Nhăn

Phạm Thị Thanh Nga đã viết:
Cứ tưởng chỉ có phụ nữ là tò mò, nhỉ :))

"The button ATR is an Automatic Tampon Remover. Your p3n1s is
under your pillow."
Chắc thằng cha này chui sang đất nước của Lê Nin tìm bạn rồi nhỉ. Có khi lưỡi kéo của Hoa lại ngọt hơn, khỏi mất công nằm bệnh viện.
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Huỳnh Lan Phương đã viết:
Chắc thằng cha này chui sang đất nước của Lê Nin tìm bạn rồi nhỉ. Có khi lưỡi kéo của Hoa lại ngọt hơn, khỏi mất công nằm bệnh viện.

Hihi, Phương ơi, mày phải khen thuốc đỏ của cái Dung tốt chứ. Phết vào một cái xong béng luôn, chẳng bệnh viện, mà cũng chẳng nằm ngồi gì. Chạy chơi luôn. Chạy ra ngoài sân the thé đuổi theo bạn Sơn.

Kể chuyện cười cũng là để tự giải tỏa stress cho chính mình nữa đấy. Tao đang rúm vào vì stress đây.

Chúng mày đã nghe câu chuyện, thấy bảo là có thật này chưa:

Ở Los Angeles có một vụ trộm nhà băng. Cảnh sát tóm được một vài nghi phạm, và tiến hành thẩm vấn. Họ yêu cầu các nghi phạm xếp hàng ngang, và lần lượt nói câu "Đưa hết tiền đây, không tao bắn!". Trong khi những người khác lần lượt bước lên và nói câu đó, thì có một gã không thể kiềm chế nổi bực tức và sốt ruột, hét tướng lên rằng: "Chúng mày ngu lắm! Lúc đấy tao có nói thế đâu!".

Các chú cảnh sát hôm đó được về nhà sớm chơi với vợ vì xong việc sớm.
 
Chuyện của tớ thì chắc chắn có thật vì tớ chứng kiến.

Hồi triển khai dự án hiện đại hoá ngân hàng bọn tớ xây dựng hai giao dịch hao hao giống nhau tên là "xuất quỹ" và "xuất quỹ ra ngoài ngân hàng", lại để menu cạnh nhau nên cậu nhân viên thực hiện nhầm hai cái với nhau. Đến cuối ngày cân đối bị sai và một chị đã tìm ra thủ phạm:
- Chị đã dặn đi dặn lại là em phải "xuất" ra ngoài cơ mà!
- Vâng, em cũng nhờ lời chị dặn nhưng chẳng hiểu sao lúc đấy nó cuống :))
 
nghe Long kể chuyện thằng nào đó "xuất ra ngoài", ngẫm lại thấy tủi thân quá.

sau vụ bị bọn Hoa-Dung tra tấn hành hạ, tao đã ngậm ngùi yên phận với danh hiệu "100% impotent".

vậy mà hôm qua sảy chân ngã lộn cổ từ cầu thang tầng 2 xuống tầng 1, làm gãy ngón tay trỏ, răng lại còn bập vào đứt cả vào lưỡi.

thế là nghiễm nhiên thành "mr. 300% impotent".

kiểu này lên núi ngồi thiền mất.
 
Nguyễn Phú Vinh đã viết:
kiểu này lên núi ngồi thiền mất.

Ở một ngôi nhà nọ, bên tận nước Nga xa xôi, có một người chủ sống cùng một con mèo đã bị thiến. Ông chủ nọ phát hiện ra 1 điều rất lạ là tối nào con mèo của mình cũng đi đâu tới tờ mờ sáng mới về. Một hôm, không nén nổi tò mò, ông ta bèn hỏi con mèo:
- Mày đi đâu mà hôm nào cũng đi thế, mày thì còn làm ăn được gì nữa đâu?

Con mèo ưỡn ngực hãnh diện đáp lại:
- Tao đi làm tư vấn!

-----------------

Mày vẫn còn đi làm tư vấn được mà, lên núi làm gì cho phí :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ối zồi chết cười với cái Nga :)) :)) :))

Vinh ơi cho tao tử tế gửi lời hỏi thăm cái 200% impotent mới toanh của mày nhé. Thế lúc đấy đang mải dòm gì không dòm đường? Chắc phải hay lắm.

Thế có nghĩa là bạn Long cũng tự dặn đi dặn lại mình phải làm gì, nhưng đến lúc đấy lại cuống, không làm theo chỉ dẫn của chị ấy chứ gì? Thế rồi 9 tháng sau em bé có xinh không?
 
Ngô Hồng Hoa đã viết:
Thế rồi 9 tháng sau em bé có xinh không?
Nếu phát hiện ngay sau đó thì chương trình của bọn tớ xử lý được, muộn mấy ngày thì chịu.
Thuốc "khẩn cấp" cũng thế mà.
 
Hoàng Long đã viết:
Nếu phát hiện ngay sau đó thì chương trình của bọn tớ xử lý được, muộn mấy ngày thì chịu.
Thuốc "khẩn cấp" cũng thế mà.

Vậy là bạn Long đã trả lời 2 năm rõ mười rồi Hoa nhé! Chắc sau đó nhà sản xuất phải liên hệ để đòi lại sản phẩm phải không bạn Long? ;)
 
Về vấn đề: Con gà băng qua đường…

Phía đằng xa, một con gà đang băng qua đường. Vấn đề đặt ra là tại sao con gà đó lại… băng qua đường? Dưới đây là câu trả lời của một số nhân vật:

- R. Descartes: Để đi qua phía bên kia đường.

- Platon: Vì như vậy là tốt cho con gà ấy: bên kia đường là đúng.

- Aristote: Vì bản chất của con gà là băng qua đường.

- M. Luther King: Tôi mơ về một thế giới mà ở đó tất cả gà đều có thể được băng qua đường mà không cần biết lý do tại sao.

- R. Nixon: Con gà không có băng qua đường. Tôi lặp lại: con gà không bao giờ băng qua đường.

- S. Freud: Việc bạn bận tâm đến việc con gà băng qua đường cho thấy cảm xúc tình dục bất an của bạn.

- Galilee: Và thế là con gà đã băng qua đường!

- De Gaule: Con gà có thể đã băng qua đường, nhưng nó còn chưa băng qua quốc lộ.

- G. W. Bush: Việc con gà đã băng qua đường bất kể nghị quyết của LHQ chứng tỏ một sự đối đầu với dân chủ, tự do, công lý. Điều này cho thấy lẽ ra chúng ta phải dội bom con đuờng này từ lâu rồi. Để đảm bảo cho hòa bình trong vùng này, tránh việc các giá trị mà chúng ta bảo vệ bị xâm hại, chúng ta quyết định gửi 17 hàng không mẫu hạm, 146 máy bay tiêm kích, 250,000 quân, 154 tên lửa hành trình đến để xóa bỏ mọi dấu vết của con gà tại vùng này trong vòng bán kính 5,000 km. Sau đó, chúng ta quyết định sẽ thay mặt thế giới cai trị vùng này, thiết lập hệ thống các chuồng gà theo những chuẩn mực an ninh phù hợp nhất. Con gà trống lãnh đạo các chuồng gà sẽ được bầu chọn một cách dân chủ. Để cân đối chi phí chỉ cần kiểm soát các loại thực phẩm chế biến từ trứng gà trong vòng 30 năm mà thôi. Trong vùng đất mới của công lý, tự do và dân chủ này, chúng ta có thể đảm bảo rằng không bao giờ còn có chuyện gà băng qua đường nữa, và cũng chẳng còn con... đường nào trong vùng nữa.

Nhà sinh học: Con gà băng qua đường là một động thái cân bằng hệ sinh thái môi trường.

Nhà Vật Lý học: ta không thể nói con gà băng qua đường nếu không có một hệ quy chiếu đúng, trong đó lề đường sẽ làm gốc tọa độ, chiều dương là hướng bên kia đường.

Nhà Toán học: căn cứ vào vận tốc của con gà vào thời điểm hiện tại thì nó sẽ gặp chiếc xe tải đang tiến tới tại giữa đường

Nhà Hóa học: việc con gà băng qua đường có thể sẽ mang đến một nguyên tố mới trong bảng tuần hoàn.

Nhà Logic học: nếu không có gì hấp dẫn con gà ở bên kia đường thì nó sẽ không băng qua đường, vậy có thể kết luận rằng bên kia con đường có điều gì đó hấp dẫn con gà băng qua đường.

Nhà thần học: phải chăng con gà muốn thay đổi tôn giáo của nó?

Nhà tư tưởng học: Rõ ràng ta không thể nói "con đường đang băng qua con gà" được vì vậy "con gà băng qua đường" là một tinh thần đúng đắn.

Nhà văn: "Con đường nhỏ nhỏ, gió hây hây. Gà muốn băng qua để tìm bầy"

Cảnh sát giao thông: Con gà sẽ không phạm luật nếu nó có đội nón bảo hiểm

Cảnh sát hình sự: Hãy theo dõi con gà cho đến khi nó băng qua bên kia con đường. Đừng để một án mạng đáng tiếc xảy ra.

Cảnh sát dân sự: có lẽ không nên phạt con gà này vì xét ra nó cũng có quyền...gà sự

Luật sư tố tụng: Căn cứ vào điều 24 c bộ luật dân sự, tôi tố cáo con gà đang xâm nhập gia cư bất hợp pháp.

Luật sư bào chữa: Phản đối, thưa quý tòa. Vì thân chủ của tôi có thể quay lại khi ông ta vừa tới mép đường.

Nhà ẩm thực mới nói : tình trạng này không còn nữa, vì sau khi nó băng qua đường, nó đã bị hành quyết ...

Tony Blair : theo tôi việc con gà băng qua đường đã được một nguồn tình báo của chúng tôi cho biết rằng phía bên kia đường có một quầy ura cám heo đã làm giàu , việc này cho chúng ta thấy một nguy hiểm tiềm tàng , một con gà bình thường không cần cám heo làm giàu để làm gì hết do vậy chúng tôi đang xem xét một biện pháp buộc gà phải chấp nhận thanh sát ...chuồng gà

Hacker: Con gà đã ngang nhiên đi qua đường mà không đếm xỉa gì đến ta đang đứng đây, theo luật hacker thì chuồng gà của hắn xứng đáng bị flood với 1 tấn ... phân gà.

Security expert: Con gà đã vượt qua firewall ở mép đường. Cần ngăn chặn ngay một cuộc tấn công tràn bộ đệm do phân gà gởi tới.

----------

Còn chúng mày phát biểu gì?
 
Nga cáo: không lý do gì cấm được con gà băng qua đường, khi nó vốn ham chạy nhảy, khi nó đã có công ấp trứng nở được 2 gà con, khi gà trống đi công tác xa. Nó băng sang xem bên kia đường có gì hay không, có tìm được cảm giác mạnh không, nhưng ngoài miệng thì cứ leo lẻo "tôi sang tìm kiếm nguyên vật liệu để mang về xây ổ cho thật khang trang, hoành tráng".

Dung: từ hồi là gà con đã bị nhốt suốt, nay thành gà to được tháo khoán sổ lồng, chuyện băng qua băng lại nhiều lần một con đường là đương nhiên, khỏi bàn cãi.

Hoa: con gà định băng qua đường, sau nghĩ đi nghĩ lại nghĩ tái nghĩ hồi bèn quyết định cứ tiếp tục ở lại bới giun bới đất bắt sâu bọ ở chỗ cũ, vì quen mui bén mùi bấy lâu nay rồi, hạ quyết tâm không thèm hé mắt nhìn sang bên kia đường thêm một lần nào nữa.

Tẹo: con gà băng qua đường để adua atòng với lũ gà mái bạn nó đang lục cục dẫn đàn gà con đi kiếm mồi. Nó vừa chạy vừa kêu "chị em cho tôi sang nhập hội với, tôi ấp trứng lâu để nở gà con thật chất lượng, tôi sắp cục ta cục tác rồi đây nàyyyyyyy...."

Phương: con gà băng qua đường là đúng, bởi lẽ trước đây nó đã từng sang bên kia, quen hơi rồi, tội gì chịu bức xúc lâu, hơn nữa một mình nó một kiểu chạy, nó chạy đi lâu rồi mà bọn gà khác lại cứ tưởng nó nằm im một chỗ...
 
Phú Vinh nhé: con gà băng qua đường vì nó muốn chết, sống mà như nó thì cũng coi như chết rồi, được tích sự gì. Nhìn giun mà chả có cảm hứng muốn ăn, thế mà vẫn cứ phải ra rả làm ra vẻ là muốn ăn giun. Muốn chửi cho đứa nào cho con giun trước mặt nhưng lại phải làm bộ không thanh minh. :) :) :)
 
Huỳnh Lan Phương đã viết:
Nhìn giun mà chả có cảm hứng muốn ăn, thế mà vẫn cứ phải ra rả làm ra vẻ là muốn ăn giun.

Phải nhúng con giun này vào viagra thì còn có thể ăn tạm được chứ để nguyên thế thì gà chán là phải rùi.
 
Hoàng Long: Con gà này bị ai remove cái chức năng chính mất rùi nên, phải install lại.
 
Zồi ôi chúng mày ơi, chúng mày tha cho nó đi. Tao xin tha cho nó, vì cứ mỗi lần có đứa nào khoét vào vết thương của nó, nó lại lia tia mắt căm hận của nó sang tao. Sợ chết lên được.
 
Ngô Hồng Hoa đã viết:
Zồi ôi chúng mày ơi, chúng mày tha cho nó đi. Tao xin tha cho nó, vì cứ mỗi lần có đứa nào khoét vào vết thương của nó, nó lại lia tia mắt căm hận của nó sang tao. Sợ chết lên được.
Hoa ơi, sao độ này Hoa lại bênh vực bạn gà thế. Có 2 lý do không nên làm thế:
- Thứ nhất: bạn gà là bạn gà thiến, trông chỉ đẹp mã, lông mượt, nhưng không biết gáy, không thể đánh thức các bạn dạy khi ông mặt giời mọc được
- Thứ hai: bạn gà tin là bạn gà Hoa chỉ ăn giun ở 1 vườn nên nếu có không thiến, bạn gà kia cũng chả dám đến gần bạn gà Hoa

Có ai làm gì nó đâu mà mày phải xin tha. Nói là giúp cho tức chí lên, install lại chức năng như Dung nói, họ nhà gà lại mở tiệc ăn mừng một chiến sĩ thoát dịch cúm gà trở về =D> =D> .
 
à, một lần thằng Sơn đi công tác miền nam, cơ nhỡ độ đường nên ghé vào nhà một phụ nữ xin ngủ nhờ.

- chị làm ơn cho nghỉ nhờ một đêm, sáng mai tôi đi sớm!

- tôi ở nhà có một mình, chồng đi vắng, eo ơi ngại lắm.......

- ồ không, chị an tâm, tôi là một trí thức mà.

............................................................



sáng hôm sau, Sơn ngủ dậy, cảm ơn chị chủ nhà, rồi khăn gói lên đường.
chị ta tiễn ra cổng.
qua vườn, thấy có đàn gà, Sơn ta ngứa mồm hỏi:

- sao chị nuôi cả chục con gà trống mà chỉ thấy có 2 gà mái?

- à, chỉ có 1 con là gà trống thôi, còn lại toàn là trí thức cả anh ạ.
 
Nguyễn Phú Vinh đã viết:
...chỉ có 1 con là gà trống thôi, còn lại toàn là trí thức cả anh ạ.
Đà điểu ơi, mày có biết sự khác biệt giữa trí thức và gà trống (impotent) là gì ko? Trí thức thì vượt rào qua đường sang trại gà khác vì yên tâm gà mái nhà đã có gà trống trông nom - cái loại gà trống chỉ biết gáy và bới giun cho các chị gà mái xơi ấy mà :D
 
cháu @ nọ ngồi chát với người yêu:

"anh ơi, anh đến nhà em ngay đi, hôm nay bố em bị đau chân lắm, nên nằm im trong buồng, anh sang phòng em tha hồ tâm sự, hy vọng anh hiểu ý em chứ?"

trả lời:

"em ơi, cái chỗ trên người anh mà chân bố em đá vào hôm qua ý, nó cũng đau lắm, nên chẳng tâm sự được gì đâu, hy vọng em hiểu ý anh chứ?"
 
Hôm nay thử thay đổi phong cách, kể chuyện bậy một tị nhé. Ai trong sạch, tao nói trước là đừng có đọc, không có rồi lại vừa cười vừa càu nhàu "Khiếp, sao không bảo trước! Biết bậy thế đã không đọc!".

_______________

Có hai chú câm điếc nọ, một hôm gặp nhau, một chú bảo chú kia (dĩ nhiên là nói chuyện bằng tay):

- Này tao vừa trúng quả đậm, để tao đãi mày một chầu rượu.

