A3's Diary

Eu,tao vừa đọc đoạn cả lũ đi xe đạp..cừoi hềnh hệch như con điên..:p :D
Vui wa'!Lên đại học tìm đâu ra mấy thứ này nữa chứ..hic..thèm wa' đi!!!
Mà sap 30-4 rùi,lớp mình có dự định chưa??? Tao chắc đc gnhi 4 ngày cơ :p ;)
 
Feb. 26[sup]th[/sup], 2003



By Đức



Giờ Toán hôm nay cũng chán y như mọi khi, tớ fải “làm nóng ko khí” bằng cách vận động tranh cử chức trưởng họ. Khẩu hiệu của tớ là “Nếu được làm trưởng họ, Đức sẽ trục xuất LN-LAP ra khỏi dòng họ chúng ta!” Oh yeah, vote to me!

Đến cuối tiết thì Mr. Sơn cho 1 câu “3 số đo của hình lập phương bằng nhau!” làm cả lũ lại liên tưởng đến vụ đo quần áo hôm qua…

Sau đây là nguyên văn “áp phích vận động tranh cử” của Đức:

Hãy lên forum Hanoi-ams. Org bầu cho Đức làm trưởng họ. Đức hứa khi nào được làm trưởng họ sẽ trục xuất đôi vợ chồng loạn luân LNgân-LAPhương ra khỏi dòng họ chúng ta!

(Quyên viết thêm) Cháu Lê Thiều Quyên ủng hộ ông cả 2 chân! (Quái, nó là cháu mình từ hồi nào nhỉ? Thôi kệ, thế là được 1 phiếu rồi)

(LGiang viết thêm) Con gái bố hoàn toàn đồng ý, nhất trí cả 2 tay!!! (Thêm 1 phiếu nữa rồi, he he)

(Hồng Vân) Ok. Nhưng tao lỡ bầu cho Hằng rồi! (Shit) Dù sao thì LN-LAP cũng ko tồn tại được lâu đâuà tẩy chau nó đê!

(Mai Hương) Vợ anh hô hào mãi rồi, mọi người ủng hộ đi!

(Hằng chen ngang)

Hãy ủng hộ cho Minh Hằng với khẩu hiệu:

“Vì tương lai con em chúng ta, giết chết cha tương lại con em chúng nó!” Bầu cho Minh Hằng để chắc chắn về tương lai của bạn.

(Chỗ này bị Quyên gạch chéo với 1 chữ BỎ to tướng. Rõ ràng khẩu hiệu của Hằng ko thiết thực bằng của tớ, nhỉ!)

(Em cũng ủng hộ Hằng cơ mà, sao lại bỏ mất fiếu của em. Con Kin nó X là do nó thấy câu của Hằng chí lí quá và sẽ được làm khẩu hiệu bóng đá nữ lớp mình. – By K.Vân)



Giờ Lý , thầy gọi Vũ Anh Phương lên bảng. He he, nó đang bên Anh mà thầy! Thế là chàng LAP lại fải chịu trận. LAP đứng trên bảng vẽ sơ đồ, “dáng đứng Bến Tre” nhìn y như 1 bà chửa. Thầy ngắm sơ đồ của LAP, trên miệng chúm chím một nụ cười nhăm hiểm như thầy vẫn thường chúm chím mỗi khi nhận ra lỗi của họ trò. Somebody call the doctor!!!



By Cường



Giờ Lý kết thúc quá 10’ so với quy định. Thầy Liêm đáng kính (với tư chất tuyệt vời, với đạo đức cao cả của một thầy giáo dạy Văn) lại… ko đến! Một nhà giáo yêu nghề như thầy chỉ cần tiền là đủ. Một khi mà thầy đã cầm đủ tiền học của tháng là: “Các em nghỉ! Hôm nay nhà thầy có việc.” Chán chẳng buồn nói.

Và hôm nay, đội tuyển bóng đá nữ lớp A3 đã bắt đầu đợt tập huấn kéo dài 10 ngày. Đội trưởng… của đội chưa bầu nhưng với tinh thần hăng say tập luyện thế này, chắc cả đội sẽ làm đội trưởng. Các bác ko biết chứ từ 4h-5h, 12 nữ cầu thủ đã tập luyện hăng say à và thành công rất lớn là các chị đã biết đá bóng bằng “má” (Hi vọng đêm nay về ko ai kêu đau chân). Sau chiều hôm nay, HLV đã tìm ra cặp bài trùng sát thủ “Thiều Quyên” và “Quỳnh Chi”. Ta có thể ví hai chị như cặp tiền đạo Yoke và Cole thời kì phong độ… sa sút nhất. Hehehe.

Buổi luyện tập kết thúc ở hàng kem. Các nữ cầu thủ lại nạp nhiên liệu…

P/S: Giờ Toán hôm nay mình đã bị một quả rất ngu… Cầm ảnh của thằng H.Nam chụp với T.Trang, mình đặt tên cho bức ảnh: “Thu Trang ơi anh muốn chết vì em”. Thế mà cả lớp nó trêu mới ngu chứ. Nhưng ko sao, anh sẽ nói lại: “Thu Trang ơi giết anh đi!”



Sắp đến ngày 8-3 rồi. Trong đầu mình nung nấu biết bao ý tưởng. Nhưng chẳng biết mấy thằng kia có ủng hộ ko nữa. Dù sao cũng mong 8-3 năm nay vui hơn năm ngoái. (Sao lớp chẳng có ngày cho các bạn nam nhỉ. Đã ít hơn lại còn phải chịu thiệt!)
 
Feb. 27[sup]th[/sup], 2003



By Huy



Hi!!! Everybody! Tiết Anh hôm nay chán qué! Mrs. Oanh lại mặc cái áo màu đỏ (đỏ gì nhỉ) có lẽ là đỏ máu (maybe) làm cho cô thật giống cô Hilda của Sabrina. Con “mèo” lại tưởng tớ bảo nó giống cô Hilda nên nó rú lên như 1 con thú. He he. Mèo ôi, mày chưa được bằng Hilda đâu (nhưng cố 1 tí nữa là được rồi đấy). Tự nhiên tui chạnh nghĩ đến Mrs. Kìu Hương hiện giờ đang ở xứ người. Tội nghiệp qué. Hic hic hu hu!!! Nhưng tớ thích cô Kìu Hương hơn là cô này. Khiếp cô lại còn bắt thần dân trong lớp vẽ nữa chứ. Cô ơi, có phải ai cũng thi Mỹ thuật công nghiệp đâu. Khổ than mèo quá mày ơi, từ lúc nãy đến giờ toàn bị con Huệ và thằng Nam Khánh đã bóng vào mông với đít thôi (xin lỗi bà con nhé, hơi thôi thiển 1 tí nhưng đúng là sự thật đấy). Ra chơi rùi, tí vào viết tiếp. Trùi ui, thằng Cường sến (vì nó hay hát nhạc sến) & con Đức Likin Pig (hôm nay nó mặc áo Linkin Park) lên bảng vẽ 2 bức tranh xấu òm mà cũng được điểm. Hic hic cô ơi bất công qué. Cô ơi để con lên vẽ cho (mặc dù mình phải công nhận là mình còn vẽ xấu hơn cả bọn nó). He he. Nhìn con Hằng ở trên bảng trông ngu quá, nhìn như con đao bẩm sinh ý (xin lỗi mày nha Hằng nhưng quả thật tao thấy giống lắm). Quả thật nhìn con Hằng và Mrs Hilda (cô Oanh) giống nhau thật đấy, đều có thân hình thon thon hình vại, thoai thoải hình chum (Hằng ơi, 1 lần nữa tao lại phải xin lỗi mày.)

Có cần cái tờ của tui được ngưỡng mộ thế ko? Bao nhiêu đứa tranh nhau đọc. Thôi ko cần phải tỏ long ngưỡng mộ tớ thế đâu. Từ từ rồi sẽ đến lượt mà. Hi hi. Mình ngưỡng mộ mình quá. He he. Con mèo đang bị cô quay như quay 1 con lợn sữa. Mèo ơi giá mày biến thành 1 con lợn quay thì tốt quá nhỉ!). Hi hi tao chỉ đùa thôi mà. Chết rùi, chết rùi! Báo động cấp 4. Mình đã lỡ tay để bìa quyển nhật kí thân thương này dính kẹo cao su và má mì đã nhìn mình với ánh mắt hình viên đạn. Em vô tội mà má mì. Time off. Bí bi!

Hi! Everybody! Bây giờ là 4h45’, giờ Toán của Sơn ‘chú lùn cáu kỉnh’. Hôm nay Sơn lùn vẫn mặc bộ quần áo như mọi hôm. Có lẽ từ đầu mùa đông đến giờ Mr vẫn chưa thay hay sao ấy. Bẩn khiếp!!! Giờ Toán thì mọi người biết rồi đấy. Vẫn chán như mọi hôm. Xóm nhà lá cuối lớp Nam, Chi, Kin & Huệ đang chơi tú rất hồn nhiên. Đáng lẽ Huy cũng chơi nhưng Huy đang bị đau bụng. à ko chơi. Hà mũm mĩm vừa mới tỏ tình với Nam Khánh mọi người ah. Nam bảo “về nhà tôi”, Hà bảo “về nhà chúng mình” chứ. Eo ơi! Ko thể nào tưởng tượng nổi nếu Hà & Nam yêu nhau thì sao nhỉ. Mẹ ơi, ko dám nghĩ tiếp nữa. Monitor Linh “mặt to” lại vừa nhắc nhở lớp trật tự. Mẫn cán thật. Nhưng A3 muôn đời là A3 thôi. Thế mới hay chứ!

Great A3!!!

Lớp mình ui! Sắp 8/3 rùi. Ngày để các boys tôn vinh 1 nửa thế giới còn lại đây. Năm nay lại đúng thứ 7 nữa chứ, ngày máu chảy về tim mà. Nam Khánh đang kể 1 câu chuyện ngu xuẩn mà con Kin cứ cười sặc sụa như con ngớ ngẩn ấy (nhưng mình cũng thấy buồn cười phết) Xóm nhà lá lại đang ồn ào bàn luận về chuyện 6677028 & 4477028 (xấu xấu bẩn bẩn ko ai tán và béo béo bẩn bẩn ko ai tán). Mấy người lớp mình vừa bị ghi vào sổ đầu bài vì tội mất trật tự xong. May quá mình ko bị dính trấu (vì đang mải viết nhật kí lớp mừ). Các thần dân có vẻ chim cứ Sơn lùn lắm. Ai bảo đụng vào hắn. “Nhất lé nhì lùn tam rô tứ rỗ” mà.
 
Feb. 28[sup]th[/sup], 2003



By Honey



Hôm nay thứ 6 ngày 28-2, sinh nhật má mì. Em đi mua hoa cho nó thì gặp con LN, 2 con vào muộn, may mà hôm nay thầy dễ tính. Đang ngồi nói chuyện với má mì thì bị gọi lên đứng. Đến giờ này đã có 4 nhân được lên “chào thầy”, à nhầm, 6. Đầu tiên là Thắng + huấn luyện viên chân đất “CLC” <lại nhớ bài “Thầy Cường họ Cu”. Ơ mà mọi người nhớ chép bài ý vào nhé!>. Thầy vừa đọc một bài thơi rất silly:

Sóng bắt đầu từ gió

Gió bắt đầu từ đâu

Em cũng ko biết nữa

Khi nào anh “gâu gâu”

Và dạy thêm cho các bạn nữ lớp ta một kinh nghiệm quý giá <chắc là của cô>: nếu có yêu anh nào thì chớ hỏi “Vì sao anh yêu em”, thằng nào nói liến thoắng thì là nó lừa mình còn nó ko biết nói thì mình ko thích à “Ghét thế” à Thầy nói bằng tất cả những gì dịu dàng nhất nghe ghê cực. Em đứng lên trên kia đã được chứng kiến những hoạt động văn hóa hết sức sôi động của lớp mình: Thanh Mai thì ngồi bói bằng giấy ăn, mới đầu nó cuộn thành 2 vòng , chẳng hiểu nó gỡ thế nào còn 1 vòng, thế là nó hí ha hí hửng… đi lên bảng đứng. Đứng cạnh em nó lại còn nhún nha nhún nhẩy nữa làm em buồn cười quá.

Con VHà vừa ăn bánh mì xong, bây giờ lại lăn ra ngủ, tội nghiệp con bé, nó đang ốm.

Món quà bệnh nhất mà má mì nhận được là 1 tấm bản đồ HN kèm 1 lời chúc “Chúc Trang ko bị mù đường giống Hibiki nữa” à he he

Thêm 1 đứa nữa chết à “MaiB lên bảng đứng” đi theo lý tưởng cách mạng à trước khi chết, chị thốt lên 1 câu rất thương tâm “con còn chưa nói câu nào mà”.

Thầy vừa nói 1 câu rất hay: “Đừng trách chúa Jesus khi nói: Nếu có ai tát con vào má phải, con hãy chìa má trái ra cho nó tát nốt”. Thầy hỏi “khi mình trêu nó, nó tức mình có sướng ko?” Cả lớp “có”. “Thế mình trêu nó, nó ko tức mình có tức ko?” “có”. Thế mới nói “Mình thích nó, nó thích mình thì mình yêu nó.” “Mình thích nó, nó ko thích mình, mình lại…” “…càng yêu nó”- Kin hét lên. Nó nói ra được cả lớp vỗ tay rào rào. Mới học 2 tiết mà tiến bộ ghê cơ.

Tiết Địa, lớp mình bàn về ngày 8-3. Còn cô thì nói về chuyện Huy. Hoàng Nam bảo: “Phải thế mới là đạo đức thật, ko phải đạo đức giả”. Thằng Phương cho 1 câu chí lí “Nó làm gì có đạo đức”. He he, chí lí, chí lí.

Đi kèm với khẩu hiệu “Vì tương lại con em chúng ta, đánh chết cha con em chúng nó” là bài hát: “Cô dạy em, fải hạ gục chúng nó 1, 2, 3, em đếch sợ, đếch sợ, đếch sợ”. Hay vật.

Tớ có long khen các bạn Nam lớp mình đã rất hăng hái giúp đỡ các bạn nữ lớp mình. Bravo.
 
Mar. 1[sup]st[/sup], 2003



By Cường



Thời tiết hôm nay thật đẹp. Bầu trời cao vời, vài đám mây lững lờ trôi làm cho không khí dễ chịu hơn. Thôi, sến quá, ko tả nữa.

Hôm nay bắt đầu bằng hai giờ Toán như thường lệ. Tiết 1 chữa bài hay chính xác hơn là dừng để nói chuyện. Tiết 2 kiểm tra 45’. Nhàm chán quá!

Giờ nghỉ 10’ như mọi ngày bây giờ đã trở thành giờ tập luyện của tuyển nữ A3. Các chị đá rất hăng, bất chấp lời cảnh cáo của thầy Tuấn “ko đá bóng ngoài hành lang”. và hậu quả là Mai B, hậu vệ chuyên phá hoại của lớp đã phải sang trường Pháp nhặt bóng về.
 
Mar. 4[sup]th[/sup], 2003



By Lam Giang



03.03.03 (mở ngoặc chút đó là hôm nay đã mùng 4 tháng 3 năm 2003 rùi, cơ mà tớ thấy ngày hôm qua special quá! à ko ghi nhợ lại thì uổng… à mọi người thông cảm cho mình được nói dối tí chút hehe!!!)

Thôi thì đã ghi “số đẹp” của ngày hôm qua thì cũng phải điểm qua 1 số sự kiện chứ nhỉ! Xem nào… T2 là ngày đầu tuần, trong khi các lớp khác đa số đều mặc đồng phục rồi thì lớp mình vẫ “muôn màu sắc”, “kiếu dáng đa dạng”. Ấy thế mà vào ngay giờ sinh hoạt đầu tuần, cô CN đã thông bào “tin buồn” cho lớp mình: đó là kể từ ngày mai (4-3-20030 phải bắt đầu mặc đồng phục, ko những thế, cô còn răn đe, nhắc nhở các bạn tổ trưởng, cán bộ lớp phải tăng cường “giám sát” và “quản lý” tù viên à quên thành viên lớp mình. Mỗi người “cán bộ” phải có một quyển sổ riêng mà chỉ cho cô xem thôi (à tình hình này thì nguy, biết bao “tội lỗi” của lớp mình chắc sẽ đều bị phanh phui… thiện tai, thiện tai!!! Thôi thì chỉ còn biết dựa vào mức độ “liêm khiết”, “trung thực” của cá bạn cán bộ lớp vậy… chẹp chẹp!)

Tiết Địa thì cũng bình thường, ko có gì. À, chỉ có trước tiết thì HLV trưởng đội bóng đá nữ lớp mình Chu Lê Cường được toàn thể đội bóng, ban huấn luyện, đội cổ vũ tín nhiệm cử lên bảng vẽ sơ đồ đội hình, giới thiệu từng cầu thủ ở các vị trí cho cô CN xem à thấy cô cười có vẻ khoan khoái lắm, tự hào nữa chứ… (lớp mình mà!)

Đến tiết 4, tiết GDCD là tiết kiểm tra cô Mỹ cho đề siêu dài, được mở sách, mở vở chép mà vân ko kịp trong 1 tiết, mỏi hết cả tay. Đến cuối giờ thì cô nói cho đến cuối buổi nộp à cả lớp thở phào, thế mà cô ko nói từ trước, làm mọi người cuống cả lên. Nhưng hậu quả là cả tiết Hóa lớp mình làm bài GDCD à làm thầy Hóa tức (tội nghiệp thầy).

Trùi, nói dông nói dài chuyện hôm qua, bây giờ mới bắt đầu chính thức viết về ngày hôm nay.

Trước hết phải điểm vài nét về thời tiết hôm nay chứ nhỉ! E hèm! Thời tiết hôm nay… siêu khó chịu, nóng bức kinh khủng, nắng chói chang, xối xả như “thiêu đốt” tất cả mọi người. Nói chung, thời tiết hôm nay ko hề thích hợp cho một buổi chiều đi học, và nhất lại là hôm đầu tiên bắt đầu phải mặc đồng phục. À mà có thêm một chi tiết ngoài lề nữa là: Mèo lớp ta (tức bạn MaiB) là người duy nhất trong lớp không “thực hiện” quy định của nhà trường à Mèo đã bị cảnh cáo là có nguy cơ bị tách khỏi tập thể vì “lạc loài” với lớp (Xin lỗi Mèo yêu nhé, đừng bực tức nhé, ko thì nổi mụn mau già lắm, hì hì…)

Tuy nhiên, phải nói thêm là dù gặp phải những bất lợi về thời tiết nhưng tinh thần thể thao của con gái lớp mình cúng ko hề suy giảm (mà nếu có thì cũng chỉ chút xíu thôi..!) Chuyện, có động lực mà, nhất là một trong những động lục đó là MONEY. Hăng say luyện tập, có thẻ nói à quên mà phải chắc chắn nói về khoản tinh thần “chiến đấu” và tinh thần cổ vũ thì lớp mình là vô địch, ăn đứt bọn lớp khác (cụ thể là trong trận đấu sắp tới với đội lớp 11I - Kim Liên)

“Vì tương lai con em chúng ta, đánh chết cha con em chúng nó!!!”

Lớp mình vui quá, siêu vui! Tự hào và yêu lớp mình ghê cơ!
 
Mar. 5[sup]th[/sup], 2003



Nhân tiện vẫn đang cầm quyển nhật kí lớp này, tớ xin viết thêm luôn 1 hôm nữa à thành một “hattrick” (sozi, khổ, mấy hôm nay tập bóng đá nhiều nên nhiễm luôn lúc nào ko biết, bệnh nghề nghiệp mà, mọi người thông cảm!)

Bây giờ là 2h2’, chiều 5-3, lớp mình đang trong tiết học đại số của thầy Sơn. Mà điểm lưu ý ở đây là: tiết học dự giờ của tổ toán. Có thể nói đây là sự kiện bất ngờ, đáng nhớ của lớp ta. Lần đầu tiên kể từ lâu lắm rồi, lớp mình mới có được một buổi học trật tự đến như thế này. Ko một chút tiếng nói chuyện nào (có lẽ chỉ gần như là thế), thỉnh thoảng lại đồng thanh ‘có ạ!’, ‘ko ạ!’ rất ngoan ngoãn. Trời, ko ngờ lớp mình ngoan đến như thế. Điều đó cũng dễ hiểu thôi vì đấy là “bản chất tốt đẹp” của lớp mình mà, bình thường á, lớp mình chỉ giả vờ thôi, nhờ mọi người nhờ!!!

Tiết học vẫn đang tiếp diễn, thầy Sơn cũng vẫn đang say sưa giảng bài, còn học sinh ở dưới thì cũng vẫn ngoan ngoãn chú ý, nghe như “nuốt” từng câu từng chữ của bài học do thầy Sơn truyền đạt (mở ngoặc thêm là có lẽ chỉ trừ có mỗi tớ vừa nghe giảng (ko biết có thật ko) vừa cặm cụi viết nhật kí lớp (đây mới là công việc chính) đóng ngoặc lại).

Thôi có lẽ mình phải nghe thầy Sơn giảng thôi, lương tâm cắn rứt quá khi nhìn mọi người lớp mình ai cũng chăm chú nghe giảng (ko hiểu có lương tâm để cắn rứt ko nữa, hehe…)



By L.Anh



E hèm, nói đến ngày này thì bất cập lắm, tớ bị thầy “cho” lên bảng trong lúc tâm trạng đang khủng hoảng tột đỉnh à hậu quả, ko làm được bài à thầy ưu ái tặng cho con mắt hình viên đạn (á, gấu à, người ta tặng cho con mắt hình mũi tên bi giờ)
 
Mar. 6[sup]th[/sup], 2003



By T.T.Linh



(Sắp 8-3 roài, ko hiểu năm nay bọn con trai lớp mình định làm gì nhỉ?)

Cả ngày hôm nay toàn tiết chán: Anh, Lý, Toán. Gặm ko nổi! Buồn ngủ quá! Cơ mà lớp mình quá ư là ồn (chán nốt) à ko ngủ được! Bực như con mực!

Tiết Lý: Mr. Hói nhà ta kiên quyết kiểm tra. Bí thư LAP đứng lên dõng dạc bảo vệ quyền lợi của lớp (thoát khỏi ktra miệng). Nhưng trước sự kiên quyết của thầy Hải (thầy còn dọa cu cậu lên ktra) thì LAP sợ quá, đuôi ko phải cụp mà quắp lai &… ngồi xuống. Và nạn nhân của thầy ngày hôm này là Lê Minh Hằng (Con Linh nó viết thế đấy, bạn với chả bè – by má mì) Lần trước nàng đã bị gọi lên 1 lần nhưng do tớ đang cầm vở nàng nên thoát nạn. Ai dè hôm nay thầy gọi lên thầy xử, thầy gọi lên thầy quay như dế mà cuối cùng về chỗ với con 5 to tổ bố. Ác như thú!

Tiết Toán, học Hình. Đang buồn ngủ thì nghe con Quyên phát biểu “2 góc kề bù là 2 góc cộng với nhau bằng 90[sup]o[/sup]”. Đã sai toe kèn mà nó nói rõ to à tớ tỉnh ngủ luôn. Ko thể hiểu được vì sao nó lại sáng tạo ra được 1 định lý tầm cỡ rung chuyển TG đến thế. Giáo sư Toán học tương lai chăng? Hehe…

Đang mất điện. Mắt đa số người trong lớp đều bên mờ bên tỏ (hoặc mờ cả 2 bên). Cả lớp kêu gào thầy cho nghỉ mà thầy phũ phàng từ chối à chúng nó càng ồn ào tợn, có học cũng đâu vào.

Tớ muốn 8-3 cả lớp mình mặc đồng phục nhưng có vẻ như là còn lâu mới được sờ vào bộ đồng phục thân yêu.

Dạo này thi sĩ Cường có mấy bài thơ đê tiện nhưng buồn cười ko thể tả. Mà tớ ngại chép lắm. Mọi người lên forum đọc nhé. Vừa nãy Cường còn dặn tớ là: “nếu là chuyện xấu thì đừng chép vào. Nhưng nó vừa cho tớ 1 phát bóng vào giữa đầu, vì thế quyết định có cái gì thô bỉ đê tiện của nó tớ tố cáo vào đây hết. Chẹp.
 
Mar. 7[sup]th[/sup], 2003



By Huệ



Các bạn trai lớp A3 ơi!

Các bạn biết ko. Quả thật hôm nay các bạn rất tuyệt vời. Huệ tin rằng ngày hôm nay sẽ còn mãi mãi trong tinh mỗi thành viên A3.

Cảm ơn các bạn rất nhiều! Và Huệ cũng mong rằng các bạn sẽ có thật nhiều niềm vui trong ngày của 1 nửa của thế giới.



By H.Vân



Quả thật là tớ ko biết nói gì hơn lời cảm ơn chân thành nhất với con trai lớp mình. Các ấy đã làm bọn tớ vui lắm đấy, các ấy có biết ko!!! Nhiều lúc HV tự hỏi khi ngồi trong lớp là: “Ko biết đây có phải là cái tập thể còn xa lại và chưa gắn bó 1 năm trước đây ko?”

Lớp mình đoàn kết hơn nhiều và 8-3 năm nay cin trai lớp mình cũng professional hơn nhiều. Tớ cảm giác như năm nay các bạn tổ chức 8-3 ko còn là 1 nghĩa vụ nữa mà với tình cảm thật sự dành cho con gái chúng tớ. Và còn vui hơn vì hôm nay, tớ thấy con trai là một khối đoàn kết thực sự, ko có ai tách ra cả, từ QN, ST, QV, mọi người đều vui vẻ, hòa đồng. Cám ơn những gì các bạn đã cố gắng và những gì các bạn dành cho con gái A3. Bọn tớ sẽ ko bao giờ quên đâu. Con gái A3 có quyền tự hào và nói rằng: “Con trai A3 tuyệt vời lắm.” Nếu mà có ngày dành cho con trai thì con gái chúng tớ sẵn sàng tổ chức cho con trai hay hơn, đặc biệt hơn để bày tỏ tình cảm (nhưng tiết là ko có nên giữ trong long thôi vậy!!!)

* Đây là những gì Linh viết trên 4rum trong Nhật ký lớp online. Lớp mình tổ chức 8-3 chưa bao giờ vui thế!

* Bi giờ sẽ tường thuật bổ sung những gì Linh viết trên 4rum nhé. A, từ từ, tớ đề nghị khai trừ Linh ra khỏi tập thể. Lý do thật sự chính đáng: 1 cán bộ lớp chép cái danh sách lớp đến tỉ mỉ lần nữa mà ko nhớ được tên thành viên trong lớp tì tội ko thể tha thứ được. Bằng chứng là… mọi người giở lại mấy trang trước xem, hic hic,nó gọi con Hằng là Lê Minh Hằng có nhục nhã ko cơ chứ. Mà ngồi ngay trên nó chứ có xa cách gì đâu. Con lày hỏng!!!

Suýt lạc đề!

Công nhận là lớp mình có sức chiến đấu ngày càng lên. Ko chỉ chơi, đá bóng mà còn về khả năng “xực” nữa. Nhớ hồi lớp 10, đầu năm 11, sau mỗi h liên hoan, cô CN còn gào thét: “đem đồ ăn về cho đỡ phí.” Thế mà bây giờ ăn có thừa cái gì đâu. Bánh kem, bánh su hết nhẵn chỉ còn hộp. Táo mới gọi là kinh dị, lúc đầu túi táo to tổ chảng tưởng ăn ko hết. Thế mà một lúc sau thì chỉ còn túi. Tớ ngồi gần chỗ để túi táo đó mà 4 phía: trên, dưới, 2 bên cứ trung bính 2 phút quay sang “Vân ơi, lấy tao quả táo”. Mà mỗi lần mình bốc cho chũng nó đến 4,5 quả chứ có ít đâu. Nhìn lớp mình mắt dán lên bảng như dán vào màn hình TV xem trò hôn tay hôn chân, mồm vẫn liên tục vận động… ăn táo, thỉnh thoảng nhe xỉ cười như một lũ đao (xin lỗi cả nớp) buồn cười lắm.

Ăn cái kiểu qué gì mà bay hết cả đĩa nhựa con KV đi mượn, tội nghiệp con bé, tìm mỏi mắt. Thanks KV và V.Hà đi mua táo cho cả lớp ăn nhé. Ngon lắm. :D

Hơ, tí đến lớp phải bao Cường và H.Nam chép mấy bài thơ con cóc vào đây mới được.
 
Mar. 8[sup]th[/sup], 2003



Hôm nay là 8/3 thật sự. Tuy vậy, do đã ăn chơi phè phỡn 3 tiết hôm qua (thứ 6) nên hôm nay chúng ta ko lý do để xin nghỉ tiết nữa. Và có muốn thfi động vào tiết Mr Sơn cũng khó lém. Nhưng với bản tính ghen ăn tức ở (nhìn các lớp khác chơi mà mình phải học thì ko chịu được) và sự thôi thúc chơi của ngày quốc tế phụ nữ, các thành viên của A3 lại phát rồ lên, nhảy như 1 lũ choi choi và đòi đình công ko học. Thầy Sơn đi vào lớp với vẻ mặt lạnh lung, ko thèm cảm ơn lớp mình đã cho thầy một giờ dạy thành công trên mức có thể (có 1 sơ suất nhỏ thì do lỗi của thầy “quên định lý”), ko thèm chúc con gái A3 1 nửa câu, nhìn đàn em đi lại lượn lờ với bộ đồng phục lớp đẹp mỹ mãn mà ko rung động. Sợ thầy thật. Nhưng thầy ạ, lạnh đến mấy thì vẫn thua bọn em thôi. Thầy dạy cứ dạy, chúng nó ngồi dưới nói chuyện, chơi tú và thật chí… thắt caravat cho nhau, khen nhau xinh ầm ĩ. Thầy cũng có làm giề được đâu. Cuối cùng sau 1 hồi thương lượng căng thẳng, hiệp ước có lợi cho cả đôi bên thì chúng mình quyết định học hết tiết 1 (cái tiết mà chỉ còn khoảng 15’) mà chơi tiết 2.

Sang tiết 2, tuy được chơi nhưng ko vui vì các bạn nam có lẽ bị vắt kiệt sức lực trong ngày 7/3 đã ko còn hứng thú lên làm trò nữa. Tuy vậy, có bạn nào đó đã nảy ra sáng kiến quay thầy (hình như là bạn Mèo “nhông vặt” yêu quý của chúng ta). Buổi interview trực tiếp được ghi chép tốc ký tạo hiện trường. Mọi người đọc có thấy chán thì đừng trách tớ bởi tớ chỉ biết lăm lăm cây bút chép như nuốt từng lời của thầy, chả được cười đùa gì sất. Tuy vậy, HV đã hoàn thành nhiệm vụ 1 cách xuất sắc: xin được chữ kí “con lợn to phởn” của Mr Sơn. He he, thầy đã phải hạ mình ký vào 1 quyển sổ mà thầy ko hề biết trong những chuyện hay ho của thầy.



Chuyện thầy Sơn…

Quyên hỏi: Thầy kể về mói tình thầy đã, đang và sẽ có”

(Trước đó Mèo hỏi về mối tình đầu, thầy vặn lại: “thế nào là tình đầu, Mèo bảo “là lúc thầy đỏ tai”. Thầy bảo “thế thì ko nhớ được”)



(Con HV ghi chép thế này thì bỏ xừ rồi…tao đứng lên hỏi “lần đầu tiên thầy biết yêu là khi nào?” ngồi xuống. Sau 1 hồi ồn ào chàng hỏi “thế tôi hỏi người đúng người hỏi nhé… P.Mai, em định nghĩa thế nào là tình yêu?”… “Là khi thầy biết rung động trước người nào là con gái…” – by MaiB)



Thầy: Người con gái đầu tiên thầy yêu quí – cuối năm thứ nhất. 1 cô bé kém thầy 1 tuổi, nhưng cùng thi đại học, đang là giáo viên. Học hết 11 à bổ túc văn hóa à thi đại học. Khi vào đại học = điểm thầy (27 điểm). Học hành ko chê. Khá xinh. Tuy vậy lớp thầy nhiều người xinh (chẹp chẹp). Nhưng this love đã end khi ra trường (thầy đứng thứ 1, cô ý đứng thứ 2). Thầy ko cho ấy biết, vì thầy nghĩ có nhiều việc và ko để người ra biết, để sau này ko thành gì à đau khổ (chí lý). Thầy bảo là thầy biết SN, biết 8-3, nhưng ko bao giờ tặng quà. (P.Phương: Quá đáng!)

Thày khuyên: Ko hy sinh thì ko làm được gì. Có đôi lúc phải tàn nhẫn với mình (hic hic, khó lắm)

Quyên: Nhỡ cô ý thích thầy mà thầy ko nói thầy có tiếc ko?

Thầy: Cô ý đã lấy chồng năm ngoái. (Chán hết chỗ nói)

Hằng: Thầy có đến dự đám cưới ko?

Thầy: Tôi ko muốn đến và để giữ cho cô ý. Sauk hi ra trường khoảng 3-4 năm thì khoảng 10-11h đêm có 1 cậu con trai gọi đến (người yêu cô ý) và bảo thầy đang phá cậu ý. à thầy ko muốn đến.

A.Phương: Thầy hướng vào câu hỏi của Quyên.

Thầy: Tôi nói ko thì mọi người ko tin.

Bình: Thầy mất bao lâu để quên cô ý.

Thầy: Chỉ là kỷ niệm. Thầy còn nhiều việc và… (cái gì đó quên xừ nó rồi)

Bê: Trong cuộc đời của thầy ai là người thầy khâm phục nhất.

Thầy: Hồi thầy học cấp II: chỉ cần nghe ai nói có người giỏi, thầy cũng vác sách đến hỏi. Rồi phát hiện ra 2 cô chú học giỏi, mới cưới nhau. Thầy tối nào cũng vác sách đến hỏi (vô duyên vật) từ 7h-11h (hết xừ nó tối roài con giề)

Mai A: Thầy có ý thầy sẽ yêu 1 người kém thầy 10 tuổi ko?

Thầy: Ai mà biết được, ai nói trước được.

P-P: Thứ 4 học gì!!! (tức hộc máu)

Thầy: Hình.

Mèo: Điều thầy tiếc nuối nhất trong cuộc đời là gì?

Thầy: Thực ra chưa có gì quá tiếc. Và hy vọng là ko ai phải nói điều giá như. Vì lớp này có nhiều con gái nên tôi muốn kể chuyện này. Có 2 chị em gái, cô em ra ngõ gặp chị đang nói chuyện với bạn gái của chị và về nói câu này: “Ở nhà giá như chị nói với em nhiều như vậy.”

Ko hiểu thầy có ýy định gì với con gái lớp mình nhỉ. Bọn mình ở nhà hay ngoài đường thì ăn nói vẫn ngọt ngào như nhau cả thôi.

Tiết 3, 4 học như thường. Cô Oanh dạy vẫn chán như mọi ngày. Tớ ngồi ngáp ngắn ngáp dài mà cô chẳng để ý. Cứ kiểu này thì chắc lớp mình chẳng còn tiết học nào gọi là interesting nữa. Cô lấy điểm bài nghe mà ko hề dặn dò lớp, báo hại mình vừa làm vừa chơi và cô thì được chấm 1 tập bài như 1 tập nháp, viết linh tinh, thậm chí chép cả bài hát vào mặt sau.

Đầu tiết 4 cô cho 10’ hát hò thỏai mái. Đủ mọi bài hát, loại nhạc được lớp mình đồng thanh gào, tuy vậy số bài hát được trọn vẹn đếm trên đầu ngón tay. “Yesterday, Tell me quando, bài hát Sea Games…” Cô đã fục tài gào của lớp lại càng phục hơn khi cô tuyên bố “the lát one” thì lớp chơi cho 1 quả liên khúc 20 bài hát thiếu nhi như kiểu để chứng tỏ là “hồi xưa mình có đi mẫu giáo”. Lớp trưởng thân yêu định tiếp tục dùng hạ kế này đẻ câu giờ Sinh. Chị ý ngồi lập trình list bài hát, nhưng ko ngờ cô Sinh lại nhẫn tama dập tắt ý nguyện từ đáy long của h/s A3 “muốn hát tặng cô” vì cô sợ Mr. Principle (thôi thông cảm, cô mới hợp đồng thôi. Nhìn cảnh thầy Sơn cuống lên khi lớp mình gào “em đếch sợ đếch sợ đếch sợ” trông tội nghiệp chả kém). Được cái là cô ko kiểm tra miệng nên mình cũng đỡ uất!

Câu nói kình điển của cô Sinh và Mr Cấn làm cả lớp choáng là: “phần này khó, các em về đọc sgk” và “nào, ghi nào, hiểu thì hiểu, ko hiểu thì về nhà tự tưởng tượng lấy”.

Ngày mai chúc con gái lớp mình thực hiện được khẩu hiệu “ĐÁNH CHẾT CHA CON EM CHÚNG NÓ NHÉ”

Yêu lớp mình (nhìu)[sup]n[/sup]
 
By Cường



GIRLS IN BLACK

FOOTBALL MAKES US HAPPIER

A3 (01-04 AMS) BEAT 11I (KIM LIÊN) 2-0

WE PLAY AND WE’LL WIN

WE ARE THE ONE!

YOU’RE THE CHAMPION!!!

BOYS ♥ GIRLS

A3 ♥ FOOTBALL

Chúc đội tuyển nữ của lớp ra quân là thắng lợi.

Khẩu hiệu của lớp ta là:

“Thắng ko kiêu, bại ko nản”

“Vì tương lai con em chúng ta

Đánh chết cha con em chúng nó!” J

To: Thiều Quyên (FW), Quỳnh Chi (FW), Minh Hằng (MF), Việt Hà (MF), Hồng Ly (DF), Út Huệ (DF-MF), Linh Ngân (DF), Lam Giang (DF), Thùy Linh (DF), Phương Mai[sup]B [/sup](GK), Thu Trang (GK)… Mai A (cổ vũ)

From: Boys of A3





By MaiB



I LOVE YOU BOYZ

Especially 2 A<>M (có biết là ai ko???)

Mày xứng đáng được là 1 người bạn…

Thx for being so nice!

Thinking of you each and every moment by every way!

Treasuring every seconds spent with you guys!



By LN



Card ý nghĩa hết chê!!!

♥ A3 girls



By Hằng



Cám ơn Cường!

Thiếp đẹp & ý nghĩa lắm!



By V.Hà



Biết nói gì đây…

Luôn nhớ và cảm ơn thật nhiều vì tất cả những gì con trai lớp mình đã làm! Cảm ơn nhé!



By TTLinh



I love all of you

More and more and more

And more and more and

More and more and more

And more and more…

When each day passes by

Ô hô (ko hiểu là mình phỏng theo câu nào nữa)



By Má Mì



Ko còn gì để nói, chỉ biết nói “Thanks!”

Xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
 
Mar. 12[sup]th[/sup], 2003



By Kinkin



Đây là lần đầu tiên em được “sờ” vào quyển nhật kí này, quyển lần trước đã bị mất rùi à tiếc quá, chỉ khổ thân mỗi bạn Cường bị má mì đổ cho tội làm mất (nhưng oan hay ko thì em cũng ko biết nữa) Nhưng mà em thấy tội bạn ý lắm vì bây giờ Cường nhà ta rất đáng yêu, nhất là khi xem tấm thiệp mà bạn ý làm cho đội bóng đá nữ lớp ta là đã đủ biết. Thế mà khi xem xong thằng LAP “bí thở” dám fát biểu 1 câu xanh rờn: “thằng này bây giờ ‘bệnh’ quá”, mai em sẽ đến lớp để xử lý cái thằng Phương bệnh này, thiệp Cường làm đẹp thế cơ mà, Cường nhỉ!

À mà thể theo nguyện vọng của bà con chị em trong lớp 11A3 thì em sẽ fải tường thuật lại trận bóng đã hôm 8-3 với lớp 11I trường Kim Liên. Thú thật là em cũng chẳng nhớ cái mô tê gì hết. Chỉ thấy bàn thắng đầu em đang lơ ngơ nhìn cái gì ý thfi thấy bàn dân lớp mình gào ầm lên, thế là 1-0. Rồi đến bàn tiếp theo thì em cũng chẳng hiểu bóng ở đâu nó ra mà lúc em quay lại đã thấy nó ở trước mặt, thế là theo fản xạ, bệnh nghề nghiệp đá veo 1 cái, thế là 2-0. Nhưng cuối cùng thfi em chỉ biết là hậu quả của trận bóng ấy là nó đã làm cho cả đội bóng ngày hôm sau đến trường nhìn mặt đứa nào cũng nhăn nhó leo 3 tầng cầu thang mà như cực hình à hu hu.

Tuy nhiên nói gì thì nói chứ em thấy tinh thần của chị em nhà mình cao lắm, thắng là fải thôi. Với lại hôm ấy quân ta có 1 tiền vệ cánh trái Minh Hằng suất thần, một thủ môn xuất sắc & 1 dàn cầu thủ hừng hực khí thế mà ko thắng thì thôi chứ còn gì! Cuối cùng là em muốn mọi người fải công nhận 1 sự thực hết sức là “thật”, đấy là nếu như mà hôm đấy em + Chi ko máu đòi đá nữa thì chưa chắc quân ta đã thắng vẻ vang như thế.

=> Em đề nghị em + Chi fải được hoan nghênh, công đầu thuộc về em & nó nhưng mà em vẫn phải là số 1 à hura.

Em xin hết! Mỏi tay quá!
 
ix...đọc Nhật kí buồn cười quá! Vừa buồn vừa cười :) Nhớ lớp :| ix

mà tao hôm đấy loạn thần kinh thế nào ấy chứ...chứ tên bạn Hằng tao quên thế nào đc....Hằng biết muh, Hằng nhẩy :love1:
 
Dạ, nhà em ko có điều kiện ạ!
Mà scan rồi em cũng chịu ko biết post lên bằng cách nào ạ!
 
Má mì cứ scan đi, rồi gửi cho em, em sẽ post lên cho, em có cái online album mà, chỉ cần up lên đấy là xong tất.
 
cần gì phải scan nhỉ? Chụp ảnh rồi up lên mạng là đc muh :-/ thế có nhanh hơn ko?
 
Link chỉ được cái mưu trí! Nhưng chụp thì chắc ko rõ như scan đâu!
 
Cho Ma mo than iu,em da tra anh cua chi cho con HLy tui nhe!!..hic..tu nay em ko co cam cai anh cua chi nua nhe!!Toi loi gi chi cu noc con Ly ra chi a..:D
 
By Má Mì



Mar. 17[sup]th[/sup], 2003



Giời ơi, Kin ơi là Kin (Dì có đọc được phần này thì tha lỗi cho con vì lúc đấy dì con mình chưa nhận nhau – by má mì), tao đọc đến fần mày viết mà tao uất gần chết đây này. Mày om quyển nhật kí lớp suốt 1 tuần mà mày nôn ra có được tường ấy thôi hả! Tức quá, tức quá! Biết thế tao đưa đứa khác. Thôi để tao tường thuật lại hôm đá bóng zậy, ấn tượng khó phai.



7h30’ sáng, theo đúng hẹn, cả lũ hẹn nhau ở sân Vạn Phúc ngồi đợi nhau, buôn dưa lê. Trời hơi hơi se lạnh đúng là lý tưởng để đá bóng chứ ko ngốt như mấy hôm nọ, đá cũng chả thích. Dũng bệnh hoạn cứ giục các nữ cầu thủ “Đi thay quần áo đi, đi đi”. Khoảng 5,6 lần gì đấy! Bệnh lắm cơ. Đợi tuốt luốt tới tận 8h10’ mà chả thấy 1 mống Kim Liên nào nhưng chỉ tới 8h13’ là 1 bầy đoàn Kim Liên đến rõ đông! (Cứ tưởng mình ăn ko 100K rùi!)

Trận đấu bắt đầu, 2 bên hừng hực khí thế xông vào nhau tranh cướp bóng. Thủ môn Mèo bị vài quả hú hồn nhưng vẫn đủ thời gian điệu đà một chút. Đội mình chơi ép sân 70%. Rất nhiều quả dứt điểm nhưng đều ko thành công. Kết thúc hiệp 1. Em cũng xông vào đá cho vui vì suốt từ đầu tới giờ đứng ngoài xem chúng nó đá mà bực hết cả mình, ngứa cả chân cả tay. Monitor lớ xớ đến cái gôn. Thế hiện tí cơ bắp, định lên xà thì với sức mạnh của mình, Monitor ko những ko kéo được người lên mà lại còn kép luôn cả cái gôn đổ úp xuống. Mà hay ở chỗ, lúc đấy, Trần Thắng cũng đang ở trong gôn và… thế là… 2 trái tim vàng, một cái gôn ụp xuống làm mái nhà ‘danh’. He he, Monitor thì 4 vó chổng lên trời, còn Trần Thắng thì 4 vó cắm xuống đất. Phải nói lúc đấy, em cười, cười lăn lộn, cười đến đau hết cả ruột, cười chảy cả nước mắt mà ko dừng được.

Toét, hiệp 2 bắt đầu. Đến bây giờ mới fát hiện ra đội Kim Liên đá hơn mình 1 người. Akay chim cú đây! Đội ta được tăng thêm 1 nhân tố nữa. Sơ đồ 2-2-3 đó!

Hay nhất trận phải kể đến tiền vệ hay trung phong gì đấy Phạm Minh Hằng. Ông đá quá đỉnh lun. Bọn con trai còn phải xách cặp tới xin học cơ!

Hậu vệ Ly đánh đầu fá bóng cực tốt!

2 hiệp bóng kết thúc mà ko bên nào ghi được bàn thắng. Chi với Quyên hăng máu đến sân 10-10 đá tiếp. Mãi mọi người mới đồng ý. Đến hiệp 3, thủ môn tài năng đã được tung vào sân. Èn én en, chính là bản cô nương đây.

Vừa vào được 3’, đội bạn cho ngay 1 quả thần công mạnh khiếp, em dùng đầu gối đỡ, bóng bay bật ra. 5’ sau lại thêm 1 quả trong lúc em ko chú ý, may mà đập cột dọc bay ra, hú hồn! Phải tập trung hơn mới được.

Bóng bay về tay thủ môn, em sút cho 1 quả bay 1 đường dài hết ¾ sân đến chân Kin, nhưng Kin sút hụt bay đến đầu 1 cầu thủ khác và cầu thủ này đã chớp thời cơ học tập Ly đánh đầu 1 fát vào lun gôn. Quả đánh đầu quá đỉnh luôn và… ngồi thụp xuống khóc tu tu! Tội nghiệp! Đá fản lưới nhà mừ!

1-0 cho A3!

Sau 2’ ăn mừng chụp ảnh, A3 quay trở lại với trận bóng. Ko còn gì để mất, Kim Liên xông lên, thủ môn kinh hãi định chạy nhưng chân ko bước được nên đành ở lại. Chợt, bóng đến chân tiền đạo đối phương, ko hậu vệ nào kèm, góc sút rộng, đối mặt với thủ môn. Chị giơ chân, sút và vào… mặt! Bóng bay thẳng vào mặt của chị! Ko hiểu chị sút kiều gì vào mặt mới tài, tí nữa hỏi kinh nghiệm mới được.

Bóng biếc cứ fải gọi là bay nhặng xị, chạm tay khác nhiều lân. Có 2 quả penalty nhưng đều ko thành. Cầu thủ đội bạn bị bóng bay chạm tay hùng hồn “Bóng chạm khuỷu tay thôi mà!” Tài ghê cơ, bây giờ em mới biết khuỷu tay ko thuộc tay! Thật kì diệu! Như Quyên đã tâm sự, nhờ bản năng vốn có, cô đã sút 1 cách vô tình và bóng đã bay vào gôn đối phương và là 2-0 cho A3. Trận đấu được xem là kết thúc tại đây. Một chiến thắng đầy oanh liệt cho A3 xin thêm 40K đối phương và 40K thầy Tuấn! Sướng vật!

Cho em tự khoe fát! Trận này em bắt cũng hơi đỉnh lun! Lưới sạch nhá! Em bắt là dính như keo! Mọi người cổ vũ “má mì 502 cơ mừ”, nhỉ! Nhưng sau đấy em được nghe mọi người kể đối phương hỏi “Sao bên kia lại có má mì hả mày?” Dở khóc dở cười với cái nick.

Hum đó là ngày vui vẻ nhất, một kỉ niệm ko thể quên! Cảm ơn mọi người, đặc biệt là đội bóng nữ đầy nhiệt huyết!





Lảm nhảm nãy giờ, nói qua hôm nay 1 tí!

Hôm nay thứ 2. Đầu giờ, em phải vớ ngay lấy thầy Tuấn để xin xỏ, mong thầy hoàn trả lại quả bóng thầy tịch thu như thầy đã hứa. Zậy mà thầy 1 mực chối thầy ko hứa. Mình fải xuống nước “Vậy thầy tặng bọn con 1 quả để khuyển khích đội tuyển nữ A3 đi” thầy mới chịu. Hăm hăm hở hở đến phòng để bóng thì nó khóa cửa, mình cum cúp quay lên lớp. Đã thế thầy lại còn đòi trả thầy 20K vì 1 quả là do bên kia tự ghi bàn vào lưới nhà. Đời nào! Tiền đã vào tay em thì cứ gọi là 1 đi ko trở vào túi thầy nhá! Tiết Địa chả có cái mô tê giề! Đến tiết GDCD, cô cho câu hỏi học kì “Tình bạn khác giới có phải là tình yêu ko?” & “Em nghĩ sao khi trong lớp có 2 người yêu nhau?”. Em có thể trả lời ngay cho cô là trong lớp nè có 2 đứa yêu nhau. Chú Bình bị chạm nọc “Tôi là tôi ko thích cái đề tài này đâu!” Nó mà bắt đúng câu này thì hay.

Mòn mỏi trong mong đợi cuối cùng cũng đến tiết TD. Hôm nay, thay thế lớp trưởng em lên điều khiển lớp! Oai cứ gọi là! Mà tính ra em đắc cử chức lớp fó là được 2 tuần rồi đấy nhể!

Tình hình là rất tình hình! Nghe hom hem là Kim Liên định đá lại mà suốt 1 tuần nay lớp mình có bánh biết gì đâu, chỉ có nước nó giã cho chit thui!

Bước 1, xin thầy Tuấn!

Bước 2, xin thầy Thân!

Mọi lời lẽ mỹ miều nhỏ nhẹ, ngọt ngào là em fô hết ra để xin thầy! Rút cuộc mãi cũng thành công với lời hứa “nếu ko phải thầy Tuấn hứa thì em sẽ bị phạt”! Con này chấp nhá! Để có bóng cho con gái lớp mình chơi, em fải hạ mình như thế. Yêu cầu các bạn nữ ngày mai khôi phục bài tập luyện do HLV Chu Lê Cường đặt ra để ko fụ lòng mong mỏi của mọi người!

Go, go, go!!! We’re the champion!



I’m a baby fox!
 
Back
Bên trên