Rỗi rãi buồn anh em ta đàm đạo tí nhạc cái nhẩy:
Có lúc nào đó, chúng ta đã từng tự đặt câu hỏi: Ai là nhà soạn nhạc vĩ đại nhất của nhân loại?
Bất cứ ai nghe nhạc cổ điển, đều chọn cho mình một cái gu riêng, và với cái gu đó, nhạc sĩ mình yêu mến là vĩ đại nhất. So sánh giữa các nhạc si với nhau quả là khó, và ai thích ai hơn thì lại càng khác nhau giữa từng người. Tuy không thể có một đánh giá chính xác cho từng người, vì mỗi người nghe sẽ có một sự cảm nhận khác nhau. Tuy nhiên, nếu lấy một ý kiến chung của mọi người, dựa trên số luợng tác phẩm đóng góp cho nhân loại, tính đến độ "khủng" của các nhạc sỹ, thì không thể không nhắc tới bốn vị đại gia vĩ đại trong làng cổ điển, có thể gọi là 4 tứ trụ của classic. Thiếu 4 tứ trụ này, nhạc classic dường như chả còn gì, đó là Bach, Mozart, Beethoven và Traicopxki.
Khối lượng tác phẩm của 4 vị đại gia trên thật là đồ sộ. Ý nghĩa đóng góp (về lượng và chất) của 4 nhạc sỹ này vượt qua và gấp nhiều lần tất cả các nhạc sỹ khác. Nếu để cho điểm, dựa trên đánh giá của nhiều người, dựa trên đóng góp của mỗi nhạc sỹ, thì Mozart và Beethoven xứng đáng với điểm 10, Bach và Traicopxki điểm 9. Tất cả các nhạc sỹ còn lại đều không quá được điểm 6.
Nhạc của Bach là loại nhạc phức tạp, nó dựa trên kết cấu hòa thanh chặt chẽ. Chính vì vậy để chơi được nhạc của ông, đặc biệt là chơi để ra được đúng "chất nhạc Bach" lại càng khó nữa. Chính vì sự chặt chẽ của nó mà nhiều người mới đầu cảm thấy khó nghe và cho răng nó khô cứng. Nhưng thực ra nghe kỹ vẻ đẹp nó mới toát lên dần dần, các kết câu chặt chẽ thể hiện một tư duy cao độ, khiến người nghe cứ từ từ mà khám phá. Nhạc Bach giống nhạc Chopin ở chỗ: thoạt đầu nghe bài nào cũng giống bài nào, nhưng thực ra chả bài nào giống bài nào. Bach cũng có công rất lớn trong việc khai phá, mở đầu cho kỷ nguyên nhạc cổ điển, chính ông đã sắp xếp các phím nhạc 12 cung, nền tảng cơ bản cho việc chế tạo đàn piano sau này
Bất cứ ai nghe nhạc Mozart đều biết được sơ qua về tiểu sử thần đồng của ông, và đã có không biết bao nhiêu câu chuyện thêu dệt về con người này. Mozart xứng đáng với cách ví von: Tinh cầu chói sáng. Để đạt tới cái đẹp nhất của âm nhạc thì chỉ có Mozart. Mozart được ví như Maradona trong âm nhạc vậy. Một tài năng tỏa sáng chói lòa rồi tắt sớm (chúng ta đều biết rằng Mozart và Chopin đều không sống quá 36 tuổi). Nhạc của Mozart thật đồ sộ với hơn 600 tác phẩm lớn nhỏ. Trong tất cả tác phẩm của ông đều ánh lên vẻ đẹp trong trẻo, một vẻ hồn nhiên tuơi sáng xuyên suốt. Tư duy nhạc của Mozart đã vượt thời đại và nó luôn được khám phá một cách mới mẻ. Đáng buồn là đương thời Mozart chỉ được biết đến như một cậu bé thần đồng chơi nhạc, về cuối đời ngưòi ta lãng quên ông, Mozart đã sống trong cảnh túng thiếu cho đến lúc chết ở tuổi 36, được chôn ở một nghĩa địa dành cho nguời nghèo và cho đến nay vẫn chưa ai biết được chính xác mộ ông nằm ở đâu.
Với nhạc Beethoven, thời trẻ không ai là không say đắm chất nhạc nóng bỏng và bốc lửa của ông. Ông có nhiều tác phẩm mang tính ca ngợi, có tính hùng tráng và đồ sộ. Đóng góp của Beethoven cho nhạc cổ điển là rất lớn lao. Ông là người xuất sắc nhất trong thể loại giao hưởng. Nếu nghe giao hưởng thì nên nghe Bet. Cả 9 bản symphony của ông phần lớn đều hay, trong đó đáng kể là bản 3,5,6,9. Nhạc của Bet là nhạc chuyển giao giữa thời kỳ cổ điến sang thời kỳ mới, thời kỳ lãng mạn. Đương thời, Beethoven khi còn là một cậu bé rất thích và khâm phục nhạc của Mozart (thời này ít ai hiều được giá trị nhạc của Mozart), và lịch sử nhận loại đã từng biết đến cuộc gặp gỡ lịch sử giữa 2 nhà nhạc sỹ vĩ đại, Bet đã từng tới gặp Mozart một lần khi Mozart đang viết vở nhạc kịch Đông Gioăng, và có ý nhận Mozart làm thầy, nhưng vì nhiều lý do cuộc gặp chỉ xảy ra ngắn ngủi trong vòng 1 tuần....
(còn tiếp)
Bạn nào có mẩu chuyện nào hay thì kể tiếp nhá. tớ đi ăn cơm cái