Tâm sự riêng mình

Bao nhiêu năm r làm j và dc j

Ngày tháng sao vội đi đôi khi k như ý ... =)
 
chán nản và thất vọng thực sự!!

chẳng thiết và chẳng đủ sức làm gì nữa..

..



mà đúng là giờ mình cũng đếch làm được cái gì ra hồn thật..
:))

vô dụng vcl
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tớ rất thích khi nhìn thấy cậu trên màn hình, dựa lưng vào ghế ngả ra phía sau xa màn hình laptop, vì cậu chỉ đang nói chuyện với tớ thôi, vì cậu đang nhìn tớ chứ ko phải nhìn vào cửa sổ chat với em khác. Hay chí ít là nói chuyện với tớ thì đôi lúc cũng hấp dẫn hơn facebook :).

Tớ nhớ cậu lắm.
 
Có tâm sự mà chả biết nói cùng ai.Không biết có nên bộc lộ ở đây không?
 
Thank you for reminding me of my dreams; I just abandoned them for so long.
Anyways, hope that a miracle will happen to me.

Alright!
I am confused.
About everything.
 
Đời có lắm loại người. Thất vọng vì khả năng nhìn người của bản thân.
Có những thằng khốn không biết thế nào là trơ trẽn xấu hổ. Thất vọng.
 
lâu lắm mới vào HAO và phát hiện ra đằng trên cũng có nhiều bài mở đầu bằng 1 câu giống mình ntn

tự nhiên thấy chán ghét cái cuộc sống này, cực kì cực kì
- tôi đi ra đường, ng ta ai cũng hối hả, ai cũng bon chen, ai cũng thích được lợi về mình mà chẳng hề nghĩ đến người khác. Đợi đèn xanh đèn đỏ, đến còn có 2s nữa thôi mà cũng đ' đợi được, cứ thế mà bấm còi mà thúc vào đít người khác. Tôi lên bảng kiên nhẫn đứng vào hàng chờ đến lượt mình thắc mắc vs cô, thì lập tức có ngay một cô bạn từ đầu chen ngang vào, bực cả mình, nếu ko có cô ở đó thì tôi đ' xoắn bạn đâu. Dạo này tôi độ cục tính cũng lên cao lắm. Tôi đi sửa laptop, mấy lần trước sửa có 400k đã xót xa, lần này đòi hẳn 1100k( chỗ khác), thế thì còn lâu => đek sửa nữa=> lại bày đặt gọi đt lại mặc cả 950k, tôi chỉ là sinh viên thôi, láy đ' đâu ra tiền thế=> lóc cóc đến cửa hàng lấy lại máy => thì bày đặt xì xào :| ờ đấy nghèo đ' đủ tiền để đú vs cái giá trên trời của các ng =) Rồi hôm nọ đi xem WL 11h đêm gọi mãi mà ko đc 1 cái taxi nào, các xe cứ lần lượt đi qua và lắc đầu chê chỗ tôi về gần quá :| => chấp nhận trả 1 cái giá gần gấp 3 để có thể về nhà.
còn rất nhiều những cái điều cục cứt nữa mà tôi phải chứng kiến trong cuộc sống hàng ngày, cứ đi ra đường là lại ức chế. Clg đang xảy vs thế giới này thế. Tại sao cứ phải chà đạp nhau ng nọ dẫm lên ng kia mới chịu đc?
- tôi đi cả ngày về nhà, mệt mỏi, ** *** ai hỏi tôi đi đâu làm gì, có ý nghĩa ko, mà cứ mỗi lần về nhà đập ngay vào mặt là mấy cái câu mắng chửi cằn nhằn.
- đi thăm bà ngoại bị ốm mà tôi thấy phát ngán khi thấy cảnh các ng đối xử vs nhau, thật là đáng khinh. Thật chẳng xứng đáng là bậc cha chu a chị của tôi. Đến h tôi vẫn chẳng thể hiểu đc gia đình là clg thế =)
- xq lúc nào cũng phải bon chen cạnh tranh, để mình là leader, để mình giỏi, để mình nổi bật. Tại sao mọi ng cứ phải như thế. sống một cuộc sống nhẹ nhàng ko phải là tốt hơn sao :(
- Lap hỏng, chuyển sang desktop, hết lỗi phông lại lỗi mạng, đến cái việc gõ mấy dòng xả xì trét này thôi mà cứ tí lại nhảy chữ liên tục
- Và bây h thì tôi chẳng thấy ai thật sự là ng bạn thân của tôi cả, cứ đến r lại đi, cứ kiểu như đồ thì hình sin ý, được một thời gian hay tâm sự nc vs nhau rồi lại bẵng đi

Suy nghĩ duy nhất trong đầu hiện h là thấy cả thế giới này như đang muốn ném cứt vào mặt tôi hay sao ý :|
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Quá nhiều quan niệm và triết lý sống bị đánh sập :|
Mệt mỏi và thất vọng =.=
Đ thể hiểu nổi @.@
 
@chị Bình: em nói thật lòng, chị nên tìm cách đi du học hay gì chứ hồi ở VN em cũng toàn ức chế kiểu đấy :) :) :)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Growing up means having the right to do what one ought, not so much what one likes.
 
này a
e thực sự k hiểu nổi mình nữa r
tại sao a lại như thế ?
có thật sự a k thích con gái ?
có thật sự a k thèm quan tâm đến 1 đứa như e ?
a còn giữ ảnh của ex trong ví
a ? ex ?
vậy những gì a nói, là vì a thực sự như thế
hay chỉ vì 1 thứ chủ nghĩa thần tượng mù quáng ?

e vẫn ở đây bên cạnh a
e vẫn âm thầm chịu đựng, nhẫn nhịn, nâng đỡ a qua khó khăn
nhưng e k biết e còn có thể như thế thêm đc bao lâu nữa

a ở đây
ngay bên e
e có thể chạm vào a, ngắm nhìn a, cười đùa với a
e có thể cảm nhận hơi thở, giọng nói, mùi hương của a mỗi lần a đến sau lưng, mỗi lẫn nghe a nchuyen
chúng ta gần nhau, thật gần
nhưng liệu e có thể gần a như thế đc bao lâu nữa ?

e cố đẩy mình đến bên a, nhưng lại sợ vấp ngã nếu như a k chấp nhận e
và a thì cứ đứng đó, hững hờ, k đón lấy e, cũng k rời xa e
e thật sự k biết mình nên làm gì
từ bỏ
hay tiếp tục ?

lần đầu tiên đc ôm a, e vẫn còn nhớ
lần đầu tiên nằm trong vòng tay a, e vẫn còn nhớ
lần đầu tiên a chăm sóc e, e vẫn còn nhớ
lần đầu tiên a mua cho e 1 thứ, e vẫn còn nhớ
những tin nhắn ngây ngô bắng nhắng
những lần 'dỗi'
những cái bĩu môi 'tỏ vẻ' đáng yêu
con búp bê e khâu cho a đến chảy máu tay
những bức ảnh
tờ giấy
...
e nhớ nhiều, nhớ hết
nhưng có lẽ e phải quên dần thôi
e có nên thế k a ?
này Nhợn ơi ?
này ng tình trăm năm ?
này chủ ?
này nô lệ ơi ?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
dịu dàng đơn giản giữa hàng ngàn lời hoa mĩ xáo rỗng mà không chìm khuất
ít khi mình cảm thấy được điều đó
và mình may mắn có được những người bạn như vậy :)
Dormez-bien, mes belles <3
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Gửi tôi của ngay lúc này,
Em à, em đang nghĩ gì vậy? Đầu óc đg trống rỗng phải không? Em nhớ 1 năm trc cũng vào khoảng tgian này chứ, những chuyện điên rồ đã xảy ra, vậy mà em vẫn chưa tỉnh, em vẫn cố chấp làm theo ý mình muốn. Em chưa nhận đc bài học đắt giá nên em còn mải chơi phiêu lưu phải k?
Em à, trên đời này, cái gì cũng có giá của nó. Em đã được nhiều hơn mất, vậy sao em chưa biết giữ lấy những thứ mình đg có. Em đang mải mê kiếm tìm 1 cái gì khác tốt đẹp hơn thế sao? Em phải hiểu những thứ tốt hơn nữa, đẹp hơn nữa k dành cho em. Những gì em đg có bh là quá đủ đầy vs em rồi. Em phải học cách chấp nhận csống cho em cái gì em biết nhận và sống vs nó.
Em à, em là con người ích kỉ, và em k hề xứng đáng vs những sự quan tâm đó. Em có biết rằng, có những sự qtâm vô điều kiện mà k phải dành cho 1 ai khác, có niềm tin đc vun đắp từ bao nhiêu vết xe đổ.. nhưng em k hiểu.. em vẫn làm ngơ..
Thôi thì em à, hãy nhớ ngày hôm nay như là 1 bài học, vậy em nhé ;)
*Một ngày k yên bình* note viết ligtig để nhớ.
 
Back
Bên trên