Phạm Mai Phương đã viết:
Dương Quang Long đã viết:
Mai Phượng Linh đã viết:
Traumerei à, chị quá biết.
Mà Sonata ánh trăng có cả chương 2, 3 àh, thế mà chị ko biết, cứ tưởng đánh được chương 1 là xong rồi, lại còn đinh ninh là Moonlight gì mà dễ thế
)
căn bản là trong các đĩa nhạc cũng chỉ đánh chương 1 thôi ... em cũng chẳng biết đến khi bà giáo bảo trình mình chỉ đánh nổi chương 1 thôi mới ngớ ra là còn có 2 chương nữa ... đều vãi tởm lợm ... :|
Công nhận, nếu chỉ mấy cái đĩa như Master Classic thì có khi chương I của Moonlight cũng chưa hẳn đã xịn
Hi, có điều này em rất bức xúc
Lẽ ra hầu hết các bản khí nhạc cổ điển, đều trừu tượng, chỉ đánh số để tiện phân biệt. Hoạ hoằn lắm nhà soạn nhạc mới đặt cho nó một cái tên, khi chủ đề của nó rất rõ ràng, còn nhiều khi là do người đời sau cứ thêm vào vì một lý do chủ quan nào đó.
Well, trong số 32 bản Sonata dành cho Piano, thực ra lúc đầu Beethoven chỉ đặt tên cho 2 bản là bản
No.8 cung Đô thứ Op. 13 mang tên
"Pathétique" và bản
No.26, op. 81 cung Mi giáng trưởng là
"Les Adieux" (Das Lebwohl) (tên chương đầu tiên , còn 2 chương sau có tên lần lượt Abwesenheit (L’Absence) và Das Wiedersehn (Le Retour).
Riêng bản
No.14, op.27, no.2 n cung Đô thăng thứ, không hiểu sao lại được gán tên là
"Moonlight"? Các bản No.15 cung Rê trưởng op.28 "Pastorale", No.17 cung Rê thứ op.31 "La Tempête" , No.21 cung Đô trưởng op.53 "Waldstein" vv...vv.. cũng đều bị gán tên cho sau này.
Thật ra khi chơi Moonlight, em chưa lần nào liên tưởng đến Trăng, chỉ nghĩ đến Sóng biển
Và biết đâu Beethoven cũng chưa từng nghĩ đến Trăng
Em nói đúng đấy, thường thì trong nhạc cổ điển nhạc sĩ không đặt tên cho tác phẩm của mình. Nhưng đôi khi họ cũng đặt tên vì tác phẩm được gợi cảm hứng từ một chủ đề nào đó, càng về sau có thêm nhiều nhạc sĩ đặt tên hơn. Còn trước đó, tên [nickname hay title] của tác phẩm, nếu không do nhạc sĩ đặt, thì do những nhà phê bình, hoặc nhà xuất bản hoặc bạn bè của nhạc sĩ đặt và sau đó vẫn được giữ lại, cho dù có thể không hoàn toàn chính xác với tác phẩm. Khi mình chơi thì mình cảm nhận theo bản nhạc và theo cảm xúc của mình thôi, không nên gò bó vào cái tên hay vào cái câu chuyện của tác phẩm làm nó mất tự nhiên.
Về các sonata của Beethoven thì có khá nhiều cái có tên, anh bổ sung một tí liệt kê cho dễ nhìn:
-Piano Sonata no.8 Op.13 C minor "Pathétique": Cái tên xuất phát từ tựa đề của Beethoven khi xuất bản tác phẩm này là "Grande Sonate Pathétique" [diễn nôm: Sonat bi hùng]. Tên nó là tiếng Pháp vì tác phẩm này được xuất bản lần đầu ở Pháp. Tên này do Beethoven đặt, và nó cũng thể hiện cái cảm xúc của tác phẩm.
-Piano Sonata no.12 Op.26 A flat major "Funeral March": Cái tên xuất phát từ tên của chương 2 "Marcia funebre sulla morte d'un Eroe" [Tiếng Ý: Bản hành tang tưởng nhớ một vị anh hùng]. Tên của chương cũng do Beethoven đặt, nhưng ông không đặt nó cho toàn bộ tác phẩm. Sonata này cũng rất hay và mình rất thích nó.
-Piano Sonata no.14 Op.27 no.2 C sharp mimor "Moonlight": cái này chắc nhiều người nghe tên. Cái câu chuyện người ta hay kể về nó là một truyền thuyết, và độ xác thực của nó không cao lắm [cá nhân anh cũng không tin lắm]. Cái tên do một nhà phê bình đặt, và hình như cũng do liên tưởng đến bức thư tình của Beethoven trong đó có nhắc đến ánh trăng. Bản thân tác phẩm này được viết để tặng tiểu thư Guilietta Guicciardi để níu kéo mối tình giữa Beethoven và tiểu thư, nhưng không thành. Vì thế mà chương 3 Presto agitato rất dữ dội với tâm trạng thất tình của Beethoven. Nhưng cái tên vẫn được giữ lại, vì sự liên tưởng rất hay và vì tác phẩm lấy chủ đề và cảm hứng từ tình yêu. Còn trên giấy mực, tựa đề của nó, cùng với bản Sonata sinh đôi với nó số 13 Op.27 no.1 E flat major, là "Sonata quasi una fantasia" [Tiếng Ý: Sonat tựa như một fantasi - Fantasia là tên một thể loại, có nghĩa là mộng mơ].
