Re: Phòng thí nghiệm Hóa 2
Lúc nãy tớ kể cho chị tớ chuyện cả lớp mình đổi chữ kí thành
I luv my class most :x, chị tớ bảo thế là tốt, lớp chị ngày xưa ko đc đoàn kết như thế đâu…
Thế là:
Tớ: Chị có biết tại sao lớp em lại đoàn kết thế ko?
Chị: Ko.
Tớ:
)Chẹp… Tại có em mà… 8-} 8-}
Công nhận là lớp mình đáng yêu thế… :x “… give me luv, make me smile…”:* Mỗi ngày đến trường là một ngày tràn đầy niềm vui và biết bao nhiêu bài học sâu sắc…
Lớp mình có 1 phong cách đặc biệt với cái kiểu vỗ tay ầm ĩ trong giờ…
Tớ ko thể ko mỉm cười mỗi khi nghĩ đến những trò đùa theo kiểu H2’ style
Tớ cũng ko thể ko mỉm cười mỗi khi nghĩ đến cái cách các bạn động viên bọn tớ - những đứa vô cùng khó khăn trong việc đá trúng cầu...
Tớ ko thể quên đc ánh mắt đầy khích lệ của Long, của Vương...:x Tớ chưa thấy con trai lớp nào hiền như con trai lớp mình... :x
Sau lần thua bóng rổ, tớ rất sợ các bạn thất vọng, buồn, chán nản...
Cái dáng đi thất thểu, cái vẻ mặt thẫn thờ ấy làm tớ sợ...
Tớ muốn nói với các bạn rằng: Thất bại ko phải là khi ngã mà là cứ nằm lỳ sau khi ngã...
>- Nhưng hình như các bạn cũng biết điều đấy...
Lại là những buổi chiều ở lại tập hăng say... :x kuka, Trần Dũng, Đức Anh, Pôn, Kiên, Bảo đao cố lên!
Chẳng có ai mất niềm tin vào bọn ấy cả.... :x Như Hữu Hoàng nói đấy... =D> Ko phải là thua mà chẳng qua là chưa thắng thôi...
>- Cả lớp luôn tự hào và yêu các ấy nhiều lắm...:* Các ấy thấy đấy, có trận bóng rổ mà cả lớp ở lại xem + cổ vũ nhiệt tình cho các ấy... :x
:xTớ yêu các ấy rất nhiều... :x :x Tớ chả biết phải nói câu ấy bao nhiêu lần nữa...