Bùi Lê Chi
(metalrocker)
Ban quản lý diễn đàn<br><a href="http://www.hn-ams
Re: Giải trí đầu xuân: Sử kí HAO
Quỳnh giật mình quay lại, thì ra là anh trai mình, Hồ Thái Uý. Quỳnh mừng rỡ nói:
- Mau về chỗ em rồi nói.
Ba người về tới quán trọ. Hồ Hưng liếc mắt với Quỳnh, có ý e ngại Hiếu Minh và Ngọc Linh. Quỳnh nói:
- Anh chớ ngại nữa, không có hai huynh ấy em đã mất mạng lâu rồi.
Đọan thụât lại chuyện xảy ra trong lúc không gặp Hồ Hưng. Hồ Hưng nói:
- Không biết kẻ nào tư thù mà hại ta đến nông nỗi này. May thay đêm hôm đó ta có việc phải ra ngoài thành, không đã nguy mất.
Quỳnh mới hỏi Hồ Hưng ra ngoài thành về việc gì. Hưng nói:
- Lưu Thống Chế Lưu Công Thành, từ sau khi bãi quan, không còn ai biết hành tung đâu nữa, ngoài ta ra. Chúng ta vẫn hẹn nhau cứ một tháng một lần lại gặp nhau đàm luận hàn huyên. Hôm đó đúng vào ngày hẹn Thống Chế, cho nên ta mới thoát được.
Quỳnh nói:
- Nay Bạch Diện Lãng Tử đang bị thương rất nặng, em và Ngọc Linh định đưa về đảo Nhị Ngũ chữa trị. Nơi đó cũng an toàn, hay chúng ta tới đó lánh nạn một thời gian?
Hồ Hưng quay sang Ngọc Linh cảm tạ, đoạn nói:
- Nếu em đã có vị Ngưu Thủ Thần Phong này ở bên cạnh, ta cảm thấy rất yên tâm, nay ta ở chỗ của Lưu Thống Chế, là một nơi cũng rất kín đáo, không ai biết được. Em cứ tới đảo Nhị Ngũ trước, chờ ta điều tra được kẻ nào đã hại ta, lúc đó sẽ tới đảo mà đón em về.
Thấy ý của Hồ Hưng đã quyết, Quỳnh đành vâng theo. Đoạn hai bên từ biệt nhau, Hưng đi khỏi, Ngọc Linh và Quỳnh cũng thu xếp để hôm sau lên đường.
Lại nói lúc bấy giờ, đạo thuyền của của Thích Thượng cùng năm ngàn quân cách đảo Nhị Ngũ không xa. Thích Thượng sau khi xem kỹ địa đồ của đảo Nhị Ngũ do Mai Trang làm, mới hạ lệnh toàn đạo thuyền neo lại, lại cho gọi Nguyễn Trang, Vân Khanh, Hoàng Vũ tới mà nói:
- Vân Khanh, Nguyễn Trang, hai người cầm một nghìn quân, chia thuyền lớn thành hai đạo, giương cao cờ của Quy Dâm Phái, vờ tiến từ mặt phía Bắc và phía Đông vào, bọn chúng nhất định sẽ mang chiến thuyền ra cự lại. Ta cùng Hoàng Vũ sẽ mang bốn nghìn lâu la, bí mật dùng thuyền nhỏ đêm nay bắt đầu vào đảo từ hướng Nam, nhất định bọn chúng không kịp phòng bị.
Ba đầu lĩnh đều khen là kế hay, đoạn theo tướng lệnh mà làm theo, không hề chậm trễ.
Lúc bấy giờ các động chủ trên đảo nghe tin cấp báo, có nhiều thuyền lớn của Quy Dâm Phái tiến vào đảo từ hai hướng Bắc, Đông, vội vã vào thành tìm Zz bàn kế phá địch. Một vị là Võ Ngọc Việt nói:
- Bọn Quy Dâm càng ngày càng tác oai tác quái, trước chỉ rúc mình ở một đảo phía Đông, nay lại muốn chiếm cả một vùng quẩn đảo rộng lớn của ta, xin đảo chủ cho tôi được ra cự địch, đánh một trận thoả thích với lũ súc sanh này.
ZZ cười nói:
- Bọn Quy Dâm tuy thế mạnh hơn ta, nhưng sao dám mang cả đại binh, rời bỏ Quy Dâm đảo để mạo hiểm tới đây đánh ta? Nếu giờ triều đình biết được, mang quân đi chinh phạt, Quy Dâm Phái ắt sẽ đi tới chỗ bị dịêt. Nếu ta không nhầm chúng tới đây chỉ là một số ít mà thôi, đã vậy lại giăng cờ, chia thuyền lớn thành hai mặt giáp công, chắc chắn là nghi binh. Thích Thượng là một kẻ hữu dũng vô mưu, mới vào Quy Dâm chắc chắn nóng vội muốn lập công.Cứ để lên tới đảo, ta đuổi chúng đi cũng không muộn.
