Tâm sự riêng mình

tôi muốn khóc quá... ước gì tôi có thể khóc cho ra hết những buồn bực trong lòng
vậy mà chỉ đc vài giọt là hết, vẫn thấy tâm trạng ức chế vô cùng

cái kiểu làm việc ko khoa học nước đến chân mới nhảy thật ko thể đỡ đc...
tôi mệt mỏi lắm rồi, cho tôi thở tí chứ, cứ chạy theo như thế này ai mà chịu đc...
tôi mấy hôm vừa rồi mất công mất sức như thế có để ý ko, tôi chỉ muốn ngày mai đi vs bố và bạn thân nhất cấp 3 thôi, sao mà đ' để tôi yên, "mai anh lại phải đi vậy :)|, cô làm ăn thế này thì :)| " có mỗi cái việc trang trí thôi chứ có cái j đâu,... rồi cả cái vụ nhà in nữa, đã 1 đứa hỏi rồi thì đ' báo cho mọi ng biét, để hôm nay cong đít lên hỏi lại rồi bị cái thg chủ nó mắng xơi xơi vào mặt :| ... mặc kệ , mai cứ đi chơi, h não ko nghĩ đc j nữa rồi, tôi chỉ muốn dành thời gian cho mình và ng thân thôi, dẹp hết mấy cái trò lố kia đi...


rồi =)) cả hôm nay nữa... =)) có lẽ mình vẫn mãi số con rệp trong mấy chuyện tc...
mỗi lần làm cái j cho ng con trai mình thích, mình đã rất vui, mình đã tưởng tượng ra nhất nhiều thứ, mình đã hy vọng =))
để rồi thu đc cái j =))
bỏ cả học, bỏ cả ăn ngủ.... điên quá mà...
mình muốn mang lại niềm vui và bất ngờ cho mọi ng, mình muốn cho ng ta thấy mình quan tâm và dành tc cho ng ta ntn...
hội bạn mình chơi thân yêu đương cũng đc mấy tháng rồi mà có ai như mình đâu... tại sao mình là ng nghĩ ra, bạn mình chỉ bắt chước mình thôi, vậy mà...
nó làm đẹp hơn, rồi có bố mẹ nó nếm thử... rồi đã rất vui vẻ bên người ấy
còn mình thì sao... cái để quên thì ko biết ntn, còn có 1 số cái định mang về cho pama thì =)) may mà hôm nay đã có linh cảm chẳng lành nên đã chủ động vứt đi trc rồi=)) j thì j vẫn là thế chủ động =)) vì mẹ sẽ chẳng ăn đâu =)) còn tất nhiên là bố sẽ ko ăn cơm nhà nên cũng sẽ ko ăn =)) y như rằng =))
mình có sai ko khi bước chân vào chuyện này, mệt mỏi, cập dập, rồi mọi thứ sao mà đến quá nhanh =)) mnghix lại mình đã rất to mồm bảo bọn bạn sao mà lại có quan hệ bắn tên lửa như thé =)) phỉa từ từ =)) h thì nhìn lại mình xem nào =))

con hôm nay buổi trưa con lượn qua hồ Gươm, con đã nghĩ đến mẹ, con đã giục bố đưa mẹ đi chơi vì 2-3h chiều sẽ ko bị đông, mẹ sẽ đi đc... 1k năm Thăng Long mà... con đã cố gắng sắp xếp mọi thứ để tối đưa mẹ đi chơi như đã hứa... vậy mà... sao con cứ về nhà là lại cằn nhằn hết cái nọ cái kia rồi, hôm nay trông con về vs bộ dạng bơ phờ thế nên có j thì cũng tạm thời nhẹ nhàng tí thôi chứ...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
tôi muốn khóc quá... ước gì tôi có thể khóc cho ra hết những buồn bực trong lòng
vậy mà chỉ đc vài giọt là hết, vẫn thấy tâm trạng ức chế vô cùng

cái kiểu làm việc ko khoa học nước đến chân mới nhảy thật ko thể đỡ đc...
tôi mệt mỏi lắm rồi, cho tôi thở tí chứ, cứ chạy theo như thế này ai mà chịu đc...
tôi mấy hôm vừa rồi mất công mất sức như thế có để ý ko, tôi chỉ muốn ngày mai đi vs bố và bạn thân nhất cấp 3 thôi, sao mà đ' để tôi yên, "mai anh lại phải đi vậy :)|, cô làm ăn thế này thì :)| " có mỗi cái việc trang trí thôi chứ có cái j đâu,... rồi cả cái vụ nhà in nữa, đã 1 đứa hỏi rồi thì đ' báo cho mọi ng biét, để hôm nay cong đít lên hỏi lại rồi bị cái thg chủ nó mắng xơi xơi vào mặt :| ... mặc kệ , mai cứ đi chơi, h não ko nghĩ đc j nữa rồi, tôi chỉ muốn dành thời gian cho mình và ng thân thôi, dẹp hết mấy cái trò lố kia đi...


rồi =)) cả hôm nay nữa... =)) có lẽ mình vẫn mãi số con rệp trong mấy chuyện tc...
mỗi lần làm cái j cho ng con trai mình thích, mình đã rất vui, mình đã tưởng tượng ra nhất nhiều thứ, mình đã hy vọng =))
để rồi thu đc cái j =))
bỏ cả học, bỏ cả ăn ngủ.... điên quá mà...
mình muốn mang lại niềm vui và bất ngờ cho mọi ng, mình muốn cho ng ta thấy mình quan tâm và dành tc cho ng ta ntn...
hội bạn mình chơi thân yêu đương cũng đc mấy tháng rồi mà có ai như mình đâu... tại sao mình là ng nghĩ ra, bạn mình chỉ bắt chước mình thôi, vậy mà...
nó làm đẹp hơn, rồi có bố mẹ nó nếm thử... rồi đã rất vui vẻ bên người ấy
còn mình thì sao... cái để quên thì ko biết ntn, còn có 1 số cái định mang về cho pama thì =)) may mà hôm nay đã có linh cảm chẳng lành nên đã chủ động vứt đi trc rồi=)) j thì j vẫn là thế chủ động =)) vì mẹ sẽ chẳng ăn đâu =)) còn tất nhiên là bố sẽ ko ăn cơm nhà nên cũng sẽ ko ăn =)) y như rằng =))
mình có sai ko khi bước chân vào chuyện này, mệt mỏi, cập dập, rồi mọi thứ sao mà đến quá nhanh =)) mnghix lại mình đã rất to mồm bảo bọn bạn sao mà lại có quan hệ bắn tên lửa như thé =)) phỉa từ từ =)) h thì nhìn lại mình xem nào =))

con hôm nay buổi trưa con lượn qua hồ Gươm, con đang nghĩ đến mẹ, con đã giục bố đưa mẹ đi chơi vì 2-3h chiều sẽ ko bị đông, mẹ sẽ đi đc... 1k năm Thăng Long mà... con đã cố gắng sắp xếp mọi thứ để tối đưa mẹ đi chơi như đã hứa... vậy mà... sao con cứ về nhà là lại cằn nhằn hết cái nọ cái kia rồi, hôm nay trông con về vs bộ dạng bơ phờ thế nên có j thì cũng tạm thời nhẹ nhàng tí thôi chứ...

hihi
con tao ma
dung giong tao nhu the
dung cuoi khi m buon
tao so :( chang muon m se thanh ra nhu t cuoi nhu phan xa ko dieu kien
 
mày có nhât thiết phải trích dẫn lại hết thế kia ko :-ss
mới đổi trên FB smile outside cry inside:">

----------

>:-D< >:-D<
Hôm nay là một ngày vui. :x Vui nhất là vì sáng sớm nhận được tin nhắn "B mua cốm rồi." :x
là lá la
muốn ôm nhau
>:-D< >:-D<

Bình đã hứa mà:"> h mí đọc bài nì:">
 
chẳng có lý lẽ gì để phải sửa đổi mình thành một con người khác, dù để được yêu trọn vẹn.Bởi vì trên đời này đâu có gì trọn vẹn và mãi mãi...
 
Những người sống vì người khác...

Họ rất mạnh mẽ.


nhưng rất sợ sự cô đơn...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
rảnh rang và chây ì là 2 liều thuốc độc nhất với mình lúc này.

Và mình đang uống nó =).
 
tương lai mù mịt, bao giờ mới có được cuộc sống tự do, mãn kiếp có khi cũng chưa được :-<
 
Người ta thường hay mơ mộng về quá khứ, về những gì đã qua, đôi khi nhìn thời gian đi và muốn níu lại những đoạn phim quay chậm chậm :)
Có những cái trên đời nhất định phải trôi qua và biến mất.
 
I love you... a forbidden love.

It's painful how I love you but cannot say it out loud...

It's painful for me... but as long as you happy, I'll support.

Your smile is my everything :)
 
em luôn thấy tình yêu giống như cái cây nhỏ ở sân sau mà hàng ngày em chăm sóc.
anh biết không, vấn đề ở chỗ đừng bao giờ để tâm đến việc nó sẽ ra hoa kết quả như thế nào. em cảm thấy hạnh phúc ngay khi em đang làm điều ấy.
hạnh phúc không phải ở đích mà ở con đường mà chúng ta đang đi.
 
Người ta thường hay mơ mộng về quá khứ, về những gì đã qua, đôi khi nhìn thời gian đi và muốn níu lại những đoạn phim quay chậm chậm :)
Có những cái trên đời nhất định phải trôi qua và biến mất.

Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn :>

câu này chuẩn luốn chị ạ :))

__________________________________________________________________

hi e đã quên đc a rồi :>
hóa ra cũng fleeting lắm cơ, thế mà cứ tưởng mình serious lắm, hóa ra cũng chưa đến mức loser =))
ko ngờ sau 1 ngày cũng xong 8-> chị càng ngày càng trở nên lạnh lùng kun ngầu B-)
 
I was destined for this!

Cuộc đời giành giật của ta hết những ngày nắng và tặng ta những đêm thâu...
 
Chỉnh sửa lần cuối:
cảm thấy chút buồn và chút đau 1 cách khó lý giải... có lẽ là do dễ buồn nỗi buồn của ng khác và đau nỗi đau của ng khác. Và liên hệ.

bị lười và ỳ, và bla và bla. Sao cái j cũng như kut thế nhỉ?
 
cũng k ngờ là lâu quên đc đến thế í : D
Bình thường thì toàn đãng trí những cái cần phải nhớ. Lúc cần cái não thoái hóa phát huy "tác dụng" thì toàn làm ngược lại : ))
Đời đúng là tréo ngoe. Kiểu thường khi được đề nghị người ta hay trả lời là "không" hoặc lúc nào cũng có phản xạ làm lại với nhưng điều được nói í : ))
Đấy, bây giờ ra lệnh cho não phải quên đi mà kí ức và cảm xúc bám dai như đỉa : -< Đến cái não cũng bướng, đến buồn : (

Tính mình thì cũng tò mò. Gặp phải gì khó chịu với nghi ngờ cứ thích tìm ra chân tướng. Lúc biết rồi thì chỉ mình biết, mình tức thôi : )) Đấy, như ngu, tự dưng mua dây buộc mình làm gì không biết : -< Xong ôm cục tức xong ngồi học cũng chả vào, lại nghĩ lại càng bực = )) Rõ là luẩn quẩn.

Phí thời gian vãi xoài : (

Chả bao giờ thích xa ai đâu. Nhưng rõ ràng là với một vài người, không nên liên quan đến nhau nữa thì hơn : D Biết là lỗi của mình k kìm chế đc nhưng vẫn muốn đổ tội cho hoàn cảnh là nhìn thấy rồi ngứa mắt = )) Muốn bịt mắt bịt tai: ))
ừ thì kỉ niệm đáng trân trọng, nhưng những cái từng vui nhất thì giờ đây mình ghét nhất : )) Mỗi lần nhớ lại cảm giác kiểu quá khứ lè lưỡi mồm "ê ê" trêu ngươi = ))

Nhưng sự thật là vẫn không thể nào mà nhắc mông phắn khỏi đời nhau được : ))
Và cái sự ngứa mắt kia nằm ngoài khả năng kiểm soát của mình nên tức nữa tức mãi vẫn thế : )) đấy là quyền người người ta, mình k giữ đc thì phải chịu thôi chứ biết làm sao : )) *thôi thì cứ coi như k có duyên vậy : ) *

Bày tỏ cảm xúc trực tiếp thì lớn bé các cô dạy văn đều bảo hạn chế tại vì thô : ->
Nhưng mà, “you can be as mad as a mad dog at the way things went. You could swear, curse the fates, but when it comes to the end, you have to let go.” (captain Mike - the curious case of Benjamin Button)
Buồn. Và bụng thì nhói nhói ở dạ dày : ))

Let it be.






"Just because everything is changing"


Thôi đi học =))
 
Chỉnh sửa lần cuối:
I don't know what the hell í happening to me now. I am typing in English like an idiot. I can feel something in my left ear as I breath in.

Thanh Nga told me to stop complaining. How can I possibly do that while not-so-nice people keep on breaking my heart?

I wish I could just rest for a while. The funny thing is that I tend to give up when the battle has just begun, which is completely not funny at all.

OK, look forward.
 
Now I found somebody new and you'll never break my heart in two again ;)
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Back
Bên trên