Hoàng Lê Vĩnh Hưng
(hungmk)
Thành viên danh dự
Roma. Colosseo. Một ngày trời xanh mây trắng nắng trong vắt, dắt díu nhau mò đến chốn này. Gặp ngay một bọn ăn mặc kiểu đấu sĩ La Mã đứng trước đấu trường. Áo giáp đỏ, mũ ngù, kiếm ngắn, khiên cong... Đẹp quá! Thấy mình ngơ ngẩn nhìn, chúng cười rõ tươi: mày vào đây chụp ảnh với bọn tao đi.
Xong ồi, chúng còn chặn một chú ngố người bản xứ đi qua bẩu: mày chụp cho bọn tao kiểu ảnh phát. Nào, cười toe lên nào. Xong ồi, bọn chúng xòe bàn tay đếm ngón tay rất chi là thành thục: mày cho tao xin 20e. Cái gì? 20e cho 4 kiểu ảnh á? Không, 20e/ đứa, 4 đứa vị chi là 80e, mày cho tao xin.
Ơ xxx, dọa gọi policia, chúng bèn quay sang màn năn nỉ ỉ ôi: mày thông cảm đi, bọn tao đứng đây dãi dầu mưa nắng, khổ sở lắm, rồi còn tiền phục trang, hao mòn sức khỏe... Cuối cùng thì cũng phải xì ra cho bọn chúng 10e.
Đút tiền vào túi xong, chúng hỏi: Where are you from? Vietnam. Ơ, thế mà mày ko nói sớm, nếu biết mày là Vietnamese thì bọn tao đã ko tính đắt thế. Tại tao tưởng mày là Japanese. Ts bọn chúng, láo quá!!!
Dưng cơ mà vẫn cứ ném 1 đồng xu xuống đài phun nước Trevi, vì vẫn muốn quay trở lại Roma một lần nữa. Vì Roma đẹp, đẹp từ những phế tích cho đến từng viên đá lát đường.
Lại nói đến tệ móc túi. Roma, Barca... chỉ cần sơ sểnh 5p thì điện thoại, túi, ví, đồng hồ... đã không cánh mà bay. Paris thì ở những chỗ vắng vẻ, sau 9h tối, du khách còn có nguy cơ bị dúi vào tường trấn lột thẳng tay luôn. Thế dưng cơ mà Barca 1 một thằng dân cõng 2 thằng du lịch, Roma một năm đón 7-8 triệu lượt khách, Paris phải xếp hàng cả tiếng mới vào được Notre Dame. Còn VN thì sao?
Xong ồi, chúng còn chặn một chú ngố người bản xứ đi qua bẩu: mày chụp cho bọn tao kiểu ảnh phát. Nào, cười toe lên nào. Xong ồi, bọn chúng xòe bàn tay đếm ngón tay rất chi là thành thục: mày cho tao xin 20e. Cái gì? 20e cho 4 kiểu ảnh á? Không, 20e/ đứa, 4 đứa vị chi là 80e, mày cho tao xin.
Ơ xxx, dọa gọi policia, chúng bèn quay sang màn năn nỉ ỉ ôi: mày thông cảm đi, bọn tao đứng đây dãi dầu mưa nắng, khổ sở lắm, rồi còn tiền phục trang, hao mòn sức khỏe... Cuối cùng thì cũng phải xì ra cho bọn chúng 10e.
Đút tiền vào túi xong, chúng hỏi: Where are you from? Vietnam. Ơ, thế mà mày ko nói sớm, nếu biết mày là Vietnamese thì bọn tao đã ko tính đắt thế. Tại tao tưởng mày là Japanese. Ts bọn chúng, láo quá!!!
Dưng cơ mà vẫn cứ ném 1 đồng xu xuống đài phun nước Trevi, vì vẫn muốn quay trở lại Roma một lần nữa. Vì Roma đẹp, đẹp từ những phế tích cho đến từng viên đá lát đường.
Lại nói đến tệ móc túi. Roma, Barca... chỉ cần sơ sểnh 5p thì điện thoại, túi, ví, đồng hồ... đã không cánh mà bay. Paris thì ở những chỗ vắng vẻ, sau 9h tối, du khách còn có nguy cơ bị dúi vào tường trấn lột thẳng tay luôn. Thế dưng cơ mà Barca 1 một thằng dân cõng 2 thằng du lịch, Roma một năm đón 7-8 triệu lượt khách, Paris phải xếp hàng cả tiếng mới vào được Notre Dame. Còn VN thì sao?
Chỉnh sửa lần cuối: