..:A1 05 - 08's E Diary:..

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
đúng là chẳng có cô nào dễ bị học sinh "lừa"thế cả
tao nhớ tiết học của cô quá:((
chẳng chịu học hành j chỉ thích present để thoát tiết.rồi cả những lúc cố câu cho hết tiết .nát óc nghĩ câu hỏi để khỏi phải học.
cứ nhắc đến kiểm tra thì sao mà sợ thế!!
rồi lúc xin tiết cô tổ chức halloween sao mà dễ thế.cả trường chỉ có mình lớp mình chạy tung tăng nghịch này nghịch nọ.rồi còn bị 1 vài thầy cô ko đồng ý nữa
cả những lúc tổ chức sinh nhật nữa chứ.vui thế
tất cả những trò nghịch của bọn mình luôn là tiết của cô.chắc chẳng có được giáo viên nào dễ tính với học sinh của mình thế .
xin tiết cô thật là 1 điều thú vị!!!!!!!!!
tao vẫn nhớ câu của cô hôm đi sinh nhật cô:"Về nhà mỗi ngày phải làm 10 bài tiếng anh "
đến hè mà cô vẫn còn quan tâm đến bọn mình thế!!
hix ...hix...tao thương cô quá!!!
 
Hic hic....bi h nói cái j` cũng ko đủ....
Càng nghĩ những cái j` mình đã làm trong năm lớp 10, những j` mình đã nghĩ về cô....những j` mình đã đối xử với cô....hic hic....càng nghĩ càng thấy mình tệ....mình điên...huhuhuh...:(( :(( :(( :(( :((....
H mới biết quí trọng những tiết học mà cô khó nhọc lắm mới đến lớp dậy cho mình....nhớ những tháng ngày chơi dài mà cô phải nằm ở nhà vì ốm và chúng mình ở lớp phè phỡn chơi bời + cười đùa nói về co này nọ..:-s :-s :-s :| :| :| :|....
Thật sự nói những điều này bi h là quá thừa bởi thời gian đã trôi đi và có bao h trở lại....những j` quí giá mình có đc và mình phải biết quí trọng nó khi nó đến với ta bởi từng khoảnh khắc trong cuộc sống gần như là duy nhất...:( :( :(....Mà thực sự là duy nhât mà thôi...chả bao h mình có thể lặp lại....Tận hưởng cho hết trọn vẹn 1 cuộc vui và đừng bao h nghĩ cuộc vui đó sẽ kéo dài mãi mãi ....:-s :-s :-s.....Và đến khi mình phải đối diện với cài tàn của "buổi tiệc" mới đáng sợ làm sao...:-s :-s :( :(....
Tao sợ.....cả đêm qua...nghĩ đến cái cảnh....hic hic....cái cảnh 1 ngày mình thức dậy và nhận đc tin báo.....:| :| :| :|....Thật tồi tệ khi nghĩ đến cái ngày đó nhưng dù thương cô mấy...cũng phải đối mặt với 1 sự thực....ung thư có bao h chữa đc đâu....:-< :-< :-<....Chỉ giảm đi phần nào thôi....:( :( :(( Tao thật tệ khi nghĩ thế nhưng cả đêm qua tao khóc khi nghĩ về cái ngày "ấy"....tao nghĩ tao sẽ làm thế nào....sẽ suy nghĩ thế nào nếu ngày í xảy ra (và chắc chắn 1 ngày kia nó sẽ xảy ra...:( :( :( )...Tao nghĩ ko hiểu lúc đấy mình sẽ nghĩ j khi đối diện với cái sự thực khủng khiếp....So horrible...:(( :(( :((....
Thế mới biết cô nghị lực thế nào khi vẫn đến lớp dậy chúng mình và làm như chẳng có j`....vẫn vui cười và vẫn bị học sinh nói này nói nọ....Thật tệ quá....MÌnh mà ở position của cô...ko hiểu mình sẽ ra sao khi nghĩ rằng:''Bạn chỉ còn từng ấy tháng ngày để sống....từng ấy tháng ngày thôi....Cuộc sống như đc hoạch định trước mắt và nó sẽ ra....1 chân trời cụt.......cụt mà thôi....Bạn thức giấc và nghĩ rằng mình sắp chẳng còn nhìn thấy cái cảnh vật này...cái cảnh vật căn phòng mà mình hay thức dậy buổi sáng....bạn nghĩ tơi lũ học sinh....những đứa trẻ kon đang chơi đùa và cả những đứa trẻ sắp sinh ra....TRỐNG TRẢI....CHƠI VƠI.....Nhìn lại mình và bất lực ko làm đc j` khi cơ thể tự hủy hại cơ thể và nhìn thấy cái j` sẽ xảy ra trước mắt nhưng ko làm đc j`........:| :| :| :|..........
Tao điên điên và hồi xưa đã thử đặt mình vào các vị trí ấy để suy nghĩ....tao dở hơi và tự cho giả sử mình bị...cancer và cuộc sống tao sẽ thế nào....Và tao đã khóc khi nghĩ tới những việc kia.....khi nhận ra mình sẽ ko mở mắt mà nhìn thấy căn phòng thân yêu của tao nữa...ko đc gặp lại bạn bè và ng` thân....Hờ hơ...mình điên thật...nhưng tao sợ 1 ngày mình bị vào vị trí ấy....tình huống ấy....(dại mồm..:| :| :| :|)....
Nhưng tất cả cái đó chỉ là tưởng tượng....dù sao cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi....:| :| :|....
Thế nhưng....h điều đó là thật và nó xảy ra với 1 ng` thân của mình....So horrible....

