Hoàng Phương Anh
(Hoang Phuong Anh_HAO)
New Member
Tôi đã đắn đo ko biết nên mail hay là chỉ để nó là Tâm sự của riêng mình nữa. Có lẽ để tâm sự riêng mình sẽ tốt hơn nhỉ=)
If you hate "love""like" etc=)....OK!
Tôi ổn.
Nếu ko nhầm thì tôi vừa viết đc 1 cái gọi là "love u" thì fải. Và ngay sau đó thì... Cũng được thôi!
Tôi nhìn xong cái stt mà cũng lặng người đi.
Nhìn xong thì nhớ ra rằng đã từng có 1 lần viết ntry cho Bio trong 1 ngày mệt mỏi và lại đọc đc 1 cái cm mà tôi ko biết nói j`. Tôi khóc vì quá đáng quá. Là ng` mà kiểu hate "love""like"etc.Nói thật là khi biết xong tôi còn buồn hơn nhiều lần cái lúc tôi đọc đc cm đấy. Và để rồi tôi cũng phải suy nghĩ nhiều, rồi gạt nó đi mà cười, và coi như m` ko nghe thấy lời tự nhận đấy=). Coi như một vết xây xát nhẹ trong lòng thôi.
Nếu thời gian và yêu thương đủ để nó ko bh tái phát thì hn tôi đã ko fải buồn như thế này. Xl!
Có lẽ chuyện này là của cá nhân thì nghe có vẻ đáng khóc hơn là câu chuyện của quá khứ. Nhưng bởi quá khứ đã cho tôi đủ khả năng để ko khóc. Và cũng có thể bởi hn khi viết n~dòng này thì cx của tôi cũng chả còn nữa rồi, bởi tàn phai!
Cũng được! Khi viết kết thúc những dòng này thì...ko bh tôi sẽ nói kiểu "love u" nữa.
Bởi khi tôi cố mà quên đi và kiểu vui vẻ các thứ để quên kỉ niệm ko mấy vui thì dường như chả có sự hợp tác và mong muốn! Thế nên ko sao!
Tôi sẽ buông và ko cố nữa. Tôi tự cho m` đc phép ko bh nói "love""like" u etc. Nếu có gặp nhau thì vẫn cười vui bt thôi ko sao hết, chỉ là như n~ ng` mà chưa từng bh nói "love""like"etc.
Và tôi cũng tự an ủi m` rằng tôi đã cố. Nhưng có lẽ bởi hành trang của tôi đã hết chỗ và ko thể nhét thêm hay bỏ đi bất kì một ai cả. Thế nhé!
Viết xong tôi thấy thế nào nhờ! Vẫn buồn! Nhưng đã nói là buông mà! Nên sẽ quên!
Có lẽ nếu chuyện này xảy ra với tôi sớm hơn 1 tí để tôi có thể cho list n~thứ cần quên của năm cũ thì hay biết mấy=)
Ko vội vã j`=) Nhé! Ổn mà!
If you hate "love""like" etc=)....OK!
Tôi ổn.
Nếu ko nhầm thì tôi vừa viết đc 1 cái gọi là "love u" thì fải. Và ngay sau đó thì... Cũng được thôi!
Tôi nhìn xong cái stt mà cũng lặng người đi.
Nhìn xong thì nhớ ra rằng đã từng có 1 lần viết ntry cho Bio trong 1 ngày mệt mỏi và lại đọc đc 1 cái cm mà tôi ko biết nói j`. Tôi khóc vì quá đáng quá. Là ng` mà kiểu hate "love""like"etc.Nói thật là khi biết xong tôi còn buồn hơn nhiều lần cái lúc tôi đọc đc cm đấy. Và để rồi tôi cũng phải suy nghĩ nhiều, rồi gạt nó đi mà cười, và coi như m` ko nghe thấy lời tự nhận đấy=). Coi như một vết xây xát nhẹ trong lòng thôi.
Nếu thời gian và yêu thương đủ để nó ko bh tái phát thì hn tôi đã ko fải buồn như thế này. Xl!
Có lẽ chuyện này là của cá nhân thì nghe có vẻ đáng khóc hơn là câu chuyện của quá khứ. Nhưng bởi quá khứ đã cho tôi đủ khả năng để ko khóc. Và cũng có thể bởi hn khi viết n~dòng này thì cx của tôi cũng chả còn nữa rồi, bởi tàn phai!
Cũng được! Khi viết kết thúc những dòng này thì...ko bh tôi sẽ nói kiểu "love u" nữa.
Bởi khi tôi cố mà quên đi và kiểu vui vẻ các thứ để quên kỉ niệm ko mấy vui thì dường như chả có sự hợp tác và mong muốn! Thế nên ko sao!
Tôi sẽ buông và ko cố nữa. Tôi tự cho m` đc phép ko bh nói "love""like" u etc. Nếu có gặp nhau thì vẫn cười vui bt thôi ko sao hết, chỉ là như n~ ng` mà chưa từng bh nói "love""like"etc.
Và tôi cũng tự an ủi m` rằng tôi đã cố. Nhưng có lẽ bởi hành trang của tôi đã hết chỗ và ko thể nhét thêm hay bỏ đi bất kì một ai cả. Thế nhé!
Viết xong tôi thấy thế nào nhờ! Vẫn buồn! Nhưng đã nói là buông mà! Nên sẽ quên!
Có lẽ nếu chuyện này xảy ra với tôi sớm hơn 1 tí để tôi có thể cho list n~thứ cần quên của năm cũ thì hay biết mấy=)
Ko vội vã j`=) Nhé! Ổn mà!