xanh lét đỏ lừ bét nhè bủn rủn
Này thì xanh lét đỏ lừ bét nhè bủn rủn này.
Đây.
Chúng mày xem dưới đây nhé:
Luật sư Dương Anh
Nhà vô địch Vương Mạnh Chung
Doanh nghiệp Trần Văn Minh
(trong cơn cao hứng nó còn mang ảnh này ra làm hình nền của điện thoại tao nữa có nẫu ruột không, hở giời)
Doanh nhân Vũ Hồng Văn
Doanh nhân Cao Sơn Ngọc và nhà vô địch Tuấn Anh
(trước lúc hai thằng này chuyển sang bóp quýt nhau,
rồi cuối cùng thằng Tuấn Anh chân xoắn quẩy đi về trước, thằng Ngọc đờ đẫn nhìn theo)
Xung phong!
(Tuấn Anh: XXX chúng mày nhá, chúng mày thấy ông vô địch bia 87-90 bắt nạt ông, ông XXX sợ nhá... Hiệp ạ, ngày xưa nhá, nhà tôi nhá,...
Minh: Thằng Tuấn Anh kia, ai cho mày ngày xưa đi học thêm mày cậy chuyên Lý mày không cho bố mày nhìn bài?...
Ngọc, người Mỹ trầm lặng, anh không phát biểu nhiều, chỉ cười duyên, nâng cốc, và tranh thủ gặm xương gà...
vân vân.... )
Nhưng cuối cùng, anh đã sa vào cuộc đối thoại tay đôi đầy khẩu khí với Trần Văn Minh.
Minh (dằn từng tiếng, tay trái nhấn vào trái tim, khẳng định): Tao. Là Mi-lu. Nhá.
Ngọc (ôn tồn, đầu gục xuống): Không, mày là Giôn. Con Giôn.
Minh: Mi-lu. Con Mi-lu. Nghe chửa?
Ngọc (nhắc lại nhiều lần): Giôn. Con Giôn.
Minh: XXX Con-tró-lày XXXX mày...
Hết.