Thế nhưng vượt lên tất cả....cô vẫn vui vẻ đến với lớp mình....Cô thật nghị lực....KOn tin cô sẽ vượt qua....mọi đau đớn....mọi mặc cảm trong lòng khi nghĩ về bệnh tật....mọi khó khăn mà cuộc chiến với căn bệnh mang lại...
XIN CÁM ƠN nhũng j mà cô đã mang lại cho cuộc đời học sinh lớp kon....:x :x :x :x....Cho những j cô tận tâm mang lại....
Bọn kon...dù ngoan hay chưa ngoan....đều yêu và dõi theo cô....:) :) :) :* :* :* :*.....Thật hạnh phúc vì kon biết cô luôn yêu chúng kon....:x :x :x....
 
Thương cô......................!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nhưng ngồi nói mãi thế này thì cũng đâu giúp gì được cô :| :| :| :| :| :| :| Hôm nay cô vào viện thì mai bọn mình đến thăm cô đi, chứ cô chỉ có 1 mình thì buồn lắm :(( :(( :(( :(( :(( :(( :((

Và cũng đâu phải đã hết hi vọng, có những người bị như thế vẫn chữa được và vẫn sống vui vẻ mà :) :) :) :) Chỉ cần cô có nghị lực thì tất cả sẽ vượt qua được......... COn mong cô mau khỏi bệnh để lại lên lớp, lại giảng bài và cười nói với chúng con :x :x :x :x :x :x

YÊu cô nhiều lắm :* :* :* :* :*
 
Chuyện này dù biết đã lâu nhưng ko ngờ tình hình bệnh của cô xấu đi nhanh thế, dù sao cũng chia buồn với các cậu. Cô cũng đã có 1 thời gian dạy mình. Buồn :((
 
Chỉnh sửa lần cuối:
:-s:-s:-s lớp mình có một ngày tập trung để viết vào thiếp rồi một vài đứa đến với cô thôi. cô đang mệt không muốn tiếp đông.:-<
cứ ngồi khóc lóc thế này mãi chả ích gì cả.:-s
thỉnh thoảng mọi người vào 0205 xem tình hình cô thế nào nhé.:(
 
Mặc dù tớ ko biết cô nhưng mà đọc bài bạn Linh viết cũng thấy buồn &quý cô wa'. Chia buồn với các bạn anh 1.
Mai các cậu đi thăm cô đừng khóc nhé, cố cười nói líu lo như bt í (theo lời Huyền) cô vui có khi khỏe lại...:(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Vừa nghe Kova thông báo tin này choáng quá :| :|
Không biết nói gì nữa, vội vào ngay topic lớp xem cô Hạnh sao rồi. Thấy ai cũng buồn, mình càng buồn hơn :(( :(( :((
Nếu các ấy định đi thăm cô hay làm thiệp tặng ntn đó thì thông báo nhé. Tớ sẵn sàng đóng góp :)
Thương cô quá :((
 
vớ vẩn thôi đi
cô sẽ khỏe và hoàn toàn ko có chuyện j` xảy ra cả
tao chả bao h có cảm giác hay suy nghĩ là cô sẽ ko về với tụi mình cả
mọi chuyện sẽ tốt đẹp
chắc chắn thế
ko thế thì cứ giết tao đi
 
hnay ở nhà cô cả ngày >:-D< yêu cô nhiều lắm chúng mày ạ :)
cô vẫn còn quan tâm tới lớp khi cô bệnh thế này :( cô vẫn hỏi han lớp cô tìm chỗ học thêm cho lớp
Thầy Việt Anh dạy văn, cô bảo thầy dạy các anh chị ôn thi văn đại học toàn 8 với 9 thôi con ạ :x số đt nhà thấy 8353425 :) lịch học lớp 11 là 6h ngày 8-8
nhìn cô mà tao cứ muốn khóc nhưng thấy cô vẫn cứ cười nên tao phải cố nén tất cả lại để cười cùng cô để cho cô thấy cuộc sống này vẫn đẹp :) dù thế nào thì cô vẫn là mẹ của chúng con và cô luôn cười .... tao nhớ điệu cười vô tư hồn nhiên của cô lắm chúng mày ạ :) tao ko hiểu lớp mình sẽ ra sao sẽ thế nào nếu cô ko chủ nhiệm nữa :)
hnay mới chỉ là ngày đầu tiên cô truyền hóa chất thôi :) tao sợ những ngày sau đấy những ngày tháng tiếp túc truyền ấy ....... cô sẽ thế nào :-< liệu cô có đủ mạnh mẽ để chống chọi với nó để đứng lên ko :)
nưng tao tin rằng cô sẽ đủ mạnh mẽ bọn mày ạ :) khi mà chúng ta tiếp sức cho cô ,t/cảm của chúng ta sẽ làm cho cô thêm tự tin để cười với mọi thứ để đối đàu với nó và rồi 1 ngày mai đây cô lại đứng trên bục giảng và sẽ lại dạy chúng ta :)
yêu cô ......... có nói cũng ko hết có viết cũng ko đủ ..........
lớp mình hẹn nhau thứ 3 tức ngày mai mua đồ về làm thiếp nhé;) rồi mọi ng` viết thư tay cho cô động viên cô truyền sức mạnh cho cô để cô thêm dũng cảm mọi ng` nhé ;) đừng có đứa nào cũng gặp cô mặt buồn bã :) ko hay chúng mày ạ :) cô buồn hơn bọn mình nhiều cô còn vẫn cứ cườicow mà ;) vậy thì mình cũng vẫn phải cừoi dù cười đấy là cố gựong cũng phải cười :) ko được khóc :) chúng mày mà khóc thì cô sẽ lại nhụt ý chí đi hiểu ko hả .........
tao tin cô vẫn luôn hi vọng vẫn luôn chờ đợi 1 điều gì đó kì diệu .... ngày mai trời lại sáng mà :) cuộc đời lại màu hồng ;) và rồi mẹ hạnh sẽ mãi là của chúng ta của những đứa con A1 :) hãy tin đi ;) hãy nắm chặt tay nhau cùng cho cô thêm động lực để đón lấy 1 phép màu nào đấy ;) :x
yêu cô rất nhiều .......... :x
 
Cai' nay` bat ngo` qua. Co^ bi om' vay ma` 0 hay biet. Khong biet noi gi hon, hi vong co^ som' khoe vi tuong lai cua chung ta 0:) Ai di tham co^ cho to' gui loi` "Ban TQM hoi tham co^" nhe' 0:)
 
thứ 3 cả lớp mình hẹn nhau ở trường nhé.:) đi mua đồ làm thiếp + gấp hạc cho cô. :)
sáng mai, 9h ở trường. cứ gặp nhau đã rồi sẽ bàn tiếp. :)
 
Khổ thân cô Hạnh,chán,chả biết nói gì:Let's HOPE
 
tớ thấy gấu bảo là thứ 4 cô sẽ đi chuẩn đoán lại lần nữa
thế có nghĩa là tình hình vẫn có thể tốt hơn phải ko???:(
còn 1 điều nữa .các anh chị khóa trước bảo bệnh cô hoàn toàn vẫn có thể chữa được
mọi hi vọng đâu đã phải là kết thúc.[-o< [-o< [-o< mong cô chóng khỏe lại....mong cổ đủ dũng cảm để đối đầu với cơn đau....và hơn hết... mong cô chiến thắng được bệnh tật để cô lại có thể dạy chúng con:( ....lại làm mẹ chúng con như những gì cô vẫn làm :(( :(( vẫn quan tâm ...lo lắng :(( :((
thật sự thì mình bi giờ chẳng có thể giúp cô được gì ngoài việc động viên ...để cô có đủ sức mạnh vượt lên.
Cô ơi bên cô vẫn luôn có chúng con...lũ học trò còn chưa ngoan...lũ học trò làm cô thất vọng ko biết bao lần:(( :((
tao sẽ ko khóc đâu và bọn mày cũng thế!
chúng mình đều yêu cô lắm phải ko.................:(
*****************
tao nghĩ là bọn con trai lớp mình có lẽ chưa biết tin này đâu.trưởng ơi cậu có định thông báo cho bọn nó ko?
mà mai mình tập trung ở nhà ai thế để có thể viết thiếp tặng cô?
 
nhìn cô mà tao cứ muốn khóc nhưng thấy cô vẫn cứ cười nên tao phải cố nén tất cả lại để cười cùng cô để cho cô thấy cuộc sống này vẫn đẹp dù thế nào thì cô vẫn là mẹ của chúng con và cô luôn cười .... tao nhớ điệu cười vô tư hồn nhiên của cô lắm chúng mày ạ tao ko hiểu lớp mình sẽ ra sao sẽ thế nào nếu cô ko chủ nhiệm nữa
hnay mới chỉ là ngày đầu tiên cô truyền hóa chất thôi tao sợ những ngày sau đấy những ngày tháng tiếp túc truyền ấy ....... cô sẽ thế nào :-< liệu cô có đủ mạnh mẽ để chống chọi với nó để đứng lên ko
:|, xúc động thật :|
 
mai lớp mình đến trường nhé. 9h. nhớ đấy. tất cả những đứa nào đọc HAO. mai tớ đi học với 1 số đứa nữa, 9h tan cũng sẽ đến. ngày mai thì mình cứ làm thiếp trước đã rồi sẽ tập trung viết thiếp sau. mỗi người một câu chúc cô mau khỏe :)
khi nào đến thăm cô thì cũng chỉ vài đứa đi được thôi tại vì người ta không cho vào thăm đông đâu.
lớp mình gấp hạc nhé.:) 1000 con tặng cô:) tính ra mỗi người gấp 30 con là đủ rồi:)
[-o<[-o<[-o< cầu mong cho mọi chuyện tốt đẹp. vẫn còn hy vọng mà...always look on the bright sight...:)
A1 yêu cô :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
óe..lâu lắm ko lên mạng chẳng bít cái gì cả..
cứ như mới từ mù cang chải về ý..pó tay đót com..:|..

mai sẽ đến..:D..

mong cô khỏi..:x..
 
có một chút trục trặc. ngày mai tụi lớp 5 thi lên 6 nên không đến trường được. gần đấy thì chả có đứa nào nhà rộng rãi cả. với cả, đợi Gấu rửa ảnh xong đã
thế cho nên dời sang thứ 4 nhé :). nhớ đấy. thứ 4. có gì sẽ thông báo sau :-<:-<:-<. mọi người đi được buổi chiều thì tốt :), tại thứ 4 sáng tớ bận rồi.:)
viết thư tay cho cô nữa nhé. động viên cô. mỗi lần cô mở ra đọc cô lại có thêm nghị lực :)
 
nếu tao có 1 ước mơ, 1 điều duy nhất thôi thì tao chỉ ước những người tao yêu thương sẽ ko mắc bệnh hiểm nghèo, tao sợ lắm :(( :(( :((

cấp 1 cô tao cũng mất vì bị ung thư gan, tao shock lắm ấy :(( :(( :(( , đưa ma cô mà tao cứ mong là nó ko phải là hiện thực, tao cứ nghĩ nó là ác mộng, rồi bây h cô Hạnh, tao có nằm mơ ko :(( :(( :(( tao ko biết thế nào nhưng tao mong đây chỉ là một ác mộng rồi sẽ mau chóng qua đi thôi :(( :(( tao ko muốn tin, ko muốn tin, coi như tất cả là dối trá :(( :(( :((

tao có 1 cảm giác, 1 suy nghĩ hơi ngu, nhưng thôi ngu còn hơn là nó thành hiện thực, tại sao tao yêu ai, quý ai, người đấy đều khổ thế mày, từ h tao sẽ ko yêu, ko quý ai cả có lẽ sẽ tốt hơn :(( :(( :((

tao biết tao sẽ ko bao h có được ước mơ cho dù chỉ là 1 vì tao đang sống ở thế giới mà ko có thần thoại, ko có phép màu nên tao chỉ mong cô hãy vì mọi người, những ai yêu quý cô, hãy dũng cảm chiến đấu với bệnh tật, cô ơi, bọn con sẽ luôn ở bên tiếp thêm sức mạnh cho cô mỗi khi cô cần

bọn con luôn yêu cô mãi mãi :x :x :x :x :x :x
 
này mọi ng` ơi :) hoãn làm thiếp 1 ngày đi đc ko :) mai để tớ đi in cái ảnh trái tim của lớp mình đã rồi gián vào thiếp và 1 cái khác thì cho vào khung ;) rất ý nghĩa :)
hnay mọi ng` ạ :-< :(( trước mặt mọi ng và tớ cô đều nói cừoi bthg nhưng hnay lúc tớ chuẩn bị về cô khóc :(( nghe tiếng cô khóc mà thương lắm :(( em Linh bảo sáng cô cũng khóc :( nhưng cô ko dám khóc trước mặt mọi ng` cô muốn cho mọi ng thấy cô vẫn đang đủ tự tin để có thể nhnận đc 1 cái gì đấy kì diệu :-< :(( ( nhưng tớ sợ là khó lắm mọi ng ơi :(( giờ chỉ mong có 1 phép kì diệu kéo dài nó ra thôi :(( )............ vì thế mọi ng gặp cô đừng khóc và phải tỏ ra ko có gì ko sao cả >:-D< buôn chuyện nói chuyện với cô bthg như mọi khi :) mai cô đi truyền hóa chtất và chạy tia rồi :(( thương cô lắm mọi ng ạ :(( chạy cái đấy mtệt lắm :(( cô sao đủ sức khỏe để chống lại đc đây :(( thương cô nhiều ...........
và giờ bọn mình cố làm cho cô nh~ gì mình có thể làm đc :) và cầu nguyện :) đừng khóc mọi ng ạ :( phải cố lên :) mình cố thì cô sẽ cố mà :)
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên