Anh 1

Tóm lại, theo đuổi đam mê và tụ tập ko bao giờ khiến ai buồn bã.
Được , tớ sẽ nhớ mãi câu này của QA :D

Hôm qua làm triết tao thấy cũng dở hơi , được 5 trang nhưng mà xem là có đủ 5 điểm ko nhá . Vì tao bịa nhiều lắm lắm . Có thể nói là tao đã cắm đầu cắm cổ viết ra hết những gì tao hiểu về triết học chứ cũng chẳng phải là theo yêu cầu của đề bài :)) Ôi đời tôi . Sợ quá .
6 ngày nữa là lên thớt nốt môn cuối , KTCT . Chúc mọi người thi tốt ;;)
Thú thực , cái môn khiến tao run rẩy nhất trước khi thi không phải Toán hay Triết , mà là Thể dục cơ :|:D
 
Ôi Quỳnh Anh, mày viết hay quá, tao cũng muốn có hẳn một "công trình nghiên cứu về cách sống vui sống khỏe". Ờ mà bên đấy mày có học psychology ko?

Đỗ Quỳnh Anh đã viết:
Bình thường ai có chuyện gì buồn hay khúc mắc phương pháp đầu tiên là giải tỏa với bạn bè hay người thân. Đây là phản ứng phổ biến của con gái, ngay cả khi ko nói thẳng vào vấn đề nhưng 'nói ra đến đâu là khá hơn đến đấy'.

Cái này tao công nhận:D, nhưng tao bổ sung cụ thể là phải tìm những người lạc quan mà tâm sự. Đặc biệt khi buồn tuyệt đối không nên nói chuyện với những người có hoàn cảnh giống mình. Tương tự như cái việc Q.A đề cập, đôi khi mình tưởng nghe một bài hát buồn "đúng tâm trạng" của mình nhưng thực ra không phải. Ta có thể lầm tưởng là khi gặp những người cùng hoàn cảnh thì họ sẽ đồng cảm, nhưng theo thực tiễn tao thấy là việc đó có khi chỉ làm cho mình cảm thấy não nề hơn. Tao thường nói chuyện với các bạn là con trai:D hoặc bố tao:D, hoặc những người đã trải qua những việc tương tự (nên nhớ là đã trải qua và đã giải quyết được!)

Tao recommend thêm 1 method nữa là đi mua sách về đọc:D. Dạo này mỗi lần tao buồn hoặc chán thì tao đều tự mua tặng mình một quyển sách nào đó. Mà đọc sách trong lúc buồn chán thường dễ tiếp thu hơn. Kiểu như sau khi đọc xong thì tao thường thấy có một trong cảm xúc là trên đời còn có nhiều người khổ hơn mình:D, hoặc tự rút ra một vài bài học thú vị nào đó. Hay ho nhất là sau một thời gian nhìn lại thấy tủ sách nhà mình tự nhiên đầy hơn hẳn:D

Mọi người thì thế nào?
Dù sao tao thấy cái bài viết của Quỳnh Anh rất chi là....interesting...:D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hôm nay đi học cả ngày lại ngủ ít mệt ơi là mệt, về nhà nhìn thấy cai desktop hôm nay là ảnh tổ 1 bọn mình chụp hồi cuối năm 11 :), QA cười tí tởn, vừa ăn kem xong, thè lưỡi lung tung nhìn đã thấy đỡ stress, vào HAO lại thấy Quỳnh Trư post một bài nghe iu quá :x (NHất là cả tuần nay tao đang bị stress :(( ), tự nhiên thấy phấn chấn lên nhiều :D
Định ko viết gì, nhưng mà ko nhịn được, post cám ơn bạn một câu;;) Iu cả nhà :x
Chúc mấy đứa thi nốt môn cuối trúng tủ nhé :D
Mà tao ở đây tuy (may) ko biết Triết là gì :D, nhưng có môn Political Science, thi cũng fai viết một bài essay (hồi midterm, cũng huyên thuyên, chả bít là rùi có sao ko:p)
Hihi, thôi, bây h để giảm stress, tao đi ngủ đây :D Ko biết có fai là một phương pháp tốt hay ko, nhưng cứ khi nào buồn nhưng vẫn ko đến nỗi mất ngủ thì tao thường đi ngủ:D
Chúc cả nhà vui vẻ trẻ khỏe sống qua mùa đông lạnh giá này [-o<
Chỉ còn 23 ngày nữa thôi tao được về nhà rồi, nào, cố lên, cố lên ... [-o<
 
hehe... QA nhiều bí quyết thế thảo nào lúc nào cũng "vui vẻ trẻ trung"...iu thật :*
tao cũng thấy nếu có cái sở thích nào mà mình thật sự passionate thì sẽ giúp làm cuộc sống đỡ nhàm chán. Tao thì năm trước thay đổi không khí bằng cách ra tập skateboard. Năm nay thì chắc là đi chụp ảnh.
Nhưng mà những lúc thật sự stress thì ko thể làm nổi mấy việc đó đâu, tốt nhất là ăn kem rồi ngủ... Tao đã ăn ko bít bao nhiêu kem để tìm thấy niềm vui trong cuộc sống :))
 
giảm stress à ?
ăn , đi lăng quăng , thậm chí không đi đâu được thì...nhảy nhót lung tung trong nhà :p
hay là làm cái linh tinh gì đấy...nhiều thứ lắm :p
chỉ có điều đôi khi lại bị cuốn hút quá thì hơi..hehe mất thời gian
 
Ôi, cảm ơn bọn mày :x . Không ngờ trong lúc ngồi lan man lại đúng tâm trạng của mọi người như thế. Nghe thì sến nhưng quả thật ko có gì vui bằng làm mọi người vùng vui :)

Tao có học psychology nhưng toàn là những thứ khô không khốc :)| . Thực ra tao nghĩ ko cần học bản chất mỗi người cũng đã là một psychologist. Vì ai cũng có nhu cầu được yêu thương, muốn được trân trọng và muốn hiểu được mọi người. Ko biết bọn mày thế nào nhưng dạo còn bé tao rất hay tự hỏi: 'Trong đầu mọi người đang nghĩ gì?' 'Lớn lên mình sẽ thay đổi thế nào?' 'Tại sao có những bạn rất sợ bị phạt nhưng lại có nhưng bạn nhơn nhơn?' Và chúng ta đã ít nhất 1 lần nói dối, cố quan sát nét mặt, giọng nói của bố mẹ, bạn bè để quyết định xem nếu khai thật thì hậu quả sẽ thế nào :p .

Quanh đi quẩn lại thì có lẽ còn lâu lắm hoặc chẳng bao giờ có một cách nào hiểu được suy nghĩ con người. He, và thử tưởng tượng có một cái máy kiểu Doraemon đọc được suy nghĩ. Chắc 15 giây sau tất cả các máy đều la lên 'Không được nghĩ! Không được nghĩ!.. :D ' và 30 giây sau phát minh này sẽ bị hủy bỏ (có thể 1,2 cái được CIA giữ lại b-) ) Lẽ thường là con người ko hiểu người khác nghĩ gì nhưng môi trường dạy chúng ta đoán được phản ứng của người khác. Chẳng có gì là buồn cười khi tớ nghĩ cách giảm stress của mình giống với bạn bè, vì chúng mình cùng lứa tuổi, cùng giới tính và môi trường sống giống nhau.

Cố chờ tao thi xong sẽ ba hoa một chút về những vấn đề được quan tâm ( psychology thật chứ ko phải ý kiến chủ quan nữa :) )
 
Chỉnh sửa lần cuối:
uh, tao cũng từng ước đọc được suy nghĩ của người khác vì suy nghĩ là thứ tài sản duy nhất ta kiểm soát được vĩnh viễn, chẳng ai ăn trộm được cả :p Thế nhưng bây giờ thì tao lại nghĩ nếu tao có khả năng đó thì cuộc sống sẽ nhàm chán biết bao, tao sẽ trở nên thật thông minh nhưng mà để làm gì khi nói chuyện với người khác chẳng còn gì thú vị.
Vì thế tao vẫn đang on the way to find a bf that is unpredictable :D chưa thấy ai cả :)) boys are all the same :p
 
Chúc mừng sinh nhật Linh, Hồng Nga!!!!!!!!!!!!! (hehe, bây giờ tha hồ già mày nhá :D )
Đọc bài của QA mà tự dưng thấy cuộc đời tươi tắn hẳn. Mà phương châm "The opposite of stressed is desserts" nên được áp dụng chúng mày ạ :D
Tao thấy muốn giảm stress thì nên xem phim hài, phim tình yêu :D (tất nhiên là phải có kết thúc có hậu) nhưng phải xem với vài đứa khác chứ xem 1 mình, lúc xem thì cười, xem xong cô quạnh lại đi so sánh "Bố khỉ, chúng nó trong phim thì vui thế kia, còn mình thì huhu"
À, đố chúng mày biết chữ trên bảng trong cái ảnh này là của ai nhá:
http://www.hn-ams.org/album/details.php?image_id=15865&
 
hihi
tớ cũng chúc mừng Sn Nga và Linh
bồ tè nhà cử thế nào rồi nhỉ
đợi ..tí
tớ thi xong tớ sẽ đến phá :p
 
