Đi đó đi đây

mỡ muối.... mỡ muối :(( sa-lơ sa-lơ ôi sa-lơ :(
thịt muối... cá muối. pho mát sợi. vodka... (tủ lạnh nhà bạn hàng xóm còn chai Stolichnaya... sang gõ cửa cạch cạch thôi)
bắp cải muối để nấu salienka.
bánh mì đen. trứng cá hồi :(
smetana bỏ vào soup, ăn với bánh mặt trời blinchiki, hay là ăn riêng.
ôi giời ơi là lên cơn vật lúc 4h sáng :((

cháu request ngay là 18/12 cháu xuất hiện ở Hà Nội ăn mỡ muối hộ cô Thủy đấy nhá :(( cho cô có bạn ăn cùng, khỏi buồn rầu :x

Mỡ muối, loại mềm oặt, cho vào miệng tan chảy ra, xơi với bánh mỳ đen...Sướng miệng k gì tả xiết. Ăn riết rồi thì "tốt bụng" k gì tả xiết.
Cô thấy mỡ muối là ngon nhất, hơn các bạn cá hồi, các bạn thịt lợn muối Hungrari...thế mà lại rẻ tiền nhất cháu ạ.
Tiếc là cô vừa mang đến Công ty, khoản đãi mọi người một bữa rất thừa cholesterol mất rồi.
Lần này cháu về, cô Mai, cô Thủy, cô Phương...các cô lại hẹn nhau đến Quán Nga ở Phạm Sư Mạnh nhé. Cũng mỡ muối, váng sữa...uống cùng nước Kơvat.
ăn để mà sống, hay sống để mà ăn nhỉ ?:-ss
 
Nếu một mai mình không lấy được nhau
em có đi tìm anh
qua điệp trùng đá sắc
những Khâu Vai bầm dập dấu chân người?


Khâu Vai, chợ tình mỗi năm chỉ họp có một phiên vào đêm 27 tháng 3 âm lịch. Hàng năm, cứ đến ngày này, khi sương lạnh phủ kín núi rừng trùng điệp, là những đôi chân giai gái từ bản xa cho đến bản gần lại háo hức vượt qua những con đường đất đỏ nhọn sắc đá tai mèo tìm về Khâu Vai.

Người ta không đến chợ để bán, để mua, mà để tìm gặp lại bạn tình cũ. Tích xưa kể rằng có một chàng trai H'mong yêu tha thiết một cô gái Giáy, nhưng vì sự hiềm khích giữa 2 bộ tộc nên họ không lấy được nhau. Cả 2 đành ngậm ngùi chia ly trong cay đắng với lời ước hẹn mỗi năm 1 lần gặp mặt ở Khâu Vai, cho đến khi từ giã cõi đời. Và Khâu Vai từ đấy trở thành nơi tìm về xum họp cho những cuộc tình lỡ dở.

Các bạn báo chí miền xuôi nhà mình viết về Khâu Vai vân vi lắm. Nào là phiên chợ trong mơ, mỗi năm chỉ họp một lần. Nào là những đôi tình nhân trắc trở không lấy được nhau ước hẹn tìm về, ai đến trước thì đợi người còn lại, nếu hết đêm mà bạn tình không đến, thì có nghĩa là người đó đã không còn trên cõi nhân gian. Nào là giai khôn chưa vợ, gái ngoan chưa chồng hàng năm tụ họp ở đây, khèn sáo nỉ non thả lời ong bướm, nồi thắng cố sôi sùng sục, váy hoa xoè bên bếp lửa bập bùng, rượu cần uống đến mềm môi, sự đời quên hết, say sưa rồi lôi nhau vào rừng, tìm một góc núi, vách đá khuất nẻo rồi "cá nhà táng" cho đến tận khi mặt trời lên được mấy con sào vào sáng hôm sau...

