Mỗi người đến sớm đều có một lí do riêng
“Mỗi người đến sớm đều có một lí do riêng”-Nó lẩm bẩm khi ông bảo vệ đưa cho nó cái vé,giọng càu nhàu ngái ngủ.Nó nhận cái vé, định chào buổi sáng nhưng cổ họng khản đặc,có lẽ tại tối qua nó uống nước đá.Nhưng có vẻ ông bảo vệ không quan tâm đến sự vô phép của nó, ông cầm ấm chè trên tay,khói chè thơm và chát bay lan toả, đậu trên lưỡi nó vị ấm ấm thân quen.
Buổi sáng đầy mây và sương.Bầu trời như một tấm kính bám đầy hơi nước.Từ trên những tán cây cao,tiếng chim ríu rít không yên,cứ như bồn chồn muốn làm gì đó.Nó định lên lớp,rảo bước qua sân bóng rổ.Chợt nó khẽ khựng lại,cứ như bị ma lực vô hình của tiếng đập bóng kéo lại.Trên sân,1 đứa con trai lớp bên-mà nó chưa hề nói chuyện bao giờ-bám quanh cái vòng bóng rổ,ba lô vứt lăn lóc 1 góc sân.Nó đứng lại,lặng lẽ ngắm qua khung hành lang cảm thấy cứ như mình đang xem 1 khúc phim quanh chậm.Rồi bỗng nhiên chợt nhận ra mình thật ngớ ngẩn,nó bối rối quay đi.
“Lí do của tên này là tập bóng rổ”-nó khoan khoái nghĩ khi đã có cớ để chứng minh cho cái triết lí ban đầu của nó.Nó rón rén bước vào lớp,thở 1 hơi dài trước khi nhét cặp vào ngăn bàn.Và rồi nó lặng lẽ bước qua sân bóng rổ,qua sảnh đường để bước vào thế giới bí mật của nó,cái nơi hoang dại chẳng ai thèm để ý sau gara của trường.
“I can show you the world…”-nó giật mình và chợt khựng lại trước khi sắp sửa thò chân vào như thường lệ.Nó chăm chú và gần như nín thở để nghe tiếng hát nho nhỏ:”Tell me princess now when did you last let your heart decided… ”.Tiếng hát của 1 thằng con trai!Và nói trắng ra là chẳng hay tẹo nào nhưng có lẽ tiếng nói thì sẽ rất hay .Tiếng hát nho nhỏ,trầm.
“A whole new world, a dazling place I never knew”…
_A whole new world-nó buột miệng.Tiếng nói của nó vẳng lại trong không gian buổi sáng yên tĩnh,cắt đứt tiếng hát vẫn vang lên từ nãy đến giờ.
Tiếng người đứng dậy làm nó chết đứng.Tiếng bước chân càng ngày càng tới gần đánh thức nó,và nó bỏ chạy.
Chắc chắn thằng nhóc kia đã nhìn thấy nó,nhưng nó vẫn cắm cúi chạy,tưởng tượng ra ánh nhìn của thằng nhóc đang bám sau lưng.
Tiết học đầu tiên cuả thứ hai là tiết Sinh hoạt.Nó ngồi nhìn bâng quơ ra cửa sổ trong lúc cô đanng bận quở trách lũ học sinh bị ghi trong sổ đầu bài
“A whole new world”-nó lẩm bẩm.Lúc này nó đã bình tĩnh lại và bắt đầu thấy buồn cười.Một thằng nhóc hát một mình ở chỗ ít người đến và hát một cái bài rất hợp với chỗ đó-a whole new world.Nhưng quả thật thằng nhóc là người thứ hai sau nó lui tới chỗ này để yên tĩnh 1 mình.
_Sáng nay cậu đến muộn hả ?-tiếng đứa ngồi bên cạnh thì thầm cắt đứt dòng suy nghĩ của nó
_Không-nó buột miệng
_Sáng nay tớ không thấy cậu,cậu không vào lớp luôn hả?
_Ừ…-nó ậm ừ.Nó ngó lơ,chuyển hướng nhìn từ cửa sổ sang cô chủ nhiệm,tai chợt dỏng lên.”Học sinh mới…”
Nó hơi giật mình,trống ngực khẽ đập mạnh 1 cách náo nức.
“Khoảng 5’ nữa bạn sẽ đến,vậy cô mong các em hãy thân thiện và cùng giúp đỡ bạn.”…Và…đúng như nó nghĩ,trống ngực nó lại đập mạnh cái nữa như hưởng ứng với tiếng lao xao của lũ cùng lớp:”Bạn trai hay bạn gái hả cô?”.” Một bạn nữ,tên của bạn ấy là Linh”.
“Linh”-nó lẩm bẩm.
” Tiếc thật !Không phải là con trai”. Đứa bên cạnh nó mộng mơ với lũ con gái ngồi dưới:”Tớ chỉ mong là 1 đứa đẹp trai”.Lũ con gái nhao nhao hưởng ứng và nó cũng hưởng ứng,tuy nhiên chỉ dám thầm trong ý nghĩ mà thôi.
“Cạch”-tiếng cửa mở làm cả lớp im lặng trong 1 phút.Rồi tiếng xì xào 1 cách hào hứng lập tức nổi lên khi cô chủ nhiệm bước ra khỏi lớp.
Lại im lặng.Nó nghe rõ giọng mình thốt lên nho nhỏ khi đứa học sinh mới bước vào lớp:”Linh?”. Đứa học sinh mới đưa mắt nhìn nó và trên môi nở 1 nụ cười.Mặt nó có lẽ đang là màu xám ngắt.
(to be continue...)
mọi người đọc hết đi, nếu thấy hay em post tiếp, em đã post bên hạnh phúc...buôn rồi nhưng tí nữa ra xóa, post vào đây thôi