truyện đấy là theo e ban đầu tưởng là *** nhưng sau cũng chỉ là bàn chuyện cổ phiếu bth thôi ah
có mỗi chơi chữ cái BCS thôi
Một hôm, ăn trái cấm xong, Adam ngồi đần mặt ngẫm nghĩ về đàn ông và đàn bà, rồi buột miệng hỏi Chúa trời:
- Chúa ơi, tại sao trái cấm lại tuyệt mỹ và mềm mại thế nhỉ?
- Ta làm như thế để con thích ăn hàng ngày.
- Chúa ơi, ăn ngon thế sao Người không tạo cho con vài trái khác nhau?
- Ta làm như thế để con chỉ ăn mãi một trái.
- Thế tại sao Người không ban cho trái cấm một ít tư duy? Người biết là con không ưa sự ngốc nghếch cơ mà?
- Ta biết, nhưng ta phải làm như thế là để "nó" chấp nhận con đấy!
cái này dc nhưng hơi điên, thôi e đi ngủ đây
(chán thie vì ko dc ol
Tao thù mày!!! Đúng đấy, tao thù mày, tao hận mày, mày...chính mày đã biến ngày hôm qua_ngày 29 tết tươi đẹp thành 1 vết đen tội lỗi trong cuộc đời tao. Cái vết đen vĩnh viễn ko thể nào xoá mờ được! Tao đã làm gì mày, tại sao mày oán hận tao, tại sao mày làm thế với tao, mày đã bán rẻ chính lương tâm mày! Bây giờ thì tao đã biết, tao đã hiểu mày ko còn là con người nữa rồi....cái bình nước nóng trên nóc nhà vệ sinh ạ!
Đẹp đấy, quá đỉnh, mày chơi tao cú này quả là ngoạn mục!Để đến mức hôm nay (23h-30 tết) cái vết đen đau đớn ấy vẫn in sâu trong lòng tao.
Tao thề, tao thề nếu ko phải tẩy trần (lấy tí may) thì ko đời nào động đến mày!
Cái ngày hôm ấy (hôm qua thôi)..........
Trời se lạnh, những ngày cuối năm............gió cuối đông mơn man đùa bên khung cửa, âm thanh xôn xao dội vào ô cửa gỗ cũ kĩ sần sùi dường như làm cho người ta quên đi cái câu hỏi : "Xuân ơi, em ở đâu?".....RẦM!!!, cánh cửa WC đóng sập....rồi lại bật mở (quên mất ko bật đèn)...loạt soạt, tiếng vòi hoa sen tí tách...hơi khói nóng bốc lên che hết nửa thân người hơi bị thiếu đường cong. Năm phút......cửa kính phủ mờ bởi những giọt hơi nước li ti bám đầy, nhỏ giọt, như cái mờ ảo bềnh bồng xoa dịu buốt giá chiều đông.....Bỗng, tiếng la thất thanh vọng lên phá vỡ ko gian tĩnh lặng "Á..Á..á!", tiếng nước tắt hẳn. Còn im lặng và lạnh lẽo hơn lúc nãy...làn gió leo lắt lùa qua khe thông gió, thấm vào tận da thịt, nỗi cô đơn lạ lẫm ùa đến bên đôi vai trần nhỏ bé.........Cánh cửa WC lại bật mở lần nữa, cánh tay ướt đẫm quờ quạng trên tường, công tắc bình nước nóng được gạt lên vội vã......vẫn cái lạnh ấy, nhưng những giọt nước thì còn lạnh hơn, đã ko kịp nữa rồi, đã quá muộn, lạnh lẽo, lạnh lẽo, quấn lấy thân xác nhỏ bé....................................
Thế đấy, tao ko thể chờ nổi, tao fải gột rửa nốt tâm hồn tao dưới làn nước lạnh ngắt ấy!Chắc mày ko thể tưởng tượng nổi tao đau đớn đến mức nào đâu, bởi mày là đồ vô nhân tính. Tại sao? Tao đang tắm mà, cớ sao mày lại hết nước nóng đúng hồi gay cấn như thế ?Tao đã phải vật vã trong WC, nước mũi nước rãi chảy ròng ròng....vậy mà mày!Mày!!!Mày!!!Đã thế rồi, đến lúc mọi việc đã xong xuôi, sự đã rồi...tao bật vòi nước lên giặt đôi tất, ấm quá đấy bình nước nóng ạ. Bây giờ mày cho tao hơi ấm ấy thì cũng quá muộn màng, càng làm tao thêm thù mày hơn!Tao thù mày!!!
Buồn cười thật, suốt 15 năm nay tao chưa từng thấy cái bình nước nóng nào phản chủ như mày, tao đã phát hiện ra tao nuôi ong tay áo mày trong 7 năm trời.Vô nghĩa!Đau đớn!Mối thù này tao với mày đã có từ lâu, nhưng nhiều lần tao tha thứ cho mày, tao làm lơ, xem như trò trẻ con. Tao nhớ mấy hôm trước-sáng nào cũng vậy, cứ lúc tao giặt khăn rửa mặt để úp lên mặt thì lạnh toát, còn lúc giặt phơi lên thì nóng ran.Tao biết mày đang chơi tao.
Nhưng tao vẫn sẽ tiếp tục dùng mày, để xem mày còn làm j` được tao, để xem gan mày to chừng nào ......hoặc có thể vì tao ko thể vứt mày đi dưới ánh mắt nghi hoặc của gia dình.Tao tha cho mày!Tao tha!
Đấy, đấy là entry giao thừa của tao, mày đã làm tao mất tết, mất tết rồi!
Các bạn nên comment cho tớ gọi là an ủi, sưởi ấm 1 tâm hồn đáng thương vừa bị phản bội phũ phàng!
Trò trẻ con thôi, bình nước nóng ạ!
truyện hơi lệch 1 chút time so vs sự thật
chúc những ai ngày mai ko lên HAO 1 năm mới vui vẻ và hạnh phúc
HAPPY NEWYEAR