-Piano Sonata no.15 Op.26 D major "Pastorale" [Đồng quê]: Tên này do nhà phê bình đặt từ cảm xúc của tác phẩm này tạo ra, và nó cũng khá chính xác. Sonata này có mang tính chất miêu tả khá rõ. Chương 1 du dương và đầy hơi thở tự nhiên, nhất là chủ đề 2 gợi ra hình ảnh một dòng nước, hay một cơn gió dìu dịu. Chương 2 u buồn rất tuyệt, nghe như tiếng mưa rơi trong đêm với phần giữa trong sáng [mình rất thích nó]. Chương 3 Scherzo rất nhảy nhót và nồng nhiệt. Chương 4 Rondo có nhịp điệu tròng trành như trên một con thuyền vậy, và phần kết nhanh trên nền nhịp điệu đó rất phóng khoáng và vui tươi.
-Piano Sonata no.17 Op.31 no.2 D minor "Tempest" [Giông tố]: Tên này cũng do một nhà phê bình đặt, có lẽ lấy cảm hứng từ chủ đề 1 chương 1 và chương 3. Nhưng mình không thích nó lắm, và cũng không hiểu cái tên này.
-Piano Sonata no.21 Op.53 C major "Waldstein": Người Pháp gọi nó là "Aurore" [Bình minh]. Còn cái tên kia được lấy từ tên công tước Waldstein, người mà Beethoven đề tặng tác phẩm này [người ta cũng có khi gọi tên tác phẩm nổi tiếng bằng tên của người mà tác giả tặng]. Tác phẩm này là tác phẩm mở đầu cho các Sonata thời kì giữa của sự nghiệp sáng tác của Beethoven, thời kì sáng tác nhiều nhất của Beethoven đặc trưng với tư tưởng tự do và chủ nghĩa anh hùng. Các Sonata thời kì này rất mạnh mẽ và rực lửa, qui mô lớn hơn và kĩ thuật khó hơn nhiều so với thời kì đầu, và rất rõ nếu so sánh với những tác phẩm của Mozart hay Haydn thời cổ điển [nhưng không có nghĩa là dễ chơi hơn đâu nhé]. Lúc này Beethoven đã tìm được nghị lực sống cho mình, sau một thời gian khủng hoảng vì bệnh điếc và thất tình, và định tự tử. Sự lạc quan và tin tưởng thể hiện rõ trong Sonata này, vì thế mới có tên như trên.
-Piano Sonata no.23 Op.57 F minor "Appassionata": Đây là sonata đặc trưng cho thời kì giữa, cũng rất nổi tiếng. Cảm hứng của nó cùng chung với 3 bản tứ tấu số 7,8,9 Op.59 "Razumovsky" bắt nguồn từ trận xích mích của Beethoven với Hoàng thân Lichnovsky, người vốn bảo trợ cho ông và được ông tặng nhiều tác phẩm trong đó có cả Sonat số 8, và sâu xa hơn từ tư tưởng tự do cuồng nhiệt của Beethoven. Tên của tác phẩm lấy từ tiếng Ý, cũng là một thuật ngữ chỉ sắc thái biểu hiện âm nhạc 'appassionato' [tức giận, căm hờn và đầy tình cảm], và do nhà phê bình đặt. Sonata này rất dữ dội và hết sức mãnh liệt, và cũng rất khó.
-Piano Sonata no.24 Op.78 F sharp minor: Đôi khi người ta gọi nó với tên "Theresie" theo tên Phu nhân một người bạn của Beethoven, Công tước Franz von Brunsvik [người mà ông đề tặng Sonat số 23]. Sonata này có 2 chương và có cảm xúc rất trong sáng.
-Piano Sonata no.26 Op.81a E flat major "Les Adieux": Đây là Sonata cuối cùng của thời kì giữa. Tên của nó lấy từ tựa đề của tác phẩm "Sonate caractéristique: Les adieux, l'absence et le retour" [Sonat với tính cách miêu tả: Lời từ biệt, Sự trống vắng và Sự trở về] tương ứng với 3 chương của tác phẩm [lại viết bằng tiếng Đức]: Ch.I. Das Lebewohl; Ch.II. Die Abwesenheit; Ch.III. Das Wiedersehen. Sonata rất hay và tình cảm với phần mở đầu trữ tình của chương I và chương III rất hân hoan.
-Piano Sonata no.29 Op.106 B flat major "Hammerklavier": Đây là sonata đặc trưng cho thời kì cuối của Beethoven: Qui mô tác phẩm rất lớn, chủ đề xoay quanh con người và ảnh hưởng của âm nhạc phức điệu. Đây cũng là Sonata dài nhất và kĩ thuật khó nhất của Beethoven. Tên của nó lấy từ tựa đề: "Grosse Sonate fuer das Hammer-Klavier" [Sonat lớn cho bàn phím gõ- tức là Piano, Hammer có phải là cái búa không hả anh Việt Anh?]. Tác phẩm này bắt đầu cho thấy sự đi sâu vào khả năng của nhạc cụ trong sáng tác của Beethoven.
Ngoài những tác phẩm này, Beethoven còn rất nhiều Sonata khác, trong đó có những sonata rất hay nhưng không có tên. Có thể nói những Sonata cho Piano của Beethoven là nơi bắt đầu của những kiệt tác trong sự nghiệp sáng tác của Beethoven. Những tính chất, cấu trúc, cảm xúc của những kiệt tác cho dàn nhạc hay những tác phẩm thính phòng khác rất nổi tiếng đều đã xuất hiện từ những tác phẩm cho Piano của Beethoven ngay từ thời kì đầu tiên. Những cái tên chỉ cho thấy một phần nào đó của tác phẩm một cách cô đọng và súc tích. Song bắt đầu từ đấy người ta cũng có thể tiếp cận tác phẩm được.