Anh Linh có cảm giác bản thân anh cũng bị nhồi sọ không? (khi nói là LX không phải là thời kỳ huy hoàng của người Nga) Không chỉ có người dân LX bị nhồi sọ, mà người dân Phương Tây cũng bị nhồi sọ. Chỉ cần bật kênh CNN lên xem đoạn phóng viên CNN phỏng vấn những công dân Iraq về cuộc sống sau Saddam:
- Anh nhận thấy cuộc sống sau khi Saddam Hussein bị lật đổ có được cải thiện không?
- Tôi không nhận thấy điều đó.
- Thế còn dân chủ?
- *>$@T^$^RY#!
Cái này gọi là cynical.
Hình ảnh trên cho thấy ở Phương Tây người ta cũng đã nhồi sọ người dân như thế nào. Thật là stupid khi nói là cuộc sống của người dân Iraq đã trở nên khá hơn sau Saddam chỉ vì ở đó có dân chủ.
1. Anh ko ở phương Tây, và khi đọc thì thiên về đọc "phương Đông" hơn là "phương Tây" (cho dù là có quan tâm đọc cả hai thứ, cho nó "rộng dường dư luận", "thông tin đa chiều", v.v...) Cho nên dân phương Tây có thể bị "nhồi sọ" do cách viết của báo chí bên ấy, cái đó anh ko bình luận; nhưng anh thì mình đọc (và chứng kiến) nhiều nguồn, suy ra cái gì mình thấy hợp lý thì nói và viết.
Ko biết như thế có phải là bị "nhồi sọ" ko?
Ví dụ của em về Iraq cũng chả góp được ý gì trong cuộc trao đổi giữa anh và em cả.
2. Chuyện Liên Xô có phải là
thời kỳ huy hoàng của người Nga hay ko, thì anh có viết rất kỹ trong mấy post trên, em có thể đọc lại. Vấn đề là
huy hoàng đối với ai? Sự đánh giá "huy hoàng" ấy
đến từ đâu? v.v...
Tất nhiên chuyện này cũng tùy quan niệm và mang tính tương đối. Em đọc lại post của anh thì hiểu.
Em hoàn toàn có thể giữ cách suy nghĩ của em, anh cũng ko cho là em bị "nhồi sọ" đâu
Quay lại về nền kinh tế nước Nga. Chắc anh Linh không phải dân kinh tế, cũng không có sự nhạy cảm về kinh tế. Em chỉ dẫn giải ra đây cho anh một dữ liệu:
- GDP năm 2006 của LB Nga mới chỉ đuổi kịp GDP của nước này vào năm 1990.
Nghĩa là năm 1990 người Nga đã sống không kém gì bây giờ. Mà nền kinh tế Nga bây giờ thì cũng đáng nể đấy chứ? Theo thống kê thì mức thu nhập bình quân đầu người của người Nga (10k$) vẫn thấp hơn của Séc (20k$), Hung (15k$) và Balan (13k$). Cái này từ thời xưa nó đã thế rồi. Tuy vậy, mức tăng trưởng của Nga thời gian cuối lại rất cao, nên việc sau 5 năm mức sống ở Nga vượt mấy nước này là chuyện không đáng bán. Và ngược lại - nếu như nền kinh tế của Nga không bị trượt dốc 10 năm (1989-1999) thì mức sống của người Nga bây giờ thế nào?
Có lẽ anh không hiểu nổi cuộc khủng hoảng kinh tế sau cải tổ đã đẩy nước Nga xuống vũng bùn như thế nào (những năm 1990-1995 mỗi năm GDP của Nga giảm 30-40%) - khi mà LB Nga năm nào cũng phải quỵ luỵ IMF để xin ít tiền viện trợ. Bây giờ ngân sách nước Nga mỗi năm dư ra hàng chục tỷ USD không biết tiêu vào đâu.
Anh ko phải là dân kinh tế, dĩ nhiên nhạy cảm về kinh tế có thể cũng kém em nhiều. Nhưng cái đó có nghĩa lý gì đâu, khi vấn đề mình bàn từ trước đến nay ko phải là các số liệu kinh tế như thế nào, GDP... ra sao? Đơn thuần mình mới chỉ nói đến những chuyện thường ngày như cơm - áo - gạo tiền, thịt cá - bia hơi...
Còn chuyện GDP với số liệu này khác, dĩ nhiên nó có giá trị thống kê, nhưng em cũng biết là người ta có thể hướng những con số thống kê theo bất cứ hướng nào mà người ta muốn mà
Chuyện em bảo ngân sách Nga bây giờ dư ra bao tiền mà ko biết làm gì, thì anh cũng biết tin em mà thôi (vì chắc có số liệu về cái này)
. Hay chuyện Nga sẽ vượt Đông Âu trong vòng 5 năm nữa cũng được, hoan nghênh thôi, vì có ai tranh luận về vấn đề này đâu?
