Bàn thêm về Thiên Chúa :thiên thần hay ác quỷ ?

Chú Tùng, anh ko thể chịu đựng được khi anh đọc cái bài này của chú. Chú đã ngu lại còn rất mất dạy. Về các vấn đề tôn giáo, nếu chú không tin, không hiểu thì tốt nhất đừng có chõ mũi vào. Tôn giáo không phải là thứ để chú có thể lôi ra bàn luận như một thứ chuyện phiếm rẻ tiền. Nếu chú là người, có lương tâm của một con người thì chú phải hiểu rằng không một ai, không một thế lực nào có quyền phán xét đức tin của người khác. Người ta tin vào đức Chúa không phải bởi vì đức Chúa không giống như tưởng tượng của những thằng vô đạo như chú. Đừng có bao giời lôi cái thứ khoa học, lý luận rẻ tiền ra để bàn luận về đức tin của mọi người như vậy. Sống trên đời này, người ta có thể giết người, có thể cướp của có thể hiếp dâm nhưng những kẻ đó còn có thể xám hối còn những thằng báng bổ tôn giáo như chú thì sẽ đời đời không có chỗ dung thân đâu. Chú có thể nghĩ anh nói chú hơi quá nhưng thật sự anh thấy chú cần phải được dạy dỗ cẩn thận hơn một chút.
Mong đức Chúa xá tội cho chú.
Em xin lỗi anh nếu có động chạm, nhưng em thấy anh nói như vậy là ko đúng.Đó là cách nhìn của anh Tùng về đạo thiên chúa giáo, nếu anh thấy khác với quan điểm của anh thì xin anh hãy nói và giải thích nhẹ nhàng hơn một chút.Có thể đức tin của anh bị tổn thương, nhưng em xin hỏi anh, việc anh nói như vậy với người khác thì anh có cảm thấy tội lỗi ko?Khi anh viết xong những dòng đó, anh đọc lại thì anh có nói "Mong đức chúa xá tội cho con" ko?
Tất cả các đạo được lập ra nhằm mục đích phục vụ tín ngưỡng của con người, ko có gì đúng hay sai.
Nhiều người chết vì tín ngưỡng của họ, vd như cuộc thập tự chinh tranh chấp Jerusalem, vậy ai là người chịu trách nhiệm.
***Ý kiến cá nhân
Em ko theo đạo, nhưng em rất phản cảm với Christian, Catholic vì nó hạ thấp giá trị của con người (em chưa tiếp xúc với muslim nên ko đưa ra nhận xét).Cái gì cũng cho chúa là tuyệt đối đúng, mình làm được là do chúa giúp, mình làm sai là do chưa đủ tin tưởng vào chúa, cái gì cũng chúa.Chúa là ai? Trong lịch sử thì Jesus Christ là chỉ một người hoàn toàn bình thường, lập ra đạo thiên chúa mà thôi.Ko phải là người sau khi bị đóng đinh lên cột rồi đội mồ sống dậy , cũng như ko phải là người có quyền lực cao siêu, có thể quyết định mọi việc.
 
Nhân đọc bài của em Tùng và mấy cái đoạn trích ngang kia mà lại nhớ đến câu chuyện sau.

Chuyện xảy ra vào một kì thi tốt nghiệp cấp 3 năm.... Đề Văn của năm đó có câu "Em hãy phân tích và chứng minh những nét đặc trưng của phụ nữ Việt Nam". Tất cả học sinh thi tốt nghiệp năm đó không ai đạt điểm trên trung bình. Khi mọi người đòi phúc khảo thì được biết hầu hết tất cả các học sinh đều nêu được những đức tính mà bác Hồ đã tặng cho chị em phụ nữ Việt nam, nhưng không ai nêu được hết đầy đủ theo đáp án.

Theo đáp án những đặc điểm tiêu biểu của phụ nữ VN đó là: Anh hùng, Bất khuất, Trung hậu, Đảm đang, Ở bẩn, Ăn tham, và Đa tình.

Ở bẩn - "Bà Bủ" - Tố Hữu
"Bà Bủ nằm ổ chuối khô
Bà Bủ không ngủ bà lo bời bời"
(Bẩn nên ngứa, nằm ngủ không được chứ sao!)

Ăn tham - "Bà má Hậu Giang" - Tố Hữu
"Một mình má, một nồi to
Cơm vừa chín tới, vùi tro má cười"
(Có một mình, ăn gì mà nhiều thế, không ăn tham thì là gì?)

Đa tình - "Bầm ơi" - Tố Hữu
"Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí
Bầm quí con, Bầm quí anh em"
(Thế không gọi là đa tình thì là gì!)


"Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe". Thấy em Tùng nói là không biết gì về Bible, chưa đọc Bible vậy mà dám hùng hổ đem dẫn chứng đoạn trích này, đoạn trích nọ ra để chứng minh. Chị chẳng dám nhận là người biết nhiều và hiểu về Bible nhưng cũng thấy mấy cái vô lý ở những câu mà em trích dẫn ở trên.

Thứ nhất - Cựu ước và Tân ước là khác nhau. Những gì trong Cựu Ước không phải là do Jesus giao giảng.

Thứ hai - một câu trích không trong cả một ngữ cảnh thì là một câu trích què cụt, không đúng ý nghĩa của nó nữa.

Chỉ lấy điển hình 1 câu để chỉ cho em thấy thôi. Em thử đọc bằng tiếng Anh và tiếng Việt xem có gì giống nhau không nhé!

- Deuteromy 18:10 “Phải giết hết các thầy pháp và các thầy bùa ngải”.

"There shall not be found among you anyone who makes his son or his daughter pass through the fire, one who uses divination, one who practices witchcraft, or one who interprets omens, or a sorcerer,"

Nội dung của cả đoạn này và những đoạn liên quan là khuyên dạy dân Do Thái chỉ được tôn thờ một Đức Chúa trời, không được làm những lễ tế cúng bái man rợ, không được làm thấy mo, thầy cúng. Lý do của nó là những ông thầy mo thầy cúng này là những người tìm cách liên hệ với những linh hồn của những người đã chết, tìm cách để biết những điều mà vượt quá quyền năng cho phép của con người, vô hình chung họ sẽ bị mê hoặc bởi sức mạnh, quyền lực và điều đó tương đương với việc bắt tay với quỉ dữ. Vậy điều khuyên răn đó liệu có đúng hay không?

Đấy chỉ là đơn cử thôi, chứ còn tranh luận về vấn đề tôn giáo thì tranh luận cả đời cũng không hết.

-----

(PS: Tên các bài thơ, lâu rồi không nhớ chính xác, xin kính lỗi tác giả)
 
Christians là Kito Giáo - gọi chung cho những người theo đạo tin vào Đức Chúa Jesus là con của Đức Chúa Trời, là hiện thân của Đức Chúa Trời xuống cứu rỗi cho loài người.

Theo lịch sử, thời gian, theo sự nghiên cứu tìm hiểu Bible khác nhau, mà có những dòng, nhánh khác nhau như Catholic (Cơ Đốc Giáo), Protestants (Tin Lành), Baptism, Mormons...

Đạo Do Thái - của dân Do Thái cho đến giờ vẫn không tin Jesus là đấng cứu độ do Đức Chúa Trời gửi xuống, họ chỉ chấp nhận Kinh Cựu Ước chứ không chấp nhận Tân Ước.

Đạo Hồi - Chấp nhận sự ra đời, tồn tại, những rao giảng của Chúa Jesus, nhưng sau đó thì Thánh Alla là người được Chúa chọn để truyền đạt lại những lời Chúa nói và sau Thánh Alla thì không còn ai cả.

Giải thích nôm na là như vậy.

PS: Nếu mọi người muốn bàn luận để hiểu về tôn giáo là một chuyện, nhưng để chỉ trích các tôn giáo thì tuyệt đối không được. Xin các bạn lưu ý.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Quyết tâm ko bàn về Tôn giáo nữa nhưng sợ mọi người "hỉu nhầm " (cái này trên TTVNOL ko sao nhưng ở HAO thì tớ cảm thấy nó có Tình người hơn ) nên đành phải viết trả lời chị Giao . Em nói chưa đọc Bai Bờ Lờ thì đúng là thế nhưng ko có nghĩa tất cả các tác phẩm viết về Tôn giáo , ấy nên tất cả các đoạn trích hẳn nhiên nó chẳng đến nỗi sai với nguyên tác chứ ? Nó ko sai , nhưng theo chị nó ko hợp Văn cảnh ? Vậy xin hỏi chị , một cuốn sách dạy cho cả Trẻ em , cho hàng bao nhiêu người học hỏi thì nên có cái lời đó chăng ? Đấy , em thú nhận là chưa đọc Bai Bờ Lờ nên đề nghị mọi người cho xin những lời nói tốt đẹp ở trong cuốn sách ấy . Nó khó kiếm lắm phải ko ?

Thấy chị nhớ Văn nhiều , em chẳng nhớ nổi , dân khối A quanh năm nhai nhưng con số nhưng thi thoảng có nghịch tý , tạm trích bài viết này tặng chị ,coi như câu trả lời cho Đề Văn của chị nhé .
------------------------------------------------------------------------
I.Tội Ác Dã Man đối với Phụ Nữ của Công Giáo La Mã và Thệ Phản Giáo dưới chiêu bài Diệt Nạn Phù Thủy.
Tác phẩm “Búa Phù Thủy”, do bác sĩ Trần Qúi Nhu dịch, Giao Điểm xuất bản Hè 2003. Nguyên tác bằng tiếng la-tinh “Malleus Maleficarum” của hai linh mục “quan án đạo” là Heinrich Kramer và James Sprenger. Tác phẩm được xuất bản lần đầu vào năm 1486 để làm tài liệu chính thức cho các quan tòa án đạo xử dụng.

Mấy trang đầu sách có in sắc lệnh 1482 của giáo hoàng Innocent VIII. Sắc lệnh của giáo hoàng là văn kiện luật pháp tối cao chỉ đạo công cuộc diệt phù thủy. Đây là chứng tích không thể chối cãi về một thời kỳ kinh hoàng cho phụ nữ kéo dài 300 năm (1450-1750). Bất cứ một phụ nữ nào cũng có thể dễ dàng bị ghép vào tội phù thủy. Người phụ nữ có thể bị người hàng xóm thù ghét vu cáo cho tội đã dùng bùa phép làm chết con bò hay con ngựa của hắn ta. Thế là người phụ nữ đó có thể bị truy tố ra Tòa Án Đạo và bị kết tội phù thủy. Một phụ nữ bỗng nhiên bị nổi ở trên mặt một vài cái nốt ruồi hay mụn cơm có hình thù đặc biệt khiến cho kẻ mê tín tin đó là dấu hiệu của ma qủi. Người phụ nữ đó có thể bị kết án về tội phù thủy.

Vào đầu thế kỷ 15, các tu sĩ dòng Đa Minh (Dominicans) được giáo hoàng cử làm các quan án xử tội phù thủy. Trong hai thế kỷ 15 và 16, riêng tại Đức có 100,000 người bị giết bằng cách thiêu sống trên dàn hỏa.

Năm 1572, tại Saxony, phe Thệ Phản giáo (Tin Lành) tỏ ra còn khắc khe với phù thủy hơn cả công giáo La Mã. Cuối thế kỷ 16, phe Thệ Phản giáo thiêu sống 20,000 người riêng tại Saxony. Từ 1615-1635, hơn 5,000 người bị đưa lên dàn hỏa về tội phù thủy tại miền Strasburg.

Sắc lệnh 9-12-1482 của giáo hoàng Innocent VIII

Sắc lệnh của giáo hoàng đưa ra nhiều “kiến thức lạ lùng” về phù thủy,thầy pháp, bói toán, ... Giáo hoàng cũng đưa ra nhiều “niềm tin mê tín” của riệng ông ta để dạy dỗ các quan án :

- Các phù thủy có thể thông đồng với “qủi đực, qủi cái” để gây ra bão táp phá hoại mùa màng, giết hại súc vật.

- Bọn phù thủy đã lạc ra ngoài đức tin Công giáo, sa vào tay qủi dữ và có khả năng xử dụng tà thuật , phù phép, bùa ngải để làm các việc ác.

- Phù thủy có khả năng vận dụng sự di chuyển các ngôi sao để gây ra bệnh hoạn. Họ kết ước với ma qủi để có thể biết trước tương lai bằng cách đoán mộng.

Đó là tiêu biểu những “kiến thức” của giáo hoàng về phù thủy. Giáo hoàng đã tán bậy theo sự suy tưởng ngu xuẩn của hắn. Chủ trương diệt phù thủy thực sự đã bắt nguồn từ Cựu Ước, ít nhất từ 3000 năm trước CN:

- Deut. 7:16 (Sách Phục Luật) “ Ngươi phải diệt các dân tộc mà Thiên Chúa của ngươi đã giao cho ngươi”.

- Deuteromy 18:10 “Phải giết hết các thầy pháp và các thầy bùa ngải”.

- Leviticus 19:26 “Thiên Chúa sẽ đối mặt với các kẻ làm thầy pháp và giết hết bọn này trước mặt dân chúng”.

- Levi. 20:26-27 “Những kẻ làm phù thủy hoặc bói toán phải được đem ra giết hết”.

Giáo hoàng và bọn quan án đạo đã vận dụng cái ngu và cái ác của Thiên Chúa trong Kinh Thánh hợp với cái ngu và lòng mê tín ác nghiệt của chúng để tạo thành một căn bản luật pháp tôn giáo. Bọn chúng đã dám dựa vào cái lòng tin ngu xuẩn của chúng để ra lệnh tàn sát bao nhiêu ngàn sinh linh! Trong 300 năm, từ 1450 đến 1750, ít nhất cũng có 200,000 phụ nữ bị thiêu sống dưới cái tội danh “phù thủy” vu vơ, không có thật. Tội danh này thật sự đã được tạo ra do sự tưởng tượng của những kẻ nặng đầu óc mê tín mà thôi.

