Tâm sự riêng mình

hôm nay nhiều cảm xúc thế :))
cực cực cực tự tin cơ mà không may chăng (đổ tại)
thoai còn lần sau mà :>

nhưng thật lòng mà nói thì cũng có buồn chán thất vọng đấy.. mong là có lần sau
 
Chẳng hiểu sao tớ lại thích cậu nữa, đồ vô tâm ạ. Cũng có thể là do cậu không thích tớ, hay tính sát gái của cậu làm cho cậu thấy không cần thật sự quan tâm đến cảm giác của những đứa con gái quanh cậu, những người quan tâm đến cậu, nhưng cái sự hời hợt của cậu vẫn làm tớ có chút tủi thân, chạnh lòng. Tớ cũng k muốn, và k dám đòi hỏi gì, bởi hình như tớ cũng từng làm thế với người khác, và bởi chính tớ cũng k chắc chắn về tình cảm mà tớ dành cho cậu. Nhiều khi tớ thấy chẳng đáng, rồi biết là nếu cứ lao vào và may mắn được cậu thích lại thì sau này kiểu gì cũng sẽ ân hận thôi, nhiều người cũng đã khuyên tớ như thế. Nhưng cái cảm giác thích một người nó kỳ lạ quá. Lý trí tớ vẫn biết cậu không tốt, tính cậu quen đùa vui thế, cậu “không thật” thế, nhưng vẫn luôn tìm cách bao biện cho cậu, dù các bạn tớ đã khuyên. Còn mấy tháng ở Ams thôi, tớ không biết tớ có đang lãng phí thời gian không nữa..

Nhưng dù sao mấy hôm nay tớ cũng vui, niềm vui nho nhỏ thôi, vì cậu biết quan tâm đến mẹ và biết tự chăm sóc bản thân. Hoa cậu mua 8/3 cho mẹ đẹp lắm, xong khi tớ trách "đã ốm rồi còn đi mưa" thì cậu trả lời là "không thì lấy gì cho mẹ?", làm tớ cũng tự mỉm cười. Hôm qua tớ onl muộn để chat với bạn tớ (cũng là nói chuyện về cậu và mấy thứ cảm xúc lung tung của tớ), khi check fb tớ không thấy nick cậu trong chat list nữa, nghĩa là cậu đã ngủ sớm. Làm tớ cũng yên lòng. Ừ ngủ sớm không lại ốm, phải biết tự giữ sức khỏe, chứ cứ thức đến 2 3h sáng thì dễ ốm lắm.

Vẫn biết là cậu sẽ không đọc được những dòng này (ừ thì cố tình post vào đây để cậu không đọc được mà), và có thể cũng chả quan tâm, nhưng mấy hôm nay suy nghĩ nhiều quá, và tớ muốn có thể giãi bày hết ra ở một nơi mà người ta không bắt bẻ tớ, dù là bắt bẻ đúng và chỉ là muốn tốt cho tớ.

Mà những tin nhắn cụt lủn được rep thật lâu cũng làm tớ chạnh lòng quá.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Ôi giời cái tháng ngày xui xẻo. Làm j cũng k xog mà có xong cũng k dc j: )
 
Tại sao cứ phải học những cái mình không muốn học
Cứ phải làm những việc không muốn làm
Cứ phải giấu những điều muốn nói
Cứ phải trốn tránh những thứ mà nó lẽ ra là hoàn toàn bình thường.

Cứ phải.... không là mình thế. Tao ơi mày ở đâu !!!!!!

p/s: thời tiết kiểu gì mà sáng trưa chiều tối chỉ muốn ngủ thế này :(
 
girl i'm sorry for logging in your facebook. I just wanna make sure that he's still okay. Yes he's having a hard time, but at least he's grown-up a lot :)
 