Còn việc người dân phải đứng xếp hàng, cửa hàng trống rỗng - chỉ nói lên nền kinh tế phi thị trường của Liên Xô thời đấy mà thôi. Chứ nếu mà nghèo thì phải là cửa hàng thì trống rỗng, người dân cũng không có tiền để mua gì cả. Đằng này người dân cũng thừa tiền để mua nhưng cửa hàng lại không có gì để bán. Cái này là tình trạng của việc đóng cửa lâu năm mà kinh tế quốc dân lại ngừng sản xuất.
Em chắc là dân kinh tế nên em có thể nói bất cứ điều gì để bênh vực và biện hộ cho cái thực tế đó. Đối với người dân, đơn giản là nếu có tiền đi nữa, mà cửa hàng trống rỗng, ko có gì mua, vậy là khổ. Còn chuyện Liên Xô có thể hùng mạnh đến mấy đi nữa, viện trợ vũ khí hay gì đó cho ai nhiều đến mấy đi nữa (để dành tiền cho những mục đích chính trị & quân sự, mà ko để ý đến dân), thì vẫn là để dân khổ. Có vậy thôi.
Em nói kinh tế LX trước cải tổ là trước năm 1986 kìa. Nếu anh Linh kô biết thì em nhắc lại là Cải tổ của LX bắt đầu từ năm 1986 và đến năm 1988 đã bắt đầu khủng hoảng rồi.
Dĩ nhiên anh biết, về lịch sử Nga anh cũng tương đối thạo em ạ.
Những năm 1980-1985, cuộc sống ở Nga đối với người VN là như một thiên đường, tất nhiên hàng hóa không phong phú và đa dạng như ở các nước Đông Âu, nhưng giá cả thì rất rẻ và rất sẵn ở trong các cửa hàng.
Vẫn là chuyện
đối với người Việt nào? Đối với các "soái" hay gia đình, con em cán bộ ĐSQ, ngoại giao, cái đó có thể (và điều này đúng với tất cả những ai thuộc cái đối tượng trên, ở bất cứ nước XHCN nào, ko chỉ ở Liên Xô
). Nhưng đối với đại bộ phận người Việt ở Liên Xô, cũng vậy à? Đối với người dân Nga, cũng vậy?
Thiên đường như thế mà tự nhiên lại "cải tổ" với cả "công khai", rách việc thật! Để sau đó Liên Xô (Nga) rơi vào tình trạng khủng hoảng cả chục năm
)
Còn cái chuyện anh vẽ ra về điều kiện sống - thì đúng là vớ vẩn hết chỗ nói. Đang nói về nền kinh tế thì lại xọ sang cái khác.
Nhắc lại với em một điều: anh và em chưa hề nói về "nền kinh tế" một cách thuần túy như em hiểu. Cái post trước đây của em, khi nói về sự "vương giả", em cũng chỉ bó gọn trong chuyện ăn uống - "kinh tế" gì ở đây?
Nếu đọc lại post của anh, em có thể thấy, có lẽ
quan niệm về "cuộc sống vương giả" của anh hơi khác em chút: ngoài (và sau) sự ăn uống, bia bọt, trứng cá..., anh nghĩ là một "đời sống vương giả" cần thêm một số yếu tố khác, mà anh tạm gọi là "chất lượng của cuộc sống".
Còn nếu em cảm thấy chuyện anh nói như thế là "vớ vẩn" (vì "sống sướng" đơn thuần là tủ lạnh có đầy bia bọt hay trứng cá
), thì anh cũng chấp nhận là ý em như thế, anh ko phản ứng gì cả!
Vấn đề là có tiền để thưởng thức những thứ đó hay không? Phần lớn những người Việt ở Đông Âu sống khổ hơn người Việt sống ở Nga rất nhiều, vì tuy họ được sống trong một môi trường hàng hóa phong phú hơn, nhiều hàng hóa hơn, nhưng bản thân họ lại không thể có nhiều tiền để thưởng thức những thứ đó. Ngược lại người Việt ở Nga thì sống sướng hơn nhiều, bởi vì giá cả ở đây rẻ hơn, trong tủ lạnh có thể chật ních trứng cá và bia tươi.
Em lấy đâu ra cái suy nghĩ này vậy? Về chuyện ở Nga thì "sống sướng" vì giá rẻ và người Việt có nhiều tiền, còn ở Đông Âu thì người Việt "sống khổ hơn rất nhiều", vì dù có hàng hóa mà ko có tiền để mua? Hồi trước "cải tổ" (mà em ấn định là 1986), em có qua Đông Âu để biết bên ấy người Việt sống ra sao à? Hay em nghe ai nói như vậy?
À, mà anh quên ko nói là, ở Nga, những ai kinh doanh giỏi nói chung đều giàu có hơn người dân trung bình ở địa phương rất nhiều. Vậy em lấy khái niệm "người Việt ở Nga", là những người buôn bán giàu có, hay là ở mức trung bình? Người dân Nga trung bình hồi trước 1986 cũng sướng như thế à, sao anh thấy ông nhà văn Nga Erofeev (con cháu ngoại giao thứ thiệt, gia đình elite ở Liên Xô thời trước đấy) bảo mấy thứ "sơn hào hải vị" thời xưa (các thập niên 50-60-70) chỉ là đặc quyền đặc lợi của các vị trung ương ủy viên thôi?
(Nếu em chưa đọc ông này thì để anh giới thiệu mấy cuốn nhé, ở một topic khác
).
Cái chuyện Nga trước 1986 sống sung túc,
thiên đường lắm, quả thực bây giờ em nói anh mới biết! Anh sẽ thu thập thêm info ở các nguồn khác nữa, nếu cảm thấy mình sai thì sẽ "phục thiện", ko có vấn đề gì!
Còn về đi chơi, đi dạo - cũng vô tư. Đường sá lúc nào cũng sạch sẽ, an ninh tốt - có thể đi chơi cả đêm. Nước Nga cũng rất bao la rất nhiều chỗ để đi xem như Moscow, Leningrad, Kiev... Rạp chiếu phim cũng đầy rẫy, nhà hát cũng rất nhiều, nhà hàng cũng không thiếu...
1. Đi chơi vô tư, nước Nga đẹp, có nhiều thành phố OK để đi, đường xá Nga sạch... thì OK thôi, anh cũng ko nói khác mà, em nhắc điều này làm gì? Chỉ có điều ko thích là dạo trước, từ vùng này qua vùng khác phải xin giấy phép thôi.
2. Trước 1986, các cơ sở văn hóa (rạp phim, nhà hát...) ở Liên Xô cũng nhiều, nhưng anh nghĩ rằng ngoài những gì của Liên Xô (loại trừ phần bị cấm đoán, nhưng cũng rất có ảnh hưởng và giá trị, như những ca khúc - thơ Vysotsky) và một số thứ đã đi vào kinh điển của thế giới, thì đa phần những giá trị văn hóa khác (bị coi là "tư bản", "đồi bại"...) đến từ phương Tây chắc dân Liên Xô ít có dịp thưởng thức nhỉ?
Đến nỗi, bộ phim "Vera bé nhỏ" của Liên Xô, có cảnh cô gái hở ngực, hồi đầu thập niên 90, còn được dân tình háo hức xem như đi xem hội (nội dung phim thì "phình phường")...
Nói như bác Linh thực sự là vô duyên, khi xọ chuyện nọ vào chuyện kia. Không có không có nghĩa là người ta khổ hơn, hay nghèo hơn. Đơn giản là không có mà thôi.
Ô hay, anh cũng có chê bai Liên Xô nghèo khổ gì đâu? Anh chỉ nói 1 sự thực mà anh có dịp chứng kiến (sau đó em bảo rằng đó là thời "cải tổ" rồi, ý nói do "cải tổ" nên dân mới khổ, còn trước "cải tổ" dân Liên Xô sống trong
thiên đường..., thì anh cũng im để nghe và sẽ tham khảo thêm các nguồn khác thôi...), chứ anh cũng chả hiểu mình vô duyên ở chỗ nào
Chán nhỉ, thảo luận mà cứ bị chỉ trích cá nhân liên miên thế này, dĩ nhiên là ko sao, nhưng cũng hơi tủi thân!
Bây giờ nhìn lại nước Nga, cũng mức GDP như năm 1990, nhưng cái gì cũng có, và chắc chắn là Moscow hoa lệ và nhiều hàng hóa hơn bất cứ một thành phố nào ở Đông Âu rồi. Bên cạnh đó, những ca sĩ hay diễn viên điện anh nổi tiếng thế giới chắc chắn là sẽ đến Nga thường xuyên và nhiều hơn bất cứ một nước Đông Âu nào. Đấy, sự khác nhau chỉ ở việc mở cửa và không mở cửa cho hàng hóa nhập khẩu mà thôi.