Đoạn dặn dò các vị động chủ đâu vào đó, ung dung quay gót đi vào bên trong.
Quỳnh giật mình quay lại, thì ra là anh trai mình, Hồ Thái Uý. Quỳnh mừng rỡ nói:
- Mau về chỗ em rồi nói.
Ba người về tới quán trọ. Hồ Hưng liếc mắt với Quỳnh, có ý e ngại Hiếu Minh và Ngọc Linh. Quỳnh nói:
- Anh chớ ngại nữa, không có hai huynh ấy em đã mất mạng lâu rồi.
Đọan thụât lại chuyện xảy ra trong lúc không gặp Hồ Hưng. Hồ Hưng nói:
- Không biết kẻ nào tư thù mà hại ta đến nông nỗi này. May thay đêm hôm đó ta có việc phải ra ngoài thành, không đã nguy mất.
Quỳnh mới hỏi Hồ Hưng ra ngoài thành về việc gì. Hưng nói:
- Lưu Thống Chế Lưu Công Thành, từ sau khi bãi quan, không còn ai biết hành tung đâu nữa, ngoài ta ra. Chúng ta vẫn hẹn nhau cứ một tháng một lần lại gặp nhau đàm luận hàn huyên. Hôm đó đúng vào ngày hẹn Thống Chế, cho nên ta mới thoát được.
Quỳnh nói:
- Nay Bạch Diện Lãng Tử đang bị thương rất nặng, em và Ngọc Linh định đưa về đảo Nhị Ngũ chữa trị. Nơi đó cũng an toàn, hay chúng ta tới đó lánh nạn một thời gian?
Hồ Hưng quay sang Ngọc Linh cảm tạ, đoạn nói:
- Nếu em đã có vị Ngưu Thủ Thần Phong này ở bên cạnh, ta cảm thấy rất yên tâm, nay ta ở chỗ của Lưu Thống Chế, là một nơi cũng rất kín đáo, không ai biết được. Em cứ tới đảo Nhị Ngũ trước, chờ ta điều tra được kẻ nào đã hại ta, lúc đó sẽ tới đảo mà đón em về.
Thấy ý của Hồ Hưng đã quyết, Quỳnh đành vâng theo. Đoạn hai bên từ biệt nhau, Hưng đi khỏi, Ngọc Linh và Quỳnh cũng thu xếp để hôm sau lên đường.
Lại nói lúc bấy giờ, đạo thuyền của của Thích Thượng cùng năm ngàn quân cách đảo Nhị Ngũ không xa. Thích Thượng sau khi xem kỹ địa đồ của đảo Nhị Ngũ do Mai Trang làm, mới hạ lệnh toàn đạo thuyền neo lại, lại cho gọi Nguyễn Trang, Vân Khanh, Hoàng Vũ tới mà nói:
- Vân Khanh, Nguyễn Trang, hai người cầm một nghìn quân, chia thuyền lớn thành hai đạo, giương cao cờ của Quy Dâm Phái, vờ tiến từ mặt phía Bắc và phía Đông vào, bọn chúng nhất định sẽ mang chiến thuyền ra cự lại. Ta cùng Hoàng Vũ sẽ mang bốn nghìn lâu la, bí mật dùng thuyền nhỏ đêm nay bắt đầu vào đảo từ hướng Nam, nhất định bọn chúng không kịp phòng bị.
Ba đầu lĩnh đều khen là kế hay, đoạn theo tướng lệnh mà làm theo, không hề chậm trễ.
Lúc bấy giờ các động chủ trên đảo nghe tin cấp báo, có nhiều thuyền lớn của Quy Dâm Phái tiến vào đảo từ hai hướng Bắc, Đông, vội vã vào thành tìm Zz bàn kế phá địch. Một vị là Võ Ngọc Việt nói:
- Bọn Quy Dâm càng ngày càng tác oai tác quái, trước chỉ rúc mình ở một đảo phía Đông, nay lại muốn chiếm cả một vùng quẩn đảo rộng lớn của ta, xin đảo chủ cho tôi được ra cự địch, đánh một trận thoả thích với lũ súc sanh này.
ZZ cười nói:
- Bọn Quy Dâm tuy thế mạnh hơn ta, nhưng sao dám mang cả đại binh, rời bỏ Quy Dâm đảo để mạo hiểm tới đây đánh ta? Nếu giờ triều đình biết được, mang quân đi chinh phạt, Quy Dâm Phái ắt sẽ đi tới chỗ bị dịêt. Nếu ta không nhầm chúng tới đây chỉ là một số ít mà thôi, đã vậy lại giăng cờ, chia thuyền lớn thành hai mặt giáp công, chắc chắn là nghi binh. Thích Thượng là một kẻ hữu dũng vô mưu, mới vào Quy Dâm chắc chắn nóng vội muốn lập công.Cứ để lên tới đảo, ta đuổi chúng đi cũng không muộn.
Đoạn dặn dò các vị động chủ đâu vào đó, ung dung quay gót đi vào bên trong.