Anh 1

Thanx Tùng.tớ đã vào đc (tất nhiên) và cũng đã đổi pass (tất nhiên nốt) :)
 
chúc mọi người tuần sau thi tốt nhá.
p.S: sau lớp Lý ngoài kia làm loạn lên thế nhì? lắm lớp Lý thế?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Trên này vắng hoe thế này, đủ biết thi hoc kì khủng khiếp thế nào rồi. Ah mấy bác được vào đội tuyển vòng trong kô phải thi tập trung hả? Sướng chết đi được, Thế thôi, chúc cả nhà thi tốt.
 
Nguyễn Thanh Hương đã viết:
chúc mọi người tuần sau thi tốt nhá.
p.S: sau lớp Lý ngoài kia làm loạn lên thế nhì? lắm lớp Lý thế?

Uh, như bọn dở hơi í nhỉ :p :)) (chắc chả có bạn lớp Lý nào vào đây đọc đâu hehe :)) )

X-MAS đến rùi, tranh thủ lên net chúc mọi người vài câu, kẻo mấy hôm nữa em lại bận học (nghe oai như cóc). Đùa tí thôi chứ chả hiểu có nên cơm nên cháo gì ko nhưng cứ đi tu sau này có gì đỡ hối tiếc, phụ huynh đỡ rầy la... THôi mình lại nói nhảm rùi, vào chủ đề chính nào. Chúc lớp mình một Giáng Sinh vui vẻ, một năm mới thành công và đạt được mọi điều mơ ước. Những bạn ở đây sẽ có lời chúc cụ thể đến từng người sau. Còn lại xin dành vài lời cho các Kiều bao Anh 1 ở nước ngoài:

1) Lời chúc thứ nhất tớ xin chân thành gửi đến bạn Diều Hâu. Chúc bạn luôn xinh tươi và kiếm được anh đẹp giai đáng yêu tương xứng với bạn "..." ^_^. Hè về chúng ta lại đoàn tụ nhể ;)

2) Lời chúc thứ hai tớ xin gởi đến bạn Tùng B và bạn Lưu Trang, vì một lý do rất củ chuối mà cũng không kém phần đắm đuối là bài vở bộn bề, mà tớ đã trót vô tâm chứ ko vô tình,không đi chơi được nhìu với các bạn. Chúc các bạn trở về Sing học hành tấn tới, vui vẻ yêu đời!

3) Lời chúc thư 3 xin gởi đến Tuệ Anh, Giang Chim, Quỳnh Anh: chúc bọn mày ăn no ngủ kĩ nhưng không tăng cân, hằng ngày lên post bài đều đặn trên HAO, cạnh tran với topic của các lớp khác :D

4) Lời chúc tiếp theo xin gởi đến Diễm Lan, Nguyệt Minh: chúc bọn ấy đạt được những ước mơ của mình. Hehe, khi nào về VN, bọn mình cùng đi thăm bác Khải ;)

5) Lời chúc cuối xin gửi đến Đặng Trang: Chúc Đặng năm sau apply được một trường như ý, kiếm được anh nào đẹp giai như anh chụp với Đặng trong cái ảnh Đặng kẹp trong quyển sổ bọn tớ tặng (hic...văn chương rách nát :(( ). Luôn nhớ Đặng và TỔ TOÀN T.

Trên đây là những lời chúc Giáng Sinh từ tận đáy lòng tớ, chúc mọi người đi đâu về đâu cũng nhớ đến lớp mình. Trong hoàn cảnh một nửa bài Văn cộng một đống đề cương Lý Hóa đang còn chờ đợi, nếu có gì sơ suất,ví dụ như chả may thiếu mất bạn nào, họặc văn chương nó trót có hơi rách nát một tẹo thì cũng xin các bạn lượng thứ. Chúc mọi người một Giáng Sinh vui vẻ tràn đấy niềm vui :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hic.. ban Van lam to xuc dong wa di mat! Nuoc mat ngap ca phong roi! :((
Hehe.. chuc ca nha Noel vui ve, nam moi may man. To cung dang tan huong khong khi giang sinh cung 1 dong bai tap. huhu..
Eu Dang vui tinh that, vao post duoc 1 bai roi bien luon. ;)
 
Tại sao chẳng năm nào tao cảm thấy Giáng sinh có ý nghĩa nhỉ ? Ko hiểu sao lại thế . Từ sau giáng sinh năm lớp 9 thì tao ko còn cảm giác gì nữa :)
Nhưng đây là giáng sinh cuối cùng được học với bọn mày , có thể nó sẽ thiêng liêng hơn chăng ?
Chúc bọn mày giáng sinh vui vẻ .
 
Ôi giời ơi dạo này học hành căng thẳng quá nên bọn tao (Vân Thảo Phương và QNga bình vôi) nghĩ ra rất nhiều câu chuyện củ chuối và hay ho . Hê hê trong gian khó vẫn phải thấy tíếng cười chúng mày nhể :D , giống như căm thù cô Kỹ nông đến tận xương tủy vẫn phải nuốt hận để học tiếp các môn sau .
Hôm nào rỗi rãi tao post cho truyện về lãnh tụ Lê Phương Thảo thực hiện khởi nghĩa nông dân chống lại địa chủ Hoàng Quỳnh Trang , cực kỳ củ chuối và đúng chất lớp mình (chất gì nhể):D
các bạn hãy chờ xem :D
 
Cảm ơn VT nhé.
Merry Christmas cả nhà:D. hehe, năm nay hay thật, trong khi bọn VN đang phải cày thì mình tha hồ nhởn nhơ nhưng sắp fai sang lại bên kia rùi, chán quá đi:(
 
Cámmmmm ơnnnnnn Vân !!!!!!!!!!!!! Dễ thương quá đi mất xxx (chụt chụt) Chúc mọi người Noel vui vẻ, năm mới gặp nhiều may mắn, những bạn ở nhà thi thật tốt, những bạn còn lại 1 holiday tuyệt vời.
Hì, hy vọng năm nay Xmas của Minh Phương sẽ ý nghĩa hơn. Tớ chờ truyện của ấy, bao giờ tớ về Anh mình lại chat :D
 
Tao đang nghỉ Xmas ở Cali nè. Sướng điên!
Tao đang post bài cho bọn mày ở thư viện của UC Berkeley. Chuyến college visit đầu tiên, he he.
THực ra máy tính ở đây mà không logon thì chỉ vào được các trang web .edu, org hoặc .gov thôi. THế nên mail thì không check được nhưng lại post bài trên HAO được mới hay chứ!
Merry Xmas and Happy New Year to everyone! :x
 
hehe.. may di Cali ha? College visit gi ma suong the? Tao cha co luc nao ranh roi ma college visit ca.. senior kho the day. Ky nghi ma co tan 3 papers!! :((
Ma lop minh ai vao vong trong doi tuyen the?
CHUC CA NHA THI HOC KY MAY MAN! :D
 
Oa hôm nay được đi cổ động Para Games hơi bị thích .
Mấy đứa bọn tớ chụp nhiều ảnh đẹp lắm , lại quen được một anh phóng viên báo Nông Thôn Ngày nay cực kỳ đẹp trai :D , lúc đầu nhờ anh ý chụp ảnh hộ , sau rồi chắc anh ý thấy ảnh đẹp quá :p , nên chụp luôn bọn tớ mấy bức , sướng . Chắc là trong chiều nay sẽ có ảnh .
Rồi sẽ post lên HAO , cho bọn overseas nó thèm , hehe :D
 
Ờ , và đây là câu chuyện mà tớ quảng cáo ở trên , coi như là một món quà Giáng sinh có ý nghĩa :D

Start.
Đầu tiên để cho người đọc dễ theo dõi , cho tôi được nói một chút về hoàn cảnh sáng tác câu chuyện (xưng "tôi" cho nó formal) . Hôm đó , cô Sinh đi ra ngoài , Chuối xí xớn sang tổ 4 , cái tổ nghịch ngợm nhất của lớp . Chuối bảo là từ nhà Chuối đến chợ là 1500 m , nhưng Minh Phương điếc tai lại nghe nhầm thành "Nhà Chuối rộng 1500 m2" . Chuối bật lại Minh Phương : "Mày bảo nhà tao thành cái nông trại à" . Và chính cái giây phút tưởng chừng như củ chuối mà lịch sử ấy , một câu chuyện đã bắt đầu ....

Vì chuối có cái căn nhà rộng 1500m2 , nên Chuối được tôn lên làm địa chủ . Tôi xin được giải thích thêm lý do tại sao chúng tôi (tôi , Vân Trang và các bạn tổ 4) lại nghĩ được đến cao xa như thế , là vì chúng tôi vẫn còn chưa hết bàng hoàng sau bài kiểm tra Sử . Sau một hồi tranh giành , tìm kiếm xem ai sẽ là nông dân , bởi đã có địa chủ thì phải có nông dân , chúng tôi đã quyết định chọn Thảo . Còn tại sao Thảo lại là người thích hợp nhất , đó là một điều buộc chúng ta phải công nhận chứ ko sao hiểu nổi .
Lúc đầu Thảo rất chăm chỉ làm ruộng , nên được địa chủ Chuối thương tình chia cho 2m2 , 2 mét vuông , vâng thưa các bạn , hai mét vuông thì chỉ đủ kê một cái giường thôi , và đó cũng là ý đồ của Chuối , chỉ cho Thảo đủ kể một cái giường để tiện việc làm ruộng , nghĩa là mỗi sáng thức dậy , Thảo có thể bật dậy mà làm việc được ngay .
Thảo cũng công nhận với chúng tôi là lúc đầu Thảo tưởng Chuối tốt với mình thật , Thảo lấy làm hả hê lắm . Nhưng sau đó , rất may là Thảo đã mở mắt , hiểu ra một chân lý là Chuối là một tên địa chủ , nó cũng chẳng tốt gì với mình đâu .
Và thế là lòng căm tức trong Thảo cứ mỗi ngày một tích tụ , cho đến một ngày ...
Đến đoạn này , cho phép tôi được trích tiểu sử của Thảo để bạn đọc tiện theo dõi . Thảo sinh ra trong một gia đình nhà Nho nghèo xuất thân là nông dân . Bố Thảo đi xa luôn , còn mẹ Thảo vẫn tần tảo nuôi một nách hai đứa con vô cùng vất vả . Chị của Thảo vì quá cực khổ đã phải bỏ làng ra đi . Thảo , nhận thức được sự hạn chế của các bậc tiền bối , đã quyết ra đi tìm đường cứu nước . Nhưng làm gì cũng phải có kế hoạch , Thảo đã dự định hè năm sau , sau khi đã chuẩn bị đầy đủ tư trang , sẽ lên đường sang Mỹ tìm cách giải phóng , phá bỏ xiềng xích cho giai cấp nông dân .
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thảo ra đi năm 18 tuổi , tức là sớm hơn Bác Hồ 3 năm . Ở quê hương , Minh Phương và Vân Trang kỳ vọng vào Thảo ghê lắm . Nhưng chưa đầy 3 năm sau Thảo đã trở về , khuôn mặt bừng bừng hy vọng , MP và VT chắc mẩm là Thảo đã chuẩn bị rất chu đáo về tư tưởng lẫn tổ chức cho cách mạng .
Chuối , tự nhiên thấy Thảo biến mất một cách đáng ngờ , lại nghe phong thanh có cuộc cách mạng nào đó đang nở rộ mà lãnh tụ là Phê Lương Thảo ; với cái tinh ranh và kinh nghiệm của một tay địa chủ đã quen bóc lột nhiều đời , vội nghĩ ngay đến một hoàn cảnh hiểm nghèo có thể xảy ra . Chuối liền huy động các tay tá điền phản động , chúng đã được chuẩn bị trước về tinh thần , nên sẵn sàng vứt lưỡi cày để cầm giáo mác chống lại đội quân cảm tử của Thảo .

Thời điểm tổng khởi nghĩa đã đến .
kshkshkshkhsjhwuyiwhhiuwyiuyw (diễn biến)

Đội quân của Thảo thất bại .
Thảo bị bắt . Bản án tử hình đang chờ đợi .
Nhưng Thảo quyết tâm không chết dưới tay giặc . Trong khi bị giải qua hồ Giảng Võ đến nhà ngục , Thảo đã nhảy xuống hồ tự vẫn . Nhưng ... hồ lại cạn , thế nên không cần lưới mà Thảo vẫn bị bắt (ko oanh liệt như ông Nguyễn Khắc Nhu năm xưa :D) , Thảo tuy ngoài mặt cảm thấy đau đớn , nhưng trong lòng thì khấp khởi "ta định nhảy xuống hồ để bảo toàn khí tiết , không ngờ khí sông hồ lại bốc mùi ghê quá , chết như vậy cũng ko ai nói là anh dũng hy sinh , may mà chúng nó vớt lên , ko thì ..." .
Thảo bị giải đến nhà ngục , 3 hôm sau thì ra pháp trường , lên máy chém . Chúng định bịt mắt Thảo , Thảo giằng ra , cớ sao chúng lại bịt mắt để không cho Thảo nhìn thấy bầu trời Việt Nam bao la kia cơ chứ , chúng thật độc ác . Thảo vừa bước lên máy chém , vừa hô to "Việt Nam muôn năm , giai cấp nông dân muôn năm" , và hát bài hát của dân tộc "nắm tay nhau , cùng bước bên nhau , vì hạnh phúc nhân lọai..." . MP và VT ở ngoài lòng đầy đau xót , nhưng không dám hô phản đối vì sợ bị liên lụy , chỉ biết nén nỗi đau , giấu đi nước mắt . Thảo ngửa mặt lên trời , máy chém xoẹt một phát ... tèn ten ... tén ten ... ten tèn ... đến đây tôi nghẹn ngào quá ko sao nói nổi nữa .

Tuy MT và VT ko đủ dũng khí để trả thù cho Thảo , nhưng trong 3 năm bôn ba hải ngoại kia , Thảo đã kịp đi chơi với nhiều anh nên những mối tâm giao quả là ko ít . Các anh sau khi nghe được tin dữ đã quyết tâm trở về Việt Nam trả mối thâm thù . Nhưng ... trời ơi phũ phàng thay , các anh cũng chỉ là người trần mắt thịt , cũng vấn vương những bụi trần tầm thường như ai , nên khi nhìn thấy của cải của Chuối lấp lánh như sao hôm buổi sớm , liền ... quên mất Thảo và tự biện hộ cho mình bằng những lí do vô tình và củ chuối . Và thế là chuối lại thắng .

Nhưng tôi , người kể chuyện tin tưởng rằng sẽ có những Lê Phương X , Y , Z ... nào đó sẽ nối tiếp sự nghiệp lãnh đạo khởi nghĩa nông dân của Thảo . Chúng ta hãy cùng tin tưởng .
 
:)) :)) :)) :)) :))
Oi gioi oi, buồn cười vì bọn mày quá. Khổ thân con Thảo, nhưng vẫn sung sướng vì phần thắng đã thuộc về tao, he he.
Tao đã chuyển đến nhà mới chúng mày ạ, bao giờ rỗi thì đến chơi. Híc, nhà tao đối diệm ngã tư sở 1300 m, đi qua sông To Lịch khoảng 100 m, đi qua nhớ bịt mũi. Đặc biệt là qua phố này có rất nhiều hàng quán, mà bọnu mày biết khi đến nhf ai đó thì phải mang quà mà ( :D) hí.
Bọn mày ơi, chúc bọn mày Noen vui vẻ nhé, gần nhà tao chả có cái nhà thờ nào cả, hu hu. Đành bẹp dí ở nhà học văn vậy.
( Hôm nay ko đi Paragames được tiếc quá).
 
:)) chết cười... thế mới thấy MP và VT thực là nhẫn tâm quá đi thôi, nỡ lòng đứng nhìn đồng đội bị xử chém.. thương Thảo quá! :((
KHông sao, đợi khi nào Diều Hâu vĩ đại về sẽ tiếp tục sự nghiệp của Thảo. :))
CHÚC CẢ NHÀ NOEL VUI VẺ!
 
Hôm nay bà con mình thi Văn thế nào nhỉ? Hehe, ngồi trên Kiên được thưởng nguyên màn "hóc xương cá rô", đến là mệt, tuột hết cả cảm xúc văn thơ...
 
Ui hôm nay làm bài văn trong tâm trạng buồn ngủ + chịu sự tra tấn nặng nề bởi cái lòa phát thanh trường Giảng Võ + tiếng "hóc xương cá rô" của bạn KinKin ( như Phạm nói):D Đúng là cảm xúc trôi tuồn tuột, hehe...
 
hờ, hóa ra bạn Kiên cứ ợ ợ là hóc xương cá đấy à? khổ thân thằng bé.

Mai chúc mọi người thi Anh tốt nhé.
 
Hic, lau qua khong vao dam ra mu thong tin. BTW, chuc ca lop truoc la thi tot, thi xong thi Happy New Year, ca Tet tay lan Tet ta. Suong that, moi nguoi thi xong moi nghi con to thi nguoc lai :((
 
Back
Bên trên