(¯`*from..to..*´¯)~Feel like writing down something u wanna say 2 someone?

to các bạn.
kem sữa nào đấy ;;) :">

to em.
nhớ add nik nhá ;;) rồi mình add với ;)) tớ là bạn ... :x :x :x
btw, thanks for kẹo sữa chua :x ngon vãi :x
 
to you - kind of stupid thing ever happened to me :p

you suck :)) I must say it :)) tonight i've met u and u made my heart stop beating...
at the first time we met I was on an embarrassing incident and you laughed at me :"> and you offered me a ride :) thank you :) and you asked me whether I had anyone to go with, and I said yes... damn me :))
hey you :) what keeps you from shouting at me? what's wrong with all of this mess? I keep wonderring if you ever felt it the way i felt 8-> but your mind is unreadable. u are mysterious. sometimes u scare me. you make my tonge hang in my mouth >"< can we make it up? :( can we become friends like the first time we met ? I miss the way you laughed, I miss the way you teased me, I miss the way we argued about nothing :)) and our stupid discussions would always go nowhere :))
yeah i can wait ;) you know me ;) I'm sure that you know...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
We have been working our ass off for this. Perhaps i dont. But they do! How irresponsible you are when saying i dont know, i'm busy with my final term, dont do any thing, wait till we talk. Screw you!
You did what? Between you and us, who has the authority to say nản? Definitely not you.
I have just promised yesterday. No way will i go back on it so easily like the way you told me to. You asked me to do nothing and wait for your damn discussion, but i will do anything i am able to do. Even without your futile support, we certainly will succeed.

The mere thought of how hard my friends have been trying, how excitingly they talk and how brilliantly they work gives me no second choice. I will go for it!

----------

stay cool.


recalling the precocious, the experienced guy feels determined rather than panic. this time, he is not alone.
 
To: ông trời
Cầu cho con k quên cách điều chế PS PP PE PVC [-o< [-o< [-o< :((
Hóa kì này điểm con k thấp con xin được ăn chay 3 ngày :((
 
to honey above :
mình biết PS PE PVC chứ PP mình hem biết :">
 
Ối con quên, con cầu cho thầy nào cô nào trông phòng con hôm nay dễ dễ :((

----------

Hức, con biết là thể nào cái ngày ăn chay cũng k bao giờ đến mà lại 8-|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
to the experienced guy above.

certainly you're not alone this time. :)
look on the bright side, this will become our project. ("our" stands for more than two people. for sure.)

to các bạn.
ngày hôm nay của bọn mình thật mệt mỏi. :( ôi sao mà thế nhở. bài làm nào cũg sh*t thế :))
thứ bảy bọn mình vẫn được nghỉ đấy ;) N' vừa báo mình xong. thông tin duy nhất đèm đẹp của ngày hôm nay :))


but I "will not give up for the sake of f*cking anything" Vi ạ ...
 
To Z' em:
Cái bài tâm trạng đấy là viết cho ấy ấy à ;))

To bố mẹ:
Dù bố mẹ hay mắng con thì con vẫn thích làm con bố mẹ :x

To Ngàn:
Nghĩ ít thôi :p thử 1 tối không nghĩ gì xem ngủ có ngon hơn không nhớ

To Phan My:
Don't worry, we stand by you >:d<

To 1 số người:
I hate you adults. If u carry out that crazy plan, u'll get nightmares.
 
To: cậu
Tôi chả bao giờ tin vào cái gọi là sự công bằng :)) nên cậu đừng có cố gắng giải thích cho tôi hiểu nữa :))
Thực ra đôi khi tôi ước tôi được như cậu đó 8-> chính ra khi mình có niềm tin vào một thứ kể cả nó có hão huyền hay gì gì đi chăng nữa thì cũng tốt hơn là chả có niềm tin vào gì cả chứ nhỉ :-?
Ngày xưa tôi giống cậu đó nhưng bây giờ thì khác rồi :)) ít nhất là tôi biết nhìn đời thực tế hơn !! Nhưng thực ra sống trong cái thế giới đó cũng sướng mà :x sẽ ít đau khổ hơn sẽ ít stress hơn và biết đâu tôi sẽ tốt đẹp hơn thế này :)

To: cậu again
Nhiều khi tôi rất ghét cậu đó :-? Cậu insensitive quá thể :)) Nhưng nhiều khi tôi thấy thật dễ chịu khi ở bên cậu :p Làm sao nhỉ :-? Dạo này tôi hay có xu hướng nổi khùng lên một cách vô lý do.
Tôi hay có xu hướng thả nổi bản thân để trôi đi đâu thì đi.
Tôi hay có xu hướng nghĩ tiêu cực về tất cả mọi thứ.
Tôi lại stress như ngày xưa tôi lại điên điên rồi và những lúc như thế này tôi chỉ mong gặp lại người đó thôi :((
Gặp lại người duy nhất mà chỉ nhìn từ đằng xa cũng khiến tôi cười thật tươi, cũng khiến tôi cảm thấy bình yên, cũng là người mà tôi luôn hướng đến để mà cố gắng.
Tôi ước gì mình trở lại ngày xưa ấy. Dù người ấy bây giờ có khác người mà ngày xưa tôi hay tưởng tượng nhưng niềm tin của tôi dành cho người đó là ko bao giờ thay đổi cả đâu.
Nhiều khi tôi thấy mình vô dụng sao tôi lại quá yếu đuối như thế... Tôi cần phải cố gắng hơn nữa hơn nữa đúng ko :)) Tất cả mọi người đều đang nỗ lực chỉ có tôi bây giờ ở đây...lang thang...ko thể tìm đc lối thoát cho bản thân mình...ko tìm đc niềm tin được mục đích để mà đối mặt để mà tiến lên...Chả nhẽ đây là những cảm giác hay gặp phải ở tuổi này ah :)) Tôi dạo này thèm nói chuyện ghê gớm...Thèm được chia sẻ ghê gớm...
Tôi chẳng nhận ra tôi nữa...Tôi thay đổi quá nhiều rồi...và tôi ghét tôi như thế này...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
To:
#you1
em sống hời hợt quá đấy :| nhìn người khác mà học đi :| bố khỉ, sao em lại trở thành con người như thế này >.< em sống k có mục đích từ khi nào thế hở :)) tỉnh lại đi em, và ngửi mùi cafe =)) vì mình biết hồi trc em khác :)
1.5 bắt đầu nhé ;)
có 2 cái V đang chờ em đấy :x
cố lên em >:-D<
#you2
căn bản là mình chán hóa em ạ, chứ cũng chẳng có cái gì khác mà thử k nghĩ một tối
mà thôi để cho đời nó càng ngày càng đơn giản (giờ nó đơn giản lắm rồi vì mình đọc bài mọi người k hiểu gì :">) mình quyết định tối nay k ôn toán, tí nữa đi xem phim và đi ngủ, yeah :x
#you3
cảm ơn ấy :x
kể ra những lúc thế này cần ấy phết :x
#you4 + you5
Jealousy đấy :))


Đấy, con là con phó mặc cho số phận rồi đấy :))
 
to Chim ( maybe to Vi ) :))
này mọi ng bị ám ảnh bởi cái thằng củ bựa đấy rồi à =))=))=))=))=)) hem có phải nhé [-x don't mistake :-j

to A1ers:

nốt sáng mai thôi là tự do rồi :((
 
to cả lớp mình.
Cố lên!!! Chúng mình chiến đấu nốt ngày mai.
:* iêu cả lớp mình :x

to Phan My
Bà ơi bà đừng lo, bọn tôi sát cánh bên bà mà >:-D<
hôm nay nhìn thấy lớp mình lo lắng cho bà với cảnh thằng Vi gọi điện cho bạn hỏi số cô Hạnh (nó chửi loạn lên =)) ) mà tôi thấy iêu lớp mình quá bà ạ :)
bọn mình chiến đấu bên nhau đến hơi thở cuối cùng B-) =))

to cô.
Dù bài Hóa thế nào con vẫn iêu cô :*

to ấy.
ấy khiến t thấy tự hào, và a little bit jealous :">
và khiến t thấy iêu ấy nhiều hơn >:-D< :) ôi bạn tôi :*
 
Bố mắng chửi con . Con khóc . Có sao đâu . Vài giờ sau con sẽ ngừng
Bố tát con đến chảy máu . Ko sao . Ngày mai nó sẽ khô . Con sẽ khỏi
Bố đốt sách vở của con . Ko sao . Con có thể mua lại đc sách vở
Bố bắt con liếm sàn nhà . Chẳng sao . Sự kinh tởm nơi cuống họng rồi cũng sẽ phải trôi đi .
Bố cố tình để con đứng ở ngoài chờ , kể cả dưới mưa , vài tiếng đồng hồ , đến gần ngất . Ko sao . Nằm nghỉ 1 tí rồi con sẽ khỏi
Bố đánh con bằng tất cả những thứ có thể . Cũng ko sao cả . Vài tuần sau nó sẽ hết thâm tím , vết thương sẽ lặn . Dạ vâng , con sẽ khỏi
Cả đời này dù có chết con cũng ko sẽ ko bao h , ko bao h quên đc . Nhưng với con mang vác những kí ức đấy và tiếp tục chịu đựng nó cũng ko sao . Con chấp nhận là con của bố . Vì điều đấy chẳng thể chối bỏ đc.

Bố quát : Tại sao mày lì lợm cứng đầu như thế . Mày nói đi xem nào . Bố đánh con , bố đốt tủ sách của con , để bắt con phải mở mồm . Con vẫn im . Dạ , có quá khó hiểu nếu con trở nên chai lì ko ? 17 năm rồi bố ạ :) Ko ít đâu . Rất nhiều năm rồi . Đến da thịt con người , phải lao động nhiều , trong vòng mấy tháng , còn biết chai , huống chi là mười mấy năm trời . Hồi còn nhỏ tí , con đau thì con khóc , trong đầu con còn biết nghĩ . Là tại sao lại thế , con làm j sai , con còn biết ghét , còn biết trách bố . Nhưng giờ trong đầu con thật sự là rỗng tuếch . Con chẳng có j để nói với bố , vì con chẳng trách chẳng giận , chẳng bất mãn , chẳng phản kháng . Vì con biết là con sẽ ổn . Con vẫn sống thôi mà . Nó đã đang và vẫn sẽ như thế . Phản kháng để làm j , tức giận trách móc để làm j ? Vâng , con lì , con vô cảm , vì con đã bão hoà với căm hận và oán hờn . Vắt kiệt sức để chống đỡ từng ngày từng giờ , hỏi sao còn sức để mà căm ghét :)) Nên giờ , tình cảm của con đối với bố là ….. rỗng tuếch . Bố vẫn là bố , ko thể oán ghét , nhưng trong tình cảnh này , hỏi làm sao có thể giả tạo ép ra 1 cái tình yêu từ đáy lòng đc . Bố mẹ có công sinh thành , con thực ra cũng chỉ là một cục thịt đc bố mẹ đổ bao công sức để nuôi nấng giáo dục cho có học đến ngần này tuổi =)) Dạ , con chưa có j để trả cho bố mẹ cả , h con chỉ có duy nhất 1 tấm thân này để trả thôi . Dù bố có đánh chết con con cũng ko kêu than 1 lời . Vâng , con chấp nhận . con ổn :)

Con chỉ ko hiểu đc tại sao mẹ lại chối bỏ con như thế . Tại sao hả mẹ ? Vâng , ít ra là con đang trách . Con trách mẹ vì ko hiểu đc tại sao mẹ lại ko thông cảm đc cho con như vậy . Từ bé con đã ko bao h đòi hỏi j . Con ko khóc lóc đòi mua đồ chơi , mua búp bê , đồ hàng , mua quần áo đẹp . Mỗi lần tết đến dọn dẹp nhà cửa nhà mình chẳng có mấy thứ để dọn . Những ngày mẫu giáo của con ko có j ngoài sáng đến nhà trẻ tối về thu mình 1 góc trong nhà . Lên cấp 1 , con chỉ nhớ con đã rất rất cố gắng làm 1 đứa bé ngoan . Thực ra thì con vẫn luôn cố gắng , kể cả bây h vẫn thế . Con nhớ 1 lần bị đánh xong , con lôi tai con chuột bông màu đen xềnh xệch và mếu máo : con xin lỗi , con xin lỗi , con sẽ ngoan mà . Nhưng chẳng ai nghe . Từ lớp 5 con đã bắt đầu nấu cơm . Vâng , sau mỗi lần bị ném bát cơm vào mặt con cũng chỉ biết cố gắng hơn thôi . Lên cấp 2 con bắt đầu hiểu ra là , 1 đứa con ngoan ko đủ làm hài lòng , dù con có cố gắng đến mấy thì bố vẫn như thế mà thôi . Lên cấp 3 con chẳng còn muốn làm j nữa . Con bị “câm” . Với bố mẹ im lặng là dấu hiệu của phản kháng , còn với con im lặng là vô cảm . Con ko ngây ngô như những người rơi vào hoàn cảnh tương tự nhưng khóc lóc kêu : có lẽ bố mẹ ko yêu mình , mình ko phải con của bố mẹ blah blah :)) con khác ! Con cũng chẳng dạt nhà vài đêm để về sau lại phải lếch thếch đi về xin lỗi bố mẹ :-j con biết là con chưa tự lập đc :) Tất cả những j con làm đc là ko để chuyện này ảnh hưởng đến chuyện trường lớp của con . Và vẫn tôn trọng những ng sinh thành ra mình , ( in some ways ) , con ko hỗn , ko láo ( nếu định nghĩa của bố hỗn và láo là dám đáp lại lời của bố :)) ) Dù nói thế nào thì con vẫn khát khao đc hạnh phúc 1 lần . Con người ai cũng khát khao yêu thương vậy thôi . Đó là điểm cơ bản , mà đứa trẻ con chục năm về trc , và con bây h , vẫn ko khác nhau là mấy . Hạnh phúc thật sự là 1 thứ ngọt ngào như kẹo . Ai cũng thik "kẹo" , muốn có "kẹo" . Trẻ con lại càng khao khát . Chỉ tiếc là chẳng mấy nữa con sẽ 18 . 1 mốc mà ng ta gọi là "ng lớn" . Vậy là sắp đi qua hết thời thơ ấu rồi , nhưng con vẫn ko có "kẹo" . Con vẫn thiếu thốn cái thứ quan trọng nhất đấy :) Đâu cần phải mồ côi cha mẹ , đâu cần phải nghèo túng rách rưới thì mới biết đau khổ , đúng ko ạ . Chục năm trời , hàng nghìn ngày , đau khổ nó vẫn ở quanh con đấy thôi .

Đăng có nghĩa là ngọn đèn , Quang có nghĩa là sáng . Quang Đăng tức là 1 ngọn đèn chói sáng , 1 cái j đó nổi bật và xuất chúng hơn người . Tên của anh có ý nghĩa như vậy đó :) Có đôi khi , như lúc type những dòng chữ này , em nhớ anh đến ứa nước mắt . Em tự hỏi bát cơm anh ăn có ngon như bát cơm em ăn ko . Em tự hỏi cái cây anh trồng đã ra hoa chưa . Em tự hỏi ko biết cuộc sống của anh có đc đầy đủ , hạnh phúc ko . Anh có hạnh phúc vì đã tự do ko ? Anh là người chưa bao h giả dối với em . Dù anh em mình sống với nhau nào có nhiều , chỉ vỏn vẹn vài năm ngắn ngủi khi em còn ẵm ngửa , rồi mẫu giáo . Chục năm nay , mình có gặp nhau đc mấy lần . Em chưa bao h coi anh là đồ vô dụng như lời bố nói . Với em , anh hiền lành , ít nói , khờ khạo 1 tí , và yêu em :p Thật nghịch lí :)) Đáng nhẽ anh phải căm ghét em mới đúng :)) sự sinh ra của em chỉ làm anh thêm khổ sở , thêm đau đớn . Thế nhưng chắc anh cũng chẳng đành lòng trách 1 đứa bé con . Anh vẫn bế em và ôm em hằng ngày . Đối với 1 đứa chưa từng đc mẹ bế lấy 1 lần như em , đó là 1 niềm an ủi nho nhỏ , đủ để bù đắp . Anh hãy sống tự do và hạnh phúc như anh muốn . Đâu cần phải bon chen xô bồ nơi đô thị thành phố , đâu cần phải trí thức , công chức , đâu cần phải nhà cao cửa rộng , đâu cần phải tranh đấu giành giật , để giành đc địa vị cao , chỉ để phục vụ cho cái sĩ diện của người khác . Với bố , anh là đồ vứt đi . Với em , anh là khát vọng mãnh liệt về tự do , làm những cái ko muốn , ko phải cho bố , ko phải cho ai cả . Chỉ mình em mà thôi . Nghĩ đến cảnh anh hàng ngày đi làm , rồi về nhà tranh thủ chăm chút những chậu cây cảnh để bán , em biết là anh hạnh phúc . Cuộc sống nó cứ bình lặng vậy thôi , anh sống , 1 gia đình nhỏ bé của riêng anh, giữa đồng lúa , bờ ao …. Có 1 lần hiếm hoi , cách đây cũng đã phải vài năm rồi , anh gọi điện về nhà , anh hỏi thăm em , dạo này bố thế nào . Em hiểu ý của anh :) Nhưng có sao đâu anh , anh chịu đc thì em cũng có thể chịu đc . Đừng lo cho em , em sẽ ko nông nổi bỏ nhà đi như anh hồi trc đâu :) Em bảo em thik hoa chứ chẳng thik mấy cái cây toàn lá với dáng của anh , anh bảo uh để khi nào anh trồng cho Nấm 1 cây ra nhiều hoa nhé :)
Giữa chốn Hà Nội hối hả bận rộn ko ngừng nghỉ , gửi đến anh lời nguyện cầu và chúc phúc từ đáy lòng , của 1 đứa em gái đã quá xa xôi .




---------------------------------------------------------------------------------------------------


Mình đã taste cái vị ngọt của "kẹo" 1 lần . Nhưng ko hiểu ngu si làm sao , mình đã trót đánh rơi nó xuống đất . Mình đang phải tìm cách thổi thổi cho bụi bay đi . Vì mình thật sự thật sự thật sự rất rất rất muốn bỏ 1 cái kẹo còn dở .

I was "ok" in some ways before u turned up . No . Sorry . I mean , I pretended , successfully , that I was "ok" before u turned up . I succeeded in deceiving my feelings , my agony , that I was "ok" . And I thought , I could live that "happily" ‘till I’d go down to hell . I swear I thought I could live that "well" for my whole life. Then , ur appearance made me face the truth that how unhappy , miserable I am . It made my craving for the strange "happiness" once locked in the box , pound away at the door and scream violently to break free . And I even don’t have the time to mourn over ur soon-being-far-away cuz the clock is ticking , ticking . Sincerely I just want to make ur last few days sweet and memorable . Forget about ur barriers , forget about what we can be – completely done or back . Right now I only want the chances to make it count . If God refuses to give us chances , I’ll make my own . As I realize time won’t come back for us to regret it , I’ll stop wasting our time like this school year . I’ll pause all my sorrow at another year without ur shoulder ‘till u’ve gone already and save all sweetness for ur last days .

I read a quote when google-ing for a SAT essay : History only repeats itself for those who are unwilling to change it

I’m a summer girl . And see ? It’s now summer babe :x
 
Chỉnh sửa lần cuối:
To: sếp
#Sếp nói đúng sếp ạ :p
Đối với những người như thế chỉ cần đc sống thôi là quá đủ rồi ^^ Thế nên từ giờ em sẽ k bảo là chết mất thôi hay mấy câu tương tự nữa :">
Nào, từ ngày mai, sống tích cực và sống vội vàng nào \:d/
Em cảm ơn sếp... ạ >:-D<
#Mà, có một lúc nào đó nghĩ cho bản thân mình một tí nhé ^^ K mất gì nhiều lắm đâu :p
>:-D<

Chim và Diệp:
Úi các em quên mang máy ảnh về à :(
 
@Sếp: ko biết nói thế nào. Cám ơn sếp vì tờ giấy ngày hôm nay :x

@mẹ: QUên ko mượn truyện rồi :((
 
Back
Bên trên