A1 News

Bọn tao ngồi bàn về tên, đang hăng say 1 lô xích xông Lương THùy Trang Chung THùy Trang Phạm TT Trần Vũ TT thì cũng bị cô KTNN tóm, cô còn hỏi "nào, thế bạn TT mấy điểm nào". Hãi hùng thật. Chỗ mình thành hot spot roài :)) k khác đựoc.

Ngọc: HÀn mặc tử cũng có bài thơ tên là Ave Maria đấy :D Mà hình như có cả bài hát Đây Thôn Vĩ DẠ cơ, chả hiểu là đỏ hay vàng nữa, chưa load được :D
 
Càng nghĩ càng buồn cười :)) . 5 cái tranh ảnh giống nhập nội với sâu bọ thì cô Kĩ nông cho thả cửa đến 4 tuần :)) :x ( hứa hẹn lớp mình lại mỗi đứa 1 tập zày :)) ) ; còn cái thuyết trình Văn bố của phức tạp, cả viết cả slide thì cho chưa đến ...4 ngày 8-} b-) :)) . May cô kịp nghĩ lại chứ không thì chết anh em [-(

Hình như hôm qua tao quá mong chờ hi vọng vào tiết Văn nên cuối cùng thấy hơi.. hụt hẫng ( mà chả biết hụt cái gì :-/ :)) ). Mà năm nay lớp mình "hầu như" chả được thầy cô mừng tuổi, đến chúc còn hiếm [-( b-) . Bị ghét rồi :(( :((

Hì hì, sáng nay Kiều lại tậu về 500k VND ( mừng tuổi :)) ). Xin lỗi vì chạm đến nỗi đau của mọi người, đừng ghen tị. Các bạn có chiều cao, còn tớ có tiền mừng tuổi :)>- , thiết thực hơn :)) . Trong chừng mực nào đó, thấp thấp cũng có lợi :))
 
ợ, tao có biết cái đek giề về cái Dạ hội đâu.
chả nghe ai nói cả
nghe con Nga nói là xin xong rồi
dạo này vướng mấy thứ nên hôm khác nói sau /:)
 
Tao nghỉ thứ 7 có gì hay ko bon mày? Có bị ghi sổ gì ko? Tao ốm! Thùy ơi!!!!!!!!!!!! :(
Con Zee lợi dụng đem tên đẹp của tao ra bêu riếu gì đấy [-( Nhỡ cô tiện tay cho bạn TT 1 điểm 8-|

Mới từ Nam Định lên :) Đi từ chiều qua... vác về hơn cân thịt bê thui =p~ xuống đấy lễ toàn thấy ô tô biển 29... bó tay :))
Lễ bái... :) Đi bộ hơn 10 cây giữa đêm, thấy lòng thanh thản, ngủ dễ hơn :p <Thùy ơi lại tìm ra được liệu pháp mới :)) >

Truyện "Thiếu nữ đánh cờ vây" rất hay...
Hôm nay ngồi nghe lóm, nhân ra ko gì to hơn cái tôi của đàn ông và sự ích kỉ của đàn bà

Tracy the coolest B-)
 
T2 ngày 6/2/06 :

Cả ngày t2 này chỉ đọng lại trong đầu tao đúng mấy chuyện xung quanh cái dạ hội. THỨ HAI 6/2/2006 là ngày lớp ta chính thức bước vào "1 tháng thử thách". Cụ thể thử thách u đưa ra như sau :
01. Không được có bất cứ học sinh nào bị bất cứ 1 điểm nào thuộc bất cứ 1 môn nào dưới điểm trung bình ( <5 ) 8-} :((
02. Không được có bất cứ học sinh nào mắc bất cứ khuyết điểm nào về kỉ luật, mà điển hình nhất là tuyệt đối cấm đi muộn b-)

Xin nói thêm, về thử thách mang SBD 01 : cô tuyệt đối không công nhận "thuyết sảy chân" ( hay "thuyết chẳng may" hay "thuyết học tài thi phận" hay cái gì đó tương tự b-) :)) ). Nguyên văn lời cô : "Có sảy chân thì cũng phải được 7,8 điểm, nếu đã học rồi, ít nhất thì cũng là 5. Mà làm sao lại không nổi 5 điểm nhỉ :-/ ". Đấy b-) . Mặc dù lớp ta đã cố lấy ví dụ kiểu như "nhầm dấu" nhưng cô dẹp ngay theo kiểu : "Hồi xưa cô đi học cô biết, làm Toán có bị nhầm dấu thì thầy cũng chỉ trừ nửa điểm; cô học không giỏi Toán nhưng cũng phải được 7 điểm" b-) Ôi cô ơi trên thực tế có những cái dấu đáng giá đến 5 điểm ( gấp 10 lần cái giá trị mà cô nói, thậm chí hơn 8-| )8-| =;