Em không biết em thích cái cảm giác là 2 ng bạn "chém gió" với nhau trước đây; cảm giác hạnh phúc, bồn chồn và lo lắng khi mình yêu nhau; hay cảm giác bây giờ khi mình ĐÃ TỪNG có "cái gì đó" với nhau mà vẫn maintain a good friendship.
Có lẽ không phải là điều cuối cùng bởi một khi đã rời xa, niềm kiêu hãnh trong em sẽ không bao giờ cho phép mình mềm lòng chấp nhận lần thứ hai.
Có lẽ không phải là điều thứ nhất bởi như vậy thì em sẽ chẳng bao giờ đc nghe anh nói tiếng "em" ngọt ngào, và ngày nào cũng sẽ phải ghen tị, tức tối trong âm thầm với những đứa con gái quanh anh
Nhưng em không chắc liệu mình có thích cảm giác khi mình yêu nhau không. Em quá nhạy cảm. Em luôn sợ mất anh bởi tất cả mọi thứ em đều là người bắt đầu. Em cũng quá kiêu hãnh và mạnh mẽ để làm 1 cô gái dịu dàng xuất hiện bên anh trong những cuộc vui của anh. Em thực sự ghét phải quy lụy, nhún nhường cam chịu vì ai đó. Nhưng em vẫn chấp nhận vì em quá yêu anh, yêu theo cách mà em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm. Và rồi anh thả tình yêu của em vào dĩ vãng như 1 điều tất nhiên phải thế.
Em nhớ, nhớ con đường lần cuối cùng mình bên nhau, em vẫn vòng tay ôm chặt lấy anh, thì thầm trên bờ vai anh những câu yêu thương. Mấy ngày nay em lại đi trên con đường ấy, nhưng lúc thì một mình, lúc thì với đứa bạn thân. Buồn, đau, nhớ anh. Nhưng càng nhớ anh em lại càng cười cợt vui vẻ, càng đùa trêu anh những câu thật vô nghĩa. Vẫn nhắn cho anh "tự dưng em nhớ anh hihi", vẫn gọi anh là "anh iu", vẫn nhận những tin chúc ngủ ngon, những lời chúc mừng, cằn nhằn bảo em hâm, mắng em thức khuya, mắng em nói hỗn... Em vẫn nhận hết những mập mờ ấy và cố gắng nghĩ rằng thực ra mình vẫn đang bên nhau, thực ra đây chỉ là một quãng nghỉ chóng vánh cho một mối quan hệ. Nhưng em biết anh chưa bao giờ quên ng ấy.
Em biết dù yêu em, dù yêu những ny trc của anh, anh vẫn chưa bao giờ quên ng ấy. Mối tình đầu luôn khó quên, em hiểu. Nhưng thực sự anh vẫn chưa bao giờ để trái tim mình đập trở lại kể từ khi ct với ng ấy. Dù em có yêu anh hay không, thì điều đó thực sự ko hề tốt chút nào. Sống mãi trong quá khứ là điều tồi tệ nhất ngta có thể làm khi kết thúc 1 mối tình. Em biết tình yêu của 1 Thiên Yết thực sự nồng cháy và khó quên. Nhưng chính anh cũng nhận ra rằng 2 ng ko thể quay lại với nhau, dù có yêu rồi cũng chia tay thêm lần nữa, tại sao anh vẫn cố chấp đau buồn, mệt mỏi, tại sao phải khổ như thế?
Em còn yêu anh. Em cũng vẫn đang sống tốt, thỏa mãn với những niềm vui nho nhỏ mà hằng ngày em tự tạo cho mình. Còn anh, đến bao giờ em mới thực sự thấy ở anh một con người vui vẻ, hiền lành, không hư hỏng bất cần như bây giờ ?
Em nhớ anh lắm ng yêu cũ ơi :( :)
 
cái sự tình yêu =)), mà cũng chưa phải là yêu, cái sự
liệu có đáng ko ???
ngẫm ra thật buồn
Chắc con này cũng k muốn như thế hả h đúng là ko đáng đâu mà =)
.
.
.
sợ yêu =))
 
god I do hate this feeling. Dunno what I should do or feel right now.
Are we gonna go anywhere?
...
Ok now I'm the one that thinking too much.
Just want to know what we really are to each other though.
.
I'm sorry I messed up. Everything. I only do what I wanted and never give it a second thought. What a fool, am I? And now the fool doesn't know what she wants, but surely deep inside she knows what she needs.
Time will tell. That's what I always tell myself.
Just tell me soon Time.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
hmm...

lâu lắm mới viết thư tay dài như thế này :))
cảm giác trút đc hết mọi bức bối xuống đầu bút, hơn cả là vẫn sẽ có người đọc, hiểu và chia sẻ về những chuyện xưa như trái đất ấy cùng mình

đáng ra đêm nay sẽ buồn lắm :p
 
Back
Bên trên