Bàn thêm về Thiên Chúa :thiên thần hay ác quỷ ?

Tôn giáo cũng như triết học, để hiểu về nó thì không thể ngày 1 ngày hai. Chị không phải nhà truyền đạo cho nên chị cũng không có ý định giảng đạo hay giải thích cho em hiểu khi mà em không muốn hiểu nó. Còn nếu em có thắc mắc thì chị sẽ cố gắng giải thích. Em học văn em cũng hiểu, để giải thích 1 câu nói cũng có thể hàng trang, trong khi em đưa ra cả 1 mớ thế kia thì chị cũng không có thời gian nào để giải thích cho em cả. Chỉ có điều, em đọc những cuốn sách nào chị không biết, nhưng nghe chừng em mới chỉ đọc những cuốn sách có cái nhìn nếu không nói là lệch lạc, thì cũng mới chỉ là nhìn từ 1 phía. Nếu muốn khách quan nhìn nhận 1 vấn đề gì thì mình nên nhìn từ 2 phía, lúc đó sẽ đánh giá được đúng hơn.

Đơn cử như đoạn em viết sau:
Họ (người tiếp thị )thường nhắc đến những câu Giêsu dạy "Phải hiếu kính với cha mẹ và yêu thương láng giềng như chính bản thân" (Matthew 19: 19: Honor your father and your mother, and, you shall love your neighbor as yourself), và "Phải yêu kẻ thù" (Matthew 5: 44: Love your enemies), nhưng chẳng bao giờ nhắc đến câu Giêsu trả lời mẹ khi bà nói với Giêsu là rượu đã hết trong một tiệc cưới: "Người đàn bà kia, sự quan tâm của bà có liên quan gì tới Ta? Chưa đến lúc Ta trổ tài" (John 2: 4: Woman, what does your concern have to do with Me? My hour has not yet come). Tài gì? Tài biến nước thành rượu. Đây có phải là lời lẽ của một người con hiếu kính cha mẹ?

Có lẽ lời dịch không được trau chuốt, lại không hiểu được văn cảnh của nó nên làm cho em nhìn nhận vấn đề không được công bằng lắm chăng?
Để chị thử viết lại theo kiểu ngày nay thế này thì em nghĩ sao nhé!

Bà mẹ nhìn thấy rược vang đã hết, bà mẹ vào và nói với Jesus. Jesus trả lời rằng "Mẹ à, điều mẹ nói có ý gì vậy? Con cảm thấy mình vẫn chưa đủ khả năng để làm gì cả."

Nghe vậy chắc xuôi hơn nhỉ? :). Cách hành văn ngày xưa đơn giản, ngôn ngữ xuất phát từ đầu là Hebrew, lại dịch từ tiếng này sang tiếng khác khiến cho nó trở nên rắc rối, khô khan hơn là những câu nói quen thuộc hàng ngày. Woman - đó là cách gọi người phụ nữ ngày xưa, nếu dịch thô ra kiểu như "Người đàn bà kia" thì chắc chắn là nghe chướng rồi. Tuy nhiên, kinh Thánh không phải là một cuốn truyện viết trau chuốt mà là những ghi chép tóm tắt lại ngày xưa, cho nên khi dịch người ta vẫn dịch sát với từ, nhiều lúc đọc cảm thấy rất rắc rồi, khó hiểu. Chính vì thể để hiểu nó thì mình phải đọc cả đoạn văn cảnh để hiểu ý của nó em ạ.

Và khi một đệ tử của Giêsu nói "Xin để con đi chôn cất cha con xong con sẽ đi theo Ngài" Giêsu trả lời: "Hãy đi theo ta ngay, hãy để cho người chết (người không đi theo Giêsu.TLV ) lo mai táng người chết của họ" (Matthew 8: 21-22: Then another of His disciples said to Him: "Lord, let me first go and bury my father". But Jesus said to him, "Follow me, and let the dead bury their own dead.") Phải chăng đây là sự khuyến khích lòng hiếu kính đối với cha mẹ?

Ý nghĩa của cả đoạn này là ý Chúa nói rằng cha của người đệ tử kia không chết, ông ta được lên thiên đàng với Đức Chúa. Chỉ có những kẻ phải xuống địa ngục thì mới coi là người chết và đi theo quỉ sứ. Trong kinh thánh họ ghi lại chủ yếu những lời Jesus giảng chứ không phải là ghi lại như 1 tiểu thuyết, để kể rõ ra rằng sau khi Jesus nói vậy thì người bắt đệ tử của người phải đi theo mình và không được về nhà chôn cất cha mình hay là Jesus đã theo người đệ tử về nhà làm lễ cầu nguyện cho cha.

Chỉ có vài ý thế thôi. Nếu em có ý định tìm hiểu thì em thử tìm hiểu từ góc cạnh khác xem sao. Biết đâu đến khi đó em lại có cái nhìn khác bây giờ. :)


Đinh Trọng Thành Trung đã viết:
Chị Giao nói câu này em không đồng ý lắm:

"Sự khác nhau giữa Đạo Phật và Đạo Thiên Chúa khác nhau ở chỗ, họ cùng dạy con người hướng tới cái thiện, nhưng một bên để giữ được cái thiện thì phải khổ hạnh, còn một bên thì thông hiểu được rằng con người khó giữ được bản tính thiện và cũng khó có thể sống khổ hạnh cả đời được, cho nên nếu có lỡ bị phạm tội thì cũng sẽ được tha thứ nếu như họ biết hối lỗi và có lòng tin vào Chúa. Chính điểm này đã làm cho Đạo Thiên Chúa trở nên "hấp dẫn", thu hút được nhiều tín đồ hơn là Đạo Phật."

Theo em hiểu thì trong Đạo Phật có câu "buông con dao đồ tể xuống là thành Phật", cũng lại nói là "quay đầu là bờ". Như vậy trong Đạo PHật cũng rất chú trọng sự hối cải. Một con người dẫu phạm tội cũng có thể được tha thứ, thậm chí thành Phật một khi có lúc họ nhận ra được tội lỗi của mình và lấy làm hối hận về việc đó và thôi ko làm ác nữa.

Vấn đề chính là ở chỗ "thôi không làm ác nữa" mới là cái khó em ạ. Thế nào là ác và thế nào là không ác? Có thể có hàng loạt luật lệ, định nghĩa đưa ra, nhưng liệu nếu như ta không phạm vào những điều cấm như trong định nghĩa, trong luật đề ra thì có nghĩa là không làm ác trong khi bản thân trong thâm tâm ta vẫn có những lúc có những ý nghĩ không tốt? Nếu chỉ vì cứu 1 con ruồi thoát khỏi mạng nhện nhưng lại làm con nhện chết vì đói thì lại là có tội hay không có tội? Phải chăng lại mỗi lần phạm tội là một lần bị đầy ải, bị chịu khổ hạnh khó hơn, hay bị đầu thai lại kiếp sau, tu đi, tu lại...? Liệu có biết bao người có thể cam chịu nổi cuộc sống khổ hạnh để một ngày nào đó được lên cõi Phật? Để làm được nó thì quả là siêu phàm, nhưng liệu có phải ai cũng làm được hay không? Và liệu có chắc rằng mình sẽ không bao giờ phạm tội lỗi dù là lỗi nhỏ. Đó cũng là 1 trong những lý do như chị nói, tại sao đạo Chúa lại có thu hút được nhiều hơn đạo Phật.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Post xong bài này thì mới thấy bài em Tùng vừa viết. Em thử đọc lại bài của mình xem và thử hỏi mọi người xem bài em viết vừa rồi có phải là 1 sự công kích về tôn giáo không nhé! Với thái độ như vậy, topic này sẽ dừng tại đây và chị cũng không mất công để giải thích thêm với em điều gì nữa cả.
 
Em nghĩ "ác" là chống lại tự nhiên.

Trong tất cả thế giới sinh vật, trừ con người ra, các loài khác chỉ kiếm thức ăn khi đói, không phá hoại bừa bãi mọi thứ nếu như các thứ đó không làm hại đến bản thân mình. Thế nên cuộc sống mới được duy trì lâu dài như vậy. Do đó, những hành động của con người làm trái điều đó được coi là ác.

Như vậy, muốn di theo được đạo Phật thì đầu óc phải cực kỳ sáng suốt, tĩnh lặng, mọi việc luôn phải được nhìn khách quan, làm theo cái Tâm giác ngộ, chứ không cần câu nệ vào câu chữ. Trong khi đó, người theo Thiên Chúa giáo thì chỉ cần làm theo những điều có trong kinh Thánh, không phải ưu tư gì khác. Có lẽ đây mới là cái khó khăn của Phật giáo so với Thiên Chúa giáo.

Nếu chị không tin, có thể so sánh giữa hai dóng Tiểu thừa-kinh viện và Đại thừa của Phật giáo thì sẽ thấy sự khác biệt:
-Người theo Đại thừa được người đời kính trọng, nhưng chỉ coi họ như những cao nhân mà không mấy khi làm theo lời họ.
-Các vị sư của Tiểu thừa, hoặc Mật tông Tây Tạng thì lại rất nặng tính kinh viện, và kết quả là người dân ở tiểu vùng Mekong hay ở Tây Tạng rất mực sùng đạo.