Nói chung là vô vàn ý kiến đưa ra để "hạ mức độ" thử thách, nhưng đều vô giá trị đối với cô [-(. Còn cái thử thách mang SBD 02 thì miễn bàn, cũng phải thôi :-? . Tóm lại, nghị quyết đã được cộp dấu, khỏi tranh luận, việc của chúng ta là cố mà thực hiện ;)

Cũng trong ngày hôm qua, các đồng chí cán bộ đã đưa ra bản kế hoạch "Vượt qua thử thách" khá chi tiết và lo xa ( ngoài phần tình huống xảy ra, cách giải quyết còn có phần "lấp liếm với cô" :)) :-$ ). Cái này chắc Thùy sẽ post sau :) . 1 chi tiết ngoài lề, sau khi soạn xong bản kế hoạch chi chít những khuyết điểm cần sửa chữa của lớp, Thùy đã hét lên thất thanh : "Ôi lớp mình hư thế này cơ à? Sao toàn khuyết điểm thế này. Tao tưởng lớp mình ngoan lắm chứ nhẩy ?!?" :)) :)) Ờ, tao cũng tưởng thế :)) . Thôi, anh em cùng khắc phục :)>- :*

Xin mạn phép nhắc thêm, các bạn hãy chú ý đặc biệt đến t4 và t6 - 2 ngày có tiết Địa ngày đầu => khả năng bị lên thớt vì đi muộn cao không tả xiết :)) ( cái này có vẻ thuộc về truyền thống của lớp ta :)) :(( :)) ). Gần nhất là... ngày mai, ối giời ơi đừng để t5 tiết Anh cô Hạnh hớn hở thông báo :" Dập nhé các em " :)) :((

Từ giờ đến 6/3 :-? , cố lên nào A1 :* :* . Hãy nghĩ rằng chúng ta may mắn vì tháng hai chỉ có 28 ngày - ít nhất trong năm :)>- :)) . Yêu cả lớp, yêu cả cô Hạnh .:x :x Ngẩng cao đầu chiến đấu vì niềm tin và hi vọng :* . Huuuuuúúúúúúúú :* :)>-


Thứ 3 ngày 7/2/06 ( Hôm nay :) )

Cũng chẳng có gì đáng kể :-? . Đại loại là tiết Toán tao vừa học Toán vừa soạn Văn, nói chung là hoàn thành xuất sắc cả hai việc :)>- :)) . Tiết Sử tranh thủ cho não và tay nghỉ ngơi :)) , hì, tao "quên" không chép bài :)) :)) . Tiết Văn thêm cái vụ kt miệng b-) , cả 2 tiết nhớ được mỗi 1 điều : Phan Bội Châu là Phan Đeo Ngọc :)) :)) . Người Việt nên dùng từ thuần Việt, cứ đặt tên là Phan Đeo Ngọc cho rõ ràng, mà nghe cũng ổn đấy chứ ;) :)) . Sắp bấn loạn vì Văn đây, tại cụ Đà ý :((

--------------------------------

Mỏi tay quá :-s . Khoảng hai năm gần đây mất cảm giác Tết, thấy hơi tiếc tiếc 8-|

Và điều cuối cùng Kiều ấp ủ, băn khoăn đắn đo suốt từ lúc vào HAO cho đến khi chóng mặt type xong cái bài này, đó là ....: UKA1 còn cộng điểm cho bài viết chất lượng trên A1 news không đấy hử ??? b-) :))
Eck xinh đâu rồi nào, Eck còn cộng $ cho cái A1 news này hông ;) . Yêu Eck nhất mỗi khi vào HAO :* :* :* .
Sắp sinh nhật Eck rồi ( 3 ngày nữa ;) :)>- :x ) , Eck nhờ. Đấy, quan tâm đến Eck thế cơ mà :*
 
Lời kêu gọi thiết tha của Kiều đã làm Eck tỉnh lại sau bao ngay` ngáp ngắn ngáp dài vì quá chán ngán cái thể chế UKA1 . Tình hình là hiện giờ toàn bộ thống đốc lẫn 2 phó bí thở ( tức những người phụ trách cộng trừ S ) đã bị đóng băng hoàn toàn , ko động đậy :)) . Tao chán ngán quá rồi chúng mày ạ . Năm nay UKA1 đã ko có tác dụng gì thì chớ , càng ngày càng lộ ra bản chất giống hệt trò chấm điểm thi đua hồi cấp 1 :( Tao đề nghị bỏ đi

Sáng nay lên bảng kt văn sợ quá . Cứ lo vì mình mà vụ dạ hội bị bể thì em tội lỗi lắm. Nhưng may sao,cái đầu tao cũng chưa đến nỗi vứt đi, vẫn còn nhớ đựoc 1 chút, thêm cả lớp đoàn kết hỗ trợ ở bên dưới nữa ( cám ơn chúng mày rất nhìu ), vớt đựoc cái điểm 8 ghẻ . Hôm qua tao đã chép xong bài khái quát roài, nhưng vì mệt quá, thế là bỏ luôn dek thèm soạn nữa, hôm nay mất đứt 1 điểm :(( . Lúc về chõ còn thấy Dunk béo với Zee thở phào nhẹ nhõm.Ra chúng nó lo còn hơn mình :))
Cô Hạnh thâm vật, đồng ý cho chúng mình làm dạ hội với những thử thách như thế thì... bằng ko cho làm :( . Nhưng đành phải chịu thôi, chả biết làm sao khác đựoc. Anh em cố lên :D
 
Chúng mày ah, thực ra sau 1 đêm nằm nhà ngẫm nghĩ, tao thấy những thứ mà cô nêu ra cũng k phải là quá đáng và vô lý lắm đâu.

Về vụ SBD 01 - học tập: điểm 5 = điểm sàn. Tao thấy k khó, khả thi được. HK 1 chẳng hạn, chúng mày có mấy điểm dưới 5 nào? Tao nhớ là tao k có, hỏi 1 số đứa hôm nay cũng k có. Cứ làm theo lời Hạnh u nương nương, học hành chăm chỉ tí thì k 4 được đâu. Toán Lý thì dễ nhầm lẫn thật, nhg cả 2 môn này thì đều, err, trao đổi đáp số trong chừng mực có giới hạn được :D Mấy môn tính toán còn có Hóa nữa - Hóa thì cày trâu là ổn mah. Ah, Văn, cô Hương chắc k khó tính lắm, cứ well prepared là ổn thoai, Trà My Thúy với Héo cứ cố lên nha, có j nhờ 2 em Linh chỉ giúp. Thể dục thì nếu nhảy xa tao bó tay,( nh nói nhỏ) ( môn này nếu nộp điểm thiếu chắc cô cũng k hỏi đâu :D)

Sợ nhất bây h là có đồng chí nào lớ phớ quên vở nói chuyện ... ăn ngay con 1 con 2, thế là phạm vào cả 2 điều => thôi xong.

Về vụ 02: hôm nay vẫn có đứa đến muộn đấy nhá, mai là cấm tiệt! Nếu ra khỏi nhà mà ước tính là muộc or suýt soát giờ thì đi xe ôm ngay ! ( vì cô Điệp đến rất sớm). Nếu k có j cứu vãn nổi tình thế thì học con Thớt mà nằm nhà 45 phút, nhớ xin thêm cái giấy phép. Thúy và Đon đã có con VNga gọi điện đánh thức. Còn đứa nào cần dịch vụ này k, đnăg ký nào?

Các thứ khác thì cứ làm theo cái tờ đwong lối chính sách con Thùy sắp post cho từng môn. vd: giờ Lý k đổi chỗ+ làm việc riêng giờ Sinh có vở, chép bài Chú ý: ai có lỡ phạm phải cái j, quên cái j, đứng lên xin lõi nhận lỗi ngay, thống thiết và thành khẩn, ăn năn và tử tế. K được cãi, k được để thầy cô bực mình, k được có tên trong GDB :(( Tạm vứt cái pride và sĩ diện của tuổi trẻ sang 1 bên!

