Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature may not be available in some browsers.
Bắt đầu từ trang 84, đây là lần đầu tiên mình đọc lại Nhật kí, đọc lại những dòng do chính tay mình viết, do chính tay bạn bè mình viết...Trần Vũ Toàn đã viết:Đôi khi người ta bắt đầu hiểu ra rằng có những chuyện không nên giãi bày trên public. Sao ta không nghĩ như thế này sớm hơn được nhỉ. Hối làm gì nữa khi mọi việc đã qua muộn phải không. 13-02-2004
Ai đó từng viết cho mình trong NK thế này, có thể họ cũng chẳng còn nhớ, nhưng đã hơn 1 người từng nói thế... Kỉ niệm giờ còn đọng lại trong những dòng nhật kí, những dòng tâm sự trong những lúc gian nan và thử thách, đọc lại sao thấy ngu ngốc mà đẹp lạ lùng...Cám ơn .... cho ... những lời khuyên mà chẳng ai cho đc!
Cám ơn .... đã làm cho ....phát điên lên!
Cám ơn.... đã ở đây!
Ah by the way, they never enter this topic But i'll shut my front door!
Oh, are u so obvious too babyStop pretending! I have figured it out, dammit! What do you think I am, blind? You are so obvious it's pathetic... ::sigh:: I'm okay. I'm just sad... and disappointed. Because I believed in you. You.
Con người ta không thể một tay che cả bầu trời, che cả bầu trời, bầu trời...
not that easy, ain't it )MUHAHAHAHAHA!!!!! Detectives, let's put together the clues, shall we? The words. The internet rendezvous in the wee hours of the night. And the signature, the SIGNATURE!!! It all points to only one thing. I astound myself with my keen intellect In your face, love! And tell me, pets, isn't cyber-s*x the worst?
Sometimes I feel like I don't have a partner
Sometiems I feel like my only friend
Is the city I live in, the city of angels
Lonely as I am
Together we cry
Hôm nay đi học về trên con đường quen thuộc. Buồn. Kỷ niệm dội về. Hóa ra mình vẫn thế, chả thay đổi tí nào. Trống vắng...
Not so much an obsessive b*tch after all. Let it go, didn't I?
Ồ, giờ kể cả con đường đó cũng xa mình rồi...Những ngày này 7 năm trước, mình đi trên con đường này: ngây thơ, hồn nhiên. Giờ mình vẫn đi trên con đường đó, con đường đã gắn bao kỉ niệm. Đã có bao điều xảy ra, đã có bao người đi cùng tôi trên con đường đó, và rồi họ dần dần ra đi, bỏ tôi lại trên con đường vắng... Giờ tôi đã có con đường mới trong tim, nhưng tôi vẫn đi trên con đường đó, và hi vọng một ngày nào đó sẽ có người đi trên con đường này, và sẽ không bỏ tôi, bỏ tôi một mình, trong cô đơn...
Và đây, những ngày cày SAT...530 Verbal Thảm hại
vẫn còn đó...Sometimes the last thing you want comes in first
Sometimes the first thing you want never comes
I know waiting is all you can do
Sometimes...
Này cành thùy dương yêu mến, biết chăng em vì cớ sao buồn?
Hồ Gươm trong cơn mưa tháng 11...17-1-2004: Trời mưa rét căm căm, đi xe quanh hồ gươm mấy vòng, nhưng vẫn thấy ấm áp lạ kì, chắc vì có vòng tay ấy.
27,28-29-11-2004: Vẫn vòng xe quanh hồ gươm, trời không mưa, cũng không quá lạnh, vậy mà người rét quá, tiếng nhạc Nov Rain gào thét bên tai. Tháp rùa trông ảm đạm lạ kì......
Hoàng hôn xưa tắt nắng lâu rồi Toàn ạ
Memorable admission season...Đề cương, college essays, KT Lý, KT sinh, mình chết mất
Perhaps, every step that I take is another mistake...Uhm, Toàn, mày thay đổi có vẻ nhiều rồi đấy Đúng như những gì mày nói hôm 14-2 Chỉ tội, mày đi theo hướng ngược lại hoàn toàn với gì mày nói
oh yeah, 1 year...Friday, 13th 2005...
I can hear him. Clearly. Vividly. His screams, his regretful words, his footsteps marking the empty roads to a familiar place now I still sometimes go by.
And the rain, the freezing raindrops that washed my faces many nights. The long and heart-to-heart letters to my two big sis. The endless mid-night calls to my friends and the very tears those days-the tears from a boy's eyes...
Here I am on my bed, looking through the narrow slit of the window, wondering how many nights have passed, how many times I have seen the moon passing by, laughing at my stupidity...
They think they could bring me down to the ground, they have been trying tried in vain, though. They never know who they are facing, who they are challenging. A year has passed and now they still see me here walking proudly, talking loudly.
Trích dẫn:
I don't love you now, I don't love you yet
If this is meant, then stop bothering to try my patience
If this is not, then I am prepared
Trích dẫn:
It's not easy to win some big prizes without much effort
It wasn't easy indeed, just give it so much effort like I did then you will see.
I was taught that actions speak louder than words, now I learn that sweet, seductive words can bring down the hardest girls, and thoughtless words might as well wash away everything even your truest feeling. How ironic!
Trích dẫn:
I believe in love
I do to, but of whom...
Now even my sis, the one I love so much, the one who taught me so much about love and forever is now leaving my friend, the one reputed for his being ephemeral. What the fuc* is going on with this world.
Still I am going my right way, my direction and I feel damned much better now, but one day, who knows
Trích dẫn:
I don't know, may be
Cheers, for my friend who was just set free
...1 YEAR...
for bnnk_drummer...Lost for words, broken before the news
He woke up to the fragrant morning dew
Savoring his bitterness with tears
Wishing his undead love was here
He's left with nothing but memories
Of vivid moments of glory
Of sweet kisses and hugging tight
Of promises he thought last her life
Well, they think he's shallow
All his words he'll soon swallow
Damnit, they think they see through
When there's no slightest clue
Lost for words, broken before the news
I woke up to the fragrant morning dew
Savoring my indignance, I pray
Even my dearest friend could betray
Written by Bnnk_hardcore
Track number 4, album The Beginning
1/3/05
the decision) ))))) ) ))))) ) ))))) ) ))))) ) ))))) ) )))))
350k
THi Học kì +tốt nghiệpMệt mỏi quá, một đống bài tập
70 trang Sử
Cả quyển Văn
Rừng xà nu :done!!
tiếp theo: 9 chương Lý + Sử(2 tập)+ Hóa Hữu cơ+Hình giải tích không gian---> 2 tháng đi tong
THose last days at school...20 days to go, no big deal, come on boy, you've been waiting to show the world, although ironically no one knows or cares, you've been brave...
High school reflectionHIc, năm nay quyết định không làm quyển lưu bút nữa, chỉ đi viết lưu bút cho người khác . Hồi lớp 9 cũng có đứa cuối năm tặng mình quyển lưu bút chỉ mình nó viết, hic, nó đáng ghét nhưng ít ra còn biết nghĩ đến mình, hé hé.
Oài, một năm trước đây hả, quên béng là ngày mấy roài, chỉ bít hôm đấy buổi tối. Có một buổi made in 12 trong nhà tập, và có một buổi made in SI ngoài căng tin. Hờ, cũng cái căng tin đấy năm lớp 10 đi Emotions, vui vãi lúa, khửa khửa.
Nhìn lại ba năm, nhiều vui, nhiều buồn. Lớp 10 sôi nổi suốt ngày bùng tiếng bóng rổ, xuống căng tin ăn mì, cuối giờ ra Thu Trang, rồi ngày ngày đi về cùng nhau. Lớp 10 gắn với những Civil war, Welcome home...
Lớp 11 chia 2 chặng, chặng đầu thì xây nhà, đi ở trọ, bẩn thỉu dột nat, học hành vất vả nhưng vui. Lên Cúc Phương, ngồi trêu Trâu Xanh cùng Bảo Ngọc.. Suốt ngày đạp xe cùng thằng ôn Nhân đến tận Lạc Trung tập tành. Học kì một gắn với Orion, The Actor, 25 minutes...
Chặng 2 đánh dấu bước ngoặt khá lớn, gắn với nhiều kỉ niệm không kém. Có điều hơi buồn cười vì mình luôn không ngờ điều đó, hé hé. Xem nào, chủ yếu là Nothing, Fade, Mama, Low man, Before the dawn, she's gone... Hồi cuối thì chủ yếu là Người Hát Rong, Thời Gian, Sum 41... Xong đâu đó thì NHAT, For whom, Nothing và... Mưa cao nguyên , tối hôm đấy đánh xong cũng khá vui...
Hè đi SAPA, hiểu thêm nhiều thứ, nhưng vẫn chưa học được điều cần học :cách dứt điểm . Cả cái hè chơi bời, xem phim, sống lông bông như một cái thằng vô dụng, nghĩ lại thấy mà ngu.
Lớp 12 cuống cuồng ôn thi, chẳng có mấy thời gian mà làm gì. Đặc biệt hồi ôn SAT nhớ nhất những buổi 3,4 h sáng vẫn chong đèn, mà giờ mới 1h đã... ngủ gật. Giờ nghe lại Dấu vết nghiệt ngã, Nếu em hiểu, Người Mộng Du... thấy rùng mình. Học kì 2 vẫn bền bỉ, vẫn tin vào ý nghĩ của mình, vào ý kiến bạn bè, có những lúc chiến thắng trong tầm tay nhưng nhận ra mình vẫn thiếu một cái gì đó.
High school reflection, a lot of memories, sweet n' sour, but unforgettable