(¯`*from..to..*´¯)~Feel like writing down something u wanna say 2 someone?

To: ai đấy.
Em quá tin người thật á? :"> Đâu. Bt mà ạ. :-j
Nói chung là bây giờ em chẳng ôm vào người nữa. :) Cũng đỡ bấn hơn. :)
 
@K: I know it all and can't deny, I'm jealous. But it'll be ok 'cause it's you. So keep loving him like hell, dear.

@you fish: You said it would be ok. Turned out, it's not. So you want me to erase them all? Give me Tom Wilkinson's number.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Babe, calm down. :) I know you havent got over it yet. :) It'll take time, i told you. But dont panic. You just have to make up your mind. Dont hesitate or linger. :| These days there're a lot of things for you to do, so dont think about it anymore. Doing other things will help you forget. Dont worry babe. :)
Love. >:-D<

To: you
Thanks. Finally you've understood. :))
Spare me. :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
to myself
stay cool...keep your hair on.... calm down :|:|:|:|:|:| there must be a way out :| I must work :| keep working and let it go :|:|:|:|:|
 
To em Diệp:
>:d< Em cố lên, lúc nào cũng cười như ở lớp í. Nói chung là forget it all, let it go, free urself. Mình tin là em làm được :x:x

To sếp:
:x :x mai mình lại word smart sếp nhở

To Lý:
Dạo này mình bị bố mẹ cấm onl, cấm cả điện thoại, tối qua để Lý làm cái bản cho nàng một mình, mình rất là cắn rứt :(, hôm nay mình mới nhận được off, lần sau mà muốn giao việc cho mình cứ sm nhớ, để mình có cớ onl :x:x:x:x
 
To: Cô p giai thừa
Lúc cô nói với tôi là cô sắp đi í, tôi chả biết nữa, nhưng mà nó thế nào í cô ạ. Hẫng kinh khủng í cô ạ. Trông mặt cô lúc đấy... tự nhiên tôi muốn khóc quá cơ... Sao mà cứ đi dần đi mòn thế? Cô bảo là đã vào lớp này là phải chấp nhận vì mọi người sẽ đi hết, từ giờ đến cuối lớp 12 chỉ còn có hai mấy người. Nhưng mà khó chấp nhận lắm. :(( Lần đầu tiên tôi thấy cái cảm giác sắp đi mất đi một phần của mình nó thế nào đấy. :)) Ghét cô ghê gớm lúc cô bảo tôi thế, nhưng mà lại cũng yêu cô ghê gớm, sẽ cố gắng yêu cô hết sức mình, yêu cả những người sắp đi nữa những ngày mọi người còn ở lại, vì chẳng biết bao giờ mới được gặp lại...
>:-D< :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
P giai thừa :(( em iêu của tôi :(( :(( :((
fải tranh thủ ôm nó véo nó ko lúc nó đi mất thì fải làm sao :-s :((
 
to u.
uh buồn thật :( kiểu xác định trước rồi vẫn thấy buồn ... gắn bó lâu quá rồi mà :-< ... lần này vụ dance mình sẽ cố đến khi nào k cố đc nữa thì thôi :p
kể cả bảo trợ, kể cả N' :( thêm một cơ hội được làm cùng nhau, được cùng nhau cố gắng, được cùng nhau cười >:-D<...sẽ nhớ lắm :(( :((
plzzz mọi người làm ơn đừng nói chuyện chia tay bây h có đc ko :( cố gắng tận dụng nốt thời gian này nào :) ...
 
To: ...
càng ngày càng thất vọng...
mất cái con người đấy rồi hay sao í...
ừ thôi mất đi...
đằng nào cũng có ngày mất...
quen dần đi là vừa...
lần này nhất quyết k xuống nước...
k nài nỉ...
k gì hết...
đã muốn làm là sẽ k ngăn cản được đâu...
càng cấm sẽ càng làm!
 
:-s:-s:-s dạo này chúng ta đồng loạt bấn :-< vì các bà mẹ đồng loạt đổi tính đổi khí 8-> chán ghê gớm :-s bao h các mẹ mới chịu hiểu các con đây :((
 
thấy cảnh của các bạn mới thấy đúng là chỉ có mẹ mình hiểu mình :|:)) ( lucky me #:-s )
 
Chỉnh sửa lần cuối:
mẹ mình có lúc thì hiểu, nhưng đa phần là chả hiểu gì mình cả :-s chán lắm :-s suốt ngày ăn mắng thôi :-s làm sao ý .....:(( chán chết đi đc :((
 
Oh stop talking about your parents and your luckiness, cuz im feeling fuking stupid and fuking unlucky! :((
 
To A1er thân mến :x :x :x
Có lẽ là mình hơi phong kiến, có lẽ là mình hơi Việt Nam, nhưng mình vẫn muốn các bạn nên nghĩ cách hơn là trách bố mẹ mình không hiểu mình. Mẹ tớ không cho, bản thân tớ lúc đầu cũng ức chế, nhưng rồi ngẫm nghĩ một lúc, lại hiểu ra cái gì đó. Có lẽ mình quá hướng ngoại, có lẽ mình quá cho là mình được tự do. Nhưng mà dù gì, bố mẹ mình cũng là người lo cho mình nhiều nhất. Bọn mình là người xin phép cơ mà, đã là xin phép, sẽ có đồng ý hoặc không.

Vì thế, thay vì phản đối bố mẹ bằng cách phản động như dân A1 vẫn thường nghĩ, chúng ta hãy làm cách khác.
_ Thuyết phục dần để cho bố mẹ hiểu, chúng ta làm được, chúng ta là những người có tiềm năng. Để rồi sau này, chính bố mẹ sẽ tự hào về chúng ta.

Vậy thì thuyết phục bằng cách nào?
_ Trước hết hãy dẹp bố mẹ qua 1 bên, để làm những gì mình cần làm trước. Nghe này, tớ được biết đang có sự cố xảy ra. Tại sao lại dám xin phép bố mẹ khi nội dung mình đang chẳng có gì? Chúng ta sẽ vẫn tiến hành, song song, và khi sắp hoàn chỉnh, chúng ta sẽ gửi cho toàn thể phụ huynh một bản thông báo khác, có sức thuyết phục hơn, với cam kết đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người, ai dám nói bố mẹ sẽ không đồng ý nào ;)

Bản thân A1er luôn tin tưởng mình sẽ làm được. Vậy thì chúng ta hoàn toàn có thể làm cho bố mẹ phải ngạc nhiên, phải sững sờ, và phải tự hào, chứ không phải làm cho bố mẹ thất kinh sợ hãi vì cái bọn nổi loạn cái gì cũng dám làm ;))

Thế nhé, mong các bạn đọc. :x iêu lớp mình :x


Nhớ đấy, công việc nhiều lắm, đừng có tập trung quá vào việc xin phụ huynh
 
Bố mẹ cũng chỉ vì lo cho mình thôi mà :) Em nghĩ xem trên
thế giới này có bao nhiêu người mong có một gia đình như em :)
Cứ từ từ rồi mẹ sẽ hiểu mà :p Em yêu mẹ lắm đúng ko ? Mẹ em cũng
yêu em lắm mới lo cho em vậy đấy :p Nước mắt chảy xuôi mà :) "hug"
 
Chỉnh sửa lần cuối:
phải tick bài tốt cho Hân ;))
Mình lớn rồi, không nên cái gì cũng nông nổi. Chính tớ cũng thuộc dạng nông nổi, thiếu kinh nghiệm :)
 
Back
Bên trên