Nhật ký

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Có khi nhìn kim đồng hồ quay,anh tự hỏi mình ý nghĩa những phút giây :rolleyes:
 
Trả lời các câu hỏi sau đây:
Ai thực sự là người P cần nhất?????
Ai la người hiểu P nhất????
Chẳng nhẽ mình lại so sánh mình với những người khác sao...????????

vớ vẩn........
chẳng việc quái gì phải nghĩ nữa... 1,2,3 cười....
 
Có phải kỳ vọng luôn đi đôi với thất vọng không nhỉ :-? :-? :|
 
nói là một chuyện còn làm được lại là một chuyện khác... tại sao lại không thể...
 
What ridiculous thoughts!
You'd never be interested in my...um, type, though I have to say that's not a first for me...
And you're my best friend...
It's just that we compliment each other so well it's... ridiculous!
Sometimes this girl just loses her senses like that...
 
<không biết tên tác giả >

Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Nhưng tìm mãi đến giờ chưa thấy
Tình yêu của tôi, em là ai vậy
Để anh tìm, tìm mãi tên em

Chiều dần buông thành phố vào đêm
Sân cỏ, đường cây, từng đôi ríu rít
Họ may hơn tôi hay họ không biết
Nửa của mình hay nửa của ai?

Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Và có thể suốt đời không tìm thấy
Nếu chằng còn em, tôi đành sống vậy
Không lấy nửa của ai làm nửa của mình!

Cái na ná tình yêu có đến trăm nghìn
Nhưng đích thực tình yêu duy có một
Và nhiều lúc tưởng lầm mình đã gặp
Nửa của mình nhưng nào của mình đâu

Không phải của mình không phải của nhau
Thượng đế ơi, đừng bắt tôi lầm tưởng
Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng
Là đúng sai trong tim nửa của mình

Tôi đã tìm em, Vâng! Tôi đã đi tìm
Và có thể trên đời này đâu đó
Em cũng đi tìm, tìm tôi như thế
Chỉ có điều chưa nhận ra nhau.
 
con mắt còn lại là con mắt ai
con mắt còn lại nhìn tôi thở dài


cái sai lầm lớn của tôi là nhìn người khác để nghĩ về mình, cái sai lầm lớn của tôi là nhìn thành công của người khác để thất vọng về mình, cái sai lầm lớn của tôi là nhìn hạnh phúc của người khác để đau nỗi đau của mình. Sai lầm lớn của tôi là không bằng lòng với những gì mình có, nhưng không biết làm cách nào để có những gì mình muốn.




thực ra, nó có là sai lầm hay không phải sai lầm, nó là điều đáng buồn hay không đáng buồn?


tôi đang cố suy xét mọi việc bằng con mắt sáng suốt hơn, trực diện hơn, thực tế hơn và mỉa mai hơn, nhưng tôi vẫn thấy những ảo giác đầy mệt mỏi vồ chụp lấy mình, tôi không hiểu làm cách nào một con người có thể đạt được quá nhiều thứ ở quá nhiều lĩnh vực như thế, bởi lẽ, tôi đã cố, thật sự đã cố gắng nhiều, nhưng tôi không thể

Cảm giác tội lỗi bao trùm lấy tôi mỗi khi tôi nghĩ về những người - những điều mà đã và đang sống không thật lòng, nhưng đó là cái cảm giác thản nhiên và trống rỗng, không hề có một chút hối hận, thậm chí đôi khi là thỏa mãn và ngạo mạn. Thực ra tất cả những cái đó có xứng đáng với tôi không? và tôi có xứng đáng với những cái đó không?


Mỗi ngày tôi cảm thấy một nỗi băn khoăn mới, mỗi hành động và sự kiện nảy sinh trong tôi một câu hỏi mới, tôi sẽ vác cái nỗi đau ảo tưởng của mình đi tìm câu trả lời cho cuộc đời tôi đến bao giờ? Tại sao mới chỉ 17 tuổi, mà tôi thấy có nhiều việc dường như đã quá muộn màng rồi?


Cuộc sống có công bằng không? Đặt quá nhiều ước mơ, tham vọng lên một con người bản lĩnh và tài năng có hạn, cho người ta tri thức đủ để nhận thấy mình quá kém cỏi và bất lực, mới 17 tuổi, bất mãn với cuộc đời, như thế là thể loại người gì?
 
I don't know, but time changes people, and ppl change one another, as life has always been like that. You were once different, now you are like this. Who knows, in the future *tchy, you might be the YOU I used to know again...
I saw your eyes today, and I know, I know something I need to know...:)
I remember every shirt you wear, for they bear strong reminder to the past, of joy, glory and happiness. Somebody please take me there, just once...

Now goes my SAT scores---> die
 
sao thế này :((
sáng ... nói chuyện được có một lúc ... loa với chả đài .... hix .. điên rồ ... bao nhiêu công sức và tâm huyết đổ bể hết vì cái loa chết tiệt .. biểu diễn không hoàn hảo ... s** :((
rồi đi về mất, ko một lời chào ... :) hẫng khủng khiếp ... hix ... lạ thật ...
rồi đi cùng cả lớp xuyên qua trưa ... dài ơi là dài .. buồn ngủ... chiều đi thăm 4 cô giáo .. năng suất cao ... :| đôi lúc vui ... nhưng tâm trạng vẫn có phần không vui ...
đồng cảm với bạn thân .. dù sao .. :(
hix,,, tối đợi một cách vô vọng giống như một năm trước đây .. s* ... sao ko online thế ... đợi mãi rồi ... chẳng lẽ ko lên thật à :) đợi mãi ... đợi mãi ... đợi mãi ...
plssssssssss :( =((
miss u so much !
 
hix ... sắp phải out rồi thì lại lên :((
ghét thế ...
sao mình lại nhục thế này nhờ ... vì một chuyện cỏn con :((
 
Ước mơ chấm dứt, mình thật không biết lượng sức.
Right, go flying little bird, I'll stay here, remembering you...:((
 
sao mình lai cứ phải làm ng khác buồn vậy nhỉ, thực sự... ko muốn một tý nào...mà ko làm thì ko đc ......hik
sigh, muốn nghĩ làm như thế cũng chỉ tốt cho ng ta... vậy mà lần nào cũng chỉ cảm thấy mình tội lỗi chồng chất, hik, khổ lắm cơ, cái số gì mà...
...sao lại cứ là mình chứ, cứ là mình hik hik, làm ơn...
...làm ơn hiểu hộ cho mình....
 
Tỉnh rồi mà chưa được nói chuyện với nhau câu nào ......hơi sốt ruột :-s .....chắc là mọi việc đều ổn thôi nhỉ.... :x
..........
Iu cái đôi "béo" đấy wa.....muộn gần tháng rồi .hiii....... :*
 
There’s a risk in jumping into deep water
Especially if you don’t know how to swim
Many beautiful things lay below the surface
You’ll never know them unless you jump in.
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Back
Bên trên