II. Quan Niệm của đạo Hồi về Phụ Nữ.
Số tín đồ Hồi giáo hiện nay trên 1 tỷ 200 triệu, trải rộng khắp các lục địa gồm nhiều quốc gia dân tộc với những tục lệ và luật pháp khác nhau. Do đó, số phận của phụ nữ mỗi nơi một khác. Tuy nhiên, vượt lên trên mọi dị biệt của địa phương, kinh thánh Koran và “thánh luật” Sharia là hai bộ sách luật pháp tối cao quyết định phần lớn số phận của người phụ nữ Hồi giáo.

- Koran 33:53 “Phụ nữ phải mặc kín đáo hoàn toàn, không được để lộ phần nào của cơ thể trước mặt bất cứ một người đàn ông nào, bao gồm cả mặt và tay”.

- Koran 4:34 “Đàn ông có thẩm quyền trên người đàn bà. Chúa sinh ra đàn ông cao qúi hơn đàn bà. Đối với phụ nữ không biết vâng lời, đàn ông có quyền ruồng bỏ và đánh đập”.

- Koran 2:22 “Đàn bà là “cánh đồng lạc thú”, đàn ông có quyền chủ động bước vào nếu muốn”.

Các thánh tử đạo lên thiên đàng được chúa Allah cấp cho mỗi người 72 trinh nữ để hưởng lạc suốt đời. Kinh Koran coi “Thiên Đường là khu vườn của lạc thú nhục dục muôn đời”.

Đàn ông không có tội “ngoại tình” vì có quyền lấy nhiều vợ. Đàn bà không được lấy người thứ hai ngoài chồng. Khi bị buộc vào tội ngoại tình thì người đàn bà phải bị đưa ra cho công chúng ném đá cho đền chết.

Tại Afganistan, phụ nữ không được đi học. Các cán bộ tôn giáo có nhiệm vụ như cảnh sát. Họ được trang bị một cái roi dài, quấn dây cáp bằng thép, dùng để đánh bất cứ một phụ nữ nào trên đường phố mà mặc y phục không đúng qui định, như mặc quần áo bó sát thân hình, để lộ vớ trắng ở bàn chân, đeo nữ trang, đi giầy gây tiếng kêu. Phụ nữ bị cấm đi học, cấm làm việc, cấm đi xe đạp, v.v...

Tuy nhiên, mọi sự cấm đoán vô lý và quá đáng cuối cùng sẽ bị phản ứng ngược lại. Xưa kia, trong thế giới Hồi giáo ít có ai dám viết sách chống lại đạo Hồi. Cách đây vài thập niên, nhà văn Anh gốc Ấn rất nổi tiếng là Salmon Rushdie đã dám viết tiểu thuyết “Satanic Verses” chống đạo Hồi và bị giáo chủ Khomeni lên án tử hình. Nhưng ngày nay, người ta thấy có nhiều sách do chính các tín đồ Hồi giáo viết để lên án Hồi giáo và kêu gọi cải tổ. Chẳng hạn như tác phẩm “Tại sao tôi không theo đạo Hồi” (Why I am not a Muslim) của Ign Warra (Prometheus Books xuất bản năm 2003). Ngay ở trang đầu cuốn sách, tác giả đã trích dẫn câu nói rất nổi tiếng của triết gia kiêm sử gia Pháp Joseph Ernest Renan (1823-1892): “Những tín đồ Hồi giáo là những nạn nhân đầu tiên của đạo Hồi. Rất nhiều lần trong các cuộc du lịch của tôi tại phương Đông, tôi thấy sự cuồng tín của một nhóm ít người nguy hiểm đã buộc người khác phải theo đạo bằng cách khủng bố. Giải phóng tín đồ Hồi giáo thoát ra khỏi tôn giáo của họ là việc làm tốt nhất mà chúng ta có thể làm cho họ” (Muslims are the fisrt victims of Islam. Many times I have observed in my travels in the Orient, that fanatism comes from a small number of dangerous men who maintain the others in the practice of religion by terror. To liberate the Muslim from his religion is the best service that one can render him).

Điều làm tôi cảm thấy vui là mới đây xuất hiện một cuốn sách tựa đề “Chuyện rắc rối với đạo Hồi” (The Trouble with Islam) của Irshad Manjii, một nữ tín đồ Hồi giáo ở Đông-Phi (East Africa), Random House, Canada xuất bản 2003. Tác giả tố cáo các chính quyền Hồi giáo trên khắp thế giới xâm phạm nữ quyền và kêu gọi toàn toàn thế giới can thiệp để cải tổ đạo Hồi :

- Tại Nigeria, một cô gái 17 tuổi bị các bạn của cha cô hiếp dâm; có 7 nhân chứng, nhưng cô ta vẫn bị tòa án Hồi giáo phạt đánh 180 roi.

- Tại Pakistan, hiện nay mỗi ngày có ít nhất 2 phụ nữ bị giết vì “honor killing”

- Tại Tunisia và Algéria, phụ nữ Hồi không được lấy chồng ngoài đạo Hồi.

- Cảnh sát Saudi Arabia bắt giam các phụ nữ mua hoa, quà tặng, hay mặc áo đỏ trong dịp lễ Valentine.

- Khi vào đền thờ Hồi giáo, đàn ông và đàn bà đi vào bằng các cửa khác nhau. Đàn bà đứng sau đàn ông, do đó đàn bà có thể nhìn thấy đàn ông, nhưng đàn ông không nhìn thấy đàn bà. Trong đền thờ, chỉ đàn ông có quyền điều khiển các buổi đọc kinh. Đàn bà bị cấm triệt để, vì kinh Koran đã qui định rõ như vậy : “Girls can’t lead prayer. They are not permitted”.

Irshad Manjii là một phụ nữ Hồi giáo trẻ tuổi đã khám phá ra một điều mà tác giả cho là mới mẻ và đáng ngạc nhiên. Trước đó, Manjii nghĩ Hồi giáo là một tôn giáo riêng biệt, nhưng sau đó Manjii mới biết Hồi giáo đã phát sinh từ truyền thống Do Thái – Kitô giáo (Islam comes from Judae-Christian traditions). Do Thái giáo, Kitô giáo và Hồi giáo là ba đạo độc thần, đều là con cháu của một ông tổ chung là Abraham. Hồi giáo là món quà tặng từ Do Thái giáo (Islam is a gift of the Jews). Vấn đề được đặt ra là tại sao Hồi giáo, Do Thái giáo và Kitô giáo lại căm thù nhau, chem giết nhau không nương tay. Đáng lẽ cả ba đạo phải thân thiết nhau mới phải, vì cả hai đều thờ chung một Chúa và cùng một gốc Abraham! Lý do đơn giản là bản chất của độc thần giáo là tự cho đạo của mình có độc quyền chân lý, là “chánh đạo” còn tất cả những ai có ý nghĩ khác họ là “tà đạo”.

III. Thái độ tôn trọng và ca ngợi phụ nữ trong văn chương bình dân Việt Nam.

Dân tộc chúng ta theo truyền thống thờ cúng Tổ Tiên, nên rất tôn kính Ông Bà, Cha Mẹ. Chúng ta coi cha mẹ ngang nhau :

Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ, kính cha
Cho tròn chữ Hiếu mới là đạo con.
Cha mẹ là hình ảnh của vợ chồng vì phải là vợ chồng rồi mới thành cha mẹ. Vợ chồng là đầu mối của gia đình, gia tộc và dân tộc. Vì tầm mức quan trọng của mối liên hệ vợ chồng như vậy, nên dân tộc ta đã đưa mối liên hệ vợ chồng thành “Đạo Vợ Chông”, đặt trên căn bản kết ước lâu dài trọn cuộc đời :

Đạo vợ chồng khó lắm anh ơi
Không như ong bướm đậu rồi lại đi.

Vợ chồng bình đẳng và lo giúp đỡ nhau tác động hai chiều:

Xét ra trong đạo vợ chồng
Cùng nhau nương cậy để phòng nắng mưa.

Đôi ta như rắn liu điu
Nước chảy mặc nước, ta đìu lấy nhau.

Đạo vợ chồng đừng có đổi thay
Làm nên danh vọng hay ăn mày cũng theo.

Thuận vợ, thuận chồng
Tát bể Đông cũng cạn.
Trong đời sống gia đình Việt Nam, người phụ nữ luôn luôn đóng vai chính, biểu lộ lòng yêu thương và hy sinh cho gia đình, luôn luôn cần cù siêng năng, chịu khó chịu khổ, tự lực tự cường, chỉ biết trông cậy vào sức mình để lo bản thân, cho gia đình, cho con cái, cho dòng tộc và luôn cho cả đất nước. Phụ nữ Việt Nam giống như hình ảnh con cò trên đồng ruộng :

Trời sinh mẹ đẻ tay không
Nên tôi bay khắp tây đông kiếm mồi
Trước là nuôi cái thân tôi
Sau nuôi đàn trẻ nên đời cò con
Một mai khôn lớn vuông tròn
Rủ nhay bay khắp nước non xa gần.
Nhà thơ Tú Xương ví vợ của ông như con cò ở ven sông :

Thân cò lặn lội bờ sông
Nuôi đủ năm con với một chồng.
Lịch sử Việt Nam cho thấy nhiều phụ nữ là những anh thư liệt sĩ, như bà Triệu, bà Trưng, Nguyễn thị Xuân :

Giặc đến nhà, đàn bà phải đánh.

Ghé vai gánh vác sơn hà
Làm cho rõ mặt đàn bà nước Nam.

Phụ nữ Việt còn biểu lộ đức tính tự trọng, và hiên ngang lên tiếng chống lại cường quyền. Dưới thời nhà Nguyễn, nhiều nhà nho bị hủ hóa vì tư tưởng Tống Nho, khinh thường văn hóa nước nhà :

“Nôm na là cha mách qué”

coi các nguyên tắc cứng ngắc của Khổng Mạnh như những khuôn vàng thước ngọc. Bà vợ Việt Nam chống lại ông chồng hủ nho chỉ biết trọng cái vỏ hư danh bề ngoài mà không biết lo thực tế :

Ra ngoài làm dáng anh đồ
Về nhà hỏi vợ: “Cám khô đâu mày?”
Cám khô tao để cối xay
Chó mà ăn hết thì mày đừng ăn.

Ngày 6-3-1828, vua Minh Mạng ra chiếu chỉ cấm phụ nữ không được mặc váy. Phụ nữ dám dùng lời mỉa mai châm biếm chống lại triều đình :

Chiếu Vua mồng sáu tháng ba,
Cấm quần không đáy người ta hãi hùng
Không đi thì chợ không đông
Đi thì bắt lột quần chồng sao đang!

Có một đức tính rất đặc biệt ở người phụ nữ Việt Nam mà ít có phụ nữ của một nước nào khác có thể có được. Đó là đức tính nhẫn nhịn :

Một câu nhịn, chín câu lành.
Chữ “Nhẫn” là chữ tượng vàng,
Ai mà nhẫn được thì càng sống lâu.

Chồng giận thì vợ bớt lời
Cơm sôi nhỏ lửa thì đời nào khê.

Nói đây cho chị em nhà
Còn dăm bát gạo, còn vài lạng bông

Bán đi trả nợ cho chồng
Còn ăn, hết nhịn, bằng lòng chồng con

Đắng cay ngậm quả bồ hòn.
Vì có nhiều đức tính cao qúi nên phụ nữ Việt Nam được tôn trọng từ trong gia đình đến ngoài xã hội. Trong một số trường hợp, ý kiến của phụ nữ còn được tôn trọng hơn ý kiến của chồng :

Lệnh ông không bằng cồng bà

Có một câu nói phổ biến trong dân gian, câu nói đó không vần không điệu nhưng cũng rất thông thường trên cửa miệng nhiều người đàn ông Việt Nam. Đó là câu “Nhất Vợ, nhì Trời”.

Dù cho câu nói này chỉ là một câu nói đùa, nhưng nó vẫn là một câu nói độc đáo, vì trong các nền văn hóa độc thần không thể nào có một câu nói tương tự. Những câu nói như “Con cóc là cậu ông Trời” chỉ có thể có trong văn hóa Việt Nam, vì đại đa số dân tộc Việt Nam , tuy hay nói tới “Ông Trời”, nhưng không bao giờ họ tin rằng Ông Trời là Đấng Tối Cao hay Đấng Tạo Hóa Toàn Năng. Các linh mục Công giáo và các mục sư Tin Lành luôn luôn viết sách, viết báo, giảng đạo trên đài phát thanh hay trong các giáo đường, cố gắng đồng hóa “ông Trời” của văn hóa Việt với “Đức Chúa Trời” của đạo KiTô. Họ hí hửng tin rằng: hề người Việt Nam tin có “ông Trời” sẽ đương nhiên tin có “Đức Chúa Trời” mà họ tôn thờ. Thực sự, đối với người Việt Nam, “ông Trời” chỉ là bầu trời xanh, là năng lực thiên nhiên, là sự vận hành của vũ trụ, ... Thế còn sao lại gọi Trời bằng “ông”. Thưa rằng ngưòi Việt chúng tôi còn gọi nhiều “vật” bằng “ông” lắm, như “ông bình vôi”, “ông ba mươi”, v.v... Khi người bình dân Việt nói “Nhất Vợ Nhì Trời” là họ thật sự đặt các bà xã của họ ngồi lên đầu “Ông Trời” đó. Tôi khuyên các linh mục Công giáo và các mục sư Thệ Phản giáo không nên ví “ông Trời” của văn hóa Việt với Chúa Trời của các ông, kẻo bị hiểu nhầm là các bà xã ở nhà được ngồi trên đầu Chúa!
------------------------------------------------------------------------
Nếu ai ko thích bài viết trên thì có thể coi là Đả kích Kito giáo cũng được nhưng nên nhớ người ta ko cho cuốn sách "Người Trung Quốc " xấu xí là Đả kích đâu nhé .
Nhân đây , thấy có một bạn đề cập đến có hay ko có Chúa . Tớ trích dẫn một số ý tớ hay những người cùng thảo luận với tớ viết nhé :
Sự ko tin vào tôn giáo nào cũng chưa hẳn đã giúp tôi được cái gì Nhưng nhiều lúc tôi cảm thấy sung sướng vì ko bị tôn giáo nào ràng buộc cả. Có lẽ đó là cái lợi của sự ko theo tôn giáo nào chăng? Nhớ có lần cậu bạn người Hồi cứ bảo vào Đạo đi. Cuối cùng tôi hỏi:
- "Vậy Chúa tồn tại thì Người nhìn thấy trước hết mọi sự phải ko",
- "Phải".
- "Tức là thực ra mọi chuyện đều được an bài rồi chứ gì"?
- "Phải"
- "Vậy việc tôi vào Đạo hay ko cũng do ý Chúa cả mà! Nếu Chúa muốn tôi vào Đạo thì người chỉ cần búng tay một cái là xong"
- .....

Thực sự thì tôi ko thấy có lý do gì khiến tôi phải vào Đạo nào cả. Mà giả sử định vào thì có cả tỉ cái Đạo, anh nào cũng bảo mình đúng thì biết tin ai - trong khi thực tế chả anh nào chứng minh được tử tế cả, hì hì hì hì. Một số người cho rằng Đạo làm con người sống tử tế hơn, lương thiện hơn - với những người này thì tôi yêu cầu họ cho một cái nghiên cứu xã hội thử xem tỉ lệ tội phạm trong người ko có Đạo có hơn người có Đạo ko, nhưng chưa ai có một cái nghiên cứu như vậy cả thì phải.

Thực ra câu hỏi "Có Chúa ko?" với tôi cũng giống như "Vũ trụ bắt đầu thế nào", hoặc là "Vũ trụ sẽ về đâu?" Nghĩa là tôi chỉ hi vọng có thể đợi người ta trả lời được một cách khoa học.
Thế KHÔNG SỢ 1 "Thượng Đế" (mà nghe 1 người 2000 năm trước nói là có thực) có làm con người ta sống xấu hơn không?
Có lẽ có mà có lẽ không. Cái đó tùy.

Nói không là bởi vì từ trước khi người ta biết đến Thiên Chúa giáo, con người vẫn ăn ở với nhau tình nghĩa và yêu thương.
----------------------------------------------------------
Một điều nữa tôi thấy rất nhiều người không theo Đạo cho rằng Thiên Chúa giáo có phần kỳ thị và vị kỷ. Bỏ qua tất cả những điểm khác, tôi chỉ muốn nói không cứ là Thiên Chúa giáo mới tốt đẹp, nhưng dường như tôi chưa gặp 1 người Thiên Chúa nào có cái nhìn bình đẳng với những người ngoại đạo, mà thường tự cho đạo của mình là trên hết. Tôi gặp 1 số người đạo Hồi, tất cả đều sùng đạo và coi vị tiên tri cái gì Mohamét của họ là hơn hết, nhưng chưa ai nói bằng lời với tôi là những người ngoài đạo Hồi ít văn minh hơn họ cả, trong khi đó người theo đạo Thiên Chúa nói thường xuyên ???
Riêng bản thân ,tôi tin vào những điều này này :

Một là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó là truyền thuyết.

Hai là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó thuộc về truyền thống.

Ba là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó được nhiều người nhắc đến hay tuyên truyền.

Bốn là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó được ghi lại trong kinh điển hay sách vở.

Năm là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó thuộc lý luận siêu hình.

Sáu là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó phù hợp với lập trường của mình.

Bảy là, chớ vội tin một điều gì, khi mà điều đó được căn cứ trên những dữ kiện hời hợt.

Tám là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy phù hợp với định kiến của mình.

Chín là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy được sức mạnh và quyền uy ủng hộ.

Mười là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy được các nhà truyền giáo hay đạo sư của mình tuyên thuyết.
 
Ngô Tố Giao đã viết:
Christians là Kito Giáo - gọi chung cho những người theo đạo tin vào Đức Chúa Jesus là con của Đức Chúa Trời, là hiện thân của Đức Chúa Trời xuống cứu rỗi cho loài người.

Theo lịch sử, thời gian, theo sự nghiên cứu tìm hiểu Bible khác nhau, mà có những dòng, nhánh khác nhau như Catholic (Cơ Đốc Giáo), Protestants (Tin Lành), Baptism, Mormons...

Đạo Do Thái - của dân Do Thái cho đến giờ vẫn không tin Jesus là đấng cứu độ do Đức Chúa Trời gửi xuống, họ chỉ chấp nhận Kinh Cựu Ước chứ không chấp nhận Tân Ước.

Đạo Hồi - Chấp nhận sự ra đời, tồn tại, những rao giảng của Chúa Jesus, nhưng sau đó thì Thánh Alla là người được Chúa chọn để truyền đạt lại những lời Chúa nói và sau Thánh Alla thì không còn ai cả.

Giải thích nôm na là như vậy.

PS: Nếu mọi người muốn bàn luận để hiểu về tôn giáo là một chuyện, nhưng để chỉ trích các tôn giáo thì tuyệt đối không được. Xin các bạn lưu ý.


Bẩm chị, Allah của người Islamic và God của người Cơ đốc, Zarathustra của người Bài hỏa đều là một ạ :biggrin:

Theo dòng thời gian, các nhà tiên tri xuất hiện và tạo dựng nên giáo phái của mình, nhưng tất cả các giáo phái đều chỉ tin vào một vị chúa tể duy nhất, đấy là người tạo dựng thế giới thôi ạ :D Em nhớ là có đọc một đoạn trích nói là Mohammed công nhận Zarathustra, Moses, Jesus là các tiên tri khác của Chúa trời, nhưng có đế thêm rằng chỉ có ông ta (Mohammed) mới là vị tiên tri cuối cùng và vĩ đại nhất thôi ạ :biggrin:

Nếu chia đến tận cùng, thì trên thế giới chỉ tồn tại ba hệ thống tôn giáo:

- Hệ thống tôn giáo có khởi nguồn hoặc chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của Bái hỏa giáo (Zoroastrianism) gồm có: Do Thái giáo, Thiên chúa giáo (gồm cả các phân nhánh chính như Chính thống giáo, Cơ đốc giáo và các nhánh phụ khác), Hồi giáo (và các chi của nó), và cả Bái Hỏa giáo nữa (Minh giáo :biggrin:)

- Hệ thống tôn giáo khởi nguyên từ Ấn Độ giáo: Ấn Độ giáo, Phật giáo, Sikh giáo

- Các tôn giáo nguyên thủy, thường được gọi là bái vật giáo, tô-tem giáo,...
 
Islam,christianity,Jewish đều bắt nguồn từ Trung Đông, có rất nhiều điểm khác nhau, nhưng interpretation khác nhau, dẫn đếu sự khác nhau....nhưng cơ bản, rất giống nhau (mình học ở global studies).

Không bàn cãi cái đó. Thứ nhất mình rất bất bình với cách interpretation của bạn Thanh Tùng. Đó là 1 sự trích dẫn không có bao quát và thật sự sai lệch.

Thứ hai: mình công nhận những điều bạn nói là đúng, nhưng bạn hiểu sự việc chỉ với cách nhìn của mình.
(1 vài ví dụ thôi)Người Ai Cập đối sử với người Do Thái rất tệ, và Jesus đã cho người Ai Cập 3 chances, đã kêu Moses, chứng minh quyền năng của Chúa, nhưng họ không nghe, đành phải dùng đến kế giết các đứa trẻ....nhưng đó là quyết địng của "Moses", ông ta đã mược quyền lực của God, để thực hành điều đó bởi vì ông ta biết rằng God sẽ có sự an bài tốt đẹp đối với nhưng đứa trẻ đó kiếp sau.

Còn về vấn đề thái độ đối với phụ nữ. Văn hóa người châu á mình cũng không mấy tốt đẹp đâu...nhưng tiếp xúc nhiều với văn hóa phương tây, phụ nữ mới có ý thức về tự do của mình hơn, mình nhớ có người nói, tự do không quan trọng, sống yên bình quan trọng hơn...thấy rất giận dữ; không có tự do, sẽ rất khó có sự bình yên; mọi việc đều phụ thuộc vào tâm trạng của người chồng. (ngày xưa) chồng đánh đập vợ, vợ không có quyền đứng tên cho nhưng tài sản của mình cho nên lệ thuộc vào người chồng[đại đa số] (dependence of physical things lead to the loss of liberty, của Chí Tâm từng nói)...các nước Trung Đông còn ở trong hoàn cảnh như ngày hôm nay bởi vì họ quá khép kín; cho nên mình nghĩ, sự xâm nhập của phương tây, nếu nói đến quyền lợi của người phụ nữ...thì có thể sẽ tạo cho họ 1 cơ hội cho 1 cuội sống mới, công bằng hơn và tự do hơn (mình không hề đụng chạm đến các vấn đề khác)

Mình chỉ muốn nói đó là. Tôn giáo do sức tiếp nhận của con người không hoàn hảo dẫn đến nhữnh misinterpretation, chú bản chất không sai.

Mình rất tôn trọng những ý kiến khác nhau, bởi vì cái đó là lý do dẫn đến thay đổi. Nhưng mình vẫn không đồng ý với cách nhìn của bạn về Chritstianity...nếu bạn muốn thảo luận gì chúng ta có thể bàn luận ở ngoài YM, (nói chuyện giữa 2 người dễ hơn).

Cũng nói thêm, mình không có ý nói ai sai hay đúng cả....thậ ra cũng chẳng có gì sai hay đúng, chỉ là cách nhìn nhận của con người thôi.
 
Islam,christianity,Jewish đều bắt nguồn từ Trung Đông, có rất nhiều điểm khác nhau, nhưng interpretation khác nhau, dẫn đếu sự khác nhau....nhưng cơ bản, rất giống nhau (mình học ở global studies).

Câu trên là do bạn cố ý viết thế, hay là do có sai sót gì về từ ngữ mà nó tối nghĩa thế :-/
 
Người, khỉ, vược đều phát triển từ 1 species chung....nhưng do hoàn cảnh khác nhau, dẫn đến sự tiến hóa khác nhau...nhưng căn bản, rất giống nhau.
 
=)) Mai đi kiếm tiền nuôi giun =))

Nếu nói cho tận cùng ra, thì cậu cũng như hòn đã kia thôi :)
 
Ooopppps, chị viết nhầm - Mohamet chứ không phải Thánh Alla (đang chuẩn bị đi ngủ, viết vội, đâm ra viết nhầm. :) ). Cảm ơn em.

Tôi gặp 1 số người đạo Hồi, tất cả đều sùng đạo và coi vị tiên tri cái gì Mohamét của họ là hơn hết, nhưng chưa ai nói bằng lời với tôi là những người ngoài đạo Hồi ít văn minh hơn họ cả, trong khi đó người theo đạo Thiên Chúa nói thường xuyên ???
Em Tùng cho chị hỏi em theo Đạo Hồi? hay em đọc sách của người Đạo Hồi viết bôi nhọ nên Thiên Chúa Giáo? hay em đang mù quáng nghe theo những người bạn Đạo Hồi của em đả kích Thiên Chúa Giáo?

Nghe câu nói trên của em đã thấy sự thiên vị trong đó rồi. Em muốn so sánh về những tội ác do Thiên Chúa Giáo gây ra trong quá khứ, vậy nghĩ sao về việc dân Đạo Hồi cho rằng họ mới là những người được chọn lựa của Chúa, là những người được Chúa giao cho nhiệm vụ phải giết hết những người ngoại đạo? Em nghĩ sao về sự cuồng tín của họ đã làm nên những vụ sát hại người vô tội bởi những vụ "đánh bom cảm tử"... - chẳng nói đâu xa xôi trong lịch sử làm gì, mà nói ngay đến những chuyện đang diễn ra trong hiện tại đây thôi.

Tôn giáo nào cũng vậy thôi, khi người ta lợi dụng đức tin của con người vào tôn giáo nào đó để làm tăng lên quyền lực thống trị của họ thì họ sẽ biến những con tin thành những kẻ cuồng tín. Thiên Chúa Giáo cũng đã có 1 thời bị lạm dụng. Những tông đồ của Chúa Jesus, sau khi Chúa chết đã đi rao giảng kinh thánh, giảng những lời hay ý đẹp của kinh thánh, mang niềm tin mới đến cho mọi người. Nhưng bởi kinh thánh ngày xưa được viết bằng tiếng Hebrew, Greek, Latin cổ, và bản thân người dân ngày xưa có mấy ai biết đọc và hiểu. Họ chỉ được nghe giảng lại. Cho đến khi những tông đồ của Chúa chết đi, từ đời nọ, qua đời kia, dần dần ngoài những ông cha cố thì đâu còn ai có thể giảng kinh cho mọi người được nữa. Đến lúc đó thì kinh thánh và tôn giáo bắt đầu bị lợi dụng. Họ bóp méo ý nghĩa của những lời dạy trong kinh thánh để làm những điều mà họ muốn, để tăng thêm quyền lực của họ, để thống trị, để làm bá chủ.... Sau thời đế chế La Mã thì các nhà thờ Cơ Đốc giáo trở thành nơi có nhiều quyền lực và ảnh hưởng nhất. Mãi đến khi Martin Luther, một học giả người Đức, có nghiên cứu tiếng Hebrew, Greek, latin cổ phát hiện ra rằng những lời giảng của các cha cố là không đúng với ý nghĩa của những điều trong kinh Thánh giảng. Ông bắt đầu dịch lại Bible theo ngôn ngữ hiện đại để giúp cho tất cả mọi người có thể tự đọc và hiểu được ý nghĩa của nó. Bắt đầu từ đây mà dẫn đến sự sụp đổ của nền thống trị của Thiên Chúa Giáo, các đức hoàng Roma, chấm dứt những cuộc chiến tranh mượn danh Thiên Chúa Giáo. Các nhánh của Thiên Chúa Giáo cũng bắt đầu từ đây.

Sơ qua về lịch sử là như vậy. Tuy rằng trong lịch sử có những điều người ta mượn danh tín ngưỡng để làm là sai, nhưng không phải vì tín ngưỡng đó là sai lầm. Em Tùng muốn nói là phải khách quan để mà nhìn nhận, nhưng trong thực tế, sự nhìn nhận, những đánh giá của em về Thiên Chúa Giáo hoàn toàn thiển cận.

Vậy xin hỏi chị , một cuốn sách dạy cho cả Trẻ em , cho hàng bao nhiêu người học hỏi thì nên có cái lời đó chăng ? Đấy , em thú nhận là chưa đọc Bai Bờ Lờ nên đề nghị mọi người cho xin những lời nói tốt đẹp ở trong cuốn sách ấy . Nó khó kiếm lắm phải ko ?

Chị đã nói ở trên rồi, nếu như em đọc 1 cuốn sách mà em đọc đầy đủ văn cảnh của nó thì em hiểu khác, còn nếu em chỉ trích ra 1 câu nói trong cả cuốn sách, bỏ ra ngoài văn cảnh của nó để mà bình luận thì gọi là xuyên tạc, bóp méo. Giống như đọc truyện Tấm Cám, nếu lấy đúng đoạn Tấm dội nước sôi cho Cám gội đầu hoặc Tấm đem cám ra làm mắm thì em sẽ nói rằng Tấm là một người đàn bà độc ác, dã man, không có lương tâm? Truyện này cũng được đem dạy cho trẻ em Việt Nam từ cấp 1 đấy em! Suy luận như em thì nền giáo dục Việt Nam dạy các em trở nên tàn ác sao?

Chị không có ý định rao giảng kinh thánh, nhưng không thiếu những điều hay ý đẹp trong kinh thánh đâu nếu em thực sự muốn tìm hiểu. Những câu nói như "hãy yêu người anh em của mình như chính bản thân mình", hay như "Luke 6:29 - And unto him that smiteth thee on the one cheek offer also the other; and him that taketh away thy cloak forbid not to take thy coat also." có nghĩa là nếu như ai đó làm điều ác với bạn thì hãy đừng làm điều ác lại để trả thù mà hãy làm điều tốt để chính bạn thân bạn không trở thành người ác độc, nếu có ai hỏi xin bạn hay nhờ bạn điều gì thì cố gắng làm hết khả năng của mình....

Vào thời đầu, Đức Chúa Trời mong rằng những con Chiên của người luôn là những người tốt, nhưng bản chất người dễ dàng sa ngã, phạm tội lỗi. Qua nhiều cố gắng để hướng con người đến cái thiện, từ việc trừng phạt, cho tới khen thưởng, đưa ra những luật lệ (10 Commandments, Moses laws) nhưng cuối cùng con người cũng không tránh khỏi phạm tội. Con người thực hiện 1 cách máy móc theo những luật lệ đề ra, nhưng trong tâm họ, trong thực tế thì họ lại làm những điều ác độc khác. VD như trong 10 commandments có câu "Thou shall not kill" - tức là con người không được giết hại lẫn nhau, thế nhưng trong thực tế sự thù ghét nhau, làm những điều ác cho nhau thì cũng không khác gì việc giết nhau. Hay câu "Thou shall not admit adultery" là con người không được phạm tội ngoại tình, thông dâm, thế nhưng nếu như khi nhìn 1 người phụ nữ khác mà nổi lòng ham muốn trong lòng thì cũng không khác gì tội ngoại tình... Đến khi Đức Chúa hiểu rằng con người không thể không phạm tội, không thể thực hiện được những điều Chúa mong muốn, Đức Chúa đã gửi Jesus xuống để qua Chúa Jesus, mọi tội lỗi của con người có thể được giải thoát và khi chết, họ không phải xuống địa ngục mà họ có thể lên Thiên đàng với Chúa, chỉ cần họ có lòng tin vào Chúa và mong được Chúa tha thứ những tội lỗi họ làm. Qua những lời giảng của Jesus thì việc làm theo những luật lệ không phải là điều quan trọng nhất mà điều quan trọng nhất là làm sao sống với tấm lòng đức hạnh, một trái tim tinh khiết. Và đối với những người nếu lỡ có phạm lỗi, khi họ hiểu rằng họ phạm tội, họ sẽ không phải sống trong sự dằn vặt tội lỗi mà họ có thể được giải thoát khỏi tội lỗi của mình nhờ Chúa Jesus. Sự dằn vặt bởi tội lỗi còn nặng nề hơn cả chính những tội lỗi mà họ đã làm, sẽ đeo đuổi họ suốt đời, sẽ làm họ phải luôn sống trong mặc cảm, và sẽ dẫn họ đến những điều tệ hại hơn. Đó chính là ý nghĩa lớn nhất của việc hy sinh của Chúa Jesus trên thánh giá, hy sinh để cho mọi tội lỗi của loài người được tha thứ...

Mục đích chung của các tôn giáo cũng chỉ là giúp con người có một đức tin vào một điều gì đó tốt đẹp, giúp con người hướng tới cái thiện. Tôn giáo không có lỗi mà chỉ là những người lợi dụng tôn giáo để đạt những mục đích xấu, để tạo dựng quyền lực của mình thì họ mới là những người tội lỗi.

Riêng bản thân ,tôi tin vào những điều này này :

Một là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó là truyền thuyết.

Hai là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó thuộc về truyền thống.

Ba là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó được nhiều người nhắc đến hay tuyên truyền.

Bốn là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó được ghi lại trong kinh điển hay sách vở.

Năm là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó thuộc lý luận siêu hình.

Sáu là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó phù hợp với lập trường của mình.

Bảy là, chớ vội tin một điều gì, khi mà điều đó được căn cứ trên những dữ kiện hời hợt.

Tám là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy phù hợp với định kiến của mình.

Chín là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy được sức mạnh và quyền uy ủng hộ.

Mười là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy được các nhà truyền giáo hay đạo sư của mình tuyên thuyết.

Dựa trên lý do gì mà em lại chỉ tin vào những điều này thế? Nghe chừng bất kì lý do gì em đưa ra cũng có thể thuộc vào 1 trong những lý do trên đấy!;) :)
 
Trước hết chẳng biết chị Giao "dạy " em được gì khi trích dẫn cái đoạn trích ngay đoạn đầu mà " quên " mất cái đoạn trước nó và đã cẩn thận bôi mầu lên khá rõ :
Một điều nữa tôi thấy rất nhiều người không theo Đạo cho rằng Thiên Chúa giáo có phần kỳ thị và vị kỷ. Bỏ qua tất cả những điểm khác, tôi chỉ muốn nói không cứ là Thiên Chúa giáo mới tốt đẹp, nhưng dường như tôi chưa gặp 1 người Thiên Chúa nào có cái nhìn bình đẳng với những người ngoại đạo, mà thường tự cho đạo của mình là trên hết.
Thứ hai nữa , các đoạn trích đỏ đỏ ấy là lời Phật dạy con người đó , nó ko giống như những gì chị nói đâu , nó ngược hẳn lại cái Đức tin mù quáng , đến cái Hoàn toàn mà cái ông có tên là Jesus đem đến .

Hẳn nhiên khi chị nói :
"Luke 6:29 - And unto him that smiteth thee on the one cheek offer also the other; and him that taketh away thy cloak forbid not to take thy coat also." có nghĩa là nếu như ai đó làm điều ác với bạn thì hãy đừng làm điều ác lại để trả thù mà hãy làm điều tốt để chính bạn thân bạn không trở thành người ác độc, nếu có ai hỏi xin bạn hay nhờ bạn điều gì thì cố gắng làm hết khả năng của mình....
là một lần nữa chị lại dịch sai , hãy dịch nguyên tác ( em dốt tiếng anh nhưng ko đến nỗi mù ) , chị có cần khẳng định cả cái suy nghĩ cá nhân của mình khi dịch nghĩa đoạn này chăng ? Còn riêng em , em nhớ đến câu nói : "nếu người ta tát vào má phải , hay giờ má trái lên .... " , hay chăng là người theo Đạo Thiên chúa bây giờ quên hết lời dạy của Người ?

Chị cho rằng quyển Bai Bờ Lờ đó bị hiểu sai , vậy cho hỏi cái bộ Kinh của Nhà Phật tại sao người ta ko hiểu sai ? Ko thèm hiểu sai ? Chị nên nhớ đạo PHật khá phổ biến ở Châu Á ,tất nhiên đến ngày nay thì ko phải là đạo chính nhưng người ta vẫn nói Ảnh hưởng bởi đạo Phật ; hơn 90% dân VN chịu ảnh hưởng .

Điều nữa , như chị nói , Thiên Chúa dạy : con người bản chất là Ác . Cho là nó đúng nhưng sao họ lại ép người khác phải tin vào điều đó ? Đạo Phật và ông bà ta luôn dạy :" Nhân chi sơ tính bản thiện " , phải chăng nó sai ? Riêng em , em tin ông bà nhà em ,còn cái ông nào đó chết từ 2000 năm trước thì ....

Cuối cùng , chị cũng giống như mấy người theo Đạo thôi , chẳng biết đúng sai , vừa đọc qua đã gán cho cái tội Đả kích Thiên chúa giáo = Đả kích Tôn giáo , trọng tội của Nhà nước XHCN Việt Nam đó . Như nói trước , chẳng bênh đạo Hồi , vì nó cũng được em khép vào con đường Kito giáo nguyên thủy nên nó cũng xấu . Ai chứng minh điều ngược lại thì chứng minh hộ . Ai mang cuốn kinh Koran , cuốn Bai Bờ Lờ ra nói cũng được nhưng nếu dịch thì làm đúng trách nhiệm của người dịch thôi .

PS : từ bé đến giờ em chẳng bao giờ coi trọng Tấm cả , cái hành động ở cuối chuyện đó ko thể tha thứ , có chăng nếu để Cám chết là được rồi . Nếu nhớ ko nhầm thì có một lần Thảo luận , em đã đưa ra một ý kiến : hình ảnh này tượng trưng cho việc thối nát Phong kiến , khi đưa Tấm vào cung , trước những hoàn cảnh trong cung đã biến Tấm là người có bản chất Thiện thành Ác ( hay như cái chị quan niệm thì Tấm sẵn ác và đến khi vào cung , gặp điều kiện thuận lợi thì phát tác ) . Riêng ,Cám thì ko phải cái bản chất là luôn luôn Ác . Một kẻ bao lần giết người thế mà khi Tấm mời vào cung cũng dễ dàng vào hay sao ? Tôi đánh giá Cám là người ko bình thường .... Hẳn nhiên ,đây là cái nhìn hoàn toàn Biện chứng của một thằng dân khối A , nó khô khan và ko trong sáng như người học Văn . Thông cảm .
 
Anh hỏi thật, hiểu biết của đồng chí Tùng về Thiên Chúa đến đâu mà vung lưỡi kinh thế. Nếu theo cách nhìn của chú về Thiên chúa, tại sao phần lớn dân số các nước phát triển đều theo đạo này. Họ ngu dốt hơn chú? Không nhìn ra cái hiển nhiên xấu của kinh thánh sao? Anh không phải là người theo đạo, anh tự nhận hiểu biết của anh về nó chỉ qua các bài giảng trên lớp và qua bạn bè, có nhiều cái trong kinh thánh cần phải được phân tích kỹ càng mơi hiểu được. Đương nhiên anh cũng có một số cái không đồng tình lắm với những quan điểm của Thiên chúa giáo, nhưng cái nhìn thiển cận của chú làm anh cảm thấy buồn cười. Nói chung để tranh cãi về một vấn đề sâu xa như tôn giáo cần nhiều nghiên cứu đấy, anh nghĩ chú nên bé bé cái mồm 1 tí, xúc phạm đến đức tin của người khác một cách hồ đồ như thế nhiều khi còn quá bằng lôi bố mẹ người ta ra chửi đấy.
 
Có điều buồn cười là khi người ta chỉ đọc và nhìn sơ qua về các bài viết Tôn giáo , nếu nó là nhưng câu khen thì chẳng ai nói gì , nhưng nếu nó là nhưng câu chê thì lại được gắn cho cái "mỹ từ " : xúc phạm đức tin người khác .
Thế từ trên xuống dưới , em đã khuyến khích ai bỏ đức tin của mình chưa ? Ngay đến cái niềm tin Bản chất con người là Ác của chị Giao cũng được em tôn trọng cơ mà .
Hay chăng là những điều này nó quá đúng ?
Hẳn nhiên , nhìn vào cái thành trì Tôn giáo thì biết rằng phần lớn nó bị lợi dụng bởi những nhà Cầm quyền . Thiên Chúa giáo ko nằm ngoài ngoại lệ và theo chị Giao phân tích thì nó thuộc về tính lịch sự . Hỏi tại sao người ta theo Thien chúa giáo nhiều thế ? Chính cái bắt ép của thời kỳ Trung cổ ,ai ko theo Đạo là phải chết ( điều này hẳn nhiên nếu đọc kỹ các bài viết trên anh sẽ hiểu ) .Đến nay thì cái tâm lý đó ko còn nhưng lại bị cái lễ Rửa tội ngày từ khi mới chào đời áp đặt --->bố mẹ theo Đạo thì con phải theo Đạo . PHải chăng là nó thế ?
Nếu anh muốn biết những con người tiến bộ nghĩ gì , nói gì và số liệu chứng minh người ta bỏ Đạo này ra sao thì hẹn anh vào ngày khác . Hiện nay ,các Tài liệu này được để trên TTVNOL , mà hôm nay thì nó đang đóng cửa .
Em chẳng phải là cái loại Cao đạo gì nhưng nghe những lời sai trái nó chối lắm . Nhiều cái chẳng biết bằng ai nên cũng mong mọi người đọc cái tôi biết , cái tôi chưa biết thì cho tôi biết . Ấy vậy thôi . với lại tôi ghét nhất cái loại người dạy đời , dạy đúng ghét là tội nhưng vẫn là ghét ; dạy sai thì tôi ghét vì cái tội Ngu . Còn người nào đúng ,tuy ghét nhưng luôn có những điều Tôn trọng , Yêu thương trong đó .
 
