Đi đó đi đây

Để tao chỉ cho mày cách khác, Nga ơi, là chụp hai cái ảnh liền nhau, in ra, rồi dán lại với nhau, thế là thành ảnh panorama luôn. Cộng nghệ của tao không liên quán đến việc cắt cứa, nên hoàn toàn không mang tính chất thủ công nhá.

BTW, dạo này Ivanov Ivan Ivanovich thơ mộng tợn nhỉ. Hay là thực ra muốn khoe cái ống kính của mình to và dài? ;)
 
trên cái máy tx1 của Xô-li nó có cái chức năng chụp pano đấy. Như iem Nở nhà tao làm thôi, chả có gì cả, cứ quay ống kính hình dẻ quạt, nhấn lia lịa 5-6 phát, sau ấn merge - thế là ảnh ngang phè ngang phưỡn ra ngay ý mà.

ống kính nghiệp dư carl zeiss ở máy tx1 chỉ nhỉnh hơn ngón tay út 1 tí thôi Nở ơi, Ivanovic mà xớ rớ đứng cạnh thằng Vũ thằng Ngọc chúng nó lại chả cười ruồi cho.
thật đấy.

Ivanovic bạn tao, thơ mộng, bẽn lẽn.
 
Vinh ơi, hay mày chụp hộ Ivanovich cái ống kính của nó, cũng nháy 5-6 cái lia lịa theo kiểu dẻ quạt, rồi thì merge, trông cho nó hùng vĩ panorama, rồi trưng lên đây cho Ngọc với Hiệp nó ngại.

À quên, chúng nó biết tỏng ống kính Ivanovich thế nào rồi, chúng nó chẳng ngại, chúng nó lại vẫn cười ruồi ;))
 
Lâu lâu tao mới nói được một câu đúng chủ đề, cho nên bà con làm ơn dỏng tai nghe hộ tao ví nhé! :D

Tao sắp lừa được một bác Mỹ giừ đi HN đóng góp vào ngành du lịch nước nhà, chúng mày recommend cho tao một cái city tour cho bác ý với! Khách sạn Hiệp bảo tao lần trước chắc cũng ổn đấy nhỉ, có gần Bờ Hồ không hả Hiệp, cho bác ý đi phố cổ cho gần. Với lại từ sân bay cứ nhảy lên Airport taxi là được nhỉ, nghe nói các bạn này cũng không đến nỗi đi ba vòng quanh thành phố rồi mới đổ khách vào KS?

Cảm ơn chúng mày trước nhá!

Chốc rồi tao lại còn cảm ơn sau nữa cơ! :D
Bác ấy đi bụi hay đi tour? Nếu đi bụi thì cứ Lonely Planet mà chén.

Đi tour thì bạn vợ tao có cái công ty này cho các bạn Tây: http://www.asiatica-travel.com/travel-to-vietnam/

Taxi sân bay về Hà Nội thì chén bạn Nội Bài, giá 270k trọn gói về tới hồ con Rùa và có thể xa hơn khoảng 6km nữa.
 
Bác ấy đi bụi hay đi tour? Nếu đi bụi thì cứ Lonely Planet mà chén.

Đi tour thì bạn vợ tao có cái công ty này cho các bạn Tây: http://www.asiatica-travel.com/travel-to-vietnam/

Taxi sân bay về Hà Nội thì chén bạn Nội Bài, giá 270k trọn gói về tới hồ con Rùa và có thể xa hơn khoảng 6km nữa.

Cảm ơn Xơn nhá, hy vọng lần sau tao lại lừa được bác khác.

Bác lần này thì đã đi rồi và đã về rồi. Có vẻ thích, bảo lần sau tao lại sang nữa, khéo tao về hưu ở VN luôn :D. Mà bác này cáo lắm, tao xúi đi taxi Nội Bài, nhưng mà bác chỉ đi xe bus thôi (mất mấy nghìn ấy nhỉ?), từ sân bay về đến tận Bờ Hồ, rồi lệch xệch kéo vali về ks ở phố cổ, tự đi bộ ra Vàng bạc đá quý đối diện Tràng Tiền Plaza, giao dịch ngoại tệ với các bạn phe, tiếng Việt một chữ bẻ đôi không biết. Tao nghe xong tao phục lè cả lưỡi.
 
40652866.jpg


ta bay lên, ta bay lên
gió tiễn đưa ta tới nguyệt thiềm
ta ở cõi cao nhìn trở xuống
lâng lâng mây khói quyện trăng đêm
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thằng Vinh này mắc bệnh yêu mèo quá đáng rùi. Mèo thì không biết bay. Ngày xưa tao nhớ mày vẫn gọi cái Hoa là Hoa mèo, không biết có liên quan gì không!!! Hehe
 
ơ thật á?
;;)
mèo ko biết bay, Hoa vịt ko có quýt.
ờ, đấy, *-:) , sao hôm gặp nó mày ko lừa lừa kẹp nó vào cửa, xong lấy ống kính ca- lông tân thời ra .... chụp, rồi bót lên đây.

----------

chết ồi Vũ ơi, tao cảnh báo là mày đừng tung hứng gì vụ kẹp cửa tao đề xướng nhá, nếu ko muốn bị con Hoa nó tương cho quả ổi dưới mắt trái như tao sáng nay 8-X:
nhìn avatar đấy :-<
 
...nếu ko muốn bị con Hoa nó tương cho quả ổi dưới mắt trái như tao sáng nay 8-X:
nhìn avatar đấy :-<

Ê Vinh ơi sao ảnh chỉ thấy mỗi khúc mặt? Còn cái hố đen ở chỗ cái hố đen đâu, cho nốt lên thì mới càng có tính răn đe thuyết phục chứ?!
 
các chúng mày có biết tại sao có rất nhiều du khách thề ko đến VN lần thứ 2 ko?

hqua tao xem 1 chương trình TV của Nga-la-tư.
xong ồi tò mò gooogle xem diễn đàn của bọn du lịch.

giời ôi, đọc xong vài trang đã thấy mặt xanh nanh vàng ra rồi.
yêm để lúc nào tao dịch ra 1 vài phóng sự cho xem nhá.

cánh cò bay nả đập đờn
mây mờ chie đỉnh chường xơn xớm chiều.
 
các chúng mày có biết tại sao có rất nhiều du khách thề ko đến VN lần thứ 2 ko?

dịch vụ công công cực kém
văn hóa ứng xử cực nhố nhăng
phương tiện giao thông công cộng (bus, train) cực lởm
khí hậu, thực phẩm cực ô nhiễm
rác rưởi ngoài đường như lá mùa thu
toillet bẩn như chuồng nhợn
nhà hàng quán ăn nhếch nhác, giấy chùi xả như truyền đơn
ăn xin, ăn mày, hàng rong mặc sức chèo kéo chăn dắt khách
...

từng đấy thứ tạo nên một "Vietnam, The Hidden Charm"

85% khách du lịch khám phá xong một đi không trở lại
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bác Tây đấy 1st time đến Hà Nội mà biết đủ các trò như thế thì bác ý thành tinh rồi Hoa ơi, lần sau không cần guide cho bác đâu. Mình chỉ nên nhiệt tình với những bác có thể đóng góp tích cực cho kinh tế nước nhà thôi. Kể cho mà nghe nhé: Cách đây hơn 10 năm tao có một ngừoi bạn nhờ take care một bác là phó Đại sứ Thụy Điển ở Philllipines sang HN du lịch. Bác muốn lên phố cổ mua đồ thêu ren. Tao dắt lên hàng Tân Mỹ là number 1 về hàng thêu tay thời bấy giờ vì có quen với chủ nhà và giới thiệu rất hoành tráng. Chủ hiệu bảo là bạn em thì chị giảm giá 20%. Ví dụ cái khăn tay mà ông y thích kia la 1,5 đôla thì chị bán là 1.2 nhé. Bác nghe xong thì bảo là đắt quá, tao muốn 1,5 đôla phải được 10 cái cơ. Nghe xong tao chạy vội ra ngoài cửa đứng luôn, để mặc bác muốn làm gì trong đó thì làm.
 
Bác Tây đấy 1st time đến Hà Nội mà biết đủ các trò như thế thì bác ý thành tinh rồi Hoa ơi, lần sau không cần guide cho bác đâu. Mình chỉ nên nhiệt tình với những bác có thể đóng góp tích cực cho kinh tế nước nhà thôi.

Hì hì đúng là người nước ngoài lắm lúc cứ nghĩ cái gì ở VN cũng rẻ như bèo ấy (cái thời rẻ bèo ấy qua rồi mà các ông Tây nào có biết đâu!). Lại được các loại sách guide ghiếc hướng dẫn rằng sang VN phải mặc cả thật lực kẻo hớ, vừa mất tiền oan mà lại vừa bị bọn bán hàng cười mình ngu, nên cứ theo sách mà làm.

Cái bác mà tao kể chuyện ấy mà, thì là bạn lâu năm rồi, từ hồi tao mới chân ướt chân ráo sang đây, lúc chìm lúc nổi đều có nhau cả, nên tao coi tiền của bác ý cũng như tiền của tao, bác ý tiết kiệm được đồng nào tao cũng thấy mừng như tao tiết kiệm được :D. Dưng mà bác này tiết kiệm theo phong cách rất riêng - là phong cách "lỗ hà ra lỗ hổng". Được vài đồng taxi, nhưng mà lại tự nguyện để gái lái xe ôm nó lừa hết. Đi một quãng ngắn mà nó đòi đắt lòi, mặc cả cẩn thận còn 2/3. Nó đồng ý. Leo lên đi. Đến nơi nó lại đòi giá cũ trước khi mặc cả. Thế mà cũng trả. Tao bảo "sao dại thế?!" thì cười hề hề "tại nó xinh". Lại còn chụp ảnh cẩn thận về khoe "tao đã bị con này nó lừa". Thôi thế cũng coi là bác này có đóng góp tích cực cho kinh tế nước nhà, Thư nhỉ. :D
 
Công nhận là nhiều ng nghĩ VN cái gì cũng bèo bọt. Lương 1 năm được có hơn 1000$ thì đương nhiên đồ đạc, thức ăn cái gì cũng phải rẻ. Thế rồi chúng nó mới ngã ngửa ra là hóa ra mọi thứ kg hề rẻ.
Mà bây giờ HN đắt hơn hẳn SG, từ ăn uống đến dịch vụ, đến nhà đất...
 
cướp giật. Đang chụp ảnh? Giật máy. Đang gọi điện? Giật điẹn thoại. Bà đầm đeo túi ngồi xe ôm? Giật túi, bà đầm ngã vỡ quai hàm, thay vì bơi thuyền sông Mê-công cho thỏa lòng mong đợi, nay nằm bẹp như con gián ở bv Chợ Rẫy.

quát giá nói thách.

thay bảng giá như chảo chớp. Túi thổ cẩm, treo giá 200 nghìn, đến khi ra quầy thanh toán, giá mới đã được thoăn thoắt niêm thành 400 nghìn. Thắc mắc? Nhăn răng cười. XXX.

đổi ngoại tệ ở ks, chuyên đưa thiếu. Thiếu khi 200, khi 100 ngàn. Thắc mắc, lại cười. Lại xin lỗi. Rồi lần sau lại cứ thế.

bắt taxi, đưa tên ks trên bản đồ. Đưa đến nhà trọ hoàn toàn khác (chắc là cạ của taxi). Thắc mắc? Cười - ko hiểu. Chỉ bản đồ? -gật như bổ củi, đúng đúng đúng ks đó mà. Khách cương quyết ko chịu. Tài xế lầu bầu "fcuk you", miễn cưỡng lên xe đi theo đúng địa chỉ.

đấy là phàn nàn của cực nhiều khách du lịch. Họ đi khắp Đông Nam Á, và nhận định rằng VN chặt chém giá cả, gian lận hơn hẳn Thái, Lào và Căm.

mẹ kiếp tại sao cứ phải nói thách nhỉ? Sao cứ phải bán buôn chộp giật? Lừa đc 1 người, bán đc 1 lần, lần sau thì sao?
đúng là vừa ăn vừa ỉa vào nồi.

đúng là như bị rễ cây tre thọc vào hậu môn, vít chặt cổ xuống ruộng, đếch bao giờ vươn người đứng thẳng lưng lên được.
 
VN thì gớm hơn hẳn Thái Lào Cam chứ còn gì nữa.
Mày còn chưa kể đoạn móc túi nhanh như chảo chớp nữa. Có lần tao nhìn thấy ngay trước mắt, mà tao cứ ngẩn ra, chưa kịp hiểu gì. Ngay trên đường Đồng Khởi, mấy bác Nhật đi thơ thẩn, có 2 đứa đi lên, sượt qua. Ngay lúc ý 1 bác định mua chai nước, sờ túi sau, hô hoán ầm lên. 2 đứa kia lượn lại, chỉ xuống đất. Hóa ra cái ví của bác này nằm chình ình ngay trên mặt đất. Mở ra thì thấy thẻ thiếc còn nguyên, chỉ mất sạch tiền mặt. Mà tất cả từ lúc sờ tay vào túi đến khi nhặt được ví lên chỉ trong vòng 60s. Phim hành động 60s của Mỹ còn thua xa.
 
Anh Ni, đi ngay cạnh người yêu (hồi đấy chưa phải là vợ), giữa đường gì gần khách sạn Rex, người yêu quay mặt đi nhìn giời nhìn đất sung sướng cái sự lần đầu tiên nhìn thấy đất Sài Gòn. 10 giây sau một xe đạp ình vào giữa hai chân anh Ni, một chị đi tạt qua thò tay vào túi quần anh Ni. May quá, anh Ni mặc quần chật, chị gái mới thò tay được nửa túi, chưa sờ được đến ví, anh Ni hồi đấy còn trẻ hơn, phản xạ nhanh, quay phắt lại, tóm một tay chị gái, nhưng không phải chị gái móc túi.

Cô người yêu, sau 10 giây, vẫn chẳng biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy anh người yêu mình nắm chặt tay một cô giời ơi đất hỡi nào đấy chửi um tùm lùm lên

Năm năm sau anh Ni về Việt Nam một mình, đi chơi Apocalypse, sau đó lên xích lô về khách sạn. Thằng xích lô đưa anh Ni vào quãng đường tối, rồi thò tay giật túi anh Ni, may mà trong túi không có gì. Anh Ni chẳng biết phản xạ với thằng xích lô thế nào mà về nhà túi áo thì rách, một mắt thì thâm tím ra.

Mình bên này học marketing, làm marketing, tìm mọi cách để hiểu ý khách hàng, chiều ý khách hàng, để nó mua hàng mình, rồi thì nó lại quay lại mua hàng mình lần nữa, và nhiều lần nữa. Mới thấy không hiểu cái dịch vụ Việt Nam, trở khách, cướp giật nó để nó không bao giờ quay lại mua hàng của mình, để nó xui bạn nó không bao giờ mua hàng của mình. Thế này thì biết bao giờ mới giàu được, mà có kiếm được tí tiền bây giờ nhờ chụp giật, liệu lâu dài có vẫn còn giàu được không?

Lại hát bài hát - Việt Nam rừng vàng biển bạc sông nước phì nhiêu
 
Tao rất ghét hội nước ngoài nào cứ nghĩ là mọi thứ ở các nước đang phát triển là phải rẻ bèo bọt. Vậy nên không hưởng ứng mấy anh Tây du lịch ba lô cho lắm. Nhất là những loại sang VN sống qua ngày bằng trợ cấp thất nghiệp và các em VN thì cứ lao theo.

Đúng là ở VN bây giờ cái gì cũng đắt lên rất nhiều. Không biết chúng mày ở VN thì có nhận thấy điều này không, cách đây độ 5-7 năm mỗi lần về nhà là tao hào hứng đi ăn đồ VN lắm. Bây giờ không thấy thích nữa vì giá cả thì đắt lên mà chất lượng thì giảm hẳn đi, không giống như những gì còn lại trong trí nhớ về những món ăn ngày xưa nữa. Không còn ngon và không còn tinh nữa. Trong khi đấy mỗi lần đi Nhật thì bọn tao hoàn toàn thỏa mãn về chất lượng và dịch vụ.

----------

Chồng tao bị móc túi hai lần ở đường Đồng Khởi rồi. Cam tội đi bộ lang thang. Bây giờ thí sợ hết vía rồi, chỉ dám đi taxi thôi.
 
Nhà tao đợt năm ngoái về nhà sống 3 tháng mà ngã ngửa ra là đắt quá. Gấp chín tỉ lần cái thời mình còn sống ở nhà. Mà đấy là tao còn bận Chấy không nhà hàng quán rượu như hồi xuân trẻ, phần lớn là bún chả bún ngan đầu đường thôi đây nhé. Mà tiền cứ cho vào túi buổi sáng thì đến buổi chiều đã thấy hết sạch sành sanh.

Nhiều thứ quy đổi ra tiền tây thấy giá cả còn hơn cả giá bọn Úc bên này.

Chặc lưỡi, ừ thì thôi, mình mang tiền Tây về mình tiêu, trả nhiều hơn mình nghĩ thì cũng không sao. Chỉ thương các bác ở nhà chỉ có lương tối thiểu, giá cả như thế, không biết sống như thế nào.
 
Back
Bên trên