Chúng mình vượt qua 2 ngày roài đấy, Hôm nay xem sổ GĐB, Vinh béo phê " Tốt", cô Sinh phê " Nghiêm túc" :O, bác ĐỊnh hôm nào chả tuyên dương các em, còn Văn và Toán hôm nay cũng đều sôi nổi.
Cố lên các em, trên con đường trở thành A1 chăm ngoan hoàn hảo :(( 1 tháng nữa thoai.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
chep. <ko type dc t.Viet> :D
sao b.Hanh ko noi' toet. ra la` ko muon' cho cac' em lam` cho xong, lai con` vong` vo` lam` chi. chep, lai con` thu? thach'.
thach' thi` nhieu` chu' thu? thi` dao` dau ra :))
that. la` thoi' nhung ma` ke.
ke ra hom nay cung tien' bo. hon hom qua day' chu ;;)

nhan tien no'i luon. thang` Thanh` busy nen co' gi` hoi, bon may` cu' qua tao. No' bao la` ko thich' 1 so' dua' lop' nay`. Can` thiet' thi` goi. den'.

chep. thoi.
doc. the nay` nhuc' mat'.
te' day.
 
Con Ếck chỉ được cái nói lung tung
UKA1 hay thế còn gì
cô Hạnh thay vì phải mất công tìm hiểu xem bọn trong lớp có tội lỗi gì
chỉ cần hỏi thống đốc :))
bọn học sinh đứa nào cũng muốn tổ mình quý tộc ----> chúng nó tố lẫn nhau
cô khỏi phải mệt :)|
thê' nên đầu năm cô mới giục làm cho nhanh vào :))
bọn trẻ con nó thích
mình vừa đỡ mệt
cô cao tay thật
cô Hạnh ơi, nếu vì lý do gì đó cô đọc được những dòng này
thì cô cũng đừng bất ngờ mà ngã nhào khỏi ghế hay gần gần thế nhé cô
cô hãy tự hào khi biết rằng
chắc chắn sẽ có 1 học sinh sẽ luôn hướng về cô, bất kể là cô tốt xấu thế nào :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Sinh hôm nay tao làm sai mẹ nó cả,đang ngồi quằn quại ở hàng net(trong tâm trạng bấn loạn thế này mà lao về nhà thì sẽ có khối thằng chết)
Hy vọng lớp mày qua đc 1 tháng thử thách của cô Hạnh ,chứ vào lớp tao là ko thể đc roìa,chúng mày phảo biết là lớp tao tuy có 24(chính xác bây h còn có 23)nhưng các bạn luôn dũng cảm bùng học(đỉnh điểm là h thầy Định đã có lần bùng mất 1/2:D)Cố lên,để đến cuối năm còn có cái mà chờ đợi,bây h chỉ thấy sách và vở,thật là chán đời:((
 
Chán nhể, hôm nay nhiều chuyện hay ho thế mà ko ai post lên cho xôm tụ :( Tao thì ngại viết lắm :), Kiều Béo đâu, Lươn Béo đâu, Hoài Anh nhẽo :) đâu, lên viết bài đêeeeeee :D
Đang chán đời, theo phong trào post truyện của Giang Béo, cũng post lên vài cái chơi :D <ko phải fanfic>
BEAUTIFUL STORIES TO SHARE WITH EVERYONE

There was once this guy who is very much in love with his girl. This
romantic guy folded 1,000 pieces of paper cranes as a gift to his
girl.

Although, at that time he was just a small fry in his company, his
future didn't seem too bright, they were very happy together. Until
one day, his girl told him she was going to Paris and will
never come
back. She also told him that she cannot visualize any future for the
both of them, so they went their own ways there and then...

Heartbroken, the guy agreed. But when he regained his confidence, he
worked hard day and night, slogging his body and mind just to make
something out of himself.

Finally with all the hard work and the help of friends, this guy had
set up his own company ..

You never fail until you stop trying. One rainy day, while this guy
was driving, he saw an elderly couple sharing an umbrella in the rain
walk ing to some destination. Even with the umbrella, they were still
drenched. It didn't take him long to realize they were his girl's
parents.

With a heart in getting back at them, he drove slowly beside the
couple, wanting them to spot him in his luxury sedan. He wanted them
to know that he wasn't the same any more; he had his own company, car,
condo, etc. He made it! What he saw next
confused him, the couple was
walking towards a cemetery, and so he got out of his car and
followed...and he saw his girl, a photograph of her smiling sweetly as
ever at him from her tombstone and he saw his paper cranes right
beside her...

Her parents saw him. He asked them why this had happened. They
explained, she did not leave for France at all. She was ill with
cancer. She had believed that he will make it someday, but she did not
want to be his obstacle... therefore she had chosen to leave him.
Just because someone doesn't love you the way you wa nt them to,
doesn't mean they don't love you with all they have. She had wanted
her parents to put his paper
cranes beside her, because, if the day
comes when fate brings him to her again...he can take some of those
back with him...

Once you have loved, you will always love. For what's in your mind may
escape but what's in your heart will remain forever.

The guy just wept...The worst way to miss someone is to be sitting
right beside her knowing you can't have her, see her or be with her
ever again.........hope you understand.

Find time to realize that there is one person who means so much to
you, for you might wake up one morning losing that person who you
thought meant nothing to you.

KINDNESS Pays !

One day, a
poor boy who was selling goods from door to door to pay his
way through school, found he had only one thin dime left, and he was
hungry.
He decided he would ask for a meal at the next house. However, he lost
his nerve when a lovely young woman opened the door. Instead of a meal
he asked for a drink of water. She thought he looked hungry so brought
him a large glass of milk. He drank it slowly, and then asked, "How
much do I owe you?"

"You don't owe me anything," she replied "Mother has taught us never
to accept payment for a kindness." He said... "Then I thank you from
my heart."

As Howard Kelly left that house, he not only felt; stronger
physically, but his faith in God and man was strong also. He had been
ready to give up and quit.

Years later that young woman became critically ill. The local doctors
were baffled. They finally sent her to the big city, where they called
in specialists to study her rare disease. Dr. Howard
Kelly was called
in for the consultation. When he heard the name of the town she came
from, a strange light filled his eyes.
Immediately he rose and went down the hall of the hospital to her room.
Dressed in his doctor's gown he we nt in to see her. He recognized her
at once. He went back to the consultation room determined to do his
best to save her life. From that day he gave special attention to the
case.

After a long struggle, the battle was won. Dr. Kelly requested the
business office to pass the final bill to him for approval. He looked
at it, then wrote something on the edge and the bill was sent to her
room.
She feared to open it, for she was sure it would take the rest of her
life t o pay for it all. Finally, she looked, and something caught ;
her attention on the side as She read these words.....

"Paid in full with one glass of milk." (Signed) Dr. Howard Kelly.

Tears of joy flooded her eyes as her happy heart
prayed: "Thank You,
GOD, that Your love has spread abroad through human hearts and hands."

NOW YOU HAVE TWO CHOICES.
You can send this page on and spread a positive message or ignore i t
and pretend it never touched you.

Yêu cả nhà nhiều :x
 
Này, cái kia của bọn bên Sing nó gửi cho, chắc con MInh hay con Nga gửi cho mày hử Đăng?
 
Hê hê hê hế lô bọn mày hôm nay tao đang chán đây thế là lại lên đây post mấy bài cho dzui. Bọn may dạo này học hành thế nào? Bọn tao bên này cạnh tranh bỏ ***** bùn lắm. Chả đi chơi mấy. Hôm trước con bạn tao chuyên Địa trường mình sang chơi thì tao mới đi chơi dược tí. Híc.
 
Vui nhỉ, dạo này mọi người bận bao nhiêu là việc, nhất là làm văn vẻ, bọn tao đang chết ngắc với Xuân Diệu đây:). Chán ơi là chán. Ông này dài thế.

Đăng ah, post truyện lên hình như ko ai thèm đọc:((, bùn chán wé nên tao cạch luôn ứ thèm post lữa, đỡ mệt thân. Tội gì:(.

Mà tổ con Vịt Nga hôm nay làm quả GDCD vãi pro ra ý, tiếc là tớ bận làm bài thầy Mạnh nên xem được mỗi tí, cái đoạn TOEFL - tóe phở ý:)). Vui ơi là vui. Mà Héo với cả Thẩu dê làm vợ chồng hay phết nhỉ, Héo có bầu trông xinh ơi là xinh, yêu ơi là yêu. Yêu hơn thằng chồng má béo của tao nhiều:D.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ôi Nhật Linh thân mến, sao lại bùn thế iem, cạnh tranh làm gì cho mệt hả mày, thoải mái tinh thần đi, hôm nay ở lớp GDCD bùng nổ dân số, thằng Héo đóng bà bầu, Dê đóng lão chồng xay xỉn và 1 lũ con gái lít nha lít nhít của 2 ông bà :)) :)) Buồn cười lắm mày ah. Vui lên nhá, thỉnh thoảng lên đây chơi cho vui.
Nhắn luôn cả thằng Cu nữa, nó biến đi đâu rồi ko biết.

Hôm nay nhóm tao, làm về Hàn Mặc Tử, đã hoàn thành xuất sắc cuộc phỏng vấn với chuyên gia Văn Học Phạm Xuân Nguyên, nguyên thầy giáo của cô Hương.< câu mà tao ấn tượng nhất của bác ý là : hi hi, các cháu học cô Hương ah` :)) :)) > b-) :)>- b-) thật là giỏi, toàn những con người tài năng.

Theo như con HZee thì Vừa đc ăn, vừa đc nói, vừa đc gói mang về, ôi ngày hạnh phúc, lại biết thêm bao nhiêu thứ hay ho về HMt nữa chứ :D tiếc cho con QA phải về sớm ko kịp chiêm ngưỡng dung nhan rất đẹp lão của bác :x
 
Uh, công nhận bác là nghệ sĩ có khác. Ôi choáng!
Thực ra lúc đầu bọn tao đến là bác ko có nhà vì bận đi họp:(. Sau khi em Zee sang hàng xóm gọi nhờ ĐT mới biết, thế là định thứ 7 quay lại. Nhưng thật may mắn là 1 lũ con rùa lê la ở đấy xem phim hôm present (công nhận em QA lắc dẻo thật:))) thía là bác về tới vẫn còn ở đấy:D Nhà bác đẹp cực, 1 tủ sách to oành ngay ngoài, có cả mật mã Da Vinci ở đấy:)), phải cái phòng khách nhà bác ngồi kiểu Nhật, có cái nệm rồi ngồi í tê hết cả chân:((. Nói thật là bác nói 1 lèo chả hiểu được mấy tí:)) chỉ nhớ mỗi mặt bác trông rất hay ơ:D. Con Zee, chẹp, đã ko biếu bác thì thôi lại còn lấy hộp kẹo của bác nhá, ko tốt. Thực ra có đem 1 cân quýt định biếu bác, mà chủ yếu là để bọn tao ăn:)) nhưng đã tiêu mất 1 nửa và bị đem biếu chị hàng xóm cho gọi nhờ ĐT mất rồi:)). Dù sao công nhận bác này hay thật, sau này có j ta lại tới nhà bác:D
 
Chúng mày, A1, bọn mình ko bỏ cuộc đc, nhất định phải làm đc dạ hội. Tao biết là hiện giờ ko phải đứa nào cũng máu me cả, nhưng mà ....

Sáng nay tao rất bức xúc, tao đã muốn vứt m-ị-e nó hết đi rồi, thế nhưng các chị lớp 12 Anh1 bảo bọn em làm đi, làm cho các chị đú đởn với :D, ko thì buồn lắm, chán lắm. Rồi tối đi bộ với TNgoc., ngắm thảm đèn đẹp mê li ở Khách sạn Hà nội, rồi tao tưởng tượng sẽ có 1 chữ SUMMER MIX trên đấy, tao tưởng tượng tối hôm đấy sẽ vô cùng bấn loạn nhưng mà cũng sẽ vô cùng sôi động thế nào... Tao ko cam tâm vứt đi.

Vì thế:
- Tuấn linh, Héo, tao sẽ gọi điện cho bọn mày ngay bây h, kế hoạch ko có gì thay đổi, chép lại vở Địa, mai đi xin xỏ, trình bày hoàn cảnh.
- PHương án B của Zee và VNga: anh em ngoan nốt mai, tức hết tuần này, thứ 2 sẽ cãi nhau với cô, cho cô biết là nếu cô cứ ko cho cả lớp sẽ PHÁ.
- Đăng, mày viết thư cho Hồng Nga, tao sẽ viết thư cho Diệu Hương, nhờ các bà ấy khuyên nhủ, nội dung thư mai tao sẽ nói cho.
- các chị lớp 12 Anh 1 nhận lời lên lớp mình lèo nhèo cùng :D

Cứ cố hết sức đi chúng mày ạ, còn nước còn tát.

Mà tao nói thật, cô mà ko cho làm, đến 20 năm sau bọn mình sẽ còn giận cô.
 
Ohhh, lâu lâu rồi mới thấy Hoài Anh post 1 bài có lý như vậy, vỗ tay, vỗ tay nào =D> =D> :x
Tao cũng thấy là nếu mình phá thì sẽ rất quá đáng, rõ ràng là cô đã cho mình cơ hội, nhưng nếu mình ko nắm bắt được cơ hội ấy thì đấy ko phải lỗi của cô mà là lỗi của mình. Mình ko chứng tỏ được bản thân thì đừng đi trách ai nữa, okie?? :D :D :D :x :x :x
Tuy nhiên chúng ta vẫn chưa hết hy vọng, đừng quên 30 chưa phải là Tết :D Những cách mà Thùy viết ở trên đều khả thi <trừ cái ko ăn được thì đạp đổ :D>, mọi người cố gắng thực hiện thì vẫn có khả năng được làm. Đừng quên, chiến dịch này cụ Hồ đứng về phe chúng ta :)) :x
 
Chung' may` hieu lam roi, pha' ở đây ko phải là buông xuôi phá phách gì hết, mà là quay trở lại như xưa mà thôi, mấy ngày hôm nay, tao nghe nhiều đứa than thở là làm gì cũng bị kìm kẹp, chúng nó ko muốn. Tao bực quá nên nói kiểu đấy thôi chứ có phải là lập kế hoạch nổi loạn đâu mà!

Hiện giờ tao và con Thảo đã có cách chẳng cần Hạnh, chẳng cần Hoan, cũng chẳng cần thầy Tuấn mà bọn mình vẫn đc làm, vì thế, hủy phương án B kia đi, cứ ngoan ngoãn cho cô thấy, hết cả học kì luôn, đánh vào lòng người :) hiểu ko?

Lớp mình tuần sau lại ngoan ngoan nhá, tùy tình hình sau h sinh hoạt sẽ lựa chọn mình sẽ làm phương án nào

Hoài Anh này, tớ cũng mong sau lần này Héo với Tuấn Linh có thể sửa chữa, vì thực sự cái chuyện ko chép bài, quên vở........... thì cả học kì 2 đứa đấy đã thế rồi. Ko thể nào trong 1 tháng mà sửa hết lỗi đấy, nên cái thử thách cô đưa ra là impossible, bọn mình ai cũng biết thế từ đầu, nhưng ko có cách nào khác ngoài nhận mà thôi, đúng ko?

Thế nhé, thứ 2 sẽ kính cẩn và lễ phép nói chuyện với cô

----------

Ah` tao quên ko nói chuyện này với chúng mày, hôm qua chúng mày lũ lượt ra ngoài hành lang, để mặc tao bị cô gọi xuống mặt nặng mặt nhẹ, đã cùng làm thì cùng chịu chứ! Tao ko phải là đứa nhận hết mọi trách nhiệm, tao ko thích cái kiểu đấy tẹo nào >< lần sau đừng có thế nghe chưa????
 
chữ ký Hoài Anh hơi lệch kìa, cái tai con mèo chưa khớp lắm. Giờ Văn hum nay có 1 lúc cô khóc đấy, lúc đầu khi thằng Dăng đọc.

Tao yêu cô KTNN quá :x KT hôm nay khoai tây dâu tây táo tây , cỏ ở sân Mỹ Đình :)) bùn cười vãi.
Ah` tao quên ko nói chuyện này với chúng mày, hôm qua chúng mày lũ lượt ra ngoài hành lang,
Hề hề :D Ai bẩu Thùy chạy chậm.

Nhật Linh : yêu mày muh :x post bài đi :D 1 đống đứa reply roài kia muh. Học hành ở đâu cũng căng thẳng, cố lên em, hãy lấy shopping làm động lực!

Vụ DH: cái plan B chỉ là phương án nếu bần cùng quá thoai , muh có phải em nghĩ ra đâu sao lại vứt tên em vào đấy.:D nhg hôm nay có plan C và plan D mới roài. Để xem tình hình T2 này ra sao. Cô Hoàn bên lớp Trung vẫn nghi binh hoàn hảo. Anh em phải xoay kiểu khác thoai, tao chưa từ bỏ vội đâu. như kiểu sửa soạn mâm cỗ , đi chợ xong hết roài, mua được bao thức ăn ngon cho vào tủ lạnh, đến lúc nhóm lửa bắc xoong thì bị dội cho 1 gáo nuoc!
 
Back
Bên trên