Follow along with the video below to see how to install our site as a web app on your home screen.
Note: This feature may not be available in some browsers.
Việc chạy đua vũ trang có lẽ (hay chắc chắn) là sẽ không xảy ra, ít nhất với những diễn biến hiện tại. 2 nước bị nguy hiểm nhiều nhất nếu BTT có vũ khí hạt nhân là Nhật và HQ, tuy nhiên họ đã có cái ô quá lớn là Mỹ. Giả sử tình huống xấu nhất 2 nước trên có bị tấn công hạt nhân (khả năng 0.00001% - bệnh khùng của đồng chí Kim Chính Nhật ko kiểm soát nổi) thì kể cả có sở hữu vũ khí hạt nhân, Nhật và Hàn cũng vẫn ko chống được
Hay lấy một ví dụ cho dễ hiểu, nếu bảo VN mình từ bỏ hết quân đội của mình, để cho Mỹ bảo kê, cho Mỹ vài hòn đảo để nó đóng quân. Về lý lẽ và lợi ích, mình sẽ được rất nhiều lợi, tiết kiệm khoảng 600 triệu dollars tiền chi quân sự (số tiền quốc phòng 2005), vừa được bảo vệ tốt hơn bởi Mỹ (chắc chắn), không chừng có thể giữ được quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, kinh tế càng được lợi vì có quan hệ mất thiết với Mỹ.
Tư tưởng dựa dẫm vào các cường quốc không bao giờ có thể khiến đất nước khá lên được. Hợp tác thì còn được.
Có 1 "quốc gia", từng có quân đội đứng thứ 4 thế giới, hiểu rất rõ bài học này.
Sẽ nóng đó!Trần Xuân Bách đã viết:cái này thì hay đấy , thế chắc là vụ eo biển Đài Loan và Biển Đông ( Biển Đông nói chung bao gồm cả Trường Sa , Hoàng Sa) sẽ càng nóng hơn ?
Thế giới đối xử quá bất công với CHDCND Triều Tiên rồi. Cả trước khi CHDCND Triều Tiên chưa có vũ khí nguyên tử họ cũng đã bị thế giới cô lập. Tại sao vậy?
Politics có rất nhiều động cơ khác nhau tác động, dùng lý trí không để giải thích vấn đề thì sẽ dẫn đến nhiều thiếu xót. Trong vấn đề này cũng vậy. Tình hình geopolitics Châu Á Thái Bình Dương cũng giống như Europe trước World War I (đệ nhất thế chiến), khi mà tinh thần dân tộc rất cao, các quốc gia có tiềm năng quân sự, chính trị và kinh tế ngang nhau, không có một security organization để mà giải quyết các sự tranh chấp. Cho nên nếu có cơ hội thì một nước sẽ tăng cường sức mạnh của mình để nhằm giành được upper-hand, với nhiều động lực khác nhau, mà trong tình trạng này là "danh dự" (national pride). Vì thấy nước A phát triển mạnh thì các nước khác cũng sẽ phát triển để mà cân bằng.
Hay lấy một ví dụ cho dễ hiểu, nếu bảo VN mình từ bỏ hết quân đội của mình, để cho Mỹ bảo kê, cho Mỹ vài hòn đảo để nó đóng quân. Về lý lẽ và lợi ích, mình sẽ được rất nhiều lợi, tiết kiệm khoảng 600 triệu dollars tiền chi quân sự (số tiền quốc phòng 2005), vừa được bảo vệ tốt hơn bởi Mỹ (chắc chắn), không chừng có thể giữ được quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, kinh tế càng được lợi vì có quan hệ mất thiết với Mỹ. Trung nghĩ xem, đa số thanh niên học sinh, trí thức người Việt sẽ nghĩ thế nào? Mình thiết nghĩ, thanh niên học sinh, trí gia người Nhật, Nam Hàn cũng nghĩ tương tự như thế, và những chính trị gia có cùng tư tưởng đó hay có mục đích riêng tận dụng những tư tưởng đó để thúc đẩy những chính sách của họ.
Mình chả ủng hộ B-TT làm việc này, nhưng mà xét cho cùng, Mỹ là nước thử bom nguyên tử và vũ khí nguyên tử nhiều nhất TG
Lâu rồi cũng ko dám post linh tinh ở những box này.Sự khác biệt ở chỗ: khi trao con dao cho người bán thịt thì nó trở thành công cụ lao động, còn khi trao nó cho thằng giết người thì nó trở thành công cụ phạm tội .
thằng mạnh nó bao giờ cũng được lợi hơn – đó là chân lý rồi phải chấp nhận thôi