Tâm sự riêng mình

các em gái cứ mưa và áo mưa một cách quyết liệt làm mình hiểu lầm =))
 
Anh ơi cho em mượn ô :x :x



Chỉ còn 3 ngày nữa thôi mà. Cố lên đi.
Mùa hè đang đợi kìa. Biển đang vẫy gọi kìa.
Còn bao nhiêu thứ nữa: đàn, French, Hiphop Jazz ... á á á ... xD
Trời ơi 3 ngày nữa thôiiiiii T_____T
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Đang trong giai đoạn nước rút thì mình dở chứng hâm đơ như một con điên :|.
Tối qua ngồi đọc " Đây thôn Vĩ Dạ " lại thấy thấm thế, mong thi vào bài ấy rồi thì tha hồ mà chém, cuối cùng thì lại " Tràng Giang ", ôi ông Huy Cận ơi :-<, từ hồi học " Đoàn thuyền đánh cá " năm lớp 9 cháu đã chả mê được nổi rồi, ông có thân quen với ông ngoại cháu thì cũng nên nể tình chứ :((
Đi thi làm bài nói chung là chán thôi rồi, người ta ngồi sau mình thì nhờ cây cao bóng cả của mình mà giở được phao, mình ngồi bàn 1 chả ngọ ngoạy được gì cả:-<, cũng may là có học bài qua qua, nhưng rồi thể nào điểm cũng sẽ chẳng cao bằng chúng nó, thiếu hẳn 1 ý cơ mà :-<

Bạn bè mình đi thi có bao nhiêu người chúc thi tốt, mình thì chả có gì, đúng hơn là chả có ai, bỗng thấy mình lạc lõng, cô đơn kinh lên đi được ý!

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Gio' theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?

Mơ khác đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá, nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?
 
ko có cách nào thoát khỏi tình trạng này

ko có ai có thể dựa vào được

ko có thiện cảm vs bất cứ cái j hết

.
 
I'd like to say that I don't think much. Because there's nothing worth thinking about. Nothing. Rather, I'm obsessed.

Should save my neurons for my career and family problems. Something serious and practical. I've been wasting too much of my brain on those emotional dilemmas. And no, it's not a good thing at all. It doesn't prove that anyone is profound, sophisticated or intellectual.
 
Forget me, huh?
 
Chỉnh sửa lần cuối:
dạo này hay cáu quá và chả việc zì ra hồn cả :(
 
Chỉnh sửa lần cuối:
tumblr_kxrxshvEXs1qaobbko1_500.png
 
Anh thích chơi ú tim à? Em chẳng hồi hộp tẹo nào. Nên em sẽ không đi tìm. Thật đấy. Em sẽ lại tắt điện thoại. Haha.
 
Muốn THI-HỌC-KÌ ở Ams. Muốn đc hồi hộp chờ điện thoại lộ đề trc hôm thi. Muốn được hí hoáy mở GPRS thi Văn. Muốn đc hì hụi lục tìm công thức phao Hóa. Muốn đc căng mắt nhìn chữ bé ti hin ở Atlas. Muốn được nhấp nháy hỏi Toán :(... Nhớ Ams rồi :(
 
'They say they do think but when the moment comes, all the thoughts seem to be wiped off, and it’s just like that, me and you are hurt way down deep inside of ourselves, from time to time. No matter what excuses are given, they cannot deny the fact that they all are living for no one else but themselves.'

[quote em gái mà mình hâm mộ =) it's so damn true =)]
 
kú ức trở về trong một thoáng thật bất ngờ...

thật tội lỗi trong cái tuần thi cử này...
 
vâng bảo là tủ. mà biết cái tủ nào h?
còn chả có tủ mà đè chứ đừng nói lọt đc hay k =)
 
này em, trong cuộc sống có một thứ gọi là mỹ học cá nhân
là một gu, là một nét ai đó tôn thờ
là anh tôn thờ cái tự do cuồng loạn, có lúc đứng trước cửa nhà em khi nửa đêm, có lúc lại biến mất âm thầm, có lúc yêu ngây dại, có lúc lại vô tâm lạnh lùng ...
là anh thích thú cái cách ngồi riêng anh ở cafe Bích, không phải Đinh như người ta gọi, trầm ngâm nghe bản nhạc cũ kỹ từ loa cổ, tiếng amp cũng ríu rít oldies như bản nhạc 80s, một ly đen ...
là anh nắm tay em nhè nhẹ, hôn nhè nhẹ, ôm nhè nhẹ, cười nhè nhẹ nhưng bạo liệt dữ dội những phút sau tình yêu ...

mỹ học của anh, có thể sai, có thể đúng, có thể mâu thuẫn, có thể lạc loài, nhưng nó là điều duy nhất giúp anh đủ can đảm sống và hít thở sau những chuỗi ngày không em. Chẳng hiểu sao anh biết mình sai vẫn phải làm, có những thứ cần quên mà phải nhớ ... là em ... người hiểu anh nhất ... anh chẳng giữ được ánh mắt ấm áp cho mọi người ...
 
Back
Bên trên