Đến khi con người thích suy nghĩ bằng chính bộ não của mình hơn, thì chắc những trường phái kinh viện sẽ ít phổ biến đi :)
 
Theo Cựu Ước thì con người cũng phải tuân theo đủ mọi thứ luật lệ, nhưng Tân Ước thì đem đến cái nhìn khác đi, rằng không phải tuân theo các luật lệ là đúng mà cũng phải xuất phát từ tâm mình, giữ cho tâm hồn trong sạch mới là cái quan trọng. Giữa Cơ Đốc giáo và Tin Lành cũng có sự khác biệt lớn trong việc tuân theo các lễ nghi tôn giáo như được cha cố được lấy vợ hay không, đi lễ như thế nào, cầu nguyện ra sao...
 
Đấy là khác biệt giữa Cơ đốc và Tin lành chứ chị? Tuy nhiên, người theo Tin lành ở Anh họ vẫn cứ một mực làm theo kinh Phúc âm, mọi thứ đều chỉ là phát triển dựa trên đó mà thôi.
 
Nguyễn Thanh Tùng đã viết:
Đồng ý với những ý trên .
Tuy vậy ,chúng ta cũng nên bàn thêm một chút về Đức tin chứ nhỉ ? ...Người ta ko đến nỗi Mù ,Câm ,Điếc , Vô cảm giác ... để khẳng định một Sự thật là Đúng là Sai .Vậy ,con người nên đặt Niềm tin vào cái Sự thật Đúng ,hẳn nhiên . Ấy vậy , khi thấy cái Sai lè lè ra đó thì người ta lại đặt Niềm tin vào thì đáng chê trách ko ? Phật chưa thấy "bắt buộc " ai phải tin mình cả , nên có câu "Phật tại tâm " . Tuy vậy , một đức Thiên Chúa nào đó là "bắt buộc " con người ta phải Tin , Tin một cách Hoàn toàn ;và khi con người ta ko Tin thì bị Trừng phạt , hẳn nhiên là thế nhỉ .
Người theo Đạo có cái lạ là gặp ai cũng muốn , cũng bắt người ta Tôn trọng Niềm tin , đúng thôi , đó là yêu cầu Tối thiểu của Cá nhân . Nhưng tại sao họ lại ko Tôn trọng Niềm tin của người khác ?
Anh tin vào Thiên Chúa là Rất tốt , Rất hoàn hảo . Còn em , em tin Thiên Chúa là Kẻ Tội lỗi , ấy là sai ? Vậy , ở đây ai đang Ép buộc Niềm tin của ai đây ?

Như đã nói , em chẳng tin ông nào hết ,chỉ tin vào những điều đúng , cái đúng nên học . Nếu nói về độ Ghét Thiên Chúa thì thằng em cũng vẫn là bình thường bởi khi người ta biết , người ta thấy , người ta mới biết nó đáng khinh ,đáng tránh đến nhường nào .
Nhân , xin kể một câu chuyện về buổi học đầu tiên của em ở trường Đại học . Hôm đó , chúng em học tập trung gồm 4 lớp , tính em nó cũng chẳng phải là thích ngồi đầu nhưng đi muộn , trời nóng , đành ngồi bàn đầu vậy . Trời nóng , tất nhiên ai cũng cố làm cho mình mát hơn , em cũng vậy , cời khuy áo trên cùng của cái áo sơ mi . Mà như thế thì nó lại để lộ cái Vòng cổ . Chẳng biết em nhìn nó "ngứa "thế nào mà trong hằng mấy trăm SV , ông thầy lại nhìn và nói một câu : "anh đeo cái bùa của Đạo Ki tốt , Cà Rốt nào vậy ? " . Ấy ra , cái này anh giải thích thế nào ? Riêng em , đó là cái nhìn Khinh bỉ , Căm ghét của người có học về những điều Nhơ bẩn , Tội lỗi của Thiên chúa đã gây nên ( điều này ai phủ nhận thì đọc những bài trên ) . May mắn thay , cái thằng trò em nó lại ko phải là cái loại Cà Rốt , Ki tốt nên nó đáp :" em theo cái Đạo Học " ...."Tốt " . Hẳn ko tồi cho câu trả lời chứ .
Vậy nay viết như thế này chẳng phải để khuyên ai bỏ Đức tin của mình mà chỉ khuyên người ta lấy cái Đạo Học làm trọng , người làm Trò nên thế . Đạo Học là cái đạo tiến gần nhất đến Sự thật ,đến cái Chân lý đúng sai ....

Từ trước đến nay có cái hay là người theo Đạo tự cho mình cái Quyền được thể hiện Niềm tin của mình .Song họ quên mất ,người khác cũng có cái Quyền thể hiện Niềm tin của họ . Nhưng khi cái Niềm tin của họ "trái ý" người theo Đạo , họ lại cho rằng đó là Đả kích , ô hay , đến là lạ cho cái suy nghĩ kỳ quái đó . NGười ta có Niềm tin Ko tin Thiên Chúa là có Tội sao ? Theo dòng lịch sử thì những người thể hiện cái Niềm tin Ko tin Thiên Chúa đều phải chết , bị giết một cách man rợ . Tuy vậy ,theo thời gian , cùng với sự tiến bộ của Nhân loại thì Thiên Chúa bị đẩy lui vào thế giới tinh thần , chỉ là nơi Cứu rỗi , rồi nhiều người bỏ Đạo , phần nhiều là để tránh cái thứ Thuế vô lý mà nhiều nước phương Tây áp dụng ,thuế Nhà thờ . Đến lạ .....
Nói đến sự Cứu rỗi ,chẳng biết cái đó nó là như thế nào nhưng những điều ta nhìn thấy thì nó cũng chẳng tốt đẹp gì . Hôm qua , (hay đúng hơn là sáng nay ) , ko ngủ được ( đang ốm ) ,mò xuống nhà xem TV , thế nào bật kênh Phim của đài Truyền hình Cáp Việt Nam , xem bộ phim khá hay . Tuy vậy , điều tệ hại và ấn tượng nhất bộ phim là Cảnh bà mẹ chồng trước khi chuẩn bị Thủ ác đối với người Con dâu đã đi Xưng tội . Ấy vậy ,cái sự Xưng tội ấy rất thành khẩn , khi lời Xưng tội ,Cầu xin vừa chấm dứt thì cũng đúng là lúc cái Tội ác ấy bắt đầu . May mắn thay ,kết cục tốt đẹp cho người Con dâu và Bà ta phải trả giá . Rồi một chi tiết nữa , đứa bé vừa sinh ra ,đã được Bà mẹ chồng vuốt ve ,yêu quí rồi thốt lên một câu "làm lễ Thánh " ,phải chăng đây là cái lễ Rửa tội cho đứa bé vừa chào đời , Bản chất con người là Ác chăng , nếu sai thì sao mới chào đời phải Rửa tội ? Cái khéo của bộ phim là ko cho Người xem biết cô Con dâu là người theo Đạo hay ko , có thấy cô ta đứng ở trước Nhà thờ nhưng sau khi theo chồng về quê . Nếu người theo Đạo thì chắc giải thích rằng :Chúa an bài . Đến là lạ , nếu bạn có xem phim thì sẽ thấy cô Con dâu bằng tất cả những gì mình có Chống trả lại Tội ác của Bà mẹ chồng thế nào . Vậy chăng , Thiên Chúa an bài để tôi viết bài viết này ?

Thấy bạn nào đo hỏi rằng Đạo Phật có Địa Ngục ko . Thưa rằng có , nhưng đó ko phải là nơi Trừng phạt tội lỗi Con người như của Thiên Chúa giáo , nới này chỉ là nơi Con người sửa chữa Sai lầm .Đạo PHật ko có cái Thiên đường mà ai được lên đó đều được Sung sướng Tột cùng , ở họ chỉ có cõi Niết Bàn là nơi Tĩnh lặnh nhất trần đời .
Tuy vậy ,xét theo quan điểm Khoa học thì chẳng có nơi nào gọi là Thiên đường hay Địa ngục cả . Ngay cả Giáo hoàng của Tòa nhà Hồ ly cũng đã thú nhận điều này . Tôi đã viết khá rõ ở các bài viết trước , ai có Tâm thì đọc .

PS:bạn nào thấy bài viết mình dài ko đọc được thì đừng nên trích dẫn Bài viết của mình để nói . Thảo luận là phải Xuyên suốt . Như chị Giao đã nói , phải đặt câu nói trong Văn cảnh .
Mình cũng ko cần ai chấm điểm đâu Thư ạ . Hãy để cho Lý trí suy xét chứ ko phải là Con tim . Con tim thì để dành cho những lúc vui vẻ bên Vườn cười ha .
Như bạn nào nói :logic của Chúa . Thế theo người đó Chúa là Người à ? Người mới có Logic . Nếu có bảo Chúa là con Chó thì người ta cũng tin cơ mà .Chúa là thế đó , như người ta nói :Chúa là tất cả và Chúa cũng chẳng là cái gì .
Thân .

Một trong những nguyên tắc cơ bản của tranh luận (debating) là phải tôn trọng đối thủ, tuyệt đối không dùng từ ngữ phỉ báng, mạt sát. Chú Tùng muốn thuyết phục những người theo đạo Chúa về những thứ mà chú gọi là "tội lỗi", "tội ác" mà chú lại sử dụng toàn những từ phỉ báng đức tin của người khác, nào là "Ki-tốt", "Cà Rốt", rồi "Tòa nhà Hồ Ly" thì làm sao những lời của chú có thể được người nghe chấp nhận, phỏng. Đến anh là loại vô thần vô đạo đọc mà còn thấy chướng tai, nữa là những người theo đạo Chúa. Chả trách chú PNMinh phát khùng lên ;)

Bây giờ anh hỏi chú Tùng một câu (và cũng xin lỗi chú nếu xúc phạm chú): chú thử tưởng tượng có ai đó nói chuyện với chú về một lầm lỗi của các cụ nhà chú (ờ, ở đời ai tránh được việc mắc lỗi, phỏng?) mà lại toàn dùng những lời mạt sát các cụ nhà chú (anh lại xin lỗi chú lần nữa), thử hỏi chú có thèm nghe người ta nói hay là chú sẽ nổi khùng lên vác gậy gộc ra choảng cho "cái thằng cha con mẹ đó" một trận? Chú mà không nổi khùng, anh xin chúc mừng chú vì chú đã "ngộ", nhưng anh chắc chú vẫn chưa đạt đến cảnh giới "sắc không" đâu :) Các cụ xưa có dạy "Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân", không biết chú có hiểu câu này không nhở?
 
To chị Giao : đến tài cho cách hành văn của người Việt Nam ta chị nhỉ . Em thì chịu khi chị "dịch " mấy đoạn đấy nó thế ,chứ nếu như em ,là người phàm nên dịch nghe nó chối thật , được cái người ta phán : mày ko thể làm văn được roài , làm toán thoai . Công nhận là ông bà nói đố có sai "cái lưỡi ko xương " . Lần sau ,có gì em đưa lên tiếng Anh vậy và nhờ một người nào đó dịch hộ , đến tệ cái trình độ hiểu tiếng Anh của em , chán thế chứ lại ,đến ngay "Woman " mà dịch láo , giờ thì em nhớ rồi "woman " là "thưa mẹ " .

To bác gì ở trên :đầu tiên chúng ta phải "chửi "cái vị Giáo hoàng của họ đã nhé , chẳng lẽ ông ta "ngu " khi nhận 7 núi Tội lỗi của Thiên Chúa ? Hay chăng trước sự tiến bộ của Nhân loại thì ko có Sai trái nào che dấu được ? Còn cách gọi đạo Cà Rốt hay Ki tốt thì ko phải em nhá , có gì đề nghị hỏi Mr.Hà ,phó bộ môn Triết trường Thủy lợi nhé . Em chỉ thuật lại . Còn cái chuyện Tội Ác ,Tội lỗi gì đó ,có ai chứng minh được ko phải thì cứ nêu lên , chẳng có gì phải bàn cả , bởi nếu đúng , mọi người sẽ công nhận .

Niềm tin Ko tin Thiên Chúa cũng đang Tồn tại và phát triển đấy nhé . Chẳng ai đả kích nó , chỉ nêu cái Sai của nó . Người ta ko "chửi " người TQ khi viết cuốn sách "Người TQ xấu xí " , đến sau này , người ta cũng ko "chửi " người VN nếu nêu lên "người Việt xấu xí " . Nên tránh dùng từ ngữ ko hay , nên nói về Sự thật đã và đang diễn ra .

Cuối cùng , tránh gọi Kito giáo bao trùm là Tôn giáo . Trên thế giới có rất nhiều Tôn giáo , và kito giáo chỉ là một trong chúng . Người ta ko ai Đả kích Tôn giáo , người ta có quá lắm là Đả kích một thứ Tôn giáo Sai lầm , nếu ko chỉ là Nêu cái Sai . Tiện đây , nên hỏi thế này , để cho nó ko phải một chiều thì cho em hỏi cái http://thanhkinh.com có phải là một chiều ko ạ ? ( 1 tháng rồi chưa vào lại ) . Nếu nó là một chiều thì cũng chẳng cần xem nó làm gì nữa .
Có một số người khi đàm luận về Tôn giáo và ngay cả Thiên chúa giáo có cái nhìn rất đúng mực , tuy họ là người Thiên chúa giáo nhưng điều gì họ cảm thấy là Sai thì họ nhận , ko chối bỏ . Hơi tiếc khi TTVNOL vẫn chưa mở cửa lại , nếu ko em sẽ sang hỏi :"các bác tự bịa mình theo Đạo à ? " . Đến tội , con người nó Đa nghi là thế đó . .. .
 
Nguyễn Thanh Tùng đã viết:
Đấy , em thú nhận là chưa đọc Bai Bờ Lờ nên đề nghị mọi người cho xin những lời nói tốt đẹp ở trong cuốn sách ấy . Nó khó kiếm lắm phải ko ?

Cuộc tranh luận này về bản chất tớ cảm thấy giống như đang tranh luận với một đồng chí chưa bao giờ về VN nhưng chỉ đọc sách báo phản động về nó. Không muốn đóng topic ở đây, nhưng thực tế để thay đổi một quan niệm xấu thâm căn cố đế đã lâu cũng mất nhiều thời gian đấy. /:)
 
Nguyễn Thanh Tùng đã viết:
To bác gì ở trên :đầu tiên chúng ta phải "chửi "cái vị Giáo hoàng của họ đã nhé , chẳng lẽ ông ta "ngu " khi nhận 7 núi Tội lỗi của Thiên Chúa ? Hay chăng trước sự tiến bộ của Nhân loại thì ko có Sai trái nào che dấu được ? Còn cách gọi đạo Cà Rốt hay Ki tốt thì ko phải em nhá , có gì đề nghị hỏi Mr.Hà ,phó bộ môn Triết trường Thủy lợi nhé . Em chỉ thuật lại . Còn cái chuyện Tội Ác ,Tội lỗi gì đó ,có ai chứng minh được ko phải thì cứ nêu lên , chẳng có gì phải bàn cả , bởi nếu đúng , mọi người sẽ công nhận .

Thứ nhất, chú chưa trả lời câu hỏi của anh về mức độ "ngộ" của chú, nên anh cũng chưa biết sẽ nói tiếp với chú theo kiểu gì. Mong chú sớm làm rõ vụ này rồi ta tranh luận tiếp.

Thứ hai, cứ dựa vào mấy cái dòng mà chú viết ở trên, chú với con vẹt cũng chả khác nhau mấy. Con người khác con vật ở chỗ biết suy nghĩ, phỏng? Anh nghĩ chú gì sao cũng có học chút, chú nên tranh luận bằng kiến thức và ngôn từ của bản thân chú để phục vụ mục đích nào đó của chú (anh dek biết mà anh cũng dek quan tâm). Ông thầy của chú, anh xin lỗi, có khi chưa bao giờ đọc nguyên bản cuốn "Kinh Thánh" (Bai Bờ Lờ theo cách gọi của chú), vậy nên chú đừng mang ông ấy ra dọa anh! Anh hồi trước cũng có dạy mấy ông thầy ở khoa Triết rồi, anh lạ dek gì mấy chiến sĩ đấy.

Niềm tin Ko tin Thiên Chúa cũng đang Tồn tại và phát triển đấy nhé . Chẳng ai đả kích nó , chỉ nêu cái Sai của nó . Người ta ko "chửi " người TQ khi viết cuốn sách "Người TQ xấu xí " , đến sau này , người ta cũng ko "chửi " người VN nếu nêu lên "người Việt xấu xí " . Nên tránh dùng từ ngữ ko hay , nên nói về Sự thật đã và đang diễn ra.

Điều chú nói trái ngược với điều chú làm.

Cuối cùng , tránh gọi Kito giáo bao trùm là Tôn giáo . Trên thế giới có rất nhiều Tôn giáo , và kito giáo chỉ là một trong chúng . Người ta ko ai Đả kích Tôn giáo , người ta có quá lắm là Đả kích một thứ Tôn giáo Sai lầm , nếu ko chỉ là Nêu cái Sai . Tiện đây , nên hỏi thế này , để cho nó ko phải một chiều thì cho em hỏi cái http://thanhkinh.com có phải là một chiều ko ạ ? ( 1 tháng rồi chưa vào lại ) . Nếu nó là một chiều thì cũng chẳng cần xem nó làm gì nữa .

Theo ngôn ngữ Toán của chú, Kitô giáo và Hồi giáo đều là tập con của Tôn giáo. Chú nghĩ gì về lôgic của chú? Anh lại hỏi tiếp, theo chú thì Phật giáo có sai lầm không? Chú có bao giờ đi tìm hiểu về những sai lầm của Phật giáo hay không?

PS. Anh đọc lại đoạn này lại sợ chú không hiểu được, đành mất công giải thích cho chú một chút. Lấy ví dụ, trong kinh Phật có nhắc đến việc "cấm uống rượu", rượu có hàng trăm hàng ngàn hàng vạn loại, chỉ uống một loại rượu có tên gọi là "Lúa Mới" có được coi là uống rượu không nhỉ?

Có một số người khi đàm luận về Tôn giáo và ngay cả Thiên chúa giáo có cái nhìn rất đúng mực , tuy họ là người Thiên chúa giáo nhưng điều gì họ cảm thấy là Sai thì họ nhận , ko chối bỏ . Hơi tiếc khi TTVNOL vẫn chưa mở cửa lại , nếu ko em sẽ sang hỏi :"các bác tự bịa mình theo Đạo à ? " . Đến tội , con người nó Đa nghi là thế đó . .. .

... nhưng cũng có một (số) người khi đàm luận về Tôn giáo và Thiên chúa giáo lại có cái nhìn không đúng mực, và một thái độ không cầu thị. Thế sao gọi "giác ngộ", phỏng :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Này mình hỏi cái nhé:

- Con người càng man di mọi rợ thì càng dã man hơn? Đúng hay sai?

- Con người sinh ra ai cũng tốt cả? Đúng hay sai? (xét lại câu nói của Khổng Tử)

- Tại sao con người lại ác? Và tại sao con người lại thiện? Bản năng của con người là cái thiện hay cái ác?

- Tại sao chúng ta lại thấy khoái trá khi đập phá một cái gì đấy? Và tại sao ta lại thấy hài lòng khi làm một điều tốt?

Và câu hỏi cuối cùng để có thể giải thích được phần nào về tôn giáo xét từ khía cạnh không tôn giáo (tức từ bản thân con người mà thôi):

- Chúng ta phải công nhận một điều là chúng ta đang sống trong một thế giới mà tính nhân đạo được đề cao hơn bao giờ hết. Vậy có thể giải thích được nguồn gốc của sự nhân đạo đó? Từ tôn giáo, văn hóa, tiến bộ khoa học kỹ thuật, nền kinh tế thị trường hay vì con người "chợt" nhận ra là cần sống lương thiện hơn?
 
To LC Thành: Cũng không hẳn là chúng ta sống trong một thế giới mà "tính nhân đạo được đề cao hơn bao giờ hết" đâu. Từ bao đời nay "tình nhân đạo" vẫn luôn được đề cao. Có điều mỗi thời người ta giải thích tình nhân đạo một khác mà thôi. Chả hạn thời xưa người ta cho rằng phải có "trung quân ái quốc" trong sự nhân đạo, và nhân đạo được giải thích trong "ngữ cảnh" đó. Ngày nay thì tại một số nơi người ta đề cao "nhân quyền", "dân quyền" và giải thích sự nhân dạo cũng trong ngữ cảnh tương tự. Nhìn lại thì trong lịch sử càng hiện đại hơn người ta càng tàn sát lẫn nhau nhiều hơn thì phải. Thế chiến thứ nhất trong một thời gian ngắn đã tiêu diệt bao nhiêu người? Và thế chiến thứ 2 đã làm "tốt" cái việc giết người như thế nào so với thế chiến thứ nhất? Israel tàn sát người Palestine như thế nào? Và người Palestine cũng giết người Israel vô tội như thế nào? Cho nên trước khi nói chúng ta hiện nay "đề cao nhân đạo" hơn bao giờ hết, thì trước hết cần phải giải thích thế nào là nhân đạo, và thế nào thì gọi là đề cao đã!

Quay lại với vấn đề tôn giáo: Chị Giao, theo em hiểu thì ko có sự khác nhau nhiều đến thế giữa Đạo Phật và Đạo THiên Chúa đâu chị. Nếu đúng như chị nói là Đạo Thiên Chúa cho phép người ta phạm tội để rồi chỉ việc xám hối là xong, thì tại sao lại phải có người đứng rủa tội trước khi một ngừoi chết? Phải chăng một kẻ sắp chết nếu ko có một người đứng đó để nghe xưng tội thì sẽ ko được lên thiên đàng? Trong khi đó thì "Ngộ" trong PHật Pháp cũng đâu có bắt buộc phải "NGộ" vào lúc nào đâu? Nói cho cùng một người cả đời làm ác, mà đến khi sắp chết bỗng "lập địa" thì theo em hiểu cũng vần "thành PHật" như thường chị ạ.

Về chuyện "hấp dẫn" thì em hoàn toàn ko đồng ý với chị. Theo em điểm cốt lõi ở đây là "marketing". Trong khi Đạo Phật chú trọng vào "duyên", vào "giác ngộ", cho nên ko chú trọng lắm trong chuyện truyền đạo, thì Đạo Thiên Chúa dường như lấy truyền đạo làm đầu. Người THiên CHúa Giáo luôn mong muốn đi truyền Đạo khắp nơi, trong khi đó ngừoi theo Đạo Phật chỉ truyền đạo cho người nào muốn theo Đạo mà thôi. Vì vậy ko nên nói đạo nào "hấp dẫn" hơn đạo nào chị ạ. Có thể Đạo Thiên Chúa hấp dẫn đối với chị Giao, nhưng nó ko hấp dẫn đối với em tí nào cả (Đạo Phật cũng ko mấy hấp dẫn em nữa, nhưng vì nhiều lý do mà em vẫn nghiêng một chút về Đạo PHật hơn).
 
Nguyễn Thanh Tùng đã viết:
Chẳng biết em nhìn nó "ngứa "thế nào mà trong hằng mấy trăm SV , ông thầy lại nhìn và nói một câu : "anh đeo cái bùa của Đạo Ki tốt , Cà Rốt nào vậy ? " . Ấy ra , cái này anh giải thích thế nào ? Riêng em , đó là cái nhìn Khinh bỉ , Căm ghét của người có học về những điều Nhơ bẩn , Tội lỗi của Thiên chúa đã gây nên ( điều này ai phủ nhận thì đọc những bài trên ) . May mắn thay , cái thằng trò em nó lại ko phải là cái loại Cà Rốt , Ki tốt nên nó đáp :" em theo cái Đạo Học " ...."Tốt " . Hẳn ko tồi cho câu trả lời chứ

2 giả thuyết:
- Ông thầy này có vấn đề.
- Người đưa ra những nhận định trên có vấn đề.
 
Hơn nứa bàn về "THiên Đàng" của Đọc Thần Giáo với "Niết Bàn" của Đạo Phật cũng đáng bàn. Trong Đạo Thiên Chúa thì cũng lên thiên đàng cả nhưng có người chỉ là "thần dân" mà cũng có người thì là "Thành" phải ko chị? Còn Đạo Phật nói nếu ko thể siêu thoát mà lên cõi Niết Bàn thì người ta cũng vẫn sẽ đầu thai làm kiếp khác. Một người hành thiện cả đời thì sẽ có cái nhân tốt, kiếp sau sẽ gặp cái quả tốt là sống cuộc sống sung sướng an nhàn. Vậy cuộc sống sung sướng trong kiếp sau có chắc là ko tốt hơn so với cuộc sống trên Thiên Đường ko? Nếu một người lên Thiên Đường rồi mà phạm phải tội lỗi trên thiên đường thì sao? Nếu ko sao cả thì trên thiên đường mọi người cũng sẽ mắc lỗi, và như thế thì thiên đường có khác gì hạ giới? Nếu nói trên thiên đường một người làm ác cũng ko thể làm hại kẻ khác (vì ai cũng sung sường) thì em quả thật ko hiểu sao THiên Chúa ko cho mọi người sống trên thiên đường luôn đi, tội lỗi họ mắc phải thì kệ họ chứ sao nữa? Còn nếu ở Thiên Đường nếu phạm tội thì bị rơi vào Hỏa nGục thì ko sớm thì muốn, Thiên Đường cũng sẽ chỉ còn mỗi Chúa và vài vị Thánh của người mà thôi :).
 
Đến là lạ , khi người ta Thảo luận có một cách nhìn rất hay , để mình đúng thì đối phương phải sai ; nếu mình sai thì đối phương phải sai hơn .
Thế từ đầu đọc đến giờ chẳng ai công nhận được điều gì à ? (xét về tính Xác thực , Sự thật lịch sử ) Hóa ra người ta viết cũng phí .

Ngồi nói chuyện với chị Giao , với cái bác gì theo đạo vẫn còn thấy thú vị hơn bởi họ cũng có Niềm tin , Niềm tin Thiên Chúa . Tuy vậy , nói chuyện với một người rất tự hào nhận mình là Vô thần nghe rất lạ tai . Đến là lạ luôn nhé .
Có lẽ cái người Vô thần nên cũng chẳng cần đọc kỹ lời người ta viết , chị Giao chắc cũng có đọc hết và như chị nói thì chị nhấn mạnh ở một điểm . Đến lạ là có người Vô thần cho tôi "ngộ " cái gì nữa ,"ngộ " phải chăng là một từ của Đạo Phật ? Mà đạo PHật thì liên quan gì đến tôi ? Tôi nói ,tôi bảo ai Từ bỏ Niềm tin đâu ? Tôi phỉ báng gì cộng đồng Công giáo Việt Nam đâu ? Từ đầu tôi đã khẳng định , Công giáo VN là một cá thể khá hay , đặt mục đích "yêu nước " lên trên hết , trên cả chúa . Vậy , người ta nói tôi PHỉ báng điều gì ? Hơn nữa ,những điều tôi đưa ra là một Sự thật lịch sử nên người ta nói tôi là Vẹt cũng được , Lịch sử thì ko được phép xuyên tạc . Do đó , nếu ai tìm được lỗi sai Sự thật thì nêu lên , tôi là người biết Chấp nhận mình Sai , nói là làm chứ ko phải nói cho vui .

Điều khác , chẳng biết người Vô thần "dạy " ai chứ thầy Hà là một Thương binh , là một Chiến sĩ và bây giờ là một Giảng viên , một người đã vì Đất nước , vì Nhân dân .. .đến tận bây giờ tuy đã già nhưng thầy vẫn tham gia Tình nguyện với các Sinh viên , năm qua thầy đi Bắc Kạn . Vậy , người Vô thần là "thầy " của người ấy chăng ?...

Điều nữa ,tôi là một người trò , quyết theo cái đạo Học nên bất kỳ Tôn giáo nào , thấy có cái hay thì đều chấp nhận và tích lũy ; còn cái nào dở thì phải nói . Đạo Phật tôi ít nói bởi vì nó có ít điều dở và những điều dở ấy ko gây hại cho Cộng đồng ; nhưng nhìn vào Thiên Chúa ( Kito giáo ) thì rõ ràng nó gây hại là thế đấy ( tôi cũng chẳng muốn viết thêm điều này nữa , có ai thèm đọc đâu ) . Tôi cũng chẳng phải là cái thằng Nhân từ ,Tốt lành gì cho Cộng đồng , song tôi ghét cái kiểu Tiếp thị của Kito giáo , nghe nó chối lắm .

Cuối cùng ,lần nữa đề nghị nhé , hãy nêu cái Tốt của Thiên Chúa cho tôi nghe một lần nào .Tôi ko được nghe quá . Đến lạ ....chẳng lẽ cái tốt này nó hiếm lắm sao . Nhấn mạnh , cái tốt của Thiên Chúa chứ ko phải là Cái tốt của Công giáo VN nhé , cái này tôi thừa nhận rồi . Thân .

PS: như đã nói , ai thích khóa topic thì cứ làm . Ban Quản trị có suy nghĩ của họ và chúng tôi có suy nghĩ của chúng tôi . Chúng tôi tham gia thì phải Tuân theo Luật . Làm chứ đừng nên nói . Tôi ghét Thiên Chúa thì tôi nói ,1/3 khóa 46 trường tôi biết điều tôi nói .
 
- Con người càng man di mọi rợ thì càng dã man hơn? Đúng hay sai?
Điều này thì em khẳng định là Sai . Con người càng man di ,man rợ nhưng trong nó vẫn có Tình người , còn ngày nay , Tình người được đem bán rồi ; nó thay thế vào đó là Tình Cộng đồng , nó nhỏ hơn Tình người rất rất nhiều . Nếu nói người nguyên thủy là Man di mọi rợ đúng bởi cái văn hóa sống của họ là thế nhưng họ sống có Tình người hơn bây giờ rất nhiều . Họ sống Hữu thân và Đa thần . Bắt đầu từ khi có cuộc sống Vô thần hay Độc thần thì cuộc sống mới có nhiều TRanh đấu , nhiều Cuộc Chiến tranh .Nguyên nhân phải chăng là xung đột Tôn giáo , đại diện cho lợi ích Giai cấp ?

- Con người sinh ra ai cũng tốt cả? Đúng hay sai? (xét lại câu nói của Khổng Tử)
Con người sinh ra Bản chất là Thiện ,em theo ông bà nhà em "nhân chi sơ ,tính bản thiện " . Còn ai đó cho rằng Con người sinh ra là Xấu thì kệ người ta , người ta tuân theo cái logic của thế hệ ko phải là Người . Theo họ , cục đất sét là người đàn ông , cục đất thịt là người đàn bà ; rồi chính họ là những con Chiên ( con Cừu ) . cái này thì chịu , nó phủ nhận hoàn toàn dòng giống Tiên Rồng đáng Tự hào của Dân tộc . Chẳng ai dám bàn .

- Tại sao con người lại ác? Và tại sao con người lại thiện? Bản năng của con người là cái thiện hay cái ác?
Như ở trên , em quan niệm con người bản chất là Thiện và theo những gì em chứng kiến thì chỉ do Điều kiện đưa đẩy người ta mới phạm tội . Vậy theo em . Môi trường khiến con người ta phạm tội chứ bản chất là Thiện .Nhìn thế giới nên nhìn Cái Tốt của nó nhưng nhiều khi cái Tốt nó lại được khóe léo che đậy bằng Sự giả dối ,Xấu xa đến tàn bạo ; lúc đó chúng ta phải có trách nhiệm vạch mặt chúng để tìm lại cái Tốt , cái Đẹp đích thực .

- Tại sao chúng ta lại thấy khoái trá khi đập phá một cái gì đấy? Và tại sao ta lại thấy hài lòng khi làm một điều tốt?
Chẳng có ai khoái trí khi Đập phá một thứ gì đó , chỉ có được nuôi dưỡng trong một môi trường như thế nào mới tạo nên thế . Hẳn nhiên ,hành động Ném đá lên đoàn tầu của VN ko phải là Đập phá , đó là Nghịch mà Nghịch là đặc tính của Trẻ . Tuy vậy , nhìn ra xã hội phương Tây , được học nhiều những điều , được học phải Hướng thiện , được học về một vị Thiên Chúa nhân từ và được học khi làm Ác thì Xưng tội ,thế là xong ...nên người ta chẳng dại gì mà ko Đập phá cho nó thích cả . Cái này thì chịu , may ở VN ,dưới sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng và Nhà nước nên mọi chuyện đều ổn thỏa ,so sánh với thời kỳ trước 75 thì đúng là Tôn giáo hỗn loạn , có duy đạo Phật là Vì nước ,Vì dân ; còn cộng đồng Công giáo thì chỉ một số ít và thường là ở khu vực miền Bắc hoặc giáp ranh vĩ tuyến 17 . Chán .

- Chúng ta phải công nhận một điều là chúng ta đang sống trong một thế giới mà tính nhân đạo được đề cao hơn bao giờ hết. Vậy có thể giải thích được nguồn gốc của sự nhân đạo đó? Từ tôn giáo, văn hóa, tiến bộ khoa học kỹ thuật, nền kinh tế thị trường hay vì con người "chợt" nhận ra là cần sống lương thiện hơn?
Bản chất của Con người là Lương thiện nên chẳng vì một thứ gì mà con người nhận ra mình cần Lương thiện hơn cả .Điều này xuất phát từ Tâm . Con người thời nào cũng Lương thiện , tuy vậy trong cái thời đại ngày nay người ta ko còn dễ dàng nhận ra nữa thôi . Đến lạ , một người chẳng bao giờ quen biết lại đi khen người khác Tốt bụng chỉ vì dừng lại hỏi xem xe của người đó bị sao . Hiếm nhỉ , thế mà thời đại này vẫn có đấy . Nhớ mãi ...

Bác ạ , trong tim mọi người đều Trào dâng Niềm tin Cuộc sống ,đó mới là điều Quan trọng .Chẳng phải đặt niềm tin nơi ai cũng được Đền đáp ,hãy đặt Niềm tin vào Cuộc sống ,vào Bản thân . Nếu Tin người khác thì càng tuyệt vời hơn nhưng nếu Tin vào một cái điều gì Phi lý , Hão Huyền , Tuyệt đối Hoàn hảo thì đừng nên , chẳng có gì chán bằng . Khi phạm lỗi ,hãy để Bản thân tự chịu trách nhiệm , khi vượt qua ,con người mới Tiến bộ ;còn nếu lúc nào cũng có người nào đó "đỡ " hộ thì đến bao giờ mới Tiến bộ được .
Ngày nay , ở các nước gọi là PHát triển thì số người Bỏ Đạo phương Tây , tìm đến với đạo PHương Đông ( ko có Đấng Tối Cao :pHật .... hay đạo Hữu thần :đạo Nhật .. .) .Do đó ,cứ tin tưởng vào sự tiến bộ của Nhân loại , ngày nay người ta biết nghĩ . biết nhìn vào Sự thật hơn nhiều ,họ khẳng định được thế nào là Sai để sửa và thế nào là đúng để theo .
Thân .
 
Hà Đăng Sơn đã viết:
Niềm tin Ko tin Thiên Chúa cũng đang Tồn tại và phát triển đấy nhé . Chẳng ai đả kích nó , chỉ nêu cái Sai của nó . Người ta ko "chửi " người TQ khi viết cuốn sách "Người TQ xấu xí " , đến sau này , người ta cũng ko "chửi " người VN nếu nêu lên "người Việt xấu xí " . Nên tránh dùng từ ngữ ko hay , nên nói về Sự thật đã và đang diễn ra.

Điều chú nói trái ngược với điều chú làm.
Không thấy dẫn chứng bác ạ, dù nó có rõ ràng đến mấy thì bác cũng nên đưa ra.

Hà Đăng Sơn đã viết:
Có một số người khi đàm luận về Tôn giáo và ngay cả Thiên chúa giáo có cái nhìn rất đúng mực , tuy họ là người Thiên chúa giáo nhưng điều gì họ cảm thấy là Sai thì họ nhận , ko chối bỏ . Hơi tiếc khi TTVNOL vẫn chưa mở cửa lại , nếu ko em sẽ sang hỏi :"các bác tự bịa mình theo Đạo à ? " . Đến tội , con người nó Đa nghi là thế đó . .. .

... nhưng cũng có một (số) người khi đàm luận về Tôn giáo và Thiên chúa giáo lại có cái nhìn không đúng mực, và một thái độ không cầu thị. Thế sao gọi "giác ngộ", phỏng :)

Đoạn này em không thấy có tính chất thảo luận gì, chỉ như 1 câu đá đểu. Cái đó thật sự chả giúp cho ai,người đọc thì cảm thấy bị thiếu tôn trọng.

Hà Đăng Sơn đã viết:
Cuối cùng , tránh gọi Kito giáo bao trùm là Tôn giáo . Trên thế giới có rất nhiều Tôn giáo , và kito giáo chỉ là một trong chúng . Người ta ko ai Đả kích Tôn giáo , người ta có quá lắm là Đả kích một thứ Tôn giáo Sai lầm , nếu ko chỉ là Nêu cái Sai . Tiện đây , nên hỏi thế này , để cho nó ko phải một chiều thì cho em hỏi cái http://thanhkinh.com có phải là một chiều ko ạ ? ( 1 tháng rồi chưa vào lại ) . Nếu nó là một chiều thì cũng chẳng cần xem nó làm gì nữa .

Theo ngôn ngữ Toán của chú, Kitô giáo và Hồi giáo đều là tập con của Tôn giáo. Chú nghĩ gì về lôgic của chú? Anh lại hỏi tiếp, theo chú thì Phật giáo có sai lầm không? Chú có bao giờ đi tìm hiểu về những sai lầm của Phật giáo hay không?

PS. Anh đọc lại đoạn này lại sợ chú không hiểu được, đành mất công giải thích cho chú một chút. Lấy ví dụ, trong kinh Phật có nhắc đến việc "cấm uống rượu", rượu có hàng trăm hàng ngàn hàng vạn loại, chỉ uống một loại rượu có tên gọi là "Lúa Mới" có được coi là uống rượu không nhỉ?

Đoạn phía trên anh Tùng viết,em nghĩ mọi người đều hiểu ý tác giả nói gì. Nhưng anh Sơn này dường như lại cố lái vấn đề theo hướng khác, hoặc cố không hiểu :-?
Thế này, cái ví dụ anh đưa ra tất nhiên đúng, thế nhưng lại không phù hợp với ngữ cảnh ở trên. Cái tác giả muốn nói là đừng nói anh ta "Đả kích Tôn Giáo" nói chung bởi như thế anh ta hiểu là đã đả kích đến tất cả. Mọi người có dùng từ "Đả kích Tôn Giáo" , không hẳn sai. Nhưng nếu thay câu:
"Bạn nên tránh hành động và lời nói đả kích Tôn Giáo"
bằng
"Bạn nên tránh hành động và lời nói đả kích Kito giáo"
thì có tính xây dựng hơn không? Bởi dù gì thì ở đây cũng đang nói về Chúa ở Kito giáo như một chủ thể riêng biệt. Em không hiểu rõ về vấn đề này nhưng em thích xem thảo luận tôn trọng nhau.

Mỗi người có một ý kiến, nhưng bài chị Giao, anh Minh có tính góp ý hơn hẳn, vừa để thể hiện ý kiến của mình, vừa có thể để đối phương nhận rõ sai lầm chứ không bắt bẻ cái nhỏ nhặt. Mong anh Sơn để ý cho.


Quay lại với vấn đề chính. Em xin hỏi những người ở đây là bài post đầu tiên sai hay đúng? ở chỗ nào? Thảo luận của mọi người có toát lên cái sự phản đối nhưng thực sự em vẫn chưa hiểu là bài đó có đoạn nào đúng, đoạn nào sai, chỉ thấy trích dẫn vài dẫn chứng. Cũng có người kết luận nhưng kết luận không rõ ràng. Em chưa đủ sức để tham gia những bài như thế này nhưng muốn được xem cuộc thảo luận kết thúc bằng cái Đúng Sai rõ ràng. Xin hết.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bây giờ giãi bày thắc mắc của bản thân mình về Thiên Chúa Giáo . Theo như Đạo Thiên Chúa và Đạo Hồi thì Chúa là Đáng Toàn Năng, Đấng biết hết - vậy nếu Chúa đã biết hết thì tức là mọi sự trên đời này đều đã được sắp đặt cả, và sự sắp đặt này là tác phẩm của Chúa khi Chúa tạo ra thế giới này (hoặc là vũ trụ này). Vậy việc một người có tin vào CHúa hay ko, hoặc một người có hành thiện hay là hành ác phải chăng đều đã được sắp đặt trước? Và như thế thì tội lỗi của loài người phải chăng là tội lỗi của Chúa? Và như vậy thì ai xuống địa ngục ai lên thiên đường phải chăng cũng đều do Chúa quyết định cả rồi?

Thử hình dung đời người khi sinh ra giống như 1 cái cây mới nảy mầm, chỉ có 1 cái thân duy nhất. Sau đó bắt đầu phần nhánh, rồi từ các nhánh lại phân ra các nhánh tiếp theo. Con người, mỗi khi đứng trước một lựa chọn,quyết định nào đó thì cũng giống như đứng trước chỗ phân nhánh của cái cây vậy. Nếu đi theo nhánh này thì sẽ dẫn tới chỗ phân nhánh tiếp, lại lực chọn tiếp, lại đi tiếp, lại tới chỗ phân nhánh mới.... Nếu như nhánh mà ta chọn là nhánh đúng, nhánh tốt thì sẽ vươn lên mãi, nhưng nếu nhánh ta chọn lại là nhánh còng queo thì sớm hay muộn nó cũng sẽ bị thui chột.

Chúa biết trước được điều gì sẽ xảy ra không có nghĩa là mọi sự diễn ra chỉ theo đúng 1 kịch bản. Con người có toàn quyền lựa chọn điều họ làm và cuộc sống của họ là phụ thuộc hoàn toàn vào chính những điều họ đã chọn. Giống như 1 đứa bé, bố mẹ để cho nó có quyền lựa chọn làm điều này, điều khác, mặc dù họ cũng biết rằng với tính của con mình thì chắc nó sẽ làm điều này chứ không phải điều kia, thế nhưng bố mẹ nào mà chẳng mong rằng con mình sẽ làm điều tốt, điều đúng, nghe theo lời bố mẹ dạy. Ở đây lại nảy sinh ra mẫu thuẫn giữa việc đòi hỏi con cái phải làm điều đúng và lòng bao dung cho những sai lầm của con mình. Nếu như cha mẹ, luôn bắt con cái phải làm những điều đúng đắn, gò ép theo 1 khuôn khổ và nếu lỡ có làm sai thì sẽ trừng phạt, đánh đập không thương tiếc chỉ vì họ không thể bao dung cho sai lầm thì như vậy chính bản thân họ cũng trở nên thiếu tình người. Thế nhưng nếu vì yêu thương con quá, con làm sai làm đúng cũng xuề xòa bỏ qua, nếu vậy thì sẽ không bao giờ có thể dạy cho con mình trở thành 1 người tốt được. Theo quan điểm của kinh thánh thì Chúa để cho con người có quyền tự do chọn lựa đường đi của mình. Nếu như con người có phạm phải sai lầm thì đôi khi sẽ phải chịu hậu quả để tự họ thức tỉnh và hiểu được họ đang làm sai, nhưng đôi khi lại là sự bao dung, độ lượng để họ hiểu rằng cho dù họ có phạm sai lầm thì Chúa vẫn luôn thương yêu và tha thứ cho họ.

Và như thế thì tội lỗi của loài người phải chăng là tội lỗi của Chúa?

Một điểm mà mọi người nhìn nhận không chính xác, giống kiểu Chúa là người tạo ra điều thiện và điều ác. Theo quan điểm của kinh thánh, Chúa là người đem đến cái tốt đẹp cho con người. Nhưng kẻ thù của Chúa là Satan thì luôn tìm cách phá hoại, làm con người bị u muội bởi những ảo ảnh và sa ngã. Đứng trước 2 chọn lựa làm điều tốt hay làm điều ác giống như đứng trước chọn lựa đi theo Chúa hay nghe theo lời xúi bẩy của quỉ dữ. Con người có quyền tự do chọn lựa và nếu họ chọn làm điều tội lỗi, bắt tay với quỉ dữ thì đó là do họ, tại sao lại là do Chúa?

Quay lại với vấn đề tôn giáo: Chị Giao, theo em hiểu thì ko có sự khác nhau nhiều đến thế giữa Đạo Phật và Đạo THiên Chúa đâu chị. Nếu đúng như chị nói là Đạo Thiên Chúa cho phép người ta phạm tội để rồi chỉ việc xám hối là xong, thì tại sao lại phải có người đứng rủa tội trước khi một ngừoi chết? Phải chăng một kẻ sắp chết nếu ko có một người đứng đó để nghe xưng tội thì sẽ ko được lên thiên đàng? Trong khi đó thì "Ngộ" trong PHật Pháp cũng đâu có bắt buộc phải "NGộ" vào lúc nào đâu? Nói cho cùng một người cả đời làm ác, mà đến khi sắp chết bỗng "lập địa" thì theo em hiểu cũng vần "thành PHật" như thường chị ạ.

1. Việc rửa tội trước khi chết không được đề cập đến trong kinh thánh, trong Bible không có 1 người nào được nhắc đến là đã làm lễ rửa tội cho người chết và khi họ chết cũng không có ai làm lễ cho họ cả. Đó là 1 thủ tục, lễ nghi mà Cơ Đốc giáo tự nghĩ ra và áp dụng nó cùng với muôn vàn các lễ nghi khác. Giống như trong đạo Phật, không có chỗ nào nói rằng nam thì vái 3 vái, nữ vái 7 vái hay những thủ tục như vái người sống thì vái mấy vái, người chết mấy vái... Đại loại vậy.

Ý nghĩa của việc rửa tội là thủ tục chứng nhận cái chết của người sắp chết và việc họ sẽ được hoàn sinh vào ngày tận thế. Thủ tục này chỉ do các cha đạo thực hiện. Có lẽ đó cũng là một trong những cách mà Cơ Đốc Giáo ngày xưa thực hiện để làm tăng thêm quyền lực của đối với người con chiên vì nếu con chiên không nghe theo họ, họ sẽ không làm lễ rửa rội cho thì linh hồn của các con chiên sẽ không được yên nghỉ, các con chiên sẽ không được hoàn sinh vào ngày tận thế để lên thiên đàng với Chúa.

2. Sự khác nhau giữa đạo Phật và Đạo Thiên Chúa

Có rất nhiều điểm khác nhau giữa đạo Phật và Thiên Chúa Giáo. Ở đây chỉ chỉ muốn nói về mặt tội lỗi, xám hối và được tha lỗi.

Trong đạo Phật thì người ta tránh không làm tội lỗi như một con đường để giải thoát khỏi sự đầy ải của kiếp người, còn theo Thiên Chúa giáo thì không làm điều có tội để không làm phật lòng Chúa.

Có nhiều người cho rằng có sự tương đồng giữa hình ảnh của Jesus và Phật Bồ Tát nhưng thực ra thì đó là 2 hình ảnh hoàn toàn khác nhau. Trong Thiên Chúa Giáo - Chúa Jesus chết cho những tội lỗi của con người, cứu con người khỏi sự trừng phạt của Đức Chúa Trời bằng cách nhận hết tội lỗi của con người vào mình và chết thay cho họ, đem đến sự cứu rỗi cho bất cứ ai có lòng tin và chấp nhận sự hy sinh của người thay cho tội lỗi của họ. Trong khi đó Phật Bồ Tát thì không quan tâm đến việc phạm tội lỗi như một ý nghĩa cơ bản mà chỉ chú trọng vào việc kết thúc sự khổ đau. Trong Phật Giáo không có khái niệm ông trời giận dữ về những tội lội do con người làm, hay khái niệm cần phải có sự hy sinh để chuộc hộ tội lỗi cho loài người. Sự hy sinh duy nhất của Phật Bồ Tát là việc khi Ngài đạt được sự siêu thoát cho mình, có thể lên cõi niết bàn ngay thì Ngài đã lưu lại để có thể giúp những người khác tìm được chân lý của đạo Phật.

Theo đạo Chúa thì con người sẽ có được sự cứu rỗi nếu họ có lòng tin vào Chúa, nhưng theo đạo Phật, để đạt được sự siêu thoát thì phải thiền để quên đi nhưng ham muốn, tham vọng. Theo đạo Chúa thì con người có thể được tha thứ mọi tội lỗi bất cứ lúc nào, mọi tội lỗi, đau khổ sẽ được chấm dứt vĩnh viễn cho loài người, nhưng trong Phật Giáo thì chỉ có sự chấm dứt sự khổ đau của từng cá thể.

Thiên Chúa Giáo hướng tới sự cứu rỗi khỏi tội lỗi chứ không phải khỏi chính cuộc sống. Thiên Chúa Giáo đề cao sự sống của con người, vì con người bản chất sinh ra là tốt đẹp, là hiện thân hình ảnh của Chúa và con người sẽ có được cuộc sống vĩnh cửu bên Chúa trên thiên đàng. Trong Thiên Chúa giáo có sự phân biệt rất rõ ràng giữa thiên đàng và địa ngục và cuộc sống trên thiên đàng là cuộc sống hoàn hảo mọi mặt cho loài người. Trong Phật Giáo lại đề cập đến sự đầu thai và chỉ có cõi niết bàn kiên định, nơi mà con người không còn là con người nữa, hay như theo Đại Thừa phái thì thiên đàng hay địa ngục chỉ là nhất thời và người cuối cùng trở thành thần thánh khi đã hòa vào cùng với hư vô. Đó là sự khác biệt lớn của Thiên Chúa giáo và Phật Giáo vì theo Thiên Chúa giáo, Chúa Jesus đã nhận hết tội lỗi hộ cho con người rồi, vậy thì tại sao lại còn phải trả nợ ân oán, tội lỗi của họ ở những kiếp sau?

Theo Thiên Chúa Giáo, quan niệm về bản thân cuộc sống là tốt đẹp và có ý nghĩa thiêng liêng, nhưng trong Phật Giáo thì cho rằng cuộc sống thực tế cuối cùng là vô nghĩa bởi vì sự sống và sự khổ đau không thể tách rời nhau. Vì thế cũng có sự khác nhau trong việc giảng đạo. Jesus nói với mọi người rằng mọi người sẽ được hưởng một cuộc sống mới tốt đẹp hơn, trong khi Đức Phật nói rằng con người có thể giải thoát khỏi sự tồn tại của mình một cách dễ dàng hơn.

Đạo Phật về cơ bản đặt con người vào trọng tâm, hướng tới sự phấn đấu hoàn hảo của mỗi cá thể, còn Thiên Chúa Giáo thì đặt Chúa làm trọng tâm, thể hiện sự nhân từ, cao cả của Chúa đối với con người trong hoàn cảnh luôn dễ dàng bị sa ngã. Theo Phật Giáo thì chính tự con người là đấng cứu rỗi của mình, Thiên Chúa Giáo lại coi rằng điều đó là không thể vì con người cũng không có khả năng để tự cứu rỗi mình.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Lưu Công Thành đã viết:
Này mình hỏi cái nhé:
- Con người càng man di mọi rợ thì càng dã man hơn? Đúng hay sai?
- Con người sinh ra ai cũng tốt cả? Đúng hay sai? (xét lại câu nói của Khổng Tử)
- Tại sao con người lại ác? Và tại sao con người lại thiện? Bản năng của con người là cái thiện hay cái ác?
- Tại sao chúng ta lại thấy khoái trá khi đập phá một cái gì đấy? Và tại sao ta lại thấy hài lòng khi làm một điều tốt?
Và câu hỏi cuối cùng để có thể giải thích được phần nào về tôn giáo xét từ khía cạnh không tôn giáo (tức từ bản thân con người mà thôi):
- Chúng ta phải công nhận một điều là chúng ta đang sống trong một thế giới mà tính nhân đạo được đề cao hơn bao giờ hết. Vậy có thể giải thích được nguồn gốc của sự nhân đạo đó? Từ tôn giáo, văn hóa, tiến bộ khoa học kỹ thuật, nền kinh tế thị trường hay vì con người "chợt" nhận ra là cần sống lương thiện hơn?
Bác Thành, em thấy kỳ lạ là bác vác những câu hỏi kiểu này lên đây để hỏi. cái này cũng không khác gì đem việc chứng minh một tiên đề ra để hỏi một đứa trẻ con lớp 1. Đặt câu hỏi kiểu này thì rất dễ nhưng trả lời nó thì hiện giờ là không thể. bác chắc cũng biết thừa là cả những nhà triết học lớn nhất thế giới cũng không trả lời được hoàn toàn những câu hỏi này. thế em nên em không hiểu tự dưng bác đặt câu hỏi ra để làm gì?
Chú Tùng, chú có niềm tin vững chắc vào những gì chú viết, cái đấy là tốt. nhưng có niềm tin vững chắc nhưng không có kiến thức để củng cố niềm tin đó thì lời chú nói ra sẽ không được ai tôn trọng. ví dụ như chuyện chú nói rằng con người chân bản là thiện. Anh xin hỏi chú thế này:
- Chiến tranh là một biểu hiện của quyền lực của nhà nước. một nhà nước coi nhưng là không tồn tại nếu như không có quyền lực gây chiến tranh --> chiến tranh bắt nguồn từ bản chất nhà nước.
- Sự hình thành của nhà nước là một bước tất yếu của xã hội loài người. Aristotle từng viết: "kẻ đứng trên luật pháp (nhà nước) hoặc là con thú hoặc là đứng trên con người " (he who stands beyond the law is either a beast or beyond humanity." --> nhà nước là bước phát triển tất yếu của xã hội loài người.

vậy có thể nói rằng chiến tranh bắt nguồn từ bản chất của sự phát triển của xã hội loài người không? chiến tranh có phải là "thiện" không? nếu không phải thì tức là bản chất con người không "thiện" rồi.

Chú chứng minh cho anh rằng chú biết rõ thế nào là "nhân chi sơ, tính bản thiện" xem nào.

Thêm nữa, anh nghĩ chú có 2 lựa chọn:
1. tiếp tục phỉ báng tôn giáo trong và để người ta ghét + coi chú là đứa trẻ con.
2. sửa lại cách ăn nói của chú và đưa thêm lý luận vào. Ngay cả những nhà khoa học nổi tiếng trên thế giới cũng không dám buông lời phỉ báng Thiên chúa, thánh kinh hay Jesus.
 
Nguyễn Thanh Tùng đã viết:
Đến là lạ , khi người ta Thảo luận có một cách nhìn rất hay , để mình đúng thì đối phương phải sai ; nếu mình sai thì đối phương phải sai hơn .
Thế từ đầu đọc đến giờ chẳng ai công nhận được điều gì à ? (xét về tính Xác thực , Sự thật lịch sử ) Hóa ra người ta viết cũng phí .

Ngồi nói chuyện với chị Giao , với cái bác gì theo đạo vẫn còn thấy thú vị hơn bởi họ cũng có Niềm tin , Niềm tin Thiên Chúa . Tuy vậy , nói chuyện với một người rất tự hào nhận mình là Vô thần nghe rất lạ tai . Đến là lạ luôn nhé .
Có lẽ cái người Vô thần nên cũng chẳng cần đọc kỹ lời người ta viết , chị Giao chắc cũng có đọc hết và như chị nói thì chị nhấn mạnh ở một điểm . Đến lạ là có người Vô thần cho tôi "ngộ " cái gì nữa ,"ngộ " phải chăng là một từ của Đạo Phật ? Mà đạo PHật thì liên quan gì đến tôi ? Tôi nói ,tôi bảo ai Từ bỏ Niềm tin đâu ? Tôi phỉ báng gì cộng đồng Công giáo Việt Nam đâu ? Từ đầu tôi đã khẳng định , Công giáo VN là một cá thể khá hay , đặt mục đích "yêu nước " lên trên hết , trên cả chúa . Vậy , người ta nói tôi PHỉ báng điều gì ? Hơn nữa ,những điều tôi đưa ra là một Sự thật lịch sử nên người ta nói tôi là Vẹt cũng được , Lịch sử thì ko được phép xuyên tạc . Do đó , nếu ai tìm được lỗi sai Sự thật thì nêu lên , tôi là người biết Chấp nhận mình Sai , nói là làm chứ ko phải nói cho vui .

Điều khác , chẳng biết người Vô thần "dạy " ai chứ thầy Hà là một Thương binh , là một Chiến sĩ và bây giờ là một Giảng viên , một người đã vì Đất nước , vì Nhân dân .. .đến tận bây giờ tuy đã già nhưng thầy vẫn tham gia Tình nguyện với các Sinh viên , năm qua thầy đi Bắc Kạn . Vậy , người Vô thần là "thầy " của người ấy chăng ?...

Điều nữa ,tôi là một người trò , quyết theo cái đạo Học nên bất kỳ Tôn giáo nào , thấy có cái hay thì đều chấp nhận và tích lũy ; còn cái nào dở thì phải nói . Đạo Phật tôi ít nói bởi vì nó có ít điều dở và những điều dở ấy ko gây hại cho Cộng đồng ; nhưng nhìn vào Thiên Chúa ( Kito giáo ) thì rõ ràng nó gây hại là thế đấy ( tôi cũng chẳng muốn viết thêm điều này nữa , có ai thèm đọc đâu ) . Tôi cũng chẳng phải là cái thằng Nhân từ ,Tốt lành gì cho Cộng đồng , song tôi ghét cái kiểu Tiếp thị của Kito giáo , nghe nó chối lắm .

Cuối cùng ,lần nữa đề nghị nhé , hãy nêu cái Tốt của Thiên Chúa cho tôi nghe một lần nào .Tôi ko được nghe quá . Đến lạ ....chẳng lẽ cái tốt này nó hiếm lắm sao . Nhấn mạnh , cái tốt của Thiên Chúa chứ ko phải là Cái tốt của Công giáo VN nhé , cái này tôi thừa nhận rồi . Thân .

PS: như đã nói , ai thích khóa topic thì cứ làm . Ban Quản trị có suy nghĩ của họ và chúng tôi có suy nghĩ của chúng tôi . Chúng tôi tham gia thì phải Tuân theo Luật . Làm chứ đừng nên nói . Tôi ghét Thiên Chúa thì tôi nói ,1/3 khóa 46 trường tôi biết điều tôi nói .
Oài, chú này viết nhiều quá, càng viết càng bùng nhùng chả đâu vào đâu cả, logic thì dài ngoằng nhưng lỏng lẻo làm loãng sự chú ý của người đọc, ví dụ thì lắm nhưng chẳng đào sâu được thêm tí nào vào trọng tâm của vấn đề. Bài thì chẳng thấy cấu trúc đâu, thích đâu phang đấy, lan man mơ hồ. Anh đọc xong mấy bài xong cảm thấy phí cả công đọc, chỉ có cái chú viết tâm huyết quá mất ít ra phải 6-7 tiếng đồng hồ cho cái topic này nên không trả lời thì cảm thấy áy náy.

Được rồi, khi bàn về tội ác của gì đấy, trước tiên chú phải tách ra 2 thứ khác nhau, Thiên Chúa Giáo và người theo Thiên Chúa Giáo. Thiên chúa giáo chỉ là một khái niệm, một triết lý, một cách sống..., đại khái thế. Người theo thiên chúa giáo là người học thiên chúa giáo và thực hành thiên chúa giáo theo cách hiểu của người ta. Lại lần nữa, có 2 thứ, lý thuyết và người.

Vậy bản chất của TCG là về cái gì? Đại khái là khuyên răn con người vươn đến cái tốt. Chúa tượng trưng cho cái tốt vĩ đại nhất mà tất cả mọi người nên hướng tới, tôn thờ. Hẹp hơn một chút thì nếu mà mọi người đối xử tốt với nhau thì mọi người sẽ sống trong một thế giới hoàn hảo-thiên đường. Địa ngục thì ngược lại. Những thực hành người ta dạy trong kinh thánh cũng chỉ là những trò ngớ ngẩn mà người cách đây 2000 năm nghĩ ra, biết làm sao được, trình độ của họ chỉ có đến thế (tất nhiên giá trị về triết lý thì không ngớ ngẩn, chỉ nói về thực hành thôi). Tuy nhiên dù có ngớ ngẩn như thế chăng nữa, thì mục tiêu của TCG cũng không phải là tìm cách giết người hay là phá hoại gì. Điểm khác biệt rõ ràng nhất giữa Phật giáo và TCG là Phật giáo thiên về lý trí, học hỏi, giác ngộ; TCG thiên về tình cảm, yêu thương và tha thứ.

Lý thuyết thì thế nhưng con người thực hành thì sao ? Người thì hiểu hướng đến cái tốt là phải yêu thương và tha thứ kẻ thù: nó tát má trái thì giơ má phải ??? Người thì hiểu hướng đến cái tốt thì tiêu diệt cái xấu: họ tiêu diệt những cái mà họ nghĩ là xấu, bọn ngoại đạo, phù thủy, ... Đểu nhất là vụ TCG nói là không được dùng kiếm chém giết, thế là mấy bố linh mục vác chày đi để đánh kẻ thù trong mấy cuộc thập tự chinh. Đó là với người bình thường, những người cao cấp thì dùng các đạo giáo để làm công cụ quản lý, tranh giành quyền lực và sự giàu có. Các đạo càng lớn thì càng dễ trở thành công cụ vì sử dụng nó có hiệu quả sâu sắc và rộng rãi hơn.

Tìm ra các ví dụ về lý thuyết và thực hành để công kích một tôn giáo chỉ là trò trẻ con, anh đi tìm google 20 phút anh cut paste cho chú 5-10 trang, cho chú chọn tôn giáo để công kích luôn. Vả lại các ví dụ của chú cũ mèm, ngửi vào hắt xì hơi loạn xạ, phải lôi các ví dụ gần hiện tại mới là sành điệu chứ. Để anh kể thử tí, dạo này bố Giáo Hoàng sắp chết suốt ngày được đề cử giải Nobel hòa bình mấy năm. Các nhà thờ thì cứ thấy mấy vụ thiên tai là sướng phải biết, suốt ngày tìm cách cầu nguyện với cả quyên góp giúp người bị nạn. Anh ở Florida, nhớ mấy vụ bão năm trước không, mấy người mất nhà không có tiền ở khách sạn chui hết vào mấy cái nhà thờ. Bình thường thì suốt ngày tìm cách dụ người ta nhập giáo, rỉ rách là yêu thương con người này nọ. À lại còn vụ mấy bố linh mục cứ thích tìm trẻ con để thỏa mãn nữa chứ. Nhầm, đấy là nhu cầu cá nhân của mấy bố đấy chứ không phải là Kinh thánh dạy thế. Nếu chú thích ví dụ thực tế thì đi ra nhà thờ hỏi là người ta định làm gì trong tháng tới chẳng hạn. Người ta sẽ bảo với chú là người ta phải hoàn thành kế hoạch tiêu diệt 10 mụ phù thủy và cải hóa 50 người ngoại đạo (phương pháp mạnh nhẹ gì đều được) trong tháng này, phấn đấu để quý này vượt cùng kỳ năm ngoái 20%, cố gắng để năm nay tốc độ tăng dân số của người theo giáo hơn 1,5%. Kiểu kiểu thế, chú đi hỏi xem nhé.

Nói dài nhưng đại khái để chú thấy những gì đã xảy ra là do con người làm ra chứ không phải do tôn giáo làm ra, (nó có thực thể quái đâu mà làm gì được). Hồi trước người ta ngu muội thì hiểu cách ngu xuẩn,làm những việc ngu xuẩn, bây giờ người ta văn minh hiện đại rồi thì người ta làm những việc cao cả. Đơn giản có thế thôi. Quay đi quay lại thì vẫn là về bản chất của con người.

Cái này thì cũng giống hệt chị Giao nói, chỉ có cái chị nói phớt qua về phần này, em mạn phép phát triển hơn tí.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên