Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature may not be available in some browsers.
Nó nói thế trong cái lần cô đèo nó về (chính xác thì người đèo là nó) mà nó phởn lên đi lượn để thằng Chico méo mặt ngồi đợi đến 8h30 ý,nhớ ko?Câu này chiếm 1/100 trong cả đống chuyện 2 đứa buôn với nhau,nó còn có phần sau nữa nhưng mà cháu chỉ cần bít thế là được rồi!Nhảy vào sân nhờ thì sao nào?Ko lẽ từ trước đến h chỉ có 1 mình cháu làm thế hay sao mà sợ?Vớ vỉn!!!He'he'he' nó có nói thế lúc nào đấy , sao cháu chưa nghe bao h nhỉ , lạ đấy!
Hồi trứơc là nhờ vả dễ thôi vì lúc đấy đang HKPĐ==> cần thật mí lị nó lúc nào chẳng chơi cùng còn bi h a'. Nó cứ ru rú ở sân trong í ,có bao h chơi cùng 1 sân lúc nào đâu à hỏi cới chả thưa.
Chẳng lẽ tay ôm quả bóng nhảy vào giữa sân" Mày ơi , chỉ cho tao cái này"==> Ợ...nó tưởng mình là đứa hâm mộ đại ca... đẹp trai!
Nói nốt vế sau đi , sốt ruột!Mà bi có đúng thế hay ko cũng chẳng quan tọng nữa rùi , muốn ra sao thì ra, cháu sẽ chẳng làm bất cứ cái gì để được gần nó hay tương tự thế , cứ coi là bỏ cuộc đi cũng được. Mệt mỏi lắm rùi! Chắc chắn là sẽ sớm quên được thui!Nguyen Ngoc Yen đã viết:Nó nói thế trong cái lần cô đèo nó về (chính xác thì người đèo là nó) mà nó phởn lên đi lượn để thằng Chico méo mặt ngồi đợi đến 8h30 ý,nhớ ko?Câu này chiếm 1/100 trong cả đống chuyện 2 đứa buôn với nhau,nó còn có phần sau nữa nhưng mà cháu chỉ cần bít thế là được rồi!Nhảy vào sân nhờ thì sao nào?Ko lẽ từ trước đến h chỉ có 1 mình cháu làm thế hay sao mà sợ?Vớ vỉn!!!
Tao biến cái gì thành kỉ niệm cơ? Tất cả tao đều nhớ hết và thức sự thì nó cũng là kỉ niệm mà. Tao chỉ ko muốn nó qua đi thui.Đỗ Hà chinh đã viết:ốc ơi mày kêu là đừng để kỷ niệm qua đi, nhưng thế này thì mày đang tự làm nó trở thành kỷ niệm rồi đấy!
Phần sau thì ko được phép nói con cháu ạ!He he,sớm quên để trái tim có chỗ trống mà chứa thằng khác phải ko hả cháu?(còn thằng này thì cháu tự bít nhéNói nốt vế sau đi , sốt ruột!Mà bi có đúng thế hay ko cũng chẳng quan tọng nữa rùi , muốn ra sao thì ra, cháu sẽ chẳng làm bất cứ cái gì để được gần nó hay tương tự thế , cứ coi là bỏ cuộc đi cũng được. Mệt mỏi lắm rùi! Chắc chắn là sẽ sớm quên được thui!
Hôm nay là ngày gì to lớn và vĩ đại ah? AH , được rùi , mà mày nói nó là nó nào đấy , có đến trăm nó bit nó nào?Hà Thu Phương đã viết:À thế à 73?? Tao lại cứ tưởng... đấy ;Hehehee....
Mai 20-10 rồi, chả biết nó có nhớ đấy là ngày gì không?
Dốt thì phải vặn cho nó hết dốt chứ làm sao!Quan tọng==>bó tayTo bà cô: Bỏ ngay cái kiểu sửa chính tả ấy đi nhé , đã bit người ta dốt văn rùi còn vặn.(
Hehe,câu này đọc cũng bít là nó khác với ý của cái câu "chỉ cần có mình mày" chứ!Cô ko được phép nói vì nó dặn thế,mà cô cũng ko muốn nói vì nói ra mày lại nghĩ lung tung (mày là chúa suy đoán,bi h cái chức này cô phải nhường lại cho mày thôi[-()Sao lại ko đựoc phép nói . Nói đê cho rõ ràng ko lại tưởng kiểu như cái câu "chỉ cần có mình mày" thì bó lắm!Đứa nào koc ho cháu đánh chit luôn
Ghét nhất bị nói thế hả?Thế thì cô mày càng nói!Tao sẽ đánh cược với chúng nó xem mày duy trì cảm giác này được đến bao h!Nói được là làm được đấy nhá!!!!!!Tao xong rùi , hết thật rùi , chắc chắn đấy . Từ mấy hôm nay đã nghĩ nhiều và thấy chính xác là đã hết , ko phải tao tự áp đặt bản thân đâu. Sáng nay tao đã nhìn nó mà ko thấy cảm giác quen thuộc đấy , hôm qua cũng là hôm tao quyết định được. Ghét nhất là mấy đứa bảo tao cứ để đấy xem kéo dài được mấy ngày nhưng lần này tao chắc mà!
Mày ko để kỉ niệm qua đi nhưng cũng đừng quá giữ những cái gây cho mày đau khổ nhé! Mày đừng thay đổi gì cả , đừng để tao thấy ngay đến mày cũng thay đổi!Hà Thu Phương đã viết:Mày à, ngay cái hôm mày xong hẳn thì tao lại có chuyện. Tao cũng chán lắm rồi mày ạ, tao biết tao với nó hết cách rồi, tao cũng chẳng đòi hỏi gì ở nó hết vì tao biết tao mới là người sai. Nó có cuộc sống mới của nó, tao cũng phải quen với cuộc sống mới của tao thôi. Nhưng tao thấy có cái gì hụt hẫng quá. Tao hình như chưa bao giờ nghĩ đến một lúc nào đấy nó có thể đối xử nhạt nhẽo với tao, hay chỉ coi tao như một đứa qua đường như bây giờ cả. Có vài tháng mà mọi chuyện đảo ngược hết cả, nhưng thôi, tao sẽ không "để kỉ niệm qua đi" đâu, tao phải giữ lấy chứ, vì hình như đấy là mối dây duy nhất gắn kết nó với tao bây giờ, đúng không?