2 ta phải chia lìa, đến giờ cũng không thể nào quay lại. Tuy thế nhưng anh vẫn chờ, vẫn đợi. Vẫn chờ vì 1 tình yêu của 1 thằng nhóc chưa bao giờ từng yêu ai nhiều hơn thế, như chưa bao giờ được yêu. Thật tội lỗi nhưng tình yêu đó ngày càng lớn, càng dằn vặt con tim trong đau khổ.

Có lẽ bây giờ nói những lời này đã là quá muộn. Nhưng nếu có thể nói thì chỉ xin nói với em 1 điều: ANH YÊU EM! Anh vẫn yêu em như chưa bao giờ được yêu vậy. Dù chúng ta đang xa nhau nhưng anh vẫn sẽ chờ. Và nếu như em không nhớ, anh sẽ chờ trọn cuộc đời này

Nếu có 1 ngày như thế

Nếu 1 ngày em không còn đi nữa
Anh vẫn đây, góc phố nhỏ đợi chờ
Không chỉ thức, anh đợi cả trong mơ
Em vẫn đây, dẫu cách trở muôn vời

Nếu 1 ngày anh ngước mặt nhìn trời
Thầm trách sao tạo hóa khéo trêu ngươi
Sao bắt anh phải mãi mãi xa người
Em biết không? Anh cũng không biết nữa

Nếu 1 ngày mưa không còn rơi nữa
Nắng tắt rồi, trái đất cũng ngừng quay
Chỉ riêng anh vẫn mãi đứng nơi này
Đợi chờ em, dù có là vô vọng

Viết tặng em. Mãi yêu em dù có thế nào đi nữa.


Anh biết có thể không bao giờ em đọc lá thư này. Và nếu có thể thì đừng bao giờ đọc, đừng bao giờ hiểu và cứ hạnh phúc bên người em nhé. Mong em luôn hạnh phúc.


Gửi: người yêu em: Hãy đem lại cho em hạnh phúc nhé.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Này.
Nhìn trời nắng là muốn.
NHỚ.

Làm thế nào bây h ?:">
 
Tuấn:

càng đọc càng thấy tao phải học tập mày nhưng không phải về mặt chung thủy (tao không nhầm thì máy cũng có ng yêu mới rồi, chung thủy cái quái gì cơ chứ) mà là lòng dũng cảm nói ra không sợ bị ng yêu mới đá :))

thực sự tao cũng hơi bất ngờ vì cái thư của mày. Là con trai thì cũng nên mạnh mẽ lên, bỏ qua những gì buồn phiền. Giữ mãi con bé đấy trong tim làm gì khi cả mày cũng đã có ng yêu mới

thế thôi
cố lên nhé bạn
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Toàn: cảm ơn lời khuyên nhưng dân kinh tế với dân xã hội nó khác nhau ở chỗ này đấy :)) Tao cũng chẳng dám nói tao viết ra cái gì cũng là thật :"> Rắc rối thế mới là tao

Hạnh: còn nhớ ra anh là ai cơ à. Nhưng anh tùy từng lúc mà khác nhau lắm.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hờ hờ, thật là hay ho

:))

rốt cuộc thì học để vì cái gì?? :))

học hành như hâm

chết đi :))

nhát lắm, chả dám chết thật đâu!!

thể nào mai mình cũng dựa dẫm, đáng khinh!! :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mấy câu này xuất fat từ cuộc nc ,tâm sờ tình of 2 đứa .Chẳng hiểu tn lại bắn E :) Lâu rồi mới lại thế ...Đọc thì thấy hơi hơi giống thơ và thấy hơi chuối chuối:)) kệ , dù j t cũng thix bài này .Đơn giản nó rất meaning ,m à:p

Learn to forget....then ...miss much more

Learn to accept and confront with difficulties

Learn a way not to give up after failures

Learn to become callous ...then...be strong

Learn loneliness ...to feel happy together

Learn a way to love deeply

And...Learn to remember to smile :)
and U:p
It's so hard to look for sth
It's so hard to understand it
It's so hard to forget it
and...
... it's so hard to learn from it
But it's your real life u have to face
Although there is nothing more than tears...
... that's the way for u to know how to smile
Let's respect happinesses
... and give it for yourself and everybody around u
Remember that I love u so much and I'm always beside u:x
 
to my ex:
Hôm trước em có lượn đi lượn lại trên 360 cả buổi tối, ko phải là vì bored, mà chỉ là vì em quá lười để có thể tập trung làm cái project due ngày mai. Bây giờ cũng thế, bài tập ngổn ngang, bàn vẽ vẫn trên giường, giấy vẽ và project vứt lung tung, thế nhưng mà em vẫn ngồi đây lên mạng lượn lờ internet suốt mấy tiếng mà vẫn chưa muốn quay vào ngồi học... Haizz. lười quá mà...
Thế nên em quyết định vào đây, viết 1 cái gì đấy cho hợp với cảm xúc rồi sẽ quyết tâm ngồi vào bàn đến sáng...Và lí do chọn nơi này để viết là vì mọi người trên HAO là nhưng người côl nhất và đều biết giữ nhưng tâm sự của người khác trong lòng không mang đi buôn bán ở nơi khác:x
haiz, thất vọng vì sự lười của bản thân..
Quay trở lại chủ đề ban đầu.. Chẳng là hôm trước, trong lúc lượn yahoo 360 thì lại thấy cái blog của anh nó lù lù hiện ra, thế là em ấn vào để xem người bạn lâu năm giờ sống thế nào, làm ăn ra sao, thì tự nhiên thấy 1 cái cảm giác gì đấy nó buồn cười lắm chạy vọt qua tim. Tự nhiên em cảm thấy mình hoài cổ...đã lâu lắm rồi, cái thời của ngày xưa, em với anh, đã lâu lắm rồi... Chắc cũng phải 7,8 năm rồi kể từ khi mình quen nhau, rồi hàng loạt chuyện xảy ra liên quan đến tình bạn, nửa tình yêu giữa em với anh... Nghĩ lại cũng thấy buồn cười, à ko, ko phải buồn cười, mà là cảm giác gì đấy em cũng không rõ nhưng mà cứ ảo ảo lâng lâng khó tả... Em ko rõ đối với anh, em như thế nào, nhưng mà đối với em, anh là cả 1 bầu trời của em khi ấy.. Anh là người bạn thân, là người anh, và cũng là người mà em rất là ngưỡng mộ, đồng thời cũng là người em dành cái cảm giác đầu tiên khác với tình bạn cho. Đúng thế, lúc ấy đối với em, anh to lớn lắm... Chính vì thế lúc nào em cũng lễ phép và tôn trọng anh, và cũng có thể vì anh to lớn quá nên em đã chẳng bao giờ nói được với anh là em không muốn chỉ làm bạn thân anh nữa.. Em ko biết anh có coi em là bạn thân hay ko, nhưng những lần anh gọi đến nhà em rồi tâm sự về chuyện tình yêu của anh, chuyện học hành, chuyện gia đình, bạn bè, em cảm thấy mình quan trọng lắm, và điều đó an ủi em rất nhiều trong chuyện anh ko phải là người yêu của em. Nhưng cũng chính điều đó càng làm em sợ nói cho anh là em rất thích anh, hơn chỉ là 1 người anh. Chắc lúc đó anh nghĩ em còn bé lắm, chẳng hiểu nổi chuyện yêu đương người lớn (mặc dù anh cũng chẳng người lớn lắm cho cam lol), lúc nào cũng kêu em trẻ con này trẻ con kia làm em chẳng thích tý nào. Và em cứ làm bạn thân anh như thế suốt mấy năm liền.. Bố mẹ em luôn nghi ngờ về tình cảm của em từ khi anh xuất hiện nhưng mà bố mẹ cùng rất quý anh. (chẳng biết bố mẹ anh nghĩ gì về em nhỉ?) Nhiều lúc em tự dằn vặt mình là phải quên anh đi, thế nhưng khi có người bạn trai khác ask em out, em lại ko thể đồng ý được vì em nghĩ em sẽ có lỗi nếu đi với họ mà chỉ nghĩ đến anh... Và vì thế em vẫn luôn luôn single và vô tư trong mắt anh.
Cho đến lúc em bắt đầu vào lớp 10 còn anh thì đang vắt chân lên cổ đi học thêm để chuẩn bị thi đại học. Tự nhiên năm đấy, trường kêu toàn bộ khối 10 học chiều (ko chắc là có phải toàn khối ko ?!) thế là em với anh lại thêm 1 năm bị khác ca. Hồi đấy, anh hay lượn lờ o trường buổi chiều thế là tiện thể nhiều lần đèo em về..Nhưng có 1 hôm thì lại rất đặc biệt, trời mưa to, bạn em về hết, chẳng ai đưa em về đc cả, đang chờ ngớt mưa để đón xe ôm thì tự nhiên anh xuất hiện, thế là vị cứu tinh của em lại xuất hiện lúc em cần đến...
Mưa to mà lạnh nữa, nước mưa tát tới tấp vào mặt đau ơi là đau, anh bảo em cúi mặt sau lưng anh để tránh mưa rồi cầm tay em vòng qua người anh, anh bảo để cho "ấm" (?!) Thế là cái bài hát " and its killing me to know you without having a chance to hold you" mà em hay tự quan niệm đó là bài hát của em đối với anh, là ko đúng rồi, em đang ôm anh đấy thôi?! Sau đó anh ko đưa em về ngay mà còn đi lựon hết hồ này đến hồ khác cho đến lúc ngớt mưa mới thèm đưa em về (ngược đời) làm em bị bố mẹ mắng cho 1 trận tội về muộn, nhưng mà trong lòng thì em vui lắm.. Lúc về, tự nhiên anh còn nhìn sâu vào mắt em rất lâu, ánh mắt mà em chưa bao giờ nhìn thấy làm em điếng người 1 lúc rồi mới bối rối nói tạm biệt đc.. Sau lần đấy em bắt gặp thêm vài ánh nhìn nữa như thế của anh... Thế nhưng...
Rồi 1 hôm sau đó ko lâu, em đi cùng lũ bạn, rồi bắt gặp anh ngồi đó cùng 1 ai khác thật bất ngờ, 1 cái bất ngờ chẳng thú vị chút nào... Em đứng chôn chân 1 chỗ không biết nói gì, gượng cười rồi bước ra. Đứa bạn thân đã cốc cho anh 1 cái vào đầu, hình như anh có phản ứng nhưng lúc đó trong đầu em đã ong ong ko còn nghe thấy gì nữa... Nước mắt lừng tròng ngay sau khi bước ra.. Cũng may là ko ai nhìn thấy... Lần đâu tiên em cảm thấy đau quặn lại trong lòng, tim em như thắt lại trong tiếng nấc... Em thất vọng, em bị tổn thương... Đó ko phải lần đâu em thấy anh đi với người con gái khác, nhưng đó là lần đầu tiên em thật sự rất giận anh... Tự nhiên em cảm thấy mình bị phản bội.. Em ko gọi cho anh nữa, cũng ko nhắn tin cho anh, cũng không nghe điện thoại của anh nữa.. Gặp anh ở tường như 1 cực hình đối với em, em đã ko nói chuyện với anh suốt 8 tháng, và hình như anh cũng ngại. Hình tượng của anh như sụp đổ hoàn toàn trong em. Anh ko còn perfect như em đã hình dung nữa, nhất là sau khi em thấy anh hút thuốc mà với 1 lý do hết sức tầm thường là để giống người lớn khi đc hỏi.
Thế xong rồi đùng 1 cái, sau khi em thông báo là em sắp du học, thì anh lại đứng đó, nói với em là anh không muốn mất em, anh nói là hồi trước anh ko muốn làm tổn thương em, ko muốn đánh mất vẻ hồn nhiên của em. Để rồi 1 con bé đang nghĩ là đã quên đc anh và có chút tình cảm với 1 người bạn cũng sẽ cùng du học với mình, lại bị câu nói của anh níu giữ.. Anh đã nói ra cái câu mà đáng ra anh ko nên nói với bất kì 1 người con gái nào khi biết người ta sắp đi xa tại vì ko ai có thể khẳng đinh đc tình cảm sẽ còn bền chặt khi người ta trở lại... Nhưng câu nói đõ đã làm bao tình cảm dồn nén của em lại tới tấp tràn về.. Em đã làm người yêu anh trong thời gian ngắn ngủi đó. Em tự hỏi mình có phải là của để dành của anh ko, vì sao anh phải chờ đến lúc này mới nói? Em ko thể đọc đc những gì trong đầu anh nữa. Nhưng đối với em, anh là tình yêu đầu đời, tình yêu khó tả nhất, mối quan hệ ngắn nhất, và cũng là cảm giác khó quên nhất của em.
Bây giờ thank God chúng ta vẫn là bạn, nhưng ko còn thân như trước nữa. Cũng phải, giờ anh lại là 1 người khá nổi tiếng, em thì vẫn là 1 cô gái vô danh... cuộc sống lại mỗi người 1 nơi, mỗi người 1 việc, việc giữ liên lạc đã khó, huống gì... At least, our short love relationship didnt destroy out long-term friendship that I put a lot of heart and mind into it.
Em cũng đã ko còn mới mẻ trong tình yêu nữa, cũng đã trải qua những lúc hạnh phúc cũng như tổn thương khác, rồi lại hành phúc với những gì mình đang có. My boyfriend now is a good man and I love him. Em hi vọng là anh cũng tìm đc 1 ai đó mà anh thực sự yêu và cũng thực sự yêu anh. Mặc dù, những lần em về, anh vẫn hay tâm sự rằng chuyện tình cảm của anh chẳng mấy khi suôn sẻ.
Anh như 1 phần của quá khứ của em, 1 phần của bài học về tình yêu của em. và bây giờ, ngồi nghĩ về anh chỉ là 1 flashback, hồi tưởng về quá khứ mà thôi, 1 kỉ niệm đẹp.
Và bây giờ đã đến giờ trở lại với cái project which is gonna take me the rest of the night without any sleep and still wont be finished in the morning:(( Lười quá:-<
 
Chỉnh sửa lần cuối:
e muốn đá cho a 1 fát, vì hờ hữg vs e :( e muốn a thành ex, thành ex luôn, vì qên e trog ngày nhạt thếc thế này :(
 
@anh..

Có những khi buồn em ngồi đây em hát
Ru những nỗi đau ngủ yên
Mây trắng bay về tựa như mây là anh đó
Luôn ở bên em từng đêm
Và dù xa nhau như thế nhưng yêu thương vẫn còn đó
Vẫn còn vẹn nguyên trong trái tim
Và dù đêm kia có mấy em vẫn luôn vẫn chờ anh mãi thôi
Mà anh mãi chỉ anh mà thôi

Có những khi buồn ta giận nhau em khóc
Chẳng nói với nhau một câu
Mây trắng bay về tựa như mây cũng đang khóc
Đêm vắng mây trôi về đâu
Và rồi khi anh đứng đó đứng lặng yên trước sân nhà em
Bỗng nghe lòng yếu đuối thế kia
Và dù giận anh có mấy em vẫn luôn vẫn chờ anh mãi thôi
Mà anh mãi chỉ anh mà thôi

Và dẫu có vui buồn mỗi đêm em thầm ước
Bởi vì em mãi luôn cần anh
Và dẫu lỡ mai này ta có không còn nhau nữa
Nhưng lòng ta mãi luôn nhớ nhau .
 
Back
Bên trên