Có thực hay không một chợ tình, với những huyền thoại và thực tại đan xen qua những câu chuyện truyền miệng, lảng bảng như khói sương trên đỉnh Lũng Cú chất ngất mịt mù? Không biết nữa! Chỉ biết là có một lũ chán chê với "chợ làm tình" ở Sapa, với những điệu khèn tua đi tua lại từ cái loa rè cát-xét chạy pin moi tiền du khách, nên mấy năm trước đã quyết tâm rủ nhau băng rừng vượt núi lên Hà Giang, tìm về Khâu Vai, Mèo Vạc để xem cho được cái chợ tình vùng cao.

Đi rồi mới biết, hoá ra lời hẹn ước Khâu Vai, với những trắc trở đớn đau dày vò dằn vặt, với những mong ngóng đợi chờ cảm xúc này nọ kia khác toàn do các bạn người Kinh nhà mình vẽ tranh rồi mô tả theo tranh xong gán ghép bừa cho đồng bào, nâng tầm thành một nét văn hoá vùng cao. Nói chung cũng là một dạng Maslow hiearchy of needs, cơm ăn áo mặc đầy đủ rồi, mưa không đến mặt nắng không đến đầu rồi thì bắt đầu hồng tuyết mây bay gió thổi vân vân vi vi... Chứ đồng bào dân tộc chất phác thật thà, sống đời đơn giản, ưng cái bụng là "tháo khoán" luôn, giai gái đến tuổi là mò mẫm dắt nhau lên nương xuống suối ngay tắp lự chứ không vòng vo như các bạn người Kinh. Gái Mông đã để cho nó cầm tay lôi về cầu thang nhà nó rồi là chỉ biết cắm mặt làm lụng quần quật quanh năm, làm gì còn thời gian mà day dứt nhớ nhung tơ tưởng này nọ kia khác. Giai Mông lấy được vợ về rồi, là ôm bếp lửa say sưa tối ngày, có lúc nào tỉnh đâu mà mơ về đứa nào khác nữa.

Chợ Khâu Vai vẫn họp mỗi năm 1 lần, nhưng chẳng thấy đâu bóng dáng phiên chợ trong mơ như các văn sĩ miền xuôi mô tả, chẳng thấy đâu những cặp tình nhân tình tự nơi vách núi đầu khe, chẳng thấy đâu những cặp mắt đau đáu ngóng trông bạn tình. Chỉ có những thiếu nữ vùng cao mặc trang phục H'mong, chân quấn xà cạp, đi dép quai hậu do các bạn Khựa sản xuất. Chỉ có những chàng trai mặc quần áo chàm, đi giày nhái hiệu Nike/ Adidas cũ bẩn, tay xách radio chạy pin rền rĩ "Đợi anh hết mùa lạnh, đợi anh qua mùa đào, vượt đỉnh Mã Pí Lèng, ta tìm về với chợ tình Khâu Vai..." Chỉ có một cái chợ ồn ào bán mua với toàn những thứ nông sản và nhu yếu phẩm chủ yếu xuất xứ từ Trung Quốc.

Hỏi: chúng mày có biết chỗ mà các đôi yêu nhau hay tụ tập ở đây không? Cười mơ hồ: hây à, tao không biết đâu à. Tao đến để đi chợ thôi mà. Mày có mua cái vòng tay này không, tao bán rẻ cho? Ặc ặc...

Hà Giang giờ đang vào mùa khô, nắng vàng óng ánh như rót mật, núi đá tai mèo trùng điệp nhọn hoắt lô nhô tím sẫm một góc trời, mây mù lảng bảng, cao nguyên đá Đồng Văn với những cánh đồng hoa tam giác mạch ngút ngàn. Chuẩn bị lại làm một chuyến về miền ngược, lên cổng trời. Lần này không có tên Khâu Vai trong bộ nhớ.