Thi xong rồi ! Sướng quá !
À , chúc mừng sinh nhật Hồng Nga và Linh nhé ! :x
 
cho to chuc mung sinh nhat Linh va Hong Nga voi.
Moi nguoi thi xong roi ah. Co phai di hoc nua ko hay dc xa hoi roi.
HIc, con to gio phai bat tay vao chien dau :((.
 
CHo anh góp vui tí :d ... Các em chúc cái Nga làm gì .. nó có vào đâu mà ... thôi rồi, cứ chúc nó vừa già vừa xấu thì kiểu gì nó cũng hắt hơi mà mò vào :D ...

Không ngờ lớp A1 vẫn còn đông vui náo nức đến thế. Thế những em nào nhận được quà của Nga hôm 12 nào.. giơ tay lên cho anh hỏi phát !
 
Bọn mày ơi, mai là sn cô Hạnh rùi. Nhớ ngày này của những năm trước được ăn bánh gato ngon tuyệt, được nghe mọi người hát câu giờ quá...
Mà cả nhà thi xong rùi nhỉ? Chúc đi chơi xả láng vui vẻ nha!;)
To THương: Càng ngày càng thấy mày đáng yêu ra nhiều lắm cơ ...:x Mấy cái ảnh chụp đẹp tuyệt ha ;)
 
ôi may quá có người nhắc mình sinh nhật cô Hạnh :X
mà Linh với Nga có bao giờ vào đây đâu mà chúc nhỉ ;;)
To Thanh Hương: có cái avatar hơi bị xinh đấy nhá :*
 
Ôi cho tao gửi lời chúc tới cô Hạnh với. Không biết mấy nhóc nhà cô giờ lớn chưa.

Mấy hôm nay mệt hết hơi...hic... tao vừa quên mất nồi cháo gà...tiếc... wá :( :((
 
uh nhỉ...
VÂn ơi hôm wa bảo xong ra nói chuyện mà sao ấy biến mất không vết tích thế hả ?:((
to mọi người bây giờ tớ có cách giảm stress mới rồi
chị dâu..họ tớ vừa sinh em bé
trộm vía
trông nó ngáp ngộ lắm cơ
lỗ mũi nó bé tí
môi nó cong như cô nó nên muốn nhìn thấy răng phải cúi xuống một tí
ngồi bế nó là muốn quên hết mọi thứ :p
chả muốn lo lắng gì cả :p
ngày xưa lỗ mũi mình cũng bé thế đấy nhỉ :D
 
công nhận Thanh hươnh dạo này chụp ảnh ăn hình lắm
xem trong album thì bít
quà....
 
TH đã viết:
À, đố chúng mày biết chữ trên bảng trong cái ảnh này là của ai nhá:
http://www.hn-ams.org/album/details.php?image_id=15865&
Ko có ai trả lời à? :-? ừ, sinh nhật cô Hạnh rồi, nhớ bánh gato ở Hải Hà kotoboki.
Còn chuyện ảnh của tớ thì :D
Bây giờ tớ đang ở trong tâm trạng rất phê, vừa xem Mama mia ở NYC về, nó là 1 Broadway musical show rất nổi tiếng, kịch nhưng các lời thoại là lời bài hát của ABBA. Kịch bản, diễn xuất, hát ko vỗ tay ko được. Phê ngất ngây con gà tây. Bõ công run cầm cập đứng xếp hàng trước 2 tiếng để mua vé standing (vé ngồi toàn trăm đô), cũng bõ công đứng gần 3 tiếng xem, bõ tiền vé nữa, phê quá, phê quá. Phê nữa là lúc sau, tớ tìm được cửa hàng bán bánh rán mặn ở Chinatown.

Phê!

P.S: Lê, cách giảm stress của ấy ngộ và hay quá :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Hihih, Thanh Hương mày sướng ghê. Tao cũng thích nhạc kịch lắm :(
Mà cái link của mày nhìn thấy nhớ quá ah :(( Có cần phải trả lời là chữ ai nữa ko :-? Làm gì có đứa nào ko nhận ra....:x
 
Back
Bên trên