Hai chú kéo nhau vào quán rượu, làm một chầu túy lúy. Chuệnh choạng đi ra, chú "trúng quả" soát lại tiền, rồi bảo chú kia:

- Vẫn còn tiền. Thế để tao đãi mày thêm một chầu tươi mát.

Hai chú leo lên xe ô tô lái nhau đến khu cà phê đèn mờ. Các em nóng bỏng vây quanh. Chọn lựa một hồi, máu nóng bừng bừng, suýt nữa hành sự, thì một chú nhớ ra, bảo:

- Hượm đã, mình ẩu quá, phải đi mua áo mưa đã chứ!

Chú kia nghe nói có lý thì đồng ý ngay. Hai chú lại leo lên ô tô lái nhau đến hiệu thuốc. Một chú ở ngoài trông xe, chú kia chạy vào mua. Được một lúc, chú đi mua hớt hơ hớt hải chạy ra khỏi hiệu thuốc, bảo chú đang trông xe (dĩ nhiên là vẫn bằng tay):

- Tao giải thích mỏi cả tay, mà lão chủ hiệu thuốc chẳng hiểu gì cả, vẫn chưa mua được. Sốt ruột quá rồi đây. Mày tính xem có cách nào không?

Chú kia đăm chiêu một thoáng, rồi bảo:

- Thế này, mày cầm 5 đô vào, đặt lên quầy tính tiền. Rồi mày lôi cái của mày ra, cũng đặt lên quầy tính tiền. Thế là thể nào lão ta cũng hiểu ý.

Chú kia nghe thế cười toe sung sướng, khen thằng bạn thông minh sáng láng, liền rút tờ 5 đô cầm ra tay, rồi lại te tởn chạy vào hiệu thuốc. Được một lúc, thì đi ra. Tay không còn cầm tờ 5 đô nữa. Mặt mũi nhăn nhó, chú bảo:

- Tao làm như mày nói. Tao để tờ 5 đô lên quầy tính tiền. Rồi tao rút cái của tao ra, đặt lên quầy tính tiền. Lão bán hàng thấy thế, cũng rút cái của lão ấy ra, đặt lên quầy tính tiền. Của lão to hơn. Lão lấy 5 đô!
 
Đọc chuyện của Hoa, thấm thúy quá, nên cứ phải ngẫm đi ngẫm lại cười một mình. Rồi nghĩ lâu quá, bỗng phát hiện ra ẩn ý của Hoa, nên vỗ bàn đánh rầm một cái, tự nhủ, mình trông thế nhưng cũng không đến nỗi ngu lắm. (Chỉ khổ thân chồng, thấy vỗ bàn to quá, bản năng chuyển thành thói quen, chui tọt xuống gậm giường trốn đến sáng hôm nay vẫn chưa thấy chui ra :) )

Các bạn tự hỏi, Nhung phát hiện ra điều gì mà vỗ bàn to thế?

Chuyện của Hoa bao gồm hai địa điểm. Địa điểm thứ nhất là quán caphe đèn mờ, đúng quán Việt Cà Phê nhà thằng Vinh (ai không tin hỏi địa chỉ email của Vinh khắc biết). Địa điểm thứ hai là cửa hàng thuốc, đúng chỗ làm ăn của Hoa, chuyên buôn bán các loại bông băng thuốc đỏ kèm theo kéo.

Nghĩ đi nghĩ lại, phát hiện ra chuyện của Hoa không phải là chuyện thu thập từ những tờ báo lá cải nào. Mà thực ra là chuyện người thực việc thực. Khách hàng từ quán ca phê nhà thằng Vinh thường xuyên được cử sang gặp hiệu thuốc nhà Hoa. Chỉ khổ mấy anh ham vui (Sơn, đọc kỹ mà thấm thía), vào hiệu thuốc mua được áo mưa, chạy ra chẳng còn gì mà mặc áo.

Đúng thằng đà điểm thâm, đuôi của mình bị cắt, ức, nên bố trí để các thằng gà trống khác cũng bị cụt đuôi. Còn chị vịt chóe thì khôn, thông đồng với thằng đà điểu kiếm lời, tay kéo tay bông băng. Đúng các cụ có câu: "Giầu nhờ bạn".

Chồng đâu rồi, em đập bàn đập ghế xong rồi. Anh bây giờ an toàn rồi, nên mạnh dạn chui ra khỏi gậm giường đi anh. :)
 
Back
Bên trên