Tâm sự riêng mình

1 năm lại trôi qua rồi, mình được thử làm những thứ chưa bao giờ làm, quen những người mà mình ko thể ngờ bh họ lại quá thân thương với mình đến thế. Cảm thấy thật may mắn! :">
Mình thật sự đã rất quý 1 người. Cầu mong cho mẹ cậu sẽ mau khỏe.
Cậu còn chưa đi ăn kem với tớ đâu đấy :x Đi đâu thì đi nhớ giữ gìn sức khỏe.
 
chớp mắt 150 ngày ...
chiều mưa rất buồn, buồn hơn cả vì em ở cạnh bên, ôm anh, nhưng anh không còn thấy ấm áp
có những điều bí mật em giấu trong lòng anh không bao giờ động đến, chỉ vì anh tôn trọng tự do của em, anh không hỏi, chỉ là anh biết vậy thôi
cho đến hôm nay, em tự nói ra với anh, anh chỉ cười, anh biết rồi, có vậy thôi
một nghìn rưởi ngày có bao nhiêu bí mật ...
chỉ thêm 150 ngày, đã chẳng còn bí mật... bỗng dưng anh muốn khóc bù cho khoảng thời gian trước vì anh giờ mới thấy
anh còn quá yêu em :)
và yêu như thế thôi, có gì không bao giờ kết thúc ...
 
sáng sớm âm u, mưa nhỏ lắc rắc .. dù vậy ngày chỉ mới bắt đầu. dẫu có khó khăn đến mấy, thì mọi thứ cũng chỉ mới bắt đầu.
 
1 cái bóng lớn, khó lòng quên ngay được, nhưng phải được. bằng mọi giá.
 
"Amsterdam hoặc Rotterdam. Hay là Leiden."

Cứ thỉnh thoảng lại lôi ra :|. Khó chịu vãi. Định làm mình sợ rồi cố mà thi chắc :|. Dở hơi.
 
Nghe mưa ! Rơi đều từng hạt
Nghe jazz !! Nhạc chậm rồi nhanh

Sáng bảnh mắt mà cứ ngỡ như đang ngồi nghe nhạc một mình trong đêm.
Không khí lạnh giữa những ngày hè tháng 7
Có những thứ cảm giác không thể gọi thành lời.

Nghe con tim mình !!! Lạc điệu
 
ngày thứ ...
ở đây giờ cũng đang mưa như Hà Nội, anh không nghĩ mình cuối cùng cũng có thể để đầu trần đi dưới mưa ...
những ngày này anh đang trải nghiệm những gì đã diễn ra với em, suy nghĩ của em, cảm xúc của em, anh chỉ thấy, suy nghĩ của anh về em hình như dần thay đổi. Ở tuổi này, anh đã nghĩ mình đủ kinh nghiệm; từng đấy năm yêu nhau, anh đã nghĩ mình hiểu em đến tận cùng ... nhưng không phải, ở đây bây giờ, anh mới biết, trong tâm hồn cô gái trẻ, có những góc khuất anh không bao giờ với tới ...
ngày chia tay, theo cả hai nghĩa, là ngày anh trở về với bộn bề công việc thường nhật của anh, là ngày em xách vali ra đi và trở về không còn là của anh nữa, là ngày anh vốn nghĩ chẳng bao giờ đến ... anh đã từng cười, ở tình yêu của anh, có ra đi, chắc chắn phải là anh, nhưng bây giờ anh mới biết, có điểm chết ở ngay sau gáy của mình :)

anh xách vali đi giống em ... anh trải nghiệm, bằng thị giác, bằng xúc giác, vị giác, thính giác, anh loại bỏ cái phong trần anh vốn có, cố sử dụng sự non nớt bị giấu đi từ lâu ... anh mới biết, hình như, anh hơn cả vô tâm ...

mẹ anh và bố anh giận nhau, người đàn bà bị bỏ đói tình cảm lâu ngày, thực ra bố vẫn yêu mẹ, anh biết, chỉ là bố không biết quan tâm ... người đàn bà bị thiếu sự chăm sóc lâu ngày, sống dựa vào một người đàn ông khác trong nhà là anh, vẫn không thể cảm thấy hài lòng, đừng nói em, cô gái trẻ non nớt, quen sống có anh bảo bọc giữa một khung trời khác, một cách sống khác, giữa những khó khăn mệt mỏi ... em sẽ đi tìm một bờ vai chứ ...
những năm tháng em vứt bỏ tất cả để sống với anh cuối cùng đã chấm dứt ... anh cố níu kéo, cố nói với em là anh vẫn yêu, chờ đợi và sống cho em như những ngày xưa, chỉ là anh dối lòng mình, con gái, không bao giờ trở lại ... họ là những quả cầu tuyết ...

anh thay đổi 180 độ, anh bỏ những thói quen cũ, anh làm mới mình, ...
ở đây, kiếm tìm ai mới, có dễ quá không em ...
 
Và chúng ta cũng đã chia tay.
Không phải câu chuyện tình nào cũng kết thúc đẹp =)
 
Quá mệt mỏi với thế giới loài người. Anh chỉ muốn ở bên em. Anh muốn thế giới này chỉ có hai chúng ta mà thôi :)
 
bạn có người yêu :) và bạn đang hưởng thụ một cuộc sống vô cùng vui vẻ. cùng chị ấy.
chà, thế là mình phải đi hướng khác rồi :)

này, cậu cũng rất vui vẻ khi ở bên chị ấy đúng không?
tớ có nên hối hận không cậu?
 
i probably should not have done wat i did, n yet i believe that it was all i could do.
 
Back
Bên trên