Thanh niên Việt Nam hiện nay có quan tâm đến vận mệnh quốc gia?

Ai có thể kêu gọi và thuyết phục họ giống như các tổ chức yêu nước đấu tranh ngày xưa không ?
Chẳng cần, đầy người nhiệt huyết, tài năng. Chỉ có cái là những cái mới, thay đổi thì khó được chấp nhận hơn thôi. Quá trình hòa nhập giữa người trẻ với cách làm việc của nhà nước vẫn còn nhiều khó khăn. Chính quyền của ta thì đang ngày càng bớt bảo thủ hơn và làm việc hiệu quả hơn. Quan hệ với Âu Mỹ không bị giới hạn bởi khái niệm vô hình "thuộc địa kiểu mới" nữa. VN với đế quốc Mỹ là bạn còn thân hơn với Nga. Sau hàng chục năm ngồi chỉ chỏ cuối cùng ngành giao thông Việt Nam cũng có bước tiến thực sự. Sau bao nhiêu năm bình luận thì VN cũng có kỳ thi tốt nghiệp phản ánh được thực tế trình độ học sinh VN. Tụ điểm New Century là tụ điểm của tệ nạn cuối cùng cũng bị dẹp. Các công ty, tổ chức nhà nước cũng quyết định siết tuổi thăng tiến ở 40, đảm bảo lực lượng trẻ sẽ chủ động hơn trong việc lãnh đạo nhà nước. Trên thực tế là các bác đang thắng thế tiến lên quyết làm mạnh vụ đi xe đội mũ bảo hiểm, học phí nhà trẻ, mẫu giáo, tham nhũng và công khai tài chính. Vụ học phí nhà trẻ mẫu giáo thì không thành công lắm như mọi người đều biết nhưng những gì đã làm được vẫn là chiến thắng cực lớn trước sự trì trệ. Sắp tới còn có vụ các chú công an bụng phệ không được đứng đường, ha ha.

Anh thấy bọn em có những suy luận cũng không sai nhưng nhận thức về quá trình phát triển của đất nước vẫn còn rất hạn chế, không toàn diện.
 
1. vì sao tuổi bầu cử trên thế giới từ 16-21 tuổi ??

có nơi nào mà sau 21 tuổi ko đc bầu cử nữa à. chắc mày post nhầm hay sao ý chứ Boss. có lẽ là thiếu chữ bắt đầu. hơn nữa mỗi ng mỗi khác, mỗi nơi lại khác nhau nữa, cho nên việc tuổi nào đủ trưởng thành về tâm sinh lí, đủ chính chắn để có lập trường riêng để có trách nhiệm với lá phiếu của mình. có những ng trưởng thành trc tuổi, ng ta nhận thức đc sớm thì sao. lúc mày học lớp 10 mày chưa nhận thức đc thì cũng đừng đánh đồng với ng khác, tức là mày ko nên nói em Trang là chưa đủ tuổi.

2. vì sao nói tuổi trẻ hôm nay là tương lai đất nước ??

vì tương lai thì tuổi già ra đi hết rồi, tuổi trẻ ko làm chủ đất nước thì ai làm. có ai nói đến việc thay đổi vận mệnh quốc gia đâu. đây chỉ là một hình thức để giúp ng ta nhận thức thôi, nhận thức đc tầm quan trọng của vận mệnh quốc gia, chứ ko phải là hô hào ng ta cải tổ, cải cách. nếu ko thay đổi nhận thức của mỗi ng dân thì 100 năm nữa dân VN vẫn cứ nhổ nước bọt ra đường, ngồi vỉa hè rung đùi hút thuốc lào, vượt đèn đỏ và ti tỉ thói quen xấu khác.

3. em biết j` về chính trị ??

thú thật là mình cũng chẳng biết gì về chính trị cả. và trong bài trả lời của thằng Boss cũng chẳng nói gì đến câu trả lời cả. thực tế để thay đổi đất nước thì phải thay đổi trong suy nghĩ của từng ng dân, chứ nếu 1 thằng làm chính trị thành công, nó lên làm thủ tướng hay tổng thống, cũng chưa chắc thay đổi đc cái gì.

4. ............... ??

chả thấy câu hỏi mà vẫn thấy câu trả lời. cái ý của mày nói cũng đúng đấy, dân giàu thì nước mới mạnh đc. nhưng tao chưa thấy đc trong tất cả những bài post ở đây có ý kiến nào ngược lại ý kiến này, thì việc gì fải tranh cãi :D

em Trang em ý tham gia thi 1 cuộc thi về tranh luận, với chủ đề là "Thanh niên Vn có quan tâm đến vận mệnh quốc gia hay ko?" chứ có ứng cử cái của nợ gì đâu, mày ko hiểu tiếng Việt hay sao mà viết thế :D

uhm bài post của em , em cho rằng thiếu sót rất nh` vì đang ko đc vui post để chửi cái con ngu mà thik trình bày nh` là chính :| ý kiến của nó nói toẹt ra là giới trẻ đứng lên mà hò mà hét mà biểu tình chống tiếu cực ( cái này bị cấm ) hoặc bùm 1 cái thay đổi pháp luật , áp dụng chế tài , xử phạt mạnh các hành vi vi phạm ( cái này ko có tiếng nói thì bố chúng nó chả làm đc ) ... nó quên mất trong độ tuổi của nó cần làm j` :| thế thôi
 
Anh thấy bọn em có những suy luận cũng không sai nhưng nhận thức về quá trình phát triển của đất nước vẫn còn rất hạn chế, không toàn diện.
Em đồng ý với ý này của anh Tâm.
Chính vì thế, em nghĩ thay vì đứng dậy hô hào, kêu gọi, rồi phản đối nọ kia, thì trước tiên hãy cứ cố gắng học tập (ko chỉ là học tập 1 cách sách vở hay học ở trường), cố gắng rèn luyện và cọ xát trong cuộc sống, để tăng thêm vốn hiểu biết và để có những nhận thức chín chắn, đúng đắn hơn về mọi việc.
Để thay đổi, hay để "chống",... một cái gì đó, trước tiên phải hiểu rõ nó. Chưa hiểu rõ mà đã vội đứng lên hành động, thì có thể dẫn đến những kết quả khác với mình mong đợi.

Ở tầm tuổi em Trang, cũng có lúc em đã suy nghĩ như em ấy. Rồi ngay cả những việc nhỏ, như trong cách dạy, cách giảng bài của thầy cô, có rất nhiều bất cập và không hợp lý khiến em rất bức xúc. Có không ít lần em đã đứng dậy đưa ra ý kiến góp ý với thầy cô ngay trước lớp. Nhưng dường như nó ko có tác dụng gì lắm. Dần dần (một phần là nhờ mẹ em giảng giải cho), em hiểu rằng đôi khi cứ làm mọi việc ầm ĩ lên thì không có kết quả gì, thậm chí còn làm cho người khác xấu hổ và khó xử --> dù mình có ý tốt thì cũng khiến cho người ta phải "xù lông" :p lên để tự bảo vệ --> không dễ gì lắng nghe và chấp nhận ý kiến của mình. Có những phương pháp mềm mỏng hơn, thuyết phục hơn, và hiệu quả hơn, dù nó đòi hỏi thời gian lâu dài hơn, và đôi khi người khác cũng không nhận ra sự thay đổi đó. Vì nó thay đổi dần dần, từ từ.