Ước hẹn Khâu Vai, những cuộc tình duyên trắc trở tìm về, có lẽ chỉ có trong trí tưởng tượng phong phú vô bờ bến của các bạn người Kinh vốn luôn thích cuộc đời là bi kịch:
Quỳ trước núi mà tin thôi em ạ
ai trong đời chẳng có một Khâu Vai
nhọn sắc đá tai mèo
cứa vào thương nhớ
hãy nhìn nhau nhìn nhau trước gió
em sẽ thấy một Khâu Vai trong số phận chúng mình
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ơ thằng mặt xxx kia, trong chưa đầy một tháng tao lại có mặt ở đất nước Chùa Tháp sáng trong dịu hiền này... :D Lần này là Phnom Penh.
Ba buổi tối vừa rồi giao lưu thăm thú thị trường với anh em Cambrew sản xuất bia. Bia Angkor Chùa Tháp niềm tự hào sáng trong dịu hiền đất nước tôi bia tôi (My Country My Beer). Số lượng, chất lượng, và đặc biệt là tốc độ nốc bia của lũ giám sát bán hàng người Mã to khỏe tại Cambrew làm tao cứ gọi là ngã ngồi cả ra. Nhớ mày quá.
Thi nốc bia luật lệ sáng trong dịu hiền lắm: Hô 1-2-3-bắt đầu, không được dùng tay nâng cốc bia, uống cạn không rớt tí nào ra ngoài, thằng nào kết thúc sau phải uống thêm phát nữa.
Cứ luật lệ như thế tao quay vòng với từng thằng. Sau hai đêm đầu choáng váng đến đêm qua là đêm cuối cùng thế quái nào tao lại thắng thế mới sợ chứ lị, chả hiểu tại làm sao. Chắc tại lúc thi nốc bia tao cứ lẩm bẩm một mình "chúng mày đừng cậy đông bắt nạt tao, tao mà có thằng Vinh bạn tao ở đây chúng tao cho chúng mày chết hết, nhá!"
 
ặc, cha tiên nhân bố lũ bợm bia(!) hè trước ó sau quây bạn tao nhá!

cha tiên nhân bố cả đứa nào lêu lêu nhem nhem bia tươi sáng trong dịu hiền vào mặt tao nhá!

chúng mày cứ nốc đi, bọn bê tha kia.
cái đồ không biết sống tỉnh táo lành mạnh.
cái đồ không biết sinh hoạt sáng trong dịu hiền.
quân đồi bại.

ối giời ôi sao mà tôi khát khô cả cổ thế này hở giời ôi....
 
Hôm nay, cho bọn không ở Hà Nội đi thăm thủ đô nhé:

Tôi yêu thủ đô có con đường dang dở
Những vỉa hè loang lổ tựa bom rơi
Yêu thủ đô bởi những ánh sao trời
Ðan xen giữa "rừng dây" qua các phố

Yêu thủ đô với những con ngõ cổ
Giữa ban ngày tựa địa đạo Củ Chi
Tôi yêu thủ đô với tiếng sóng vỗ bờ
Mùa "nước nổi" cá tôm về tận cửa

Yêu biết mấy những con đường rộng mở
Dòng người xe chặt cứng cả hai đầu
Tôi yêu thủ đô với những cây cầu
Sông Tô Lịch bốc mùi thơm "quyến rũ"

Yêu thủ đô những đêm hè mất ngủ
"Giọt mồ hôi người đổ giữa đêm khuya"
Hãy lạc quan đi điện lưới đang về
Ðài dự báo ngày mai trời sẽ mát

Hỡi các bạn những trái tim nhiệt huyết
Hãy một lần về với thủ đô!


Chú thích cho khổ thơ gần cuối: mấy hôm vừa rồi Hà Nội nóng dã man, theo báo đài thì nhiệt độ ngoài trời có lúc đã lên đến 42 độ C, nhà nhà bật điều hòa, quá tải, thế là mất điện! Chắc tác giả bài thơ này nóng quá, nên tức cảnh thành thơ đây.
 
Nhà mày có mất điện không hử Nga? Trời nóng mà mất điện thì khổ thật, nhất là nhà có con mọn thì lại càng mệt. Năm ngoái tao về mùa hè toàn ăn chực nằm chờ tí gió quạt sạc ông bà để dành cho Bem, lúc nào cũng trong tâm trạng ngong ngóng để dành gió, hiểu cực. Chả hiểu nhà Nhung nhà Phương có làm sao không.

Mà cái Nhung biệt tăm mất tích, anh Chí óp phờ ôm mà còn chả thấy ló ra, thì chắc là anh Ni lại vừa đi công tác về, anh chị đang bựn hú hí hử?
 
hồi mấy năm trước cháu tao đưa đi ăn cua ăn ngao ở cái quán gì chỗ gần đường Tuệ Tĩnh, leo cái thang xoắn bé tí rung rinh lên tầng 2, cua gạch cua thịt mẩy căng đỏ au nghi ngút khói, ngao hấp thơm lừng, bia "hà-nội" lạnh toát, xời, chẹp chẹp, đang hể hả sì sụp thì mất điện.

mà, cái độ ẩm trên 90 phừn trăm ở bán đảo Trung-Ứn lày, ở lâu thì quen, đi lâu thì hết quen, nhứt lại bọn béo mà từ nơi vừa lạnh vừa khô vác bụng về, thì ôi thôi, mồ hôi tong tỏng rớt từ lông mày qua lông mi qua má xuống thẳng bát nứoc ngao ngọt lừ...
dưng mà lại cua hấp thơm quá, gạch béo ngậy quá, nên cứ úp mặt vào mà tọng như lợn, tao xơi nhiều đến mức mắt nhòe hết cả ra vì mồ hôi. Người ngợm bóng nhẫy, vại bia chui vào bụng tưởng cũng sùng sục bốc hơi ra theo ti tỉ cái lỗ chưn lông nhễ nhại.
ngon thật, nhưng mà nóng thật. Công nhận.

kể cả ko mứt điện, thì về nhà mình mặc quần đùi vải nửa lanh nửa cốt-tông mí cả áo mayo trắng sợi vít-cô-da, chưn đi dép tông xỏ ngón, là hợp nhứt. Hợp khí hậu hợp tưm hồn dưng mà ko chuẩn ê-ti-két, nên ví dụ có lần mấy anh vệ binh nhứt quyết ko cho tao dẫn thằng bạn Iura vào thăm lăng xem lãnh tụ nằm bình yên dưới điều hòa mát lạnh, như vừng trăng sáng trong dịu hiền.

hôm nay đọc báo mạng, thấy thủ đô lại còn mịt mờ sương khói mờ nhưn ảnh, khói đâu ra lắm thế chúng mày? Cay mắt nữa à? Khét mù à? Rõ khổ! Hay là tại nhà nhà bựt điều hòa nên quá tải mạch điện, chập đoản linh tinh, cháy khét mù lên? con Thị Hạnh làm Sở Điện Lực có dây dưa gì ko?

bên này, nhà đài đang dự báo 3 hôm nữa, nhứt là mai 12/06 ngày hội nhớn (in-đờ-pen-đừnx-đay của Nga), nhiệt độ sẽ nóng kỉ lục trong 11 năm qua, y hệt năm 1998, èo, khiếp, những +32 độ C. 600 đài phun nước các thể loại đc tổng động viên, hàng kem hàng bia hàng kờ-vát (laọi nước giải khát có ga, làm từ lúa mạch lên men, món khoái khẩu được những ông thày tu thời trung cổ truyền về thời nay) cứ gọi là tha hồ hốt bạc. Kinh, nóng thế cơ đấy các chúng mày ạ :-j .
 
hôm nay đọc báo mạng, thấy thủ đô lại còn mịt mờ sương khói mờ nhưn ảnh, khói đâu ra lắm thế chúng mày? Cay mắt nữa à? Khét mù à? Rõ khổ! Hay là tại nhà nhà bựt điều hòa nên quá tải mạch điện, chập đoản linh tinh, cháy khét mù lên? con Thị Hạnh làm Sở Điện Lực có dây dưa gì ko?

bên này, nhà đài đang dự báo 3 hôm nữa, nhứt là mai 12/06 ngày hội nhớn (in-đờ-pen-đừnx-đay của Nga), nhiệt độ sẽ nóng kỉ lục trong 11 năm qua, y hệt năm 1998, èo, khiếp, những +32 độ C. 600 đài phun nước các thể loại đc tổng động viên, hàng kem hàng bia hàng kờ-vát (laọi nước giải khát có ga, làm từ lúa mạch lên men, món khoái khẩu được những ông thày tu thời trung cổ truyền về thời nay) cứ gọi là tha hồ hốt bạc. Kinh, nóng thế cơ đấy các chúng mày ạ :-j .

Muốn gửi cho bạn Vinh bạn Hoa chút nắng vàng Hà Nội này :)

Ối giời ơi, 32 độ thì là mơ ước của Hà Nội. Cả tuần vừa rồi, HN nhà ta trên 40 độ, thấy bẩu phải 43 độ ~o) Bước ra đường là hoa mắt chóng mặt. Toàn bê tông là bê tông. Tối đến, nhà nào nhà nấy mở hết công suất máy lạnh. Chỗ nhà tao cũng bị chập điện. Mỗi tối mất điện gần 1h mới có lại. Kinh ơi là kinh:-<
Hoa với Vinh hè này không về à? Không chia sẻ với các bạn tý nắng nào à?
 
Nhà mày có mất điện không hử Nga? Trời nóng mà mất điện thì khổ thật, nhất là nhà có con mọn thì lại càng mệt. Năm ngoái tao về mùa hè toàn ăn chực nằm chờ tí gió quạt sạc ông bà để dành cho Bem, lúc nào cũng trong tâm trạng ngong ngóng để dành gió, hiểu cực. Chả hiểu nhà Nhung nhà Phương có làm sao không.

Mà cái Nhung biệt tăm mất tích, anh Chí óp phờ ôm mà còn chả thấy ló ra, thì chắc là anh Ni lại vừa đi công tác về, anh chị đang bựn hú hí hử?

May quá nhà tao chả mất điện hôm nào, nóng thế ngồi quạt còn muốn ngất mà mất điện thì không biết sống sao.

Nhung ơi, biến đi đâu đấy hả? Kiểu này thì chả gặp mặt ăn uống chia tay với mày trước khi mày về nước rồi, CN này tao đi công tác, thứ 7 tuần sau về may ra chia tay nhau ở sân bay, nhỉ.

----------

...Hoa với Vinh hè này không về à? Không chia sẻ với các bạn tý nắng nào à?

Cái Hoa thấy hỏi chỗ đi cắm trại cho các cháu mà, mày có định về không hả Hoa? Về đi, mất điện bọn tao cho mượn cái quạt sạc, không phải ghé nhờ với cháu Bem đâu :D
 
Ờ, Hoa ơi, đang tsuyu nhỉ? Thế thì mày cũng sắp bị nóng hầm hập rồi. Về Hà Nội chỉ nóng hơn tý ty thôi :) Mạnh dạn về nhé. Các bạn đợi đấy.
 
Nhà tao cuối tuần vừa rồi đi trốn nóng ở Ninh Thuận gần một tuần nên mất dạy (ấy, mất mặt chứ). Mà Ninh Thuận lại còn nóng hơn Hà Nội.

Giờ về đến Hà Nội thì ngày trở lại Úc chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi. Nhanh thật. Hồi mới về Tràng An còn phải bế ẵm bế ngửa, giờ nó đã bò toanh toách, hò hét từng bừng.

Tổ chức ăn uống chia tay tao thế nào nhỉ, chúng mày nhỉ. Phong Lan chắc cũng về đến Hà Nội rồi, nhưng chưa thấy alo tao gì cả.