Thứ 1: Chị không tranh cãi về Đạo nào hơn Đạo nào. Đó là 1 quan điểm ngay từ đầu chị đã đưa ra. Chị chỉ muốn trả lời và giải thích những thắc mắc nếu như ai đó muốn có thêm hiểu biết về kinh thánh và muốn hiểu tại sao người ta lại tin vào nó chứ chị không có ý định đem so sánh những lời dạy giữa đạo này hay đạo khác.

Thứ 2: Nếu em định tranh luận thì hãy cố gắng đọc cho hiểu họ muốn nói gì và khi viết thì cũng hãy cố gắng viết cho logic 1 chút để người đọc hiểu ý mình.

Một điều nữa tôi thấy rất nhiều người không theo Đạo cho rằng Thiên Chúa giáo có phần kỳ thị và vị kỷ. Bỏ qua tất cả những điểm khác, tôi chỉ muốn nói không cứ là Thiên Chúa giáo mới tốt đẹp, nhưng dường như tôi chưa gặp 1 người Thiên Chúa nào có cái nhìn bình đẳng với những người ngoại đạo, mà thường tự cho đạo của mình là trên hết. Tôi gặp 1 số người đạo Hồi, tất cả đều sùng đạo và coi vị tiên tri cái gì Mohamét của họ là hơn hết, nhưng chưa ai nói bằng lời với tôi là những người ngoài đạo Hồi ít văn minh hơn họ cả, trong khi đó người theo đạo Thiên Chúa nói thường xuyên ???

Trong cái đoạn kia của em nó đã tự choảng nhau choang choác rồi, nên chị không có ý định vặn vẹo giữa 2 đoạn. Còn nửa sau của đoạn trích của em thì có ý phân biệt, so sánh giữa 2 Đạo Hồi và Thiên Chúa Giáo thì chị mới đặt câu hỏi cho em nghĩ sao khi mà những kẻ cuồng tín Đạo Hồi hiện nay cũng đang mượn danh "tử vì đạo", cho rằng đạo của mình là hơn cả và cũng đang gây chiến, diệt hết những kẻ ngoại đạo?

Thứ 3:
"Luke 6:29 - And unto him that smiteth thee on the one cheek offer also the other; and him that taketh away thy cloak forbid not to take thy coat also." có nghĩa là nếu như ai đó làm điều ác với bạn thì hãy đừng làm điều ác lại để trả thù mà hãy làm điều tốt để chính bạn thân bạn không trở thành người ác độc, nếu có ai hỏi xin bạn hay nhờ bạn điều gì thì cố gắng làm hết khả năng của mình....

Đoạn trích kia chị không dịch mà chị giải thích ý nghĩa của nó, vì hầu hết những người nào đọc đọan này cũng có thể tự dịch được. Và nếu chị chỉ dịch ra thì sẽ có những người nếu họ muốn họ sẽ hiểu sai lệch lời giảng đi bằng cách nói rằng Thiên Chúa Giáo là những kẻ ngu đần, tự dưng đi xòe thêm má cho người ta đánh, vác đồ đi cho không người khác. Ý nghĩa của đoạn này cũng là giảng dạy về cái "Nhẫn", lấy thiện làm trên hết chứ đừng "ác giả, ác báo" đó.

Ý nghĩa của đoạn này cũng không phải do chị tự nghĩ ra và áp đặt bắt mọi người phải hiểu theo như vậy mà đó là do những nhà học giả nghiên cứu sâu về Bible phân tích em ạ. Em tranh luận kiểu này giống như em thắc mắc tại sao chị lại áp đặt em phải hiểu rằng theo toán học cơ bản thì 1+1=2 trong khi theo em 1+1 vẫn có thể bằng 3, 4, 5 vì giống như 2 người lấy nhau thì có thể đẻ một số lượng con cái nào đó. Đó cũng là lý do chị muốn nói rằng muốn hiểu đúng nghĩa của cái gì thì cũng phải đặt nó vào đúng ngữ cảnh.

Thứ 4: Chị không nói là Bible dạy rằng con người bản chất là ác. Con người bản chất dễ sa ngã, phạm tội lỗi khác với bản chất là ác. Em có hiểu tại sao người ta lại nói "Nhân tri sơ, bản tính thiện" không? Nếu con người không phải dễ dàng sa ngã mà bản tính lúc nào cũng là thiện cả thì chắc họ sẽ nói "Nhân bản tính thiện" rồi. Khổ nỗi sinh ra thì ai cũng là thiện cả, nhưng hoàn cảnh mới dễ làm con người bị cám dỗ. Có như thế thì trong Đạo Phật mới phải dạy con người phải biết kìm chế những ham muốn tầm thường của mình đúng không em? Nếu mà bản chất con người luôn luôn thiện thì đạo Phật đâu cần phải dạy họ phải tu hạnh nữa? Ngay cái đoạn phân tích về Tấm của em cũng đủ chứng minh sự giống nhau về quan điểm con người dễ dàng sa ngã rồi ;):)

Sự khác nhau giữa Đạo Phật và Đạo Thiên Chúa khác nhau ở chỗ, họ cùng dạy con người hướng tới cái thiện, nhưng một bên để giữ được cái thiện thì phải khổ hạnh, còn một bên thì thông hiểu được rằng con người khó giữ được bản tính thiện và cũng khó có thể sống khổ hạnh cả đời được, cho nên nếu có lỡ bị phạm tội thì cũng sẽ được tha thứ nếu như họ biết hối lỗi và có lòng tin vào Chúa. Chính điểm này đã làm cho Đạo Thiên Chúa trở nên "hấp dẫn", thu hút được nhiều tín đồ hơn là Đạo Phật.

Trong tôn giáo sự thăng trầm, phát triển của mỗi Đạo cũng như sự phát triển chung của xã hội, kinh tế... qua mỗi thời kì, tự nó cũng sẽ chứng minh được cái đúng, cái sai, cái mạnh, cái yếu. Những cái sẽ tồn tại và sẽ vẫn tiếp tục phát triển mạnh là những cái mà phù hợp với thời thế và thu phục được lòng người nhất.


Thứ 5:
Riêng bản thân ,tôi tin vào những điều này này :

Một là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó là truyền thuyết.

Hai là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó thuộc về truyền thống.

Ba là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó được nhiều người nhắc đến hay tuyên truyền.

Bốn là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó được ghi lại trong kinh điển hay sách vở.

Năm là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó thuộc lý luận siêu hình.

Sáu là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều đó phù hợp với lập trường của mình.

Bảy là, chớ vội tin một điều gì, khi mà điều đó được căn cứ trên những dữ kiện hời hợt.

Tám là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy phù hợp với định kiến của mình.

Chín là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy được sức mạnh và quyền uy ủng hộ.

Mười là, chớ vội tin một điều gì, chỉ vì điều ấy được các nhà truyền giáo hay đạo sư của mình tuyên thuyết.
các đoạn trích đỏ đỏ ấy là lời Phật dạy con người đó , nó ko giống như những gì chị nói đâu , nó ngược hẳn lại cái Đức tin mù quáng , đến cái Hoàn toàn mà cái ông có tên là Jesus đem đến .

Nếu tranh cãi cùn theo kiểu của em thì chị sẽ nói:

1. Phật dạy con người ta đa nghi

2. Nếu như em tin vào những điều Phật dạy vậy thì em đã phạm vào điều 2, 3, 4, 5, 10.

Nói là để cho vui, để em hiểu rằng những cuộc tranh cãi về tôn giáo, tín ngưỡng không bao giờ kết thúc nếu như không có cùng 1 đức tin. Và một điều tuyệt đối cấm kị - hãy đừng báng bổ tôn giáo và đức tin nào cả vì bản thân mình khi không tin thì cũng sẽ không bao giờ hiểu được tại sao người kia tin và theo. Tín ngưỡng, tôn giáo nó là tiếng nói của con tim chứ không phải của lý trí nên không dùng lý trí, logic để phân tích, cũng như không thể đem ra phân tích mổ xẻ tình cảm của mình để hiểu xem tại sao mình lại thích người này chứ không thích người khác được.

Em cứ nói rằng em không xúc phạm đức tin của người khác, nhưng không nhất thiết em phải chửi đổng hoặc xui ai bỏ đạo, mà những lời em viết cũng đã đủ thấy sự thiếu tôn trọng rồi. Nếu em muốn làm quen với một bạn gái, muốn tìm hiểu người ta thế nào, em lại ra nói với bạn bè em rằng "Mình chẳng biết con bé này thế nào, nhưng mình nghe nói con bé này là một đứa mất dạy, ăn trộm, ăn cắp, không biết có phải không. Nếu không phải thì mọi người chỉ ra hộ cái sai nhé!" Em nghĩ mọi người sẽ phản ứng thế nào?

Nhân đây chị cũng nhắc lại để em lưu ý. Nếu như em muốn tìm hiểu về tôn giáo, sự khác nhau của các đạo thì không sao, nhưng nếu như viết những bài với ý chỉ trích thì topic này cũng sẽ sớm bị đóng lại đấy. Lúc đó thì đừng có nói là vì chị thiên vị hay cuồng đạo nhé! :)
 
1.Em cũng chẳng tranh cãi vì bất kỳ thứ đạo nào cả . Riêng em , cái gì đúng thì theo , ko bàn cãi nhiều .

2.Cái đoạn trích của em chẳng choảng nhau gì cả , đó là cái em nhìn thấy tại cái đất Hà Nội này , ko phải là suy nghĩ , ý kiến gì cả , chỉ là điều diễn ra hoàn toàn trong cuộc sống . Vậy thôi , hay tại người Hồi giáo khôn khéo hơn . Chưa kết luận gì . chỉ là thấy .

3.Điều chị dịch nghĩa theo bất kỳ một Nhà khoa học nào , chị có thể cho Dẫn chứng cụ thể chăng ? Hay chị nói , tôi đã từng đọc . ok , chẳng có gì . Còn cái câu "tát má trái má phải ấy " thì đúng như Thiên Chúa dạy , chắc chị ko phản đối , còn chị thực thi cái "lời dạy " ấy thế nào , tùy chị ,em chưa đưa đánh giá , chỉ hỏi một câu hỏi tu từ và câu trả lời thì mỗi người tự hiểu .

4. Chị ko nói Bản chất con người là Ác nhưng như chị thấy đấy , em hiểu thế , nếu ko phải thì hiểu khác vậy . Nhưng xin chị đọc lại mấy lời của các bậc Tiên tri , Cao siêu ở trên xem các ngài nghĩ sao về con người nhé .

5.PHật dạy con người Đa nghi , tất nhiên phải Đa nghi nhưng những Xấu xa của Kito giáo thì nó bày ra trước mắt , nó đã trở thành Lịch sử và ngay cả Giáo hoàng của tòa Hồ Ly ( Holy city ) cũng phải thú nhận 7 núi tội lỗi với toàn nhân loại thì nó là Sai Sự thật ?

6.Khi Thảo luận với mọi người trên mọi diễn đàn người ta nên học kỹ chữ Nhẫn . Tuy vậy , có một số người cho rằng mình là Nhẫn nhưng lúc nào cũng suy xét người khác , cho rằng người này xúc phạm đức tin , là cãi cùn nhưng sự thật thì để những người đọc phán xét bởi Ko có thằng ngu ,chỉ có thằng ko hiểu nó . Chính vì vậy , bất kỳ ý kiến nào của người khác thì nên nghe , chấp nhận hay ko chấp nhận , phủ định nó thì cũng bằng lý lẽ , dẫn chứng , ko thể dùng Cảm tính chủ quan . Đó là cái hay của Thảo luận diễn đàn .

7.Chính ra em phải nói với chị một điều là các bạn theo Đạo của em khá nhiều , tuy vậy ,cái biểu hiện của họ ko cuồng tín , họ công nhận những điều em nói mà họ thấy đúng , đó là cái hay của nền tảng Công giáo Việt Nam . Em ko hoàn toàn xui khiến ai từ bỏ đức tin nên đến nay họ vẫn theo Đạo . Điều nữa , trong chuyện Tình cảm , em ko bao giờ nói gì cả , cái cao nhất mà em hay nói "được và bình thường " . Tuy vậy , khi chị đã đưa ra ví dụ thì em cũng xin đưa lại một ví dụ để gọi là Cảm tạ : chị có thấy bực mình với mấy người Tiếp thị ko ? Nói lắm , nói nhiều , nói dai . Hơn nữa , đến kỳ lạ là những người này chỉ nói cái Tốt ,tốt đến kỳ lạ mà đến người bình thường cũng hiểu rằng nó ko thể được . Vậy chăng , cái tốt ấy , cái hay ấy họ ko tự sử dụng mà còn phải chèo kéo người khác , phải chăng họ vì dụng ý gì ? Lợi ích gì chăng ? hay chỉ là những người tốt , khách quan , luôn nghĩ tốt đến đồng loại ? ...chắc hẳn chị nhận rõ cái bộ mặt của bọn Tiếp thị này chứ ? Chị thích được mời chào như thế ?

8.Trả lời chị Giao về câu nói "Hãy yêu kẻ thù " :
Họ (người tiếp thị )thường nhắc đến những câu Giêsu dạy "Phải hiếu kính với cha mẹ và yêu thương láng giềng như chính bản thân" (Matthew 19: 19: Honor your father and your mother, and, you shall love your neighbor as yourself), và "Phải yêu kẻ thù" (Matthew 5: 44: Love your enemies), nhưng chẳng bao giờ nhắc đến câu Giêsu trả lời mẹ khi bà nói với Giêsu là rượu đã hết trong một tiệc cưới: "Người đàn bà kia, sự quan tâm của bà có liên quan gì tới Ta? Chưa đến lúc Ta trổ tài" (John 2: 4: Woman, what does your concern have to do with Me? My hour has not yet come). Tài gì? Tài biến nước thành rượu. Đây có phải là lời lẽ của một người con hiếu kính cha mẹ? Và khi một đệ tử của Giêsu nói "Xin để con đi chôn cất cha con xong con sẽ đi theo Ngài" Giêsu trả lời: "Hãy đi theo ta ngay, hãy để cho người chết (người không đi theo Giêsu.TLV ) lo mai táng người chết của họ" (Matthew 8: 21-22: Then another of His disciples said to Him: "Lord, let me first go and bury my father". But Jesus said to him, "Follow me, and let the dead bury their own dead.") Phải chăng đây là sự khuyến khích lòng hiếu kính đối với cha mẹ? Các nhà truyền giáo cũng chẳng bao giờ nhắc đến câu Chúa phán: "Hãy mang những kẻ thù của Ta ra đây, những kẻ không muốn Ta ngự trị trên họ, và giết chúng ngay trước mặt Ta" (Luke 19: 27: Bring here those enemies of mine who did not want Me to reign over them, and slay them before Me.). Phải chăng đây là sự thực hành điều dạy "Hãy yêu thương kẻ thù"?

9.Tiện đây bàn một tý về các Tiêu chuẩn Luân lý ,Đạo đức mà con người Văn minh ai cũng chấp nhận :
TC1. Không thể chấp nhận và phải lên án bất cứ người nào, tổ chức nào, hay quốc gia nào, chủ trương chính sách diệt chủng (genocide), hay cố ý tàn sát con người, giết người hàng loạt, kể cả những ông già, bà cả, phụ nữ, trẻ con hoàn toàn vô tội.
Trong lịch sử nhân loại chúng ta biết đây là chủ trương của Hitler, Đức Quốc Xã đối với dân tộc Do Thái, Milosevic đối với Chính Thống Giáo và nhóm Gypsy ở Croatia, những người Ki Tô Giáo đầu tiên đến Mỹ lập quốc đối với dân da đỏ v..v... và của Thiên Chúa trong Holy Bible.
Thiên Chúa thấy con người quá tội lỗi xấu xa, cho nên Ngài hối hận đã “sáng tạo” ra loài người, và Ngài đi đến một quyết định diệt chủng (genocide), chủng đây toàn là con cái của Ngài cả. Quyết định của Ngài là tạo nên một cơn hồng thủy để giết hết, người cũng như súc vật, chim muông, cầm thú, côn trùng v...v..., và đặc biệt là giết hết già, trẻ, lớn, bé, tuyệt đối không tha người nào, kể cả những đứa trẻ sơ sinh, hay những đứa trẻ còn nằm trong bụng mẹ chưa ra đời, chưa biết thế nào là tội lỗi xấu xa, chỉ chừa lại có gia đình một ông Noah với mỗi cặp sinh vật sống rải rác trên trái đất, tất cả nhét lên một chiếc tàu .Hẳn nhiên , điều này ghi rõ ràng nhé :
Sáng Thế Ký 6: 5-7: Rồi Thiên Chúa thấy loài người quá xấu xa tội lỗi trên trái đất...Và Thiên Chúa cảm thấy hối hận đã tạo nên loài người, và Ngài đau khổ thấu tim can.

Và Thiên Chúa nói: “ Ta sẽ tiêu diệt loài người mà ta đã “sáng tạo” ra trên trái đất, người và dã thú, vật bò sát cũng như chim bay trên trời, vì ta hối hận đã “sáng tạo” ra chúng.”

(Gen. 6: 5-7: Then the Lord saw that the wickedness of man was great in the earth... And the Lord was sorry that He had made man on the earth, and He was grieved in His heart.

So the Lord said, “I will destroy man whom I have created from the face of the earth, both man and beast, creeping things and birds of the air, for I am sorry that I have made them”)

Cảm tạ Chúa đi, vì Chúa nhân lành,

muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương

Đọc đến đây ,tôi định lấy thêm vài dẫn chứng nữa như :Chúa giáng bệnh dịch lên Israel từ sáng cho hết 3 ngày. Từ Dan tới Beersheba có 70 ngàn người đàn ông chết (2 Samuel 24: 15: So the Lord sent a plague upon Israel from the morning till the appointed time. From Dan to Beersheba 70 thousand men of the people died) ; hay việc giết chết kẻ thù bằng Mưa đá ,tàn bạo lắm khi quân thù bị dồn vào đường cùng ....

TC2. Không thể chấp nhận và phải lên án bất cứ người nào, tổ chức nào, hay quốc gia nào, chủ trương bắt buộc phái nữ trong các nước bị xâm chiếm làm nô lệ tình dục cho những quân nhân của mình.
Điều này đã xảy ra với quân đội Đức Quốc Xã ở Âu Châu, và với Nhật Bản ở Trung Quốc.. và của Moses trong Holy Bible.

TC3. Không thể chấp nhận và phải lên án bất cứ ai đang tâm giết con mình, hoặc dùng con người làm vật tế thần, bằng cách thiêu sống hay bất cứ cách nào khác.
Ở Mỹ, thỉnh thoảng lại có trường hợp mẹ hay bố giết con. Trong Holy Bible, Thiên Chúa Cha cũng đóng đinh Thiên Chúa Con trên thập giá, không phải là đích thân ra tay, nhưng mục đích của Thiên Chúa Cha sai Thiên Chúa Con xuống trần là như vậy.

TC4. Không thể chấp nhận và phải lên án bất cứ ai chủ trương hay khuyến khích ăn thịt bạn bè hay thân nhân.
Điều này rất hiếm trong thế giới ngày nay nhưng không phải là không có. Và lẽ dĩ nhiên cũng là điều mà Thiên Chúa trong Holy Bible chủ trương.

TC5. Không thể chấp nhận và phải lên án tất cả những hành động hành hạ, tra tấn, đầy đọa con người vì lý do khác tín ngưỡng.
Điều này không chỉ xảy ra trong những cuộc Thánh Chiến, những tòa hình án xử dị giáo, săn lùng phù thủy của Ca Tô Giáo Rô Ma, mà trong thời hiện đại, vẫn có thể xảy ra ở nhiều nơi trên thế giới. Và đặc biệt, đây là hành động đặc thù của Chúa Giê-su khi đầy đoạ những người không tin ông xuống hỏa ngục trong đó có ngọn lửa vĩnh hằng thiêu đốt.

Những Tiêu chuẩn còn lại xin ko bàn tới nữa , e rằng sẽ xảy ra tình trạng có người gọi tôi là Đả kích Tôn giáo . Tôi ngờ rằng chính họ cũng ko được "tiếp thị " những điều này .

10.Thấy chị Giao nhắc nên đọc nhiều sách ,hiểu nhiều về Tôn giáo , tránh Đả kích này nọ , vậy xin chị đọc hộ em mấy quyển sách sau :( đây là những cuốn sách có giá trị em được giới thiệu trong rất nhiều quyển sách khác , tuy muốn đọc nhưng trình độ Ngoại ngữ kém lắm , vả lại ko đủ điều kiện để tìm đọc nên chắc em sẽ được biết nhiều hơn khi có ai đó đọc và dịch hộ ) :
"The X-Rated Bible: An Irreverent Survey of Sex in the Scripture" của Ben Edward Akerley: cuốn sách dày hơn 400 trang, liệt kê những chuyện tình dục dâm ô, loạn luân trong Kinh Thánh.
"All The Obscenities in the Bible" của Kasmar Gene: cuốn sách dày hơn 500 trang, liệt kê tất cả những chuyện tục tĩu, tàn bạo, giết người, loạn luân v..v.. (Human sacrifice, murder and violence, hatred, sex, incest, child cruelty etc..) trong Kinh Thánh.
"The Bible Handbook" của W. P. Ball, G.W.Foote, John Bowden, Richard M. Smith et...: Liệt kê những mâu thuẫn (contradictions), vô nghĩa (absurdities), bạo tàn (atrocities) v..v.. trong Kinh Thánh.
"The Born Again Skeptic’s Guide to the Bible" của Ruth Hurmence Green: Bình luận những chuyện tàn bạo, dâm ô, kỳ thị phái nữ trong Kinh Thánh.
"One Hundred Contradictions in the Bible" của Marshall J. Gauvin: Liệt kê 100 điều mâu thuẫn trong Kinh Thánh.
"The Bible Unmasked" của Joseph Lewis: Lột mặt nạ Kinh Thánh, đưa ra những sai lầm trong Kinh Thánh.
"Christianity Cross-Examined" của William Floyd: Phân tích từng quyển một trong Kinh Thánh.
"Christianity and Incest" của Annie Imbens & Ineke Jonker: Viết về Ki Tô Giáo và vấn đề loạn luân, những sự kiện về loạn luân và kỳ thị phái nữ bắt nguồn từ Kinh Thánh.
......

11.Cuối cùng , chẳng biết nói gì , sợ không khí của topic ko được vui vẻ , tình cảm của HAO giảm sút nên em xin được trích một câu chuyện Cười nhằm giải tỏa tâm lý mọi người , hẳn nhiên , ai thích đọc thì đọc , ko thích thì thôi ,chẳng có ai ép buộc được ai . Thân làm mod ,admin cũng nhiều thấy những gì mà các bạn cho là đúng thì cứ khóa topic , cứ xóa topic , đấy là ý kiến cá nhân , tôi là người tham gia vào cuộc chơi thì tốt nhất nên tuân theo nguyên tắc luật chơi , và nhiều khi luật chơi đó lại là ý nghĩ cảm tính của người quản trò . Cám ơn !

Giêsu: Chào Đại Ca. Đại Ca vẫn mạnh?

Phật: Chào Chú. Cám ơn Chú. Chú dùng gì?

Giêsu: Anh cho Em ly rượu.

Phật: Rượu có tác dụng làm đầu óc con người kém minh mẫn. Anh đã không uống rượu từ khi Anh xuất gia. Chú uống tạm ly nước lã. Tuy nhiên, nếu Chú muốn, Chú có thể biến nó thành rượu như khi xưa chú đã biến 600 lít nước lã trong 6 cái chum thành rượu (John: 2), Anh không phản đối.

Giêsu: Anh nhắc chuyện nhỏ đó làm gì. Đó chỉ là phép lạ đầu tiên chứng tỏ quyền năng siêu nhiên của Em để cho các môn đồ tin Em là Chúa Cứu Thế (John: 2: 11).

Phật: Chú nói đó là phép lạ đầu tiên? Vậy Chú còn nhiều phép lạ nữa hay sao?

Giêsu: Có chứ! Em có thể đi trên sóng. (Matthew: 14: 25)

Phật: Em muốn sang sông thì cứ việc bỏ ra vài đồng tiền, lái đò sẽ chở Em qua, tội gì mà phải vất vả như vậy?

Giêsu: Em có thể đuổi quỷ từ trong người bị quỷ ám cho chúng nhập vào 2000 con heo rồi bắt đàn heo rông xuống biển chết đuối hết. (Matthew: 8: 32).

Phật: Mô Phật! Tội lỗi! Tội lỗi! Thế là cả đàn heo 2000 con chết oan uổng. (Thở dài) Pờ-liz công-ti-niu "Please continue."

Giêsu: Anh nói gì, Em không hiểu.

Phật: À, không có gì. Anh buột mồm nói tiếng Mỹ. Chú kể tiếp đi.

Giêsu: Em chỉ rủa một tiếng là cây sung phải chết héo queo. Số là hôm đó Em đang đói, nhìn đàng xa thấy một cây sung, nhưng tới gần chẳng thấy có quả nào, Em nổi sùng rủa một tiếng, thế là cây sung chết héo queo, không bao giờ có thể ra trái nữa. (Matthew: 21: 18,19)

Phật: Chú có biết lúc đó trái mùa nên cây sung không thể có trái không?

Giêsu: Em biết chứ.

Phật: Vậy thì mục đích Chú làm cho cây sung chết héo queo ngay chắc là để dọa mấy môn đồ của Chú: "Hãy coi chừng. Kẻ nào dám phật ý Ta. Hãy xem gương cây sung đó."

Giêsu: Chịu anh thôi. Anh có "Tha Tâm Thông" nên biết rõ bụng dạ em.

Phật: Hình như sau đó Chú còn bảo các môn đồ nếu có đức tin thì không những cũng có thể rủa cho cây chết héo queo được như Chú mà còn có thể ra lệnh cho núi tự động bò xuống biển? (Matthew: 21: 21).

Giêsu: Đúng vậy. Thánh Kinh đã viết như vậy thì làm sao còn sai lầm được.

Phật: Thế trong 2000 năm nay, Chú có thấy tín đồ nào của Chú làm được như vậy không?

Giêsu: Đó là bí quyết chiêu dụ môn đồ của Em. Họ tin lời hứa hẹn của Em nhưng họ làm không được, vì họ không biết rằng đó chỉ là một khẳng định bỏ ngỏ, vô trách nhiệm (affirmatiom gratuite). Nếu ai làm không được đến chất vấn, Em chỉ cần trả lời: tại ngươi chưa đủ đức tin. Thế là Em hết trách nhiệm. Không ai có thể kết án Em là Em nói láo. Cũng như trong Tám Mối Phúc Thật, Em nói "Phúc cho các con đang đói, rồi các con sẽ no", "Phúc cho các con đang than khóc, rồi các con sẽ vui cười" (Matthew 6: 21), nhưng Em có xác định là bao giờ họ sẽ no, hay bao giờ họ sẽ vui cười đâu? Anh biết không? Ngày nay các tôi tớ của Em đều theo cách hứa hẹn bỏ ngỏ này để truyền đạo và họ rất thành công.

Phật: Chú khôn thật. Chú có biết tại sao người ta đóng đinh Chú trên thập giá không?

Giêsu: Tại vì họ không tin em là Vua của dân Do Thái, là Con Một của Thượng Đế, là Đấng Cứu Thế của dân Do Thái, thuộc giòng dõi Vua David, mà họ từng mong đợi.

Phật: Không phải đâu. Vì nghiệp của Chú nặng quá. Anh thương Chú lắm nhưng Anh cũng chịu, nghiệp của Chú chỉ có Chú mới giải được.

Giêsu: Làm sao giải nghiệp, Anh chỉ cho Em đi.

Phật: Đơn giản thôi. Đừng làm các việc ác. Hãy làm mọi việc thiện. Giữ tâm cho thanh tịnh. Anh dạy chỉ có thế. (Kinh Pháp Cú: Chư ác mạc tác. Chúng thiện phụng hành. Tự tịnh kỳ ý. Thị chư Phật giáo).

Giêsu: Chỉ có vậy thôi à?

Phật: Chỉ có vậy. Thôi, để Anh mách Chú vài bí quyết để chuyển đổi tôn giáo "cứu rỗi" của Chú thành một tôn giáo "giác ngộ".

Giêsu: Tại sao Em lại phải đổi tôn giáo của Em thành một tôn giáo giác ngộ.

Phật: Chú quên rồi sao. Vị đại diện của Chú ở trên trần, Giáo Hoàng Gion Pôn Hai, vừa tuyên bố: "chẳng làm gì có thiên đường ở trên các tầng mây, mà cũng chẳng làm gì có hỏa ngục ở trong lòng đất, tất cả đều do tâm mà ra." Như vậy là Giáo Hoàng đã cho Chú nghỉ dài hạn không lương, Chú cần phải đổi gióp (job) "cứu rỗi" thành gióp "giác ngộ" cho nó hợp với đà tiến bộ của nhân loại. Anh chỉ muốn giúp Chú thôi.

Giêsu: Cám ơn Anh nhiều. Nhưng làm sao đổi được.

Phật: Đơn giản thôi. Chú chỉ việc nghe theo Sư Ông Nhất Hạnh, biến Cha Chú, Thượng Đế, thành Phật Tánh, đổi danh hiệu "Đấng Cứu Thế" của Chú thành "Đại Sư", đồng hóa Thánh Linh với Tỉnh Thức hay Niết Bàn, nhưng nhớ khuyên Thánh Linh đừng có đi lang bang làm cho người khác mang thai nữa nghe.

Giêsu: Anh yên chí đi. Trên đời này không thể có một Giêsu thứ hai.

Phật: Thế thì Anh yên tâm rồi. Thôi, để khi khác chúng mình nói chuyện tiếp. Anh phải đi Tọa Thiền.

Giêsu: Chào Anh. Em cũng phải về ngồi trên tay phải của Cha Em ở trên Thiên đường, à quên, ở trong Tâm của Em. (on the right hand of my Father).
 
:) Tùng à, càng đọc bài của chú anh càng thấy thương chú hơn là giận chú. Chú làm anh nhớ lại câu nói của Chúa Jesus trong lúc bị hành hình: "Xin cha hãy tha thứ cho họ, hãy ban phước cho họ, họ không biết, họ không có tội". Tùng à, nếu chú ngưỡng mộ Phật thì chắc chú cũng biết một câu nói nổi tiếng của ngài: "Sắc sắc không không". Trên đời này mọi vật tưởng như có mà không có, thật mà không thật. Kiến thức của con người cũng vậy, càng biết sẽ lại càng không biết, càng hiểu sẽ lại càng không hiểu. Triết học hiện đại, Mác cũng nói các sự vật và sự kiện tồn tại khách quan và độc lập với ý thức của con người. Ý thức, nhận thức của mỗi cá nhân về một sự vật, hiện tượng là sự chủ quan hóa sự vật hiện tượng đó.

Trên đời này chỉ có niềm tin là có thể trở nên bất diệt, niềm tin là sức mạnh duy nhất khiến chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn và trở ngại. Nó chính là ý nghĩa cuộc sông của chúng ta là mục đích của đời ta. Hãy cảm thấy hạnh phúc khi ta có thể đặt niềm tin trọn vẹn vào một điều gì đó và vì điều đó ta sẽ luôn sẵn sàng hy sinh cả linh hồn lẫn thể xác mà không chút ngại ngần, hối hận. Đó có thể là Chúa, có thể là Phật, có thể là Đảng là Bác hay có thể là bất kỳ một người thân yêu nào đó của chúng ta. Sống ở trên đời này để được hạnh phúc ai cũng phải có một đức tin cho dù đức tin đó nhỏ nhoi và chỉ mình ta hiểu. Vợ của ta, mẹ của ta, những thành viên trong gia đình ta có thể gọi là những đức tin nhỏ mà chỉ mình ta hoặc những người trong gia đình ta đặt niêm tin trọn vẹn. Đảng và Bác có thể gọi là những đức tin lớn hơn mà cả dân tộc, tổ quốc ta đã đặt niềm tin trọn vẹn. Chúa và Phật thật sự là những đức tin vô cùng lớn mà hàng chục ngàn thế hệ hàng tỉ tỉ sinh linh đã đang và sẽ đặt niềm tin trọn vẹn. Và đối với tất cả chúng ta đức tin đó thực sự là một điều vô cùng thiêng liêng, bất khả xâm phạm, vì nó có ta có thể hy sinh cả trăm ngàn lần cũng không hề may may sợ hãi. Đức tin đó có thể chỉ mình ta tin, mình ta hiểu nhưng nó còn thật sự quý giá, thiêng liêng hơn cả cuộc đời ta. Vậy hãy hiểu và hãy biết tôn trọng đức tin của mọi người và tôn trọng đức tin của chính bản thân mình. Hãy đừng nhìn cuộc sống với con mắt đầy suy xét và ngờ vực vì điều đó sẽ chả giúp ích được gì cho ta ngoài làm cho cuộc sống của ta trở nên tăm tối, đau khổ.
Tin vào Chúa, tin vào Phật ta có thể có cảm giác thật an tâm rằng ta không bị lẻ loi trong ánh sáng của đức tin tối thượng vì bên cạnh ta còn hàng triệu triệu tín đồ khác sẵn sàng hiến dâng linh hồn và thể xác theo tiếng gọi của đức Chúa, đức Phật. Đó thật sự là một sức mạnh đoàn kết vô địch mà không một thứ gì có thể xoay chuyển. Sức mạnh đó có thể có những tác động khác nhau tới lịch sử, tới các cá nhân trong xã hội nhưng nó là chân lý tất yếu của sự tồn tại và phát triển. Tôn giáo từ hàng ngàn đời nay luôn là thứ không thể tách rời với lịch sử tồn tại và phát triển của loài người. Nền văn minh của chúng ta hiện nay, xã hội mà chúng ta đang sống thực chất đã đang và sẽ chịu ảnh hưởng, tác động rất lớn từ tôn giáo và các nên tảng văn hóa, triết học của nó.

Đọc những lý luận của Tùng anh thấy vì em còn nhỏ, còn non nớt, chưa có được một đức tin đủ mạnh nên em chưa hiểu ra một điều rằng. Sự sung sướng, hạnh phúc, an toàn về mặt thể xác chả có ý nghĩa gì cả. Trái lại một sự an nhiên, thành bình về quá đáng về mặt thể xác cũng đồng nghĩa với sự trì trệ, yếu ớt trong tâm hồn. Xã hội phải có bất công, có khổ đau thì mới có tranh đấu, mới có sự phát triển. Chính vì hầu hết bản thân chúng ta ai cũng muốn sung sướng, muốn hạnh phúc nên thế gian này mới có bất công có đau khổ và chính vì có bất công, có đau khổ nên chúng ta mới có thể cảm thấy sung sướng và hạnh phúc, đó là chân lý tất yếu. Hãy đừng bao giờ cho rằng một điều gì đó, một sự kiện nào đó xâm phạm tới sự tồn tại, tới hạnh phúc, tới thể xác của chúng ta là một tai họa, là một điều ác. Quan niệm đó mới là quan niệm ích kỷ và chính nó lại là mầm mống của khổ đau nối tiếp khổ đau. Hãy biết thấu hiểu và cảm nhận được hạnh phúc, vinh quang khi được hy sinh, khi được dâng hiến cho đức tin và lý tưởng của mình. Đức Chúa đã chọn cái chết của chính bản thân người vì tội lỗi của tất cả chúng ta, đã cầu nguyện cho những kẻ đóng đinh người cho tới hơi thở cuối cùng, hãy hiểu và cảm nhận được sự mãn nguyện, an nhiên của người khi phải chịu muôn vàn đau đớn, khi phải đối diện với cái chết. Đừng vì cái chết, vì sự đau đớn của thể xác mà run sợ, xa lánh ánh sáng cữu rỗi của người. Sống mà chỉ coi sự toàn vẹn, yên ổn về thể xác của mình và mọi người là chân lý tối cao của sự hạnh phúc, của cái thiện thì thật vô cùng hèn kém và ngu muội. Sống trước tiên phải biết chấp nhận chân lý của cuộc sống, thấy được bản chất đen tối, đầy bất công và khổ đau của nó để rèn luyện tâm hồn, rèn luyện đức tin, rèn luyện ý chí để đạt tới cảnh giới tối cao của sự hạnh phúc và an nhiên. Đức Chúa thực chất nhân từ và dễ dãi hơn đức Phật rất nhiều. Những luận giảng của người thật gần gũi và rộng mở đối với mọi tín đồ. Để có thể tin vào Chúa ta chi cần một tấm lòng, một ý nguyện đến với Chúa, trao cho Chúa linh hồn ta và hết lòng lắng nghe người. Đức Chúa có thể không thể đưa ta tới sự giải thoát tuyệt đối, thoát khỏi tam giới, đạt tới cảnh giới hư không, vô định nhưng người có thể làm linh hồn ta được nương náu, hạnh phúc nơi thiên đàng. Trong khi đó, để đến với đức Phật, để thấu hiểu được sự linh diệu trong triết lý giải thoát của người và để được đạt được sự giải thoát tuyệt đối thật sự phải đòi hỏi ở ta một ý chí phi phàm để có thể triệt tiêu mọi cảm xúc, ham muốn, thất tình lục dục từ đó mới có thể ngộ đạo mà bước vào cõi Phật. Trong thực tế việc nói rằng đạo Phật khuyến khích điều thiện là một quan niệm hết sức sai lầm và ngộ nhận. Nên nhớ rằng đức Phật chỉ khuyến khích chúng sinh làm điều thiện, còn đối với các thiền sư, cao tăng, những đệ tử chính thức của Phật thì chính ngài lại chỉ dạy họ thấy rõ chân tướng ngụy tạo, vô nghĩa của cái gọi là hạnh phúc và thoát khỏi cảm những cảm giác hạnh phúc tạm bợ đó để hướng linh hồn tới cõi hư vô cực lạc. Trong quan niệm của các thiền sư ngộ đạo thì thiện hay ác cũng đều vô nghĩa như những thứ ngụy tạo của trần gian cả.
Do vậy xét về phương diện nào đó thì đức Chúa có cái nhìn cởi mở và lạc quan với cuộc sống hơn đức Phật, tuy không thể giúp linh hồn ta đạt tới sự giải thoát tuyệt đối như đức Phật nhưng thực sự nó là một sự thỏa hiệp, kết hợp hài hòa, cứu rỗi cả về linh hồn lẫn thể xác.


Em Tùng có thể vẫn suy nghĩ, vẫn thắc mắc và vẫn giữ nguyên quan điểm như Chúa đã sinh ra em và muốn em sẽ như vậy. Nhưng anh cũng cầu chúc cho em sớm tìm ra được chân lý và niềm tin của riêng mình.
Cầu Chúa phù hộ cho em, Amen!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Chị Giao nói câu này em không đồng ý lắm:

"Sự khác nhau giữa Đạo Phật và Đạo Thiên Chúa khác nhau ở chỗ, họ cùng dạy con người hướng tới cái thiện, nhưng một bên để giữ được cái thiện thì phải khổ hạnh, còn một bên thì thông hiểu được rằng con người khó giữ được bản tính thiện và cũng khó có thể sống khổ hạnh cả đời được, cho nên nếu có lỡ bị phạm tội thì cũng sẽ được tha thứ nếu như họ biết hối lỗi và có lòng tin vào Chúa. Chính điểm này đã làm cho Đạo Thiên Chúa trở nên "hấp dẫn", thu hút được nhiều tín đồ hơn là Đạo Phật."

Theo em hiểu thì trong Đạo Phật có câu "buông con dao đồ tể xuống là thành Phật", cũng lại nói là "quay đầu là bờ". Như vậy trong Đạo PHật cũng rất chú trọng sự hối cải. Một con người dẫu phạm tội cũng có thể được tha thứ, thậm chí thành Phật một khi có lúc họ nhận ra được tội lỗi của mình và lấy làm hối hận về việc đó và thôi ko làm ác nữa.

To Phước: Chú có nói đến chuyện "Chúa an bài trẻ em bị chết trong kiếp sau" - theo như anh biết thì Thiên Chúa Giáo ko có thuyết luân hồi như Đạo Phật. Con người ta làm gì có kiếp sau nhi? Sau khi chết thì một là lên Thiên Đàng, hai là xuống địa ngục thôi chứ?

To Tùng: Em có nói đến đoạn Thiên CHúa Cha giết Thiên Chúa Con - nói như thế hình như vô nghĩa bởi vì THiên Chúa Cha và Thiên Chúa Con cũng chỉ là một mà thôi - đó chỉ là một trong những hóa thân của một Thiên Chúa duy nhất (cái này so sánh ra hình như hơi giống Đạo PHật - ý muốn nói là sắc sắc ko ko ý mà. Thiên Chúa Con hay Thiên Chúa Cha thảy cũng là Thiên Chúa cả :D). Do đó thực ra là THiên Chúa đã tự đóng mình lên cột để chuộc tội cho các tín đồ.


Bây giờ giãi bày thắc mắc của bản thân mình về Thiên Chúa Giáo :). Theo như Đạo Thiên Chúa và Đạo Hồi thì Chúa là Đáng Toàn Năng, Đấng biết hết - vậy nếu Chúa đã biết hết thì tức là mọi sự trên đời này đều đã được sắp đặt cả, và sự sắp đặt này là tác phẩm của Chúa khi Chúa tạo ra thế giới này (hoặc là vũ trụ này). Vậy việc một người có tin vào CHúa hay ko, hoặc một người có hành thiện hay là hành ác phải chăng đều đã được sắp đặt trước? Và như thế thì tội lỗi của loài người phải chăng là tội lỗi của Chúa? Và như vậy thì ai xuống địa ngục ai lên thiên đường phải chăng cũng đều do Chúa quyết định cả rồi?

Chuyện này đã từng đem hỏi một anh bạn Đạo Hồi (do hồi ấy nó truyền đạo cho mình ghê quá, cứ thúc dục mình theo Đạo của nó nên mới bảo nó là nếu Chúa (Ahla) muốn tôi theo Đạo thì sớm muộn gì tôi cũng theo. CÓn nếu Người ko muốn thì bạn có nói nhiều nữa cũng vô ích thôi. Sau đó cậu bạn lúng túng ko giải thích rõ ràng chuyện này được). CÓ ai ở đây hiểu rõ về các Độc Thần Giáo có thể giải đáp dùm thắc mắc này ko (ý tôi hỏi là người Độc Thần Giáo giải thích sao về vai trò của Thượng Đế trong những vấn đề này - thiện ác cũng như Đức Tin của con người).
 
Một thắc mắc nữa muốn hỏi mọi người về Đạo Phật: Trong Đạo Phật có nói đến địa ngục không nhỉ? Nếu có thì theo mọi người Phật giải thích về Địa Ngục như thế nào trong khi thực tế thì mọi thứ đều là ko cả?
 
Đinh Trọng Thành Trung đã viết:
Một thắc mắc nữa muốn hỏi mọi người về Đạo Phật: Trong Đạo Phật có nói đến địa ngục không nhỉ? Nếu có thì theo mọi người Phật giải thích về Địa Ngục như thế nào trong khi thực tế thì mọi thứ đều là ko cả?

Em nhớ là có, tuy rằng không đến nỗi ghê gớm khủng khiếp và có vai trò quan trọng trong giáo pháp lắm. Phật có nói câu: "Ta không vào Địa Ngục thì còn ai vào đây?" hay như trong tích về lễ Vu Lan, có nói về mẹ của Mục Lục Kiên Liên bị đày vào ngục A Tỳ, bị quỷ sứ tra tấn.

Em không dám nói về giáo lý, nhưng theo em nghĩ, mọi thứ là không, chỉ có cái mình tự đặt ra mới là có thôi. Bản tính con người là thiện, giống kiểu mức năng lượng cơ bản ấy ạ :biggrin: Thỉnh thoảng bị kích thích lên mức 1,2,3 thì phát cuồng phát rồ, đặt ra cái này cái nọ... Nhưng khi quay trở về mức 0 rồi thì sẽ hối hận, đau khổ, suy nghĩ, blah blah blah. Thế nên để tránh cái đau khổ triền miên ấy, phải nhận thức được rằng cái "mức bị kích thích" nó không phải là vững bền, và luôn phải giữ được sáng suốt như thế kể cả khi bị kích thích :biggrin: Tất nhiên có thể sẽ hỏi: Nhỡ giác ngộ được vậy rồi mà vẫn phạm tội thì sao? Em nghĩ...chịu :D Vì đã giác ngộ thì thường sẽ không làm như vây, theo bản tính con người vốn thích cái vĩnh cửu.

Lăng nhăng như vây, cũng chỉ để làm nền cho cái Địa Ngục là khổ ải mà con người tự tạo ra, tự trầm luân :D Còn về chuyện có sử dụng các hình ảnh thần thoại như đầu trâu mặt ngựa, em nghĩ là để có tính thuyết phục hơn với người Ấn Độ vốn chuộng thần thoại, hay tưởng tượng mọi thứ theo dạng thần thánh trừng phạt con người.

Mở lớp Thần học đi các bác, em xin một ghế ngồi nghe :biggrin:

@anh Trung: cái nghịch lý của anh được người ta làm gọn lại bằng: "Chúa có thể tạo ra hòn đá nặng đến mức Chúa cũng không nhấc nổi không?" :biggrin: Trả lời xong câu đấy là xong hết vấn đề của anh :p Mà em nhớ là có chú thoát câu này bằng cách: "Vấn đề này không thể sử dụng logic của con người được, phải dùng logic của Chúa, mà con người thì không biết logic đấy" :p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Trên đời này chỉ có niềm tin là có thể trở nên bất diệt, niềm tin là sức mạnh duy nhất khiến chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn và trở ngại. Nó chính là ý nghĩa cuộc sông của chúng ta là mục đích của đời ta. Hãy cảm thấy hạnh phúc khi ta có thể đặt niềm tin trọn vẹn vào một điều gì đó và vì điều đó ta sẽ luôn sẵn sàng hy sinh cả linh hồn lẫn thể xác mà không chút ngại ngần, hối hận. Đó có thể là Chúa, có thể là Phật, có thể là Đảng là Bác hay có thể là bất kỳ một người thân yêu nào đó của chúng ta. Sống ở trên đời này để được hạnh phúc ai cũng phải có một đức tin cho dù đức tin đó nhỏ nhoi và chỉ mình ta hiểu. Vợ của ta, mẹ của ta, những thành viên trong gia đình ta có thể gọi là những đức tin nhỏ mà chỉ mình ta hoặc những người trong gia đình ta đặt niêm tin trọn vẹn. Đảng và Bác có thể gọi là những đức tin lớn hơn mà cả dân tộc, tổ quốc ta đã đặt niềm tin trọn vẹn. Và đối với tất cả chúng ta đức tin đó thực sự là một điều vô cùng thiêng liêng, bất khả xâm phạm, vì nó có ta có thể hy sinh cả trăm ngàn lần cũng không hề may may sợ hãi. Đức tin đó có thể chỉ mình ta tin, mình ta hiểu nhưng nó còn thật sự quý giá, thiêng liêng hơn cả cuộc đời ta. Vậy hãy hiểu và hãy biết tôn trọng đức tin của mọi người và tôn trọng đức tin của chính bản thân mình. Hãy đừng nhìn cuộc sống với con mắt đầy suy xét và ngờ vực vì điều đó sẽ chả giúp ích được gì cho ta ngoài làm cho cuộc sống của ta trở nên tăm tối, đau khổ.
Đồng ý với những ý trên .
Tuy vậy ,chúng ta cũng nên bàn thêm một chút về Đức tin chứ nhỉ ? ...Người ta ko đến nỗi Mù ,Câm ,Điếc , Vô cảm giác ... để khẳng định một Sự thật là Đúng là Sai .Vậy ,con người nên đặt Niềm tin vào cái Sự thật Đúng ,hẳn nhiên . Ấy vậy , khi thấy cái Sai lè lè ra đó thì người ta lại đặt Niềm tin vào thì đáng chê trách ko ? Phật chưa thấy "bắt buộc " ai phải tin mình cả , nên có câu "Phật tại tâm " . Tuy vậy , một đức Thiên Chúa nào đó là "bắt buộc " con người ta phải Tin , Tin một cách Hoàn toàn ;và khi con người ta ko Tin thì bị Trừng phạt , hẳn nhiên là thế nhỉ .
Người theo Đạo có cái lạ là gặp ai cũng muốn , cũng bắt người ta Tôn trọng Niềm tin , đúng thôi , đó là yêu cầu Tối thiểu của Cá nhân . Nhưng tại sao họ lại ko Tôn trọng Niềm tin của người khác ?
Anh tin vào Thiên Chúa là Rất tốt , Rất hoàn hảo . Còn em , em tin Thiên Chúa là Kẻ Tội lỗi , ấy là sai ? Vậy , ở đây ai đang Ép buộc Niềm tin của ai đây ?

Như đã nói , em chẳng tin ông nào hết ,chỉ tin vào những điều đúng , cái đúng nên học . Nếu nói về độ Ghét Thiên Chúa thì thằng em cũng vẫn là bình thường bởi khi người ta biết , người ta thấy , người ta mới biết nó đáng khinh ,đáng tránh đến nhường nào .
Nhân , xin kể một câu chuyện về buổi học đầu tiên của em ở trường Đại học . Hôm đó , chúng em học tập trung gồm 4 lớp , tính em nó cũng chẳng phải là thích ngồi đầu nhưng đi muộn , trời nóng , đành ngồi bàn đầu vậy . Trời nóng , tất nhiên ai cũng cố làm cho mình mát hơn , em cũng vậy , cời khuy áo trên cùng của cái áo sơ mi . Mà như thế thì nó lại để lộ cái Vòng cổ . Chẳng biết em nhìn nó "ngứa "thế nào mà trong hằng mấy trăm SV , ông thầy lại nhìn và nói một câu : "anh đeo cái bùa của Đạo Ki tốt , Cà Rốt nào vậy ? " . Ấy ra , cái này anh giải thích thế nào ? Riêng em , đó là cái nhìn Khinh bỉ , Căm ghét của người có học về những điều Nhơ bẩn , Tội lỗi của Thiên chúa đã gây nên ( điều này ai phủ nhận thì đọc những bài trên ) . May mắn thay , cái thằng trò em nó lại ko phải là cái loại Cà Rốt , Ki tốt nên nó đáp :" em theo cái Đạo Học " ...."Tốt " . Hẳn ko tồi cho câu trả lời chứ .
Vậy nay viết như thế này chẳng phải để khuyên ai bỏ Đức tin của mình mà chỉ khuyên người ta lấy cái Đạo Học làm trọng , người làm Trò nên thế . Đạo Học là cái đạo tiến gần nhất đến Sự thật ,đến cái Chân lý đúng sai ....

Từ trước đến nay có cái hay là người theo Đạo tự cho mình cái Quyền được thể hiện Niềm tin của mình .Song họ quên mất ,người khác cũng có cái Quyền thể hiện Niềm tin của họ . Nhưng khi cái Niềm tin của họ "trái ý" người theo Đạo , họ lại cho rằng đó là Đả kích , ô hay , đến là lạ cho cái suy nghĩ kỳ quái đó . NGười ta có Niềm tin Ko tin Thiên Chúa là có Tội sao ? Theo dòng lịch sử thì những người thể hiện cái Niềm tin Ko tin Thiên Chúa đều phải chết , bị giết một cách man rợ . Tuy vậy ,theo thời gian , cùng với sự tiến bộ của Nhân loại thì Thiên Chúa bị đẩy lui vào thế giới tinh thần , chỉ là nơi Cứu rỗi , rồi nhiều người bỏ Đạo , phần nhiều là để tránh cái thứ Thuế vô lý mà nhiều nước phương Tây áp dụng ,thuế Nhà thờ . Đến lạ .....
Nói đến sự Cứu rỗi ,chẳng biết cái đó nó là như thế nào nhưng những điều ta nhìn thấy thì nó cũng chẳng tốt đẹp gì . Hôm qua , (hay đúng hơn là sáng nay ) , ko ngủ được ( đang ốm ) ,mò xuống nhà xem TV , thế nào bật kênh Phim của đài Truyền hình Cáp Việt Nam , xem bộ phim khá hay . Tuy vậy , điều tệ hại và ấn tượng nhất bộ phim là Cảnh bà mẹ chồng trước khi chuẩn bị Thủ ác đối với người Con dâu đã đi Xưng tội . Ấy vậy ,cái sự Xưng tội ấy rất thành khẩn , khi lời Xưng tội ,Cầu xin vừa chấm dứt thì cũng đúng là lúc cái Tội ác ấy bắt đầu . May mắn thay ,kết cục tốt đẹp cho người Con dâu và Bà ta phải trả giá . Rồi một chi tiết nữa , đứa bé vừa sinh ra ,đã được Bà mẹ chồng vuốt ve ,yêu quí rồi thốt lên một câu "làm lễ Thánh " ,phải chăng đây là cái lễ Rửa tội cho đứa bé vừa chào đời , Bản chất con người là Ác chăng , nếu sai thì sao mới chào đời phải Rửa tội ? Cái khéo của bộ phim là ko cho Người xem biết cô Con dâu là người theo Đạo hay ko , có thấy cô ta đứng ở trước Nhà thờ nhưng sau khi theo chồng về quê . Nếu người theo Đạo thì chắc giải thích rằng :Chúa an bài . Đến là lạ , nếu bạn có xem phim thì sẽ thấy cô Con dâu bằng tất cả những gì mình có Chống trả lại Tội ác của Bà mẹ chồng thế nào . Vậy chăng , Thiên Chúa an bài để tôi viết bài viết này ?

Thấy bạn nào đo hỏi rằng Đạo Phật có Địa Ngục ko . Thưa rằng có , nhưng đó ko phải là nơi Trừng phạt tội lỗi Con người như của Thiên Chúa giáo , nới này chỉ là nơi Con người sửa chữa Sai lầm .Đạo PHật ko có cái Thiên đường mà ai được lên đó đều được Sung sướng Tột cùng , ở họ chỉ có cõi Niết Bàn là nơi Tĩnh lặnh nhất trần đời .
Tuy vậy ,xét theo quan điểm Khoa học thì chẳng có nơi nào gọi là Thiên đường hay Địa ngục cả . Ngay cả Giáo hoàng của Tòa nhà Hồ ly cũng đã thú nhận điều này . Tôi đã viết khá rõ ở các bài viết trước , ai có Tâm thì đọc .

PS:bạn nào thấy bài viết mình dài ko đọc được thì đừng nên trích dẫn Bài viết của mình để nói . Thảo luận là phải Xuyên suốt . Như chị Giao đã nói , phải đặt câu nói trong Văn cảnh .
Mình cũng ko cần ai chấm điểm đâu Thư ạ . Hãy để cho Lý trí suy xét chứ ko phải là Con tim . Con tim thì để dành cho những lúc vui vẻ bên Vườn cười ha .
Như bạn nào nói :logic của Chúa . Thế theo người đó Chúa là Người à ? Người mới có Logic . Nếu có bảo Chúa là con Chó thì người ta cũng tin cơ mà .Chúa là thế đó , như người ta nói :Chúa là tất cả và Chúa cũng chẳng là cái gì .
Thân .
 
Back
Bên trên