Hà hà...bây giờ anh hiểu tại sao các đồng chí apply vào Trinity đứt liên tục..
...Mọi người nghĩ GPA với TOEFL là quan trọng nhất còn Essay đứng tít đằng sau là không đúng đâu... Cái là một sai lầm rất nên sửa ngay của học sinh VN, nhất là khi các bạn muốn được nhận vào những trường lớn Prince, Harvard, Yale, MIT, Caltech....
- GPA thì chả thằng nào nó quản lý được, ngay o Mỹ trường nọ với trường kia đã khác nhau rồi chứ chả nói là ở tận VN, Harvard năm ngoái còn bị đề nghị hạ điểm xuống vì điểm trung bình của Harvard cao quá...
- TOEFL: cứ cho là các bạn thi TOEFL đạt điểm tuyệt đối đi, thì nó nhận bạn vào trường để dạy tiếng Anh cho bọn Mỹ chắc
... Nó đưa ra cái qui định về điểm TOEFL đối với sv quốc tế để đảm bảo rằng bạn có đủ trình độ tiếng Anh để tiếp thu kiến thức và phát huy những kiến thức đó. Chứ nói thật bọn tàu TOEFL cao ngất ngây nhưng nói chuyện lại cực kém.
Thế nên hai cái trên chỉ là điều kiện cần, nó xem thấy đạt yêu cầu thì xét tiếp còn không thì bị loại ( Theo mình biết thì hơn 90% hồ sơ đạt yêu cầu về hai tiêu chuẩn trên
bởi vì lúc apply các bạn chuẩn bị trước những yêu cầu của nó rồi )
Bây giờ đến phần quan trọng nhất là chọn ra khoảng 25% hồ sơ trong số 90% hợp lệ. Thì cái quan trọng nhất là Essay, cái này thể hiện nhân sinh quan của chính các bạn.
Nói đến Essay thì có rất nhiều cái để nói nhưng nhìn chung sinh viên VN thuộc loại kém. Có rất nhiều Essay của SV Việt Nam kiểu như: Cấp 2,3 rất tự hào học trường Ams, TH một trường PTTH có bề dày thành tích, đào tạo tốt nhất VN.blah blah.. rồi đi thi thành phố, quốc gia được giải nhất nhì ba....Hay kể về bố mẹ, gia đình....Anh chỉ nói chung thôi nhé.
Thứ nhất trường Ams, TH là cái trường khỉ nào làm sao nó biết được. Trừ những trường như Conn Coll hay Bates có quan hệ tốt với Ams ra thì những thằng Prince, Harvard, Yale, MIT, Caltech nó có biết Ams đâu...
Và một điều anh cho là quan trọng nhất, đấy là học sinh VN khi apply rất ít người biết rõ mình muốn học cái gì và sẽ học cái gì, nghĩa là chỉ thích vào học chứ chẳng đam mê một cái gì vì vậy Essay gần như chẳng ai viết về nó.
Có hai bài essay hay ở trường anh sau này đưa lên báo anh xin lấy ví dụ:
- Một essay của một hs Ấn Độ viết về cái giây phút chứng kiến cảnh bố nó bị bênh ung thư chờ chết. Thời gian đấy nuôi lớn ước mơ và ý trí của nó sau này tìm ra thuốc chưa bệnh ung thư, rồi từ đấy nó quyết tâm sang Mỹ học về Biology.....
- Một bài khác của một hs Cambodia viết về một buổi sáng khi nó tỉnh dậy không còn cha mẹ anh em nữa, đến cả họ tên cũng không biết vì còn quá nhỏ, phải lấy họ của người khác...Nó ước mơ được học về luật và quan hệ quốc tế để sau này về làm cho các tổ chức nhân quyền bảo vệ quyền lợi của người dân nước nó.
Câu chuyện về cậu hs người Cambodia mới được đăng lại trên báo Boston. Nếu anh là người xét tuyển thì dù GPA với TOEFL của hai bạn đó không bằng những người còn lại trong số 90% thì vẫn cứ nhận, chắc chắn là nhiều người khác cũng sẽ cùng quan điểm.
Ngoài ra không hề thấy ai đề cập đến việc xác định ngành học là cực kỳ quan trọng, không có trường liberal art nào muốn nhận 100% vào học econ
(lấy thầy đâu ra mà dạy) vì vậy luôn ưu tiên những ai biết rõ mình sẽ học cái gì để cân đối rồi mới đến những người học cái gì cũng được
...
(còn tiếp nhưng phải đi ăn đã
)