Trước đây em cũng có 1 cái nhìn không được tin tưởng và lạc quan lắm về nhiều vấn đề trong xã hội và trong bộ máy nhà nước công quyền của mình. Nhưng thời gian gần đây, có 1 số thay đổi nhất định (dù chưa thật sự đáng kể), và với những gì em nhìn thấy ở nhiều người trẻ, khiến em tin rằng những bức xúc, những bất cập rồi sẽ được tháo gỡ, đó là khi tương lai của đất nước trở thành hiện tại của đất nước ;). Và em cũng tin rằng, có nhiều người trẻ bây giờ vẫn đang "ẩn mình" ;)) (thật ra cũng ko ẩn lắm :p), để chuẩn bị cho thời điểm ấy ;).
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thanh niên mở mồm ra là phải tin thế hệ trẻ, phải hành động thế nọ thế kia, nhưng lại cũng mở mồm ra là phải có ai đó tạo đk /:) Anh gặp cái này nhiều nên bực mình lắm rồi đấy, xin lỗi nhưng nói để đây là lần cuối cùng. Còn phải ai làm cho nữa, hàng loạt diễn đàn như HAO, ttvnol, của các trường trung học và ĐH… là ai làm, đợi chính quyền chăng? Cái ý thức mà em đang tự hào ấy, phải thực sự nghĩ như vậy, em có thể chưa đủ khả năng nhưng những ng cũng trẻ thôi, đi trước em, đã cố làm những cái đấy rồi. Đã tự vỗ ngực (mà rõ ràng phải thế) thì việc đầu tiên là tự tạo điều kiện cho mình đi. Anh cũng ko hiểu còn thiếu cái điều kiện gì có thể mà chưa làm nữa. Chính quyền ko phải cái đi làm mọi thứ, mà cung cấp cái môi trường để mọi thứ hoạt động trong đó. Khả năng tạo đk của nó là hạn chế, phải dựa vào mình và tận dụng những cái đã có. Đây là cái khác lớn nhất giữa VN ngày nay và cách đây 30 năm, hy vọng ko em nào còn bị lạc hậu. Cái kiểu tư duy này ăn rất sâu ngay cả trong thế hệ trẻ! (thực ra chỉ khi còn mơ mộng, chứ có thực tế thì ai cũng hiểu thôi)

Nói hạn chế nói chính trị là những cái có khả năng kích động khi nhiều ng ko hiểu vấn đề, chứ những chính sách kinh tế, văn hóa, ngoại giao… ai cấm bọn em nói??? Cái dân chủ thì phải hiểu toàn dân làm chủ chứ ko phải mình mình là chủ, thế nên đừng thấy mình muốn thế này mà ko dc đã kêu. Muốn làm thì viết bài đăng báo mà kêu gọi, đấy là làm chính trị rồi đấy. Ngoài ra thì vào các diễn đàn của các bộ mà nói, có tác động đến chính sách còn gì. Ở những chỗ đấy em ko nói em bao nhiêu tuổi thì cũng chả ai biết đâu, chỉ có cái ý kiến của em non nớt thì ng ta biết thôi. Anh nghe rất nhiều kiểu kêu “ko cho giới trẻ nói”, “ko xem xét ý kiến”, “ko tạo điều kiện”…. nói chung là chẳng hiểu lấy mấy cái đấy ở đâu. Trừ cái mốc 18 tuổi thì còn cái nào tạo khoảng cách giữa giới trẻ với phần còn lại?

Bách: Ngày xưa cũng thế thôi, thậm chí có những ng còn giúp nước ngoài đè đầu dân mình, thế hệ nào cũng có ng nọ ng kia, những cái em nói thời nào, nước nào chả thế. Cái khó khăn hơn ngày trước hay ko thì anh nghĩ ko quan trọng khi chọn hướng, vì quan trọng nhất là cái mình làm có hiệu quả cao nhất chứ ko phải hy vọng tất cả đều tốt. Khó hơn nhưng là cách hiệu quả nhất thì vẫn phải chọn. Vấn đề anh nói là với thực trạng như vậy, em kích thích bên trong hay xỉ vả bên ngoài hiệu quả hơn. Hiệu quả là tính cả số lượng và chất lượng. Anh nghĩ những ng thực sự có chất lượng phải dc làm theo cách của anh, còn thì tùy em. Nếu làm như thế nó sẽ có khả năng tự nhân, những ng đó sẽ tiếp tục cùng em mở rộng, còn chỉ là ép buộc thì chỉ có mình em suốt ngày đi ép buộc ng khác thôi. Tức là hiệu quả hơn cả về số lượng và chất lượng. Chính giáo dục cũng nhắm đến cùng cái đích bên trong này còn gì. Thực sự em có nghĩ xỉ vả thì chúng nó sẽ bớt đua xe hay lắc? Tất nhiên khi xác định làm bên trong thì lại phải xét tiếp làm thế nào, nhưng cái đấy thì để mọi ng bàn tiếp, anh chỉ tham gia đến đây thôi.
 
uhm bài post của em , em cho rằng thiếu sót rất nh` vì đang ko đc vui post để chửi cái con ngu mà thik trình bày nh` là chính ý kiến của nói toẹt ra là giới trẻ đứng lên mà hò mà hét mà biểu tình chống tiếu cực ( cái này bị cấm ) hoặc bùm 1 cái thay đổi pháp luật , áp dụng chế tài , xử phạt mạnh các hành vi vi phạm ( cái này ko có tiếng nói thì bố chúng nó chả làm đc ) ... quên mất trong độ tuổi của cần làm j` thế thôi

-> xin lỗi Thái Long, ông nói ai là con ngu. Ông có quyền xúc phạm người khác không?

Đóng góp 1 chút về vấn đề "sự thay đổi của đất nước": Không phải tự nhiên mà đất nước ta trải qua được những khó khăn, cả về chính trị, kinh tế cũng như xã hội. Có được như ngày nay không phải là sự cố gắng chỉ của riêng người dân mà là của bộ máy lãnh đạo. Cứ bảo rằng các ông ý già, không biết tiếp thu thời đại thế này thế kia, nhưng có ai thấy là đất nước ta vẫn phát triển. Nếu lãnh đạo đất nước chỉ ở trong tầm "tầm thường" mà nhiều người đánh giá, thì liệu họ có đưa đất nước phát triển được thế này không? Em không đầu tư vào vấn đề trong nước lắm, nhưng em theo dõi tình hình ngoại giao nhiều hơn một chút, và thấy rằng, chả phải tự nhiên mà người ta kí được PNTR, vào được WTO ... Hờ, nếu coi các vị lãnh đạo hiện nay là kém hiệu quả, là ngu ngơ này nọ, thì chắc những cái nỗ lực kia ông nào cũng làm được. Nên nhìn thẳng một chút: nước ta có nhiều nhược điểm, nhưng có phải là không có những điểm tốt đâu. Có, và có rất nhiều đấy chứ. Em rất hãnh diện khi Việt Nam phát triển được như ngày nay. Cuộc sống hiện nay so với trước đây đã quá nhiều sung sướng.

Còn trẻ, nên biết phấn đấu học hành mà xây dựng đất nước, tiếp quản công sức của ông cha. Đòi hỏi quá nhiều chỉ có thiệt cho bản thân thôi.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
tất nhiên , em hoàn toàn hiểu và đồng tình với những điều anh Tâm và anh Quang nói !

em nêu ra những khó khăn về mặt vận động (kích thích từ bên trong theo lời anh Quang nhé ) chỉ là để mọi người nhìn nhận thêm một khía cạnh rất nhỏ ( chứ ko có tham vọng gì lớn ) rằng :

+ khi chúng ta muốn kêu gọi giới trẻ thay đổi cách suy nghĩ , chúng ta nhất định phải lưu tâm đến những trở ngại tâm lý đã hình thành và bén rễ trong đầu óc họ xuyên suốt cả một quá trình lịch sử dài ( lịch sử ở đây có thể là lịch sử dân tộc hay cũng có thể là thời gian từ khi bé đến lúc trưởng thành của thanh niên )

Lúc đầu , nó là phản ứng tự nhiên (mang tính bản năng) của con người đối với hiện thực xã hội . Nhưng sau đó , khi xã hội đã có những bước tiến nhất định ( ở ta thì em cũng không dám nói như thế là nhanh hay chậm__nếu so sánh với tốc độ đổi mới mà các dân tộc khác như Nhật Bản ,Đại Hàn đã trải qua ) thì cái ý thức , tâm lý ấy lại thường có tính trì trệ . Nó không theo kịp với những thay đổi bên ngoài và như vậy , nó trở thành định kiến !

Còn đúng như anh Tâm nói , VN đang đi đúng hướng . Các lãnh đạo theo đường lối cấp tiến , cải tổ ( như phe miền Nam của bộ đôi Triết _Dũng) đang dần chiếm được thế thượng phong , đẩy lùi phe bảo thủ , già cỗi , xơ cứng về tư duy .Chính quyền được cải tổ theo chiều hướng "pháp quyền". Bộ máy hành chính ngày càng gọn nhẹ và tiến những bước dài so với thời "chuyên chính vô sản" . Các tệ nạn xã hội dần được dẹp bỏ . Cải cách giáo dục tuy trì trệ nhưng cũng không phải không có nét khả quan. Trong ngành giao thông , xây dựng dẫu còn hiện tượng tham nhũng , rút ruột công trình , nhưng vẫn ngày đêm có nhũng biệt thự , khu chung cư cao cấp mới mọc lên tô điểm bộ mặt của các đô thị lớn . Quan hệ chiến lược với Hoa Kỳ ngày càng được củng cố , để làm đối trọng với những hiểm họa luôn rình rập đến từ Phương Bắc về chủ quyền lãnh thổ ( Biển Đông , các quần đảo , biên giới đất liền) và cả kinh tế ...


Những điều đó , em hoàn toàn nhận thức được và cảm thấy vui lắm chứ ! Nhưng vẫn phải nhắc lại một điều là ấn tượng (định kiến) sâu đậm hình thành , bén rễ từ quá khứ và ngay cả những mặt còn vướng mắc của hiện tại sẽ là một yếu tố ngăn cản sự thức tỉnh và hành động mang tính phối hợp , đồng bộ đồng thời ( cùng một lúc ) trong toàn bộ thế hệ thanh niên ngày nay .

Và kết hợp với ý anh Quang , khi ta muốn kích thích giới trẻ "từ bên trong" (thay vì sỉ vả từ bên ngoài) , ta sẽ phải tính đến yếu tố trở ngại đó .

Ý của em trong bài post trước chỉ giản dị như vậy thôi ạ !
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Thế Allconnect đây là cuộc thi tranh luận cho 1 ý kiến hay tranh luận cho ý kiến của mình nhỉ ;) Ai cho mình biết được không :-??

Edit: hơ viết dài quá mà hình như chưa đọc hết 3 trang... trùng ý nào mọi người bỏ quá cho.

@em Trang: anh nghĩ là bài đầu tiên của Bách và Dung ở trên rất đáng đọc và nên đọc vài lần.

Ngoài ra thì...1 vài điều.
1. Lo cho tương lai của mình chính là 1 cách lo cho đất nước. Đó là tâm điểm của chủ nghĩa individualism tư bản mà chúng ta đang dần ngả theo. Tất nhiên, đừng có dịch nó ra là chủ nghĩa cá nhân mà ta vẫn hiểu theo nghĩa selfish-ism . Mỗi người dân giàu là đất nước mạnh thêm.

2. Lo hay không lo cho vận mệnh quốc gia không thể đánh giá qua cái người ta nói ra. Đây là chuyện tư tưởng , mà tư tưởng đừng nhìn qua những biểu hiện được coi là hời hợt như vậy :p Blog hay diễn đàn hay blah blah gì đó thì:
Giữa cái đám hay tranh luận hay lí thuyết có thể có 1 đám vô dụng không biết làm gì ngoài việc đó? Vậy có gọi là quan tâm VMQG ko?
Giữa cái đám không quan tâm có thể có 1 đám thấy việc đấy vô ích đến nỗi chả buồn nói nữa. Cãi nhau với bọn dở hơi chỉ làm phí thời gian của công việc (và gián tiếp,cho đất nước). Vậy là không quan tâm VMQG?

3. Câu hỏi chính xác em Trang cần tự đặt ra cho mình là: "Quan tâm đến VMQG" là gì? (chứ không phải VMQG là gì, cái đó có khi có trong từ điển :D )
- Quan tâm là suy nghĩ?
- Nếu thế suy nghĩ liệu thể hiện ra ở đâu?
- Quan tâm là hành động?
- Nếu thế thì những hành động nào về bản chất là quan tâm thật sự?
Làm rõ cái này thì mới xác định được ai quan tâm ai không. Đừng để đến lúc bị phản biện mới giải quyết ::)

3 cái trên đây chắc không giúp em có thêm lí lẽ nào đâu, vì chính xác là nó sẽ giúp đội bên kia phản biện em tốt hơn :p Cho nên hi vọng biết chúng sẽ giúp em bít lỗ hổng khi bước vào tranh luận.

***
Còn ý kiến cá nhân mình về vấn đề này:
Nhìn theo góc chủ quan của mình qua những gì mình thấy và tiếp xúc thì rõ ràng thanh niên VN đang ít quan tâm hơn đến vấn đề VMQG nói chung.
Bên cạnh đó có một số bộ phận khác, không thể bảo là không quan tâm nhưng lại nhìn vấn đề này với một cái nhìn rất lệch lạc, tiêu cực , không có tính xây dựng và hầu như chỉ là kết quả của việc biết một vài thông tin một chiều (và chính xác là ngược chiều, nội dung trái ngược với những gì gọi là tuyên truyền một chiều ở ta, nhưng lại tiếp nhận nó theo cách một chiều không kém), kết hợp nó với đầu óc thiếu logic và tính thích chê bai nói chung của dân tốc ta (?!!). Đám này nói cho cùng tuy quan tâm đến chuyện chính trị/kinh tế/việc nước nhưng chẳng giúp/quan tâm gì cho vận mệnh quốc gia cả.

Vấn đề hiện nay của đa số thanh niên như bạn Bách ở trên nói là thiếu thông tin về hiện thực đất nước, cho nên nhiều khi không ý thức được vận nước đang nằm ở đâu, thành ra thiếu quan tâm. Tất nhiên, họ thiếu thông tin chứ không phải hoàn toàn không có thông tin, và nếu thực sự quan tâm vẫn có thể tìm được. Số chủ động đi tìm là ít, anyway.

Vấn đề thứ hai sinh ra từ cách giáo dục và một phần văn hóa. Thiếu cái nhìn sâu sắc, thói quen nhìn nhiều chiều và kĩ năng đặt câu hỏi chính xác. Thiếu những kĩ năng này thì theo mình quan tâm đến vận mệnh đất nước cũng chẳng là được gì, có khi chỉ hại thêm vì sẽ nhìn lệch lạc như nói ở trên. Cho nên ngu ý cá nhân thì các bác lãnh đạo có ý giữ số này (aka số đông này) trong dân số tránh xa khỏi việc chính trị và do đó dẫn đến phần lớn thanh niên thiếu quan tâm đến chuyện quốc gia.

Đây sâu xa là một vấn đề về dân trí(như câu "100 năm nữa TQ mới đủ điều kiện đa nguyên" của bác Đặng Tiểu Bình) nhưng trước mắt cũng có cách để cải thiện dần. Chưa dạy được cho họ đầu óc phân tích thì hãy phân tích cho họ thấy chúng ta đang ở đâu, chúng ta phải làm gì và phải nói thật hơn bây giờ. Đấy là tuyên truyền. Tuyên truyền không phải là xấu mà tuyên truyền không đúng mới gây hại. Chúng ta đang hơi không đúng :D

=> Nhà nước / đoàn thể blah blah gì đấy cần nói được cho thanh niên hiểu về việc nước một cách chính xác hơn, dần dần. Tại sao phải vào WTO, chúng ta đang nhập siêu từng nào, đang vay nợ bao nhiêu, đang bị những rào cản nào của TG? Có đủ nhiều câu hỏi phi chính trị (để có thể nêu ra trước) đang cần những câu tuyên truyền thật :p
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Theo luật thì không cấm. Chỉ cần xin phép trước thôi.

anh Trung thừa biết rằng trong vấn đề này ,luật bất thành văn vẫn quan trọng hơn mà !
ở trên toàn bộ lãnh thổ nước ta đã hơn 30 năm nay ( miền Bắc từ sau vụ biểu tình ở Quỳnh Lôi phản đối sự tàn ác dã man của cải cách ruộng đất , và miền Nam từ sau 1975 ) ai dám nghĩ đến chuyện biểu tình ( trừ mấy bác nông dân bị mất đất không biết sống bằng gì nữa , khốn khổ cùng cực rồi thì đi một nhẽ )
còn lại , ai dám xin phép ? Và xin phép chắc gì được chấp nhận ? họ sẽ lại đem những cái luật nhân danh "an ninh trật tự nơi công cộng" ra để xua đi hết , mặc dù có thể những người muốn tổ chức biểu tình không bao giờ chọn đường lối bạo động , phá phách , la ó , chửi bới .

---> thế thì nói làm gì nữa ?






Bên cạnh đó có một số bộ phận khác, không thể bảo là không quan tâm nhưng lại nhìn vấn đề này với một cái nhìn rất lệch lạc, tiêu cực , không có tính xây dựng và hầu như chỉ là kết quả của việc biết một vài thông tin một chiều (và chính xác là ngược chiều, nội dung trái ngược với những gì gọi là tuyên truyền một chiều ở ta, nhưng lại tiếp nhận nó theo cách một chiều không kém), kết hợp nó với đầu óc thiếu logic và tính thích chê bai nói chung của dân tốc ta (?!!). Đám này nói cho cùng tuy quan tâm đến chuyện chính trị/kinh tế/việc nước nhưng chẳng giúp/quan tâm gì cho vận mệnh quốc gia cả.

Điều này Nam Anh nói hoàn toàn đúng với ý của tôi . Tôi xin bổ sung một chút thôi .

Đối với những người không quan tâm đến VMQG ( đại đa số ) thì tôi đã phân tích khá rõ về nguồn gốc lịch sử và diễn biến của tâm lý này ở bài post trên trang số 2 và 3 rồi .

Bây giờ chuyển qua bộ phận quan tâm mà lại quan tâm không đúng cách mà Nam Anh vừa nhắc đến ở trên .

Bộ phận này đầu tiên , cũng như mọi thanh niên khác , đã từng hấp thụ nền giáo dục phổ thông 12 năm của VN . Ta đều đồng ý với nhau là : nền giáo dục là hiện thân của hai bộ mặt lớn hơn nó , đó là nền văn hóa và nền chính trị .

Đáng tiếc thay , văn hóa 4000 năm của Việt Nam cũng như những nước chịu ảnh hưởng của Nho Giáo , chưa bao giờ đề cao tính độc lập trong tư duy , hành động của con người cá nhân (individual), mà dường như đặt nó ở dưới tính tập thể ,cộng đồng , ở dạng : lợi ích chung của xã hội , tính trật tự (order) , ổn định ( stability) và đẳng cấp (hierachy) .

Một phần , nó là kết quả của xã hội tiểu nông , phong kiến gia trưởng , trong đó , cộng đồng chọn nơi cư ngụ ở hạ lưu những con sông lớn . Đây là đặc điểm địa-chính trị có lợi cho việc củng cố quyền lực phong kiến mang tính tập trung .

Điều này có những hậu quả tai hại , khiến cho tính độc lập trong tư duy , hành động của con người dần bị trói buộc ( mặc dù nó ngày càng có xu hướng cựa quậy , vùng vẫy để thoát ra ,nhất là từ thế kỷ 19-20) , gây ra xu hướng lệ thuộc .

Cuộc cách mạng đánh đuổi ngoại xâm của thế kỷ 20 , chỉ có thể dành lại được độc lập và thống nhất về chủ quyền lãnh thổ , nhưng không thể dễ dàng thay đổi được tâm lý này , đã bén rễ và trở thành một bộ phận của văn hóa dân tộc .
Vì thế , nền giáo dục trong môi trường văn hóa như vậy , chắc chắn sẽ vẫn bị ràng buộc bởi những tư duy một chiều đó .

Chưa hết , tâm lý này , trong thế kỷ vừa qua , tiếp tục tìm được đất sống trong thể chế chính trị . Giáo dục Việt Nam từ trước đến giờ , chúng ta đều biết là luôn ngụp lặn trong tầm ảnh hưởng của các đường lối chính trị của nhà nước ( tuy đã có nhiều thay đổi ở tầm vi mô trong thời gian gần đây ) .

Hai yếu tố đó , kết hợp lại với nhau trong nền giáo dục , đã góp phần đúc ra một lớp thanh niên , mà tư duy phân tích độc lập , đa chiều phải gọi là rất yếu kém .

Và đó là hành trang để họ bước vào con đường quan tâm đến VMQG .

Những người này khi bắt đầu có ý thức về vận mệnh quốc gia thì họ sẽ tìm kiếm thông tin ở đâu ?

Báo chí , truyền thông nhà nước là điểm xuất phát , dĩ nhiên . Nhưng báo chí truyền thông nhà nước cũng lại vẫn mắc cái bệnh y hệt nền giáo dục ( mặc dù cũng đã có một vài xu hướng cởi trói rất đáng ghi nhận). Thế là thông tin họ thu nhận được , qua đầu óc kém về khả năng suy luận , phân tích đa chiều , cũng sẽ ở trình độ như vậy thôi .
Một bộ phận trong số này tiếp tục con đường nhận thức theo một ngả rẽ khác .
Họ bắt đầu tiếp nhận về thế giới hiện thực một cách đa dạng , phức tạp , nhiều màu sắc hơn . Phương tiện truyền thông lúc này đã rất phát triển , không còn bị giới hạn về không gian nữa . Internet trở thành nguồn thông tin thứ hai . Tài liệu ở đây không còn là của riêng nhà nước nữa . Có rất nhiều nguồn tin của thế giới bên ngoài , trong đó nổi bật nhât là của cộng đồng người Việt hải ngoại . Quan điểm của các nhóm này rất phức tạp , trong đó ,ngoài những tiếng nói độc lập , khách quan , còn phải kể đến cả những quan điểm quá khích , hận thù và cực đoan của một số phần tử cơ hội chính trị ở hải ngoại . Những người này khéo léo khai thác chuyện quá khứ giữa người Việt với nhau và những sai lầm có thật của chính quyền Việt Nam , thổi phồng lên , nói là để đấu tranh cho nhân quyền Việt Nam nhưng thực chất là để mưu cầu tư lợi ( chính họ đã bôi xấu danh dự của những người tranh đấu vì dân chủ đích thực và chỉ làm lợi cho giới lãnh đạo bảo thủ trong nước ) .

Đối với thanh niên trong nước , còn ở trong cái tuổi " dễ khóc , dễ tin " , thì họ lại dễ bị tác động bởi những quan điểm cực đoan một chiều này hơn là ôn hòa , khách quan . Hơn nữa , vì họ vẫn chưa khắc phục được sự yếu kém về phương pháp tư duy ( critical thinking) ( vốn là hậu quả của nền giáo dục phổ thông VN) , quan điểm của họ lại dần bị lôi kéo về thái cực bên kia .

Kết quả có thể được kiểm chứng ở những diễn đàn độc lập như BBC Vietnamese .

Ở đó , trong các bài bình luận của thính giả nghe đài ( mà đa số do các bạn thanh niên viết) , ta thấy rất ít bài mang tính khách quan , tôn trọng sự khác biệt .
Phần lớn có thể được chia ra 2 loại , tương ứng với 2 thái cực tư duy như đã nói ở phần trên . Cả 2 loại , đúng như Nam Anh nói ,chỉ gây thêm chia rẽ và hoàn toàn không giúp thanh niên tìm được con đường cải tạo thế giới hiện thực ,dù họ thực lòng quan tâm đến VMQG .

Theo tôi , giải pháp thiết thực nhất để từ nay về sau chúng ta không có thêm những thanh niên như vậy , có lẽ nằm ở giáo dục . Lí do là chúng ta không thể thay đổi được đường lối chính trị và văn hóa trong một sớm một chiều . Kêu gọi nhà nước phải thành thật hơn trong tuyên truyền ... thì không khả thi cho lắm !

VD phương án của tôi là :
trong chương trình giáo dục , để đảm bảo nhu cầu đào tạo ra những con người có năng lực hội nhập toàn cầu , có tư duy kinh tế , kinh doanh ... tốt
chúng ta hoàn toàn có khả năng thuyết phục bộ giáo dục , đưa vào môn học dạy cho học sinh kỹ năng tư duy độc lập , óc phân tích sâu sắc , đa chiều , đặt và trả lời câu hỏi cho đúng...

Từ điểm xuất phát như thế , tôi rất trông đợi là thanh niên sẽ biết áp dụng cái tư duy này để phán xét các vấn đề vận mệnh quốc gia một cách đúng đắn , chân thực hơn .

Bản thân tôi hiện nay đang cùng một người bạn đang du học ở Mỹ , mở một lớp dạy thêm tiếng Anh cho học sinh cấp 3 . Chủ trương của chúng tôi là thông qua việc rèn luyện các kỹ năng tư duy trong việc viết lách ( essay hoặc research paper) , tranh luận (argument), thuyết trình (presentation), kèm theo những đề tài tranh luận thiết thực như các giá trị Nho Giáo , đề án xây dựng trường đại học tầm cỡ quốc tế ở VN, toàn cầu hóa... , để thanh niên , học sinh sinh viên bước đầu làm quen với những vấn đề quốc gia đại sự và học được kỹ năng tư duy đúng đắn .

Phương châm của môn viết : " Learn to write , write to learn" chính là ở chỗ đó

Tất nhiên , công việc của chúng tôi mới chỉ tác động đến một bộ phận rất nhỏ học sinh ,sinh viên . Nhưng dù sao , tôi vẫn coi nó là bước thử nghiệm nghiêm túc một số ý tưởng về cải cách giáo dục của mình .
 
Chỉnh sửa lần cuối:
uhm bài post của em , em cho rằng thiếu sót rất nh` vì đang ko đc vui post để chửi cái con ngu mà thik trình bày nh` là chính :| ý kiến của nó nói toẹt ra là giới trẻ đứng lên mà hò mà hét mà biểu tình chống tiếu cực ( cái này bị cấm ) hoặc bùm 1 cái thay đổi pháp luật , áp dụng chế tài , xử phạt mạnh các hành vi vi phạm ( cái này ko có tiếng nói thì bố chúng nó chả làm đc ) ... nó quên mất trong độ tuổi của nó cần làm j` :| thế thôi

Thứ nhất là em ngu hay ko mặc kệ em, anh ko có q` xúc phạm em như thế,cho dù là chúng ta đang tự do ngôn luận. Hơn nữa em ko nghĩ là mình ngu :| .
Thứ 2 ý kiến của em ko phải như anh nói. Em chỉ muốn có thêm các ý kiến khách quan để phân tích. Em ko kêu gọi giới trẻ đứng lên làm cái gì cả. Nếu xem xong ct mà họ thấy cần thì tự đứng lên,ko thì thôi. Em cũng ko muốn mình là thành phần kêu gọi phản động >"< . Em chỉ nói đến 1 cuộc tranh luận. Đơn giản là em thuộc bên phản đối. Và em cho rằng em đúng, chẳng có gì sai cả khi nói rằng phần lớn thanh niên VN hiện nay sống cuộc sống hưởng thụ và ít quan tâm đến vận mệnh đất nc. Có ai dám nói hơn 50% tn VN quan tâm đến vận mệnh đất nc và đang ra sức xay dựng phát triển đất nc ko?
Độ tuổi của em ah ? Em quên cái gì ? Nói như anh thì có phải anh đang khuyến khích em ko cần lo cho đất nc mà hãy cứ biết thân phận mình thôi là đủ ko ? Như thế thì Tn Vn nhận thức đc cái j đây?
Nói thật là nếu ko tham ja ct này thì chắc em cũng chẳng hơi đâu mà tìm mấy cái này, mà bị chửi là con ngu :| . Nhưng dù sao em cũng tham gia rồi, và chắc chắn sau ct này em sẽ rút ra đc nhiều vde khác nữa,và nhận thức cũng khác. Em thiếu kiến thức. Uh đúng. Nhưng em cũng ko ngu đến mức ko biết j cũng ti toe ở đây !

Em thấy chúng ta đang đi sâu nói về chính trị, nói về nguyên nhân và lí do, cuối cùng đi đến là tại ngoại cảnh nên Tn ko đc nói, ko đc làm. Thế thì cuối cùng rút ra tn chả có lỗi gì mất ! Hôm nay em và anh Bách đã nói chuyện và thống nhất chủ đề này chỉ nên giới hạn ở những vấn đề trc mắt chứ ko đi sâu
vào những vde chính trị . Em cũng mong chúng ta chỉ thảo luận về những vấn đề có thể thấy đc như thanh niên VN hiện nay trong con mắt mọi ng ntn ? Mọi ng có thấy là thanh niên VN hiện nay đang thờ ơ vs VMQG hay ko ? Đọc nh` bài poz nhưng em thấy ai cũng chỉ đi vào phân tích lí do vì sao thanh niên ko quan tâm. Phải công nhận là họ ko quan tâm thì mới phân tik lí do vì sao họ ko quan tâm chứ ! Đúng ko ah ?
 
Gợi ý giúp em Trang trả lời 2 câu đầu của Nam Anh :D

1: Nhưng còn rất nhiều đứa thiếu trách nhiệm với chính bản thân mình, ko chịu cố gắng. Ngoài ra cái tỉ lệ selfish-ism đó ko hề nhỏ, họ lo cho bản thân nhưng sẵn sàng làm hại đến ng khác, họ giàu lên nhưng số vì họ mà nghèo đi còn lớn hơn. Nếu 2 dạng này mà chiếm tỉ lệ lớn thì ko thể ngụy biện dc (việc của em Trang là chứng minh :D)

2: Đúng là rất ko nên đánh giá 1 ng đơn giản như vậy, nhưng khi đánh giá nhiều ng thì có thể. Có thể có sai số trên một số ng, nhưng có thể áng dc tỉ lệ quan tâm và đánh giá dc sai số của đánh giá. Ko thể kết luận tỉ lệ quan tâm là X1 nhưng có thể kết luận “với độ tin cậy 95% thì số quan tâm nằm trong khoảng X1->X2”. Tức chứng minh xác suất rất cao kết luận là đúng. Ý là thế, còn diễn đạt thì có lẽ nên viết lại :))

Còn cái tư duy phân tích nhiều chiều ko có đơn giản vì ko có nhiều chiều để mà phân tích, cứ hình dung nếu ném cho cả một đống thông tin thì dù muốn hay ko cũng phải cố mà chọn lấy cái đáng tin nhất (tất nhiên nói với ng muốn tìm hiểu, chứ họ chỉ muốn nói cái định kiến thì chả có cách nào). Tuy vậy cái này đã thay đổi rất nhiều rồi, vì VN ngày càng hội nhập với thế giới. Tất cả những hạn chế sẽ phải dc xóa bỏ, vấn đề chỉ là lộ trình như thế nào thôi. Cái này cũng ko thể nói muốn hay chống gì dc, vì nó là quy luật. Một số vấn đề ko quá nghiêm trọng đã ngày càng dc đưa nhiều chiều để ng dân làm quen rồi, vì nhà nước lo hộ hết làm sao dc. Khi mới làm quen thì ko thể đẩy ngay những cái nhạy cảm dc, vì có những cái ko thể bù đắp lại một khi đã sai lầm, nhưng cũng chẳng ai che cả trời mãi dc, vấn đề chỉ là thời gian thôi.

Một vấn đề quan trọng là nguồn lực nào cung cấp thông tin cho ng dân? Nhà nước lấy đâu ra khả năng mà tuyên truyền tất dc. Bất cứ cái nhìn nào cũng phiến diện, nếu còn trông chờ vào tuyên truyền thì còn phiến diện, dù vô tình hay cố ý. Phải cung cấp 2 cái: thông tin và khả năng xử lý thông tin (dân trí), trong đó cái xử lý sẽ dần có khi có cái trước. Tuy vậy cái này rằng buộc chặt chẽ vào kinh tế, Internet hay truyền hình cáp, vệ tinh, báo chí…. đâu phải đã có ở tất cả mọi nơi. Khi có đầy đủ những cái này thì chắc ko ai còn cần tuyên truyền đâu, hoặc nó cũng chỉ đóng vai trò 1 cái tham khảo như tất cả các nguồn khác (thực ra còn một rào cản ngôn ngữ!). Những cái như WTO ng dân khá hờ hững đơn giản cũng vì cái gì cũng nhìn nhà nước rồi. Phải chờ họ uống vài ngụm nước rồi mới chịu học bơi thôi, có lẽ uống sớm ngày nào càng tốt ngày đó.
 
Chào mọi người. Em là thành viên mới! Em là bạn nhưng cũng là đối thủ của Mai Trang trong chương trình ALL CONNEK. Em cho rằng: "Thanh niên Việt Nam đã, đang và sẽ tiếp tục quan tâm đến vận mệnh quốc gia".
Trước hết, theo như cô giáo môn... GDCD của em hướng dẫn thì VMQG là sự sống còn và phát triển vể mọi mặt của mỗi quốc gia. Người quan tâm đến vận mệnh quốc gia phải là những người có bản lĩnh chính trị (tức là tin vào con đường chủ nghia xã hội ý ạ, nhưng mà em thấy nhiều người muốn theo tư bản lắm :D), phải có trí tuệ và phẩm chất đạo đức.
Em cho rằng thanh niên VN có quan tâm đến VMQG, vì trước hết họ đã có bản lĩnh về chính trị. Chẳng phải thanh niên VN chính là lực lượng nòng cốt, trực tiếp tham gia vào những cuộc đấu tranh chống Pháp và Mĩ, quyết tâm giành lại độc lập tự do cho dân tộc, cho nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa VN ta hay sao? Hơn nữa, thanh niên VN ngày càng có trí tuệ, biết bao bạn trẻ thế hệ 8X, 9X đã đạt giái cao trong các kì thi quốc tế, lần này IMO 48, đoàn VN đạt 3 HCV và 3 HCB. Các bạn trẻ chúng ta chẳng phải đang phấn đấu học thật giỏi để đỗ đại học và đi du học, trước hết là cho mình, nhưng khi đó các bạn còn mang vinh dự về cho gia đình, góp phần nâng cao chất lượng giáo dục và vị thế của VN, vậy là các bạn ấy đang quan tâm đến VMQG đấy thôi. Còn phẩm chất đạo đức, cả thế giới đều biết đến dân tộc VN với sự cần cù, chăm chỉ trong lao động, tinh thần vượt khó, tương thân tương ái. Ngày nay, hàng trăm ngàn thanh niên VN đã đi tình nguyện ở những nơi xa xôi, đã hiến máu nhân đạo để cứu sống hàng trăm người. Và họ được gì khi làm việc đó, không được tiền cũng chẳng được tiếng tăm, nhưng những con người ấy vẫn tận tụy với lựa chọn của mình. Tất cả những điều đó đủ để chứng minh: thanh niên VN rất quan tâm đến VMQG.
Em ko phủ nhận có những người ko hề biết đến xã hội xung quanh mình, họ sống ích kỉ, ăn chơi sa đọa vào những lạc thú tầm thường. Nhưng cài gì cũng có hai mặt, đó chỉ là mặt trái, là một phần nhỏ thuộc tầng lớp thanh niên mà thôi. Còn những người có quan tâm nhưng ko làm gì cả, họ e dè, ko dám đứng lên. Vậy thì những người Việt trẻ, những người quan tâm đến VMQG để làm gì? Họ chính là những người cần phải thức tỉnh bộ phận thanh niên đó và vận động họ hướng đến tương lai. Đó là những gì thanh niên VN nên làm để đưa Vn xứng tầm thế giới.
Rõ ràng, thanh niên VN rất quan tâm đến VMQG!
 
thế em Thủy có biết CNXH là cái gì ko? để đạt đc CNXH cần phải có điều kiện gì? tại sao tỉ lệ các nước CNXH trên thế giới lại ít thế? nếu VMQG gắn liền với CNXH thì tức là thanh niên ở các nước TBCN ko quan tâm đến VMQG của họ à ?

những cái em nói về "vinh dự cho gia đình", "vị thế của quốc gia", "đưa VN xứng tầm thế giới" anh thấy toàn là những giải thưởng mang tính tinh thần, chẳng góp đc 1 điểm nào cho vận mệnh quốc gia. thanh niên cần học tập, tiếp thu kiến thức cho bản thân mình để có thể tự tin đối mặt với những cơ hội và thử thách khi đất nước hội nhập vào thế giới, chứ ko phải vì 3 cái thứ kia.
 
anh phải công nhận là hệ thống quan điểm và cách tư duy của em Thủy hơi bị khó đỡ đấy !

chưa vào trận mà em đã lôi cả cái vũ khí "lý tưởng XHCN" kia vào để dọa đối phương thì Trang thua là cái chắc rồi .

Anh có muốn gỡ hộ Trang cũng không biết bắt đầu từ đâu .
 
2 em khiến mình không muốn xem All Connek nữa :| Mỗi em phiến diêện1 kiểu :|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bạn Thủy chém gió mát lạnh cả xương sống.=)) Có thể ở lớp GDCD bạn đc 10 nhưng lên All connek thì...;))
Bây h muộn rồi, em ko đọc lại hết đc cả topic, nói luôn vào vấn đề vậy.
Re: Thanh niên Việt Nam hiện nay có quan tâm đến vận mệnh quốc gia?
V6 thâm thật, cho 1 câu mà trả lời có hay không đều bị bẻ cho què mỏ.:)) Vấn đề là, thanh niên VN là những ai? Trong hàng triệu cái đầu của lớp 8x, có hàng triệu cái suy nghĩ, và trong vô vàn vấn đề của cuộc sống, cũng có những vấn đề liên quan đến VMQG (em ko tính 9x, xấu hổ lắm, nhục lắm :">).
Theo em, theo 1 quy luật phổ quát, tồn tại những thanh niên quan tâm đến VMQG này. Nhưng vấn đề là bao nhiêu?:))
Thôi lan man quá, nghĩ làm gì, V6 là cái chương trình có vẻ kinh tế, quay thôi, chứ có hỏi ý kiến đâu.:-j
Em Trang phải bảo là KO chứ gì...:-?

Đầu tiên là gọi Bác Hồ về, lôi di chúc của Bác ra mà phang đối thủ trước.:)) Qua đó nhấn mạnh vai trò của thanh niên rồi phân tích VMQG là gì, quan trọng ntn.
Sau đó, em phải xoáy sâu vào lớp trẻ ăn chơi, ko thèm học tập, chỉ biết hưởng thụ, chơi bời. Đã ko học thì nghĩ đến VMQG làm gì.=)) Nhưng mà cái này ko dễ vì nó nói thẳng ra là nhạy cảm. Nên em phải đưa vào từ từ, tức là từ những biểu hiện dễ gặp nhất đến cực đoan nhất, cứ thế mà chém. Nhấn mạnh với em là muốn thắng đối thủ, em phải bám vào chiêu bài đả kích này. Còn đấm xoa thế nào thì anh nghĩ lớp Văn đủ trình độ để điều hòa.;)) Nhớ phải thận trọng đó.
Đâm bị thóc chỗ này xong thì em mới đi chọc bị gạo vài chỗ nữa. Em phải luôn luôn so sánh, lấy dẫn chứng với nước ngoài. Nhớ là lấy đều ở các nước, từ châu Mỹ đến châu Phi, nước giàu đến nước nghèo, v.v... Càng nhiều càng rộng...càng tốt.:-j Sau đó phải chê khéo đám thanh niên ăn chơi kia.
Để thêm phần đa dạng, em cũng nên nhấn mạnh nước ta còn nghèo này, dân trí thấp này, thanh niên học tập, lao động vất vả này...blah blah...vô vàn lý do để mặc kệ VMQG.:))
Đó là phần để đánh nhau, còn bây h là đòn dứt điểm. Em chuẩn bị kĩ mấy lời kết thật hay, trên tinh thần tin vào tương lai, rồi pha thêm 1 tí tinh thần cổ động thanh niên. Mấy cái này thì cứ bê ngôn ngữ Đoàn vào.:))

Lớp Văn thì cứ thế mà nói, ko sợ thua đâu, ah mà bây h đi tìm dẫn chứng đi. Mình biết nhiều hơn người ta, chả đáng thua đâu.:-j
----------------------
Em nó hỏi thì em chỉ cách thôi chứ đấy ko phải tất cả quan điểm của em.:p Để thảo luận thì hôm khác.:p
 
Nói thật là thằng thì hơi khó, vì giám khảo chả lẽ lại chấm cho bên em Trang thắng :-? Rõ ràng chả ai muốn nói rằng: Đúng, thanh niên Việt Nam chả quan tâm gì đến vận mệnh quốc gia!

Cho nên, theo anh nghĩ, em Trang cố gắng là cố gắng tìm nhiều bằng chứng, để chỉ cho người ta thấy thực trạng của thanh niên Việt Nam bây giờ thôi. Có những bộ phận thế này thế kia. Và điều đó cho thấy có một bộ phận không quan tâm đến vận mệnh quốc gia.

Nói thật là, nếu chấm điểm, anh sẽ chả cho em hay đội bạn thắng, vì suy cho cùng, em nào nói cũng không hoàn toàn đúng.

Quan trọng là sau buổi hôm đó, người ta thấy gì, rút ra cái gì từ đó. Quan trọng không phải là thắng hay thua, mà là em đã thể hiện bản lĩnh gì ở đó. Giữa hai giải thuật của một bài toán, người ta chấm cho giải thuật tối ưu hơn được thắng, nhưng không có nghĩa là giải thuật còn lại bị lãng quên ;)

@Lộc: Xin lỗi em, nhưng anh muốn góp ý với em về cách viết bài của em. Cái này không phải dạy đời, nhưng anh thấy em nói bắt đầu giống Kim Hùng rồi đấy ;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
ơ thế VN ko phải đang "xóa đói giảm nghèo" , "nâng cao vị thế trên trg` quốc tế " vân vân và vân vân như Đảng và nhà nước hát trên VTV hả em Lộc ;;) tiến bộ phết đấy chứ , chả j` thì chúng ta sắp thành rồng châu Á rồi ;;) tăng trưởng KT những 8% 1 năm cơ mà :)) ( tuy lạm phát thì hơn cả thế :p ) thế nên đừng lôi vấn đề KT vào VMQG em ạ :) chả j` thì KT ko liên quan j` đến hội đồng nhân dân , củng chả thấy ảnh hưởng j` đến QH có chăng chỉ đốt đít mấy bố bộ Tài chính mà thôi :-j
thế thì hình như lại chả có lí do j` để phủ định việc quan tâm đến VMQG rồi nhờ ;;) quay lại với bài của bạn Nam Anh ???
>>> 1 vòng luẩn quẩn đúng tiêu chí của All Connek :)) tất cả cùng kết nối ... đầu kết nối với cả ass =)) 2 bên tranh cãi mệt nghỉ rồi thống nhất chung đưa ra 1 phương án gần giống như câu hỏi 8-} ( tiện nói luôn là đây là dạng văn Tổng - phân - hợp mà các bạn và các em đã và đang đc học =)) )
có vài ý ném đá Cuốc hội mong mọi ng` đừng mắng em tội nghiệp :))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
xem chừng topic đã bắt đầu đến chỗ loạn rồi , tôi sẽ chỉ tóm tắt lại và kết nối ý của những bài post trước của mình , cùng với một vài ý kiến khác, bạn/anh /chị/em nào có hứng thì tranh luận cùng :

* Tình hình chung và một số nguyên nhân đi kèm :

- Bộ phận số 1 : đại đa số không quan tâm gì đến VMQG ( không tin ư ? vậy ra các hàng game online mà phỏng vấn , hay vào các kí túc xá ở các trường đại học xem sinh viên họ nói chuyện với nhau về chủ đề gì ? ) .

Nguồn gốc lịch sử và diễn biến của tâm lý này rất phức tạp : có thể là ảnh hưởng từ giáo dục gia đình( các ký ức đau thương về quá khứ khiến cha mẹ không khuyến khích con cái quan tâm vào chuyện gọi là "chính trị" ) , hay cũng có thể là do nhận thức của bản thân họ về sự vô ích của việc quan tâm đó ( quan tâm đi để rồi chẳng có thẩm quyền hay tiếng nói để giải quyết (Đòi hỏi à , phản đối à ? Thách thức chính quyền sao ?) . Tuy nhiên , nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là 2 cái sau :

+ nỗi lo về việc làm , học hành , địa vị cá nhân của bản thân (phải lo trước đã ) . Mặt tích cực của nguyên nhân này nằm ở chỗ : một số người vì biết thân biết phận , họ sẽ chú tâm vào học hành và gây dựng sự nghiệp . Đó cũng là con đường mà họ sẽ , bằng một cách nào đó , cống hiến cho quốc gia sau này ( chứ ko phải ngay lúc này) .

+ nhu cầu , tâm lý đặc thù của lứa tuổi . Bao nhiêu việc phải làm : chơi bời , giải trí , thời trang , yêu đương . Lo chuyện chính trị có mà già cả người ? Với lại , một khi đã thành tâm lý chung của lứa tuổi , mình mà quan tâm chắc sẽ bị bạn bè nó bảo là dở hơi , lập dị ! Mặt cực đoan nhất của nguyên nhân số 2 này có thể dẫn đến sự lún sâu vào tệ nạn xã hội .

- Bộ phận số 2 : một số nhỏ hơn số bên trên . Bộ phận này có quan tâm nhưng nhận thức lệch lạc , phiến diện , một chiều . Từ cái nhận thức ấy , khiến cho họ chẳng biết có hành động gì cụ thể , để cải thiện hiện tình VMQG .
Số này có 2 dạng : dạng 1 ảnh hưởng nặng nề của tuyên truyền 1 chiều của nhà nước . Tư duy sơ cứng , lệ thuộc , hễ cứ ai nhìn vấn đề khác mình đi một tí là gán cho ngay cái mác " phản động " .
Dạng 2 thì ngược lại . Bị ảnh hưởng quá nặng của mặt tiêu cực truyền thông hải ngoại nên quan điểm cũng phiến diện không kém . Nảy sinh tâm lý bất mãn , chửi bới cũng loạn cả lên . Suy cho cùng , cả 2 đểu chẳng giải quyết được việc gì .

Nguyên nhân của hiện tượng này là : hoặc là nguồn thông tin đến với họ quá hạn chế . Hoặc là khả năng tiếp nhận thông tin , phân tích tổng hợp , tư duy đa chiều quá kém . Nguồn gốc sâu xa của nó , bắt nguồn từ :
+ sự kém về phát triển của các phương tiện truyền thông tại vùng sinh sống

+ ảnh hưởng của các mặt tiêu cực của nền văn hóa và chính trị , để lại dấu ấn đậm nét lên nền giáo dục . Từ nền giáo dục đó , đào tạo ra những lớp thanh niên mà kĩ năng tư duy bị teo tóp lại .


_Bộ phận số 3 : cũng khá ít .

Một số thanh niên không bị rơi vào mặt nào cực đoan cả . Họ tâm niệm , quan tâm đến VMQG và hành động phải theo khả năng và lòng nhiệt huyết của bản thân .

Số này bao gồm những bạn mà thật lòng quan tâm và yêu thích các hoạt động tình nguyện ,liên đới xã hội , phục vụ cộng đồng . Tuy nó không hẳn là quan tâm đến VMQG theo nghĩa ở tầm vĩ mô như là kinh tế , chính trị , ngoại giao ... nhưng ít ra , theo nhận thức của họ , đó chính là đóng góp cho quốc gia . Quả thực , các công việc đó ( với điều kiện là làm một cách thực lòng , không vụ lợi) , đã giúp họ có ý thức sâu sắc hơn về hiện trạng đất nước , và kêt quả của những công việc đó có thể giúp tăng cường tình đoàn kết dân tộc ( giữa thành phố với nông thôn , miền xuôi với miền ngược) .Đó chẳng phải là một phần VMQG sao ?

_Bộ phận số 4 : cũng rất ít .
Quan tâm thực sự và nhận thức được đúng đắn , không cực đoan , lệch lạc về các mặt tích cực cũng như thối nát của xã hội và cả hệ thống chính trị , nhưng bất lực , vì không đưa ra được phương án để giải quyết , hoặc chẳng có thẩm quyền gì để giải quyết .

Lí do sâu xa một phần cũng là ở ta thiếu tự do ngôn luận , khiến các cháu không có cách nào để công khai họp nhau lại để cùng bàn bạc (chả lẽ lại họp lén lút và với một số lượng người quá nhỏ bé ?) .



* Giải pháp :

_ giải pháp cho bộ phận 1 và bộ phận 4 :
yêu cầu những thay đổi sâu sắc , rõ ràng, về đường lối chính trị (tự do ngôn luận , nhân quyền ) và cả ý thức xã hội , văn hóa . Cả 2 cái đều không thể có trong ngày một ngày 2 , thậm chí , chưa biết khi nào mới thay đổi được --> Bó !
Thôi thì , đối với các cháu mà hiện giờ không quan tâm việc quốc gia đại sự , nhưng mà biết tu chí học hành , chăm lo sự nghiệp thì cứ khuyến khích đi . Chính các cháu ấy sau này sẽ cống hiến rất tích cực cho sự phát triển chung của xã hội . Có thể đó chỉ là gây dựng được thương hiệu cho doanh nghiệp của mình , giúp giải quyết được công ăn việc làm cho bao người , nộp ngân sách bao tỉ đồng , chứ chẳng cần thiết phải ngồi lo hiến kế cho việc cải tổ chính trị , dân chủ đa nguyên , diệt tham nhũng hay công bằng xã hội ... mới được coi là quan tâm VMQG nhỉ ?

Còn bộ phận thanh niên dính vào tệ nạn xã hội , thì chính là thành phần đáng lo ngại nhất . Để giải quyết vấn đề này , đưa họ từ chỗ ăn chơi sa đọa đến chỗ ngồi suy tư , âu lo , trằn trọc cho vận mệnh quốc gia là điều không tưởng ! Chúng ta chỉ có thể giáo dục , tạo cho họ công ăn việc làm để họ xa rời cái xấu và hòa nhập cộng đồng . Thật lòng mà nói , nếu bộ phận này mà làm được như vậy , cũng có thể coi như là họ đã biết lo cho vận mệnh quốc gia lắm rồi !

_ giải pháp cho bộ phận 3 :

có lẽ cứ để các cháu tiếp tục hoạt động tình nguyện và công tác xã hội đi . VN đang trên đà mở rộng xã hội dân sự (civil society) , qua đó , các công tác xã hội này sẽ ngày càng bớt ảnh hưởng của đoàn thanh niên (cánh tay phải của Đảng) . Công tác xã hội này ,không những vừa sức các cháu , lại còn cho các cháu có cơ hội để tìm hiểu hiện thực của cuộc sống trên khắp nẻo đường quê hương . Hơn nữa , vì ngày càng sẽ giảm đi vai trò tổ chức và kiểm soát của Đoàn thanh niên nên chúng cũng ngày càng bớt đi tính hình thức , ép buộc , khiến các cháu tham gia tích cực hơn . Đây chính là cách ở Mỹ họ đang làm và ta hoàn toàn theo xu hướng này được .


_giải pháp cho bộ phận 2 :

vì vấn đề chính yếu nhất nằm ở khâu giáo dục . Thế nên cải tổ giáo dục theo hướng tăng cường dạy các kĩ năng tư duy , phân tích độc lập , đa chiều cho các cháu là giải pháp khả dĩ nhất .
Tất nhiên , cái đó cũng sẽ gặp phải một số vướng mắc về mặt chính trị . Tuy nhiên , ngay cả chính quyền Vn cũng phải thừa nhận VN cần một nguồn nhân lực giỏi , có tư duy kinh tế ,xã hội , hội nhập tốt với thế giới . Thế nên ta có thể thuyết phục bộ giáo dục đưa vào chương trình môn học mà tôi vừa nói . Biểu hiện ra bề ngoài , môn học đó sẽ chủ yếu đi vào cách tư duy đa chiều về các vấn đề thực tiễn của cuộc sống (kinh tế , môi trường, tệ nạn xã hội) chứ không đi sâu vào chuyện chính trị nhạy cảm. Từ bước khởi đầu đó, các cháu sẽ có thể áp dụng tư duy vừa học được để phán xét về VMQG đúng đắn hơn .

** Ngoài những phương án đã nêu , cũng có người cho là nên vận động hay là thức tỉnh thanh niên hãy biết quan tâm hơn về VMQG và phải có hành động . Tuy nhiên , một khi chưa giải quyết được các nguyên nhân tiềm ẩn , bằng các biện pháp đã nêu , thì tuyên truyền , kêu gọi cũng chỉ là công dã tràng !


*** Thực ra là còn 3 bộ phận nữa , nhưng tôi chưa có thời giờ để viết và cũng chưa biết nên xếp vào đâu , nếu đi theo nguyên tắc phân loại ở trên , nhờ các bạn góp ý :

_ các thanh niên đi theo "con đường của Đảng" : họ vươn lên nắm các cương vị lãnh đạo trong Đội , rồi sau đó là Đoàn ?

_ các du học sinh VN ở nước ngoài ( có thể là học xong không chịu về ngay hoặc cố gắng ở lại luôn ) ?

_ các thanh niên Việt Nam ở hải ngoại ( có thể là thuộc cộng đồng người Việt tỵ nạn trước đây hoặc mới sang nhập quốc tịch nước ngoài , theo các diện đoàn tụ gia đình , hoặc bảo lãnh ...)
Trích dẫn nguyên văn nghị quyết 36 thì đây vẫn được coi là khúc ruột ngàn dặm , không thể chia cắt của dân tộc Việt Nam .
 
Chỉnh sửa lần cuối:
theo ý kiến của anh thì All connect ko phải là một cuộc thi để có bên thắng bên thua. ng ta nghe em tranh luận để hiểu đc cái tư duy trong đầu em, về quan điểm của lứa trẻ bây giơ với vấn đề đc đưa ra. chứ đọc bài Lộc ở trên cảm giác như đọc 1 cái hướng dẫn làm quest trong gamevn quá :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên