19.8.04 11h45’p.m
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!
Sao thế nhỉ /

hix… chẳng có việc gì làm cả /

Muốn làm một việc gì đấy, mà không biết là muốn gì nữa

(
Chẳng hiểu chính mình đang nghĩ gì nữa

không phải là sự vô vị như hồi đầu hè, cũng chẳng phải cảm giác đau buồn , khốn khổ như hồi sinh nhật mình, Mà là một cái cảm giác rất khó chịu, không thể nào tả được

Mình bị làm sao thế này… Muốn viết , muốn type tất cả những gì mình đang nghĩ trong đầu để giải toả , /

thế mà đến khi đặt bút thì chả biết viết gì, type cũng chẳng biết phải type tâm sự gì …
Không được online… ngồi type tại nhà… điên mất

Không muốn khóc, dĩ nhiên rồi /

vì nếu khóc bây giờ thì mình đúng là bị điên thật sự rồi… Nhưng rõ ràng là cứ đọc lại nhật kí của mình, cứ nhìn lại những bài viết trên HAO, những trang topic đã từ lâu lắm rồi, là lại thấy trong lòng khó chịu…
… Nhớ… đúng thật là mình đang nhớ đến một cái thời vui không tả nổi… Tuy ngày hôm nay có nhiều đổi mới, ngày hôm nay mình thân thiết hơn với tất cả, và lại còn có cả một gia đình tuyệt vời nữa, nhưng khi nhớ lại … vẫn … :-S
Lại nhắc đến nhà mình, lại cảm thấy một tâm sự khác mà chẳng biết phải nói thế nào

( khó xử quá,,, cứ lan man type như một con dở hơi chẳng biết mình đang làm gì… Nhớ nhà mình thật… tự nhiên có cảm giác sợ phải đối mặt với tương lai… nghe thật là nhụt chí , nhưng sự thực là thế… 1 tương lai mà khi ấy có lẽ mình không còn được như bây giờ, khi mà không còn anh trai chị gái bên cạnh nữa để mà làm
chỗ dựa tinh thần, khi mà trên đường lúc đó chỉ có mỗi mình đứng chơ vơ một mình… không hẳn là một mình, mà xung quanh còn có những cái thật đáng sợ nữa.. và khi đó không còn chị gái và anh trai đứng cạnh dù chỉ để nói một câu khiến mình không sợ gì cả và tiếp tục đứng vững… Như anh trai và chị gái đã từng làm thế trước đây …

Sợ thật… nghĩ lung tung quá
nên khóc hay nên cười bây giờ… có những niềm vui đến với mình trong những hôm gần đây nhưng rõ ràng là mình không trân trọng nó và thậm chí là mình còn không cho đó là hạnh phúc bởi vì luôn song song với những niềm vui của mình là những bất hạnh của bạn bè… nghĩ có vẻ cao siêu, nhưng đúng là thế thật :-S … Uh, mình đạt được điểm cao và bù lại là T.A có nguy cơ bị đuổi học :-S , mình được bạn bè tôn trọng và yêu quí rủ đi 1 cuộc offline rất quan trọng đối với họ nhưng mình từ chối vì lợi ích của bản thân mình và bù lại là những người bạn đó đã phải chịu thiệt thòi …

Mình sợ thật đấy… cứ như là mình mang lại bất hạnh cho người khác ý

:-S không phải thế mà… không phải thế đâu !!! Nghĩ lung tung quá… :-S

(