Đây cũng là đề tài anh ko nhắc đến, em có nói ra cũng ko giải quyết vấn đề gì. Chỉ cho thấy là cơ chế kinh tế - xã hội - chính trị có ảnh hưởng thế nào đến đời sống nhân dân (hiểu theo cả nghĩa đời sống vật chất & tinh thần) mà thôi.
Nga là cường quốc (dù có đánh mất địa vị "siêu cường"), nên Nga sẽ vượt Đông Âu là mấy nước nhỏ, tài nguyên & kinh tế có hạn, âu cũng là chuyện thường tình. Nga (Liên Xô) có thời khổ hơn Đông Âu mới là cái đáng bức bách. Cho nên anh chúc mừng Nga (bây giờ) của em, vì ngoài chuyện bia bọt và trứng cá, đã (và sẽ) có nhiều ca sĩ, diễn viên đến công diễn, có nhiều hàng hóa để dân họ chọn... Đó là điều rất đáng mừng mà!
Còn về việc những người lãnh đạo cũ của LX bây giờ phải khổ. Hic, nghe nó hài thế nào ấy. Em hỏi anh, nếu bây giờ thay đổi chế độ ở Việt Nam thì những người như con cháu ông Đỗ Mười, Võ Nguyên Giáp.... sẽ khổ chắc!!! Chắc chắn là không khổ rồi, bởi họ có tích lũy. Ở LX cũng thế mà thôi, những người nằm trong chính quyền thời LX cũng chả có ai khổ hồi đấy, và bây giờ họ cũng không khổ vì họ có tích lũy từ xưa rồi. Những người bây giờ khổ đó là tầng lớp cán bộ xoàng về hưu bị Cải tổ cướp hết tiền họ gửi trong sổ tiết kiệm ở các ngân hàng.
"Cải tổ" xấu nhỉ?
Tuy nhiên, anh có nói đến
những người lãnh đạo cũ đâu, mà em so với ông Đỗ 10, ông Giáp? Anh nhắc đi nhắc lại mấy lần, là những gì anh nói, chỉ ứng với
đám đông cán bộ đảng, đoàn ngày xưa thôi mà? Cán bộ đảng, đoàn thì Liên Xô (hay Đông Âu cũng vậy) có cả... rổ, còn lãnh đạo (ở tầm như ông 10 hay ông Giáp), thì ít thôi chứ? Những cán bộ kiểu ấy, hồi xưa tích lũy chắc cũng chưa nhiều đâu, nhưng sống cũng dư dật; bây giờ thì... (cái này anh nhắc lại ý của anh ở post trên, em xem lại).
Anh nghĩ Thành phân biệt được điều này, nhưng em cố tình "đánh tráo khái niệm" để có cái đả kích anh thôi nhỉ?
Nếu đúng vậy thì thật là buồn
À, mà nói đến các tỷ phú. Anh Linh cũng nhầm nốt. Phần lớn các nhà tỷ phú ở Nga và hơn 100.000 triệu phú khác đều là self-made hết, và cơ nghiệp của họ đều hình thành sau năm 1990 cả. Nói như thế, để anh Linh biết là cách anh hiểu vấn đề cực kỳ phiến diện và khá bị nhồi sọ.
- Về mốc 1990: tất nhiên, vì thực sự những trò tư hữu hóa chỉ xảy ra sau mốc đó.
Đục nước béo cò cũng thực sự chỉ bắt đầu từ dạo ấy, và chắc Thành ko "ngây thơ" để nghĩ rằng các ông tỉ (hay triệu) phú Nga bây giờ toàn là "lương dân" hồi đó, đi lên bằng hai bàn tay trắng nhỉ? Chắc cũng có dăm ba người trong đó xuất phát từ những cương vị trong đảng, đoàn chứ? (Bỏ qua những lãnh đạo cấp cáo, đó là chuyện khác rồi).
Tóm lại: Thành có bảo Nga (Liên Xô) trước "cải tổ" (1986), cuộc sống như
thiên đường (đối với cảm nhận và quan điểm của em), anh cũng chịu và tôn trọng mà, đâu có sao. Chỉ có điều, anh có ý kiến khác về chuyện này thôi, vì nó trái với một số điều anh biết, anh đã trực tiếp (và gián tiếp) cảm nhận được.
Thêm nữa. Em có bảo anh
vô duyên, hay
hiểu vấn đề cực kỳ phiến diện, hoặc
bị nhồi sọ, cũng chả sao. Anh cũng ko tự ái đâu
Có điều, trao đổi trong
bầu không khí thiên về chỉ trích và bỉ thử cá nhân thế này, anh ko còn hứng nữa, vì nó
sát khí quá. Cám ơn em đã tham gia cuộc tranh luận này!
L.