Nga ơi, tiếc quá, chắc chẳng gặp nhau chia tay chia chân với mày được.

Bọn mày ơi, trong tuần hôm nào ăn trưa đi. Tao hiện nay chỉ bận trưa thứ 5 thôi. Phải telephone conference với bọn công ty về việc quay lại làm việc. Chán quá, còn những 3 tháng nghỉ nữa mà chúng nó đã kêu gọi làm việc ồi ồi rồi.

Tao đề cử thứ 4 hoặc thứ 6 tuần sau có được không?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ừ bên này đang mưa ngâu, hoa ajisai nở rộ từng chùm khắp nơi. Nhớ không hở Mai? Lại sắp hội hè linh đình rồi.

Tao cũng muốn về lắm, ông bà cũng giục giã suốt, nhưng năm nay thằng Ku nhà tao hay ốm vặt kinh khủng, cứ cách vài ba tuần lại phải đi bác sĩ lấy thuốc, người mệt nên nó ăn uống cũng chả ra làm sao, quắt queo giống mẹ, nên tao đang lo, nghĩ bụng chắc hè này phải giữ ông Ku ở bên này cho ổn định sức khỏe, bao giờ ông ý tươi tỉnh hẵng hay. Chắc phải lỗi hẹn trại hè với các cháu rồi. Thôi hy vọng cuối năm mình lại làm Christmas Party nữa nhỉ.

Ờ mà nói đến Christmas Party, đứa nào đi giăng lưới bắt Anh Trẻ Tuyết về nhốt sẵn vào rọ cho kịp đi nhỉ, anh trẻ dạo này lênh phênh ở đâu không thấy để lại dấu vết gì cả?!

Mà, tao không về, chả phải sợ phù thủy cưỡi chổi nào, thằng Vinh tranh thủ về mà múa may rồi thì là tổ chức trại hè cho các cháu đi nhá. Tao nhớ mấy năm trước nó khoe nó biết dựng trại đổt lửa nướng thịt giỏi lắm. Các cháu tha hồ mà mê chú Vinh.
 
Hoa ơi, mày đi lên Hakone xem ajisai chưa? Phải đến hơn 10 nghìn cành đủ màu suốt dọc 2 bên đường cable car từ Hakone Yumoto ấy. Mày đi vào mùa này rồi hay sao ấy nhỉ? Càng mưa ajisai càng đẹp. Ở nhà gọi là hoa cẩm tủ cầu thì phải. Mùa hè thích nhỉ?
Mày cho bạn Bem đi suối nước nóng chưa? Tao thấy có nhiều chị cho con bé tý đi ngâm đấy. 2, 3 tháng đi đc rồi.
 
Tao đi Hakone 2 lần rồi, nhưng mà có lẽ phải đi thêm vài lần nữa mới hoàn thành được nhiệm vụ Mai giao phó là xem hoa cẩm tú cầu.

Lần đầu tao đi cách đây lâu lắm, phải 7 năm rồi, tao dẫn bố mẹ tao đi Hakone xem núi Phú Sĩ, dưng mà hôm đó mây mù giăng kín, bố tao ước ao nhìn thấy núi Phú Sĩ đã lâu, mà đến nơi rồi phải đành đứng dưới chân núi, ngước lên lầm bầm ước lượng "chỗ đám mây kia có lẽ là đỉnh núi nhỉ".

Lần thứ hai, cậy đã đi một lần rồi, tao xung phong dẫn anh Châu với Bi đi xem lá phong đỏ mùa thu. Dưng mà sáng ra người dẫn đường là tao ngủ muộn, mãi trưa mới dậy, cả đoàn kéo được đến nơi thì trời đã sâm sẩm tối, lá đỏ lá vàng lá xanh, thành lá đen hết. Lại kéo nhau về.

Thôi chắc quá tam ba bận, lần thứ 3 thể nào cũng thành công.

Ừ ý kiến suối nước nóng của Mai hay đấy nhỉ, để tao đi nhặt chirashi ở ga về nghiên cứu.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Mới lị Hiệp dạo này không thấy viết lách gì, chắc bận đi đó đi đây à? Đi về thì nhớ viết báo cáo cho bọn tao còn hóng chứ, giữ rịt hết những cái hay ho vào người không chia sẻ cho bọn tao một ít là sẽ quá tải thành ra béo bệu đới! :D

Còn cái Nga vừa đi Đà Nẵng về nữa nhá, phải báo cáo đi nhá, giữ rịt hết những cái hay ho vào người không chia sẻ cho bọn tao một ít là ăn chơi quá tải thành ra gầy người đi đới! :D
 
yêm, là tao hỏi nhá, bọn ở nhà chúng mày nhá.

ví dụ như, mùa đông mà ra ngoại ô, hay là ra chỗ nào vắng người vắng bụi vắng còi xe ông ổng. Có bãi cỏ, có bờ mương, có lạch nước. Có rừng lau càng tốt.

dựng lều hạ trại (cửa hàng Mê-tờ-rô Hà nội có bán lều ko?), xong ồi nổi lửa nướng thịt cừu (đùi cừu xiên nướng, sườn cừu xiên nướng, xương cừu lọc dối đem nấu cháo nêm muối tiêu không mì chính).

rượu vang đỏ đem hơ trên lửa hồng, uống nóng. Hehe hảo hớn Thủy Hử....

trời se lạnh, sương đọng mờ mắt kính (Hoa, Thi, Thủy, Phương, v.v...), sương bám dính cổ áo t-shirt tròn (Vinh, Xơn, Trâu, v.v...), sương long lanh cổ cồn sơ mi sành điệu (Hiệp, Mai, v.v...), sương yểu điệu cổ hở khoét sâu trễ ngực (Dung, Cáo, Vân, v.v...), trẻ con đời F2 ăn no xong rúc trong lều, người lớn 87-90 F1 rềnh ràng vừa ăn vừa uống vừa trêu nhau chửi nhau cưa cẩm nhau bên củi nổ lép bép khói cay xè mắt mũi.....

có chỗ nào như thế không, bọn ở nhà kia? Nếu có, tao về, tao chiêu đãi cả nút 1 chầu cừu nướng, nói theo kiểu nga-la-tư là "sas-slưk".

chẹp chẹp....
 
Ôi chà chà, được thằng Vinh tổ chức thì hết ý rồi, ở ngoại ô có địa điểm nào không chúng mày nhỉ, làm một trận nhớ đời đi thôi!

Nghe thằng Vinh kể, tao lại nhớ đến hồi ĐH năm thứ nhất, cả lũ lái hẳn xe... đạp (hồi đấy thương thế chứ!) ra bãi tre ngoài sông Hồng đốt lửa nướng cá ăn uống nhạc nhẽo phè phỡn. Một lần mà nhớ mãi. Bây giờ thì chắc chả còn gì, chỗ đấy chắc thành nhà hết rồi. Vật đổi sao dời...
 
yêm, là tao hỏi nhá, bọn ở nhà chúng mày nhá.

ví dụ như, mùa đông mà ra ngoại ô, hay là ra chỗ nào vắng người vắng bụi vắng còi xe ông ổng. Có bãi cỏ, có bờ mương, có lạch nước. Có rừng lau càng tốt.

dựng lều hạ trại (cửa hàng Mê-tờ-rô Hà nội có bán lều ko?), xong ồi nổi lửa nướng thịt cừu (đùi cừu xiên nướng, sườn cừu xiên nướng, xương cừu lọc dối đem nấu cháo nêm muối tiêu không mì chính).

rượu vang đỏ đem hơ trên lửa hồng, uống nóng. Hehe hảo hớn Thủy Hử....

trời se lạnh, sương đọng mờ mắt kính (Hoa, Thi, Thủy, Phương, v.v...), sương bám dính cổ áo t-shirt tròn (Vinh, Xơn, Trâu, v.v...), sương long lanh cổ cồn sơ mi sành điệu (Hiệp, Mai, v.v...), sương yểu điệu cổ hở khoét sâu trễ ngực (Dung, Cáo, Vân, v.v...), trẻ con đời F2 ăn no xong rúc trong lều, người lớn 87-90 F1 rềnh ràng vừa ăn vừa uống vừa trêu nhau chửi nhau cưa cẩm nhau bên củi nổ lép bép khói cay xè mắt mũi.....

có chỗ nào như thế không, bọn ở nhà kia? Nếu có, tao về, tao chiêu đãi cả nút 1 chầu cừu nướng, nói theo kiểu nga-la-tư là "sas-slưk".

chẹp chẹp....

Khổ quá. Cái thằng này. Sẵn chỗ rồi đấy thây. Ngày trước tao có kể cái chỗ trên Sóc Sơn đấy, có cái hồ đấy. Cảnh trí như Lương Sơn Bạc, oánh cá, rồi ăn cá, rồi tắm truồng đấy. Bây giờ không thích tắm hay không thích truồng nữa thì thôi, nhạc và nhời tùy ý cụ (với lại chợt nhận ra nếu giời đông tháng giá mà tắm và/hoặc truồng thì tất cả các cơ quan đoàn thể tái xám hết sất cả lại ấy chứ). Mày hẵng cứ lo vác xác về đây cái đã.
Hay còn óp-xường khác, khả thi hơn: Ba Vì, sườn đồi phía sau Viện Nghiên cứu Chăn nuôi. Điện lên thông báo anh em cán bộ Viện, để anh em phẫu và sơ chế trước một tới hai con cừu. Rồi đoàn ta tổ chức lên, mang theo nào là gia vị rau thơm, nào là vang trắng vang đỏ, nào là uých ky thủy tinh mầu óng ánh... thế là oách rồi, mọi nhẽ.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Khổ quá. Cái thằng này. Sẵn chỗ rồi đấy thây. Ngày trước tao có kể cái chỗ trên Sóc Sơn đấy, có cái hồ đấy. Cảnh trí như Lương Sơn Bạc, oánh cá, rồi ăn cá, rồi tắm truồng đấy. Bây giờ không thích tắm hay không thích truồng nữa thì thôi, nhạc và nhời tùy ý cụ (với lại chợt nhận ra nếu giời đông tháng giá mà tắm và/hoặc truồng thì tất cả các cơ quan đoàn thể tái xám hết sất cả lại ấy chứ). Mày hẵng cứ lo vác xác về đây cái đã.
Hay còn óp-xường khác, khả thi hơn: Ba Vì, sườn đồi phía sau Viện Nghiên cứu Chăn nuôi. Điện lên thông báo anh em cán bộ Viện, để anh em phẫu và sơ chế trước một tới hai con cừu. Rồi đoàn ta tổ chức lên, mang theo nào là gia vị rau thơm, nào là vang trắng vang đỏ, nào là uých ky thủy tinh mầu óng ánh... thế là oách rồi, mọi nhẽ.

Tao thấy ổn. Con đà điểu kia vác xác về ngay cho anh chị em vặt lông đêeee...
 
hớ hớ, cái thằng béo kia lọ mọ dư lào quen được anh em chăn cừu á? Hoan hô hoan hô.
cừu khoảng 4 chục cưn, lột da bỏ lông bỏ móng guốc còn đựoc khoảng 15 cưn hơi, thịt lọc ra đc chừng 7-8 cưn. Nên là, chuẩn bị khoảng 3-4 con mới phè phỡn cả ngày đc.

thật chứ, thèm tụ tập lắm rồi. Yêm, nhẩm tính lên kế hoạch phát.
 
Back
Bên trên